Trọng Sinh Chi Cửu Cửu Đích Mỹ Vị
|
|
Nghe thấy lời Thượng Quan Thiện Thủy nói, Thượng Quan Vân vui mừng cười đưa tay sờ sờ đầu Thượng Quan Thiện Thủy: “Tiểu cửu, ngươi có thể nghĩ như vậy là được rồi, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi cũng không phải chỉ có một mình, phía sau ngươi còn có cha, còn mẫu thân ngươi nữa, còn có các ca ca ngươi, còn có tẩu tử của ngươi.” Liệt kê xong người nhà, rất là ghét bỏ dòm qua Hạ An Ca ngồi xổm góc tường, tiếp tục nói: “Còn người bằng hữu này của ngươi, cho nên, ngươi nhất định phải kiên trì tới cùng.”
Hạ An Ca âm thầm rít gào trong lòng, ngươi không phải một mình! Ngươi không phải một mình! Ngươi đương nhiên đương không phải một mình! ! !
“Ân, con biết rồi, phụ thân.” Hốc mắt đỏ hồng, Thượng Quan Thiện Thủy nhanh chóng cúi đầu đón cái muống, uống hết cháo bên trong. Thượng Quan Vân cũng không còn nói nữa, biết nhi tử lần này là hoàn toàn buông xuống, hắn cũng yên lòng.
Một chén cháo thấy đáy, Thượng Quan Vân đem bát rỗng để qua một bên, tuy rằng Thượng Quan Thiện Thủy thật lâu không ăn cái gì, đã đói bụng vô cùng, nhưng bọn họ cũng đều biết người bệnh vừa mới tỉnh lại không thích hợp ăn quá nhiều. Lấy đệm êm ra, đem Thượng Quan Thiện Thủy nhét vào trong chăn, Thượng Quan Vân vỗ vỗ Thượng Quan Thiện Thủy dưới chăn: “Con ngoan, ngươi nghỉ ngơi trước đi, có chuyện gì thì chờ ngươi khỏe lên rồi nói sau.”
“Phụ thân…” Thượng Quan Vân đang muốn xoay người rời đi, lại nghe thấy Thượng Quan Thiện Thủy hô một câu.
Xem Thượng Quan Vân xoay người, Thượng Quan Thiện Thủy cắn cắn môi, trầm mặc, rất là khó xử, nhưng là lại hơi chờ đợi nói: “Phụ thân, chờ thân thể con tốt lên, con muốn tiếp tục du lịch.”
Trải qua sự tình lần này, Thượng Quan Vân rất có thể sẽ không cho phép Thượng Quan Thiện Thủy xuất môn nữa. Nhưng mà, không ra khỏi cửa, làm sao có thể nhìn hết thế giới này đây? Làm sao có thể hiểu biết mỹ thực trên thế giới chứ? Huống chi, nếu sau lần này hắn thật sự không thể ra khỏi nhà nữa, Hạ An Ca nhất định sẽ áy náy đi? Dù sao, mình trúng độc, cũng là bởi vì y.
Quả nhiên, Thượng Quan Thiện Thủy mới vừa nói xong, Thượng Quan Vân nhíu mày thật chặt, đang muốn nói không được, lại thấy ánh mắt chờ đợi của nhi tử. Thượng Quan Thiện Thủy từ nhỏ thân thể đã không tốt, cho nên, không giống các ca ca của hắn, sau khi học võ xong là có thể cưỡi ngựa đi chung quanh chơi đùa một trận. Thượng Quan Thiện Thủy là con út, mãi cho đến mười hai tuổi mới đi ra khỏi nhà. Hơn nữa, từ lúc đi ra khỏi nhà đến bây giờ, bất quá cũng chỉ hơn nửa năm. Thế giới này, hắn mới nhìn được một góc thật nhỏ.
Há mồm, Thượng Quan Vân muốn nói đi, nhưng vừa nghĩ tới nhi tử thân thể suy yếu, cùng những nguy hiểm ẩn núp trên thế giới này, Thượng Quan Vân liền không vui, vạn nhất một ngày kia, nhi tử tiếp tục bị thương thì làm sao bây giờ? Lần này, cũng không có cái thần y chạy đến cứu mạng đâu.
“Bá phụ, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ tốt Cửu nhi.” Hạ An Ca rốt cục có cơ hội lộ diện, thần tốc xông đến trước mặt Thượng Quan Vân, nắm tay tỏ vẻ quyết tâm phải bảo vệ Thượng Quan Thiện Thủy. Chỉ tiếc, cuối cùng chỉ nhận được Thượng Quan Vân hừ lạnh một cái, Thượng Quan Vân vẫn không có quên, lần này tiểu cửu nhà mình trúng độc là do cửu điện hạ này ban tặng!
