Độc Gia Chuyên Sủng
|
|
100: Theo dõi!
Cách đó không xa có một người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày, khóe miệng mỉm cười nhìn về phía Quý Tiêu Dương, đem cảnh tượng vừa rồi đều xem ở trong mắt. Khóe miệng gã xuất hiện một chút cười lạnh! Nhất là khi nhìn thấy Nam Cung Kỳ đang chạy về phía gã, khóe miệng cười lạnh càng thêm rõ ràng, nhẹ cúi đầu thấp giọng thì thầm một câu. Thật sự là, đi hoài tìm không thấy, không làm gì cũng tự động đưa đến cửa……
Hiện tại Nam Cung Kỳ chỉ có một cảm giác duy nhất là cả người có một cái gì đó cuồn cuộn vọt lên, cảm giác bản thân mình đều bị thiêu đốt thành trống rỗng rồi…… Trong lòng chỉ còn một ý niệm là phải rời đi……
Bị ánh mắt xung quanh nhìn chằm chằm như vậy, Nam Cung Kỳ liền cảm giác mình sẽ ngất đi ngay lập tức……
“Khách……” Suy nghĩ loạn thất bát tao, cả người đang trong tình trạng cực độ bối rối, Nam Cung Kỳ căn bản không có nhìn đường phía trước, chỉ là theo bản năng mà chạy đi. Sau đó là va vào người khác……
“Anh không sao chứ?” Thanh âm thực ôn nhu!
Nam Cung Kỳ ngẩng đầu lên, nhanh chóng hoàn hồn lại nhìn người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày trước mặt, tỏ vẻ xin lỗi cười cười “Thật xin lỗi!”
“Không sao, anh có phải hay không sinh bệnh?” Nói xong, người đàn ông kia hảo tâm vươn tay sờ sờ trán Nam Cung Kỳ, trên mặt lóe lên thần sắc lo lắng!
“Không!” Nam Cung Kỳ nhẹ nhàng lắc đầu, không dấu vết tránh né tay người kia. Đối với động tác thân thiết của người khác, Nam Cung Kỳ luôn không thích. Tổng cảm giác trong lòng là lạ, sợ Tiểu Cửu nhìn thấy sẽ sinh ra cảm xúc không tốt……
“Kỳ!” Nam Cung Cửu rất xa liền nhìn thấy một người đàn ông lạ, thân thiết đỡ bả vai Kỳ, vẻ mặt còn cười ôn nhu, thậm chí còn vươn tay sờ trán Kỳ. Trong lòng hắn thực tức giận! Kỳ là của hắn, người ngoài không được chạm vào!
Nghĩ như vậy, bước chân Nam Cung Cửu cũng nhanh hơn, chạy đến bên người Nam Cung Kỳ, đứng bên cạnh anh lạnh nhạt nhìn về phía người đàn ông xa lạ!
“Anh ta giống như sinh bệnh, trên mặt thực nóng!” Người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày cười cười nói với Nam Cung Cửu.
“Tôi không có!” Nam Cung Kỳ nhanh chóng lắc đầu phủ nhận, nhiệt độ trên mặt giống như lại tăng lên vài phần! Đầu cúi xuống tận ngực!
“Kỳ, mau tới đây, chân gà nướng này hương vị đặc biệt ngon! Hai người mau nếm thử đi!” Hai tay Quý Thần Quang mỗi tay cầm một cái chân gà nói với Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu.
Người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày khi nhìn thấy Quý Thần Quang xuất hiện trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia u ám!
Nam Cung Kỳ xoay người nhìn Quý Thần Quang, trong lòng nhẹ thở ra một hơi, trong mắt hàm chứa ý cảm ơn, cầm lấy chân gà “Ngửi thật là thơm!”
“Hương vị cũng đặc biệt ngon. Kỳ, anh nếm thử đi, xem có thể làm ra như vậy không!” Quý Thần Quang cười sáng lạn, trong giọng nói hàm chứa hưng phấn, có thể rõ ràng nghe ra ý tham ăn ở trong đó.
Quý Tiêu Dương trả tiền xong, vừa mới đi đến trước mặt Quý Thần Quang thì nghe được câu nói đó, nhất thời cười đến bất đắc dĩ lại sủng nịch, nhịn không được vươn tay dùng sức xoa xoa đầu Quý Thần Quang “Con heo Thần Thần, mỗi ngày chỉ nghĩ đến ăn với ngủ!”
“Ăn cùng ngủ chính là chuyện thường tình! Anh hai, anh đừng luôn xoa đầu em, tóc đều rối hết cả rồi!” Quý Thần Quang có chút thầm oán. Anh hai luôn là một bộ dáng suất suất khốc khốc, cậu cũng không thể lạc hậu a!
“Loạn lên trong rất đẹp!” Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng thêm vui!
Quý Thần Quang trợn mắt nhìn Quý Tiêu Dương nói dối, cho hắn một cái nhìn xem thường, hừ mạnh một tiếng, mắt nhìn về phía Nam Cung Kỳ “Kỳ, thế nào?”
“Ân. Cái này không khó, làm dễ lắm!” Nam Cung Kỳ ăn mấy miếng, đều có thể biết hết nguyên liệu phối bên trong là gì, cười nhạt, nói vân đạm phong khinh dễ dàng!
“Vậy thật tốt quá!” Quý Thần Quang hưng phấn, cậu đã sớm muốn đi dã ngoại một lần! Hiện tại Kỳ còn học được món gà nướng này, vấn đề ăn cơm của bọn họ liền được giải quyết rồi!
“Thần Thần, cười đến giảo hoạt như vậy, lại nghĩ đến chuyện gì rồi?” Quý Tiêu Dương sờ sờ mũi, không nghĩ tới thời điểm Thần Thần của hắn tức giận cư nhiên lại coi như hắn không tồn tại…… Ân, cái thói quen này cũng không tốt lắm, buổi tối hôm nay phải trừng phạt em ấy một chút!
Quý Thần Quang hiển nhiên là đem sự tức giận của mình ném tới sau đầu, nghe được anh hai nói chuyện, cả người liền dính vào lòng hắn “Anh ơi, sau khi chúng ta về nhà liền đi dã ngoại một lần đi. Em muốn đi dã ngoại……”
“Được!” Quý Tiêu Dương cười cười gật đầu. Dù sao thì Thần Thần cao hứng là tốt rồi!
“Còn muốn đi ăn gì nữa không?” Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu. Thần Thần người kia hẳn là không nên hỏi, cả một con phố ăn vặt thật dài, cơ hồ là từng cửa hàng em ấy đều phải vào một lần. Bụng lấy này có chút căng lên rồi, Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng xoa xoa bụng Quý Thần Quang.
“Ha ha, ha ha, anh hai, đừng xoa nữa, em buồn……” Quý Thần Quang giãy dụa muốn thoát ra khỏi lòng Quý Tiêu Dương.
Hắc…… Đáy mắt Quý Tiêu Dương hiện lên một tia giảo hoạt! Nguyên lai bụng Thần Thần cũng là một điểm mẫn cảm…… “Thần Thần, anh giúp em nhu nhu, hiện tại bụng hẳn là khó chịu đi!” Trong lòng nghĩ cùng ngoài miệng nói hoàn toàn là hai việc khác nhau. Thực tế là Quý Tiêu Dương càng muốn biết chính xác thì điểm mẫn cảm trên bụng Quý Thần Quang rốt cuộc là điểm nào!
“Không, không cần! Anh hai, em không khó chịu!” Biết anh hai là vì muốn tốt cho cậu nhưng là buồn quá, cậu không chịu nổi……
“Ân, rồi rồi, Thần Thần đừng giãy loạn nữa. Anh buông tay đây!” Thần Thần ở trong lòng hắn giãy dụa, mới một hồi thôi mà Quý Tiêu Dương đã có cảm giác muốn sát súng phát hỏa…… Nhanh chóng ổn định tâm tình buông Quý Thần Quang ra!
Quý Thần Quang đạt được tự do liền nhanh chóng nhảy sang một bên!
Nam Cung Kỳ có chút bất đắc dĩ lại hâm mộ, Tiêu Dương cùng Thần Quang luôn có thể không để ý đến ánh mắt của những người khác, mặc kệ là khi nào ở đâu đều có thể quang minh chính đại là ra những động tác vô cùng thân thiết, nói ra những lời buồn nôn……
Nam Cung Cửu đem xương gà ném vào trong thùng rác bên cạnh, ánh mắt nhẹ đảo trên người Nam Cung Kỳ, bên trong ẩn ẩn chờ mong. Không biết đến khi nào thì hắn cùng với Kỳ cũng có thể giống như Tiêu Dương cùng Thần Quang, có thể như vậy quang minh chính đại ở bên nhau! Chính là Nam Cung CỬu biết, hiện tại hắn không thể gấp gáp bức bách Kỳ! Bằng không bọn họ sẽ lại nhớ tới sự xấu hổ vài ngày trước rồi lại rơi vào trạng thái mất tự nhiên.
Mấy ngày nay bọn họ thật vất vả mới có chút chuyển biến tốt, hắn cũng không thể lại đem tình cảm của mình biểu hiện ra ngoài, như vậy sẽ dọa sợ Kỳ! Làm cho Kỳ cảm thấy áp lực rồi lại trốn tránh hắn! Cho nên, hắn phải cưỡng chế cảm xúc của mình, không thể gấp gáp, việc này rồi từ từ sẽ đến……
“Kỳ, Cửu, hai người còn muốn ăn thêm chút gì không?” Không đùa Thần Thần nữa, Quý Tiêu Dương lại hỏi Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu!
