Võng Du Chi Thúc Đẩy JQ
|
|
Chương 40: Ba người Đoạn Đồng không có ý muốn cho Cố Tự lên xe, nhưng Cố Tự vẫn mặt dày lên. Hắn nghĩ có Thanh Tiêu ở đây, Đoạn Đồng sẽ không đuổi mình xuống xe. “Đi mua đồ ăn” Đoạn Đồng hỏi Thanh Tiêu ngồi ở ghế phó lái. “Em muốn ăn sườn xào chua ngọt, tôm om, thịt sợi sốt!” Cố Tự trước khi Thanh Tiêu trả lời đã giành nói trước, còn nói thêm hai món với Thanh Tiêu: “Còn có cà tím xào khoai tây, dấm cá Tây hồ.” Không hề có cảm giác xấu hổ khi cọ cơm nhà Thanh Tiêu. “Được.” Thanh Tiêu đáp ứng. Đoạn Đồng bắt đầu suy nghĩ có nên đuổi Cố Tự xuống xe hay không. Cố Tự ngoài mặt tươi cười, nhưng nội tâm lại không hề sung sướng như vậy. Hắn luôn cảm thấy… Đoạn Đồng và Thanh Tiêu… Ở chung. Đây là một vấn đề rất nghiêm túc nha (O_O) Trước mặt Cố Tự, Đoạn Đồng muốn giải quyết mọi chuyện rõ ràng, vì vậy y liền hỏi Thanh Tiêu: “Em lập bang hội” Thanh Tiêu gật đầu “Cũng không tính là em lập, kiến bang lệnh là những người khác trong bang mua, người bang chủ như em chỉ là trên danh nghĩa thôi.” “Anh Thanh Tiêu cũng chơi Quần Thanh Oline” Lực chú ý của Cố Tự liền bị hấp dẫn “Tên nhân vật trong trò chơi là gì em kéo đàn anh!” Quả nhiên! Đoạn Đồng thở dài: “Thư Vân Vong Xuyên.” O(∩_∩)O tên nhân vật của đàn anh Thanh Tiêu trong trò chơi thực là tao nhã bất phàm, Thanh Liên xuất trần, không nhiễm bụi trần! Đây là phản ứng đầu tiên của Cố Tự. Còn phản ứng thứ hai thì là… (⊙_⊙)! Thư Vân Vong Xuyên! Quần Thanh Oline không cho phép trùng tên nhân vật, đành anh Thanh Tiêu chẳng lẽ là… Thư Vân Vong Xuyên kia! Cố Tự hồi tưởng đến đủ loại chuyện của mình và Thư Vân Vong Xuyên ở trong game, rất muốn thôi miên chính mình đó là do hắn bị trộm tài khoản, khi đó hắn không phải là hắn bây giờ! Cố Tự ngượng ngùng cười vài tiếng, liền không nói chuyện nữa. Chỉ là từ bình tĩnh chuyển thành kích động rồi lại chuyển thành bình tĩnh toàn bộ quá trình đều rơi vào trong mắt Thanh Tiêu. Cơm nước xong xuôi, Thanh Tiêu dọn dẹp bàn liền vào phòng bếp rửa chén, Cố Tự rất chân chó định cùng Thanh Tiêu rửa chén, lại bị Đoạn Đồng ngăn cản. “Chúng ta nói chuyện một chút.” Đoạn Đồng cản trở đường đến phòng bếp của Cố Tự, dẫn hắn đến phòng làm việc của Thanh Tiêu. Trên đường đi, Cố Tự hết nhìn đông tới nhìn tây, nhưng mộng tưởng của thiếu nam bị tan nát cõi lòng thành một đống thủy