“Cha, nhi tử cũng không muốn làm đóa hoa trong phòng ấm, nam nhân đều phải trải qua mưa gió mới có thể một mình đảm đương một phía, phụ thân cũng không muốn nhi tử sau này trở thành tên chỉ biết ăn cơm mềm đi?” Thượng Quan Thiện Thủy thấy cha hắn không có lập tức cự tuyệt, liền biết có hi vọng, vội vàng nói ra trọng điểm.
Hoàng yến bị nhốt trong lồng, mặc dù không chịu mưa chịu gió, thế nhưng, dưới tình huống bình thường cũng là sống không được bao lâu, ngoại lực hơi lớn một chút cũng có thể giết chết nó.
|
Chương 68 – Ngã thì bò lên
–
Nghe xong lời Thượng Quan Thiện Thủy nói, Thượng Quan Vân nguyên vốn muốn cự tuyệt nhất thời nhạt vài phần. Nhi tử Thượng Quan gia hắn, sao có thể bị người xem thường chứ? Ăn mềm cơm là thế nào? Tuyệt không ưng thuận cho tiểu cửu ăn cơm mềm! Nhưng mà… lại không muốn tiểu cửu bị thương, vậy rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng đây?
“Phụ thân, chuyện lần này là ngoài ý muốn thôi, nếu như cha lo lắng trong, sau này con sẽ không ăn uống linh linh trà liêu hiệu cơm bên ngoài, chính mình làm, được chưa?” Thượng Quan Thiện Thủy nhìn thấy sắc mặt cha mình đã mềm vài phần, lập tức thuyết phục: “Phụ thân, lần này thật là ngoài ý muốn, cha xem đám thích khách không phải đều bị ca ca bọn họ bắt lại sao? Như thế đã đủ thuyết minh, võ công của ca cac bọn họ rất cao, bảo hộ chiếu cố con là dư dả.”
Thượng Quan Vân gật đầu, đúng vậy, mặc dù võ công của tiểu thất cùng tiểu bát ở trên giang hồ không thể xếp thứ nhất, nhưng so với bạn cùng lứa tuổi, hai người bọn họ tuyệt đối vượt lên trước. Hơn nữa năng lực cuả Hạ An Ca cũng thật là tốt, lại còn có ám vệ gì đó chẳng hạn, nếu là đao thật thương thật đánh nhau, hài tử mình bên này nhất định là sẽ không bị thương. Nhưng là, vạn nhất đối phương đùa giỡn ám chiêu thì sao đây?
Đây cũng không phải là đại hội luận võ, người mạnh nhất có thể thắng lợi. Trên giang hồ còn có các loại âm mưu quỷ kế, hạ độc bất quá cũng chỉ là thủ đoạn hạ lưu nhất. Bọn hắn ngay cả một cái hạ độc nho nhỏ đều ứng phó không qua, kia vạn nhất bị người lợi dụng bị người hãm hại hoặc là bị người vu oan, giải quyết như thế nào?
Còn nếu không cho bọn hắn tiếp tục đi, ngày sau này, chính mình già rồi, Thừa Tuyên cũng già, Đức Nhuận già luôn, ai tới chiếu cố bọn hắn? Chất tử là một lựa chọn, nhưng mà so sánh với thân huynh đệ, vẫn là kém một chút. Huống chi, thực lực của bản thân mới là thứ đáng tin cậy nhất. Đem tiểu cửu tầng tầng bảo vệ, kỳ thật cũng cũng không phải là chuyện gì tốt đi?
Thượng Quan Vân một bên lo lắng nếu tiếp tục để tiểu cửu hành tẩu giang hồ sẽ gặp nguy hiểm, một bên lại lo lắng hài tử bị giam ở nhà sẽ rất ngốc, sắc mặt đổi tới đổi lui, thế nhưng vẫn không thể hạ quyết tâm.
“Phụ thân, nếu cha không cho con tiếp tục, con sẽ trốn nhà, cha cũng sẽ không một ngày mười hai canh giờ, nhìn chằm chằm con không nháy mắt đi?” Trốn nhà, như vậy còn tệ hơn, Thượng Quan Phi Trần cùng Thượng Quan Phong Vũ sẽ không thể theo, nếu ẩn núp đi, Thượng Quan gia trong một hai ngày là tìm không thấy người, vạn nhất trong một hai ngày này xảy ra chuyện gì…
Sắc mặt Thượng Quan Vân nhất thời trở nên cực khó coi, thực hiển nhiên, hắn cũng nghĩ đến điểm này.
