Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch
|
|
Chương 66:
Lệ Tước Phong mi một điều, ở môi cô hung hăng cắn một cái, mới cầm lấy điều khiển mở TV, chuyển tới kênh OV thư ký nói.
" Tin tức trực tiếp —— Trợ lý Dư Đàn của Tổng giám đốc công ty quốc tế Sở thị - Sở Thế Tu, buổi chiều hôm nay đã tự thiêu, ở hiện trường, cảnh sát tìm ra văn kiện liên quan đến việc trốn thuế của công ty Sở thị."
"Lập tức, Tổng giám đốc Sở Thế Tu họp báo công bố, mời phóng viên hiện trường đưa tin——"
Phóng viên chuyên nghiệp vừa mới đưa tin.
Dư Đàn tự thiêu tự sát? !
Tìm ra văn kiện Sở thị trốn thuế? !
Cố Tiểu Ngải nhất thời cả người đều ngây dại, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh trên TV, ngay cả Lệ Tước Phong đang giở thủ đoạn với cô cũng chẳng quan tâm .
Trên màn ảnh, Sở Thế Tu một thân mặc quần áo tây trang đen, xung quanh được vệ sĩ vây quanh tới tuyên bố một chút, tất cả đèn máy ảnh đều nhấp nháy trên thân thể anh ta, lộ ra mặt tao nhã thêm rất nhiều mỏi mệt.
"À. . . . . ." Lệ Tước Phong ôm thân thể mềm mại của cô, nhìn chằm chằm trên màn ảnh Sở Thế Tu mặt cười lạnh một tiếng.
Hồi tưởng lại vừa mới di động trong nữ nhân đó nói như thế, Cố Tiểu Ngải không khỏi quay đầu nhìn về phía Lệ Tước Phong, "Việc này. . . . . .là anh làm?"
Hắn không chỉ có đem Dư Đàn biến thành tự thiêu tự sát. . . . . .
Còn làm bố cục cho cảnh sát tìm ra cái gì văn kiện trốn thuế. . . . . .
Hắn bỏ qua là muốn. . . . . . tiến hành trả đũa Sở thị.
"Nữ nhân của tôi, trừ bỏ tôi, ai đều không thể chạm vào." Lệ Tước Phong liếc mắt quét cô một cái, thấy cô chỉnh khuôn mặt trừ bỏ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, không khỏi gợi lên môi, "Cố Tiểu Ngải, tôi sớm nói, cô chỉ cần ngoan ngoãn, không chọc tôi, tôi sẽ đối với cô tốt lắm."
. . . . . .
Đối với cô tốt lắm?
Chẳng lẽ hắn nghĩ cô bây giờ nên cảm kích hắn sao?
Hắn đả kích Sở thị, chính là đả kích Sở Thế Tu. . . . . .
"Dư Đàn là người trợ lý tốt của tôi, làm việc vẫn thực chuyên nghiệp, đối với hắn qua đời tôi cảm thấy tiếc nuối cùng khổ sở." Sở Thế Tu đối mặt mấy chục cái Microphone bắt đầu tự thuật, giọng nói của anh ta ôn hòa mà chậm rãi.
Cố Tiểu Ngải cau chặt mi, hai mắt một khắc cũng không rời đi màn hình TV.
"Mặt khác về đại gia chú ý lậu thuế một chuyện, Sở thị chúng tôi tuân thủ luật pháp, cũng không trốn thuế, Sở thị nguyện ý phối hợp với cơ quan kiểm tra có liên quan điều tra rõ ràng việc này, còn lớn hơn một cái chân tướng, trả lại trong sạch cho Sở thị."
Sở Thế Tu nói xong hai câu này liền đeo mắt kính vội vàng rời khỏi, tùy ý phóng viên hiện trường truy vấn như thế nào cũng không mở miệng.
Cố Tiểu Ngải làm phóng viên sớm có kinh nghiệm, Sở Thế Tu hiện tại thực hiện là chính xác nhất.
Không được đáp lại làm sáng tỏ, mọi người sẽ nghĩ chuyện trốn thuế là thật.
Đi ra làm sáng tỏ, lại bị người dân tung tin đồn vu vơ.
Nhìn đến Sở Thế Tu ôn hòa hoàn thành tuyên bố tin tức, Cố Tiểu Ngải thế này mới nhẹ nhàng thở ra. . . . . .
Dư Đàn đã chết, Sở Thế Tu không thể đủ sức làm chuyện gì. . . . . .
Cô cũng không thể làm cho Sở Thế Tu gặp chuyện không may.
"Coi như chấm hết, Lệ Tước Phong." Cố Tiểu Ngải quay đầu nhìn Lệ Tước Phong, trong giọng nói tự nhiên mà dẫn theo cố ý cầu xin.
"Sao?" Lệ Tước Phong nhíu mày, tay vuốt ve lưng của cô.
Đôi mắt Cố Tiểu Ngải chuyển sang dịu dàng nói chuyện, "Việc này đã qua . . . . . . Anh làm cho loại tin tức này bay đầy trời, tôi sẽ đều nhớ đến một đêm kia bị giam ở ngục thất. . . . . ."
