Trọng Sinh Chi Cửu Cửu Đích Mỹ Vị
|
|
“Nga, nguyên lai là cái biệt viện kia a, nó cũng đủ lớn, cả nhà các ngươi vào ở cũng không thành vấn đề.” Hạ An Ca hiểu rõ, Thượng Quan Phi Trần thấy hắn không có vẻ kinh ngạc, liền biết hắn biết sự tồn tại của biệt viện này Trong lòng âm thầm gật đầu, xem ra cũng không ngu ngốc.
“Được rồi, thất ca, đệ có chuyện quên nói cho huynh biết.” Thượng Quan Phi Trần đang muốn nói gì, Thượng Quan Phong Vũ bỗng nhiên mở miệng, vẻ mặt mang theo một chút ảo não và bất an.
Thượng Quan Phi Trần nhướng nhướng mi, Thượng Quan Phong Vũ do dự một chút mới lên tiếng: “Mấy ngày hôm trước, đệ thu được thư của lục ca.”
“Lục ca nói gì đó?” Thượng Quan Phi Trần đặt chén trà xuống, chắc là đại sự đi? Bằng không sao tiểu bát sẽ xuất hiện vẻ mặt bất an? Bất quá, nếu như đại sự, không phải hẳn là nói cho đại ca nhị ca sao? Làm sao lại nói cho tên ngu ngốc tiểu bát này?
“Lục ca nói, huynh ấy thi đậu tú tài, muốn vào kinh thi cử nhân.” Thượng Quan Phong Vũ len lén nhìn sắc mặt Thượng Quan Phi Trần, chậm rì rì thận trọng nói.
Khóe miệng Thượng Quan Phi Trần co rút, Thượng Quan gia bọn họ,là một đại đại thế gia, thế nhưng, đó là ở trên thương trường và trên giang hồ, cũng không phải tại triều đìn , nhà bọn họ chưa từng có trạng nguyên, cũng không có bảng nhãn, người nhà bọn họ tuy rằng đọc đủ thứ thi thư, thế nhưng đó là vì tu thân dưỡng tính, không phải là vì đi làm quan. Thượng Quan Tân Hồng thế nào lại muốn vào kinh đi thi ni?
“Khái, kỳ thực, ta nghĩ đây cũng không phải là chuyện xấu.” Hai huynh đệ Thượng Quan gia sắc mặt của đều tương đối quỷ dị, Lâm Chí Bình suy nghĩ một chút, ho nhẹ một tiếng gọi tinh thần hai huynh đệ về: “Cái kia, hiện tại Thượng Quan gia không phải đã cùng Nhị điện hạ cột chung một chỗ rồi sao? Nếu như trong nhà có người có thể công khai vào triều làm quan, cũng không phải chuyện gì xấu.”
Thượng Quan Phi Trần gật đầu: “Ân, cũng không tính là chuyện xấu.”
“Hơn nữa, ngày sau Thượng Quan lục ca có thể được tân hoàng trọng dụng, chuyện của An Ca và Thiện Thủy, sẽ không có bên nào yếu thế.” Biết người Thượng Quan gia quan tâm nhất là Thượng Quan Thiện Thủy, Lâm Chí Bình đã nói điểm trọng yếu nhất. Chờ Thượng Quan Tân Hồng được trọng dụng, một là bảo bối đệ đệ của đại quan triều đình, một là nhàn tản Vương gia thân không quan chức, thân phận không kém quá xa.
Quả nhiên, nghe Lâm Chí Bình nói xong, ánh mắt Thượng Quan Phi Trần và Thượng Quan Phong Vũ đều lóe lên, chỉ có Hạ An Ca ở bên cạnh cười khổ, người của Thượng Quan gia, quả nhiên vô thời vô khắc không nghĩ tới chuyện để cửu nhi áp hắn. Bất quá, nếu là có thể khiến người Thượng Quan gia triệt để yên tâm, hoặc là có thể để bọn họ có một tâm lý thoải mái, nhà bọn họ xuất hiện một đại quan triều đình quả thực không phải chuyện gì xấu.
“Lúc nào lục ca vào kinh?” Hạ An Ca nhiệt tình hỏi, hắn phải nhanh nhanh tìm người chuẩn bị một chút, tuy rằng thi đậu cử nhân là rất giỏi rồi, thế nhưng trên cử nhân còn có cống sĩ, cống sĩ là ba năm một lần, năm nay vừa vặn đến phiên. Như mọi lần, thí sinh đều đến kinh thành thật sớm để chuẩn bị, hoặc là tìm một lão sư có bối cảnh, hoặc là đóng cửa khổ học, Thượng Quan Tân Hồng giờ mới đến, tự nhiên là không có thời gian chuẩn bị, hắn phải đi tìm người chuẩn bị trước một chút.
“Đại khái tháng sau lục ca sẽ đến.” Thượng Quan Phong Vũ nhanh mồm nhanh miệng trả lời: “Bất quá, lục ca nói phải giả trang thành người bình thường, cho nên không cho chúng ta chuẩn bị, lục ca muốn tự mình đi thi.” Nói cách khác, không đi cửa sau, bái sư gì gì đó, hoàn toàn có thể miễn.
Trong mắt Hạ An Ca hiện lên tán thưởng, quả nhiên là người của Thượng Quan gia, làm việc tùy tâm ý như vậy. Thượng Quan lão cha giáo dục thật không sai, dạy dỗ nhi tử từng người đều bất đồng, từng người đều phi phàm.
