Có một loại ma lực kỳ lạ, đặc biệt là khi dịu dàng đối với một người, nod giống như nước lạnh của mùa hè xuyên thấu người nhưng cũng là nguồn sống trong mùa hè nóng bức.
Cả đêm nhiệt độ cũng coi như là giảm xuống, đây là bảo bối anh giấu trong nhà không thể có một tia bão táp mưa sa.
Không thể không nói, thuốc đắng dã tật những lời này thật là không sai, thân thể cậu tốt lên một chút, cả người cũng có tinh thần, chỉ là mỗi ngày khi đến giờ uống thuốc sẽ chơi xấu, cậu hôn hôn làm nũng không muốn uống, chờ bị uy hiếp liền khóc.
Nói thuốc này thật sự là quá đắng, căn bản là uống không được.
"Em không muốn uống, mỗi ngày đều uống cái này, thật là đắng, anh hôn bao nhiêu lần cũng đều thật đắng. Sao trước kia anh không nói cho em biết khi mang bảo bảo phải uống thuốc đắng như vậy......"
Chơi xấu trốn ở trong chăn không chịu ra.
Anh không có biện pháp, chén thuốc tuy có chút đắng nhưng hữu dụng, không giống trước đây ăn vào sẽ nôn, không ăn uống được gì.
"Biu Biu nghe lời, uống thuốc."
"Không muốn."
"Rất nhanh liền qua ba tháng, em không nghe lời, có nghĩ đến hậu quả không?"
Một đôi bàn tay to đưa vào trong chăn, ôm eo cậu đem ra ngoài.
"Có phải ở trong nhà rất nhàm chán hay không?."
Cậu nhìn anh gật đầu rồi lại lắc đầu.
"Kỳ thật cũng không có.. thuốc rất đắng......"
Đem đầu dựa vào trên vai anh.
"Anh không ở nhà, phòng cũng thật lạnh."
Thì ra là không nỡ để anh ra ngoài, mềm mại treo trên người anh nghe anh dỗ dành.
"Ngoan ngoãn uống thuốc, sẽ cho em đi học có được không?. Nhưng phải ổn định đã, anh mới có thể yên tâm."
"Thật sao?"
"Thật, anh biết em ở trong nhà nhàm chán, chỉ là em đang mang thai bảo bảo, anh không muốn em xảy ra chuyện, hơn nữa trường học......"
Trong trường học còn có người yêu thích cậu, không khỏi làm anh lo lắng.
Bạn nhỏ thích đi học, học tập có thể làm cậu tự tin một chút, cậu có thể thật sự vui vẻ, anh cảm thấy mình không có quyền vì một tờ giấy hôn thú liền nhốt cuộc đời cậu lại.
Mỗi người đều có việc mình thích làm, cũng có chuyện muốn làm, đều là ở khi có thể làm được nỗ lực một chút.
"Anh lại hôn em, em liền uống ~"
Cậu cũng vui vẻ một chút.
"Không được làm nũng."
Nhéo hai má mềm mại của cậu, dùng giọng uy hiếp nói.
Cậu không có né tránh, mặt nhỏ liền đỏ một chút.
"Không có nha, em không có làm nũng, muốn hôn sao lại biến thành làm nũng?"
Ba tháng đầu thời kỳ mang thai phản ứng thật là quá lớn, vừa thích ngủ vừa thích khóc, cảm xúc cũng không tốt, ngày thường anh đi công ty, cậu một mình ở nhà đặc biệt nhàm chán, nghĩ lại liền sẽ buồn rầu chui vào trong ổ chăn khóc.
Chuyện trong công ty khiến anh không thể rời đi, cậu cũng không thể đi, thậm chí có ý nghĩ trực tiếp đem người mang đến công ty.
Chỉ là ngày thường làm việc khẳng định sẽ xem nhẹ người khác hơn nữa nếu cậu ở bên người anh, anh nào có rảnh mà làm việc.
Cậu so với làm vợ anh, kỳ thật càng giống một con mèo con làm người khác nghiện , động một chút liền muốn đi qua ôm cậu một cái.
Tuy thuốc cũng uống nhưng chỉ là để thân thể không quá khó chịu mà thôi, người vẫn là thực gầy, anh vô cùng đau đầu, dẫn cậu trở về nhà cũ mời chuyên gia dinh dưỡng làm thực đơn, một ngày cơm bữa đều tận lực có thể cho cậu ăn ngon.