tinh vụn, nhất là khi nhìn thấy trên ban công treo quần áo của Đoạn Đồng và Thanh Tiêu chung một chỗ, cùng lung lay đón gió, tức giận mắng Đoạn Đồng một câu: “Cầm thú!” Khiến cho Đoạn Đồng phải bó tay. Phòng làm việc. Thanh Tiêu không ở đây, thái độ Cố Tự với Đoạn Đồng tất nhiên không thể nghiêm chỉnh rồi. Mắt phượng Liêu nhân nghiêng nghiêng quét qua biểu tình nghiêm túc thế đứng nghiêm chỉnh của Đoạn Đồng không biết muốn nói gì, rất thiếu kiên nhẫn. “Em, biết rõ” Đoạn Đồng nhất thời khó tìm từ. “Hừ!” Biết cái gì, biết anh say rượu loạn X, Bá Vương cứng rắn đè đàn anh Tiêu sau đó hai người liền tình ý sâu đậm mà ở chung rồi chán ghét người cô đơn như em đây. “Thanh Tiêu với anh.” Đoạn Đồng không nói tiếp. Cố Tự đã sớm biết Thanh Tiêu thích Đoạn Đồng rồi, nhưng hắn cho rằng chỉ cần một ngày Đoạn Đồng không chấp nhận Thanh Tiêu, hắn và Thanh Tiêu vẫn còn có cơ hội. Hơn nữa loại cứng nhắc ngoan cố không biết thay đổi vì người khác như Đoạn Đồng, làm sao tiếp thu được tình yêu đồng tính đây! o(︶︿︶)o Nhưng mà, tình huống bây giờ có hơi vượt quá dự liệu của Cố Tự. “Anh biết “Cố Tự hỏi ngược lại. Đoạn Đồng gật đầu. “Vậy bây giờ anh định làm gì” Cố Tự lại hỏi, so sánh với giọng nói trước đó, đã có thêm phần nóng nảy. “Em định làm gì” Đoạn Đồng không trả lời mà hỏi lại. Làm gì. “Em TM [con mẹ nó] có thể làm gì!” Cố Tự bất mãn với lời nói của Đoạn Đồng, bất mãn phản ứng của Đoạn Đồng sau khi biết Thanh Tiêu thích anh ấy, lời vừa ra khỏi miệng, liền xông tới “Anh ấy thích anh không thích em, nhưng em vẫn luôn thích anh ấy! Mà anh lại không thích anh ấy, em có thể làm gì khi anh ấy không thích em, em có thể làm gì hả Đoạn Đồng, anh có biết em ghét bộ dạng này của anh lắm hay không, cái gì cũng không để ý, cái gì cũng nhìn không vừa mắt!” Cố Tự nói xong đỏ mắt “Anh có biết anh ấy vì anh làm cái gì hay không, anh lại có biết em vì anh ấy làm cái gì hay không! Em come out, rất vất vả để ba mẹ em có thể tiếp nhận được, bây giờ chỉ còn thiếu anh ấy nữa thôi, nếu anh ấy đồng ý, chúng em về sau có thể cả đời ở cùng một chỗ! Cả đời!” Đoạn Đồng đối với từ cả đời trong miệng Cố Tự, trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái “Điều đó không có khả năng.” “Em biết” Bị đả kích Cố Tự vẫn không thèm để ý, “Bởi vì trong mắt anh ấy chỉ có anh! Anh ấy chưa từng chú ý đến em!
