Trọng Sinh Chi Cửu Cửu Đích Mỹ Vị
|
|
“Thủ nghệ của cửu nhi không sai đi? Bữa trưa này, cũng không khiến các ngươi lỗ vốn đi?” Hạ An Ca nhìn Thành Tử Duyệt và Tôn Tư Nhạc hai người mặt đầy kinh ngạc, nhịn không được đắc ý, đây chính là những món ăn mỹ vị nhất, trong thiên hạ này, thức ăn cửu nhi nấu là ngon nhất. Nếu hai tên kia là người biết hàng, nhất định sẽ cảm thấy ăn ngon.
Thành Tử Duyệt gật đầu: “Danh xứng với thực a, trước ta còn nghĩ là Tư Nhạc khoa trương, không nghĩ tới trù nghệ của Thiện Thủy thật đúng là, ân, làm cho khẩu xỉ sinh tân. Ta cũng phải nuốt luôn cả đầu lưỡi của mình, thật sự là ăn quá ngon.”
“Ăn ngon thì ăn nhiều một chút.” Thượng Quan Thiện Thủy cười tủm tỉm, Thành Tử Duyệt gật đầu: “Cảm tạ Thiện Thủy.”
Hạ An Ca bĩu môi: “Ngươi hẳn là phải cám tạ ta.”
“Được rồi, cảm tạ Cửu điện hạ, nếu không phải tại hạ may mắn nhận thức Cửu điện hạ, liền không có biện pháp nếm được mỹ vị như hôm nay.”
Ánh mắt Thành Tử Duyệt hơi lóe lóe, Cửu điện hạ độc chiếm dục, thực sự là quá mạnh mẽ, một xíu hy vọng xa vời trong lòng mình, hình như cũng không thể biểu hiện ra.
Bất quá, không thể truy cầu được, luôn có thể làm bằng hữu đi?
“Thiện Thủy, chúng ta có thể kết giao bằng hữu chứ?” Thành Tử Duyệt quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Thiện Thủy, Thượng Quan Thiện Thủy chỉ là hơi kinh ngạc một chút, cũng rất sảng khoái gật đầu: “Đương nhiên có thể, các ngươi không phải là bằng hữu của An Ca sao? Là bằng hữu của An Ca, liền là bằng hữu của ta.”
Một câu nói, nụ cười trên mặt Hạ An Ca càng thêm toe toét, Thành Tử Duyệt ngầm thở dài, tình cảm của hai người này, hình như còn tốt hơn mình tưởng tượng.
Bữa cơm này ăn không sai biệt lắm một canh giờ, Thành Tử Duyệt và Tôn Tư Nhạc cũng không mượn được cớ gì lưu lại, mới đứng dậy rời đi. Thượng Quan Thiện Thủy bọn hắn cũng trở lại nhà mình, ở lại tửu lâu cũng không có việc gì làm.
Chờ mọi người đều tự trở lại, Thượng Quan Thiện Thủy mang theo cái đuôi của mình — Hạ An Ca, cũng về tới viện tử của Thượng Quan Thiện Thủy.
“Cửu nhi.” Hạ An Ca nằm úp sấp bên cạnh Thượng Quan Thiện Thủy, nhìn hắn lật một quyển du ký.
Thượng Quan Thiện Thủy ân một tiếng, Hạ An Ca lại không lên tiếng. Thượng Quan Thiện Thủy đợi một hồi không nghe thấy Hạ An Ca mở miệng, liền quay đầu nhìn hắn: “Làm sao vậy?”
“Cửu nhi, còn có ba ngày, chính là vạn thọ tiết.” Hạ An Ca khẽ chép miệng nói, vạn thọ tiết, chính là ngày sinh nhật của phụ hoàng hắn. Hắn tiến cung cũng đã hỏi thời gian, ban ngày thì quỳnh lâm yến, buổi tối là vạn thọ yến. Ban ngày tất nhiên là có văn võ bá quan tham dự, đến buổi tối chính là trong hoàng cung người một nhà tham dự.
Nguyên bản, người một nhà này là hoàng thượng hoàng hậu, còn có Hạ An Ca chín huynh đệ bọn họ, cùng với sáu tỷ muội tham gia. Thế nhưng mấy năm gần đây, hoàng thượng rất là sủng ái Cảnh phi, dưới gối Cảnh phi lại có một trưởng tử, nên thế cục trong cung, liền có chút vi diệu.
Hạ An Ca là muốn mang theo Thượng Quan Thiện Thủy tiến cung, trước đó mình cũng nói qua, chờ đến vạn thọ tiết, sẽ cho phụ hoàng hắn một kinh hỉ. Kinh hỉ này, nguyên bản dự tính để cửu nhi làm cho phụ hoàng một vò phật nhảy tường. Lễ vật này, thế nhưng là tuyệt vô cận hữu trên thế giới này, không rơi vào kiểu hiếu tâm tục sáo, tất nhiên sẽ khiến phụ hoàng vui vẻ, phụ hoàng vui vẻ, thưởng cho cửu nhi một ân chỉ, cũng không phải là việc gì khó.
Tuy rằng không công khai quan hệ giữa mình và Thượng Quan Thiện Thủy, thế nhưng vì hắn xin một bùa hộ mệnh gì đó, vẫn tương đối trọng yếu, nhưng mà bây giờ, Hạ An Ca bỗng nhiên cảm thấy, hình như mình suy tính không được đầy đủ. Tiến cung trong thời gian này, có điểm nói không biết chừng.
