Trọng Sinh Chi Cửu Cửu Đích Mỹ Vị
|
|
Chương 60 – Hạ gia nhị ca
–
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Hạ An Ca mới vừa tỉnh lại, chợt nghe tiểu tử ở bên ngoài vấn an, cho người ta tiến vào, tiểu tư quy củ hành lễ vấn an rồi nói: “Phía trước có một vị công tử, nói là huynh trưởng của Hạ thiếu gia, lão gia chúng ta thỉnh Hạ thiếu gia qua đó.”
Hạ An Ca gật gật đầu: “Ta đã biết, ngươi ra ngoài trước đi.” Chờ tiểu tư rời đi, Hạ An Ca rì rì rửa mặt đánh răng, sau đó mới thản nhiên đi đến đại sảnh. Vào cửa liền nhìn thấy Thượng Quan lão gia ngồi ở chủ vị, Thượng Quan Phi Trần cùng Thượng Quan Phong Vũ bởi vì chiếu cố Thượng Quan Thiện Thủy một buổi tối, mới vừa đi ngủ, cho nên lúc này cũng không ở.
Ngồi song song với Thượng Quan lão gia là một nam tử tuổi còn trẻ, ước chừng hai mươi tuổi, một thân áo choàng bạch y, mái tóc đen dùng một cây trâm bạch ngọc đơn giản vấn lên, lớn lên rất là anh tuấn, đôi mắt xếch hơi hơi nhướng lên, hai hàng mi dài tà nhập tóc mai, môi mỏng hơi cong lên, giữa lông mày tựa tiếu phi tiếu, làm cho người ta có loại cảm giác tà mị.
“Nhị ca.” Hạ An Ca bước nhanh, đến trước mặt nam tử xoay người hành lễ, gương mặt thường xuyên kéo căng cũng hơi chút lộ ra một chút ý cười.
“Cửu đệ, phụ thân nói ngươi nơi này đã xảy ra chuyện, để cho ta đến xem, ngươi có khỏe không?” Tuấn mỹ thanh niên đỡ tay Hạ An Ca, không cho hắn hành lễ. Nắm tay dắt Hạ An Ca ngồi xuống ghế theo, ngoắc người phía sau nói một câu: “Lý đại phu, ngươi tới chẩn mạch cho cửu đệ, xem thân thể hắn có ổn không.”
“Nhị ca, không cần đâu, ta không có chuyện gì, xảy ra chuyện là bằng hữu của ta, đợi lát nữa cho Lý đại phu đến chẩn trị cho cửu nhi.” Hạ An Ca không cho Lý đại phu bắt mạch cho mình, mà là trực tiếp đem vấn đề chuyển qua Thượng Quan Thiện Thủy, đương nhiên, trước khi để Lý đại phu đi nhìn, còn phải hỏi qua ý kiến của Thượng Quan Vân: “Thượng Quan bá phụ, Lý đại phu là đại phu tốt nhất nhà ta, xin để hắn nhìn xem tình trạng cửu nhi một chút.”
Tuy nói rất tin tưởng y thuật của thần y, nhưng là để thêm người nhìn cũng không sai. Hơn nữa, đây là một mảnh tâm ý của Hạ An Ca, đặc biệt cho người mang đại phu tốt nhất trong nhà đến, mảnh tâm ý này, thật sự không thể phản bác. Hơn nữa thần y đã ly khai, cứ để đại phu xem, cũng không phải là không tin thần y không cho thần y mặt mũi.
Đối với thân phận của Hạ An Ca, Thượng Quan Vân đã sớm biết rõ. Thư Thượng Quan Phi Trần viết, hắn và Thượng Quan Thừa Tuyên cũng đã sớm nghiên cứu qua. Bất quá, nếu như Hạ An Ca không nói, vậy hắn liền xem như không biết. Bất quá, nhị hoàng tử này, thật ra cũng là một người không tệ.
“Làm phiền Hạ công tử lo lắng, ta ở ở đây thay mặt tiểu cửu nhà ta cám ơn các vị.” Thượng Quan Vân đứng lên hành lễ với Hạ An Ca cùng nhị hoàng tử, dù sao, lấy thân phận hai người bọn họ, hành cái lễ cũng không thiệt thòi gì. Chẳng qua Hạ An Ca không dám nhận lễ này, dù sao, Thượng Quan Vân là cha của Thượng Quan Thiện Thủy, cho nên nhanh chóng đứng lên nâng cánh tay Thượng Quan Vân: “Thượng Quan bá phụ không cần cảm tạ, cửu nhi là bằng hữu của ta, tất cả chuyện này đều là ta phải làm.”
Nhị hoàng tử Hạ An Ly nhìn thấy hành động của cửu đệ nhà mình, hơi hơi nhíu mi, xem ra, Thượng Quan Thiện Thủy này có ảnh hưởng rất lớn đối với cửu đệ nhà mình, lại có thể ngay cả lễ của phụ thân người ta đều không dám nhận. Trong mắt hiện lên một tia quang mang không rõ nghĩa, Hạ An Ly sờ cằm híp mắt cười một chút: “Không cần khách khí đến khách khí đi, chúng ta vẫn là đi xem cửu công tử trước đi, bằng không, cửu đệ này của ta sẽ không yên tâm.”
Hạ An Ca đỏ mặt lên, biết mình quá cấp thiết một ít, bất quá, có thể xác nhận cửu nhi không có việc gì, để nhị ca cười một chút cũng không sao. Cái thần y không rõ lai lịch kia, ai biết hắn có thể nhân cơ hội động tay động chân gì đó với cửu nhi hay không.
