Độc Gia Chuyên Sủng
|
|
92: Sức mạnh không lường được (1)
Nam Cung Kỳ nhìn Nam Cung Cửu gần trong gang tấc, sợ tới mức nhanh chóng lui lại hai bước, thân thể dựa lên vách tường lạnh như văng. Sự lãnh lẽo nháy mắt truyền khắp toàn bổ thân thể, trong đầu một trận bối rối rốt cục cũng có một chút suy nghĩ. Ánh mắt buông xuống không dám nhìn Nam Cung Cửu ở phía trước “Cậu, cậu…… Cậu muốn tắm thì tắm trước đi!” Sau một lúc lâu mới đứt quãng nói xong một câu. Vừa dứt lời Nam Cung Kỳ liền muốn lao ra khỏi phòng tắm. Lúc này lại phát hiện thân thể Tiểu Cửu đã chắn lại toàn bộ cửa phòng tắm……
“Cùng nhau tắm!” Nam Cung Cửu nhìn Nam Cung Kỳ ở trước mặt, giọng điệu vẫn như trước trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong đôi mắt đen sáng như sao nhìn không ra cảm xúc!
“Tiểu Cửu, cậu tắm trước đi!” Tay nắm chặt lại, Nam Cung Kỳ ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Cửu! Anh thật sự không có dũng khí trần trụi đứng trước mặt Tiểu Cửu!
“Cùng nhau tắm!” Đôi mắt đen như mực ẩn ẩn hiện lên tia sáng!
Nam Cung Kỳ giật mình…… cả người giống như bị làm phép, đứng hình! Anh, anh vừa mới thấy được trong mắt Tiểu Cửu hiện lên bi thương?…… Vì sao, trong giọng nói của Tiểu Cửu dường như có một cỗ bất đắc dĩ cùng cầu xin cực nhạt?……
Ý tưởng này vừa mới thoáng hiện lên trong đầu, Nam Cung Kỳ liền cảm giác được một trận vô lực lan ra khắp thân thể…… Cuối cùng vẫn là không thể buông! Thấy cảm xúc khác thường của hắn, tâm vẫn là sinh ra cảm giác đau đớn, mọi lời muốn nói đều trôi đi hết……
Nam Cung Kỳ trầm mặc, bàn tay đang nắm chặt cùng từng chút từng chút buông ra, thân thể dần lùi về sau từng bước! Rất nhiều lời muốn nói đều không nói nên lời…… Chỉ có thể trầm mặc, chỉ có thể cho phép cảm tình của mình lại chiếm thế thượng phong……
Đang lúc Nam Cung Kỳ thất thần, một dòng nước lạnh lẽo từ trên rơi xuống, phun vào người anh. Thân thể trong nháy mắt run lên, nhịn không được lui lại mấy bước muốn né tránh nước lạnh, nhưng giây tiếp theo Nam Cung Kỳ lại dừng động tác lùi về sau lại. Khóe miệng buông xuống, câu ra một nụ cười tái nhợt, kỳ thật nước lạnh như vậy cũng tốt, đem tất cả tạp niệm của mình đều trở nên rõ ràng! Những vọng tưởng không cần thiết trong đầu đều có thể hoàn toàn biến mất……
Nhưng đúng lúc này, nước nguyên bản còn đang lạnh lẽo liền biến thành ấm áp, hơi nước còn liên tục bay lên. Thân thể vừa bị nước làm lạnh cũng bắt đầu chậm rãi ấm lên.
“Cẩn thận cảm lạnh!” Thanh âm hơi khàn khàn từ bên cạnh vang lên.