|
Chương 41: Ba người (Hai) Đợi lúc Thanh Tiêu rửa chén xong đi đến phòng khách mới phát giác trong phòng khách không có ai, không hề thấy bóng dáng của Đoạn Đồng và Cố Tự. Đang buồn bực, trong phòng làm việc liền truyền đến tiếng vang lớn, ngay sau đó là âm thanh đồ vật rơi xuống đất giống như hiệu ứng domino truyền tới. Đoạn Đồng và Cố Tự chắc định phá nát phòng làm việc nhà anh rồi? Thanh Tiêu vội vã đẩy cửa phòng làm việc ra, lại bị hình ảnh trước mắt làm cho… chấn động. Đặc biệt là nửa bên mặt của Đoạn Đồng còn có vết thương, với lại trong mắt Cố Tự còn có chút dữ tợn chưa kịp lui đi. Trên mặt Cố Tự rõ ràng không có vết thương, giống như là đã chiếm ưu thế, vẻ mặt khinh thường lại kiêu căng. Nhưng nếu như giờ phút này, có ai đó đến nắm chặt lấy bàn tay vừa đánh lên mặt Đoạn Đồng, sẽ phát hiện những ngón này cũng không cách nào bình tĩnh trở lại, vẫn còn hơn run rẩy. “Hai người vừa làm cái gì hả?” Quay về đống bừa bộn cùng với mùi thuốc súng trong phòng, Thanh Tiêu bước lên trước. Đoạn Đồng không trả lời, chỉ sờ lên nửa bên mặt bị thương của mình, ánh mắt trước sau không thay đổi. Ngược lại Cố Tự thấy Thanh Tiêu liền có chút bối rối, bất giác lùi vài bước liền vấp phải đồ bị chính mình làm rơi, may mà phản ứng nhanh, vịnh vào cái bàn gần đó, mới không phải ngã xuống đất. “Hiểu lầm.” Đoạn Đồng từng luyện qua Tiệt Quyền đạo, Cố Tự bình thường chỉ thích ca hát, đánh đàn dương cầm, cũng tập múa, nhưng mà là hip-hop. Nếu thật sự đánh nhau, Cố Tự không phải là đối thủ của Đoạn Đồng, cho nên bây giờ Đoạn Đồng nói anh ấy và Cố Tự có hiểu lầm, Thanh Tiêu cũng cứ như vậy mà tin tưởng. Trước khi Cố Tự đi chỉ nở một nụ cười với Thanh Tiêu. Nụ cười khổ sở kia làm cho trong lòng Thanh Tiêu như bị quất vào một phát thật đau. Dù tính tình Cố Tự có không tốt đến mấy đi nữa, nhưng dẫu sao cũng là đàn em của Thanh Tiêu, vẫn có mấy năm tình cảm. Đoạn Đồng còn ở bên trong phòng làm việc, không có ra tiễn Cố Tự. Thanh Tiêu biết Đoạn Đồng không phải người lòng dạ hẹp hòi, sẽ không vì chuyện vừa rồi mà không muốn gặp Cố Tự. Nhưng anh không biết bây giờ, Đoạn Đồng đang dọn dẹp đống bừa bộn trong phòng làm việc. Rất khó tưởng tượng một Đoạn Đồng ngồi xổm trên mặt đất vẻ mặt đau khổ, đè nén nhặt từng món từng món đồ vật dưới đất đặt lên bàn. Nhưng Thanh Tiêu nhìn thấy, mặc dù biểu cảm trên mặt Đoạn Đồng luôn là vạn năm không đổi, một chút cũng không nhìn ra bộ dạng đang đau khổ, đè nén. Tình cờ Đoạn Đồng thoáng nhìn ra ngoài cửa liền thấy Thanh Tiêu đứng ở đó, trên mặt mang biểu tình rất khiếp sợ, cực kỳ khiếp sợ. Đoạn Đồng tiếp tục yên lặng nhặt đồ vật trên mặt đất. Đúng lúc này, điện thoại di động của Đoạn Đồng vang lên, là Đoạn Lục Khí gọi tới. Thanh