Tới phòng Thượng Quan Thiện Thủy, Lý đại phu không cần thúc giục, cũng rất có ánh mắt tiến lên bắt mạch cho Thượng uan Thiện Thủy. Cửu hoàng tử là ai a, đây chính là hoàng tử mà hoàng thượng hoàng hậu sủng ái nhất, nếu đắc tội cửu hoàng tử, hắn cũng đừng mong lăn lộn ở kinh thành nữa. Huống chi, hôm nay hoàng đế ở xa, cho dù cửu hoàng tử làm gì với hắn, hắn cũng không có biện pháp giải oan.
Lý đại phu đang bắt mạch, Hạ An Ly nhân cơ hội cẩn thận đánh giá một chút người trên giường, người có thể làm cho cửu đệ mình thiệt tình đối đãi còn có chút coi trọng. Sắc mặt mặc dù có hơi tái nhợt, nhưng vẫn không thể che lấp phần tinh xảo, tuy rằng mắt nhắm lại, nhưng vẫn nhưng có thể nhìn ra giữa lông mày thanh tú, môi trắng bệch lại mang theo một chút hồng nhạt, mái tóc đen óng tản ra, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ lớn cỡ bàn tay càng thêm tái nhợt. Thật sự là một mỹ nhân, tuy rằng mỹ nhân là là nam.
Bất quá, cửu đệ mình cũng cũng không phải loại người thấy sắc đẹp liền đi không nổi, thân là huynh đệ ruột thịt cùng cha cùng mẹ, Hạ An Ly rất là hiểu biết cửu đệ nhà mình. Thường xuyên diện vô biểu tình, mặc dù có thời điểm cũng sẽ cười cười, nhưng xa cách trong đó cũng không phải là không có. Có thể làm cho hắn nhìn với con mắt khác, nhất định không phải người thường. Nháy mắt mấy cái, trong mắt Hạ An Ly chợt lóe u quang, xem ra, người này, có thể sẽ là điểm yếu của cửu đệ a.
“Thế nào?” Thấy Lý đại phu buông cánh tay Thượng Quan Thiện Thủy ra, Hạ An Ca lập tức lên tiếng hỏi, tốc độ kia so với Thượng Quan Vân còn nhanh hơn mấy lần, khiến Thượng Quan Vân thực biệt khuất, miệng mới vừa mở ra không thể không một lần nữa đóng lại.
|
“Vị cửu công tử này, lúc trước từng trúng qua kịch độc, bất quá… khụ, lão phu vừa rồi bắt mạch, độc trong cơ thể vị công tử này đã được giải, tuy rằng thân thể bị hao tổn không ít, nhưng sau này chỉ cần tỉ mỉ điều dưỡng, nhất định sẽ khôi phục. Bất quá, công tử đây nhất định là vừa mới trúng thêm một loại đọc khác, thân thể hao tổn tương đối nghiêm trọng, ngày sau nếu muốn sống lâu trăm tuổi thì nhất định phải chú ý, không thể bị xúc động quá lớn.”
Lý đại phu nói xong thì thấy nhị điện hạ cùng cửu điện hạ đều là tương đối hài lòng, liền quay đầu nhìn Thượng Quan Vân: “Không biết vị đại phu đã giúp công tử giải độc có để lại phương thuốc? Nếu có, có thể cho lão phu nhìn xem?” Mở một phương thuốc khác, vạn nhất hiệu quả không tốt như phương thuốc trước, liền lãng phí một cách vô ích.
Thượng Quan Vân gật đầu, lấy phương thuốc trong tay áo giao cho Lý đại phu xem, đương nhiên, Lý đại phu xem thời gian này Thượng Quan Thiện Thủy cần nhất là phương thuốc điều dưỡng thân thể, phương thuốc thần y lưu lại trước khi đi kia, cũng không cần phải nhìn, chính là để dưỡng thân.
“Cao nhân a cao nhân.” Vuốt râu, hai mắt tỏa sáng, Lý đại phu gật gù đắc ý: “Xem ra quý công tử là gặp gỡ cao nhân rồi, phương thuốc này, chỉ cần uống hết, ngày sau thân thể quý công tử tất nhiên sẽ giống như thường nhân, nhiều năm thiệt thòi tổn hại cũng có thể điều chỉnh hơn phân nửa, thật sự là cao nhân a.”
Thượng Quan Vân tuy nói rất tin tưởng thần y, nhưng là nghe xong lời Lý đại phu, trong lòng lại càng đại định, Lý đại phu này nhất định là ngự y trong cung, y thuật tất nhiên là không sai, phương thuốc có thể làm vị Lý đại phu này khen ngợi như vậy, hiệu quả chắc chắn sẽ không quá kém, tiểu cửu nhà hắn rốt cục có thể kiện kiện khang khang sống lâu trăm tuổi. Nghĩ đến đây, hốc mắt Thượng Quan Vân đều đỏ. Tối hôm qua nghe nói tiểu cửu đã an toàn, hắn nhiều ít cũng có chút không có kịp phản ứng, hiện tại, rốt cục muốn xác nhận, tiểu cửu nhà hắn sẽ không rời khỏi thế giới này trước mình.
“Hạ công tử, đa tạ các ngươi.” Hướng Hạ An Ca cùng Hạ An Ly ôm quyền hành lễ, hiện tại Thượng Quan Vân càng thêm kiên định với quyết định ban đầu của mình.
“Thượng Quan bá phụ không cần đa lễ, ta đã nói rồi, cửu nhi là bằng hữu của ta.” Hạ An Ca nghiêng người tránh được cái lễ của Thượng Quan Vân, sau đó có chút ngượng ngùng gãi gãi má: “Cái kia, Thượng Quan bá phụ, có thể an bài cho nhị ca ta một gian phòng? Bọn hắn đã chạy vài ngày đường…”
“Ai nha, là ta sơ sót, thật xin lỗi, Hạ nhị công tử, thỉnh thứ lỗi, ta thật là..” Thượng Quan Vân đỏ bừng mặt già, người ta ngàn đuổi vạn đuổi đến bắt mạch cho nhi tử của mình, mình lại có thể không nghĩ tới an bài chỗ cho người ta nghỉ ngơi, thật sự là quá thất lễ.