“Cho dù không cần chuẩn bị, chúng ta cũng phải tìm chỗ ở cho hắn, khẳng định hắn nói sẽ không ở cùng chúng ta.” Thượng Quan Phi Trần bóp bóp mi tâm, vị lục ca nhà hắn này, tính tình có chút cổ quái.
Thượng Quan Phong Vũ lắc đầu: “Lục ca nói, không cần chúng ta tìm chỗ ở cho hắn, hắn tới nơi sẽ đến xem tiểu cửu trước, sau đó tự đi tìm chỗ ở.” Nói xong còn rất đồng tình nhìn qua Thượng Quan Phi Trần: “Thất ca, đệ nghĩ tới, bây giờ huynh có một nguy cơ rất trọng đại.”
Thượng Quan Phi Trần nhướng mày, Thượng Quan Phong Vũ lại gần nói rằng: “Lục ca nói, nếu là hắn phát hiện tiểu cửu gầy, hắn sẽ lột da huynh ra.”
Khóe miệng Thượng Quan Phi Trần lại giật một cái, Hạ An Ca cúi đầu châm trà, tuy rằng chén trà còn đến một nửa, thế nhưng chí ít còn có thể đổ vào phân nửa. Lâm Chí Bình quay đầu ngắm phong cảnh, chỉ bất quá, buổi đêm buổi hôm, cảnh sắc có chút thấy không rõ lắm.
—
Có ai phát hiện bị lỗi font chữ không vậy ; ^ ;
|
Trọng sinh chi cửu cửu đích mỹ vị – Chương 12 Tác giả: Thiên Lam Y Mộng Tử Editor: Kỷ Phong Y Chương 12 – Thử nghiệm thân thủ
—
Thượng Quan Thiện Thủy quả nhiên như Hạ An Ca nói, ngủ liên tục ba ngày, ở giữa đứng lên ăn cơm ba lần. Chờ lúc hắn tỉnh lại, đã là cuối tháng bảy.
“Cửu nhi, xế chiều chúng ta đi du hồ?” Từ sau khi Thượng Quan Thiện Thủy tỉnh lại, Hạ An Ca vẫn cứ cười híp mắt, làm bọn hạ nhân trong vương phủ đều cảm thấy rất quỷ dị.
Cho dù chưa từng gặp qua vị Cửu điện hạ này, cũng từ trong miệng người khác nghe nói qua Cửu điện hạ như thế nào, nghe nói là bất cẩu ngôn tiếu thật không dễ chung đụng, thế nhưng khoảng một tháng gần đây, bọn họ thật sự không phát hiện có điểm nào không dễ ở chung.
Phản ứng đầu tiên của Thượng Quan Thiện Thủy là chính nhớ đến hình như Bắc Kinh không có hồ nước, bởi vì trước đó từng nghiên cứu địa đồ thế giới này, thoạt nhìn hơi hơi giống địa cầu trước đây, ngay cả Hạ Quốc bọn họ đang sống, cũng giống như Trung Quốc vậy.
Cho nên theo bản năng, hắn đã đem tất cả thành thị đi qua xem như là những thành thị tương ứng trên địa cầu kiếp trước.
Nói thí dụ như, Cẩm Quan Thành chính là Thành Đô, Trì Giang Châu chính là Trùng Khánh, Lâm Đô chính là Quý Châu, Côn Minh là Xuân Thành, về phần Hoa Thành, lại là thể tổng hợp của Quảng Châu và Phúc Kiến.
Vì vậy đối với đánh giá Bắc Kinh chính là kinh thành, Thượng Quan Thiện Thủy là kiên trì không đổi. Thế nhưng không nghĩ tới, kinh thành lại có hồ nước! Nói đúng hơn là, ở đây không phải Bắc Kinh.
Nghĩ vậy, Thượng Quan Thiện Thủy nhịn không được có hơi buồn bực, mình và cái thế giới kia, là thực sự không có quan hệ, ngay một một xíu xiu quan hệ trên địa lý cũng không tồn tại.
“Cửu nhi, khó chịu?” Hạ An Ca một mực chú ý thần sắc Thượng Quan Thiện Thủy, thấy hắn mất hứng, liền quan tâm hỏi.
“Không phải, bây giờ là giữa trưa, bên ngoài rất nóng, du hồ có ý tứ gì?” Thượng Quan Thiện Thủy tinh thần không phấn chấn nói.
“Ngươi cảm thấy nóng a, vậy chúng ta cho người mang một ít băng thủy qua đây.” Hạ An Ca hăng hái bừng bừng nghĩ kế, thật vất vả mới có ngày Thượng Quan Phi Trần và Thượng Quan Phong Vũ bọn họ đều xem nhà mới, hắn muốn bắt chặt thời gian cùng cửu nhi trải qua thế giới hai người.
“Không có hứng thú.” Hữu khí vô lực lắc đầu, Thượng Quan Thiện Thủy đứng dậy đi về phía trù phòng.
“Cửu nhi, bây giờ còn chưa tới giờ cơm trưa.” Hạ An Ca cũng lập tức đứng dậy theo ở phía sau.
“Ta biết, ngươi cho người mang ít băng thủy đến trù phòng đi.” Thượng Quan Thiện Thủy cũng không quay đầu lại nói, mấy ngày nay bởi vì tinh thần không tốt, hắn vẫn không đi trù phòng, đối với năng lực mới của mình, hắn còn chưa có thí nghiệm qua đâu, nghe Hạ An Ca nói, giai đoạn hiện tại đã siêu việt hơn tất cả những người có trù nghệ tốt trên thế giới, cũng không biết có thể siêu việt tới trình độ nào, không bằng hôm nay thử thử một chút.
