Hôn Nhân Ấm Áp 33 Ngày
|
|
Chương 40: Bỏ phiếu[EXTRACT]Edit: Diệp Lưu CátĐịa điểm tổ chức cuộc thi tại tầng ba của khách sạn, Thần Ngàn Ấm đưa thiệp mời đi vào, bên trong rất nhiều người đến tham dự, mọi người cùng nhau nói chuyện, rất vui vẻ. Từ nhỏ đến lớn, cô ít khi đến những nơi như này, mà đây cũng là lần đầu tiên lấy thân phận nhà thiết kế để tham dự, trong lòng vô cùng căng thẳng. Thần Ngàn Ấm không thích ồn ào, vì vậy, theo thói quen chọn chỗ ít người nhất đi đến, không ngờ, vừa đi được vài bước đã trở thành tâm điểm của mọi người. "Này, nhìn chiếc váy kia đi, thật đẹp." "Đương nhiên là đẹp, đây là thiết kế mới nhất của An Kiệt, vừa mấy ngày trước tôi thấy trên tạp chí." "Đồ do An Kiệt thiết kế không phải có tiền là mua được. Cô gái kia là ai? Lại có thể mặc mẫu mới do An Kiệt thiết kế?" "Nhìn rất lạ, khẳng định không phải ngôi sao nổi tiếng, khí chất lại đặc biệt tốt, hẳn là tiểu thư của tập đoàn nào đó." "Thật hâm mộ, tôi cũng muốn có một chiếc váy do An Kiệt thiết kế..." Các cô gái thì thầm bàn tán về Thần Ngàn Ấm, Thần Tâm Ngữ đứng cạnh, nghe được lời bọn họ nói, đáy mắt xuất hiện sự ghen ghét. Hồ ly tinh chết tiệt, tại sao lại mặc chiếc váy đó? Rõ ràng là cô nhìn thấy trước... "Tâm Ngữ, cô ấy mặc rất đẹp, em có ý kiến gì không?" Một giọng quen thuộc vang lên, Thần Tâm Ngữ quay đầu, thấy Tô Ngôn Phỉ cầm hai ly rượu đi đến. "Chị Ngôn Phỉ." Thần Tâm Ngữ gọi Tô Ngôn Phỉ, thuận tay nhận lấy ly rượu, cùng cô nhẹ nhàng chạm ly:"Ý kiến của em đương nhiên là, nếu cô ta muốn nổi bật, thì cứ để cô ta nổi bật. Rồi chị sẽ biết." "Tốt." Hai người nhìn nhau cười, ánh mắt mờ ám. Thần Ngàn Ấm không biết Tô Ngôn Phỉ và Thần Tâm Ngữ cũng ở đây, lúc này, cô hoàn toàn đắm chìm trong hội trường. Mỗi năm, đêm chung kết cuộc thi, JR đều đem các tác phẩm được lọt vào chung kết ra trưng bày, năm nay cũng không ngoại lệ. Trong hàng loạt trang sức rực rỡ, cô nhanh chóng nhìn ra thiết kế của mình, nhưng không tưởng tượng được rằng nó được đặt ở vị trí dễ nhất... Điều này có nghĩa là gì? Hiện tại, tác phẩm của cô đạt điểm cao nhất sao? Nghĩ đến đây, Thần Ngàn Ấm không khỏi xiết chặt tay. Có thể vào chung kết cuộc thi cô đã rất hài lòng, nếu như vô tình giành được quán quân, chẳng phải quá may mắn. Bình tĩnh Thần Ngàn Ấm, không cần vui mừng quá sớm! "Thưa quý vị đại biểu và các vị khách quý! Chào mừng mọi người đến với đêm chung kết cuộc thi thiết kế trang sức của JR, tôi là Luna..." Giọng nữ nhẹ nhàng cất lên, nhanh chóng kéo những suy nghĩ của Thần Ngàn Ấm về hiện tại, cô hít một hơi thật sâu, mắt hướng lên sân khấu, lúc này mới phát hiện, hàng ghế trên cùng đã được ngồi đông đủ, nhìn qua một lượt, tất cả đều là những người nổi tiếng trong giới thời trang. Sau lễ khai mạc, người dẫn chương trình giới thiệu những vị khách quan trọng của cuộc thi, cuối cùng nói:"Mọi người cũng biết rằng các tác phẩm trang sức được trưng bày ở hội trường đêm nay là thiết kế của những người lọt vào vòng chung kết. Khi cuộc thi cuối cùng bắt đầu, mọi người đều có thể bỏ phiếu cho tác phẩm mình yêu thích, sau mười phút, chúng tôi sẽ đóng kênh bỏ phiếu và chọn ra quán quân. Mặt khác, để công bằng, tất cả các tác phẩm đều được để ẩn danh. Bây giờ, cuộc bỏ phiếu bắt đầu." Lời nói kết thúc, tiếng đàn vi-ô-lông từ từ vang lên, mọi người bắt đầu đến tủ kính bỏ phiếu.