Hạ An Ly cười ôn hòa : “Nếu cửu đệ đã gọi ngươi một tiếng bá phụ, ta đây cũng gọi là ngươi một tiếng bá phụ đi, bá phụ lo lắng cho cửu công tử, chúng ta có thể hiểu được, không có gì thất lễ hay không thất lễ. Huống chi, ta cũng không giúp được gì.”
Khách sáo một phen, Thượng Quan Vân kêu quản sự đến, bảo quản sự đi an bài phòng cho hạ An Ly cùng Lý đại phu nghỉ ngơi. Hạ An Ca đã lâu không gặp nhị ca, cho nên cũng đi theo Hạ An Ly, lưu lại Thượng Quan Vân ở trong phòng chiếu cố Thượng Quan Thiện Thủy. Rốt cục có thể yên tâm, Thượng Quan Vân cũng muốn một mình ở tại chỗ này, hảo hảo trông chừng Thượng Quan Thiện Thủy.
“Nhị ca, phụ hoàng cùng mẫu hậu vẫn khỏe chứ?” Đi vào gian phòng, hai huynh đệ ngồi xuống bên bàn, Hạ An ca rót một chén trà cho Hạ An Ly, sau đó quan tâm hỏi.
“Phụ hoàng cùng mẫu hậu vẫn khỏe, chỉ là rất lo lắng cho ngươi.” Nói xong đưa tay gõ đầu Hạ An Ca: “Ngươi nói ngươi a, đều mười lăm tuổi rồi còn liều lĩnh như vậy, làm chuyện gì cũng không chịu lo nghĩ đến hậu quả là sao? Từ trong cung lén chạy ra ngoài chơi, có nghĩ đến phụ hoàng cùng mẫu hậu sẽ lo lắng?”
“Nhị ca, ngươi cảm thấy nếu ta đến báo với phụ hoàng mẫu hậu trước, ta còn có thể đi ra sao?” Liếc liếc Hạ An Ly, Hạ An Ca bĩu môi, đâu phải hắn không biết tính tình của phụ hoàng cùng mẫu hậu, nói cho bọn họ biết, vậy tương đương với tự khóa mình lại, đừng nói xuất cung, có thể ngay cả đại điện cũng không ra được.
Rất không phúc hậu cười cười, Hạ An Ly nhíu mày: “Vậy ngươi dự định khi nào thì trở về? Lần này ta đến đây, phụ hoàng đã dặn ta nhất định phải mang ngươi về.”
“Dù sao ta cũng sẽ không trở về, nhị ca ngươi sẽ không thật sự tính nghe lời phụ hoàng đi?” Hạ An Ca thấy Hạ An Ly gật đầu, như là đã hạ quyết tâm phải mang mình về, liền thần bí tiến đến trước mặt Hạ An Ly: “Nhị ca a, ta là muốn giúp ngươi một phen, ngươi có thể coi như không nghe thấy phụ hoàng phân phó không? Hoặc là, ngươi đã quên cũng được.”
“Ta có cái gì cần ngươi hỗ trợ? Ngươi không quấy rối cũng đã xem như chiếu cố ta rất nhiều rồi.” Hạ An Ly xuy cười một tiếng, đệ đệ bảo bối nhà hắn, hắn hiểu rất rõ ràng, trong lòng kỳ thật đối với ai cũng không thân. Chính là bọn hắn cũng là thân nhân, có thể được y hỗ trợ, Hạ An Ly hắn có phải nên cảm thấy vinh quang và may mắn?
“Nhị ca, ta là nói thật nha.” Hạ An Ca cũng không giận, đưa tay xuất ra một thanh chủy thủ lắc lắc trước mặt Hạ An Ly: “Nhị ca, lúc ngươi tới, phụ hoàng có không có nói cho ngươi biết ta là gặp thích khách, cho nên mới cần ngự y gấp sao?”
|
Trọng sinh chi cửu cửu đích mỹ vị Tác giả: Thiên Lam Y Mộng Tử Editor: Kỷ Phong Y Chương 61 – Người giật dây
–
“Cái gì! Ngươi gặp thích khách?” Sắc mặt Hạ An Ly lập tức thay đổi, thậm chí khẩn trương, ngay cả ghế cũng bị ngã nhào, mọt bước đã đến trước mặt Hạ An Ca, khẩn trương hề hề muốn kiểm tra cho Hạ An Ca: “Sao vừa rồi ngươi không nói gặp phải thích khách? Có bị thương không? Để Lý đại phu tới kiểm tra một chút đi, chờ ở đây, ta đi gọi người…”
Nói xong, đã xoay người chuẩn bị đi ra gọi người, Hạ An Ca nhanh chóng túm lấy y phục Hạ An Ly, nói chơi sao, nếu để cho Hạ An Ly đi tìm Lý đại phu, tất nhiên là làm mọi người đều biết, nói không chừng còn có thể kinh động mấy người Thượng Quan gia, đây cũng không phải là điều hắn muốn.
“Nhị ca đừng kích động, ta không bị thương, ngươi hãy nghe ta nói trước đã a.” Ngăn người lại, Hạ An Ca ấn Hạ An Ly về chỗ ngồi: “Nhị ca, ta thật sự không bị thương, nếu ta thật sự bị thương, sao lại không để cho Lý đại phu xem chứ?”
“Thật không có bị thương?” Hạ An Ly hoài nghi nhìn Hạ An Ca, người này rất không đáng tin. Mới trước đây, khi không phải được sủng ái như bây giờ, bị các ca ca khác khi dễ, hắn lại luôn ẩn núp đi, không cho người ta biết chút nào, nếu không phải mình đúng lúc đụng mặt khi hắn đang bôi thuốc, chỉ sợ vẫn mãi mãi không biết cửu đệ mình bị khi dễ đi?