“Thượng Quan bá phụ, ta thề, ta tuyệt đối sẽ chiếu cố tốt cửu nhi, ngài cứ yên tâm đi.” Hạ An Ca ưỡn ngực, chỉ còn thiếu nói nếu không ta lập cái quân lệnh trạng đi, may mắn hắn ngừng đúng lúc, bằng không, nếu chuyện một hoàng tử lập quân lệnh trạng với người giang hồ truyền ra, Thượng Quan gia tuyệt đối sẽ có phiền toái. Hơn nữa, Thượng Quan Vân cũng tuyệt đối không nhận cái quân lệnh trạng này. (quân lệnh trạng: giấy cam kết =]] )
“Được rồi, để ta suy nghĩ thêm, chờ mấy ngày nữa nương ngươi đến đây, chúng ta thương lượng một chút rồi nói lại chuyện du lịch.” Cuối cùng, Thượng Quan Vân cũng không còn quá triệt để cự tuyệt. Hắn rất rõ ràng, bảo hộ quá mức, kỳ thật đối với tiểu cửu mà nói, cũng không tốt.
Dù sao nếu không hoàn toàn cự tuyệt, vậy vẫn có hi vọng, Liễu Phiên Phiên luôn luôn thương yêu Thượng Quan Thiện Thủy nhất, cho nên chờ Liễu Phiên Phiên đến đây, khả năng thành công còn lớn hơn nữa. Lúc trước cũng không nghĩ một lần là có thể thành công, hiện tại hiệu quả này đã là rất không tồi, cho nên Thượng Quan Thiện Thủy rất hài lòng, khóe miệng cong cong cười với phụ thân đang tâm tình khó chịu, sau đó liền nhắm mắt lại đi ngủ.
Thượng Quan Thiện Thủy đều ngủ, vậy Hạ An Ca còn giữ làm gì? Trong nháy mắt cũng đã chạy ra ngoài. Thượng Quan Vân hầm hừ chấp tay sau lưng, cũng đi ra, còn cẩn thận săn sóc đóng cửa phòng lại cho Thượng Quan Thiện Thủy.
Thượng Quan Thiện Thủy là trúng độc chứ không phải bị thương, cho nên thân thể dưỡng ba bốn ngày đã tốt hơn nhiều lắm. Sau khi có thể xuống giường, chuyện đầu tiên Thượng Quan Thiện Thủy làm, chính là thẳng tiến trù phòng.
Thượng Quan Vân nguyên bản muốn ngăn trở, nhưng là bị Hạ An Ca khuyên: “Thượng Quan bá phụ, cửu nhi hắn là muốn đi làm.”
Vuốt râu mấy cái, Thượng Quan Vân nhìn theo bóng lưng Thượng Quan Thiện Thủy thở dài một hơi, thôi thôi, hài tử trưởng thành sẽ tự mình quyết định. Huống chi, tài ăn nói của Hạ An Ca rất không tệ, nếu mấy ngày hôm trước có thể khuyên giải an ủi được tiểu cửu, vậy lần này, nếu tiểu cửu xuống bếp bị đả kích, hẳn là hắn cũng có thể khuyên giải đi.
Thượng Quan Vân tà tà nhìn thoáng qua Hạ An Ca, thật không nghĩ tới a, cửu điện hạ thoạt nhìn không dễ tiếp xúc này lại rất chi quan tâm bằng hữu a. Khụ, nếu Thượng Quan Vân biết thái độ này của Hạ An Ca là đang truy thê, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Hạ An Ca hoàn toàn không thèm để ý Thượng Quan Vân đang suy nghĩ gì, hai ba bước đuổi theo Thượng Quan Thiện Thủy, nghiêng đầu hỏi: “Cửu nhi, một lát nữa nếu…”
“Không cần lo lắng, ta đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Thấy Hạ An Ca che dấu lo lắng trên mặt, Thượng Quan Thiện Thủy đưa tay vỗ vỗ vai hắn: “Dù sao có ngươi thay ta nếm thử nha, ngươi hẳn là lo lắng cho mình đi, vạn nhất nếm không được thì hỏng hết.” Bất quá, xác suất Hạ An Ca nếm không được, thật sự là quá nhỏ.
Thượng Quan Thiện Thủy còn nhớ rõ lần đầu tiên hai người gặp mặt, Hạ An Ca chỉ cần nhìn là đã có thể chuẩn xác nói ra tất cả khuyết điểm của bàn thức ăn kia, chỉ là phần nhãn lực này đã có thể làm Thượng Quan Thiện Thủy cảm thấy rất hữu dụng, hơn nữa cái lưỡi Hạ An Ca bắt bẻ rất dữ, để cho hắn đến nếm, chứng thật là không thể tốt hơn. Lúc trước, Thượng Quan Thiện Thủy nấu thức ăn xong chẳng phải cũng để Hạ An Ca nếm trước tiên sao? Hiện tại, chẳng qua là thiếu một bước mình nếm trước mà thôi.