|
Chương 41: Quán quân[EXTRACT]Edit: Diệp Lưu Cát Theo quy định của cuộc thi, người dự thi không có quyền bỏ phiếu, vì vậy, Thần Ngàn Ấm chỉ có thể đứng từ xa nhìn mọi người. Thời gian trôi qua, không khí càng ngày càng trở lên căng thẳng, nhìn thấy rất nhiều người bỏ phiếu cho mình, Thần Ngàn Ấm không khỏi xiết chặt lòng bàn tay, hốc mắt có chút ửng đỏ. Hóa ra, được nhiều người thích tác phẩm của mình, cảm giác là như vậy, rất vui vẻ, rất hạnh phúc. Lúc này, không cần công bố, cô cũng đã biết kết quả... Thần Ngàn Ấm chăm chú nhìn mọi người, đột nhiên vai bị ai đó đụng phải, cô theo phản xạ quay đầu lại, chỉ thấy cả ly rượu bị đổ lên người, chiếc váy trắng trực tiếp bị nhuộm đỏ. Này... Thần Ngàn Ấm sửng sốt, hoàn toàn không thể tin được tại thời điểm quan trọng này, trang phục lại bị dính bẩn, mà người gây ra lại là phục vụ của hội trường. "...Thật xin lỗi, tôi không cố ý, thật xin lỗi..." Người phụ vụ vô cùng sợ hãi, vội vàng cúi đầu xin lỗi. Thần Ngàn Ấm không có thời gian để ý nữa, chỉ có thể quay lại nói một câu "không sao" rồi đi nhanh vào phòng vệ sinh. "Haha, xem cô làm sao để lên sân khấu." Cách đó không xa, Thần Tâm Ngữ cười lớn, ánh mắt chứa đầy âm mưu, rồi liền cầm phiếu bỏ vào tủ kính có tên "Xuân hiểu". Theo cảm nhận, Thần Tâm Ngữ vừa nhìn tác phẩm này liền thích, hơn nữa số phiếu bầu cũng rất cao, khẳng định đây sẽ quán quân. Về tác phẩm của Thần Ngàn Ấm, chắc chắn là tồi tệ nhất. Cô thực sự rất muốn xem bộ dáng xấu hổ của Thần Ngàn Ấm... Thần Ngàn Ấm vội vàng đi vào phòng vệ sinh, tính đem phần bị nhuộm đỏ giặt, nhưng đều không thể sạch. Làm sao bây giờ? Cuộc thi quy định, khi tuyên bố từng tác phẩm đoạt giải, tất cả các thí sinh phải có mặt trên sân khấu, thời gian gấp rút, cô tìm đâu trang phục để đổi? Đứng trước gương, Thần Ngàn Ấm mặt mày nhăn nhó, không biết phải làm thế nào. Bên ngoài mười phút đã hết, Luna tuyên bố việc bỏ phiếu kết thúc, đồng thời yêu cầu nhân viên lên sân khấu kiểm phiếu. Biết Thần Tâm Ngữ thuê người đổ rượu lên váy Thần Ngàn Ấm, Tô Ngôn Phỉ trong lòng vô cùng vui sướng nói với Kiều Thư Vân:"Chị, chị biết không? Thần Ngàn Ấm hôm nay mặc chiếc váy do An Kiệt thiết kế, chẳng may, vừa rồi phục vụ làm bẩn, không chừng lát nữa sẽ không thể lên sân khấu, haha." Kiều Thư Vân cả buổi tiếp khách, không để ý đến Thần Ngàn Ấm, bây giờ mới nghe Tô Ngôn Phỉ nói, nhất thời không bình tĩnh:"Em nói Thần Ngàn Ấm mặc chiếc váy do An Kiệt thiết kế? Sao có thể? An Kiệt...chị ấy..." Trời ạ, người có thể mặc đồ do An Kiệt thiết kế, không sang trọng nhưng cũng phải là người giàu có, người