Đi vào ban ngày sao, Thượng Quan Thiện Thủy thân không quan chức, xuất hiện ở Quỳnh Lâm yến thì không hợp quy củ. Hơn nữa còn có một thám hoa lang Thượng Quan Tân Hồng, nếu như Thượng Quan Thiện Thủy lại xuất hiện, khó tránh khỏi có người nói Thượng Quan gia vì để xuất đầu thủ đoạn gì đều phải dùng tới. Vì để cho hoàng thượng có ấn tượng tốt với Thượng Quan Tân Hồng, ngay cả trù nghệ của ấu đệ cũng có thể dùng tới, nếu lời đồn đãi này truyền ra ngoài, tiền đồ của Thượng Quan Tân Hồng, người khác, nhất là phụ hoàng mẫu hậu, ấn tượng với Thượng Quan Thiện Thủy sẽ chẳng tốt được đi đâu.
Thế nhưng, nếu đi buổi tối, vạn nhất phụ hoàng mang cả Cảnh phi đến, vậy tất nhiên Cảnh phi sẽ gây bất lợi cho Thượng Quan Thiện Thủy. Còn có một Đại hoàng tử, Thất hoàng tử, nếu bọn hắn lại liên hệ với mấy hoàng tử khác, vậy sơ sẩy một cái, đừng nói ân chỉ, nói không chừng sẽ khiến hoàng thượng giận dữ, tặng luôn một cái trừng phạt.
Hạ An Ca cau mày, đem suy nghĩ của mình nói cho Thượng Quan Thiện Thủy, không nghĩ tới, Thượng Quan Thiện Thủy chỉ là lấy tay che miệng ngáp một cái, không hề để ý nói: “Vậy không đi, ta làm phật nhảy tường, ngươi mang vào cung, để phụ hoàng ngươi phẩm thường. Thứ nhất xem như cho ngươi biểu đạt hiếu tâm, thứ hai coi như là hoàn thành hứa hẹn mang đến kinh hỉ. Nếu như hoàng thượng truy vấn, ngươi hãy nói tên của ta, nếu như không hỏi, ngươi đừng nói.”
“Mà hỏi xong rồi, hoàng thượng có muốn gặp ta hay không, chính là vấn đề của hoàng thượng. Mà lúc nào gặp, cũng là vấn đề của hoàng thượng, căn bản không cần ngươi lo lắng.” Thượng Quan Thiện Thủy trợn mắt liếc Hạ An Ca: “Vấn đề đơn giản như vậy ngươi cũng không nghĩ ra, thật là ngu ngốc.”
|
Trọng sinh chi cửu cửu đích mỹ vị Tác giả: Thiên Lam Y Mộng Tử Editor: Kỷ Phong Y Chương 31 – Huynh đệ chi gian
—
Rất nhanh, đã đến vạn thọ tiết. Mới sáng sớm Thượng Quan Tân Hồng đã bị kêu dậy, cẩn thận sửa sang lại một phen, trước làm mấy món điểm tâm lót dạ, chờ thái giám truyền chỉ tới, mới theo vào cung. Quỳnh lâm yến này, buổi sáng đi gặp mười người trong nhất giáp, cùng với ba người đứng đầu nhị giáp. Tới gần buổi trưa, nhóm văn võ bá quan mới đến.
Song phương chào hỏi, thứ nhất coi như là sớm tiếp xúc đồng liêu của mình. Thứ hai, cũng có thể khiến các bộ chọn người, có chút tương tự với song phương tuyển chọn vào làm việc thời hiện đại, bất quá, sau cùng chủ ý vẫn là hoàng thượng. Lúc này, sẽ xem bối cảnh hậu trường của ngươi.
Lúc Thượng Quan Tân Hồng ra cửa, Thượng Quan Thiện Thủy còn ở trên giường ngủ gà ngủ gật, tối hôm qua bị Hạ An Ca náo loạn đến nửa đêm. Hai người ở cùng một chỗ, là tình nhân rồi, đối phương là người mình yêu thích, một cách rất tự nhiên, trong lòng sẽ sản sinh dục vọng với đối phương.
Những ngày thường, Hạ An Ca luôn luôn chờ đến cơ hội liền đến cạnh Thượng Quan Thiện Thủy, sờ sờ tay nhỏ, ôm ôm eo nhỏ, thừa lúc không ai nhìn thấy hôn hôn môi thơm. Tiếp xúc như vậy là có thể khiến hai người len lén vui vẻ nửa ngày, thế nhưng, Hạ An Ca là một thiếu niên mười sáu tuổi, người ở niên đại này, phổ biến đều thành thục sớm. Vì vậy, thiếu niên mười sáu tuổi, phương diện nào đó thức tỉnh tương đối sớm.
Từ từ, nắm tay, ôm, hôn môi, đều không thể khiến hắn thỏa mãn. Hắn khát vọng vuốt ve, cảm giác chạm nhau, tuyệt vời khiến cả người run rẩy. Cho nên, mỗi buổi tối, Hạ An Ca đều phải nghĩ biện pháp quấn quít lấy thượng Thiện Thủy, cho dù cái gì cũng không làm, hai người người xích lỏa thân ôm một hồi, cũng có thể khiến hắn cực đại thỏa mãn.
Thế nhưng có một từ như vầy — được voi đòi tiên. Đối mặt với thân thể như bạch ngọc của ái nhân, da thịt bóng loáng trơn mềm như vậy, xương quai xanh tinh xảo mỹ lệ mê người như vậy, quả thực khéo léo khả ái hồng diễm diễm như vậy, trong mắt Hạ An Ca, đều là thập phần mê người, hắn không nhịn được nghĩ muốn lưu lại ký hiệu của mình trên da thịt trắng ngà này, hắn không nhịn được muốn ngặm cắn xương quai xanh tinh xảo xinh đẹp kia, hắn không nhịn được muốn phẩm thường quả thực thoạt nhìn đã biết hấp dẫn hơn bất cứ mỹ thực nào trên thế giới.