Bất quá, trước đó, hắn trước phải làm chút đồ uống lạnh đã.
Trước tiên lấy hai muỗng đường trắng, sau đó khuấy tan trong hỗn hợp lòng đỏ trứng. Sữa bò không thường gặp trong những gia đình bình thường, thế nhưng ở quý phủ của Hạ An Ca, vẫn tương đối thường gặp, bởi vì Hạ An Ca để có thể đúng lúc lấy đến cho Thượng Quan Thiện Thủy những bát sữa mới mẻ, cố ý tìm mấy con bò sữa, cho người đặc biệt nuôi, một ngày có thể cung cấp một thùng lớn.
Thượng Quan Thiện Thủy thỉnh thoảng chỉ dùng một ít, cho nên đại đa số tình huống là không dùng hết, vì vậy liền làm thành sữa chua cho mọi người uống, mỗi ngày mỗi người uống một chén lớn, uống nửa tháng, ai cũng không cảm giác được có chỗ tốt gì như Thượng Quan Thiện Thủy đã nói.
Sữa bò nấu sôi lên đổ hỗn hợp đường trắng lòng đỏ trứng vào, lấy hai chiếc đũa dùng sức quấy.
“Để cho ta tới đi.” Hạ An Ca ở bên cạnh nhìn, lấy hai chiếc đũa muốn qua hỗ trợ. Thượng Quan Thiện Thủy cũng không chối từ, giao chén đũa cho Hạ An Ca mình lại đi qua khối băng đục một lỗ làm dự bị. Bất quá, loại việc này, hắn chỉ mới đục mọto cái lỗ bé tí, đã bị Hạ An Ca tới làm thay.
Thượng Quan Thiện Thủy ôm bát khuấy đều, bắt nồi nước lên bếp, để lửa riu riu, chờ nước sôi thì đặt bát vào, bên tăng nhiệt độ bên khuấy. Sau đó sẽ từ từ ngừng tăng nhiệt độ, thứ trong bát đã biến thành sềnh sệch.
Tìm một khối vải mỏng sạch sẻ, băng gạc gì gì đó, đừng nói vương phủ, nguyên cả quốc gia cũng không có, cho nên chỉ có thể dùng vải mỏng, rút hết mấy sợi vải, biến thành một loại băng gạc thô sơ. Đổ loại sềnh sềnh kia vào vải lắng xuống, bỏ vụn xác, loại còn dư lại thêm bơ và tương hoa quả vào, sau đó bỏ cả bát vào trong băng động đã chuẩn bị tốt.
“Cũng không biết có được hay không.” Đi hai vòng quanh chậu băng, Thượng Quan Thiện Thủy có chút hoài nghi, hơi lạnh của khối băng cùng với hơi lạnh tủ lạnh, tương quan có chút xa đi? Vậy có thể đạt được hiệu quả đông lạnh không đây?
“Muốn đóng băng đứng sao?” Hạ An Ca ở một bên nhướng mi hỏi.
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu: “Ân, hiện trình độ này không chắc chắn lắm.”
“Xem ta.” Hạ An Ca nói xong cũng lấy bát ra, bàn tay đặt dưới đáy bát, vận công, không đến một nén nhang, vật sềnh sệch trong bát liền biến thành một khối băng.
Thượng Quan Thiện Thủy rất ai oán: “Ai cho ngươi biến nó thành băng?”
“Không phải ngươi nói muốn đóng băng sao?” Hạ An Ca rất vô tội sờ sờ đầu, đưa cái bát đến trước mặt Thượng Quan Thiện Thủy: “Chẳng lẽ không phải đóng băng sao?”
Dương nhiên không phải, ai gặp qua là kem là một khối băng? Trong lòng âm thầm mắng, Thượng Quan Thiện Thủy rất trái lương tâm gật đầu: “Ân, là ta bảo ngươi đóng băng, bất quá đóng băng thật lợi hại, khối băng như vầy làm sao ăn?”
Hạ An Ca sờ sờ cằm, đối với việc ăn gì đó, hắn chỉ có thể phẩm thưởng kết quả cuối cùng, xử lý như thế nào, hắn hoàn toàn không hiểu. Huống chi, vật này, trước giờ hắn cũng chưa từng ăn qua, làm sao có thể nghĩ ra được biện pháp giải quyết?
“Như vậy đi, chúng ta làm nhiều chút, sau đó đưa qua cho thất ca bát ca bọn họ, thời tiết nóng thế này, nói không chừng nửa đường còn có thể tan ra một chút.” Thượng Quan Thiện Thủy rất nhanh thì nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Để Hạ An Ca để bát qua một bên, tìm mấy cái bát nữa bát, dựa theo những bước vừa rồi, làm thêm vài bát kem. Trong đó có hai chén đông thành tảng băng, còn lại hai chén để lại trong khối băng chờ tự nhiên đóng băng.
Hạ An Ca kêu Tiểu Lăng Tử đến, lệnh hắn đem bốn bát kem đóng băng mang đến biệt viện phía sau Thành Quận Vương phủ, nghìn vạn lần phải nói cho mấy vị công tử Thượng Quan gia, đây là tiểu cửu thiên tân vạn khổ ở trù phòng làm ra trừ nóng, để cho bọn họ tỉ mỉ thưởng thức.