“Ta làm sao mà nếm không được?” Hạ An Ca thấy trên mặt Thượng Quan Thiện Thủy quả thật không có nét lo âu khẩn trương, lúc này mới hơi chút yên tâm.
“Đúng vậy, ngươi có thể nếm ra, bất quá, còn phải nói loại gia vị nào dùng nhiều, loại nào dùng ít, lúc này, ngươi không chỉ nói nguyên liệu có tươi ngon hay không, còn phải nói ra tỉ lệ nữa đấy.” Thượng Quan Thiện Thủy nhìn Hạ An Ca bày vẻ mặt ngươi đừng khinh thường ta, liền nhịn không được nhỏe cười, người này, đây rõ ràng là thật lòng chọc mình mà. Bất quá, bị hắn nói hai ba câu, một chút lo lắng nho nhỏ trong lòng cũng đều tản ra.
“Ta nhất định có thể làm được.” Vỗ vỗ ngực, Hạ An Ca trừng to mắt mắt tỏ rõ mình là rất hữu dụng.
“Nga, vậy đợi lát nữa chúng ta làm thí nghiệm trước, nếu ngươi nếm không ra vậy làm sao bây giờ?” Chớp mắt mấy cái, Thượng Quan Thiện Thủy tinh quái cười. Đã quen thấy nụ cười vân đạm phong khinh của Thượng Quan Thiện Thủy, bỗng nhiên thấy một cái không đồng dạng như vậy, Hạ An Ca lặng đi một chút, lập tức một niềm vui sướng liền lan tràn khắp cõi lòng, này có phải là đang nói, cửu nhi đã xem hắn là bạn tốt sao? Cho nên, mới có thể chậm rãi phơi bày bản thân thật sự trước mặt mình?
“Ai, phát ngốc cái gì thế?” Thẳng đến một bàn tay trắng noản lắc lắc trước mặt mình, Hạ An Ca mới hoàn hồn, nhanh chóng nói: “Nếu ta nếm không được, vậy cho ta sau này chỉ ăn cơm ngươi làm được không?”
“Nào có chuyện dễ dàng như vậy?” Thượng Quan Thiện Thủy phồng má liếc Hạ An Ca: “Ngươi nếm không được, hẳn là bị phạt chứ, cho ngươi luôn luôn ngồi ăn cơm ta làm, vậy không gọi bị phạt. Ta còn phải nấu cơm cho ngươi, nếu trù nghệ của ta luyện tốt lắm, ngươi sẽ có phúc rồi, như vậy không công bằng, không được không được, đổi lại trừng phạt, phải thay đổi cái gì đây?”
|
Ngón tay gõ gõ gò má suy nghĩ, vỗ tay một cái nói: “Đúng rồi, liền phạt ngươi mỗi ngày chỉ ăn khổ qua*.” Hạ An Ca không kén chọn, thật sự, chua cay ngọt mặn hắn đều có thể ăn, chỉ có một xíu xiu… hắn không thích đắng, không phải tuyệt đối không ăn, mà là không thích. (miền Bắc gọi là mướp đắng)
Bộ mặt tuấn tú của Hạ An Ca nhất thời suy sụp xuống, lấy lòng nhìn Thượng Quan Thiện Thủy: “Cửu nhi, nếu không đổi lại phương pháp?” Nói xong chợt nhớ tới đến cái gì, ánh mắt nhất thời sáng lấp lánh: “Nếu không, để cho ta hầu hạ bên người ngươi?”
“Ngươi đừng có tranh việc với nhóm nha hoàn tiểu tư chứ, hại bọn hắn không có tiền công, chính là cực kỳ không đúng.” Thượng Quan Thiện Thủy hầm hừ, vẻ mặt nghiêm túc: “Nha hoàn tiểu tư không lấy được tiền công thì sẽ chán ghét ngươi, ngươi biết câu Diêm vương dễ thấy tiểu quỷ khó chơi chứ? Vạn nhất mỗi ngày bọn họ đều cho khổ qua vào cơm của ngươi, vậy thì ngươi đẹp mặt rồi.”
Hai người cười cười nói nói, một đường đi đến trù phòng. Bởi vì lúc trước sợ Thượng Quan Thiện Thủy không có biện pháp chấp nhận chuyện mình mất đi vị giác, cho nên tiểu trù phòng trong viện tur của Thượng Quan Thiện Thủy đã bị dọn sạch, nếu bọn hắn muốn xuống bếp thì nhất định phải tới đại trù phòng. Vừa vặn thời gian bọn hắn tới không đúng lắm, đang là giữa trưa, thời gian trù phòng bận rộn nhất.
Đầu bếp nữ cùng nhóm tạp dịch thấy Thượng Quan Thiện Thủy cùng Hạ An Ca tiến vào, đều nhanh chóng ngừng lại việc trong tay hành lễ với hai người.