như Thần Ngàn Ấm sao có thể xứng? Không, cô không tin, nhất định là đồ giả, nhất định là... Trong giới thời trang, ai lại can đảm làm giả thiết kế của chị An Kiệt? Kiều Thư Vân càng nghĩ càng tức giận, đối với Thần Ngàn Ấm càng thêm chán ghét. Cuối cùng, đã đến lúc công bố giải thưởng. Luna cầm trong tay danh sách, mỉm cười rạng rỡ:"Chúng ta sẽ bắt đầu từ giải quán quân trước, chúc mừng tác phẩm thứ 7, mang tên "Xuân hiểu" đã giành quán quân trong cuộc thi này." "Thật tốt." Thần Tâm Ngữ không thể không vỗ tay, vừa cổ vũ, vừa liếc tìm Thần Ngàn Ấm, đương nhiên, không thấy cô trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cũng không chờ Thần Tâm Ngữ vui vẻ quá lâu, Luna tiếp tục nói:"Hiện tại, chờ lấy giải thưởng, mời nhà thiết kế tác phẩm, Thần Ngàn Ấm lên sân khấu."
|
Chương 42: Không xứng đáng[EXTRACT]Edit: Diệp Lưu Cát Cái gì? Thần Ngàn Ấm? Cô có nghe nhầm không? Thần Ngàn Ấm làm sao có thể giành giải quán quân? Mà mình rõ ràng lại còn bỏ phiếu cho cô ta. Thần Tâm Ngữ cả người kinh ngạc, hoàn toàn không thể tin được sự thật này. Không thấy Thần Ngàn Ấm, Luna tiếp tục gọi:"Mời nhà thiết kế của tác phẩm số 7 lên sân khấu ạ." "Cô ấy có ở đây không?" "Số 7 đâu?" Sau một loạt các lần gọi liên tiếp, vẫn không thấy Thần Ngàn Ấm xuất hiện, khiến mọi người xôn xao đứng lên. Thần Tâm Ngữ cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần, miệng cười lên một tiếng, không tin Thần Ngàn Ấm dám mặc chiếc váy dính bẩn kia lên sân khấu, nếu cô không xuất hiện, JR tuyệt đối sẽ không trao giải quán quân, mà cho dù có xuất hiện, cũng sẽ trở thành trò cười cho mọi người... Nghĩ đến điều này, Thần Tâm Ngữ ung dung khoanh hai tay trước ngực, chờ xem kịch hay... Cùng thủ đoạn với Thần Tâm Ngữ, còn có Tô Ngôn Phỉ và Kiều Thư Vân, đáng tiếc, ba người bọn họ lại thất vọng rồi, bởi vì, ngay lúc Luna mời Thần Ngàn Ấm lần thứ năm, cánh cửa phòng đóng kín đột nhiên được mở ra, dáng người từ từ tiến vào. "Thật xin lỗi, tôi đã tới trễ. Tôi là Thần Ngàn Ấm." May mắn cô đến kịp. Thần Ngàn Ấm vừa vẫy tay, vừa thở gấp, cúi người xin lỗi. Luna cũng thở phào nhẹ nhõm:"Bạn lên đi." "Cảm ơn." Thần Ngàn Ấm nhẹ nhàng gật đầu, bước chân duyên dáng lên sân khấu. Lúc này, mọi người chú ý chiếc váy cô đang mặc... "A, quán quân đang mặc chiếc váy do An Kiệt thiết kế." "Đẹp quá, nhưng hình như có chút hơi khác." "Trời ạ, chiếc váy rõ ràng là bị sửa lại. OMG..." "Ồ, các cô có cảm thấy chiếc váy sau khi được sửa lại, trông đẹp hơn không?" "Nào có? Quả thực, điều này chẳng khác nào cô ấy đang khiêu chiến với An Kiệt của chúng ta." "Cô ấy