Khẩu vị không tốt, mỗi ngày liền mạnh mẽ buộc ăn rất nhiều đồ ăn, còn mỗi ngày uống thuốc, nghĩ rằng kiên trì một thời gian sẽ có hiệu quả, chỉ là một tuần qua đi, thể trọng cậu vẫn là không có tăng, mắt thấy ba tháng liền đi qua.
Anh còn cố ý hỏi thăm vợ chồng Jeff một chút, nghe nói bụng sẽ chậm rãi lớn lên, đặc biệt là qua bảy tháng, giống như thổi bong bóng vậy, bụng sẽ to lên như thổi.
Ngày hôm qua còn đồng ý để cậu trở về đi học, anh liền suy xét có nên không giữ lời, mang bảo bảo đi học, anh không quá yên tâm.
Vốn dĩ khuôn mặt múp múp nhéo đặc biệt tốt, bây giờ thế nhưng cũng ốm, giống như thoạt nhìn có chút nhọn.
Anh đau lòng muốn chết, đơn giản kêu Jeff trở về, công việc chuẩn bị làm cũng muốn dừng, chuẩn bị nghiêm túc dỗ một tuần, mỗi ngày đều cắn cắn cậu có lẽ còn có thể có chút chuyển biến tốt đẹp.
Mấy ngày đầu cậu còn ăn cơm dinh dưỡng, cậu vốn dĩ liền nghe lời, căn bản không có phản kháng anh, cho nên không muốn cũng chịu đựng ăn ăn, chỉ là rất nhiều lần ăn một lúc, thừa dịp anh đi thư phòng làm việc, liền trộm đi trong phòng vệ sinh nôn ra.
Nếu không phải có một lần chú Dak phát hiện nước súc miệng hết rất nhanh, ai cũng không biết cậu ăn vào liền nôn, trách không được lại gầy, bị phát hiện nôn nghén, cậu dứt khoát ỷ vào được anh cưng chiều, lại lần nữa làm nũng không ăn.
Một chút khẩu vị cũng không có, liền ăn thanh đạm.
"Gầy như vậy, thật sự có thể mang bảo bảo sao. Sao có thể dày vò em như vậy."
Anh cầm lấy chén, kiên nhẫn dỗ cậu lại ăn một chút.
"Ăn xong mang em đi ăn lẩu hoặc là nướng BBQ.....Đồ cay."
"Thật sao?"
Mắt cậu sáng lên, nắm góc áo anh làm nũng.
"Anh,ăn nửa chén thôi có được không?. Thật sự là ăn không vô...Một lát có thể ăn cay sao?"
"Phải ăn xong, anh mới có thể suy xét."
Anh suy nghĩ nhéo mặt cậu, trong lòng không biết đang bàn tính chuyện xấu gì, hơi hơi gợi lên khóe môi.
"Bằng không anh đổi phương pháp khác đút em."
Cậu chớp chớp mắt, nghĩ đơn giản chỉ là lấy cái muỗng đút a, còn có thể như thế nào?. Bây giờ anh không đi công ty, mỗi ngày đều nhìn cậu ăn cơm, thật là trốn cũng trốn không thoát.
Khóe môi một chút giương lên, cầm thìa múc một ngụm cháo bỏ trong miệng, làm bộ muốn đút cậu.
Cậu lui về sau một bước, quay mặt đi, đem chén cháo lấy lại, một hơi đem cháo thành thật uống sạch, mặt đỏ bừng tức giận.
"Anh...chính là thích bắt nạt em"
"Có sao?"
Anh đưa tay nhéo nhéo mặt cậu, canh cậu ăn xong cơm mới thong thả ung dung lấy máy tính tiếp tục xem văn kiện, một tay ôm cậu, một tay cầm máy tính, hai người ở trong phòng khách phơi nắng.
Đều nói ba tháng đầu là quan trọng nhất, dáng vẻ khó chịu của Biu Biu, kỳ thật anh cũng không tốt, nữa đêm ngẫu nhiên cậu sẽ rầm rì muốn ôm một cái, anh còn phải nhẫn nhịn ngửi hương thơm của bảo bối đến nửa đêm.
Giấc ngủ của cậu không tốt cho nên không dễ dàng động đậy. Nhất định phải là sau khi cậu ngủ, tay chân nhẹ nhàng cởi quần áo cho cậu, sau đó cọ xát, cuối cùng làm cho chân cậu dính nhớp, còn rửa không sạch.
Sáng sớm hôm sau cậu sẽ oán giận mấy ngày nay nhất định là béo, đùi có chút mỏi, thoạt nhìn còn có chút hồng hồng rất là ái muội.