“Không cần đa lễ, các ngươi cứ làm việc của mình đi, ta chỉ đến xem thôi.” Thượng Quan Thiện Thủy cười khoát tay, chờ tất cả mọi người trở về vị trí và cương vị của riêng mình, hắn mới mang theo Hạ An Ca đi vòng vòng trong trù phòng.
Nghe thấy trong bếp có vị của ớt, mùi của hành thái, mùi canh gà, còn có mùi cơm mới chín, Thượng Quan Thiện Thủy nhịn cười không được, đúng vậy a, đã không có vị giác, hắn còn có khứu giác. Khóe mắt không cẩn thận nhìn qua Hạ An Ca, đúng thế, hắn còn có một người nếm thức ăn miễn phí cho mình, so sánh với kiếp trước, kỳ thật, hắn vẫn tương đối may mắn.
Ít nhất, kiếp này không cần lo lắng ăn, mặc, ở, đi lại.
Nhìn Hạ An Ca đang ở bên cạnh bàn kiểm tra rau quả, khóe miệng Thượng Quan Thiện Thủy lộ ra một nụ cười xấu xa, làm người nếm thức ăn cũng cần trình độ.
Xoay người, thừa dịp Hạ An Ca không chú ý, đi đến bên bếp lò, đưa tay cầm một cái bát.
Nửa muỗng đường trắng một muỗng muối, hai muỗng nước tương ba muỗng dấm chua, bốn muỗng canh gà năm muỗng tương, bảy muỗng bột tiêu, tám muỗng dầu ớt, chín muỗng chao, mười muỗng canh trứng hoa. Cuối cùng lại thêm nửa bát nước sôi, dùng thìa trộn trộn, chờ các thành phần đều dung hòa vào nhau mới cười cười bưng đến trước mặt Hạ An Ca: “An Ca, ngươi tới nếm thử, nếm xong nói cho ta biết thành phần cùng tỉ lệ.”
Hạ An Ca cúi đầu, khuôn mặt nháy mắt nhăn thành một đoàn: “Cửu nhi, thứ này, có thể uống?”
“Đương nhiên có thể, ta cam đoan, uống không chết người.” Thượng Quan Thiện Thủy nghiêm mặt, rất giận vì Hạ An Ca hoài nghi trình độ của mình.
“Được được được, có thể uống có thể uống, ta nếm ngay.” Không muốn nhìn thấy bộ dạng Thượng Quan Thiện Thủy mất hứng, Hạ An Ca lấy hết dũng khí cầm lấy muỗng. Như là anh dũng chịu chết, run rẩy đưa muỗng đến bên miệng, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mạnh mẽ đổ hết vào miệng.
Mở mắt ra, liền nhìn thấy Thượng Quan Thiện Thủy nghẹn cười, Hạ An Ca nhanh chóng giả bộ đáng thương: “Cửu nhi… Ta trúng độc…”
Trúng một loại độc, tên là ái tình.
|
Chương 69 – Giang hồ triều đình
–
Cười đùa đi qua, Hạ An Ca lôi kéo Thượng Quan Thiện Thủy ra phòng bếp. Trong viện có một cái cái bàn, hai người ngồi xuống bên cạnh bàn.
“Trong này có thả dầu ớt, còn thả không ít.” Hạ An Ca vẻ mặt đau khổ, làm hắn cay chịu không nổi. Ai oán nhìn Thượng Quan Thiện Thủy một cái, tiếp tục nói: “Chút ít đường trắng, có một muỗng đi, mặc dù có vị ngọt nhưng không quá rõ ràng, đều bị vị mặn che đi. Mặt khác còn có canh gà, tiêu, ân, còn có một chút cảm giác mịn màng, hẳn là lòng trắng trứng. Vị mặn quá nặng, có mùi tanh của đậu, cho nên hẳn là thả không ít tương, hơn nữa lại là tương mới trong năm nay, tuy rằng vị tươi mới, nhưng vẫn còn hơi sống sống.”
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu, cười cười gật đầu: “Không sai không sai, nói đúng hơn phân nửa, nói tiếp đi.”
“Ân, trong vị mặn của đậu tương còn một chút thuần mặn, cho nên hẳn là có muối.” Nhận được cổ vũ, ánh mắt Hạ An Ca sáng lên như thể bên trong có đốt ngọn đèn, Thượng Quan Thiện Thủy không chút nghi ngờ, nếu phía sau Hạ An Ca có một cái đuôi, hắn nhất định sẽ thực vui vẻ vểnh đuôi lên.