Nhớ tới được hắn cứu ra khỏi phòng giam, tự cho là tự do, lại rơi vào một cái lồng giam lớn hơn nữa. . . . . .
Ngay cả giãy dụa cũng không làm cho cô thoát khỏi nhà giam.
Mà cái nhà giam, Lệ Tước Phong tự tay làm.
"Cho nên thế nào?" tay Lệ Tước Phong dừng vuốt ve cô.
"Cho nên liền như vậy coi như hết? Tôi không nghĩ mỗi ngày mở TV liền nhìn đến loại tin tức này."
"Lầu 3 có rạp chiếu phim, muốn xem cái gì kêu bảo mẫu mở cho cô xem."
". . . . . ."
Vấn đề không phải là phim ảnh được chứ. . . . . .
Cô cũng không thể nói thật, nói Sở Thế Tu chính là người đàn ông cô thích, cô không hy vọng Lệ Tước Phong đối phó hắn?
Bằng không hôm nay cô nhất định bị thuốc phiện cắn nuốt sạch sẽ. . . . . .
Ngẫm lại, Cố Tiểu Ngải lại thay một cách nói khác, "Anh đã giết một Dư Đàn, Sở thị lại không trêu chọc anh. . . . . ."
"Xe Sở thị đụng cô."
Lệ Tước Phong đương nhiên nói.
. . . . . .
Đụng cô nhẹ nhàng một chút nên đi tìm đường chết.
Vậy hắn đối cô vừa đánh vừa mắng lại cường bạo thì tính như thế nào? Đày xuống tám tầng địa ngục sao?
A, đúng, suy nghĩ của Lệ Tước Phong là bá đạo, cô là nữ nhân của hắn, chỉ có thể để cho hắn tra tấn, người khác chạm vào cũng không thể chạm vào một chút.
Logic cường đạo.
Ở trong lòng rủa hai câu, Cố Tiểu Ngải còn muốn nói điều gì, người đã bị Lệ Tước Phong áp đến trên giường, hắn thân hình ngay sau đó thiếp đi lên, một ngụm hôn môi lưỡi của cô, "Cố Tiểu Ngải, đừng dùng miệng của cô nói nhiều chuyện vô vị như vậy."
"Ưhm. . . . . ."
Thanh âm của cô toàn bộ bị nuốt hết trong nụ hôn của hắn.
Xem ra đêm nay, cô là không có cách nào ngủ được. . . . . .
|
Chương 67:
Rời khỏi giường thì sắc trời đã là hoàng hôn của ngày hôm sau . . . . . . Lệ Tước Phong vẫn đi ra ngoài làm việc, thể lực hắn luôn mạnh mẽ hơn người.
Như là sợ cô tùy thời lại tuyệt thực, hắn cho đặt thùng thuốc phiện trên chính giữa bàn ăn . . . . . .
Không cần cảnh cáo.
So với cái gì đều hữu dụng hơn cả. . . . . .
Cố Tiểu Ngải nhìn xem một trận không nói gì.
Bảo mẫu đem mỹ vị món ngon bưng lên bàn ăn thì Cố Tiểu Ngải tất cả đều ăn vào vô vị, giống như ăn sáp.
Đầu kia của còng tay gắn vào chân bàn, kim cương trên xiềng xích tản ra hào quang. . . . . .
Tùy tiện nuốt một chút, Cố Tiểu Ngải cầm lấy báo chí một bên xem tin tức, mặc kệ là tài chính và kinh tế vẫn là tin giải trí, Trợ lý tự sát cùng Sở thị trốn thuế là một chuyện đều chiếm đầu đề.
"Cố tiểu thư, Lệ tiên sinh có phân phó, nếu cô có buồn có thể ra ngoài đi dạo, tôi sẽ đi với cô." Bảo mẫu đứng ở một bên cung kính nói.
Cố Tiểu Ngải vẫy vẫy xiềng xích trên tay, "Cho cô dắt tôi ra ngoài thế này sao?"
Thực đem cô làm sủng vật?
". . . . . . Lệ tiên sinh không phải ý tứ này." Bảo mẫu rất muốn thay chủ tử nhà mình giải thích.
"Là ý tứ đó? Hắn kỳ thật cũng không muốn cho tôi đi ra ngoài?"
". . . . . ." Quên đi, bảo mẫu nghĩ không nên giải thích.
Hình tượng ác nam nhân Lệ Tước Phong từ lúc đầu trong lòng Cố Tiểu Ngải đã định hình rồi, bằng cô bảo mẫu nói hai ba câu là không xoay được càn khôn.
Cố Tiểu Ngải chuyên chú ở trên báo, báo chí đều sở hữu tin tức giống nhau, tất cả đều là công kích hình tượng công ty Sở thị, có mấy trang lại đem nhắm thẳng vào Sở Thế Tu. . . . . .
Nói anh ta nhỏ bé, lấy thiên kim Lương thị trưởng để đổi lấy sự phát triển cho Sở thị. . . . . .
Mỗi một chữ đều là ác độc.
Cố Tiểu Ngải lần đầu tiên có chút ghét cay ghét đắng nghề nghiệp lấy tin tức này, không nên đem người khác viết thành không đáng một đồng như vậy mới được sao?