Tiêu chợt phát hiện âm báo điện thoại của Đoạn Đồng giống với âm báo điện thoại của anh. “Anh, phòng của anh sửa xong rồi!” Đoạn Lục Khí sung sướng hướng anh hắn tranh công. “Nhanh như vậy?” Đoạn Đồng cau mày. “Đúng vậy, đúng vậy!” Đoạn Lục Khí không che giấu được đắc ý “Đây chính là do em giám sát đấy!” “Em giám sát sao?” Đoạn Đồng do dự, lựa chọn nói “Lập tức sửa lại lần nữa, em đừng gây thêm phiền phức nữa.” Đoạn Lục Khí bên kia, chỉ nghe một tiếng “Hì hì”, đã có người cười đến gãy lưng rồi. “Ở đâu?” Đoạn Đồng hỏi. “Ở nhà bạn xấu tốt nhất.” Đoạn Đồng nhìn Đồ Tô Lưu đang cười sung sướng còn kém lăn lộn trên mặt đất, thành thật trả lời anh hắn. Việc thành thật trả lời đạt được chính là phản ứng cúp điện thoại nhanh chóng của anh hắn kèm với sự thương hại của Đồ Tô Lưu. Đoạn Đồng cúp điện thoại là vì có một cú điện thoại khác vào lúc đó, hơn nữa là của công ty. Đoạn Đồng và cấp dưới thảo luận một hạng mục mới mở của công ty, vẻ mặt thong dong lạnh nhạt, theo thói quen vừa nói vừa đút một tay vào trong túi quần. Hơn nữa lúc này Đoạn Đồng cũng chưa thay âu phục ra, trên cơ bản có thể nhìn trộm phong thái anh ấy đang làm việc. Đàn anh rất nghiêm túc… Đẹp trai ngây người… Thanh Tiêu nhìn một chút liền đỏ mặt.
|
Chương 42: Yêu liền lớn tiếng nói ra Đoạn Đồng đang nói điện thoại chợt phát giác bên kia không có tiếng động nào. Màn hình điện thoại di động tối sầm lại, bởi vì lượng điện ít hơn 2% nên máy tự động tắt. Mặc dù đã nói là phải sửa chữa một lần nữa, nhưng Đoạn Lục Khí vẫn coi lời nói đó như là gió thổi bên tai, mềm nhẹ thổi qua. Đoạn Đồng vẫn phải xách hành lý về nhà, còn rất có cảm giác lưu luyến không rời với nhà Thanh Tiêu. Mà ở trước cửa nhà mình không may được thằng em cực kỳ chân chó ngồi xổm chờ trước nhà. Thấy Đoạn Đồng, liền la hét tiến lên, làm bộ muốn cầm hành lý dùm Đoạn Đồng, nói “Anh, ba mẹ lại hỏi em anh có đối tượng chưa, còn nói anh sắp xếp thời gian trở về đi xem mắt.” Mặc dù nguyên gốc ba mẹ Đoạn Đồng nói là con và anh của con có đối tượng hay chưa, hai đứa sắp xếp thời gian trở về đi xem mắt, ba mẹ đã giúp các con tìm được cô bé tốt. “Anh, anh trừng em cũng vô dụng, em thấy anh ngay cả một người bạn gái cũng không có, Đồ Tô nói đây là chướng ngại tâm lý!” Đoạn Lục Khí bị cái trừng mắt đầy lạnh lùng của Đoạn Đồng mà tê cả da đầu, nhưng vẫn nói tiếp, “Anh mỗi ngày đọc mấy cuốn sách cổ kia, trong đó không phải cũng nói tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ sao?” Ngụy biện cái gì, em không phải cũng có một bộ hay sao? Đoạn Đồng khinh bỉ nhìn Đoạn Lục Khí cực lực khuyên y đi xem mắt, cầm chìa khoá mở cửa, lại nhanh chóng đóng cửa. “Anh, em nói… Anh! Anh!” Đoạn Lục Khí bị nhốt ở ngoài dùng