Tiểu Lăng Tử xác nhận, sau đó mang theo cái giỏ xuất môn.
|
Thượng Quan Thiện Thủy thấy thời gian cũng không còn nhiều lắm, liền đi ra bên ngoài gọi quản sự trù phòng, bảo hắn mang những nguyên vật liệu mới mua hôm nay đến.
“Muốn làm bữa trưa?” Hạ An Ca nhìn hắn vòng tới vòng lui, lại hỏi.
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu: “Ngươi nói ta bước vào giai đoạn thứ nhất thành Thánh bước, ta muốn nhìn thử xem nó mang đến cho ta năng lực gì đi.”
Rất nhanh, quản sự trù phòng đã đem nguyên vật liệu ngày hôm nay đến, trải qua một tháng này, người trong trù phòng người đều biết vị Thượng Quan gia cửu thiếu gia này là người rất thích tự mình xuống bếp, hơn nữa lúc xuống bếp cũng không thích có người khác ở. Cho nên trù nương tiểu tư đều rất có ánh mắt, đặt đồ xuống rồi nhanh chóng rút lui.
Hạ An Ca lại gần nhìn các loại nguyên liệu: “Hôm nay muốn nấu món gì?”
Thượng Quan Thiện Thủy không trả lời, đặt đồ lên bàn nhìn một lần. Cà, đậu sừng, dưa leo, cà tím, hai con gà đã làm sạch, một khối thịt heo nửa nạc nửa mỡ rất lớn. Nhìn hồi lâu, Thượng Quan Thiện Thủy còn phát hiện mấy loại rau quả tương đối hiếm lạ, cũng có thể nói là vua của các loại rau quả mùa hạ ___ rau mồng tơi.
Bất quá loại rau này vốn ở phía nam, Bắc Kinh thuộc về phương bắc, cũng không biết thế nào xuất hiện loại rau này, hắn đến Bắc Kinh nhiều ngày như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Cái này là cái gì?” Hạ An Ca thấy dường như hắn rất thích loại rau này, liền hỏi một câu.
“Cái này là rau mồng tơi, cũng gọi là rau mộc nhĩ.” Thượng Quan Thiện Thủy cầm mấy cây để hắn xem: “Ngươi xem, lá cây tương đối tròn, còn có hơi dày, đầy đặn mà mịn màng, có phải rất giống mộc nhĩ không?”
Hạ An Ca gật đầu, Thượng Quan Thiện Thủy cười nói: “Cho nên rau này còn có một cái tên khác, là mộc nhĩ.”
“Ăn thật ngon sao?” Hạ An Ca nhéo nhéo, cảm giác chẳng khác gì các loại rau xanh bình thường, nhiều lắm là lá dày hơn.
Thượng Quan Thiện Thủy lắc đầu: “Rất giống nhau đi, bất quá cái này rất tốt cho thân thể, bên trong có chứa rất nhiều chất dinh dưỡng, các loại rau khác không thể so được, cho nên rau mồng tơi này, cũng được gọi là vua của trăm loại rau củ.”
“Vậy phải làm sao?” Hạ An Ca gật đầu, hiện tại lấy tu vi Thượng Quan Thiện Thủy để làm thức ăn, cho dù là rau củ hết sức bình thường cũng có thể làm ra món ăn rất mỹ vị, cho nên điểm ấy hắn không cần lo lắng.
Thượng Quan Thiện Thủy trực tiếp múc nước, cho mồng tơi vào nước rửa sạch: “Xào sơ là được.”
Bắt chảo lên bếp, cho dầu, dầu nóng thì cho tỏi vào tao vàng tỏa hương thơm, sau đó rót một chút rượu gia vị, cho rau vào chảo, trở mình sào hai cái, thêm muối, bột ngũ vị hương, rưới một chút dầu vừng, múc ra đĩa để trước mặt Hạ An Ca: “Ngươi nếm thử đi.”
Hạ An Ca dùng đũa gắp một miếng, cho vào miệng cẩn thận thưởng thức, sau đó mở to hai mắt: “Cửu nhi, trù nghệ của ngươi…”
“Làm sao vậy?” Thượng Quan Thiện Thủy cũng đang thấp thỏm bất an hối hắn, món rau xào này là hắn dùng để thử tay nghề, mới vừa rồi cảm giác cũng rất kỳ quái, mình đứng trước bếp lò, giống như là thân thể tự phản ứng theo bản năng, đối với việc vận dụng các loại nguyên liệu gia vị, căn bản không cần tự hỏi.
Trước đây mình xào rau, khó tránh khỏi sẽ thả một íy vật khác vào để tăng vị, nói thí dụ như tinh dầu, nói thí dụ như tương sốt các loại, thế nhưng lần này, mình cũng chỉ thả muối ăn và bột ngũ vị hương, thêm một chút dầu vừng, rồi không nghĩ cho thêm những vật khác.
“Mỹ vị.” Hạ An Ca cười cong mắt, lại gắp một miếng đưa đến bên miệng Thượng Quan Thiện Thủy “Chính ngươi nếm thử.”
Thượng Quan Thiện Thủy há mồm đón lấy, tinh tế phẩm thường. Vị tươi non của mồng tơi hoàn toàn không bị các loại gia vị che lấp, ngược lại vị chát của rau xanh được dầu vừng che đi, muối ăn lại mở rộng mùi vị của rau, bột ngũ vị hương thêm sắc. Tựa như Hạ An Ca nói, món ăn này, đúng là mỹ vị.
“Lúc ngươi nấu, là cảm giác gì?” Hạ An Ca rất hài lòng với biểu hiện củaThượng Quan Thiện Thủ, để qua yên chi thái qua một bên, nghiêm túc hỏi Thượng Quan Thiện Thủy.