“Trở về đi, tôi có chút mệt. Bụng cũng no rồi!” Nam Cung Kỳ vứt xương gà vào thùng rác, cười yếu ớt nói.
“Cũng thế!” Nam Cung Cửu khốc khốc nói hai chữ.
“Trở về đi anh hai, em cũng mệt, có chút buồn ngủ, cảm giác hai mắt muốn dính nhau vào rồi!” Quý Thần Quang cũng gật gật đầu.
“Được, vậy chúng ta trở về đi!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, dắt tay Quý Thần Quang, nhéo nhéo hai má cậu “Thần Thần, em thật sự là một con heo!” Nói xong liền thong thả đi trên đường.
“Em mới không phải!” Quý Thần Quang phản bác lại, mãnh liệt phản bác, heo chỉ dùng để ăn, cậu cũng không thể ăn được……
“Như thế nào không phải, suốt ngày ăn ngủ rồi lại ngủ ăn!”
“Không phải không phải không phải. Heo chỉ dùng để ăn, em cũng không thể ăn……” Tiếp tục phản bác……
“Thần Thần, em nói sai rồi, em cũng có thể ăn……” Quý Tiêu Dương lời nói ái muội mang theo ***……
Quý Thần Quang nhất thời không có phản ứng lại được, mắt chớp chớp một chút nghi hoặc nhìn Quý Tiêu Dương. Tỏ vẻ mình không hiểu gì……
Khóe miệng Quý Tiêu Dương cười càng thêm mê người, cúi đầu ở bên tai Quý Thần Quang nhẹ nhàng nói một câu. Sua đó chỉ thấy Quý Thần Quang một cước đá Quý Tiêu Dương “Anh hai xấu xa!”
“Xấu xa mới có yêu……” Quý Tiêu Dương nhíu mày, thanh âm trầm thấp mà ái muội……
Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đi ở phía sau nhìn hai anh em cãi nhau ầm ĩ ở phía trước, cực độ không còn gì để nói……
……
Khi bọn họ đi không đến một phút đồng hồ thì người đàn ông xa lạ vừa mới bị Nam Cung Kỳ va vào từ trong bóng tối đi ra, trong tay cầm một dụng cụ tinh xảo!
“Như vậy hắn sẽ không phải lãng phí thời gian đi tìm chỗ bọn họ ở. Hơn nữa còn có thể theo dõi hành trình của bọn họ!” Người đàn ông này thấp giọng thì thầm một tiếng rồi sau đó cẩn thận đặt vặt nhỏ vào trong túi quần của mình, xoay người lẻn vào bóng tối!
……
Trong một quán cà phê ở thành phố Y.
Trên mặt Ngô Tĩnh hơi lóe lên vẻ hưng phấn, cô vừa mới nhận được điện thoại của Lục Dao nói đã lấy được phương án kia rồi, nói địa điểm thì Lục Dao sẽ lập tức đưa tới!
“Tĩnh Tĩnh!” Lục Dao lén lút nhìn chung quanh rồi mới ngồi xuống đối diện Ngô Tĩnh, nhẹ nhàng gọi một tiếng!
Ngô Tĩnh lấy lại tinh thần nhìn Lục Dao trước mặt, khóe miệng xuất hiện một nụ cười ôn nhu “Bác gái, đã lấy được rồi sao?”
“Ân. Tư liệu cháu cần đều ở trong này.” Lục Dao lấy một túi tài liệu ra, giơ giơ lên với Ngô Tĩnh!
Ngô Tĩnh vươn tay liền chuẩn bị lấy đi lại bị Lục Dao dễ dàng né tránh. “Bác gái, đây là?” Ngô Tĩnh ngẩng đầu nhìn Lục Dao!
“Cháu đồng ý chuyện của ta!” Lục Dao gắt gao nắm tư liệu trong tay, ánh mắt nóng rực nhìn Ngô Tĩnh!
Ngô Tĩnh hơi ngẩn ra một chút rồi sau đó tươi cười rạng rõ với Lục Dao “Bác xem, cháu cao hứng quá cư nhiên quên mất việc này.” Một bên nói một bên lấy ra một túi tư liệu, ánh mắt nhìn thoáng qua Lục Dao “Đây là kịch bản của nữ chính.”
Nhìn túi tư liệu trước mặt, trên mặt Lục Dao hiện ra một loại thần sắc mừng rõ như điên, đưa túi tư liệu phương án trong tay ném tới đối diện Ngô Tĩnh, sau đó hai tay nhanh chóng bắt lấy túi tư liệu trên bàn, vội vã mở ra, vội vã nhìn kỹ.
Nhìn thần sắc Lục Dao, Ngô Tĩnh cười đắc ý, động tác tao nhã mở túi tư liệu ra, vội vàng nhìn thoáng qua, khóe miệng xuất hiện một nụ cười vui sướng. Chính là tài liệu này, cô quả nhiên đoán đúng rồi!
“Bác gái, thế nào? Bác có vừa lòng với nhân vật đó không?” Nhìn nụ cười càng ngày càng sâu trên mặt Lục Dao, Ngô Tĩnh biết rõ còn cố hỏi.
Lục Dao đem kịch bản cất đi, ngẩng đầu nhìn Ngô Tĩnh “Vừa lòng, phi thường vừa lòng!”
“Vậy là tốt rồi, bác gái, cháu còn có việc phải đi trước. Sau này có chuyện gì chúng ta lại liên hệ!” Nói xong, Ngô Tĩnh tao nhã ra khỏi quán cà phê!
Lục Dao hưng phấn cầm túi tư liệu ra khỏi quán cà phê. Có nó khi tranh giải Ảnh Hậu sẽ có thể gia tăng vài phần thắng……
|
101: Họp bàn
Ngày hôm sau, sau khi ăn bữa sáng, Lưu Lâm liền đi vào khách sạn đưa mấy người đến khu công trường ở làng du lịch Thanh Viễn. Ở trong công trường xem xét gần một tiếng mọi người mới đi vào một tòa nhà nhỏ bên cạnh.
“Quý tổng, vừa rồi cậu cũng xem qua công trường rồi, không biết cậu đối với nó có ý kiến gì không?” Sau khi vào phòng, người hầu mang nước trà cùng điểm tâm hoa quả lên, Lưu Lâm trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Trong ý tưởng của Lưu tổng, ngài là muốn đem làng du lịch Thanh Viễn định vào loại vị trí nào?” Quý Tiêu Dương không nhanh không chậm từ từ mở miệng hỏi, đem quyền chủ động không dấu vết chuyển vào trong tay mình!
Lưu Lâm nghe xong câu nói của Quý Tiêu Dương, đáy mắt lóe sáng. Quả nhiên như lời đồn bên ngoài, Quý Tiêu Dương thực sự là một con hồ ly giảo hoạt! “Không biết Quý tổng cho rằng làng du lịch Thanh Viễn thích hợp đứng ở vị trí nào?” Ông cũng sẽ đánh thái cực! ()
[(): vòng vo qua lại, nói chuyện không vào trọng tâm]
“Yên tĩnh, tự nhiên, nhàn nhã!” Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng bâng quơ nói sáu từ, ánh mắt dừng ở trên người Quý Thần Quang bên cạnh. Phát hiện Quý Thần Quang tựa hồ thực nhàm chán, lấy một quả hồng đề từ trên bàn, bóc ra rồi đưa tới trước mặt Quý Thần Quang “Thần Thần, nếm thử xem có thích không?”
Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, có chút kinh ngạc nhìn Quý Tiêu Dương. Anh hai không phải là đang họp bàn thương nghị sao? Như thế nào……
“Phát ngốc cái gì vậy? Nếm thử hương vị đi!” Vươn tay vô cùng thân thiết nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang ngơ ngác hé miệng ngậm hồng đề bên miệng vào khoang miệng, chính là chỉ ngậm chứ không có ăn…… Quý Thần Quang còn chưa có phản ứng lại được!
“Tiểu ngu ngốc, ngậm mà lại không nhai, đây cũng không phải ăn kẹo!” Tay nhéo hai má Quý Thần Quang mạnh hơn một ít làm cho Quý Thần Quang đang thất thần phục hồi tinh thần.
“Đây chắc là em trai của Quý tổng đi?” Lưu Lâm nhìn biểu tình của Quý Tiêu Dương đột nhiên trở nên ôn nhu, trong lòng hiện lên một tia khiếp sợ. Nguyên lai truyền thuyết ở bên ngoài quả nhiên cũng đúng. Quý Tiêu Dương đem em trai của chính mình trở thành một bảo bối để thương yêu, đối với cậu đặc biệt tốt! Thời điểm vừa mới nghe được ông còn không tin. Hiện tại nhìn thấy hết thảy đều là sự thật! Thật là không nhìn ra Quý Tiêu Dương bề ngoài lạnh lùng như thế cư nhiên cũng có một mặt ôn nhu!
“Ân.” Quý Tiêu Dương cười khẽ gật đầu. Lúc buổi sáng ở trong khách sạn, hắn phát hiện ra trong mắt Lưu Lâm này hiện lên một tia kinh diễm! Tưởng ông ta đánh chủ ý lên người bảo bối Thần Thần của hắn, đừng nói là cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có đâu!