Vì vậy, da thịt và da thịt tương thiếp, liền dẫn phát dục vọng trong lòng. Hạ An Ca nhịn không được đưa tay ra chạm đến, đi cảm giác, đi hôn môi, đi giữ lấy.
Hắn thích nhìn gương mặt bạch ngọc của người yêu chậm rãi nhiễm lên một tầng đỏ hây hây, hắn thích thiếu niên kia mỗi khi hắn âu yếm đều có vẻ bối rối tay chân luống cuống, hắn thích người kia gọi tên của hắn lúc thất thần. Nói chung, hắn nhịn không được, muốn tiếp xúc càng nhiều với người hắn yêu thích từ trong cốt tủy kia.
May là, Hạ An Ca thật sự yêu Thượng Quan Thiện Thủy, hắn vững vàng nhớ kỹ, Thượng Quan Thiện Thủy mới mười ba tuổi, còn chưa thành niên. Nếu phóng thích sơ tinh quá sớm sẽ rất không tốt cho thân thể Thượng Quan Thiện Thủy. Cho nên mỗi lần đều làm cho y mặt đỏ bừng, Hạ An Ca sẽ hợp thời dừng lại. Về phần dục vọng của hắn, hoặc là Thượng Quan Thiện Thủy dùng tay hỗ trợ, hoặc là trực tiếp xối nước lạnh.
Nói chung, Hạ An Ca chưa bao giờ làm quá phận, khiến Thượng Quan Thiện Thủy phóng thích sơ tinh.
Nhưng chính là như vậy, Thượng Quan Thiện Thủy bị náo loạn cả nửa buổi tối, vẫn cảm thấy rất mệt mỏi. Âm thầm nghiến răng trong lòng mắng Hạ An Ca, Thượng Quan Thiện Thủy sờ sờ cổ rời giường: “Tên gia hỏa kia, lại dùng lực quá rồi đi?” Khẳng định để lại dấu, đợi lát nữa còn phải tìm bộ y phục có cổ cao mà mặc, tuy rằng cuối tháng mười khí trời không quá nóng, thế nhưng hắn vẫn không quen mặc y phục cổ quá cao a.
“Cửu nhi, rời giường sao?” Thượng Quan Thiện Thủy đang ở buồn bực, nghe thấy tiếng Hạ An Ca vang lên ngoài cửa, tên gia hỏa kia, mới sáng sớm đã thức dậy, cũng không biết đã làm gì. Thượng Quan Thiện Thủy ở trong phòng lên tiếng, sau đó nghe thấy chi nha một tiếng, cửa bị đẩy ra.
“Cửu nhi, một hồi ta sẽ tiến cung, cái phật nhảy tường kia ngươi làm xong chưa?” Hạ An Ca đặt chậu nước lên giá, nhúng khăn cho ướt rồi vắt khô, sau đó đến trước mặt Thượng Quan Thiện Thủy, cẩn thận đem mặt hắn cẩn thận lau qua một lần.
“Còn không có, không phải ngươi nói đến tối mới mang đi sao? Làm quá sớm, ta sợ vào đến cung liền nguội, đến lúc đó thì không còn ngon nữa.” Thượng Quan Thiện Thủy mặc ngoại sáo vào, tò mò nhìn Hạ An Ca: “Không phải đợi tối mới tiến cung sao? Ngày hôm qua, không phải Hạ nhị ca nói ngươi tiến cung sớm một chút à?”
“Lục ca ngươi đi vào trước, nếu như ta cũng đi, người khác sẽ không có ấn tượng tốt với lục ca, cho nên ta phải đợi văn võ bá quan vào gần hết mới đi, ngươi yên tâm, Bộ Binh và Hộ Bộ đều là người của nhị ca, bọn họ biết phải làm như thế nào.” Hạ An Ca đưa qua cho Thượng Quan Thiện Thủy một chén trà, bàn chải đánh răng Thượng Quan Thiện Thủy tự chế đặt ở phía trên, trên bàn chải đã được đã bôi kem đánh răng.
Thượng Quan Thiện Thủy hơi hoảng hốt, năm đó, lúc người kia vừa có được mình, cũng từng ân cần như thế, bất quá, chỉ kiên trì không đến một tuần, rồi không còn làm mấy chuyện này nữa. Mà Hạ An Ca làm bao lâu rồi nhỉ? Từ lúc hắn nói muốn bảo vệ mình chiếu cố mình, liền vẫn làm những việc vặt này đi?
Thoạt nhìn chỉ là mấy việc lặc vặt tầm thường, thế nhưng cần rất dụng tâm đi nhớ tới, có thể làm được điều này, mới thật sự là săn sóc quan tâm đi? Thật buồn cười, mình sống qua hai kiếp, rốt cuộc giờ mới hiểu đạo lý này.
Bất quá, may là là đã hiểu, nếu như sống cả hai kiếp cũng không minh bạch, vậy mình đúng là tên ngu ngốc rõ đầu rõ đuôi.
“Mọi thứ đều đã chuẩn bị không sai biệt lắm. Ngươi vẫn là mau tiến cung đi, ta ở chỗ này cũng không có chuyện gì.” Thượng Quan Thiện Thủy rất nhanh thì đánh răng xong, Hạ An Ca đưa khăn sạch cho hắn lau miệng.