Thượng Quan Thiện Thủy cẩn thận suy nghĩ một chút mới trả lời: “Thật giống như tác dụng mỗi một loại gia vị nguyên liệu, ta đều có thể nắm giữ thuần thục, cho dù là nhắm mắt lại, không có khứu giác, không có vị giác, ta cũng tìm ra chính xác nên dùng loại gia vị nào, lúc nào phóng tỏi băm, lúc nào rưới dầu vừng.”
“Là một loại phản ứng bản năng đúng không?” Hạ An Ca hiểu rõ, Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu.
“Cửu nhi, kế tiếp, ngươi phải quen thuộc phản ứng bản năng của mình, sau đó, đem loại phản ứng này biến thành tự hỏi các động tác.” Hạ An Ca suy nghĩ nghĩ vẫn là chỉ điểm một câu. Thượng Quan Thiện Thủy có chút không rõ, thế nhưng lúc hắn nghi ngờ nhìn về phía Hạ An Ca, Hạ An Ca đã ngậm miệng lại, vô luận nhìn Thượng Quan Thiện Thủy thế nào, đều không lên tiếng nữa.
Tâm cảm ngộ, chỉ có thể tự mình đi làm, người khác nhắc nhở, vĩnh viễn chỉ có thể là nhắc nhở.
Thượng Quan Thiện Thủy cũng không phải người quá thích để tâm vào chuyện vụn vặt, nếu không nghĩ ra, vậy tạm thời không cần nghĩ. Đưa tay lấy qua hai quả cà tím, cầm thái đao, cổ tay xoat tít, không đến một nén nhang, bốn quả cà đã được lột vỏ sạch sẽ.
Cắt cà thành khối hình vuông, thể tích đều tăm tắp, độ dài ước chừng khoảng hai ngón tay, độ rộng cũng bằng hai ngón tay, độ dày cũng bằng hai ngón tay chồng lên nhau nốt.
“Cái này muốn làm gì? Cà xào?” Hạ An Ca lại gần hoit, Thượng Quan Thiện Thủy lắc đầu: “Làm cà dồn thịt, ngươi đi rửa thịt heo, sau đó băm ra.”
Hạ An Ca lĩnh mệnh đi, rất nhanh thì băm xong rồi, Thượng Quan Thiện Thủy tán thán một tiếng có công phu thật là tốt, sau đó dùng thịt làm nhân. Móc sạch khối cà, đây là kỹ thuật sống, hoàn rất hao tổn thời gian, Thượng Quan Thiện Thủy suy nghĩ một chút, bảo Hạ An Ca đi gọi hai trù nương đến, hắn cẩn thận chỉ cho trù nương, trước phải từ từ đào một lỗ nhỏ, lại móc hét thịt cà bên trong ra, sau đó nhét nhân vào.
Thượng Quan Thiện Thủy đáng trứng gà, thêm vào bột mì, tiêu, muối, tinh bột, một ít nước trong, khuấy tất cả thành chất sềnh sệch như hồ, múc một muỗng lên đổ xuống để kiểm tra độ chuẩn của hồ dán.
Sau đó cho cà dồn thịt vào chén hồ lăn một lần, bảo chứng hồ phủ thật tốt, nhân sẽ không trào ra, mới cho vào nồi hấp, chờ chín bốn phần mới cho vào chảo chiên, chiên tới hai mặt vàng óng ánh, dùng đũa gắp ra đặt xuống đĩa.
—
|
Chương 13 – Gầm lên giận dữ
—
Thượng Quan Thiện Thủy và Hạ An Ca ở trù phòng bận rộn một hồi lâu mới ra ngoài, vừa vặn Thượng Quan Phi Trần Thượng Quan Phong Vũ cùng Lâm Chí Bình ba người trở về.
“Oa, thơm quá a, tiểu cửu đệ làm món gì vậy?” Thượng Quan Phong Vũ vừa tiến bước vào liền nhếch mũi lên ngửi, nha hoàn đứng cạnh bàn bày chén đũa cúi đầu không nói lời nào, Thượng Quan Phong Vũ nhào tới trước bàn xem: “Rau xào, cà dồn thịt, khổ qua trứng gà, rau trộn gà sợi, sườn chua ngọt, giá xào thịt bằm, dưa leo trộn bắp, rau cần bách hợp, mộc nhĩ hoàng hoa thái, phong phú thì phong phú đó, bất quá sao phần lớn đều là thức ăn chay a.”
“Bát ca, mùa hè nóng bức, các loại thịt trên cơ bản đều nóng, cho nên đệ không làm.” Thượng Quan Thiện Thủy cười ~ mị ~ mị nói: “Bát ca đọc sai tên mấy món rồi.”
“Dù sao ta chỉ cần biết trong đó là vật gì thì được rồi, ta lại không cần thi trạng nguyên, cần gì phải như mấy tú tài, thức ăn ăn vào bụng còn muốn lấy cái tên văn nhã, cái gì bỉ dực song phi, không phải là hai con bồ câu nướng sao?” Thượng Quan Phong Vũ bĩu môi khinh thường, thấy người đều đến đông đủ, lại hỏi: “Có thể ăn cơm đi? Ta sắp chết đói.”
“Được rồi, tiểu cửu, ngày hôm nay đệ đưa qua cho chúng ta món gì vậy? Ăn thật ngon.” Thượng Quan Phi Trần vừa ngồi xuống vừa nói.