Nam Cung Kỳ lúc này mới phát hiện, không biết từ khi nào Tiểu Cửu đã tiến sát người mình. Thân thể vừa mới thả lỏng lập tức trở nên cứng nắc, cả người lại rơi vào trong cảm xúc hỗn độn không yên! Chân tay có chút vô thố…… Không biết mình nên làm gì tiếp theo! Ngơ ngác để nước ấm phun lên người mình! Quần áo Nam Cung Kỳ dán sát vào thân thể, có chút khó chịu……
“Ngốc!” Trong thanh âm khàn khàn rõ ràng có một chút ôn nhu cùng đau lòng! Nam Cung Cửu nhìn Nam Cung Kỳ vẫn mặc quần áo ngơ ngác đứng dưới vòi phun nước. Trong lòng cảm thấy hơi đau, nhịn không được vươn tay chuẩn bị giúp anh cởi bỏ quần áo!
“Cậu, làm gì vậy?!” Khi bàn tay của Nam Cung Cửu chạm đến khuy áo của Nam Cung Kỳ, trong nháy mắt anh liền bừng tỉnh, có chút bối rối ngăn lại tay Nam Cung Cửu, trong thanh âm mang theo chút bén nhọn…… Hiển nhiên là bị dọa sợ không nhẹ!
Đôi con ngươi đen bóng sáng như sao của Nam Cung Cửu tối đi một chút, thu hồi tay của mình, tầm mắt nhẹ dừng trên người Nam Cung Kỳ “Tắm rửa không cần cởi quần áo sao?” Trong thanh âm mang theo một tia châm chọc rất nhỏ. Tâm, rất đau, rất rất đau, hắn cảm giác được nó đang chảy máu……
Hối hận sao? Không hối hận! Nam Cung Cửu hắn cho tới bây giờ chưa từng hối hận! Yêu liền yêu! Hắn yêu Kỳ, hắn muốn cho Kỳ sự hạnh phúc! Hắn chính là muốn cho Kỳ biết hắn yêu anh! Rõ ràng biết khi Kỳ biết sẽ là kết quả này nhưng là hắn vẫn muốn cá cược một phen! Kết quả Kỳ thật sự bắt đầu trốn tránh hắn! Cái gạt tay vừa rồi của Kỳ, làm tâm hắn dường như rơi vào trong hầm băng. Rất đau rất rất đau…… Hành động đó giống như sợ hắn là bệnh độc vậy, làm cho hắn rất khó chịu! Thật sự rất khó chịu…… So với kì huấn luyện tàn khốc kia còn làm cho người ta khí chịu hơn gấp trăm ngàn lần…… Kỳ, còn em thì sao?…… Yêu em, là sai sao?……
Nam Cung Cửu hơi ngẩng đầu lên, làm cho dòng nước ấm áp phun vào mặt mình! Hối hận sao? Hắn không hối hận! Hắn vì muốn theo đuổi Kỳ mà quay lại! Kỳ, tôi sẽ không buông tay! Kỳ, ở trong suy nghĩ của tôi, em cho tới bây giờ đều không phải anh họ của tôi. Ngay từ đầu, tôi đã coi em là người yêu của tôi! Trước kia là thế, hiện tại cũng thế mà về sau cũng sẽ là như vậy! Kỳ, tôi sẽ chờ! Kỳ, không sao hết, dù sao tôi cũng chờ nhiều năm như vậy rồi! Tôi nguyện ý chờ. Chính là Kỳ, tôi sẽ không buông tay đâu! Sẽ không! Vĩnh viễn không bao giờ……
Cuối cùng nếu em thật sự không có cách nào nghĩ thông suốt, vậy thì Kỳ, cho dù là em hận tôi, tôi cũng sẽ giam cầm em ở bên người mình! Dù thế nào cũng không thả em đi! Tôi thật sự sẽ làm như vậy! Kỳ, đừng ép tôi phải đi đến bước cuối cùng đo! Tôi có thể kiên nhẫn chờ đợi nhưng là tôi không có cách nào nhìn em nắm tay người khác, ôm người khác vào lòng!
“Em không cho phép, tôi sẽ không động vào người em!” Nam Cung Cửu phục hồi lại tinh thần, nhìn Nam Cung Kỳ vẫn duy trì nguyên dạng. Hắn đứng ở dưới dòng nước ấm, khóe miệng câu lên một nụ cười đắng chát, thanh âm vẫn như trước thản nhiên nhưng lạnh lùng khàn khàn!