Sở Thế Tu tài hoa cùng thông minh, hắn cần gì đi nhờ một nữ nhân?
"Đinh Linh Linh. . . . . . Đinh Linh Linh. . . . . ."
Điện thoại ở chính sảnh vang lên, ngay sau đó nữ giúp việc nhận lấy.
Không muốn nhìn...tin tức công kích Sở Thế Tu nữa, Cố Tiểu Ngải một tay lấy báo chí vò lại vứt bỏ, "Tôi muốn trở về phòng nghỉ ngơi, cởi bỏ còng tay cho tôi."
"Tốt, tôi giúp cô."
Bảo mẫu hiện tại đối với cô là ba bước không rời, sợ cô lại làm ra chuyện gì tương tự.
Kỳ thật thật sự hoàn toàn không tất yếu.
Chỉ cần Lệ Tước Phong đem thùng thuốc phiện để ở từng góc biệt thự Lệ gia, cô cam đoan ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Kéo xiềng xích thật dài lên, Cố Tiểu Ngải đi ra khỏi nhà ăn chuẩn bị lên lầu.
Đi ngang qua chính sảnh thì nghe nữ giúp việc cầm điện thoại cổ điển kiểu dáng Tây Âu nói chuyện, "Thực xin lỗi, Lệ tiên sinh có giao cho, điện thoại công sự không tiếp tại Lệ gia. . . . . . À. . . . . . tổng giám đốc Sở thị sao? Tôi sẽ chuyển lời. . . . . ."
Cố Tiểu Ngải đang bước lên cầu thang mạnh dừng lại.
Tổng giám đốc Sở thị?
Đó không phải là Sở Thế Tu sao?
Hắn làm sao có thể gọi điện thoại đến biệt thự Lệ gia, chẳng lẽ là vì chuyện Dư Đàn tự sát? Anh ta biết được là Lệ Tước Phong động tay chân sao?
Cố Tiểu Ngải không cần nghĩ ngợi chạy tới, từ trong tay nữ giúp việc đoạt lấy điện thoại, hơi thở không xong hô lên, "Này?"
Trong điện thoại cũng không có vang lên tiếng nói ôn hòa của Sở Thế Tu, là giọng của một người đàn ông trung niên, "Xin chào, đây là phòng của tổng giám đốc công ty quốc tế Sở thị, tổng giám đốc chúng tôi muốn hẹn Lệ tổng ăn một bữa cơm, đây không tính là công sự."
Che dấu một chút mất mát nho nhỏ, Cố Tiểu Ngải có chút kinh ngạc hỏi lại, "Ăn cơm?"
Rõ ràng là bị sập bẫy của Lệ Tước Phong, Sở Thế Tu xin hắn ăn cơm làm cái gì?
"Đúng vậy, phiền toái cô chuyển lời một tiếng. . . . . . À, Tổng giám đốc chúng tôi muốn nói chuyện với cô . . . . ."
Sau khi nghe đối phương một động tĩnh nhỏ, trong điện thoại truyền đến giọng nam trẻ tuổi nhu hòa, trong lòng Cố Tiểu Ngải bấn loạn, "Xin chào, tôi là tổng giám đốc Sở thị."
Là Sở Thế Tu.
Đột nhiên nghe được giọng nói của Sở Thế Tu, Cố Tiểu Ngải ngây dại, trong lòng nhảy lên, theo bản năng hỏi, "Anh vẫn tốt chứ?"
"Cái gì?" Sở Thế Tu hiển nhiên cho là mình nghe lầm . . . . . .
Cố Tiểu Ngải nhất thời tỉnh táo lại, vội hỏi, "Không có gì, tôi là muốn hỏi chuyện trốn thuế. . . . . . Là giá họa đúng không?"
". . . . . ." Bên kia tạm dừng hai giây, tiếng nói dịu dàng của Sở Thế Tu mới truyền tới, "Tiểu thư, cô không phải nữ giúp việc Lệ gia, cô là gì của Lệ tổng?"
. . . . . .
Cô cũng biết cô diễn vai nữ giúp việc thật sự kém cỏi. . . . . .
Cô là Cố Tiểu Ngải.
Là Cố Tiểu Ngải hắn vẫn tìm .
Sở Thế Tu, biết không?
Trầm mặc thật lâu, Cố Tiểu Ngải mới một chữ một chữ cứng ngắc gian nan nói, "Tôi là bạn gái . . . . . . anh ta."
Cô là nhân tình Lệ Tước Phong . . . . . . .
Một nhân tình bị nhốt ở Lệ gia.
"Xin chào." Sở Thế Tu không có phản ứng gì, vẫn như thường nói, "Nhờ Tiểu thư một chuyện, thay tôi chuyển lời cho Lệ tổng, E.S cùng Sở thị nước giếng không phạm nước sông, không nên ép người quá đáng."
". . . . . ." Nguyên lai hắn thực biết được Lệ Tước Phong hãm hại hắn.
|
Chương 68:
"Về phần chuyện ăn cơm coi như xong, là thư ký tôi tự tiện chủ trương. Thật có lỗi đã quấy rầy ." Sở Thế Tu thanh tuyến dịu dàng, nhưng giọng điệu đã có loại cố chấp, tức giận.