thật can đảm, không sợ học trưởng An Kiệt tìm đến tính sổ sao?" ..... Mọi người bàn tán rất nhiều. Đúng vậy, chiếc váy bị Thần Ngàn Ấm sửa lại, thiết kế trang nghiêm ban đầu đã được thay đổi thành váy ngắn xẻ tà, chính xác mà nói, cô chỉ dùng kéo cắt phần bị nhuộm đỏ, chỉnh sửa một chút rồi mặc ra ngoài. Cô hoàn toàn không biết chiếc váy do An Kiệt thiết kế, càng không biết, việc cắt váy để tìm cho mình một đường lui lại khiến mọi người xôn xao như vậy. Dưới mắt nhìn chăm chú của mọi người, Thần Ngàn Ấm cuối cùng cũng bước lên sân khấu. Cầm giải thưởng trên tay, trong lòng cô vui buồn lẫn lộn, đang chuẩn bị lên tiếng, phía dưới đã có người nói lớn:"Thần Ngàn Ấm không có đạo đức, vong ân phụ nghĩa, không xứng đáng được giải quán quân." Ầm... Tất cả mọi người trong phòng im lặng, ánh mắt nhìn người vừa lên tiếng, chỉ thấy cô gái mặc váy hồng dài giận dữ bước lên sân khấu. Ai vậy? Hình như có thù oán với Thần Ngàn Ấm. Thần Ngàn Ấm vẻ mặt bất ngờ, cũng muốn biết là ai, vì sao đột nhiên mắng cô... "Vị tiểu thư này, xin cô không quấy rối." Luna thấy rằng tình hình không thích hợp, nhanh chóng kiểm soát đối phương. Cô gái không nghe, tức giận nói:"Tôi không có quấy rối, tôi chỉ muốn vạch trần bộ mặt thật của cô ta. Mọi người có thể lấy điện thoại ra xem, bài viết gần đây, tập đoàn Thần thị tìm lại được con ruột thất lạc 20 năm, Thần Ngàn Ấm chỉ là con nuôi. Cô ta vì ghen ghét với con ruột của Thần gia, thậm chí vì hôn ước còn đẩy mẹ xuống lầu..." "Đây là sự thật, mọi người mau nhìn, Thần phu nhân ghi hình, chính miệng kể ra lý do Thần Ngàn Ấm bị đuổi khỏi Thần gia..."
|
Chương 43: Bằng chứng[EXTRACT]Edit: Diệp Lưu Cát Tại thời điểm này, tất cả mọi người xôn xao bàn bạc, lấy điện thoại ra xem. Thần Ngàn Ấm không thể bình tĩnh, chạy nhanh xuống dưới lấy điện thoại, vừa mở màn hình liền thấy bài viết về Thần gia ngay trên cùng. Thật sự là Tô Ngọc Liên đã làm vậy. Cô vội vàng phát đoạn video, thấy Tô Ngọc Liên quần áo thanh lịch xuất hiện trước máy quay, ánh mắt đau đớn lên án việc cô vong ân phụ nghĩa, còn không khỏi nói ra những lời bôi nhọ danh dự của cô... Chính tai nghe được những lời nói của mẹ nuôi, Thần Ngàn Ấm cười nhạo mình một tiếng, có lẽ cô quá mù quáng, khi tin tưởng và quý trọng người mẹ này suốt 20 năm qua. "Im lặng." "Mọi người im lặng một chút!" Luna thấy mọi việc trở lên xấu đi, cô cố gắng kiểm soát hội trường, nhưng mọi người vẫn như cũng không ngừng bàn tán. Lúc này, trong lòng Luna vô cùng lo lắng. Bỗng nhiên, micro trong tay bị cướp đi. Là Kiều Thư Vân Luna nhanh chóng đứng sang một bên,cùng lúc