Nghe lời nói của Nam Cung Cửu, Nam Cung Kỳ hung hăng giật mình! Đột nhiên, anh có cảm giác áy náy vì hành động vừa rồi của mình…… Anh cư nhiên nghĩ là Tiểu Cửu sẽ dùng sức mạnh với anh…… Vừa mới rồi, hơi thở trên người Tiểu Cửu phát ra khiến anh vô cùng bất an……
Tiểu Cửu…… Cảm xúc rầu rĩ từ đáy lòng dâng lên, anh cảm thấy hoảng loạn! Rất muốn nói tiếng xin lỗi với Tiểu Cửu…… Lại cảm giác được mình không có cách nào mở miệng. Do dự một lúc lâu cuối cùng cũng buông tha! Vươn tay cởi quần áo của mình. Quên đi, tắm rửa trước đã…… Ngủ một giấc, có lẽ mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp! Nam Cung Kỳ ở trong lòng tự lừa mình dối người nghĩ!
Hai anh em ở trong phòng tắm ngây người gần một tiếng mới song song trầm mặc ra ngoài. Trên người hai người đều chỉ khoác một chiếc áo tắm đơn giản. Nam Cung Kỳ đi ở phía trước dừng lại một chút “Tiểu Cửu, tôi ngủ trước. Ngủ ngon!” Nhẹ giọng nói xong liền bước về phía phòng mình. Khi đóng cửa, ánh mắt rốt cục có chút nhịn không được nhìn về phía Tiểu Cửu đang đứng trong phòng khách. Bóng dáng Tiểu Cửu làm cho anh càng nhìn càng cảm thấy dường như Tiểu Cửu đang bị tổn thương……
Bối rối đóng cửa lại, rồi sau đó cởi áo tắm, cứ như vậy trần truồng nằm vào trong chăn. Trong đầu vẫn xoay quanh bóng dáng Tiểu Cửu thật lâu không thể tiêu tán……
Nam Cung Kỳ không biết là mình ngủ lúc nào, thời điểm tỉnh lại cảm giác đầu đau muốn chết, tựa hồ như sắp vỡ ra vậy…… Cảm xúc khó chịu nói không nên lời. Lắc lắc đầu, nhìn nhìn thời gian, đã tám giờ sáng rồi. Đang chuẩn bị xuống giường thì nghe được tiếng gõ cửa, thân thể nháy mắt cứng lại. Là Tiểu Cửu……
“Tiêu Dương cùng Thần Quang đang đợi chúng ta cùng nhau qua bên kia ăn sáng!” Nam Cung Kỳ xốc chăn lên, thay quần áo, ra khỏi phòng đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. Mười phút sau hai anh em đi sang nhà Quý Tiêu Dương!
“Kỳ, Cửu, hai người đến đây nhanh lên! Hôm nay anh hai làm rất nhiều món ngon!” Quý Thần Quang hưng phấn giơ tay lên vẫy Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đang đổi giày ở cửa!
“Buổi sáng tốt lành, Thần Quang!” Kỳ thay giày, khẽ cười nói với Quý Thần Quang một câu.
“Ân. Buổi sáng tốt lành! Mau tới ăn bữa sáng đi!” Quý Thần Quang cười cười với Nam Cung Kỳ rồi sau đó ánh mắt nhìn về phía Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương đang ở trong phòng khách, rống lên một tiếng với bọn họ.
“Đến đây!” Linh Thiên Nhiễm đứng lên, trả lời một câu!
Sáu người ngồi xuống bàn ăn. Bữa sáng bắt đầu!
“Nào, Thần Thần, uống bát canh này trước đi!” Qusy Tiêu Dương đưa một bát canh màu trắng ngà đến trước mặt Quý Thần Quang! Khóe miệng hàm chứa nụ cười ôn nhu, đáy mắt là tình yêu rõ ràng, thanh âm cũng đồng dạng là phi thường ôn nhu đôn hậu!