“Có chút tê cay, hơn nữa hương khí rất đặc thù, khẳng định có tiêu. Hơn nữa lại phóng tương đối nhiều, ít nhất là nhiều hơn đậu tương, nhưng không nhiều bằng dầu ớt. Vị chua là dấm, cho vào không nhiều lắm, tuy che đi vị của canh gà nhưng lại không che khuất vị của tương đậu. Canh gà không nhiều bằng chao, cuối cùng, chính là nước tương.”
Nói xong, Hạ An Ca đắc ý nhìn Thượng Quan Thiện Thủy, biểu tình cầu khen ngợi rất rõ ràng, làm Thượng Quan Thiện Thủy nhịn không được phốc một tiếng bật cười.
“Các thành phần đều nói đúng, nhưng tỉ lệ còn chưa nói.” Cố ý làm khó dễ Hạ An Ca, Thượng Quan Thiện Thủy dùng muỗng múc thêm chất lỏng dinh dính đặt bên miệng Hạ An Ca : “Nào, tiếp tục nếm thử, sau đó nói ra tỉ lệ các loại thành phần.”
Hạ An Ca hiên ngang lẫm liệt, mỹ nhân tận tay đưa đồ đến bên miệng có thể không ăn sao? Không thể! Cho dù là độc dược, cũng phải ăn hết.
“Cửu nhi a, kỳ thật ngươi yêu cầu quá nghiêm khắc, lúc ta nếm thức ăn, chỉ cần nói cái gì nhiều cái gì thiếu không được sao? Không cần ngay cả ngươi thả mấy muỗng đường mẫu muỗng muối đều nhất định phải biết chứ?” Thưởng thức xong, Hạ An Ca dòm dòm Thượng Quan Thiện Thủy, mấy thứ tỷ lệ này chẳng hạn, rất khó chơi a, nếu là hắn là Thao Thiết, kia nhất định chỉ là việc nhỏ. Nhưng vấn đề là, hiện tại thân thể hắn là thân thể người thường, vị giác đương nhiên cũng chỉ xêm xêm với người bình thường mà thôi, còn chưa tốt đến mức bất luận ăn cái gì đều có thể chuẩn xác nói ra tỉ lệ.
Thượng Quan Thiện Thủy nhíu mày: “Ngươi nói trước đi, vạn nhất nếu đoán đúng một nữa thì tính là ngươi đủ tư cách, nếu ngay cả một nửa cũng đoán không đúng, ngươi cũng đành phải đi ăn khổ qua thôi.”
“Vậy được rồi, trong này, nhiều nhất là lòng trắng trứng, ngươi xem nước này, đều biến thành tương hồ. Tiếp theo là chao, ngươi xem màu sắc này đi, cho dù có nhiễm màu nước tương cũng vẫn có thể nhìn ra một chút màu trắng. Ngươi xem bát… ách, xem như canh đi, ngươi xem bên trong bát canh này đi, nơi nơi đều là bóng dáng của chao, cho nên nó nhất định là xếp thứ hai. Về phần nhiều thứ ba, là dầu ớt!”
Dùng ánh mắt lên án nhìn Thượng Quan Thiện Thủy: “Ngươi xem ngươi xem, đầu lưỡi của ta đều bị cay đến sưng lên…”
Thượng Quan Thiện Thủy một phen đẩy đầu hắn ra: “Tiếp tục!”
“Sau đó là tiêu, vị cay tê này… làm lưỡi ta bị tê đến muốn mất luôn vị giác.” Nói xong đột nhiên kịp phản ứng mình nói sai, nhanh chóng thu hồi biểu tình ai oán, thật cẩn thận nhìn Thượng Quan Thiện Thủy. Nhận thấy trên mặt Thượng Quan Thiện Thủy không có bao nhiêu dao động, liền có chút thả lỏng, chẳng qua, hơn nữa là đau lòng.
Kế tiếp Hạ An Ca cũng không dám nói thêm cái gì, một hơi đem phán đoán của mình nói xong: “Còn lại canh gà cùng tương đậu chiếm được tỉ lệ đều cố gắng nhiều đích, tương đậu hẳn là so với canh gà nhiều, hoặc là ngày hôm nay đại trù làm canh gà thời gian phóng hơn tương đậu, bất quá, loại tình huống này rất ít, cho nên, tương đậu nhiều hơn canh gà. Nước tương cùng dấm chua là không sai biệt lắm, nhưng là vị chua khá lớn, như vậy nước tương thoạt nhìn là ít hơn một chút. Đường trắng cùng muối là xếp cuối cùng, bất quá hai cái này cái nào nhiều hơn thì ta không nói rõ được, dù sao trong canh gà có muối, trong đậu tương cũng có muối, trộn vào cùng nhau, liền nếm không được.”