“Thần Thần, ăn xoài không?” Quý Tiêu Dương cầm lấy xoài hỏi Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang nhìn, ngây người một hồi mới gật gật đầu. Tuy rằng cậu cũng không biết vì sao anh hai lại đối với cậu đột nhiên thân thiết như thế, nhưng cậu vẫn phối hợp với anh. Anh hai khi làm việc, cậu sẽ không quấy rầy anh. Hành vi lần này quái dị như thế khẳng định là có nguyên nhân!
“Anh bổ một quả cho em nếm thử!” Quý Tiêu Dương cười ôn nhu, giọng điệu nói chuyện cũng đặc biệt ôn nhu.
“Được ạ!” Quý Thần Quang cười ngọt ngào, đặc biệt sáng lạn như ánh mặt trời!
Lưu Lâm ở một bên nhìn liền không hiểu sao cảm thấy mê mang. Như thế nào cảm giác thái độ của Quý Tiêu Dương đối với em trai của cậu ta Quý Thần Quang tựa hồ quá mức thân thiết?…… Cho dù có yêu thương một người như thế nào cũng sẽ không đến nước này đi?……
Nam Cung Kỳ ngồi yên ở một bên, đáy mắt có ý cười nhẹ. Tiêu Dương cư nhiên lại ăn dấm chua (ghen). Thật sự là thú vị!
“Lưu tổng, ông cảm thấy cảm giác của tôi thế nào?” Quý Tiêu Dương bổ xoài xong liền đưa một miếng tới bên miệng Quý Thần Quang, nhìn Lưu Lâm đang có chút trợn mắt há mồm!
“A……” Lưu Lâm hiển nhiên đang trong trạng thái không tập trung……
“Ông vừa mới hỏi tôi: Làng du lịch Thanh Viễn thích hợp đứng ở vị trí nào?” Quý Tiêu Dương hảo ý nhắc nhở!
Lúc này Lưu Lâm mới phản ứng lại được. “Tốt lắm, tôi cũng nghĩ như vậy.” Cười cười gật đầu. Biểu tình có chút không được tự nhiên. Mình cư nhiên lại thất thần…… Thật sự là việc lạ!
“Kỳ, đưa bản thiết kế cho Lưu tổng xem đi!” Quý Tiêu Dương lấy khăn tay trên bàn thủy tinh, vừa lau tay vừa nói với Nam Cung Kỳ ở bên cạnh.
Nam Cung Kỳ hiểu ý gật đầu, lấy từ trong cặp tài liệu ra một bản thiết kế đã chuẩn bị tốt, đưa tới trước mặt Lưu Lâm “Lưu tổng, mời ngài xem!” Ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh!
“Hiệu suất làm việc của Quý tổng quả nhiên rất cao!” Lưu Lâm cầm bản thiết kế nói với Quý Tiêu Dương, rồi sau đó cúi đầu xem!
Qua ước chừng mười phút sau, Lưu Lâm mới buông bản thiết kế xuống, biểu tình trên mặt có điểm nghiêm túc!
“Lưu tổng, cảm giác thế nào?” Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Lưu Lâm, thanh âm lạnh nhạt, nụ cười thương mại nhạt nhẽo, lễ phép lại xa cách!
Đáy lòng Lưu Lâm trăm chuyển ngàn hồi. Nói thật, ông phi thường hài lòng…… Chính là theo lệnh thì ông phải giữ Quý Tiêu Dương ở lại tỉnh X một tuần! Aiz…… Ở trong lòng từ từ thở dài một hơi. Bản thiết kế này ông thật sự rất vừa lòng. Tiếc là…… “Có vài nơi tôi cho rằng phải sửa một chút!” Lưu Lâm mở bản thiết kế ra, chỉ chỉ vào mấy nơi, nói ra những chỗ mình không hài lòng…… Trong lòng cũng thực rối rắm. Nếu sửa thì phương án thiết kế hoàn mỹ này khẳng định sẽ xuất hiện khuyết điểm…… Đáng tiếc……
Nam Cung Kỳ nhìn đến những nơi đó, mày khẽ nhăn lại. Chần chờ một chút vẫn là nói ra ý nghĩ của mình “Lưu tổng, nếu dựa theo yêu cầu thay đổi mà ngài nói. Như vậy toàn bộ bản thiết kế sẽ mất đi sự tự nhiên!”
Nghe lời nói của Nam Cung Kỳ, Lưu Lâm ở trong lòng cũng gật gật đầu. Quả thật nếu dựa theo sự thay đổi của ông, như vậy toàn bộ bản thiết kế sẽ hỏng ba phần! Nhưng là, cấp trên có lệnh, không thể trái…… Ông đau lòng! Bản thiết kế này thật khó mới gặp được! “Cậu cứ giúp tôi sửa một chút, chỉ cần không phải như bây giờ là được rồi!”
“Lưu tổng, tôi muốn hỏi là vì cái gì?” Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn thẳng Lưu Lâm!
“Tôi nhìn liền cảm giác có chút không vừa mắt.” Lời nói của Lưu Lâm có chút xấp xỉ! Kỳ thật là trong lòng ông đang rỉ máu a. Ông là phi thường vừa lòng a……
Quý Tiêu Dương gật gật đầu. “Ân.” Trong lòng lại lóe ra âm hàn. Lưu Lâm này quả nhiên giống như lời đồn, thực khó chơi…… Bản thiết kế này rõ ràng đã muốn đạt tới hiệu quả hoàn mĩ mười phần thế nhưng vẫn không hài lòng. May là bọn họ có chuẩn bị hai bản. Bất quá một bản khác ngày mai mới đưa ra……
“Lưu tổng, còn có chỗ nào không hài lòng không?” Hắn thật sự muốn nhìn xem Lưu Lâm này rốt cuộc có bao nhiêu khó chơi……
“Cái khác tôi đều thực vừa lòng!” Lưu Lâm cười rất là vui sướng! Ông thật sự là rất vừa lòng, toàn bộ bản vẽ đều phi thường vừa lòng……
“Vậy chúng ta nói đến chuyện giá cả đi!” Biểu tình trên mặt Quý Tiêu Dương vẫn bình tĩnh như trước. Cách nói chuyện vân đạm phong khinh giống như đang nói: Hôm nay ông đã ăn cơm chưa?……
“Về chuyện đó thì, theo như lời Quý tổng nói là cậu muốn giữ 40% cổ phần đúng không? Chỉ cần đưa ra bản thiết kế làm tôi hài lòng thì tôi sẽ đáp ứng Quý tổng!” Lưu Lâm nói rất nhanh! Trong lòng lại cảm thấy chả sao cả. Dù sao tiền này cũng không phải ông bỏ ra……
“Tốt lắm. Ngày mai tôi sẽ đem bản thiết kế cho ông xem!” Nói xong, Quý Tiêu Dương đứng lên nắm lấy tay Quý Thần Quang ra khỏi phòng. Nam Cung Kỳ cất tư liệu xong cũng theo sát sau đó, Nam Cung Cửu từng bước đi theo sát Nam Cung Kỳ!
Lưu Lâm nhìn Quý tiêu Dương cùng Quý Thần Quang tay nắm tay, cảm giác quái dị trong lòng lại xuất hiện…… Hai anh em nhà này thật sự là làm cho người ta đoán không ra!
Trở lại khách sạn, Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu bốn người đều ở trong một phòng. Nam Cung Cửu dò xét bốn phía một lần cũng không phát hiện ra máy quay hoặc máy nghe trộm gì gì đó!
“Kỳ, cậu thấy thế nào?” Quý Tiêu Dương tựa lưng lên ghế ngồi, ánh mắt nhìn về phá Nam Cung Kỳ, giọng điệu của câu hỏi rất là không chút để ý!
“Cảm giác thái độ của Lưu Lâm này có điểm quái! Nhất là khi ông ta nói về khuyết điểm của bản thiết kế!” Nam Cung Kỳ theo thói quen đẩy gọng kính mày bạc, ở trong đầu nhớ lại biểu tình của Lưu Lâm, thản nhiên mở miệng.
“Em cũng thấy được cái người kêu Lưu Lâm kia rất quái lạ!” Quý Thần Quang ở một bên cũng tực giận bất bình mở miệng. Cậu là lần đầu tiên nhìn thấy một người trong ngoài không giống nhau như vậy. Hơn nữa cảm xúc trong nội tâm cùng biểu tình trên mặt cư nhiên tương phản lớn như thế. Cậu nhìn thấy đều cảm giác một trận ác hàn! Cậu không thích người như thế, cảm giác cùng một đức hạnh giống Lục Dao! Cậu nhìn thấy liền chán ghét……
Quý Tiêu Dương nhưng thật ra rất kinh ngạc, tầm mắt dừng trên người Quý Thần Quang. Chỉ thấy biểu tình trên mặt Thần Thần rõ ràng lộ ra hai chữ ‘chán ghét’! “Thần Thần, em cảm thấy có chỗ nào lạ?”
Quý Thần Quang cúi đầu suy nghĩ một chút cảm giác vừa rồi của cậu! Ở trong đầu sửa sang lại ý nghĩ của mình một chút, nghĩ xem nên nói như thế nào. Lúc này mới chậm rì rì mở miệng “Cảm xúc của ông ra dao động rất lớn. Rất cực đoan!”
“Nga? Nói như thế nào?……” Trong lòng Quý Tiêu Dương có chút chấn kinh. Hắn vẫn biết là Thần Thần đối với cảm xúc của mọi người rất là mẫn cảm. Nhưng hắn nghĩ chỉ có những người thân ở bên cạnh mới có thể ảnh hưởng đến em ấy, không ngờ đến Thần Thần đối với cảm xúc của người xa lạ cũng có thể nắm giữ!