“Là băng kỳ lâm, nếu như thất ca thích ăn, sau này đệ làm nhiều chút.” Thượng Quan Thiện Thủy ngồi bên cạnh Thượng Quan Phi Trần, Thượng Quan Phi Trần cười sờ sờ đầu hắn: “Không nên làm quá nhiều, thân thể đệ không tốt, không thể ăn quá nhiều mấy món lạnh.”
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu biểu thị mình đã biết, một bên gắp thức ăn cho Thượng Quan Phi Trần một bên hỏi chuyện phòng ốc: “Các huynh đi xem nhà thế nào?”
“Tốt vô cùng, ngân phiếu đã chuyến đến chỗ Hạ nhị ca, khế ước mua bán nhà ở trong cái hộp kia.” Bởi vì Hạ An Ly thấy hắn cứ gọi Nhị điện hạ, bị Hạ An Ly sửa chữa vài lần, Thượng Quan Phi Trần đơn giản trong ngày thường cũng gọi là Hạ nhị ca, nhanh nhanh dưỡng thành tập quán, đỡ để sau này lại bị sửa lưng.
“Chừng nào chúng ta dọn vào?” Thượng Quan Thiện Thủy gắp một khối cà dồn thịt, đối diện Thượng Quan Phong Vũ ăn đến mặt mày rạng rỡ: “Tiểu cửu, cái này ăn ngon nhất, bên ngoài có hương vị và, nhân thịt bên trong tươi mới non mềm, bên ngoài xốp giòn sướng miệng, bên trong ngon lành nhiều nước, là món cà dồn thịt ngon nhất ta từng được ăn.”
“Bát ca thích thì ăn nhiều một chút.” Thượng Quan Thiện Thủy cũng cười, mình làm ra gì đó có thể được mọi người tán thành khiến hắn thật cao hứng.
“Phải mấy hôm nữa mới có thể dọn, biệt viện kia đã rất lâu không có người ở, chúng ta phải quét dọn một chút, sau đó còn phải an bày bọn hạ nhân.” Thượng Quan Phi Trần làm như không thấy tướng ăn mất mặt ăn của đệ đệ nhà mình, tự mình ăn, trả lời câu hỏi của Thượng Quan Thiện Thủy.
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu, vừa mới lùa một ngụm cơm, liền cảm giác y tụ của mình bị người kéo một chút, quay đầu, Hạ An Ca đang ai oán nhìn hắn: “Cửu nhi, các ngươi muốn dọn đi sao? Có thể không dọn được không?”
Hiện tại hắn và Thượng Quan Thiện Thủy là ở cách vách, Thượng Quan Thiện Thủy bọn họ dọn đi, vậy khoảng cách không phải là một bức tường nữa.
Thượng Quan Thiện Thủy nâng tay, như đối đãi sủng vật vỗ vỗ đầu Hạ An Ca: “Ngoan a, sau này ngươi có thể thường xuyên đi tìm chúng ta nha.”
“Thế nhưng ta luyến tiếc cửu nhi a.” Hạ An Ca đánh rắn tùy côn, cầm tay Thượng Quan Thiện Thủy, vẻ mặt làm nũng như bị ruồng bỏ. Thượng Quan Thiện Thủy cảm giác mình phát lạnh, sợ run cả người, rút tay ra, rất là bí hiểm: “Có bỏ mới có được.”
Hạ An Ca sáng mắt lên: “Ngươi dời đi, cách ta khá là xa, đây coi như là bỏ đi? Vậy ta đây sẽ được cái gì?”
Thượng Quan Thiện Thủy ký lên đầu hắn một cái: “Ngươi phải nhận được một cục u.”
Hạ An Ca rất là ủy khuất, Lâm Chí Bình ở một bên nghĩ kế: “An Ca, ngươi có thể đào một địa đạo a, từ phòng của ngươi trực tiếp đi thông đến phòng Thiện Thủy.” Sau đó, ngươi có thể không cần để ý khoảng cách của hai bên, thông qua địa đạo chạy đến phòng của tiểu cửu vừa nhanh vừa tiện lợi.
Hạ An Ca vỗ tay: “Cái chủ ý này rất hay, cửu nhi, buổi chiều chúng ta đi qua nhìn một chút, ngươi quyết định mình sẽ ở phòng nào, ta bắt đầu cho người đào địa đạo, qua vài ngày là có thể đào xong.”
Đến lúc đó, buổi tối len lén chạy qua liền không là vấn đề. Gân xanh trên trán Thượng Quan Phi Trần nhảy đùng đùng, hai người kia, xem hắn chết rồi sao? Trước mặt hắn bàn bạc muốn đem đệ đệ hắn như vậy như vậy, quá vô sỉ!
Kỳ thực, người ta chưa từng nói như vậy như vậy, hoàn toàn là Thượng Quan thất ca chính ngươi tưởng tượng ra thôi. Vì vậy, rốt cuộc ai tương đối vô sỉ…
“Ta nói, mọi người không ăn cơm thì sẽ hết à nha.” Thượng Quan Phong Vũ mở miệng, thuận tiện gắp cho Lâm Chí Bình một khối cà dồn thịt, Lâm Chí Bình mặt mày cong cong, cúi đầu ăn, sau đó lễ thượng vãng lai gắp cho Thượng Quan Phong Vũ một đũa gà sợi. Thượng Quan Phong Vũ biểu thị rất có nhiệt tình với thịt, để hồi báo gà sợi của Lâm Chí Bình, lại gắp cho Lâm Chí Bình một đũa rau.