sức đập cửa nhà Đoạn Đồng, nhưng không nhận được bất kỳ phản ứng nào, chán nản buông thỏng tay xuống, ngồi xổm trước cửa nhà Đoạn Đồng. Trong hành lang đèn dần dần tối, chỉ có đầu bậc thang mới có chút ánh sáng loe lói. Mặc dù là đêm hè, nhưng Đoạn Lục Khí lại cảm thấy có chút lạnh, làn da bị nổi da gà lộ ra bên ngoài quần áo. Ghế sô pha đặt trong nhà không không nằm, TV không coi, không ăn, trái lại chỉ ngồi xổm trước cửa nhà anh hắn cho muỗi đốt, Đoạn Lục Khí quả thực cảm giác mình có bệnh. Có thể xem mắt! Đoạn Lục Khí nghỉ ngơi trong chốc lát, đang định gõ cửa nhà anh hắn, tiếp tục quấy rối anh ấy, liền nhận được một cú điện thoại. “Anh lên Quần Thanh Online chưa?” Giọng của Đồ Tô Lưu giống như vừa mới ăn hết một miếng bánh trứng gà ung phải ói ra cả buổi, vô lực mà hư nhuyễn. “Chưa, đang chơi với muỗi.” “Bốp” Một tiếng, lại có một con muỗi hút máu bị chết trên tay Đoạn Lục Khí. “Anh còn có thể thô tục hơn nữa không?” Đồ Tô Lưu chán nản, chậm chạp rất lâu mới nói, “Mở Quần Thanh Online, bang hội chúng ta muốn nghịch thiên rồi.” Bang hội Đồ Tô Lưu và Đoạn Lục Khí chính là do Thanh Tiêu cầm đầu, một bang hội 3 không sơ cấp – bang Tàng Khí Các. Đoạn Lục Khí yên lặng lấy thứ giấu ở sau bồn hoa trước nhà Đoạn Đồng ra, chuẩn bị túi laptop trong bất cứ tình huống nào, kết nối với mạng nhà Đoạn Đồng, liền ngồi xếp bằng dưới đất, để laptop trên đùi mình, mở cửa sổ trò chơi Quần Thanh Oline ra. Mới vừa vào trò chơi, đã bị hoa hồng nở rộ đầy màn hình dọa sợ. Đỏ, trắng tràn đầy màn hình, còn có vài cánh hoa phấn hồng bay khắp nơi trong không trung, liền rơi xuống trên vai, trên thân kiếm của Phá Thiên. 【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Kêu Tao Là Ông Nội: Đồ Tô, tình huống thế nào? 【Nói chuyện riêng】 Người chơi Kêu Tao Là Ông Nội nói với ngươi: Xem hoạt động mới nhất trong trò chơi đi, mẹ nó, quá lôi rồi. Bảng sức quyến rũ thế giới làm cho tiểu gia không đả thương nổi. Đoạn Lục Khí mở hoạt động tháng này ra, điều thấy đầu tiên chính là “Yêu là phải lớn tiếng nói ra.” Thời gian hoạt động bắt đầu mở từ 8 sáng hôm nay đến cuối tháng này hết hạn, hệ thống phát cho mỗi người chơi một khối đá ái mộ và một đóa hoa hồng, người chơi có thể tặng cho một người chơi tùy ý trong game. Mỗi người chơi thu được một khối đá ái mộ giá trị sức quyến rũ cá nhân +50, thu được một đóa hoa hồng giá trị sức quyến rũ cá nhân +1, đá ái mộ mỗi người chơi chỉ có thể sử dụng một viên, nhưng hoa hồng sử dụng vô hạn có thể đến Thương Thành mua. Ở đây, hệ thống còn ra một bảng danh sách mới: Bảng sức quyến rũ cá nhân. Sau khi hoạt động kết thúc, top 100 bảng sức quyến rũ cá nhân sẽ nhận được phần thương bất đồng tương đương với giá trị sức quyến