Hạ An Ca gật đầu: “Được rồi, ta vào cung còn phải đi thỉnh an phụ hoàng mẫu hậu trước, lúc này cũng đã hạ triều rồi, vừa vặn có thể gặp được, phật nhảy tường kia, chờ sắp đến lúc, ta sẽ tới phái người thông tri ngươi, đến lúc đó ngươi giao cho người đó là được rồi.”
Thượng Quan Thiện Thủy ngoan ngoãn gật đầu, sau đó Hạ An Ca làm xong tất cả mọi việc vặt có thể nghĩ đến, mới chậm rì rì leo tường rời đi.
Hạ An Ca mới vừa đi, Thượng Quan Phi Trần liền phe phẩy cây quạt bước vào: “Đêm qua hắn lại tới?”
“Ân, hôm nay thất ca không đến tửu lâu sao?” Thượng Quan Thiện Thủy ngượng ngùng gật đầu, kéo ghế để Thượng Quan Phi Trần ngồi xuống, rót một chén trà cho Thượng Quan Phi Trần, đại khái là Hạ An Ca lưu lại ấm trà, bên trong nước trà vẫn âm ấm, vừa vặn có thể uống ngay.
“Ngươi gặp qua lão bản nhà ai cả ngày ngồi trong tửu lâu? Nếu chưởng quỹ không làm được, ta còn thuê hắn làm cái gì?” Thượng Quan Phi Trần dùng chuôi quạt gõ đầu Thượng Quan Thiện Thủy một cái, nhấp một ngụm nước trà, cẩn thận nhìn Thượng Quan Thiện Thủy, lúc thấy dấu vết trên cổ hắn, ánh mắt chợt lóe lên: “Tiểu cửu, ngươi bây giờ còn nhỏ, có một số việc vẫn không thể làm.”
Thượng Quan Thiện Thủy mê mang một lúc, mình làm chuyện gì? Chờ kịp phản ứng là Thượng Quan Phi Trần nhìn cổ hắn, mặt bừng một cái liền đỏ lên. Giấu đầu hở đuôi lấy tay che che: “Thất ca, đệ biết mà, tụi đệ còn không có làm.”
“Ân, không có làm là tốt rồi.” Thượng Quan Phi Trần tỏ vẻ rất hài lòng, hỏi tiếp: “Ngươi có cần gì không? Không phải muốn làm phật nhảy tường sao? Trong túi càn khôn vẫn còn đủ nguyên liệu đi?”
“Đủ, muốn làm hai phần, một phần chờ lục ca quay về thì chúng ta ăn, một phần khác là đưa vào trong hoàng cung.” Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu, ban đầu ở Hoa Thành, hắn đã mua một số lượng lớn hải sản cùng với sản phẩm nước ngọt. Đừng nói ba phần phật nhảy tường, cho dù bốn năm phần cũng đủ.
“Vậy ngươi cần giúp đỡ sao? Đại trù trong nhà có thể sử dụng đi?” Trước Thượng Quan Thiện Thủy nấu ăn, đều là Hạ An Ca bồi ở một bên, lúc này Hạ An Ca không ở, Thượng Quan Thiện Thủy một mình một người cũng không biết có làm kịp không.
“Có thể, mấy hôm trước đệ đã xử lý hết nguyên liệu, hôm nay chỉ cần đôn lên là xong.” Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu, đại trù trong nhà thời gian dài bị vây trong trạng thái thất nghiệp, để bọn họ hỗ trợ nói không chừng sẽ càng giúp càng rối. Hơn nữa lúc Hạ An Ca ở cũng không giúp nhiều lắm, một mình hắn hoàn toàn có thể làm tốt.
Thượng Quan Phi Trần thấy Thượng Quan Thiện Thủy rất có nắm chắc, liền gật đầu đứng lên: “Tốt lắm, ta đi thư phòng xem sổ sách, đệ đi làm việc, nếu như không được thì gọi tứ ca và ngũ ca hỗ trợ.”
“Ân, đệ biết rồi.” Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu, cũng đứng dậy theo, cùng Thượng Quan Phi Trần rời khỏi phòng. Hai người nửa đường chia ra, một đi thư phòng, một đi trù phòng.
|
Tìm hai bình rượu Thiệu Hưng thật to, một là loại đặc biệt lớn, không sai biệt lắm cao đến đầu gối Thượng Quan Thiện Thủy, phân lượng thế này, cũng đủ cho nhóm cật hóa Thượng Quan gia ăn. Cái khác nhỏ hơn, chỉ bằng một nửa bình lớn.
Bất quá, Thượng Quan Thiện Thủy nguyên vốn chính là chuẩn bị làm cho hoàng thượng hoàng hậu cùng với Hạ An Ca Hạ An Ly bốn người ăn, cho nên cũng không cần bình quá lớn.
Một mình ở trù phòng bận bận rộn rộn, thỉnh thoảng quay đầu lại muốn nói gì, mới nhớ tới Hạ An Ca không ở đây. Thượng Quan Thiện Thủy nghi ngờ, thời gian ngắn như vậy, mình liền sinh ra thói quen ỷ lại Hạ An Ca luôn ở bên cạnh mình. Quả nhiên là thích hắn sao?
Trong lòng có chút chua xót, cũng có chút ngọt ngào, Thượng Quan Thiện Thủy nhếch khóe miệng thành một độ cong. Thích, cũng không phải chuyện gì xấu. Dù sao, Hạ An Ca đối với mình, đúng là chân tâm thật ý.