"Này. . . . . ." Cố Tiểu Ngải còn muốn nói nhiều chuyện nữa nhưng Sở Thế Tu đã cúp điện thoại.
Cố Tiểu Ngải cầm điện thoại ngây người thật lâu. . . . . .
Cô khó lắm mới có cơ hội nghe một chút giọng nói của anh ta, cư nhiên liền như vậy chặt đứt.
Nếu anh ta biết đầu điện thoại là cô Cố Tiểu Ngải, còn có thể đem điện thoại cúp nhanh như vậy sao?
Bất quá cũng tốt, nếu Sở Thế Tu đã biết là Lệ Tước Phong hãm hại, sẽ có biện pháp tránh đi chuyện không hay. . . . . .
Nhìn chằm chằm số điện thoại trên màn hình điện thoại, Cố Tiểu Ngải yên lặng nhớ lấy.
Đây là điện thoại văn phòng của Sở Thế Tu. . . . . .
Vừa quay đầu lại, mặt bảo mẫu có vẻ khó hiểu nhìn cô, "Cố tiểu thư?"
Cố Tiểu Ngải chợt nhớ tới mình vừa mới chạy vội đến điện thoại, sợ bảo mẫu sẽ đem việc này nói cho Lệ Tước Phong, liền giải thích, "Tại đây trong biệt thự tôi đều không nghe được thanh âm của bên ngoài ."
". . . . . ." Bảo mẫu vẻ mặt rối rắm, "Cố tiểu thư, Lệ tiên sinh hứa cho cô đi ra ngoài một chút."
Hứa cho đi ra ngoài một chút?
Tay bị còng như thế này sao? Còn mang theo một bảo mẫu giám sát?
Nếu đụng người quen, còn phải thế nào?
"Quên đi, tôi đi xem phim."
Lầu 3 biệt thự Lệ gia đều là nơi để giải trí, Cố Tiểu Ngải ngồi trên sô pha ở phòng chiếu phim sa hoa, bảo mẫu liền đứng ở một bên hầu hạ nhưng thật là theo dõi.
Mỗi lần bảo mẫu có việc phải đi, bảo mẫu liền đem còng tay cô mắc ở chỗ kế bên, dường như sợ cô chạy mất.
Vài lần xuống dưới, Cố Tiểu Ngải nhìn hình ảnh bảo mẫu bận rộn không khỏi nói, "Tôi không có chạy trốn."
Người hầu biệt thự Lệ gia đến vệ sĩ cao thấp mấy chục người, cô muốn chạy cũng chạy không thoát. . . . . .
"Bảo mẫu không phải sợ cô chạy, là sợ cô nhảy lầu." Nói xong, bảo mẫu chỉa chỉa phim ảnh trên màn hình to, "Cố tiểu thư tiếp tục xem, tôi đi lấy hoa quả lại đây."
". . . . . ."
Sợ cô nhảy lầu?
Nguyên lai là sợ cô trong lòng nghỉ quẩn. . . . . .
Cố Tiểu Ngải cả người ngồi ở trên sô pha, ăn khoai tẩm sở trường, túi của cô. . . . . . Lệ Tước Phong đến bây giờ còn không có trả lại cho cô.
Đã bốn ngày, không có cơ hội liên lạc bên ngoài, cũng không biết cậu lo lắng thành bộ dáng gì nữa.
Lại bị nhốt như vậy, không cần thuốc phiện cô cũng sẽ nổi điên .
"Phiền chết đi."
Cố Tiểu Ngải phiền lòng cầm miếng khoai cắn nát.
Toàn là phim điện ảnh nhàm chán, Cố Tiểu Ngải nhìn chằm chằm trên màn ảnh hiện ra phim phụ đề mới. . . . . .《 thanh mai trúc mã 》
Tên phim.
Cố Tiểu Ngải ngây người, không khỏi nói hơi lớn.
《 thanh mai trúc mã 》:hai người từ nhỏ cùng nhau trưởng thành, nam nữ nhân vật chính trước đây đã xảy ra rất nhiều rất nhiều chuyện thú vị, về sau lại bởi vì một ít thay đổi, hai người ra đi. . . . . .
Tìm nhau rất nhiều năm, rốt cục tìm được nhau.
Gặp lại một màn, nam nhân vật chính dẫn vợ đã đính hôn, nữ nhân vật chính mang theo bạn trai.
Bốn người ngồi ở quán cà phê hời hợt thảo luận một ít chuyện lý thú.
Phân biệt thì nam, nữ nhân vật chính cho nhau quay đầu nhìn liếc mắt một cái, sau đó đều trầm mặc cùng bạn đời mình rời đi.
. . . . . .
Cô xem nhập tâm đến nổi ngay cả bảo mẫu bưng hoa quả đến khi nào đều không biết.
Nhìn đến cuối cùng, Cố Tiểu Ngải đau lòng nằm xuống ghế.
Hình ảnh cuối cùng——
Nam nhân vật chính viết trong nhật kí: anh cùng vợ cưới nhau 3 năm, cùng em một chỗ 14 năm. Nhưng em không phải của anh.