Nói xong ngoan ngoãn đem cháo uống xong liền cho ăn đồ cay, một lúc cũng không có động tĩnh.
Cậu phát hiện ông xã nhà mình gạt người, tức giận.
Không phải anh muốn gạt cậu, cậu trở nên có chút kén ăn, thích ăn những đồ chua cay, cậu nếu thật sự có thể ăn, anh cũng sẽ không ngăn cản.
Có một lần cậu ăn lẩu cay, lại uống một ngụm nước nho, cả người liền chạy tới phòng vệ sinh nôn đến trời đất tối sầm, bởi vì mới vừa ăn cay, cổ họng nóng rát nói không ra lời, mấy ngày cũng chưa tốt lên.
Chuyên gia dinh dưỡng lên thực đơn đều là các món ăn thanh đạm, không có gì đặc biệt, hương vị cũng giống nhau.
Cậu phản ứng lại.
"Anh lại gạt em, căn bản là không có lẩu có phải hay không, cũng không có nướng BBQ."
Anh nhàn nhạt " ừm " một tiếng.
"Em không thể ăn cay, nếu lại nôn cổ họng lại đau vài ngày, anh đau lòng, vẫn là không nên ăn."
Đây là cố ý gạt người!!
Cậu nhíu mày, dáng vẻ không vui, đứng dậy lên lầu, ngoài miệng còn uy hiếp.
"Không để ý đến anh nữa."
Anh buồn cười nhìn bóng dáng cậu, bình tĩnh tiếp tục xem văn kiện trong máy tính, cài giờ trên điện thoại, ba phút sau đi lên bắt người, cậu làm bộ tức giận sau đó lên lầu ăn vụng đồ ăn vặt, thật cho rằng anh không biết sao.
Nhưng vừa rồi cậu đem cháo thành thật uống sạch sẽ, anh sẽ cho cậu ba phút.
Cậu trở lại phòng ngủ, lập tức nằm lên giường, mở tầng cao nhất của tủ đầu giường, lấy ra một bao đồ ăn khoai tây, khi anh đi công ty, cậu đã xin chú Dak mua cho cậu bọc khoai tây nhỏ.
Tuy rằng rất kén ăn, không hiểu sao lại rất thèm ăn vặt, trước kia cậu cũng không thích ăn đồ ăn vặt, căn bản là ăn không được, trái cây cũng rất ít ăn, hiện tại nhìn đến canh, nấu các loại thuốc cậu đều buồn nôn, thế là cậu bắt đầu thích ăn gì đó kích thích vị giác.
Chỉ là anh không cho ăn, lần trước xác thật ăn cay lại nôn ra, cổ họng nóng rát đau vài ngày, nói chuyện đều nghe không được.
Nhưng cậu biết là vì cậu uống nước nho, nói ra anh cũng không tin.
Đem chăn che lại, giấu bao khoai tây xuống bụng, thình lình bên ngoài có âm thanh lên lầu, trong lòng cậu hoảng hốt kéo tủ đầu giường, đem khoai tây giấu vào, anh đẩy cửa vào, làm bộ làm tịch hít mấy hơi, lập tức đi đến mép giường ngồi xuống, muốn kéo ra chăn.
Thoạt nhìn giống như bánh bao nhỏ tức giận giấu ở trong chăn, đưa lưng về phía anh, biểu diễn thực chân thật, dáng vẻ giận dỗi bởi vì ông xã trong nhà không cho ăn lẩu.
"Mùi gì a?"
Lại cẩn thận tới gần cậu.
"Hình như là trên người bảo bối , còn là trong miệng?"
Ăn vụng bị phát hiện, cậu có chút lúng túng.
"Anh....."
Nuốt nuốt nước miếng, trở mình xem anh, nắm tay anh quơ quơ.
"Có thể thương lượng không?"
"Nếu là ăn đồ ăn vặt hoặc là đồ cay......"
Anh cố ý kéo dài âm cuối, ánh mắt đối diện với tầm mắt cậu, gằn từng chữ một nói ra đáp án.
"Không cần thương lượng."
Đồ ăn vặt không thể ăn, cậu rầm rì một tiếng vùi vào trước ngực anh, rầu rĩ thở dài, sớm biết cái này không thể ăn, cái kia cũng không thể ăn, khó chịu cậu liền không cho anh cắn cậu.
Tiểu bảo bối thực sự tức giận, không biết hậu quả có nghiêm trọng không?.
END CHAP 81.