“Ân. Rõ ràng là trong lòng rất cao hứng, thực vừa lòng nhưng trên mặt lại lộ ra sự cứng rắn không hài lòng, biểu tình mất hứng.” Quý Thần Quang nhớ lại một chút, đứt quãng mở miệng nói.
“Còn có gì không?” Quý Tiêu Dương đột nhiên phát hiện, Thần Thần của hắn thật sự là một bảo bối tốt! Lực cảm giác sâu sắc như thế thật sự là làm cho người ta sợ hãi. Nhưng đồng thời Quý Tiêu Dương cũng thấy đau lòng vì Thần Thần! Nếu không phải lúc còn nhỏ đã gặp chuyện thì hiện tại Thần Thần cũng không mẫn cảm như thế……
“Ân. Còn có ông ta dường như rất đau lòng khi nói đến khuyết điểm của bản thiết kế!”
“Thần Thần, em giỏi quá!” Ôm sát Quý Thần Quang vào trong lòng, Quý Tiêu Dương hôn lên môi cậu một cái! Thần Thần của hắn. làm cho người ta vừa đau lòng vừa vui sướng……
Trên khuôn mặt trắng nõn của Quý Thần Quang hiện lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt. Cậu cảm giác được anh hai lúc này thực sự rất vui vẻ…… Thật là tốt! Là vì lời cậu vừa nói sao? Nguyên lai cậu cũng là một người hữu dụng, có thể trợ giúp anh hai! Thật là cao hứng! Nghĩ như vậy, trên mặt Quý Thần Quang xuất hiện một nụ cười ngây ngô, trong lòng vui rạo rực, đặc biệt vui!
“Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Trong lòng Nam Cung Kỳ cũng hơi có chút kinh ngạc. Cư nhiên lại có người có can đảm đánh chủ ý lên người bọn họ! Lá gan thật sự là không nhỏ đâu! Trong lòng Nam Cung Kỳ vì người kia mà bi ai ba phút. Bị tên quái thai Tiêu Dương này trị thì có bất tử cũng phải mất nửa cái mạng……
“Yên lặng đợi xem biến! Gọi điện thoại cho Mạc Dương bảo anh ta tra xét một chút!” Thật là muốn nhìn xem đến tột cùng là ai dám đánh chủ ý lên người hắn?…… Chơi trò chơi sao? Hắn cũng muốn chơi! Để xem đến cuối cùng ai là thỏ ai là sói. Thật sự là làm cho người ta mỏi mắt mong chờ……
|
102: Thật sự là chơi đùa đến nỗi phát hỏa……
Trong phòng khách sạn.
Quý Thần Quang nằm trên giường lớn xa hoa ngủ thật sự say sưa! Quý Tiêu Dương đang ngồi ở bàn thủy tinh bên cạnh lật xem tài liệu! Cứ cách ba phút lại dừng làm việc nghiêng đầu nhìn ai kia đang nằm trên giường, khóe miệng hàm chứa nụ cười ôn nhu, lẳng lặng nhìn. Đáy mắt tràn ngập hạnh phúc giống như mọi người lúc nào cũng khát vọng xuân về hoa nở!
Em cho anh một cái xuân về hoa nở, anh sẽ cùng em đến vĩnh cửu!
“Anh ơi!” Qua vài phút, Quý Thần Quang mở mắt thì vừa vặn nhìn thấy đôi mắt ôn nhu của Quý Tiêu Dương! Khuôn mặt còn buồn ngủ nháy mắt xuất hiện nụ cười ngọt ngào!
Anh cho em hạnh phúc như mộng ảo, em sẽ cùng anh chậm rãi đi qua năm tháng của đời người!
“Thần Thần tỉnh rồi sao? Đói bụng chưa?” Vươn tay sờ sờ hai má Quý Thần Quang.
“Không đói bụng. Anh hai!” Quý Thần Quang xốc chăn lên, chui vào trong lòng Quý Tiêu Dương, ở thời điểm hắn còn chưa phản ứng được liền ngẩng đầu lên hôn lên môi hắn.
Quý Thần Quang hôn thật ngây ngô, đây là lần đầu tiên cậu chủ động như thế. Đầu lưỡi có chút sợ hãi muốn tiến vào trong miệng Quý Tiêu Dương. Quý Tiêu Dương cảm giác được hành động của Thần Thần, hơi hơi mở miệng ra, đáy mắt nồng đậm ý cười!
“Anh ơi, anh quên không hôn chào buổi sáng!” Quý Thần Quang đỏ mặt, đem đầu lưỡi vòng vo trong miệng Quý Tiêu Dương một chút liền nhanh chóng buông môi hắn ra! Tựa hồ có điểm thẹn thùng?……
“Ân. Là anh hai không đúng. Bây giờ anh hai nguyện ý nhận trừng phạt!” Trong đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương hiện lên một tia sáng.
Quý Thần Quang không hiểu, đôi mắt to tròn mang theo dò hỏi nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Trừng phạt cái gì ạ?”
“Ân. Thần Thần lại hôn anh hai một lần!” Quý Tiêu Dương vẻ mặt trêu tức cười cười, vươn ngón trỏ điểm điểm môi mình. Thần Thần hôn thật sự là đáng yêu lại mê người, làm cho lòng người ta cảm giác được một trận ngứa ngáy! Có chút sa vào……
Nghe lời nói của anh hai, Quý Thần Quang ngây người một chút, khi nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt anh hai thì lập tức hiểu được. Anh hai lại đang trêu chọc cậu, lập tức cho hắn một ánh mắt xem thường, thốt ra một câu “Mẹ kiếp……” Đây rõ ràng là bị Linh Thiên Nhiễm ảnh hưởng!
“Thần Thần, lời này thật thô lỗ!” Nghe câu nói của Thần Thần, Quý Tiêu Dương thu hồi nụ cười xấu xa, vươn tay ôm Quý Thần Quang vào trong ngực. Thần Thần học được lời nói thô tục này ở đâu vậy?
Ách…… Quý Thần Quang cũng biết mình không nên như vậy, cúi đầu nghịch ngón tay! Bất quá kỳ thật cậu rất thích…… Cảm giác nói như vậy có một loại thích thú xx nói không nên lời ở bên trong……
“Thần Thần, sau này không được tùy ý nói ra loại lời này, biết không?” Vừa rồi khi nghe thấy Thần Thần nói hai chữ kia, hắn liền chấn kinh…… Cảm giác là lạ! Ánh mắt Thần Thần vẫn là long lanh thuần khiết nhưng lời nói ra lại dị thường thô lỗ……
“Ân, em đã biết! Anh hai, em sai rồi!” Hai tay Quý Thần Quang ôm cổ Quý Tiêu Dương, tựa đầu chôn ở cần cổ hắn. Ở nơi Quý Tiêu Dương không nhìn thấy được, Quý Thần Quang nở nụ cười giảo hoạt……
“Ân. Thần Thần, đi đánh răng rửa mặt đi, anh vừa gọi bữa sáng rồi, hẳn là sắp mang lên đó!” Vỗ vỗ đầu Quý Thần Quang, lời nói của Quý Tiêu Dương thực ôn nhu!
“Dạ!” Quý Thần Quang vui sướng hài lòng đáp lại một tiếng, khi nhảy xuống khỏi lòng Quý Tiêu Dương còn nghịch ngợm hôn lên môi hắn một cái, xong rồi mới nhanh chóng trốn vào phòng tắm! Ở trong phòng vẫn còn phiêu tán nụ cười đắc ý sau khi thực hiện được âm mưu của Quý Thần Quang!
Quý Tiêu Dương nhìn hướng phòng tắm, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm sâu. Thần Thần, em đây là muốn đùa với lửa sao…… Nhẹ giọng nỉ non một câu, trong thanh âm có chút bất đắc dĩ. Nếu không phải lát nữa có hẹn với Lưu tổng, hắn thật sự là muốn áp đảo Thần Thần ở trên giường, ‘ăn’ sạch sẽ!
“Anh ơi!” Đang lúc Quý Tiêu Dương xuất thần, thanh âm của Quý Thần Quang truyền ra từ phòng tắm!
Nghe ngữ điệu của Thần Thần có chút gấp gáp, Quý Tiêu Dương nhanh chóng thu hồi tâm tư, đứng lên bước đến cửa phòng tắm “Thần Thần, em làm sao vậy?”
“Anh hai, anh vào đi!” Trong lời nói của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương chợt nghe thấy tiếng mở khóa thanh thúy.