Ngươi tới ta đi, hai người gắp thức ăn cho nhau, đùa đến bất diệc nhạc hồ.
Hạ An Ca nhìn rất đỏ mắt, gắp một khối dưa leo: “Cửu nhi, đến, ăn cái này.”
“Cảm tạ, ngươi cũng ăn.” Thượng Quan Thiện Thủy rất lễ phép nói lời cảm tạ, sau đó múc cho Hạ An Ca một muỗng Kim Ngọc Mãn Đường làm từ dưa leo và hạt ngô.
Hạ An Ca trong nháy mắt nghĩ, món này là món ngon nhất trên bàn ăn. Nhớ Thượng Quan Thiện Thủy thích ăn mấy món có vị chua ngọt, vì vậy bưng cả đĩa sườn chua ngọt qua để trước mặt hắn: “Tiểu cửu, thân thể ngươi không tốt, ăn nhiều thịt chút.”
Đôi đũa của Thượng Quan Phi Trần ngừng giữa không trung, trơ mắt nhìn sườn chua ngọt mình sắp dụng tới bị bưng đi. Khóe miệng co rút, chiếc đũa chuyển một phương hướng.
“Chí Bình, ta nhớ ngươi rất thích ăn giá, cái này coi như là giá xào đi, đến, ngươi ăn.” Thượng Quan Phong Vũ rất chiếu cố Lâm Chí Bình, rất sợ Lâm Chí Bình gắp không tới, bưng cả đĩa đến trước mặt Lâm Chí Bình, Lâm Chí Bình cười rất ngu.
Đũa của Thượng Quan Phi Trần lại khựng giữa không trung, rõ ràng khoảng cách chỉ kém có một ngón tay thôi, bát đệ cư nhiên không phát hiện đôi đũa của mình, cứ vậy bưng cả đĩa giá xào thịt đi. Lần này, Thượng Quan Phi Trần không còn là khóe miệng co rút, mà là gân xanh trên trán nhảy lên.
Nhìn Thượng Quan Thiện Thủy và Hạ An Ca, hai người người gắp cho ta một đũa, ta gắp cho ngươi một đũa, ngươi tới ta đi, rất thân mật.
Nhìn Thượng Quan Phong Vũ và Lâm Chí Bình, người người gắp cho ta một đũa, ta gắp cho ngươi một đũa, ngươi tới ta đi, cười cười nói nói, rất là vui vẻ.
Thượng Quan Phi Trần đều phải bi phẫn, độc thân sao cứ khổ ép như vậy chứ? Thậm chí ngay cả người gắp cho một đũa rau xanh cũng không có, không có thì không có đi, mình cũng không phải không có tay để cần người khác gắp thức ăn cho, thế nhưng, vì cái quái gì bọn khốn kiếp các ngươi ngay cả món lão tử muốn ăn đều phải bưng đi hử? Bưng đi coi như xong, tiểu cửu nhà mình nha, mọi người đều rất thương yêu. Thế nhưng, tại sao hết lần này tới lần khác đều bưng đi! ! Thượng Quan Phong Vũ ngươi to gan ra a! !
“Di, thất ca, sao huynh không ăn? Chẳng lẽ không hợp khẩu vị?” Thượng Quan Thiện Thủy vừa quay đầu đã nhìn thấy Thượng Quan Phi Trần đen mặt lùa cơm, Thượng Quan Thiện Thủy vội gắp thức ăn cho Thượng Quan Phi Trần: “Thất ca, huynh nếm thử cái này, có thể ăn không?”
“Có thể có thể, đương nhiên có thể ăn, thức ăn tiểu cửu nhà ta làm, hiện tại là ăn ngon nhất.”
Thượng Quan Phi Trần ngẩng đầu, quá cảm động, quả nhiên vẫn là tiểu cửu nhà mình hiểu ý người khác a, ngươi xem đi xem đi, còn gắp thức ăn cho ca ca mình nha. Thượng Quan Phong Vũ ngươi tên khốn kiếp, lại còn không bằng đệ đệ của mình!
“Vậy thất ca ăn nhiều một chút.” Thượng Quan Thiện Thủy cười ~ mị ~ mị, tiếp tục gắp thức ăn cho Thượng Quan Phi, mình không thích ăn khổ qua, hãy để cho thất ca ăn đi. Còn có mồng tơi xào, để nguội chẳng còn ngon như lúc mới ra nồi, cũng cho thất ca đi.
Thượng Quan Phi Trần đáng thương, còn thiếu bước cầm bát hai mắt lưng tròng biểu thị mình cảm động biết bao nhiêu.
Ăn cơm trưa xong, đều tự đi ngủ trưa. Bởi vì mấy hôm trước Thượng Quan Thiện Thủy ngủ nhiều lắm, cho nên mấy ngày nay cũng không có ngủ trưa, cầm một quyển sách nằm trên cái ghế dài dưới tàn cây ngoài sân lật xem.
Đang xem mê mẫn, nghe thấy có tiếng bước chân, ngẩng đầu đã nhìn thấy Tiểu Lăng Tử tới rồi.
“Tiểu Lăng Tử, có việc a?” Thượng Quan Thiện Thủy ngồi dậy, dường như Tiểu Lăng Tử đến tìm mình.
Tiểu Lăng Tử cười tiến lên hành một cái lễ: “Cửu thiếu gia, bên ngoài có người nói là tìm đến ngài và Thượng Quan thất thiếu gia bát thiếu gia, nô tài không biết có phải là người các ngài biết hay không, để người gác cổng hảo hảo chiêu đãi.”