“Đây là cái gì ạ?” Quý Thần Quang ngửi ngửi, mùi thật nồng. Đôi lông mày thanh tú lập tức nhăn lại, trên mặt rõ ràng viết, cậu không muốn uống canh này……
Quý Tiêu Dương đưa canh tới trước mặt Quý Thần Quang, vươn tay xoa xoa đầu cậu, cười càng thêm ôn nhu “Ngoan, Thần Thần, uống hết nó đối với thân thể em rất tốt!”
“Không muốn, nhìn là biết hương vị không ngon!” Quý Thần Quang nói xong liền vươn tay đẩy bát canh ra xa một chút!
“Thần Thần, ngoan, nghe lời anh hai! Bằng không, một ngày không hôn em!” Quý Tiêu Dương một bên nói chuyện, một bên cúi đầu càng ngày càng thấp, lời này vừa nói xong thì môi Quý Tiêu Dương cách môi Quý Thần Quang chỉ còn vài cm! Thiểu chút nữa là chạm vào rồi! Có thể thực dễ dàng nhìn ra đáy mắt nhu tình của Quý Tiêu Dương một theo một tia trêu tức!
Trong đầu Quý Thần Quang nghĩ, anh hai hôn cậu, là loại hôn rất sâu, rất kịch liệt…… Tuy rằng lúc hôn xong hô hấp có chút khó chịu, nhưng là cậu rất thích…… Vì thế nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt to tròn nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Em uống hết nó, anh hai phải lập tức hôn em!” Nói xong, trên mặt lập tức thực phối hợp cho thêm một biểu tình hi vọng chờ mong!
“Đương nhiên!” Ở trên môi Quý Thần Quang khẽ liếm một chút, Quý Tiêu Dương cười phi thường sủng nịch!
“Dạ!” Nghe được lời nói của anh hai, Quý Thần Quang nháy mắt trở nên xúc động, bên bát canh lên, mang theo một loại hào hùng như tráng sĩ ra trận một đi không trở lại, một ngụm uống hết bát canh! Khi toàn bộ canh đã vào bụng, Quý Thần Quang cầm bát không trong tay đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương “Anh hai, em uống hết rồi!”
“Ân. Thần Thần thực ngoan!” Ý cười nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương càng thêm sâu, cúi đầu ngậm lấy môi Quý Thần Quang, ở trước mặt bốn người khác trình diễn một màn hôn môi nóng bỏng……
Nam Cung Kỳ ở một bên nhìn, tay cầm đũa lập tức tạm dừng…… Động tác nhai nuốt cũng dừng…… Tâm tình đột nhiên trở nên phi thường phức tạp. Nguyên bản hy vọng xa với đã muốn tắt lại một lần nữa dấy lên…… Có lẽ anh và Tiểu Cửu cũng có thể giống như hai anh em Quý Tiêu Dương! Cái ý nghĩ này vừa mới ngấp nghé, trong nháy mắt Nam Cung Kỳ liền ép nó xuống đáy lòng. Sẽ không, bọn họ không có may mắn như Tiêu Dương, Tiểu Cửu cũng không phải Thần Quang…… Sẽ không làm cái loại toàn thân toàn tâm ỷ lại như vậy!
Khóe mắt Nam Cung Cửu hơi run rẩy một chút, ánh mắt đang nhìn hai người Quý Thần Quang hôn môi như có như không liếc về phía Kỳ ở bên này, liền hiểu được bọn họ làm như vậy là có nguyên nhân…… Trong lòng nhất thời có một dòng nước ấm nhẹ nhàng chảy qua……
Động tác ăn cơm của Linh Thiên Nhiễm nháy mắt cứng ngắc! Qua hơn mười giây sau mới cúi thấp đầu xuống, nhìn không rõ cảm xúc trên mặt cậu!