Quý Tiêu Dương hơi chần chờ một chút, Thần Thần đang tắm ở bên trong, hắn vừa mới không dễ dàng áp chế được tà hỏa, này nếu đi vào khẳng định lại sôi trào……
“Anh ơi!” Không thấy Quý Tiêu Dương đẩy cửa đi vào, Quý Thần Quang lại gọi một lần nữa! Ngữ điệu có chút bất mãn……
“Được rồi. Anh hai vào đây!” Quý Tiêu Dương hít sâu một cái, đẩy cửa ra đi vào……
Sau đó hắn thấy được một màn làm cho người ta khiếp sợ……
Lúc này Quý Thần Quang đang ***, một đôi mắt long lanh nhìn hắn, bên trong còn mang theo chút sợ hãi cùng xấu hổ…… “Anh hai!” Một tiếng anh hai này so với ngày thường cũng có hơn một chút ý tứ hàm xúc không nói nên lời làm cho cả người Quý Tiêu Dương nháy mắt liện thấy nhộn nhạo……
“Thần Thần, em đây là……” Nuốt nuốt nước miếng, Quý Tiêu Dương phi thường gian nan mở miệng. Sao Thần Thần hôm nay lại có chút là lạ?……
“Anh ơi, cái kia, em nghĩ……” Quý Thần Quang cúi đầu nghịch ngón tay của mình. Hảo khẩn trương, hảo khẩn trương a, đây là lần đầu tiên a…… Cái kia, cậu nên làm cái gì bây giờ? Cậu đều xx, anh hai như thế nào không có giống như bình thường lao đến? Sau đấy cậu nên làm cái gì a?……
Quý Tiêu Dương nghe lời nói của Quý Thần Quang liền dừng hình…… Thần Thần đây là đang hướng hắn cầu hoan sao?…… Nhưng là…… Quý Tiêu Dương vẫn cảm giác hết thảy đều là mộng ảo, hắn thật sự là có chút không phản ứng lại kịp…… Thần Thần sao đột nhiên lại lớn mật như vậy?……
“Anh ơi!” Đợi gần nửa phút, Quý Thần Quang phát hiện anh hai vẫn còn chưa có tiến đến. Cậu nóng nảy, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương thì phát hiện dường như anh hai đang thất thần……
Tay lập tức nắm chặt lại thành quyền, dường như đang hạ một quyết định rất lớn! Được rồi! Anh hai không đến thì mình đến…… Trong lòng nghĩ như vậy, Quý Thần Quang liền mở ra hai tay gắt gao ôm lấy thần mình Quý Tiêu Dương “Anh ơi, em nghĩ……” Ngửa đầu, đôi mắt to tròn long lanh nhìn Quý Tiêu Dương.
“Thần Thần, em……” Hắn dám khẳng định là Thần Thần có chuyện gì đó. Bằng không sẽ không có loại hành động kỳ lạ này. Chính là hiện tại lý trí của hắn đang chậm rãi biến mất……
Bởi vì Thần Thần tiểu gia hỏa này đang ở trong lòng hắn nhẹ nhàng cọ cọ……
Chuyện sát súng phát hỏa ở trong nháy mắt đã xảy ra……
Quý Tiêu Dương gắt gao giữ lấy đầu Quý Thần Quang, hôn lên môi cậu, hung hăng ở trong khoang miệng cậu đảo quanh……
Chuyện làm cho Quý Tiêu Dương kinh ngạc đã xảy ra. Thần Thần của hắn cư nhiên đang cố gắng đáp lại hắn, cố gắng đuổi kịp nhịp độ của hắn…… Loại hành động này của Quý Thần Quang là trước nay chưa từng có, làm cho cỗ xúc động trong cơ thể Quý Tiêu Dương hoàn toàn bùng nổ……
Nháy mắt trong phòng tắm cảnh xuân bốn phía……
Ẩn ẩn trong không khí có thể rõ ràng nghe được thanh âm của Quý Thần Quang lặp đi lặp lại đúng một từ. Trong thanh âm mang theo một loại mê tình làm người ta đau lòng.
“Anh hai……”
“Anh hai……”
“Anh hai……”
Nhất định không cần bỏ lại Thần Thần, nhất định không cần bỏ lại Thần Thần, anh ơi, Thần Thần không thể không có anh hai! Anh hai không cần rời bỏ Thần Thần, tuyệt đối không cần rời bỏ Thần Thần!
Anh ơi, Thần Thần sợ hãi……
“Anh hai……”
Cậu mơ thấy một giấc mộng! Một giấc mộng làm cho lòng người ta cảm thấy sợ hãi! Trong mộng không có hình bóng của anh hai, cậu gọi thế nào cũng không thấy anh hai đáp lại! Trong mộng chỉ có một màu đen ngòm, một mảnh hắc ám không thấy điểm cuối…… Cậu sợ hãi! Cậu tìm không thấy anh hai……
Cậu liều mạng chạy về phía trước tìm kiếm anh hai, nhưng là anh hai vẫn không có xuất hiện! Cậu gào đến rách cả cổ họng…… Anh hai vẫn đều không có xuất hiện. Thẳng đến khi cậu bị hắc ám kia nuốt gọn, anh hai cũng không giữ tay cậu lại……
Anh hai đã nói qua, anh hai sẽ luôn nắm lấy tay cậu. Nhưng là anh hai không có……
Anh hai đã nói qua, anh hai sẽ không bao giờ rời bỏ cậu. Nhưng là anh hai lại biến mất……
Cậu rất sợ hãi, cậu cảm giác thật lạnh lẽo. Giây tiếp theo, thế giới hắc ám kia đột nhiên biến mất, một đóa mây trắng xóa bay về phía cậu. Trên đó còn có anh hai đang cười, hảo ấm áp……
Khi Quý Thần Quang tỉnh lại, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác! Cậu dường như phải rời khỏi anh hai……
Cậu nên làm cái gì bây giờ? Cậu không nghĩ sẽ rời khỏi anh hai……
……
“Thất gia, hết thảy đều giống như ngài đã dự liệu!” Trước cửa sổ sát đất thật lớn, một người đàn ông tinh anh mặc một thân âu phục đang đứng. Người đàn ông này đúng là người vài lần trước đã trao đổi cùng với người đàn ông mặc quần áo thường ngày màu trắng! Lúc này, người đàn ông đó đang cung kính đứng ở phía sau một người đàn ông cao lớn mặc áo ngủ!
“Nói!” Thanh âm của thất gia đặc biệt trầm thấp, có một loại ý nhị mê người không nói nên lời ở bên trong, có thể dễ dàng làm cho người ta rung động!
“Quý Tiêu Dương mang theo Quý Thần Quang cùng Nam Cung Kỳ Nam Cung cửu đến tỉnh X. Mà Ngô Tĩnh bên kia cũng lấy hợp động từ trong tay Lục Dao. Ngày hôm qua tình báo đã điều tra được Quý Tieu Dương gọi điện thoại cho Mạc Dương, để cho hắn tra xem rốt cuộc Lưu Lâm có âm mưu gì! Tôi nghĩ Mạc Dương hẳn là đã tra được tình báo giả chúng ta đã sớm chuẩn bị tốt!” Trong thanh âm của người đàn ông mặc âu phục loáng thoáng chút gian xảo cùng đắc ý!
“Mạc Dương…… Sao lại có ở đây? Bọn họ không phải luôn luôn không nhúng tay vào những chuyện này sao?” Thanh âm Thất gia mang theo một loại trầm thấp mềm nhẹ như đang thì thầm.
“Là vì Linh Thiên Nhiễm. Mạc Dương giống như là rơi vào rồi!”
“Mạc Dương, cũng sắp xong rồi……” Nghe xong lời nói của người mặc âu phục, trong thanh âm trầm thấp của Thất gia mang theo một chút trào phúng thực rõ ràng! Một cường giả ở trong thiên hạ mà có nhược điểm, vậy hắn liền không còn là cường giả nữa……
“Thất gia, bước tiếp theo thế nào ạ?” Người mặc âu phục có chút thăm dò hỏi.
“Trước chờ Tuyệt Ngũ tướng bắt được Quý Thần Quang đã! Này vừa ra diễn rốt cục sắp được lên đài…… Ha ha!” Thất gia thanh âm trầm thấp cười đến làm cho người ta cảm giác được một trận lông tóc dựng đứng!
“Dạ!” Người mặc âu phục gật đầu, rồi sau đó rời khỏi phòng!
……
|
103: Quý thần quang đột nhiên biến mất!
Thời điểm Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ra khỏi phòng tắm thì đã đến giữa trưa rồi!
“Thần Thần!” Nhẹ nhàng đặt Quý Thần Quang lên giường, Quý Tiêu Dương ôn nhu vuốt hai má cậu, trên mặt có ảo não, có đau lòng, có nghi hoặc……
Quý Thần Quang đã mệt đến nỗi không nhúc nhích được, đôi mắt khẽ chớp một chút, khóe miệng mỉm cười ngọt ngào “Anh hai, em hiện tại rất rất vui!” Nói xong, khóe miệng cười tựa hồ càng thêm ngọt!
“Thần Thần, em rất đau đúng không?” Vừa rồi khi hắn giúp Thần Thần bôi thuốc thì tay đều nhẹ nhàng run lên. Thời điểm lần đầu tiên Thần Thần trao cho hắn, miệng vết thương cũng không nghiêm trọng như vậy! Chính là hôm nay hắn thật sự không kìm được! Thần Thần chủ động một chút, nhiệt tình một ít, lý trí của hắn liền bị đốt thành tro, hóa thân thành thú dữ, đem Thần Thần một ngụm nuốt vào! Tựa hồ ngay cả xương cốt cũng không chừa lại! Nếu không phải là Thần Thần ngất ở trong lòng hắn thì không biết được hắn còn không khống chế được bao lâu nữa……
“Không đau, thực vui vẻ!” Quý Thần Quang nhẹ nhàng nháy mắt, đôi lông mi thật dài run rẩy đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người khác, khóe miệng hơi dương lên ngọt ngào cười. Cậu thật sự rất vui vẻ! Thật sự! Hóa ra cậu chủ động cũng có thể đổi lấy sự không khống chế được của anh hai. Chính là tựa hồ có chút quá mức. Cậu cảm giác được eo mình giống như bị bẻ gãy rồi, hơn nữa toàn bộ thân thể đều không thể động đậy, đau xót đến chết lặng. Nhưng cậu không hối hận! Cho dù đau như vậy nhưng cậu cũng không hối hận! Cậu lại một lần nữa hiểu được sự để ý của anh hai đối với mình là sâu đến mức nào! Cậu thực sự rất vui vẻ!