“Tiểu cửu, đang làm gì vậy?” Đang đắm chìm trong suy nghĩ, bỗng nhiên nghe thấy tiếng nói vang lên ngoài cửa. Thượng Quan Thiện Thủy ngẩng đầu, đã nhìn thấy Thượng Quan Thành Hợp và Thượng Quan Thành Ích đang đứng trước cửa nhìn mình.
“Làm món ngon, chờ lục ca trở về các huynh sẽ biết.” Thượng Quan Thiện Thủy thần bí cười cười, lần trước hắn làm món này, Thượng Quan Thành Hợp Thượng Quan Thành Ích cùng với Thượng Quan Tân Hồng Thượng Quan Đức Nhuận Đoan Mộc Viêm mấy người cũng không có mặt, lần này, phải để cho bọn họ cả kinh một phen.
Thượng Quan Thành Hợp và Thượng Quan Thành Ích tiến đến, tò mò đến bên cạnh Thượng Quan Thiện Thủy nhìn hắn làm.
Nửa ngày không nghe thấy thanh âm, Thượng Quan Thiện Thủy tò mò ngẩng đầu nhìn nhìn, thấy Thượng Quan Thành Hợp hình như có lời muốn nói, nở nụ cười hỏi: “Tứ ca có chuyện muốn nói? Hôm nay hai huynh không đi làm cái thanh lâu gì đó sao?”
“Ân, đang cho người bố trí lại bên trong, chúng ta không cần đi.” Thượng Quan Thành Hợp lấy tới hai cái ghế nhỏ đặt cạnh Thượng Quan Thiện Thủy, chần chờ một chút mới hỏi: “Tiểu cửu, đệ và Hạ An Ca là loại quan hệ đó đi?”
Thượng Quan Thiện Thủy đỏ mặt lên, gật đầu, có chút sợ hãi: “Các huynh không biết?”
“Chúng ta là tự mình nhìn ra được. Bất quá hình như nhị ca và tiểu thất tiểu bát đều biết đi.” Thượng Quan Thành Hợp gật đầu, hơi có chút phiền muộn, mình và Thành Ích lại là người cuối cùng biết được, những người này, thật không có nghĩa khí.
Thượng Quan Thiện Thủy ngượng ngùng gãi gãi má: “Ân, đó là bởi vì khi đệ nghĩ muốn cùng An Ca ở chung với nhau, nhị ca thất ca bát ca bọn họ đều ở đây.”
“Nhị ca cũng có mặt?” Thượng Quan Thành Hợp và Thượng Quan Thành Ích cũng cực kỳ kinh hãi, há to mồm dòm lom lom Thượng Quan Thiện Thủy: “Nhị ca cư nhiên đồng ý?”
Thượng Quan Thiện Thủy gật đầu: “Ân, lúc đó nhị ca không nói gì, sau lại cũng không nói gì.” Suy nghĩ một chút, còn nói thêm: “Đúng rồi, nhị ca nói với Hạ An Ca, nếu như sau này hắn khi dễ đệ, nhị ca sẽ không tha cho hắn.”
Thượng Quan Thành Hợp và Thượng Quan Thành Ích liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy nghi hoặc và mong muốn trong đáy mắt nhau. Nếu như nhị ca bọn họ không phản đối tiểu cửu và một người nam nhân cùng một chỗ, vậy chuyện của mình, có phải sẽ ít bị ngăn trở một chút?
Thế nhưng, tình huống của mình và tiểu cửu, rất không giống như vậy, ở giữa có khác biệt rất rất rất lớn.
|
Chương 32 – Một lọ đan dược
—
Hạ An Ca tiến cung, trước đi đến Phượng Tảo Cung. Cũng chính là cung điện hoàng hậu ở, cho dù thị vệ ngoài cửa thấy hắn đi vào, cũng hành lễ. Trong hoàng cung, quy củ chính là như vậy, chỉ cần không phải hoàng thượng đến, tất cả thị vệ đều không cần hành lễ, trừ phi, là ngươi ly khai cương vị của mình.
Nhưng thật ra Đức thái giám trong viện, thấy Hạ An Ca đi vào liền nịnh nọt tới hành lễ: “Cửu điện hạ, ngài đã tới?”
“Ân, mẫu hậu có ở đây chứ?” Hạ An Ca gật đầu, không ngừng lại, tiếp tục đi tới. Tiểu thái giám ở phía sau cúi đầu khom lưng: “Hoàng hậu nương nương đang ở bên trong, sáng sớm hôm nay hoàng hậu nương nương còn nói hôm nay điện hạ ngài tiến cung, lệnh các nô tài chuẩn bị điểm tâm Cửu điện hạ thích nhất ni.”
Hạ An Ca không nói chuyện, trực tiếp đi thẳng tới đại điện, đi tới một nửa thời gian, đã nhìn thấy cửa sổ thiên điện mở toang, hoàng hậu đang ngồi cạnh bàn, phía dưới một đám phi tử đang ríu ra ríu rít nói chuyện. Hạ An Ca mặt nhăn nhíu, quay đầu nhìn tên thái giám: “Những … các phi tử đến thỉnh an còn chưa đi?”
“Hồi Cửu điện hạ, hôm nay là vạn thọ tiết, các nương nương đến hỏi Hoàng hậu nương nương một ít chuyện.” Tiểu thái giám kính cẩn hồi đáp.
“Nga, vậy bổn điện hạ vào phòng tránh mặt một lát.” Hắn là một hoàng tử thành niên, tiến cung gặp hậu phi luôn không tốt, huống chi, hắn cũng không kiên nhẫn gặp những hậu phi này, cho nên không bằng tránh một chút. Dù sao trong Phượng Tảo Cun, cũng có phòng của hắn và Hạ An Ly, bất quá phần lớn thời gian đều ở thiên điện mà thôi.