“Thật không có bị thương!” Hạ An Ca mạnh mẽ gật đầu, biết nhị ca là thật lòng quan tâm mình, khóe mắt Hạ An Ca đều mang theo một chút ý cười: “Nhị ca, ngươi yên tâm đi, ta vẫn chờ tra ra kẻ hạ độc thủ với ta ni, tuyệt sẽ không không thương tiếc thân thể của mình.”
“Đám ám sát kia mặt mũi ra sao?” Cao thấp cẩn thận đánh giá Hạ An Ca một phen, thấy hắn quả thật không giống như là bị thương, lúc này mới đem đề tài chuyển tới trên người thích khách. Liễm mi ngưng mục, Hạ An Ly lúc này thoạt nhìn còn có khí thế hơn khi ở trong phòng khách, biểu tình tựa tiếu phi tiếu, vô hình phóng xuất ra một loại áp lực.
Loại áp lực này, người khác tất nhiên là không chịu nổi. Nhưng Hạ An Ca có thể nói là sống dưới áp lực này tám đời, dù áp lực có lớn hơn nữa, hắn cũng có thể đạm nhiên. Cầm thanh chủy thủ vừa rồi ném lên bàn đưa cho Hạ An Ly: “Nhị ca, đây là ta tìm ra từ trên người thích khách, ngày đó thừa dịp Thượng Quan thất ca cùng Thượng Quan bát ca không chú ý, liền giấu đi.”
Ngay từ đầu, Hạ An Ca đã biết mình là mục tiêu của thích khách. Tuy rằng cáu giận, nhưng là về thân phận thích khách, Hạ An Ca còn chưa bộc lộ ra, dù sao đây là chuyện nhà mình, nói ra rất dọa người, nhất là ở trước mặt Thượng Quan gia huynh đệ hòa thuận, nếu Hạ An Ca hắn tự vả miệng nói về mấy chuyện huynh đệ nhà mình tương tàn, rất có thể sẽ làm Thượng Quan Thiện Thủy có ấn tượng cực xấu với Hạ gia nhà hắn.
Đương nhiên, khi giấu chủy thủ đi, Hạ An Ca chỉ là hành động theo bản năng. Mấy thứ này chính là gần đây hắn mới nghĩ thông suốt.
“Chưa thấy qua.” Cẩn thận nhìn chủy thủ, Hạ An Ca thực xác định lắc đầu, chủy thủ thật bình thường, mặt trên đừng nói là tên, ngay cả vết trầy cũng không có, hoàn toàn không khác gì những thanh chủy thủ vừa mới được rèn ra.
“Nhị ca, vũ khí những kẻ đó dùng, có thể tất cả đều là giống nhau. Triều đình ta có lệnh, không có công văn quan phủ thì không thể rèn đúc hoặc mang theo binh khí, ngay cả người giang hồ cũng cần phải đến quan phủ báo bị, ngươi cảm thấy, lần này xuất hiện nhiều vũ khí như vậy, lại thật sự không thể tra được nơi phát ra sao?” Thấy Hạ An Ly nhíu mày trầm tư, Hạ An Ca nhíu mày: “Nhị ca, huynh đệ nào của chúng ta trông coi công bộ?”
“Cũng không nhất định là người công bộ a, có năng lực dưỡng nhiều tử sĩ như vậy, trên tay không phải có tiền thì là có quyền.” Hạ An Ly nhíu mày, tuy rằng hắn luôn luôn không thích nhìn thấy trường hợp huynh đệ tranh chấp, nhưng sống trong hoàng gia, có một số việc không phải ngươi nói không thích là có thể tránh. Ngươi không muốn tranh với người khác, nhưng người khác muốn cùng ngươi tranh, lúc này mà không đánh trả, cũng chỉ có thể chờ chết.
“Ta cũng không biết là ai, chuyện còn lại hẳn phải nhờ nhị ca đi thăm dò đi? Ta chỉ cung cấp cho nhị ca một cái manh mối mà thôi.” Hạ An Ca vươn vai đứng lên: “Nhị ca, ngươi nhất định phải hảo hảo lợi dụng phần đại lễ này nga, hai huynh đệ chúng ta sau này có thể vượt qua ngày lành hay không còn phải trông vào ngươi.”
Hạ An Ly cười khổ: “Phần lễ này xác thật là khá lớn, bất quá, phụ hoàng mẫu hậu bên kia, ta nhiều lắm cũng chỉ có thể tranh thủ cho ngươi nửa năm thời gian, nửa năm sau, ngươi nhất định phải hồi cung.”
“Đã biết, nhị ca tốt của ta, ngươi nhanh chóng nghỉ ngơi đi, đi đường lâu như vậy hẳn cũng mệt mỏi rồi.” Ân cần tiến lên kéo Hạ An Ly đến trên giường, Hạ An Ca chớp mắt mấy cái: “Sự tình còn lại, cũng phải chờ ngươi rời giường rồi nói sau.”
“Ân, được, ta nghỉ ngơi trước.” Gật gật đầu, Hạ An Ly đánh ngáp, xoay người nằm xuống giường, xốc chăn phủ lên người, hắn đi suốt mấy ngày đường, quả thật đã mệt muốn chết đi, muốn làm cái gì, nhất định phải chờ thể lực sung túc mới có thể.