Nữ nhân vật chính viết trong nhật kí: em cùng bạn trai quen nhau 1 năm, cùng anh một chỗ 14 năm. Đối với em không phải của anh.
. . . . . .
Chúng ta. . . . . . Vì sao không thể thuộc về nhau .
. . . . . .
Rõ ràng hai người cùng một chỗ thời gian lâu, rõ ràng hai người cùng một chỗ càng thêm quen thuộc, lại bởi vì xa nhau mấy năm. . . . . . Liền không thể cùng một chỗ, cả đời. . . . . . Đều sai.
Cô cùng Sở Thế Tu sẽ không như vậy chứ.
Cô thà lựa chọn không gặp mặt nhau, nếu giống trong phim nam nữ nhân vật chính gặp mặt một lần như vậy. . . . . kỳ thật là tàn nhẫn hơn nữa .
Cố Tiểu Ngải che miệng kìm nén lại xúc động muốn khóc.
Nhạc Piano bi thương kèm theo phụ đề kết thúc phim, du dương từng góc ở phòng chiếu phim.
Cố Tiểu Ngải đem mình lui một góc ở sô pha, thân mình gầy guộc nhẹ nhàng sợ run .
Bảo mẫu đứng ở một bên nhìn xem một màn khó kiểu, "Cố tiểu thư, phim này hay đến thế sao?"
Nội dung phim hấp dẫn như vậy sao?
Cô cư nhiên xem đến ngã vào trên sô pha, phim cảm động như vậy sao. . . . . .
Cửa phòng nặng nề của phòng chiếu phim bị đẩy ra, bảo mẫu lập tức xoay người 90 độ, tất cung tất kính hô, "Lệ tiên sinh đã trở lại."
Trong phòng chiếu phim không có bật đèn, chỉ có ánh sáng trên màn ảnh chiếu sáng một nữ nhân lui vào một góc ở trên sô pha.
Lệ Tước Phong đứng ở sô pha nhíu mi, cúi thân xuống trực tiếp đem cô kéo đứng lên, "Cố Tiểu Ngải!"
|
Chương 69:
. . . . . .
Cô bị hắn kéo lên ngồi ở trên sô pha, bả vai nhỏ bé và yếu ớt bị kéo đi, hốc mắt phiếm đỏ bừng, nhưng trên mặt không có một chút dấu vết nước mắt, đôi môi mím thật chặc.
Lệ Tước Phong ngạc nhiên, nữ nhân tài cán này như thế nào lại khóc vì một chuyện vô vị như thế này? Thời điểm hắn cố tình khi dễ cô lại quật cường muốn chết, đem bức cô mới bằng lòng chịu thua.
"Cởi bỏ tay còng tay cho cô ấy." Lệ Tước Phong lạnh giọng phân phó.
Cố Tiểu Ngải thế này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Lệ Tước Phong, có chút khó hiểu, hắn đây là muốn thả cô tự do sao? Hắn có lòng tốt vậy sao?
"Anh muốn thả tôi sao?" Cố Tiểu Ngải nhìn động tác bảo mẫu cởi bỏ còng tay nhịn không được hỏi.
Nhốt cô vài ngày? Chẳng lẽ hắn đã muốn ngấy, muốn trục xuất cô?
A. . . . . .
Há mồm câm miệng chính là làm cho hắn thả cô.
"Bảo mẫu, đem thùng của Peter đến đây." Lệ Tước Phong nhìn xuống mặt Cố Tiểu Ngải, nói rõ ràng lưu loát, mỏng môi gợi ra một chút vô tình.
". . . . . ."
Lại đe dọa.
Cho dù cô sợ dính thuốc phiện, hắn đại gia cũng không cần mỗi ngày dùng cái này uy hiếp cô?
Chẳng lẽ thật sự không cần dùng chiêu mới, dùng được là được? Đem cô đe dọa nghe lời, chính là mục đích của hắn? !
"Coi như tôi chưa nói." Cố Tiểu Ngải bĩu môi, tay trái được giải phóng, cổ tay trắng rõ ràng hơn vài ngấn còng tay để lại. . . . . .
Từ trên sô pha đứng lên, Cố Tiểu Ngải bắt đầu đi lên phía trước, đi ra một thước. . . . . . Lại một thước. . . . . . Cô thật sự là khó lắm mới được đi lại thỏa thích theo ý mình như vậy.
Tùy ý cô tự tiêu khiển đi một vòng, Lệ Tước Phong hướng đên một phen khiêng cô lên đi ra ngoài, "Đi, mang cô đi đến chỗ tốt hơn."
"Cái gì nơi tốt?" Cố Tiểu Ngải đổi chiều ở trên vai hắn rất là không thoải mái, "Anh bỏ tôi xuống trước."
Hắn có thể không dùng đến chiêu này được không.
Cô cũng không phải cái gì hàng hóa, làm sao lại thích khiêng cô đi.
"Không bỏ."
"Bỏ tôi xuống."
"Tôi có thể lo lắng đem ngươi theo thang lầu thượng bỏ lại đi."
". . . . . ."
Lệ Tước Phong chết tiệt, tối hôm qua cô nên đem hắn giết chết đi.
Hai người bọn họ trong lúc đó, nhất định chỉ có thể hoặc là hắn chết, hoặc là cô điên. . . . . .