giọng nói trong trẻo của Kiều Thư Vân vang lên:"Xin chào mọi người, tôi là Kiều Thư Vân, giám đốc thiết kế của JR. Rất mong mọi người có thể giữ im lặng một chút!" "..." Lời nói của Kiều Thư Vân cuối cùng có chút tác dụng, đem sự chú ý của mọi người trở lại sân khấu. Thần Ngàn Ấm cũng không ngoại lệ nhìn lên. Trên sân khấu, là một cô gái có khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp, cả người mặc tây trang toát lên sự giỏi giang, khéo léo, nhưng, dường như không phải người tốt. Đúng như suy nghĩ của Thần Ngàn Ấm, một lúc sau, chợt nghe Kiều Thư Vân nghiêm túc nói:"JR chúng tôi luôn coi trọng những nhà thiết kế có tài năng, nhưng cái chúng tôi coi trọng hơn cả tài năng đó là phẩm chất đạo đức. Cho nên thay mặt ban tổ chức cuộc thi, tôi xin tuyên bố, tước giải quán quân của tiểu thư Thần Ngàn Ấm, đồng thời để cô ấy vào danh sách đen của JR, vĩnh viễn không làm việc cùng." Ồ, giải quán quân bị lấy đi, ngay cả sau này cũng không thể làm việc cùng JR... Bên dưới sân khấu lại xôn xao, so với vừa rồi càng hỗn loạn. Tất cả mọi người đều nhìn Thần Ngàn Ấm bằng ánh mắt khinh bỉ, chế ngạo, nhưng cô không quan tâm, lúc này, trong đầu chỉ hiện lên lời kết tội của Kiều Thư Vân. Dù sao, cô vẫn không thể tin, công ty lớn như JR, ngay cả một câu cũng không hỏi cô, đã đem giải quán quân trao cho người khác. Mà Kiều Thư Vân nói như vậy, chẳng khác nào khẳng định với mọi người, cô là người vong ân phụ nghĩa hại cả mẹ mình... Không được! Cô không thể im lặng nữa! Thần Ngàn Ấm thẳng thắn, mặt không chút thay đổi tiến lên sân khấu. Mọi người không nghĩ cô còn dám quay lại sân khấu, nhìn nhau tránh đường để cô đi. Luna đang chuẩn bị tuyên bố quán quân mới, lại nhìn thấy Thần Ngàn Ấm đi tới, nhất thời sững người, mà Kiều Thư Vân không chần chừ lên tiếng:"Thần tiểu thư, nơi này không chào đón cô, mời cô đi." Thần Ngàn Ấm mỉm cười:"Tôi sẽ không ở đây quá lâu, nhưng trước khi tôi rời đi, tôi có thể mượn micro. Cảm ơn." Dứt lời, không đợi Luna phản ứng, cô trực tiếp lấy micro trong tay Luna, ánh mắt lạnh lùng nhìn phía dưới sân khấu. Cả phòng đột nhiên im lặng. Thần Ngàn Ấm quả quyết tiến lên hai bước, nghiêm túc mở miệng:"Tất cả những lời của Tô Ngọc Liên phu nhân về tôi đều là sai trái. Ngay lập tức, mong Tô phu nhân gỡ bài và giải thích rõ cho mọi người. Nếu không, tôi sẽ đưa bằng chứng cho luật sư, chúng ta hẹn gặp nhau ở tòa." Cái gì? Bằng chứng? Cô có bằng chứng? Rất nhanh sau đó, một số người nói lớn:"Có bằng chứng, liền đưa ra. Nếu cô chứng minh được mình vô tội, JR nhất định đem giải quán quân trả lại cho cô."