Trong lòng Thượng Quan Thiện Thủy thật ra rất kinh ngạc, hắn làm điều này nguyên vốn chính là vì trêu cợt Hạ An Ca. Người bình thường có thể nếm ra bên trong có thứ gì cũng đã là cực hạn, hắn lại có thể có thể nhất nhất đoán được bên nào nhiều bên nào ít, đây cũng không phải là người bình thường có thể làm được. Ở hiện đại không thiếu mỹ thực gia, nhưng cho dù có là mỹ thực gia cũng không nhất định có thể nếm ra trong bát này có cái gì.
Cười cười đánh giá Hạ An Ca, xem ra, hắn quả nhiên là nhặt được một cái bảo bối. Trình độ loại này, so với cái gì mỹ thực gia hiện đại chẳng hạn, cao hơn ra rất nhiều, có lời bình của hắ, trù nghệ của mình tất nhiên sẽ có tiến bộ. Nghĩ xong mới phát hiện, Hạ An Ca đang khẩn trương nhìn mình. Thượng Quan Thiện Thủy lập tức thấy kì quái, người này bình thường thoạt nhìn cũng rất thông minh lanh lợi a, tại sao cứ đến gần mình là lại trở nên ngốc hồ hồ thế chứ?
Đưa tay vỗ vỗ Hạ An Ca đầu như đùa sủng vật: “Không có việc gì, nói ra hơn phân nửa, cho nên không cần ăn khổ qua một tháng, chỉ ăn một ngày a.”
Hạ An Ca u oán nhìn lên Thượng Quan Thiện Thủy, hy vọng dùng đôi mắt nhỏ của mình làm Thượng Quan Thiện Thủy thay đổi chủ ý, kết quả Thượng Quan Thiện Thủy nhìn cũng không nhìn y, tùy tiện đem đặt bát xuống bàn, liền đứng dậy ly khai. Tuy rằng hắn có thể xuống giường, nhưng thể lực vẫn không đủ, lúc này đã có chút mệt mỏi, vẫn là quay về nghỉ ngơi sớm mới tốt.
Thấy Thượng Quan Thiện Thủy chuẩn bị trở về, Hạ An Ca nhanh chóng đứng dậy đuổi kịp. Hai người sóng vai đi về viện tử của Thượng Quan Thiện Thủy, trên đường cho dù không nói lời nào, cũng có một loại ấm áp thản nhiên.
Bên này, Hạ An Ca cùng Thượng Quan Thiện Thủy ở chung càng ngày càng tự nhiên. Mà bên kia, Hạ An Ly cùng Thượng Quan Phi Trần Thượng Quan Phong Vũ ở chung lại chẳng ra gì, khổ cho Lâm Chí Bình lúc nào cũng là người đứng ra hòa giải, hết khuyên cái này lại khuyên cái kia.
“Ta biết các ngươi muốn báo thù cho Thiện Thủy, nhưng Tri Phủ Lâm Côn dù sao cũng là tri phủ, nếu đột nhiên chết đi, toàn bộ dân chúng Lâm Đô sẽ rất kinh hoảng.” Hạ An Ly xoa xoa cái mũi, đối với Thượng Quan Phong Vũ thực sự là bất đắc dĩ lắc đầu: “Ta không sẽ đồng ý cho các ngươi đi ám sát Lâm Cô, cho dù Lâm Côn phải chết, cũng phải có công văn triền đình.”
“Ta mới mặc kệ nhiều như vậy, ta chỉ biết hắn là hung thủ hại tiểu cửu, ta nhất định phải xả giận cho tiểu cửu.” Thượng Quan Phong Vũ vỗ bàn, vẻ mặt căm giận: “Hơn nữa, tên Lâm Côn kia căn bản là tham quan, trời cao hoàng đế xa, hắn ở Lâm Đô làm xằng làm bậy cũng không có người biết. Ngươi xem phủ đệ hắn kia, còn lướn hơn tinh mỹ hơn cả nhà ta, nhà của ta là bởi vì đại ca của ta buôn bán kiếm tiền, hắn là dựa vào cái gì ở trong ngôi nhà tốt như vậy? Còn không phải tham ô tiên nhân dân sao? Huống chi, hắn cũng không phải người của ngươi, chúng ta giết hắn không phải vừa vặn thu dọn chướng ngại cho ngươi sao?”
“Nói không thể nói như vậy, cho dù Lâm Côn có tham ô, chúng ta cũng phải tìm được chứng cớ, sau đó đưa hắn ra công lý. Ngươi nghĩ đi a, nếu hắn không minh bạch chết ở Lâm Đô, vậy người đứng phía sau hắn nhất định sẽ phải điều tra rõ hung thủ a. Nếu người kia cho là người Lâm Đô giết mệnh quan triều đình, ngươi nghĩ thử xem dân chúng Lâm Đô sẽ gặp được chuyện gì chứ?”
|
“Còn có, người giang hồ không được phép can thiệp vào việc triều đình, đây là luật pháp. Đám người trong ám bộ chính là phụ trách phương diện này, tuy rằng võ công của các ngươi rất cao, nhưng nếu vạn nhất tra đến trên đầu các ngươi, ngươi cảm thấy một nhà các ngươi lớn lớn nhỏ nhỏ cộng lại mười nam nhân, có thể đánh thắng được một chi quân đội của triều đình à?” Hạ An Ly thật sự đau đầu, bọn hắn đã tranh luận vấn đề này hai ngày rồi.