Hạ An Ca thấy Hạ An Ly nhắm hai mắt lại, liền rón ra rón rén xuất môn, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Thế lực Thượng Quan gia, không phải chỉ có một mình Hạ An Ca biết đến. Mà nếu Hạ An Ly muốn ngồi lên đế vị, có Thượng Quan gia ủng hộ, vậy sẽ nắm chắc thêm ba phần. Cho dù cuối cùng đoạt vị thất bại, chỉ cần sau lưng có Thượng Quan gia, vậy hai huynh đệ bọn họ muốn tiếp tục sinh tồn vẫn là chuyện rất đơn giản. Chính là, vừa rồi Hạ An Ca không nói nửa câu về Thượng Quan gia, chính là đang ngầm nói cho Hạ An Ly, Thượng Quan gia rất quan trọng đối với Hạ An Ca, quan trọng đến mức không thể lợi dụng.
Bất quá, có thể hợp tác hay không còn phải xem bản lãnh của mình. Bởi vì thái độ Hạ An Ca vừa rồi cũng đã là biểu lộ cho Hạ An Ly, hắn sẽ không nhúng tay vào sự tình của Thượng Quan gia.
Quăng đi các loại tính toán trong đầu, Hạ An Ca đi đến phòng Thượng Quan Thiện Thủy, khóe miệng gợi lên một độ cung, bên trong bao hàm cảm tình ngọt ngào, cũng có chua sót. Ngọt ngào chính là trải qua chín kiếp, hắn rốt cục tìm được người mình muốn thủ hộ. Chua sót chính là, thứ tình yêu này, quả nhiên cũng giống như phụ vương nói, là một loại tốt đẹp nhưng cũng rất đáng sợ. Ngươi xem, chỉ trong thời gian một ngày, tất cả mọi người tất cả mọi chuyện, so ra đều kém một đầu ngón tay Thượng Quan Thiện Thủy.
Bất quá, dù trong lòng ngọt ngào chua sót như thế nào, trước mắt cũng không thể biểu lộ ra. Hạ An Ca vẫn chưa quên, bây giờ Thượng Quan Thiện Thủy đối với mình nhiều lắm chỉ là hữu tình, cách tình yêu một đoạn đường rất dài. Hơn nữa, cho dù Thượng Quan Thiện Thủy cũng thích hắn, những người Thượng Quan gia kia, cũng là một cái phiền phức thật to.
Đến bây giờ Hạ An Ca vẫn chưa quên, một miếng táo thật ngọt thật ngọt, chính là miếng táo ngon nhất mà mình được nếm từ trước đến nay, vì một miếng táo bé tí như thế, mình phải trả giá lớn thế nào. Người Thượng Quan gia đều rất bao che khuyết điểm, nhất là người mình muốn kia, là bảo bối mà Thượng Quan gia từ trên xuống dưới sủng ái nhất, nếu muốn theo đuổi người kia, khó khăn còn hơn tên khất cái đột ngột giàu lên trong một đêm.
Cho nên, muôn ôm được mỹ nhân về, đầu tiên cần thu phục chính là nhóm người Thượng Quan gia.
Vừa nghĩ vừa bước vào cửa, thấy Thượng Quan Vân đang cầm khăn sạch nhúng chút nước chấm lên môi Thượng Quan Thiện Thủy, Hạ An Ca liền đi qua cười nói: “Thượng Quan bá phụ, để cho ta làm đi, việc này, lão ngài không cần tự động thủ.”
“Tiểu cửu là con ta, ta chiếu cố một chút là chuyện phải làm. Ngược lại Hạ công tử, ngươi nên đi nghỉ ngơi đi. Thân phận của ngươi không giống với chúng ta, vạn nhất bị mệt mỏi, Thượng Quan gia ta thật sự bồi không nổi.” Thượng Quan Vân hơi mang theo xa cách nói.
Hạ An Ca vừa nghe cũng biết là mình giấu diếm khiến cho hắn mất hứng, bất quá, không có phản đối xưng hô bá phụ, thuyết minh vẫn có chút hi vọng, không có hoàn toàn phá hỏng con đường của hắn, Hạ An Ca thuận tay bưng một chén trà trên bàn đến bồi tội: “Thượng Quan bá phụ, ta cũng không cố ý gạt các ngươi, khi đó không phải mới vừa gặp thích khách sao? Sợ cho các ngươi thêm phiền toái cho nên mới không nói.”
Thượng Quan Vân cũng biết, chẳng qua là tức giận tiểu tử này không thành thật mà thôi, thấy hắn thái độ thành khẩn, tất nhiên cũng không thể tính toán, kết quả nhận chén trà nhấp một ngụm: “Vậy chuyện của ngươi xử lý tốt chưa? Nếu sau này còn xảy ra chuyện như vậy, ta cũng sẽ không cho tiểu cửu đi cùng ngươi nữa, các ngươi tốt nhất nhanh chóng tách ra, ai đi đường nấy.”
“Đừng nha, Thượng Quan bá phụ, ta cam đoan đây là lần cuối cùng, nếu như tái phạm lần nữa, cho dù ta chết, ta cũng sẽ che chở cửu nhi.” Hạ An Ca biết Thượng Quan Vân không phải đang nói đùa, nhi tử hắn thương yêu nhất, thật vất vả mới cướp trở về từ quỷ môn quan, ngày sau chắc chắn sẽ không cho phép bất kỳ nguy hiểm nào phát sinh trên người Thượng Quan Thiện Thủy.
Chẳng sợ đắc tội hài tử đương kim hoàng thượng sủng ái nhất, Thượng Quan Vân cũng tuyệt đối không cho nhi tử nhà mình chịu một chút thương tổn nào.
Mà Hạ An Ca trả lời càng chân thành tha thiết. Dùng tánh mạng của mình đến bảo vệ an toàn cho Thượng QuanThiện Thủy. Thượng Quan Thiện Thủy còn sống, Hạ An Ca hắn sống, Thượng Quan Thiện Thủy chết, Hạ An Ca hắn sẽ chôn cùng.