|
Chương 44: Không kịp trở tay[EXTRACT]Edit: Diệp Lưu Cát"Đúng vậy. Nếu bạn chứng minh được những lời của Tô phu nhân là sai, chúng tôi nhất định sẽ đem quán quân trao lại cho bạn." Lần này, người lên tiếng là một phụ nữ trẻ ngồi ở hàng ghế đầu tiên, có thể thấy địa vị không thấp. Thần Ngàn Ấm liếc nhìn tên ở vị trí, mới biết, đây là Lục Lệ Sa biên tập viên nổi tiếng của tạp chí thời trang LIKE.U Lục Lệ Sa vừa dứt lời, lại có thêm một số nói theo:"Biên tập viên Lục nói đúng, cô mau đưa bằng chứng. Như vậy, tài năng của cô mới không bị lãng phí." Thần Ngàn Ấm nghiêm túc trả lời:"Cảm ơn ý tốt của mọi người, nhưng tôi quyết định chờ Tô phu nhân giải thích trước, hơn nữa..." Nói đến đây, đột nhiên cô dừng lại, nhìn mọi người xung quanh:"Như công ty JR đây, chỉ mới nghe từ một phía đã đưa ra kết luận. Tôi hoàn toàn không hiểu giải thưởng của công ty có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ, với tôi nó không còn giá trị." "Cô..." Không nghĩ cô dám nói ra những lời này, Kiều Thư Vân giận đến tái mặt:"Cô không biết xấu hổ! Để tôi xem cô lấy bằng chứng ở đâu, lại dám ngông cuồng như vậy? Mà cho dù cô thực sự bị oan, JR cũng không làm việc với người như cô." Thần Ngàn Ấm quay đầu lại nhìn Kiều Thư Vân, cười nhẹ một tiếng, thẳng thắn hỏi:"Giám đốc Kiều, hình như cô có thù oán với tôi? Mà tôi lại không biết, mình đã đắc tội gì với cô." "Tôi có thù oán với cô? Haha, Thần tiểu thư thật biết nói đùa." Kiều Thư Vân nhếch mép cười lớn, giọng chứa đầy ẩn ý. Thần Ngàn Ấm là người có tài năng trong thiết kế, không thể khinh thường. Nhìn tác phẩm dự thi và chiếc váy sau khi được sửa, đủ để chứng tỏ rằng Kiều Thư Vân không phải đối thủ của cô trong tương lai... Kiều Thư Vân trong lòng đang lo lắng, mà Thần Ngàn Ấm không muốn tiếp tục tốn thời gian ở nơi này, cô liền đem micro đưa lại cho Luna. Sau đó, rời đi, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Cô vừa đi khỏi, cả hội trường lại xôn xao. Mọi người tiếp tục bàn tán về Thần Ngàn Ấm, không ai để ý đến việc trao giải tiếp theo. Kiều Thư Vân thấy thế, tức giận xiết chặt tay. Thần Ngàn Ấm, tôi và cô không đội trời chung! Ngoài Kiều Thư Vân, còn có Tô Ngôn Phỉ và Thần Tâm Ngữ, cũng bị Thần Ngàn Ấm làm cho tức giận không hề nhẹ. Đặc biệt, khiến Thần Tâm Ngữ không kịp trở tay, dù sao sau chuyện này, nếu thực sự Thần Ngàn Ấm có bằng chứng, cô cùng mẹ nhất định sẽ thê thảm. - ------ Sau khi rời khỏi khách sạn, cả người Thần Ngàn Ấm thả lỏng, mọi sự kiên cường đều biến mất. Lúc này, gió chỉ thổi nhè nhẹ, nhưng trong lòng Thần Ngàn Ấm lại giống như rơi vào hầm băng, lạnh đến thấu xương. Cô một mình đi trên đường, chân vô cùng đau nhức, lại không biết mình đang đi đâu, may mắn phía trước có chiếc ghế dài, liền qua đó ngồi nghỉ. Suy nghĩ chuyện vừa xảy ra, giống như một giấc mơ, hoàn toàn không có một chút chân thật. Cô vẫn không tin được, người mẹ nuôi lớn cô, lại muốn hủy hoại thanh danh của cô... Là vì một người đàn ông sao? 20 năm... 20 năm tình cảm của cô với mẹ, đều bị vứt bỏ... Cô không nghĩ muốn giành Mộ Duệ Trạch với Thần Tâm Ngữ, cái gì cũng không muốn, nhưng tại sao bọn họ không buông tha cho cô? Hốc mắt đỏ lên, Thần Ngàn Ấm cố gắng cười nhưng cuối cùng vẫn không kìm được lòng, nước mắt từ từ rơi xuống. Không được khóc! Không được khóc! Cô nhanh chóng lấy tay lau đi nước mắt, đột nhiên, trước mặt xuất hiện một chiếc khăn tay.
|