rũ, người đứng nhất bảng danh sách này, còn nhận được danh hiệu 【Khuynh Tẫn thiên hạ】. Trên kênh thế giới không ngừng có người soát hoa hồng, Đoạn Lục Khí không rảnh bận tâm, sau khi ấn mở bảng sức quyến rũ cá nhân ra, thoáng chốc đổ mồ hôi. Bình thường loại bảng danh sách này không phải đều là các em gái tương đối nổi tiếng sao? Nhưng vì sao đứng nhất bảng xếp hạng sức quyến rũ cá nhân trước mắt là Thư Vân Vong Xuyên? Hơn nữa giá trị sức quyến rũ là 3757
|
Chương 43: Lễ bao hoạt động, vũ khí Ám Kim Thanh Tiêu đối với việc này cũng rất bất đắc dĩ. Từng cái từng cái hệ thống hiện ra: Người chơi XXX thẹn thùng đi đến trước mặt ngươi, sợ sệt la to một tiếng với ngươi “Kỳ thật, ta thích ngươi đã lâu rồi, xin mời mở tay ra.” Mở lòng bàn tay ra bên trong hiện ra một viên đá ái mộ màu tím. Chúc mừng người chơi Thư Vân Vong Xuyên giá trị sức quyến rũ cá nhân +50. Người chơi Nữ còn chưa tính, ngay cả người chơi nam cũng không thiếu người đến đưa đá ái mộ cho anh, đây là đang làm cái gì vậy? 【Hệ thống】 Người chơi Quy Thất Biến thẹn thùng đi đến trước mặt ngươi, sợ sệt la to một tiếng với ngươi “Kỳ thật, ta thích ngươi đã lâu rồi, xin mời mở tay ra.” Mở lòng bàn tay ra bên trong hiện ra một viên đá ái mộ màu tím. Chúc mừng người chơi Thư Vân Vong Xuyên giá trị sức quyến rũ cá nhân +50. Thanh Tiêu dụi dụi mắt, xác định mình không nhìn lầm. 【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Quy Thất Biến: Đàn anh… Đá ái mộ 【Nói chuyện riêng】 Người chơi Quy Thất Biến nói với ngươi: Trượt tay. Vốn dĩ muốn nhấp vào trang bị. Thanh Tiêu vốn còn nhảy lên hy vọng, nhưng bây giờ một chút cũng không còn. 【Nói chuyện riêng】 Người chơi Quy Thất Biến nói với ngươi: Đã như vậy, em lấy đá ái mộ cho anh đi. 【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Quy Thất Biến: Được 【Hệ thống】 Người chơi Quy Thất Biến, người chơi Thư Vân Vong Xuyên tặng nhau đá ái mộ, đạt được danh hiệu hoạt động “Nhân duyên ngàn dặm đường quanh co”, nhận được lễ bao hoạt động, lễ bao gồm một lượng lớn tiền tài, một lượng lớn kinh nghiệm, và một bộ thời trang Ám Kim. Treo tài khoản, đang khen tốc độ đường truyền nhà Đoạn Đồng liền thấy tin tức hệ thống mới nhất, chính là danh hiệu trên đầu Quy Thất Biến và Thư Vân Vong Xuyên ‘nhân duyên ngàn dặm đường quanh co’. Quy Thất Biến là tên nhân vật của anh hắn trong trò chơi, Thư Vân Vong Xuyên là tên nhân vật của Thanh Tiêu. Hai nam nhân tặng nhau đá ái mộ, chuyện này…. Cái này đi quá giới hạn rồi nha. Đoạn Lục Khí yên lặng phát tiết anh hắn không đứng đắn như thế nào. Sau đó… 【Hệ thống】 Người chơi Kêu Tao Là Ông Nội thẹn thùng đi đến trước mặt ngươi, sợ sệt la to một tiếng với ngươi “Kỳ thật, ta thích ngươi đã lâu rồi, xin mời mở tay ra.” Mở lòng bàn tay ra bên trong hiện ra một viên đá ái mộ màu tím. Chúc mừng người chơi Phá Thiên giá trị sức quyến rũ cá nhân +50. 