Thượng Quan Vân nhìn thẳng vào mắt Hạ An Ca, xác định ánh mắt của hắn không có một tia giả dối, mới nhẹ nhàng gật đầu, quay đầu nhìn Thượng Quan Thiện Thủy trên giường, hỏi tiếp: “Vậy ta hỏi ngươi, cái ghế kia, ngươi có muốn?”
“Ta không cần.” Hạ An Ca nhanh chóng lắc đầu, cần cái ghế kia phải trả một cái giá rất lớn, Hạ An Ca không chút nghi ngờ, nếu mình nói cần, Thượng Quan Vân nhất định sẽ cách ly mình và Thượng Quan Thiện Thủy ngay lập tức. Quá trình tranh đoạt kia nguy hiểm vô cùng, hơi không cẩn thận liền thây phơi ngoài đồng.
“Vậy cửu điện hạ ngày sau có thể có phương pháp tự bảo vệ mình?” Đối với bằng hữu bên cạnh nhi tử mình, Thượng Quan Vân nhất định phải sàng lọc một lần. Sẽ không thương hại đến nhi tử, đây là điều kiện nhất định. Có năng lực bảo vệ mình, đây là điều kiện hàng đầu. Thật lòng với nhi tử nhà mình mà không phải ôm suy nghĩ lợi dụng, đây là là điều kiện quan trọng nhất.
Hạ An Ca có thể hứa hẹn điều kiện nhất định, cũng phải thỏa mãn điều kiện chủ yếu, làm được là điều kiện quan trọng nhất, mới có thể để cho Thượng Quan Vân mở cho hắn một khe cửa hẹp.
|
Chương 62 – Lấy được thừa nhận
—
Vấn đề Thượng Quan Vân hỏi thực sắc bén, Hạ An Ca đối mặt với Thượng Quan Vân nghiêm túc, ánh mắt còn thật sự mang theo điểm chấp nhất, cũng không suy nghĩ quá lâu, trực tiếp gật đầu: “Ta có biện pháp bảo hộ mình, nhất định cũng sẽ bảo vệ hắn. Thượng Quan bá phụ, hôm nay người cũng nhìn thấy, nhị ca của ta là một lựa chọn thích hợp, chúng ta là thân huynh đệ cùng cha cùng mẹ, đến lúc đó, ta nhất định an toàn.”
“Ngươi phải nhớ kỹ những lời đã nói hôm nay, nếu tiểu cửu chịu một chút thương tổn nào, ta sẽ tìm ngươi tính sổ, cho dù ngươi là cửu điện hạ, ta vẫn có biện pháp khiến ngươi trả giá.” Thượng Quan Vân thỏa mãn gật đầu, lúc Hạ An Ca trả lời vấn đề của hắn, trên mặt là biểu tình thành khẩn, tuyệt đối không phải giả vờ, lấy hắn đã sống trên đời hơn sáu mươi năm đến xem, Hạ An Ca rất xem trọng vị bằng hữu tiểu cửu này.
Mà Hạ An Ca, thấy Thượng Quan Vân cuối cùng vẫn phê chuẩn hắn tiếp tục tiếp xúc với Thượng Quan Thiện Thủy, nhịn không được ở trong lòng cầu nguyện cho nhị ca một chút, người Thượng Quan gia đều rất bao che khuyết điểm, không biết nhị ca phải trả giá như thế nào mới có thể được Thượng Quan gia trợ giúp.
“Cửu điện hạ, đối với thích khách này, ngươi có manh mối gì?” Xử lý xong vấn đề hữu tình giữa Hạ An Ca cùng tiểu cửu kế tiếp phải xử lý vẫn đề đám thích khách dám đả thương tiểu cửu nhà mình. Lúc trước tới vội vàng, hơn nữa phải cứu chữa tiểu cửu, bận rộn không thời gian quan tâm chuyện này, hiện tại cuối cùng đã rảnh rỗi, nhất định phải hỏi một chút.
“Thượng Quan bá phụ, người vẫn là gọi ta là An Ca đi, ta là hảo bằng hữu của cửu nhi, ngài cũng đừng khách khí với ta.” Sờ sờ đầu, Hạ An Ca ngượng ngùng nói, cửu điện hạ nghe thật là xa cách vô cùng, vạn nhất nếu để cho cửu nhi nghe thấy, nhỡ hắn cho là mình khi dễ người nhà của hắn thì sao? Muôn ôm được mỹ nhân về, nhất định phải kéo gần khoảng cách với người nhà của hắn.
“Đã có một ít manh mối, bất quá không phải quá rõ ràng, nhị ca của ta cần một ít thời gian mới có thể tìm ra hung thủ phía sau, nếu như có thể tìm ra một chút manh mối từ đám thích khách đó, có thể sẽ nhanh hơn.” Thấy Thượng Quan Vân gật đầu, Hạ An Ca cũng không giấu diếm, đem những gì mình biết đều nói cho Thượng Quan Vân, đồng thời tỏ rõ, mấy thứ này đều là để cho Hạ An Ly đi phụ trách.
Mà nếu Thượng Quan Vân muốn báo thù, vậy phải đi tìm Hạ An Ly. Vậy cũng là giúp Hạ An Ly một chuyện, để hắn có thể tìm được cơ hội hợp tác với Thượng Quan gia.
Thượng Quan Vân cũng hiểu được điểm này, lão hồ ly nhướng mi: “Xem ra quan hệ của An Ca cùng nhị ca ngươi không tệ a.”
“Khụ, gì kia, chúng ta là từ trong bụng một người mẹ đi ra.” Hạ An Ca ho nhẹ một tiếng, lại cho Thượng Quan Vân một cái cam đoan, hắn và Hạ An Ly là cùng cha cùng mẹ, quan hệ như vậy, ngày sau chắc chắn Hạ An Ly sẽ không thương tổn hắn. Vừa không tranh ngôi vị hoàng đế làm cho mình lâm vào nguy hiểm, cũng sẽ không bởi vì thân phận con trai trưởng mà ngày sau tân quân nghi kỵ, Hạ An Ly, chứng thật là một lựa chọn cực tốt.