Mạc Dương vẫn như trước không có biến hóa gì. Dường như không biết hai anh em nhà này đang trình diễn hôn môi nóng bỏng. Vẫn như trước thường thường gắp thức ăn cho Linh Thiên Nhiễm……
Linh Thiên Nhiễm nhẹ nâng đầu lên, ánh mắt dừng trên mặt Mạc Dương, nhìn thấy hắn vẫn hé ra khuôn mặt than, Linh Thiên Nhiễm trầm mặc……
|
92: Sức mạnh không lường được (1)
Nam Cung Kỳ nhìn Nam Cung Cửu gần trong gang tấc, sợ tới mức nhanh chóng lui lại hai bước, thân thể dựa lên vách tường lạnh như văng. Sự lãnh lẽo nháy mắt truyền khắp toàn bổ thân thể, trong đầu một trận bối rối rốt cục cũng có một chút suy nghĩ. Ánh mắt buông xuống không dám nhìn Nam Cung Cửu ở phía trước “Cậu, cậu…… Cậu muốn tắm thì tắm trước đi!” Sau một lúc lâu mới đứt quãng nói xong một câu. Vừa dứt lời Nam Cung Kỳ liền muốn lao ra khỏi phòng tắm. Lúc này lại phát hiện thân thể Tiểu Cửu đã chắn lại toàn bộ cửa phòng tắm……
“Cùng nhau tắm!” Nam Cung Cửu nhìn Nam Cung Kỳ ở trước mặt, giọng điệu vẫn như trước trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong đôi mắt đen sáng như sao nhìn không ra cảm xúc!
“Tiểu Cửu, cậu tắm trước đi!” Tay nắm chặt lại, Nam Cung Kỳ ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Cửu! Anh thật sự không có dũng khí trần trụi đứng trước mặt Tiểu Cửu!
“Cùng nhau tắm!” Đôi mắt đen như mực ẩn ẩn hiện lên tia sáng!
Nam Cung Kỳ giật mình…… cả người giống như bị làm phép, đứng hình! Anh, anh vừa mới thấy được trong mắt Tiểu Cửu hiện lên bi thương?…… Vì sao, trong giọng nói của Tiểu Cửu dường như có một cỗ bất đắc dĩ cùng cầu xin cực nhạt?……
Ý tưởng này vừa mới thoáng hiện lên trong đầu, Nam Cung Kỳ liền cảm giác được một trận vô lực lan ra khắp thân thể…… Cuối cùng vẫn là không thể buông! Thấy cảm xúc khác thường của hắn, tâm vẫn là sinh ra cảm giác đau đớn, mọi lời muốn nói đều trôi đi hết……
Nam Cung Kỳ trầm mặc, bàn tay đang nắm chặt cùng từng chút từng chút buông ra, thân thể dần lùi về sau từng bước! Rất nhiều lời muốn nói đều không nói nên lời…… Chỉ có thể trầm mặc, chỉ có thể cho phép cảm tình của mình lại chiếm thế thượng phong……
Đang lúc Nam Cung Kỳ thất thần, một dòng nước lạnh lẽo từ trên rơi xuống, phun vào người anh. Thân thể trong nháy mắt run lên, nhịn không được lui lại mấy bước muốn né tránh nước lạnh, nhưng giây tiếp theo Nam Cung Kỳ lại dừng động tác lùi về sau lại. Khóe miệng buông xuống, câu ra một nụ cười tái nhợt, kỳ thật nước lạnh như vậy cũng tốt, đem tất cả tạp niệm của mình đều trở nên rõ ràng! Những vọng tưởng không cần thiết trong đầu đều có thể hoàn toàn biến mất……
Nhưng đúng lúc này, nước nguyên bản còn đang lạnh lẽo liền biến thành ấm áp, hơi nước còn liên tục bay lên. Thân thể vừa bị nước làm lạnh cũng bắt đầu chậm rãi ấm lên.
“Cẩn thận cảm lạnh!” Thanh âm hơi khàn khàn từ bên cạnh vang lên.