“Thần Thần, có phải hôm nay em có chuyện gì đó không?” Nhìn nụ cười sáng lạn của Thần Thần, sự hối hận trong lòng Quý Tiêu Dương cũng phai đi rất nhiều! Sau đó đột nhiên nhớ tới hành động khác thường của Thần Thần hôm nay! Suy nghĩ một chút vẫn là hỏi ra nghi hoặc trong lòng! Hắn cảm giác được việc này rất quan trọng!
Đôi lông mi dài của Quý Thần Quang rung động một chút, khóe miệng cười cứng ngắc nửa giây. Bất quá rất nhanh liền khôi phục bình thường, sự ảm đạm chợt lóe rồi biến mất kia tựa như là ảo giác “Không có. Anh hai, em chỉ là muốn……” Nói xong, Quý Thần Quang nhẹ hạ mí mắt, trên mặt xuất hiện một tầng ửng đỏ, làm cho khuôn mặt tái nhợt của cậu có thêm một loại vẻ đẹp mê hoặc lòng người!
“Thần Thần, có chuyện gì liền nói cho anh hai biết! Đừng làm anh lo lắng!” Thấy được sự khác thường của Thần Thần nhưng là cảm giác được Thần Thần không muốn nói, hắn cũng không miễn cưỡng. Thần Thần hẳn là có suy nghĩ riêng của em ấy. Hắn tin tưởng Thần Thần!
“Ân. Anh hai yên tâm, Thần Thần không có việc gì! Chính là, đói bụng……” Đôi mắt to tròn long lanh lóe sáng, bộ dáng đáng thương hề hề.
“Anh hai lập tức đi gọi chút đồ ăn đến!” Nhìn bộ dáng Thần Thần, tất cả cảm xúc trong lòng Quý Tiêu Dương đều bị sự đau lòng thay thế!
Hắn cư nhiên quên mất chuyện quan trong như vậy! Thần Thần từ cuổi sáng đến bây giờ đều chưa có ăn gì, hơn nữa còn vừa mới tiến hành một hồi vận động kịch liệt như vậy! Trong lòng nghĩ thế, Quý Tiêu Dương cũng nhanh chóng đứng lên đi tới trước tủ đầu giường nhấc điện thoại gọi phục vụ, bảo họ mang cháo cùng một ít đồ ăn mềm và điểm tâm ngọt lên! Thân thể Thần Thần hiện tại sợ là phải ăn đồ ăn mềm một tuần!
Tâm Quý Tiêu Dương cảm giác đau đớn như bị dày xéo. Thần Thần vốn đã gầy, bảy ngày này chỉ sợ lại gầy đi một chút! Đều là do hắn! Nếu không phải hắn hãm sâu vào tình triều thì Thần Thần cũng sẽ không phải chịu loại tội này. Xem ra hắn còn phải tăng lực khống chế của mình thêm chút nữa!
“Anh ơi, em khát nước!” Ánh mắt Quý Thần Quang vẫn đi theo Quý Tiêu Dương. Nhìn biểu tình trên mặt anh hai, Quý Thần Quang lập tức mở miệng nói chuyện. Cậu không thích nhìn thấy bộ dáng tự trách của anh hai. Anh hai của cậu hẳn là phải luôn khóe miệng khẽ nhếch, vẻ mặt cười ôn nhu hạnh phúc, trong mắt còn tràn đầy sủng ái đối với cậu!
Nghe được thanh âm Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương nhanh chóng lấy lại tinh thần, cầm một cốc nước ngồi xuống bên giường, cẩn cẩn thận thận ôm Quý Thần Quang vào trong lòng “Thần Thần, uống nước đi!” Rõ ràng thấy được trên mặt Thần Thần hiện lên sự thống khổ, cũng rõ ràng thấy được Thần Thần đang cố nén lại sự thống khổ đó. Quý Tiêu Dương đột nhiên hiểu được, Thần Thần của hắn không hy vọng nhìn thấy biểu tình tự trách hối hận của hắn. Cho nên tình nguyện cố nén đau đớn của mình lại cũng muốn an ủi hắn.
Giờ khắc này, trong lòng Quý Tiêu Dương tràn ngập một loại tư vị không nói nên lời. Cảm giác được mắt cho chút chua xót. Thần Thần của hắn…… Làm cho hắn cảm động lại đau lòng. Anh hai nên đứng ở vị trí nào để có thể xứng đôi với Thần Thần tốt đẹp như thế đây?……
“Uống chậm một chút, cẩn thận sặc!” Quý Tiêu Dương nghiêng cái cốc chậm đi rất nhiều, nhu hòa trong ánh mắt có thêm một loại hào quang trước nay chưa từng có. Giống như mùa đông được nằm trong ổ chăn ấm áp mềm mại……
“Anh ơi, em khát!” Uống hết cốc nước, khóe môi Quý Thần Quang khẽ nhếch lên nụ cười thỏa mãn, đôi mắt to tròn lòe lòe sáng nhìn Quý Tiêu Dương.
“Còn uống được sao?” Đặt cái cốc sang một bên, vươn tay nhẹ nhàng ma sát hai má mềm mại của Quý Thần Quang.
“Có ạ!” Như còn mèo con thỉnh thoảng lại cọ cọ lên lòng bàn tay Quý Tiêu Dương, nụ cười trên mặt trong yên tĩnh lại lộ ra một chút thanh nhã, ngọt ngào mà ấm áp. Trong không khí đều lửng lơ một loại hạnh phúc thản nhiên nhẹ nhàng.
Thời điểm này, đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa.
Quý Tiêu Dương thu hồi tay “Thần Thần, hẳn là đồ ăn được đưa đến đây!” Nói xong, liền nhẹ nhàng cẩn thận đặt Quý Thần Quang lên giường, nhẹ hôn một cái lên cái trán trơn bóng của cậu “Thần Thần đợi một chút!”
Mở cửa phòng ra, quả nhiên là người phục vụ, trên tay bê những đồ ăn Quý Tiêu Dương vừa gọi. Quý Tiêu Dương ngăn trở người phục vụ ở cửa, tự mình bê đồ ăn vào, đóng cửa lại, đi về phía giường, đặt đồ ăn lên bàn thủy tinh bên cạnh “Thần Thần, ăn cơm thôi!”
“Ân. Em đói lắm rồi!” Quý Thần Quang một bên nói một bên còn phối hợp lộ ra bộ dáng tham ăn.
Quý Tiêu Dương nở nụ cười sủng nịch, nhẹ nhàng ôm Quý Thần Quang vào lòng. Lấy một bát cháo trên bàn thủy tinh, nhẹ nhàng quấy một chút, cảm giác được độ ấm vừa vặn, không nóng không lạnh, lúc này mới xúc một thìa đưa tới trước mặt Quý Thần Quang “Thử xem có hợp khẩu vị không? Nếu không thích thì anh tự đến phòng bếp nấu một ít cháo cho em!”
“Ăn ngon lắm! Không cần đâu, em nghĩ muốn ngồi ở trong lòng anh hai!” Quý Thần Quang luôn tự nhiên nói ra lời tâm tình buồn nôn như là điều đúng lý hợp tình!
Có đôi khi Quý Tiêu Dương cũng không nghĩ ra vì sao Thần Thần có thể biểu đạt tình yêu dành cho hắn luôn lớn mật lại hào phóng như vậy. Trong giọng nói vĩnh viễn luôn thiên kinh địa nghĩa như vậy, luôn đương nhiên như vậy! Nhưng là nếu có chút gì đó ái muội, em ấy lại phi thường thẹn thùng, thậm chí còn có chút khiếp đảm ở bên trong!
“Ân. Ôm ấp của anh hai vĩnh viễn đều là của Thần Thần!” Tuy không hiểu được nhưng khi nghe Thần Thần nói đương nhiên như vậy, Quý Tiêu Dương cũng lớn mật hơn rất nhiều. Cảm giác được đàn ông khi nói yêu kỳ thật cũng không sao cả! Này cùng tiếp tình không quan hệ, cùng tình yêu có liên quan!
Quý Thần Quang cười ngây ngô, vừa ăn cháo vừa vụng trộm vui vẻ,
Thời điểm Quý Tiêu Dương đút cho Quý Thần Quang ăn hết một bát cháo, di động đặt ở trên bàn thủy tinh đột nhiên vang lên, Quý Tiêu Dương vươn tay lấy qua “Kỳ, có chuyện gì vậy?”
“Tiêu Dương, đến giờ họp rồi, cậu đang ở đâu vậy? Mọi người đều đang chờ cậu đó!” Thanh âm Nam Cung Kỳ có điểm lo lắng!
Lúc này Quý Tiêu Dương mới nhớ đến hôm nay có một cuộc họp rất là quan trọng…… “Được, tôi lập tức đến ngay!” Vội vàng nói một câu, ngắt điện thoại, Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng, trên mặt lóe lên sự xấu hổ “Thần Thần, anh……”
Lời còn chưa dứt đã bị Quý Thần Quang đánh gãy “Anh hai, không sao đâu, anh có việc thì đi đi, em cũng mệt lắm rồi, em sẽ ngủ một chút!”