【Nói chuyện riêng】 Người chơi Kêu Tao Là Ông Nội nói với ngươi: Lão tử cũng muốn lễ bao, lão tử cũng muốn đồ tím. Mới nãy còn khi dễ hành động của Đoạn Đồng và Thanh Tiêu, Đoạn Lục Khí hí ha hí hửng click vào đá ái mộ tặng cho Kêu Tao Là Ông Nội. 【Hệ thống】 Người chơi Phá Thiên, người chơi Kêu Tao Là Ông Nội tặng nhau đá ái mộ, đạt được danh hiệu hoạt động “Nhân duyên ngàn dặm đường quanh co”, nhận được lễ bao hoạt động, lễ bao gồm một lượng lớn tiền tài, một lượng lớn kinh nghiệm, và một bộ thời trang Ám Kim. “Lượng lớn tiền tài?” Đoạn Lục Khí nhìn ngân lượng của mình hầu như không hề tăng thêm, “Lượng lớn kinh nghiệm?” Lại nhìn thanh điểm kinh nghiệm vẫn đứng ở mức 56%, mắng câu “Vô nghĩa!” Nhưng tiếp theo lại đầy hy vọng xem phẩm chất thời trang Ám Kim. Ám Kim là phẩm chất cao nhất của trang bị trong Quần Hiệp Online, còn lại phẩm chất từ thấp đến cao phân biệt là lục, lam, đỏ, tím. Bất quá khi hắn nhìn thấy cái gọi thời trang Ám Kim là một cái quần bơi không có bất kỳ thuộc tính bổ trợ nào liền triệt để sụp đổ. Quần Hiệp Online không phải là cổ trang võ hiệp sao? Hiệp sĩ cổ đại ai sẽ mặc một cái quần bơi chạy tới chạy lui khắp nơi? Cổ nhân phải rất bảo thủ chứ?! Mà cái thằng Đồ Tô Lưu kia lại giựt giây Thanh Tiêu bày đồ Ám Kim của anh ấy lên kênh thế giới. Biểu diễn quần lót có thể bị người khác coi thành đồ tình sắc hay không? Đoạn Lục Khí thầm nghĩ. Ai ngờ Thanh Tiêu vẫn bày ra. Đoạn Lục Khí lập tức chọn chọn thông tin trang bị: Ám Kim. Vũ khí cấp độ truyền thuyết Lạc Diệp Tài Vân (kiếm), áp dụng cho nhân vật cấp bậc: Bất kỳ cấp bậc, nhưng cường hóa có thể khảm nạm.
|
Chương 44: Chết sớm chết muộn đều phải chết Nhà Đoạn Đồng. Công phu ngồi xổm chờ của Đoàn tiểu đệ còn kém rất rất xa công phu cọ mạng của hắn. Lúc Đoạn Đồng định mở cửa, Đoạn Lục Khí đang dựa vào cửa, đeo tai nghe, một bên nghe nhạc một bên treo máy đánh quái, lướt Weibo, High vô cùng. Đoạn Đồng mở cửa, Đoạn Lục Khí liền mất đi chỗ dựa, bị từng tia hàn ý bắn tới. Khỏi cần nói, lại là cú trừng hàn băng của anh hắn. “Ha ha, anh…” Đoạn Lục Khí ưỡn ngực, lắc người một cái liền bước vào cửa, còn không quên mang theo túi laptop và tai nghe của hắn. “Đóng cửa lại.” Đoạn Đồng dứt lời liền vào phòng làm việc, để một mình Đoạn Lục Khí trong phòng khách, giương mắt nhìn một đống đồ được đặt chỉnh tề trên bàn đá cẩm thạch. Áo sơmi, cà vạt, dao cạo râu, bút máy, khung ảnh, bình thuỷ. Đây đều là đồ vật linh tinh không có gì liên quan? Sao lại đặt chung một chỗ vậy? Đoạn Lục Khí dám lấy đầu ra bảo đảm đây không phải do anh hắn dùng