“Ta đi xem.” Thượng Quan Thiện Thủy nghi ngờ, mình ở kinh thành hình như cũng không quen biết người nào đi? Đến tìm mình và thất ca bát ca, chẳng lẽ là bằng hữu của thất ca bát ca? Vậy cũng không phải đến tìm mình đi?
|
Một đường nghi hoặc, Thượng Quan Thiện Thủy theo Tiểu Lăng Tử đi tới cửa chính, môn phòng là ở trong phủ, không cách đại môn xa lắm. Thượng Quan Thiện Thủy vừa đi tới đã nhìn thấy một thanh niên quay lưng ngồi trên ghế, thanh niên ăn mặc một thân y phục đạm lam sắc, mái tóc đen thật dài rũ xuống đầu vai, mặt trên dùng bố căn lam sắc ghim một cái kế, vừa nhìn cũng biết là trang phục thư sinh. Trên bàn còn bày một cái giỏ trúc, có thể loáng thoáng thấy bên trong đựng mấy cuốn sách. (môn phòng: cái phòng nhỏ cho người gác cổng ở, thường ở gần cổng; cái kế – cái búi tóc lấy khăn chụp lên hay thấy trong phim cổ trang ấy)
“Lục ca?” Thân ảnh là rất quen thuộc, Thượng Quan Thiện Thủy chớp mắt liền nhớ lại lai, bát ca nói lục ca sắp đến đây, thử hô một tiếng thăm dò. Người áo lam quay đầu lại, Thượng Quan Thiện Thủy cũng thấy rõ ràng, gương mặt tuấn tú mang theo một chút mơ hồ, lông mi rũ xuống, một bộ hữu khí vô lực, thực sự là lục ca lười nhất nhà mình.
“Lục ca, sao huynh lại tới đây?” Thượng Quan Thiện Thủy cao hứng nhào qua, Thượng Quan Tân Hồng vội mở cánh tay ôm Thượng Quan Thiện Thủy lại.
“Các ngươi đang làm gì!” Thượng Quan Tân Hồng còn chưa kịp nói, nghe thấy bên ngoài vang lên một tiếng gầm giận dữ. Hai người cùng nhau ngẩng đầu nhìn ra ngoài, Hạ An Ca đang đỏ mặt trừng Thượng Quan Tân Hồng.
Nguyên lai, Tiểu Lăng Tử vừa rời đi, Hạ An Ca liền tỉnh lại. Thế nhưng xuất môn phát hiện không thấy Thượng Quan Thiện Thủy, hỏi thị vệ mới biết được là đi ra tiền viện. Nhanh chân đuổi theo, thế nhưng vừa đuổi tới đã nhìn thấy Thượng Quan Thiện Thủy nhào vào lòng một nam nhân xa lạ, Hạ An Ca nhất thời nổi giận, một tiếng gầm liền xuất khẩu.
Chờ Thượng Quan Thiện Thủy và Thượng Quan Tân Hồng cùng nhau ngẩng đầu nhìn hắn, Hạ An Ca mới phát hiện, mình đã hiểu lầm cực to, người nam nhân ôm tiểu cửu nhà mình kia, nguyên lai là đã gặp qua.
“Khái, cái kia, Thượng Quan lục ca, thật xấu hổ a, vừa rồi ta không thấy rõ là ngươi, ta chủ yếu là lo lắng cửu nhi bị khi dễ.” Thấy Thượng Quan Thiện Thủy và Thượng Quan Tân Hồng đều là vẻ mặt kinh ngạc, Hạ An Ca vội chạy qua giải thích.
“Nga, không có việc gì.” Thượng Quan Tân Hồng quan sát Hạ An Ca một hồi, mới chậm rì rì nói rằng.
“Lục ca, chúng ta đi vào trước đi, ở đây rất nóng.” Lúc này Thượng Quan Thiện Thủy đã phản ứng kịp, hung hăng trừng Hạ An Ca, xoay người kéo Thượng Quan Tân Hồng đứng lên khỏi ghế. Vị lục ca nhà hắn này, là lười biếng nhất, có chỗ ngồi, y tuyệt đối sẽ không đứng. Hẳn hắn nên may mắn môn phòng ở đây không có giường, bằng không, lúc hắn đến, nhìn thấy chắc chắn là lục ca đang nằm.
Thượng Quan Tân Hồng chậm rì rì gật đầu, đứng lên đi ra ngoài, ngay cả cái giỏ trên bàn cũng không lấy, Thượng Quan Thiện Thủy giật giật khóe miệng nhìn Hạ An Ca, Hạ An Ca chân chó tiến lên cầm giỏ đi theo Thượng Quan Thiện Thủy và Thượng Quan Tân Hồng.
“Lục ca, bát ca nói tháng sau huynh mới đến, thế nào hiện tại đã đến?” Vừa đi, Thượng Quan Thiện Thủy một bên tò mò hỏi.
“Có xe ngựa đi ngang qua, ta ngồi xe ngựa.” Ý tứ là đang đi nửa đường, vừa vặn có một chiếc xe ngựa đi ngang qua, vì vậy Thượng Quan Tân Hồng an vị trên mã xa đến đây, tiết kiệm được mấy ngày.
“Đại ca bên kia biết huynh đã đến rồi sao?” Thượng Quan Thiện Thủy tương đối lo lắng lục ca là rời nhà trốn đi, Thượng Quan Tân Hồng ngáp: “Lưu tín.”
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu, chỉ cần có để lại thư là được rồi.
|