Cố Tiểu Ngải lười cùng hắn tranh chấp, tùy ý hắn đem cô khiêng xuống lầu.
Trong chính sảnh, hai hàng trai gái ăn mặc lích sự cùng hô to, "Lệ tiên sinh."
"Ừ." Lệ Tước Phong lên tiếng, đem Cố Tiểu Ngải trên vai buông xuống.
Cố Tiểu Ngải nhìn một đám người đứng trước mặt, nghi hoặc nhìn về phía Lệ Tước Phong, nam nhân này lại muốn đùa cái gì đây?
"Cho các người một giờ." Lệ Tước Phong lạnh lùng lên tiếng, quét cô liếc mắt một cái, thẳng ngồi vào một bên.
"Dạ hiểu."
Cố Tiểu Ngải còn không có hiểu được, đám người kia đã khẩn cấp hướng cô kéo lại đây. . . . . .
30 phút sau. . . . . .
Cô rốt cục hiểu được Lệ Tước Phong là muốn mang cô đi đến một buổi tiệc tối, đúng là lần trước vợ chồng Trần Quang cùng Tô Hiên Hiên tổ chức tiệc từ thiện bán đấu giá . . . . . .
Mà những người này là nhà tạo hình mới đứng đầu E.S đi vào biệt thự Lệ gia đúng là vì giúp cô từ đầu đến chân tạo ra một hình tượng dự tiệc tối.
Một đầu tóc đen được gội sạch sẽ, tắm rửa. . . . . . Cuối cùng mới định hình cho cô hình tượng bạn gái tao nhã.
Tóc dài được cuộn lên, trên trăm bộ trang phục trễ vai ở trước mặt cô giống như đã được lựa chọn kỹ càng. . . . . .
Cuối cùng trong gương to hiện ra một Cố Tiểu Ngải mặc một váy trắng trễ ngực dài chấm đất, mang trang sức quý báu như một thiếu phụ. . . . . .
Cố Tiểu Ngải sửng sốt, cái dạng này. . . . . . Giống như mẹ trước kia.
Ba mỗi lần tham dự yến tiệc điều dẫn mẹ theo thì mẹ luôn như vậy cho rằng phải ăn mặc hoàn mỹ, kéo cánh tay ba đi vào, trong ánh mắt người khác cực kỳ hâm mộ. . . . .
Ba anh tuấn, mẹ xinh đẹp, con gái lanh lợi . . . . . . một nhà bọn họ luôn là tiêu điểm của các buổi tiệc.
Chính là như vậy . . . . . . Rốt cuộc trở về không được.
"Lệ tiên sinh, người xem như thế nào?"
Nhóm nhà tạo hình có chút đắc ý đem Cố Tiểu Ngải có chút thất thần đến trước mặt Lệ Tước Phong.
Lệ Tước Phong đang xem báo chí, nghe vậy nâng lên mắt thâm thúy, tầm mắt vừa thấy Cố Tiểu Ngải trước ngực phập phồng như ẩn như hiện, mắt không khỏi trầm xuống, nhiễm khởi một chút chuyện tình dục.
Ngay sau đó, Lệ Tước Phong một tay lấy báo chí quăng đến trên mặt nhà tạo hình , "Đổi ngay!Lần này làm không được đều cút ra khỏi E.S cho tôi!"
Đem nữ nhân của hắn biến thành dạng lẳng lơ diêm dúa như vậy, làm cho nam nhân bên ngoài liền nhìn chằm chằm ngực của cô sao? !
Mẹ kiếp, nhà tạo hình gì chứ, dám cho hắn bị cắm sừng trên đầu à!
Lệ Tước Phong rống giận thanh âm giống như sư tử tức giận, Cố Tiểu Ngải thông minh không có hé răng, một bên nhà tạo hình đánh bạo đi lên khúm núm hỏi, "Lệ tiên sinh muốn phong cách như thế nào ạ?"
"Muốn trúng gió sao !" Lệ Tước Phong rống đúng lý hợp tình, trắng ra, rõ ràng.
. . . . . .
Cố Tiểu Ngải mặt lập tức đỏ, cái gì gọi là trúng gió chứ? Cô hiện tại bộ dáng thực phơi bày sao? Không phải rất nhiều ngôi sao, thiên kim thượng lưu đều là theo trào lưu hở hang này sao. . . . . .
Nhà tạo hình hiển nhiên cùng cô buồn bực giống nhau, tất cả không khỏi đều quay đầu trở lại nhìn chằm chằm cô.
"Còn dám nhìn, mẹ kiếp? ! Nam toàn bộ cút cho tôi!" Lệ Tước Phong rống giận đứng lên, một cước đá bàn trà kế bên mình.
Bàn trà ngã xuống đất, phát ra "Loảng xoảng ——" một tiếng vang thật lớn.
Vì thế nhà tạo hình nam đều ỉu xìu đi rồi.
Nhóm nhà tạo hình nữ lúc này đều thông minh, không đổi kiểu tóc không đổi trang phục, chính là hướng Cố Tiểu Ngải trên người bỏ thêm văn kiện áo choàng, kéo váy lên ngăn trở lộ ngực.