xong rồi tiện tay để đấy, bằng không thì sao lại sắp xếp chỉnh tề như vậy. Chẳng lẽ anh hắn bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế? Họ Đoàn nào đó bị Đoạn Lục Khí suy đoán bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế đang cúi đầu ngẩn người trong phòng làm việc, ngón tay thon dài mạnh mẽ đặt trên mặt bàn, trên bàn toàn là văn kiện tiếng Anh của công ty, một cây viết màu đen và một ly nước ấm. Lên trò chơi xong, Đoạn Đồng đột nhiên có một loại xúc động, để thực hành: Lấy tất cả mọi thứ trong nhà có liên quan tới Thanh Tiêu ra sắp xếp. Bất kể là vật dụng thường ngày Thanh Tiêu đưa y, hay là hai người cùng đi mua. Vô tình đã xếp đầy một bàn, hơn nữa còn đủ loại kiểu dáng. Thậm chí đồ khi đó hai người cùng nhau chọn, Đoạn Đồng cũng có thể nhớ rõ. Cứ như vậy mà nhớ lại, trong lòng tự dưng cũng ấm lên. Đã xong. Ngón tay Đoạn Đồng lướt qua tờ giấy trên bàn, tựa như đang tinh tế miêu tả hình dáng ôn hòa không góc cạnh, còn có phần cam chịu của người nào đó. Hóa ra trong lúc vô tình mình đã sớm rơi vào tay giặc. Trung Z. Văn phòng tổ sinh hóa. Giữa trưa, Thanh Tiêu treo QQ, vùi đầu chấm bài tập. Cổ Hiểu Tùng chưa ăn cơm, đợi khi đi đến phòng làm việc của giáo viên mới có ý định đến căn tin. Thấy Thanh Tiêu cũng chưa ăn cơm, Cổ Hiểu Tùng liền mời Thanh Tiêu cùng đi căn tin. “Em có thêm QQ của trò Khang Ninh?” Cổ Hiểu Tùng nhìn lướt qua phần bạn bè trên QQ của Thanh Tiêu, liếc mắt liền phát hiện tài khoản QQ của Khang Ninh Mông. Thanh Tiêu gật đầu, không biết Cổ Hiểu Tùng nói thế là có ý gì, nhưng vẫn đáp ứng cùng đi đến căn tin với Cổ Hiểu Tùng. Lúc hai người một trước một sau đến căn tin, vừa khéo, xa xa thấy bọn Khang Ninh Mông Diệp Linh Vận, còn có một nữ sinh lớp khác, cười cười nói nói. Diệp Linh Vận không biết nói nhỏ gì bên tai nữ sinh kia, nữ sinh lớp khác đó liền cho Khang Ninh Mông một quyền, biểu hiện trên mặt hung hãn đáng sợ, dường như muốn động tay. “Chào Thầy!” Lúc này Khang Ninh Mông nhìn thấy bọn họ, vội vàng trốn phía sau bọn họ. “Chào Thầy!” Thấy Cổ Hiểu Tùng và Thanh Tiêu, học trò hình như không có tâm tình đùa giỡn, trở nên đoan chính nghiêm túc. “Sau khi ăn xong không nên vận động mạnh.” Trong lời nói Thanh Tiêu mang theo trêu chọc, cố gắng thôi miên mình quên việc Khang Ninh Mông trốn ở đằng sau anh và Cổ Hiểu Tùng, một tay còn cầm lấy góc áo của Cổ Hiểu Tùng. Nữ sinh lớp khác suy nghĩ lời Thanh Tiêu nói một chút, rồi mới nói “Thầy nói rất đúng.” Nhưng Khang Ninh Mông còn chưa kịp thở ra một hơi, đã nhe răng cười nói: “Dù sao buổi chiều còn có tiết thể dục, lớp bọn tớ và lớp 4 học chung.” Diệp Linh Vận xì một tiếng, bật cười: Khang Ninh Mông thực sự là chết sớm chết muộn đều phải chết.
|