Từ Xuân Thành đến Lâm Đô, ra roi thúc ngựa, cũng không nghỉ ngơi một chút nào, mất một ngày đã đến nơi. Bốn người phân công nhau hành động, bởi vì mấy ngày nay đoàn người Thượng Quan Thiện Thủy tiếp xúc cũng không có nhiều người, tính toán đâu ra đấy, chỉ có ba chỗ, một cái là Đệ Nhất Lâu, một cái là Lâm phủ, một cái là võ tràng kia.
Hạ An Ly phụ trách Đệ Nhất Lâu, Thượng Quan Phi Trần cùng Thượng Quan Phong Vũ phụ trách Lâm phủ, Lâm Chí Bình phụ trách chính là võ trường. Bốn người chỉ dùng hai ngày đã tra ra kẻ tiết lộ hành tung của mình. Kết quả khiến Lâm Chí Bình thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn không phải người của Lâm gia.
Bán đứng hành tung bọn hắn là gã tiểu tư ở võ trường, gã nhận thức Lâm Chí Bình. Thấy Lâm Chí Bình mang đến người rất có tiền, coi mòi như là cá lớn nên chạy đi tìm lão bản võ tràng, muốn cấp Thượng Quan Thiện Thủy bọn họ tư cách vào võ trường. Nhưng là không nghĩ tới, đoàn người Thượng Quan Thiện Thủy lại rất cẩn thận, lại có thể rời khỏi trước giờ tý, cũng chưa kịp động thủ.
Mà ngày hôm sau, lão bản võ tràng đi mời tri phủ uống rượu, rượu uống chưa được nửa, lão bản võ tràng liền thật đáng tiếc nói hôm qua mất con cá lớn. Cứ như vậy, hành tung của Thượng Quan Thiện Thủy bọn họ xem như bại lộ, tri phủ kia trở về liền đem tin tức này nói cho nhóm tử sĩ đợi trong phủ. Đám tử sĩ này lúc trước có thể tìm tới Trì Giang Châu, cũng là những kẻ có năng lực nhất định.
Thành trấn gần Trì Giang Châu nhất, chính là Lâm Đô. Cho nên, bọn hắn đặc biệt chờ ở Lâm Đô. Ngay từ đầu cũng không ôm bao nhiêu hi vọng với vị tri phủ này, chỉ nghĩ mượn phủ đệ tri phủ làm nơi dừng chân để điều tra.
Không nghĩ tới, được đến hoàn toàn không uổng công phu. Cùng ngày, bọn chúng liền lên kế hoạch một phen, phái người sắp xếp trà liêu kia, liền đợi được Thượng Quan Thiện Thủy bọn hắn mắc câu.
Mà Lâm Chí Bình tra được gã tiểu tư kia, cũng là thần xui quỷ khiến. Hắn đi võ tràng, liền vừa vặn lướt qua góc tường, lão bản võ trường uống say mèm, đang cùng tiểu thiếp nói to nói nhỏ, trong lời nói nhắc tới hôm đó sắc mặt tri phủ rất kỳ quái, vì thế thực nghi hoặc cái vị nhị thiếu gia Lâm gia không được yêu thương kia khi nào thì chọc người chú ý như vậy.
Vì thế, Lâm Chí Bình tìm hiểu nguồn gốc, liền tìm được tên tri phủ đứng phía sau bán đứng.
Tìm ra hành tung kẻ bán đứng bọn họ, Thượng Quan Phong Vũ liền nhịn không được, đương trường chụp nát một cái bàn, muốn đi tìm tên tri phủ kia tính sổ. May mắn Thượng Quan Phi Trần vẫn có chút lý trí, nhanh chóng ngăn hắn lại: “Hiện giờ đang ban ngày ban mặt, ngươi đi tìm tri phủ tính sổ là muốn chết sao? Chúng ta phải đợi buổi tối, thuận tiện giết luôn cái tên tri phủ khốn đó.”
Hạ An Ly nguyên bản vui mừng lập tức biến thành hết chỗ nói rồi, thì ra lý trí của vị này cũng chỉ nóng được ba phút, ba phút vừa qua, so với Thượng Quan Phong Vũ còn không có đầu óc hơn.
|