“Ân. Thần Thần, anh hai lại đút em ăn vài thứ. Buổi chiều tầm ba giờ anh hai có thể trở về. Anh sẽ tận lực rút thời gian họp ngắn lại!” Trên tay Quý Tiêu Dương cầm điểm tâm ngọt đưa tới bên miệng Quý Thần Quang.
“Dạ!” Quý Thần Quang đáp một tiếng, rồi sau đó hé miệng ăn điểm tâm ngọt, chậm rãi nhai nuốt.
Chờ Quý Thần Quang ăn no rồi nằm ngủ trên giường, Quý Tiêu Dương mới vội vàng sửa sang lại quần áo, đi lên hôn nhẹ lên môi Quý Thần Quang. Thanh âm thực nhẹ, thực ôn nhu: Bảo bối, mơ đẹp nhé!
Rồi sau đó vội vã ra khỏi phòng, cẩn thận khóa kỹ cửa phòng!
Chờ Quý Tiêu Dương đi khỏi đó mười lắm phút, trong một căn phòng cách đó không xa có một người đàn ông mặc quần áo thường ngày màu trắng, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh chậm rãi đi về phía phòng tổng thống của Quý Tiêu Dương. Đi tới trước cửa phòng, lấy từ trong túi quần ra một cái thẻ, ở trên khóa cửa nhẹ nhàng cảm ứng một chút, cửa phòng đóng chặt dễ dàng bị mở ra. Người đàn ông cười khẽ bỏ cái thẻ vào trong túi, đi vào phòng. Ánh mắt tập trung trên người Quý Thần Quang đang ngủ say trên chiếc giường xa hoa……
Lẳng lặng nhìn Quý Thần Quang một hồi, người đàn ông mới nhẹ bước tới bên giường, ngồi xuống đầu gường, vươn tay nhẹ phẩy qua hai má Quý Thần Quang: Thật sự là một cực phẩm khó gặp……
……
Quý Tiêu Dương mới đi đến phòng họp, trong lòng đột nhiên không biết vì sao sinh ra một loại cảm giác bối rối không nói nên lời. Loại cảm giác này không biết từ đâu mà đến…… Cả người Quý Tiêu Dương đều tâm thần không yên, miễn cưỡng ngồi xuống ghế chủ vị hội nghị, cưỡng chế ổn định lại tâm tình của mình, nhưng ngắn ngủ không đến ba phút, cái loại tâm thần không yên khó hiểu này lại xuất hiện, hơn nữa còn là thế tới rào rạt……
Trong đầu Quý Tiêu Dương đột nhiên không biết vì sao nghĩ tới Thần Thần đang ngủ say trong phòng khách sạn…… Nghĩ đến Thần Thần, cái loại cảm giác tâm thần không yên này càng thêm mãnh liệt……
Một giât này, Quý Tiêu Dương ngồi không yên. Hắn đột nhiên hảo muốn nhìn thấy Thần Thần, hắn muốn đi tìm Thần Thần…… Ở lúc mọi người trợn mắt há mồm, Quý Tiêu Dương đứng lên nhanh chóng chạy ra khỏi công ty. Đi vào bãi đỗ xe, ngồi trên xe, chạy xe ở tốc độ nhanh nhất, biến mất ở trên đường cái thật dài……
“Tiêu Dương đây là làm sao vậy?” Trong lòng Nam Cung Kỳ cảm thấy rất là kỳ quái. Tiêu Dương không lãnh tĩnh như vậy là lần đầu tiên anh nhìn thấy…… Hơi hơi chần chờ một chút đối với thư kí phân phó một việc, Nam Cung Kỳ cũng chạy ra khỏi phòng họp, Nam Cung Cửu theo sát phía sau Nam Cung Kỳ! Chờ hai người đuổi tới khách sạn, đi vào phòng đã nhìn thấy Quý Tiêu Dương giống như là một Tu La đến từ địa ngục……
Hơi thở lãnh liệt mang theo huyết tinh nồng đậm, trên mặt hắn tuy rằng vẫn là sự bình tĩnh như xưa nhưng Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đều rõ ràng cảm giác được Quý Tiêu Dương chuẩn bị bạo phát……
Này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?……
“Tiêu Dương, xảy ra chuyện gì vậy? Thần Quang đâu?” Nam Cung Kỳ phát hiện, từ lúc tiến vào đây, anh đều không thấy Quý Thần Quang! Trong lòng đột nhiên ẩn ẩn xuất hiện một loại nghi ngờ, lại kết hợp với biểu tình lúc này của Tiêu Dương…… Nam Cung Kỳ càng nghĩ càng thấy có thể……
Thần Quang bị bắt cóc?……
|
104: Phức tạp!
Quý Tiêu Dương không đáp lại câu hỏi của Nam Cung Kỳ mà là trầm mặc đi tới đùa giường, từ trong một khe hở lấy ra một máy quay nhỏ như lỗ kim. Trực tiếp đi đến trước mặt Nam Cung Kỳ, thanh âm lãnh liệt mà âm hàn làm cho người ta cảm thấy rét run “Mở lên!”
“Ân!” Nam Cung Kỳ nhanh chóng lấy ra máy tính xách tay, qua nửa phút sau, trên màn hình xuất hiện một đoạn phim.
Một người đàn ông mặc quần áo màu trắng đang ngồi bên giường Quý Thần Quang, thấy không rõ giương mặt. Qua vài giây sau, chỉ thấy gã lấy ra một cái di động, gọi một cuộc điện thoại “Ngô Tĩnh, người đã bắt được rồi, đừng quên điều kiện mà cô nói!” Một câu ngắn ngủi, người đàn ông nói rất nhanh rồi sau đó ngắt điện thoại, trực tiếp ném điện thoại ra cửa sổ, bế Quý Thần Quang đang ngủ say lên, vội vàng ra khỏi phòng……
Từ đầu đến cuối, màn hình đều không có hiện ra gương mặt của người đàn ông……
Nhưng sợ là lúc này Quý Tiêu Dương không có chú tới cái chi tiết này! Tâm tư của hắn đều đặt ở câu nói của người đàn ông kia. Lại là Ngô Tĩnh…… Trong đôi mắt đen như mực hiện lên thần sắc giết chóc!
Đúng lúc này di động của Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên. Lấy di động ra nhìn, màn hình hiện lên tên Mạc Dương, nhận cuộc gọi, thanh âm ngắn gọn truyền đến “Là Ngô Tĩnh!” Ngắn ngủn ba chữ.
Lại là Ngô Tĩnh……
Trong lòng Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng hiện lên bốn chữ này, rồi sau đó trả lời Mạc Dương một câu “Tôi biết!” Liền ngắt điện thoại.
Nam Cung Kỳ đứng ở bên cạnh nhìn Quý Tiêu Dươn, anh cảm giác được Tiêu Dương chắc chắn sẽ nhấc lên một màn tinh phong huyết vũ……()
[(): tinh phong huyết vũ]
“Là Mạc Dương?” Suy nghĩ một chút, Nam Cung Kỳ đại khái đoán được là ai. Đêm qua khi bọn họ gọi điện thoại Mạc Dương đã nói sáng hôm nay sẽ có biết quả!
Quý Tiêu Dương trầm mặc gật gật đầu, ngồi trên sô pha, ánh mắt gắt gao nhìn Quý Thần Quang đang ngủ say trong màn hình máy tính! Vẻ mặt làm người ta nhìn không ra biểu tình gì……
“Người chỉ thị Lưu Lâm là ai?” Nam Cung Kỳ nhẹ cau lại lông mày, anh cảm giác được cảm xúc hiện tại của Tiêu Dương rất bình tĩnh……
“Ngô Tĩnh!” Thanh âm thực bình tĩnh, vân đạm phong khinh, tựa hồ hết thảy chuyện tình đều không có xảy ra. Nhưng Nam Cung Kỳ lại cảm giác được sự sợ hãi trước nay chưa từng có.
“Là cô ta!” Nam Cung Kỳ cảm giác được trong chuyện này tựa hồ có chỗ nào đó nói không thông…… Nhưng cũng không nghĩ ra được chỗ không thông là chỗ nào……
“Lục Dao cùng Ngô Tĩnh làm giao dịch sao?” Im lặng một chút, Quý Tiêu Dương đột nhiên mở miệng nói chuyện!
“Theo tin tức từ thành phố Y truyền đến thì hôm qua hai người đó đã kết thúc giao dịch rồi. Lục Dao hiện tại đang con đường làm diễn viên đang rộng mở, mà Ngô Tĩnh bên kia cũng đang ngầm bày kế hoạch cạnh tranh khu đất kia về rồi thì nên sử dụng nó thế nào!” Nam Cung Kỳ đẩy gọng kính màu bạc của mình, chần chờ một chút vẫn là nói ra nghi hoặc của mình. “Tiêu Dương, nếu chuyện Lưu Lâm bên này thật sự là do Ngô Tĩnh thao túng thì như vậy mục đích của cô ta chẳng lẽ là vì giữ chân chúng ta, để tranh thủ giành lấy khu đất chuẩn bị đấu thầu kia?”