Thượng Quan Vân gật đầu, quay đầu nhìn Thượng Quan Thiện Thủy trên giường, dịch dịch góc chăn tuột khỏi vai con trai, nói với Hạ An Ca: “Vậy ngươi ở đây chiếu cố tiểu cửu, ta đi xem đám thích khách.”
“Ân, bá phụ cứ yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt tiểu cửu.” Hạ An Ca lập tức gật đầu, rốt cuộc tìm được cơ hội ở riêng. Thượng Quan Phi Trần cùng Thượng Quan Phong Vũ còn đang ngủ, Thượng Quan Vân đi thẩm vấn thích khách, nhị ca minhg cùng Lý đại phu đang nghỉ ngơi, Lâm Chí Bình ngốc ở trong phòng của mình, lúc này, là không ai tới quấy rầy.
Thượng Quan Vân đứng dậy, đi thẩm vấn thích khách. Hạ An Ca nhìn theo thân ảnh Thượng Quan Vân biến mất ở góc hành lang, động tác cực nhanh đổi chỗ ngồi, từ cái bàn xa giường một khoảng chuyển đến bên cạnh giường, chọn cái tư thế thoải mái, ghé vào bên gối Thượng Quan Thiện Thủy, lăng lăng nhìn mặt Thượng Quan Thiện Thủy mà ngẩn người.
Lúc trước, hắn chỉ nghĩ thông suốt mình thích người này, nhưng không biết vì cái gì lại thích y.
Thượng Quan Thiện Thủy lớn lên thực tinh xảo, tuy rằng hiện tại có chút bụ bẫm của trẻ con, nhưng cũng có thể nhìn ra, ngày sau nhất định có thể làm cho người ta kinh diễm. Nhưng mà, mỹ nhân, Hạ An Ca thấy rất nhiều. Phi tư trong hoàng cung, mỗi một người đều là mỹ nhân. Thị nữ trong Long cung, so với mỹ nhân trong hoàng cung thậm chí còn muốn tinh xảo hơn ba phần, phụ vương cùng ca ca nhà mình, mỗi người cũng đều rất xinh đẹp.
Dùng đầu ngón tay miêu tả lên mi mắt Thượng Quan Thiện Thủy, Hạ An Ca rất kỳ quái, rõ ràng tướng mạo người này cũng không phải xuất chúng nhất trong số những người mình đã từng gặp qua, làm sao lại hấp dẫn ánh mắt mình như vậy chứ? Hàng mi kia, ánh mắt kia, cái mũi kia, đôi môi, thậm chí là ngay cả chiếc cằm, đều làm cho mình cảm thấy không thể dời tầm mắt.
Nghĩ đến ánh mắt Thượng Quan Thiện Thủy, Hạ An Ca nhịn không được lộ ra một nụ cười. Trên gương mặt Thượng Quan Thiện Thủy, xuất sắc nhất, hẳn chính là đôi mắt kia. Đen như diệu thạch, chói lọi như ánh sao, trong suốt như nước. Khi cười lên, bên trong đôi mắt sẽ xuất hiện nhiều ánh sao lấp lánh; thời điểm nghiêm túc, ánh mắt sẽ thâm thúy như bầu trời đêm; khi không vui, ánh mắt kia sẽ tràn ngập hơi nước, làm cho người ta có thể lập tức phát hiện y đang không vui.
Đưa tay đụng đụng vào hàng mi thật dài kia, giống như cái cọ nhỏ, bắt đầu từ lòng bàn tay, cảm giác ngứa ngứa, từ trong lòng bàn tay luôn luôn rơi vào trong lòng.
Có đôi khi, Thượng Quan Thiện Thủy sẽ lộ ra vẻ mặt tịch mịch, y khi đó làm cho người ta thực đau lòng. May mắn, y lại rất vui tươi, luôn có thể điều chỉnh tâm tình của mình ngay lập tức. Y không chút nào ỷ lại người nhà của mình, y rất tốt đối với người mình nhận định, thành thực đối đãi không hề giữ lại, y có thể làm nũng với người mình thân cận, hồn nhiên giống như trẻ nhỏ, cũng có thể ứng phó tự nhiên với người mình không quen, thành thục giống như trung niên.
Dời ngón tay, sờ sờ mí mắt Thượng Quan Thiện Thủy. Hạ An Ca thầm hạ quyết tâm, ngày sau, nhất định sẽ không để cho Thượng Quan Thiện Thủy có cơ hội lộ ra vẻ mặt tịch mịch này, mỗi ngày của y đều phải luôn khoái nhạc. Khoái khoái lạc lạc nấu ăn, khoái khoái lạc lạc tìm kiếm mỹ thực, khoái khoái lạc lạc làm nũng với người mình thân cận, khoái khoái lạc lạc làm điều mình muốn.
Cái mũi Thượng Quan Thiện Thủy rất khéo léo, miệng cũng rất khéo léo. Cánh mũi trơn bóng, đôi môi tái nhợt mím thật chặt, Hạ An Ca một trận đau lòng, cái miệng này, chỉ thích hợp để nhấm nháp thức ăn mỹ vị — kỳ thật, Hạ An Ca rất muốn nói, cái miệng này rất thích hợp để cho mình nhấm nháp, không phải là trắng bệch như lúc này.
|
Xem ra, năng lực của mình vẫn không đủ, ngay cả người mình thích đều không bảo vệ tốt. Khẽ nhíu mày, Hạ An Ca bắt đầu lập ra lịch huấn luyện cho bản thân, hiện nay hắn cũng không phải Long cửu tử tôn quý trên trời, Long cửu tử mà ngay cả Ngọc đế cũng phải cấp ba phần mặt mũi. Mà chỉ là một hoàng tử thế gian bình thường, nếu muốn bảo hộ người mình thích, chỉ có võ công cao cường thì không được.