Lệ Tước Phong cả người tức giận cuối cùng tiêu tan rồi, giương giọng hô, "Bảo mẫu, cho tài xế chuẩn bị xe."
"Dạ vâng"
Sau khi tiễn nhóm nhà tạo hình, Cố Tiểu Ngải mang giày cao gót tám li từng bước một đi đến trước mặt Lệ Tước Phong, mở bàn tay ra, "Có thể đem túi trả lại cho tôi không? Tôi muốn gọi điện thoại cho cậu báo bình an."
"Không được." Lệ Tước Phong đứng lên, lạnh lùng nói, "Ông ấy nghĩ cô bên ngoài theo tin tức ngoại cảnh của phim《 giết 》rồi."
. . . . . .
Hắn làm sao có thể tùy tiện đi lừa gạt cậu của cô?
Ngộ nhỡ bị cậu cô phát hiện không được bình thường thì sao?
Không có đem lời này nói thẳng ra, Cố Tiểu Ngải chính là cau mày nhẹ giọng nói, "Cậu tôi thực quan tâm tôi, nếu vài ngày đều không thấy tôi gọi điện về, ông ấy nhất định sẽ suy nghĩ nhiều."
"Thật không?" Lệ Tước Phong khẩu khí thực vô vị, tiến lên cầm tay mềm mại của cô hướng đi ra ngoài cửa.
"Trả lại điện thoại cho tôi." Cố Tiểu Ngải lại một lần nữa nói, "Cho dù vậy tôi cũng có cách liên lạc với cậu của tôi."
Cô không phải không nghĩ tới theo cách khác liên hệ cậu.
Hắn cố tình cắt Internet ở biệt thự Lệ gia, cô không thể lên mạng liên hệ cậu.
Dùng điện thoại Lệ gia gọi, bảo mẫu suốt ngày nhìn chằm chằm cô, chắc là không muốn cho cô gọi . . . . . Tiếp tục bặt vô âm tính như vậy nữa thì cậu nhất định sẽ đến báo công an.
"Phanh ——"
Lệ Tước Phong một tay đẩy cô đến trên cửa, trong ngực mạnh mẽ để ở cô trước ngực mềm mại, trên mặt thần thái bá đạo không ai bì nổi, một tay nâng lên người của cô, "Cố Tiểu Ngải, cô là của tôi, không phải cậu cô. Cô từ đầu tới đuôi chỉ có tôi thôi."
. . . . . .
Cái tên nam nhân tự đại này. . . . . .
Cô muốn cùng cậu nói chuyện điện thoại đều không được? Hắn rốt cuộc còn muốn nhốt cô bao lâu? !
|
Chương 70: Cô muốn cùng cậu nói chuyện điện thoại cũng không được? Hắn rốt cuộc còn muốn nhốt cô bao lâu? !
"Cậu không nghe được điện thoại của tôi, sẽ đem sự tình làm lớn chuyện . . . . . . Ưhm. . . . . ." Cố Tiểu Ngải còn muốn kiên trì, Lệ Tước Phong lại hôn môi của cô. Cực nóng mà nhiệt liệt. . . . . .
Cắn nuốt đem cô đặt ở trên cửa hôn mãnh liệt, cắn nuốt hết thảy lưỡi trong miệng cô. . . . . . tay đặt lên vị trí tốt nhất trên váy dài trễ ngực, vuốt ve của cô mỗi một điểm mẫn cảm.
"Ưhm. . . . . . Buông. . . . . . Buông ra. . . . . . Ưhm . . . . ."
Cố Tiểu Ngải giãy dụa, nhưng không cách nào né tránh hắn hôn môi giữa thiên hạ, hai người tư thế mập mờ như vậy dán trên cửa. . . . . .
Cách đó không xa mấy nữ nhân đang quét dọn, thỉnh thoảng nhìn qua.
Cố Tiểu Ngải ghét quay đầu đi, cằm lập tức bị Lệ Tước Phong nắm chuyển lại, bị bắt nhìn thẳng mắt nhiễm dục vọng của hắn . . . . . .
Nam nhân này sẽ không muốn ở trong này chứ?
Kháng cự không xong, Cố Tiểu Ngải chỉ có thể thừa nhận sức nặng của hắn, tùy ý hắn ở trên môi của cô tàn sát bừa bãi, may mắn là nhà tạo hình chính chỉ trang điểm cho cô nhạt thôi, nếu cô trang điểm dày, giờ phút này. . . . . . Hắn hôn là một đống chất hóa học độc hại rồi.
Sau khi hôn kích thích xong, Lệ Tước Phong buông cô ra, thô bạo kéo bả vai cô đi ra ngoài, "Đi."
Ngồi vào trên xe, Cố Tiểu Ngải nhìn chằm chằm môi mình sưng đỏ trong gương cầm tay, lấy son môi ra tô lại. . . . . .
Bất quá cũng khá hơn, tô son một hồi, đôi môi sáng trong suốt mím môi, môi sưng đỏ thế này nói cho người khác biết cô đã trải qua chuyện gì. . . . . .
Cố Tiểu Ngải nhíu nhíu mày, lấy khăn tay lau đi son , chuyển mắt liếc hắn một cái.