“Còn có, Tiêu Dương, Ngô Tĩnh dường như không có mục đích gì để bắt cóc Thần Quang cả. Hơn nữa tôi nghĩ hiện tại tài sản của Ngô gia cũng không còn năng lực lớn để phân ra làm nhiều chuyện như vậy! Hiện tại tinh lực của bọn họ cũng chỉ gần đủ để đấu thầu mảnh đất kia thôi!” Nam Cung Kỳ không nhanh không chậm nhất nhất nói ra từng nghi hoặc của mình! Trong lòng anh vẫn cảm thấy việc này dường như là có người cố ý sắp đặt để cho năng lực phán đoán của bọn họ bị lẫn lộn! Tổng cảm giác dường như là từ lúc bọn họ nhìn thấy Ngô Tĩnh cũng Quý Sơ đơn độc gặp mặt, bọn họ liền rơi vào trong một cái vòng tròn. Có người đang âm thầm thao túng hết thảy, bao gồm cả việc đến tỉnh X, bao gồm Ngô Tĩnh, bao gồm tất cả bọn họ…… Chính là người này là ai?
“Người này nhìn thực quen mắt!” Nam Cung Cửu lẳng lặng đứng ở một bên đột nhiên mở miệng nói chuyện.
“Cái gì?” Tầm mắt Nam Cung Kỳ dừng trên người Nam Cung Cửu.
“Người mà buổi tối ngày đó em đụng vào!” Nam Cung Cửu ở một bên nhìn vài phút, hiện tại hắn có thể xác định được người này cùng người ngày đó đụng vào Kỳ là cùng một người!
“Kỳ, gọi điện cho nhân viên quản lý ở thành phố C lập tức phải đoạt được mảnh đất đang đấu thầu ở thành phố Y!” Quý Tiêu Dương ở một bên trầm mặc hồi lâu đột nhiên mở miệng nói chuyện.
“Tiêu Dương……” Nam Cung Kỳ có chút khó hiểu. Làm như vậy, Tiêu Dương không phải là đang ở giữa âm thầm thao túng lòng người kẻ dưới sao?
“Lập tức chấp hành!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương vẫn như trước nhìn Quý Thần Quang đang ngủ say trên màn hình, thanh âm lạnh lùng âm hàn.
Ngô Tĩnh này không thể lưu. Hắn cũng biết chuyện Thần Thần bắt cóc không phải do cô ta nhưng hẳn là ít nhiều cũng có liên quan đến cô ta.
Động tác này của Quý Tiêu Dương kỳ thật phần lớn nguyên nhân là vì phát tiết lửa giận trong lòng! Chẳng qua tên của Ngô Tĩnh vừa vặn xuất hiện ở bên tai hắn nhiều nhất. Liên tiếp mấy chuyện xảy ra đều ở mặt ngoài là do Ngô Tĩnh ở sau lưng thao túng. Tuy rằng trong lòng hiểu được người này khẳng định không phải Ngô Tĩnh. Nhưng là Quý Tiêu Dương vẫn không thể cứ như vậy dễ dàng buông tha Ngô Tĩnh!
“Được!” Tạm dừng một chút, Nam Cung Kỳ vẫn lấy điện thoại di động ra gọi điện cho nhân viên quản lý ở thành phố C, lập tức đoạt lấy mảnh đất đang đấu thầu ở thành phố Y!
Lúc Nam Cung Kỳ gọi điện thoại, Quý Tiêu Dương cũng lấy di động ra gọi cho Mạc Dương.
“Mạc Dương, điều tra kỹ chuyện Lưu Lâm kia! Thần Thần bị bắt cóc rồi!” Nếu hắn không có đoán sai, ngay cả chuyện Lưu Lâm này có lẽ cũng là có người ở bên trong làm lẫn lộn tầm mắt của hắn! Chính là người này rốt cuộc là ai?…… Trong đầu Quý Tiêu Dương nhớ lại những địch nhân trên thương trường của mình……
Chính là vài năm nay tốc độ phát triển của bọn họ quá mức hung mãnh, vô hình ở bên trong đã tạo ra rất nhiều địch gia. Có rất nhiều, thậm chí là chính bọn họ cũng không biết được…… Xem ra phải hảo hảo sửa sang lại một chút tư liệu về phương diện này! Mặc kệ là ai, dám đánh chủ ý lên người Thần Thần của hắn, như vậy kẻ đó nhất định phải trả giá gấp bội lần!
“Thần Quang bị bắt cóc? Chuyện khi nào?” Mạc Dương cũng có chút kinh ngạc, nghĩ đến chuyện ở bên người Tiêu Dương, yên lặng không một tiếng động đem Thần Quang đi. Đó nhất định là chuyện rất khó khắn!
“Không đến hai tiếng trước. Mạc Dương, hảo hảo giúp tôi điều tra chuyện Lưu Lâm, tôi hoài nghi đang có người cố ý nhúng tay vào. Giúp tôi tìm ra người kia, hẳn là chính hắn đã bắt cóc Thần Thần!” Ngữ khí Quý Tiêu Dương thong thả mà ngoan tuyệt!
“Được, buổi chiều tôi sẽ gửi tư liệu cho cậu.” Cũng biết việc này khẩn cấp, Mạc Dương quyết định để cho thuộc hạ toàn lực tra xét việc này. Nếu Thần Quang thật sự có chuyện gì, hắn tin tưởng, chỉ cần là người có chút liên quan đến việc này thôi đều sẽ bị Tiêu Dương người kia đuổi tận giết tuyệt…… Yên lặng một đoạn thời gian rốt cục mưa rền gió dữ cũng bắt đầu nổi lên! Tốc độ kinh doanh vài năm này của Tiêu Dương phát triển thật sự là quá nhanh, ngầm đắc tội không ít người. Việc này xem ra là càng ngày càng phức tạp……
Nhưng là những người này cũng quá là không còn gì để nói. Cư nhiên dùng cái loại thủ đoạn hạ cấp này, chạm đến điểm mấu chốt của Tiêu Dương…… Vậy nhất định đây là thời điểm cậu ta hoàn toàn bộc phát sự cường đại bấy lâu nay âm thầm cất giấu rồi! Kỳ thật, hắn cũng rất ngạc nhiên rốt cuộc Tiêu Dương cường đại đến mức nào…… Ngày thường che dấu quá sau, hắn toàn lực tìm tòi cũng chỉ tra được ra một góc băng sơn của cậu ta……
“Ân.” Quý Tiêu Dương thản nhiên đáp một tiếng. Khi chuẩn bị ngắt điện thoại thì thanh âm Mạc Dương vang lên!
Ngheđược thanh âm của Quý Tiêu Dương, Mạc Dương nhanh chóng suy nghĩ, đột nhiên nghĩ tới một chuyện. Kỳ thật việc này hắn đã sớm nhắc nhở Quý Tiêu Dương, không biết rốt cuộc cậu ta có để trong lòng hay không. “Tiêu Dương, cậu có thể bắt đầu từ chỗ Thất Giác thử xem!”
“Thất Giác!” Quý Tiêu Dương gần như là nỉ non than nhẹ một tiếng. Thất Giác. Hắc đạo của thành phố C đều do bọn họ quản lý, phức tạp lại thần bí……
“Ân. Chính là Thất Giác. Trong tay tôi có một ít tư liệu, đợi lát nữa sẽ gửi cho cậu.”
“Tôi biết rồi!” Quý Tiêu Dương lạnh lùng cứng rắn nói một câu rồi ngắt điện thoại!
Nhìn Quý Thần Quang đang ngủ say trên màn hình máy tính, lâm vào trạng thái thất thần……
“Tiêu Dương, bước tiếp theo chuẩn bị làm như thế nào?” Nam Cung Kỳ phân phó xong chuyện cạnh tranh mảnh đất, sau đó ngắt điện thoại, nhìn về phía Quý Tiêu Dương đang thất thần.
“Kỳ, gọi cho người của mười hai tinh. Đây là thời điểm để bọn họ xuất hiện!” Lo lắng rất nhiều xong Quý Tiêu Dương mới nói.
Mười hai tinh, từ mười hai người tạo thành. Là lúc đầu do Quý Tiêu Dương bồi dưỡng một đội ngũ bí mật. Thời điểm năm ngoái, những huấn luyện dành cho bọn họ đã kết thúc. Bất quá thời điểm kia công ty còn không có gặp chuyện gì, cho nên cũng sẽ không để bọn họ xuất hiện. Hiện tại thời điểm khảo nghiệm đã đến!
Mười hai tinh, phân làm bốn tổ. Ba người một tổ chuyên ám sát. Ba người một tổ chuyên làm mật thám. Ba người một tổ chuyên khoa học kỹ thuật. Ba người một tổ chuyên cứu hộ.
Ám sát chính là tiến hành hết thảy những sự kiện ám sát! Mật tháp thu thập điều tra những tình báo hắc ám! Khoa học kỹ thuật nắm trong tay những thủ thuật công nghệ hiện đại nhất! Cứu hộ chính là bác sĩ! Mười hai người này, ở trong lĩnh vực của bọn họ đều là những nhân vật đứng ở đỉnh cao nhất!
Mười hai người tuy ít nhưng cũng là một đội ngũ cường đại làm cho người ta rung động! Lúc trước Quý Tiêu Dương vì bồi dưỡng bọn họ ước chừng đã hao phí năm năm tâm huyết cùng với một lượng lớn tiền tài cùng thiết bị!
“Tôi biết rồi!” Khi nghe được ba chữ mười hai tinh này, Nam Cung Kỳ hơi sửng sốt một chút. Rốt cục cũng hiểu được…… Anh biết được năm người, lúc trước khi nhìn đến cũng cả người đều sôi trào. Không nghĩ tới Tiêu Dương cư nhiên còn âm thầm giấu thực lực như thế!
Liền ngay cả Nam Cung Cửu cũng chấn kinh rồi. Ở trong tổ ám sát hắn thấy được một người quen……
|