Xem ra, phải nhanh chóng khôi phục chân thân của mình. Bất quá, phải như thế nào mới khôi phục đây? Phụ vương năm đó chỉ nói là chờ mình vượt qua tình kiếp thì có thể khôi phục chân thân, nhưng mà bây giờ mình đã gặp được người mình thích, tình kiếp kia như thế nào lại chưa xong? Chẳng lẽ, phải đợi cửu nhi cũng yêu thích hắn mới xem như xong sao?
Hạ An Ca âm thầm siết chặt tay, nhất định phải làm cho cửu nhi nhanh chóng yêu thích mình mới được. Bất quá, mình và cửu nhi thật sự là trời sinh một đôi a, cửu nhi thích làm món ăn ngon, mình thích được ăn món ngon, trong thiên địa không có bất kỳ ai thích hợp với cửu nhi hơn mình. Tự kỷ một phen, Hạ An Ca cúi đầu tiếp tục nhìn chằm chằm Thượng Quan Thiện Thủy mà ngẩn người, nếu khôi phục chân thân, nhất định phải đi tìm lão quân lấy mấy thứ tiên đan, cho dù cửu nhi không thể thành thánh, cũng phải để cho hắn có thể vĩnh vĩnh viễn viễn ở bên cạnh mình.
Cửu nhi, ngươi nhất định phải mau mau khỏe lên a. Nhìn nhìn xung quanh thấy không có ai, Hạ An Ca cúi đầu, nhắm ngay cánh môi mình ngấp nghé thật lâu, lè lưỡi liếm một chút, mùi vị quả nhiên tuyệt vời. Phụ vương nói thật không có sai, được rồi, xem ở phân lượng phụ vương nói thực chính xác, hắn sẽ không chạy đi cáo trạng với phụ thân.
Hạ An Ca đang vui rạo rực tính toán như thế nào vác Thượng Quan Thiện Thủy về Long cung thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng nói chuyện: “Tiểu cửu đang nghỉ trong phòng này sao? Tại sao ngoài cửa không có người trông chừng? Nếu thích khách lại đến nữa, các ngươi gánh chịu nổi sao? Đi, đem hai thị vệ mạnh nhất lại đây, nếu tiểu cửu lại bị một chút tổn thương nào, ta thấy các ngươi cũng đừng sống nữa.”
“Dạ vâng, đại thiếu gia, là vừa rồi lão gia ở lại đây, sai chúng ta đã cho người đi xuống, hiện tại ta lập tức đi kêu người.” Cái thanh âm này Hạ An Ca vẫn tương đối quen thuộc, là tiếng của quản sự biệt viện. Được quản sự gọi là thiếu gia, còn có thể khiến quản sự vâng vâng dạ dạ nghe lời, chỉ có một người — nhân vật thật sự chấp chưởng Thượng Quan gia, đại công tử Thượng Quan gia, Thượng Quan Thừa Tuyên.
“Thượng Quan đại ca.” Hạ An Ca nhanh chóng đứng lên, ôm quyền hành lễ với người vừa vào cửa. Đúng thật là Thượng Quan Thừa Tuyên, bọn họ đã từng gặp mặt ở Cẩm Quan Thành, tự nhiên là nhận ra nhau.
“Hạ công tử, sao ngươi ở trong này? Cha ta đâu?” Thượng Quan Thừa Tuyên lặng đi một chút, không phải nói cha có ở trong phòng sao? Người đâu?
“Thượng Quan bá phụ đã đi thẩm vấn thích khách, Thượng Quan đại ca ngồi trước đi, đợi lát nữa Thượng Quan bá phụ sẽ trở lại.” Hạ An Ca rất thành thục châm trà, đưa tới cho Thượng Quan Thừa Tuyên, nhìn thấy trên mặt Thượng Quan Thừa Tuyên lún phún râu, đại khái là vừa chạy đến, chưa kịp rửa mặt chải đầu liền đến đây ngay.
Sao lại có ảo giác như thể Hạ An Ca mới là chủ nhân nơi này? Nghi hoặc chợt lóe lên, Thượng Quan Thừa Tuyên tiếp nhận chén trà, uống một hơi cạn sạch, tùy ý lau đi nước trà đọng nơi khóe miệng, đặt chén xuống bàn, bước nhanh đến bên giường Thượng Quan Thiện Thủy: “Tiểu cửu thế nào?”
“Hoàn hảo, thần y nói ngày mốt có thể tỉnh lại, Thượng Quan đại ca không cần lo lắng. Thượng Quan đại ca, ngươi có muốn về sơ tẩy trước một chút? Phải một lát nữa Thượng Quan bá phụ mới trở về, cửu nhi hiện tại cũng vẫn chưa tỉnh lại.” Cho nên ngươi ở đây cũng không có gì để làm, nhanh chóng đi nghỉ ngơi, không cần quấy rầy thế giới hai người của ta với cửu nhi.
Thượng Quan Thừa Tuyên nhìn nhìn y phục của mình, quả thật bẩn đến không còn hình tượng. Vì thế gật đầu: “Được rồi, ta đi sơ tẩy trước, cửu nhi phải phiền ngươi chiếu cố.”
“Không phiền không phiền, Thượng Quan đại ca mau đi đi, đã sắp trưa rồi.” Cười ~ híp mắt ~ híp mắt tiễn người ra khỏi cửa, Hạ An Ca chuyển thân, tiếp tục nhìn Thượng Quan Thiện Thủy mà ngẩn người.
|