Tiểu thái giám lên tiếng, quay đầu đi nói với một cung nữ, cung nữ kia gật đầu, xoay người đi đến chỗ hoàng hậu. Hạ An Ca trở lại căn phòng mình đã ở trước kia. Từng hoàng tử, trước khi lên sáu tuổi đều là ở cùng mẫu phi mình, sau sáu tuổi thì dời đến nơi ở thống nhất của các hoàng tử, sau khi trưởng thành, trừ khi thỉnh an hay được truyền đòi, không được tùy ý đi lại tại hậu cung.
Cho nên, căn phòng của Hạ An Ca này, đã có một thời gian rất lâu không tới. Bất quá, ngoài cửa vẫn có tiểu thái giám trông giữ. Thấy Hạ An Ca đi tới, liền vội vàng tiến lên hành lễ, sau đó thay Hạ An Ca đẩy cửa. Hạ An Ca chắp hai tay sau lưng đi vào, trong phòng các loại bài biện, vẫn giống như đúc thời hắn sáu tuổi.
Hạ An Ca khoát khoát tay, tiểu thái giám phía sau cũng rất có ánh mắt đóng cửa phòng lại. Hạ An Ca lắng tai một lát, xác định xung quanh không có người đi lại, cũng không có người giám thị, đi tới bên giường, nhẹ nhàng đi chuyển nhụy hoa trên một đóa hoa điêu khắc, sau đó nhụy hoa liền lộ ra một tiểu động hình tròn.
Hạ An Ca híp mắt nhìn vào bên trong, bên trong tối om, người bình thường là nhìn không thấy gì, thế nhưng Hạ An Ca từ nhỏ luyện võ, hiện tại lại bắt đầu tu luyện chuẩn bị khôi phục bản thân, đương nhiên là có thể nhìn rõ ràng. Bên trong tiểu hắc động, một chiếc bình nhỏ màu đen lẳng lặng nằm đó.
Giơ tay phải lên, điều động linh khí trong cơ thể mình, lòng bàn tay hội tụ một đoàn bạch quang nho nhỏ, sau đó đưa bạch quang vào tiểu hắc động. Đợi không khoảng chừng ba cái chớp mắt, hắc động liền từ từ rộng ra, cũng đủ đưa một tay vào.
Hạ An Ca trực tiếp thu hồi linh lực, sau đó vươn tay vào lấy cái bình nhỏ kia ra. Tùy tiện tìm thứ gì hơi sắc nhọn, rạch nhẹ qua đầu ngón tay, sau đó nhỏ giọt máu trên ngón tay lên chiếc bình. Bạch quang không mấy rõ ràng hiện lên, bình nhỏ màu đen liền biến thành màu trắng.
Mở nút lọ cẩn thận ngửi ngửi, bên trong tràn ra mùi hương thơm ngát. Hạ An Ca híp mắt nở nụ cười, cái bình này, là hắn nhận được khi vừa mới sinh ra, là đại ca tặng cho hắn.
Lúc đó, hắn sống tám đời chưa từng vượt qua tình kiếp, phụ vương hắn rất là tức giận, trong cơn tức giận, ngay cả canh Mạnh Bà cũng không cho hắn uống liền trực tiếp đá hắn xuống. Phải biết rằng, thần tiên độ kiếp, đều là dùng thân thể phàm nhân cảm tình phàm nhân để đến thế giới độ kiếp, ký ức tám đời trước của hắn, cũng bởi vì lấy thân phàm nhân chết đi, xuống địa ngục dạo qua một vòng mới trở về.
Mà đời thứ chín này, lẽ ra cũng phải là phàm nhân. Thế nhưng xét thấy Long Vương lúc đó tức giận, khí thế quá cường đại, Mạnh Bà cũng không dám tùy tiện rót canh Mạnh Bà cho hắn, cho nên mới khiến Hạ An Ca mang theo tất cả ký ức đầu thai.
Lúc, đại ca lo lắng hắn đời này vẫn là không có biện pháp độ kiếp. Mất chín đời độ không qua tình kiếp, truyền tới thiên đình, không chỉ là vấn đề bản thân hắn mất mặt, còn là vấn đề Hạ An Ca có được Tiên giới thừa nhận hay không.
Tuy rằng Long tộc bọn họ rất cường đại, có thể chống đỡ với Tiên giới, thế nhưng Tiên giới thừa nhận, vẫn là rất trọng yếu. Nếu không được tiên giới thừa nhận, ngày sau, Hạ An Ca có thể lui tới, ngoại trừ Long tộc, liền không còn người nào khác. Mà người của Long tộc lại là rất chuyên tình, chỉ cần có ái nhân, trên cơ bản cũng sẽ không lui tới với người khác quá nhiều.
Cho nên, nếu như không độ được tình kiếp, Hạ An Ca phải đối mặt, rất có thể là cô độc cả đời.
Long phụ không nỡ, Long ca cũng không nỡ. Cho nên, lúc Hạ An Ca vừa mới sinh ra, lão đại liền đưa tới đan dược. Nếu như trước khi Hạ An Ca ba mươi tuổi vẫn chưa tìm được ái nhân, vẫn không thể vượt qua tình kiếp, liền trực tiếp ăn đan dược, vĩnh viễn cố định tướng mạo ở tuổi ba mươi này, thẳng đến khi hắn tìm được tình yêu thuộc về mình.