Lệ Tước Phong ngồi ở bên cạnh cô vẫn như vậy gắt gao nhìn chằm chằm cô, nhìn không chuyển mắt, một tay từ phía sau xoa xoa lưng của cô, đầu ngón tay cố tình vẽ vòng vòng. . . . . . vén lên làm cho cô ngứa.
"Lệ tiên sinh, Vương bí thư muốn tôi giao cho ngài ."
Lái xe cầm lấy một túi văn kiện hướng ghế sau xe truyền đạt.
Lệ Tước Phong tiếp nhận sau đó trực tiếp quăng đến trong lòng Cố Tiểu Ngải, vẻ mặt cao thượng, miệng giống như bố thí, "Đừng nói tôi không cho cô liên hệ cậu cô, đem cọc tin tức này trở về tòa soạn, dùng tốc độ nhanh nhất tuyên bố ra ngoài."
Nhìn túi văn kiện quen thuộc, Cố Tiểu Ngải hiểu được lại là scandal của các ngôi sao, tùy ý mở ra vừa thấy lại ngây ngẩn cả người.
"Này. . . . . ."
Nhìn tấm hình phía trên không phải scandal của ngôi sao, mà là hình của một nữ nhân mặc trang phục rất đẹp cùng một người đàn ông ngoại quốc tay trong tay vào khách sạn, là Lương Noãn Noãn.
Mà một bức hình khác là một nam nhân trẻ tuổi mua vui hàng đêm ở câu lạc bộ Hạ Chi Dạ, ảnh chụp uống rượu mua say.
Nam nhân tuổi trẻ cô lại quá quen thuộc, Sở Thế Tu.
Nhìn thời điểm là lúc cô đi câu lạc bộ Hạ Chi Dạ cầu xin Lệ Tước Phong buông tha cho tòa soạn báo.
Đó là lần đầu sau chín năm xa cách, cô gặp lại Sở Thế Tu.
"Lần này đưa cho cô tin tức có thể kinh động cả nước, vụng trộm sau đám hỏi thương trường, tiêu đề này như thế nào?" Lệ Tước Phong ghé thân qua, ngón tay chỉ ảnh chụp nữ nhân ngoài cùng, "Đây là thiên kim của Lương thị trưởng, người trên tivi cô xem tối hôm qua."
. . . . . . 【 Vụng trộm sau đám hỏi thương trường? 】
Tiêu đề này xác thực rất kích thích, đủ để cả nước khiếp sợ.
Sở thị hiện tại đã gặp phải đại nạn trốn thuế, hiện tại ngay cả hôn nhân đều là không tích cực . . . . . . Áp lực dư luận nhất định trước nay chưa từng có.
Sở Thế Tu sớm hay muộn sẽ tiếp quản Sở thị, nhiều tin phản đối như vậy đối với tương lại anh ta ảnh hưởng quá lớn.
Nắm ảnh chụp Sở Thế Tu ở Hạ Chi Dạ trong tay, mặt trên hình dịu dàng đẹp trai, dáng người cao ngất. . . . . .
Trong đầu tự hỏi, Cố Tiểu Ngải cân nhắc cách nói mới chậm rãi mở miệng nói, "Tin tức này không có cách nào viết được cả, Sở Thế Tu một người ra vào câu lạc bộ đêm không thể chứng minh cái gì."
"Sao?" Lệ Tước Phong nhíu mày.
Cố Tiểu Ngải nhấp mím môi, tiếp tục chỉ vào ảnh Lương Noãn Noãn cùng người nước ngoài ôm ấp, "Khả năng Lương Noãn Noãn cùng người khác đi khách sạn ăn cơm thì sao? Ảnh chụp này đều không có sức thuyết phục."
Cho nên. . . . . . Không cần phát ra không cần phát ra. . . . . .
Đừng làm cho Sở thị họa vô đơn chí nữa.
Cô không nghĩ nhìn đến Sở Thế Tu bị đổ lên tin tức phản đối nơi đầu sóng ngọn gió, đầu năm nay, nước miếng có thể chết đuối người.
"Cố Tiểu Ngải, cô là làm phóng viên, nhìn sách tranh làm thành tin đồn là điểm mạnh của cô." Lệ Tước Phong một câu phá hỏng cô.
Cái gì gọi là xem sách tranh nói là điểm mạnh của cô…….
Cố Tiểu Ngải cầm ảnh chụp giật mình, một lát còn nói thêm, "Tôi chỉ phơi bày chuyện xấu của ngôi sao."
Loại này chính trị cùng đám hỏi buôn bán không phù hợp với chủ đề của tuần san《ak》, lại nói . . . . . như thế nào cô cũng không nên phoi bày chuyện của Sở Thế Tu.
Kia thành nhiều chuyện châm chọc.
"Được thôi, tôi trực tiếp giao cho đài truyền hình." Lệ Tước Phong cũng không còn làm cô khó xử, làm bộ muốn thu hồi túi văn kiện trên đầu gối cô.
Cho đài truyền hình đem ảnh chụp này công bố? Như vậy sao được.
"Cho tôi đi." Cố Tiểu Ngải nóng vội đè lại túi văn kiện, đem ảnh chụp hết thảy thu vào.
|