Mà cái bình nhỏ này, vì không để người khác lấy được, đương nhiên là bị phong ấn. Chỉ có Hạ An Ca dùng một giọt máu chứa đựng linh lực, mới có thể mở phong ấn.*
Hạ An Ca nở nụ cười, cất chiếc bình vào lồng ngực. Trước đây chưa dùng tới, hiện tại, rốt cục có thể dùng đến rồi. Xoay người đi sửa sang lại mọi thứ trên đầu giường, vừa mới thu thập thỏa đáng, liền nghe thấy tiểu thái giám ở bên ngoài thông báo: “Cửu điện hạ, hoàng hậu nương nương bên kia đã bàn luận xong, thỉnh điện hạ ngài dời bước.”
Hạ An Ca ở bên trong lên tiếng, kiểm tra trước ngực mình, xác định sẽ không để cho người nhìn ra mánh khóe, mới mở cửa phòng đi ra ngoài.
Đi vào Thiên Điện hoàng hậu ở, đã nhìn thấy hoàng hậu mặc một thân phượng bào màu minh hoàng ngồi trên nhuyễn tháp, trong tay đang lật sổ sách gì đấy, nghe động tĩnh ngoài cửa, ngẩng đầu đã nhìn thấy Hạ An Ca.
“An Ca, rốt cục chịu tiến cung đến thăm mẫu hậu rồi?” Hoàng hậu cười híp mắt nói, hoàng thượng đã thú hoàng hậu khi còn chưa đăng cơ, năm nay cũng đã có hơn năm mươi tuổi, bởi vì được bảo dưỡng rất tốt, thoạt nhìn chỉ khoảng hơn bốn mươi mà thôi. Quanh năm thân ở hậu vị, trên người tất nhiên là có một loại khí thể ung dung hoa quý đoan trang đại khí.
Hạ An Ca tiến lên hành lễ: “Nhi thần kiến quá mẫu hậu.”
“Ngươi hài tử này, không phải đã nói sao? Sau này đến chỗ bổn cung, cũng không cần những thứ hư lễ kia, đều là nhị ca nguơi dạy hư, trước đây ngươi tới, cũng không đa lễ như vậy.” Hoàng hậu trách Hạ An Ca, quay đầu ra hiệu cho ma ma bên cạnh: “Từ ma ma, ngươi mang ghế đến cho An Ca, an vị ở trước mặt ta.”
“Dạ, nương nương.” Từ ma ma cười lên tiếng, nhấc một cái ghế cạnh bàn, đặt bên phải phía dưới hoàng hậu.
Hạ An Ca đi qua ngồi xuống: “Mẫu hậu sủng ái ta và nhị ca, không cho chúng ta hành lễ, thế nhưng hoàng cung chi hậu, nếu như quá giới hạn cũng không tiện, mẫu hậu nói đúng không?”
“Ngươi chỉ được cái nhiều lý do.” Hoàng hậu nâng tay điểm lên trán Hạ An Ca một cái: “Không phải nói tối nay tiến cung sao? Lúc này cũng không muộn, đi thỉnh an phụ hoàng ngươi rồi?”
“Không đi đâu, phụ hoàng còn không có hạ triêu, ta đến gặp mẫu hậu trước, sau đó sẽ đi thỉnh an phụ hoàng, chờ nhị ca đi Quỳnh Lâm Yến ta sẽ đi qua.” Hạ An Ca lắc đầu, cũng không có ai quy định, tất cả hoàng tử đều phải đi Quỳnh Lâm Yến, là sợ ngầm mượn hơi nhân tài cho nên mới đặt chuyện đi?
“Vậy ăn điểm tâm chưa?” Hoàng hậu vừa nói, một bên gọi người bưng điểm tâm lên: “Mẫu hậu cho người làm hoa quế cao ngươi thích ăn, ngươi nếm thử xem thế nào.”
|
“Mẫu hậu, hiện tại không phải hoa quế đã tàn hết rồi sao?” Hạ An Ca cầm một khối điểm tâm cho vào miệng, tuy rằng ăn thật ngon, nhưng so sánh với Thượng Quan Thiện Thủy làm, vẫn là kém xa. Ăn hai khối, Hạ An Ca liền từ chối nói ăn không nổi.
“Cho dù có tàn, mẫu hậu cũng có biện pháp bảo tồn, ngươi cứ yên tâm ăn đi.” Hoàng hậu không thèm để ý nói, sau đó liền buộc chặt mặt: “An Ca a, ngươi năm nay đã mười sáu rồi đi? Sinh nhật ngươi vào tháng sáu, hiện tại đều sắp qua tháng mười một, tháng sáu sang năm thì đã mười bảy tuổi.”
“Đúng vậy, mẫu hậu phải bù cho ta thêm một phần mì trường thọ nga?” Hạ An Ca thầm than, lại nữa rồi.
“Ngươi hài tử này, mẫu hậu là hỏi ngươi, trong lòng có ngưỡng mộ nữ hài tử có hay không, nếu là có, nói với mẫu hậu một tiếng, mẫu hậu sẽ tham khảo cho ngươi, nếu gia thế phẩm hạnh đều tốt, để phụ hoàng ngươi chỉ hôn. Ngươi cũng đã trưởng thành rồi, lúc nhị ca ngươi mười sáu tuổi, đã có một chính phi một trắc phi.”
“Mẫu hậu, trong lòng nhi thần không có ngưỡng mộ nữ hài tử nào.” Hạ An Ca nói trảm đinh chém sắt, người trong lòng hắn là một nam hài tử, bất quá bây giờ không phải lúc nói ra.
“Mẫu hậu thấy Thanh Duyệt quận chúa cũng không tệ, ngươi hài tử này sao lại không muốn chứ? Cô nương người ta thế nhưng thích ngươi đã mười năm.” Hoàng hậu cũng không quản Hạ An Ca nói cái gì, tự mình tiếp tục nói: “Tôn gia cũng có một đích nữ, năm nay mười bốn, nghe nói lớn lên cũng rất xinh đẹp, bằng không, mẫu hậu cho người mang nàng vào cung để ngươi nhìn một cái? Còn có cô nương Lăng gia, năm nay mười bảy, tuy rằng lớn hơn ngươi một tuổi, nhưng như vậy cũng không thể không tiếp nhận, lớn một chút càng biết chăm sóc ngươi.”
“Mẫu hậu, nhi thần nói rồi, hiện tại nhi thần không muốn thành thân.” Hạ An Ca ôm cánh tay hoàng hậu làm nũng: “Thành thân rồi thì nhi thần không thể tùy tiện vui chơi, mẫu hậu không thương nhi thần sao?”
“Ngươi hài tử này, không thành thân, phụ hoàng ngươi cũng sẽ không phân phối chức tước cho ngươi, ngươi muốn cứ làm cái hoàng tử quang đầu sao?” Ngón tay hoàng hậu dùng sức chọt chọt trán Hạ An Ca, hận rèn sắc không thành thép nói, nếu hắn không có chức tước, không chỉ bản thân không có ưu thế, liên đới khiến nhị ca hắn cũng không có trợ lực, tổn thất này thế nhưng rất lớn.
“Mẫu hậu cứ yên tâm, cho dù nhi thần không có chức tước gì, cũng tuyệt đối không để cho người khác khi dễ.” Hạ An Ca cứ như làm nũng lắc lắc cánh tay hoàng hậu: “Thành thân thế nhưng là chuyện cả đời, mẫu hậu ngài nguyện ý khiến nhi thần cả đời đều không vui sao?”
“Ngươi a.” Hoàng hậu thở dài, hài tử này, nàng vẫn là nuông chiều từ bé đến lớn, bởi vì ngay từ đầu đã chọn An Ly, cho nên càng thêm nuông chiều hài tử này. Có thể, loại nuông chiều này cũng mang theo vài phần bồi thường, cho nên chuyện Hạ An Ca không muốn, hoàng hậu thật đúng là không thể quá mức miễn cưỡng.
“Được rồi, hiện tại mẫu hậu không hối thúc ngươi, thế nhưng, phải có một kỳ hạn.” Hoàng hậu rất nghiêm túc nhìn Hạ An Ca: “Liền lấy một năm làm hạn định đi, một năm sau, nếu ngươi có thích cô nương nào, các ngươi liền thành thân, mặc kệ bần tiện, mẫu hậu đều làm chủ cho ngươi. Thế nhưng sau một năm nếu như ngươi còn không có cô nương mình thích, vậy tất cả để mẫu hậu làm chủ, ngươi nói thế nào?”
“Một năm quá ngắn đi?” Hạ An Ca nhương mi, thân thể phụ hoàng hắn, còn có nửa năm, đến lúc đó Hạ An Ly lên ngôi, mẫu hậu càng ngày càng rãnh rỗi, không cần cùng đám cung phi câu tâm đấu giác, nói không chừng khi đó mỗi ngày đều nhắc tới hôn sự của mình, nếu không, trực tiếp cùng cửu nhi đi du đãng giang hồ?
“Một năm còn ngắn? Vậy nếu không nửa năm?” Hoàng hậu nhướng mi, Hạ An Ca mặt ủ mày ê: “Mẫu hậu, bằng không ba năm đi?”
“Ba năm quá dài, một năm đã đủ.” Hoàng hậu rất kiên quyết.
“Một năm quá ngắn, ba năm đi?” Hạ An Ca mặt mang lấy lòng.
“Không được.” Hoàng hậu canh kiên quyết: “Hoặc một năm, hoặc nửa năm, chính ngươi chọn một.”
Thấy hoàng hậu như vậy, không giống như là có thể thay đổi chủ ý. Hạ An Ca lập tức ũ rũ ỉu xìu: “Vậy một năm đi.”
“Một năm cái gì?” Hạ An Ca vừa dứt lời, nghe thấy một thanh âm vang lên ngoài cửa, quay đầu đã nhìn thấy một thân ảnh màu minh hoàng đang đi vào.
Hạ An Ca nhanh chóng đứng dậy hành lễ: “Nhi thần kiến quá phụ hoàng.” Hoàng hậu cũng đứng lên hành lễ: “Thiếp thân kiến quá hoàng thượng.”
“Đều đứng lên đi, các ngươi vừa đang nói cái gì? Nói lại để trẫm cũng nghe một chút.” Hoàng thượng khoát khoát tay, để hai người đứng lên, mình đi tới thượng vị ngồi xuống, cung nữ bên cạnh tiến tới dâng trà.
—
* Bạn hơi khó hiểu về đoạn này. Nói là dùng 1 giọt máu có chứa đựng linh lực của Hạ An Ca mới có thể mở phong ấn, nhưng trước khi gặp Thiện Thủy hình như An Ca vẫn chưa có linh lực, sau này khi nhận ra mình thích Thiện Thủy thì linh lực mới dần dần trở lại ‘-‘, vậy thì… ví dụ đến khi An Ca 30 tuổi vẫn chưa tìm đc ái nhân -> linh lực k thức tỉnh –> một giọt máu có linh lực ở đâu ra ‘-‘. Nếu nói là “máu của Hạ An Ca” thì hợp lý hơn chứ, neh?
|