Nam Cung Kỳ lúc này mới phát hiện, không biết từ khi nào Tiểu Cửu đã tiến sát người mình. Thân thể vừa mới thả lỏng lập tức trở nên cứng nắc, cả người lại rơi vào trong cảm xúc hỗn độn không yên! Chân tay có chút vô thố…… Không biết mình nên làm gì tiếp theo! Ngơ ngác để nước ấm phun lên người mình! Quần áo Nam Cung Kỳ dán sát vào thân thể, có chút khó chịu……
“Ngốc!” Trong thanh âm khàn khàn rõ ràng có một chút ôn nhu cùng đau lòng! Nam Cung Cửu nhìn Nam Cung Kỳ vẫn mặc quần áo ngơ ngác đứng dưới vòi phun nước. Trong lòng cảm thấy hơi đau, nhịn không được vươn tay chuẩn bị giúp anh cởi bỏ quần áo!
“Cậu, làm gì vậy?!” Khi bàn tay của Nam Cung Cửu chạm đến khuy áo của Nam Cung Kỳ, trong nháy mắt anh liền bừng tỉnh, có chút bối rối ngăn lại tay Nam Cung Cửu, trong thanh âm mang theo chút bén nhọn…… Hiển nhiên là bị dọa sợ không nhẹ!
Đôi con ngươi đen bóng sáng như sao của Nam Cung Cửu tối đi một chút, thu hồi tay của mình, tầm mắt nhẹ dừng trên người Nam Cung Kỳ “Tắm rửa không cần cởi quần áo sao?” Trong thanh âm mang theo một tia châm chọc rất nhỏ. Tâm, rất đau, rất rất đau, hắn cảm giác được nó đang chảy máu……
Hối hận sao? Không hối hận! Nam Cung Cửu hắn cho tới bây giờ chưa từng hối hận! Yêu liền yêu! Hắn yêu Kỳ, hắn muốn cho Kỳ sự hạnh phúc! Hắn chính là muốn cho Kỳ biết hắn yêu anh! Rõ ràng biết khi Kỳ biết sẽ là kết quả này nhưng là hắn vẫn muốn cá cược một phen! Kết quả Kỳ thật sự bắt đầu trốn tránh hắn! Cái gạt tay vừa rồi của Kỳ, làm tâm hắn dường như rơi vào trong hầm băng. Rất đau rất rất đau…… Hành động đó giống như sợ hắn là bệnh độc vậy, làm cho hắn rất khó chịu! Thật sự rất khó chịu…… So với kì huấn luyện tàn khốc kia còn làm cho người ta khí chịu hơn gấp trăm ngàn lần…… Kỳ, còn em thì sao?…… Yêu em, là sai sao?……
Nam Cung Cửu hơi ngẩng đầu lên, làm cho dòng nước ấm áp phun vào mặt mình! Hối hận sao? Hắn không hối hận! Hắn vì muốn theo đuổi Kỳ mà quay lại! Kỳ, tôi sẽ không buông tay! Kỳ, ở trong suy nghĩ của tôi, em cho tới bây giờ đều không phải anh họ của tôi. Ngay từ đầu, tôi đã coi em là người yêu của tôi! Trước kia là thế, hiện tại cũng thế mà về sau cũng sẽ là như vậy! Kỳ, tôi sẽ chờ! Kỳ, không sao hết, dù sao tôi cũng chờ nhiều năm như vậy rồi! Tôi nguyện ý chờ. Chính là Kỳ, tôi sẽ không buông tay đâu! Sẽ không! Vĩnh viễn không bao giờ……
Cuối cùng nếu em thật sự không có cách nào nghĩ thông suốt, vậy thì Kỳ, cho dù là em hận tôi, tôi cũng sẽ giam cầm em ở bên người mình! Dù thế nào cũng không thả em đi! Tôi thật sự sẽ làm như vậy! Kỳ, đừng ép tôi phải đi đến bước cuối cùng đo! Tôi có thể kiên nhẫn chờ đợi nhưng là tôi không có cách nào nhìn em nắm tay người khác, ôm người khác vào lòng!
“Em không cho phép, tôi sẽ không động vào người em!” Nam Cung Cửu phục hồi lại tinh thần, nhìn Nam Cung Kỳ vẫn duy trì nguyên dạng. Hắn đứng ở dưới dòng nước ấm, khóe miệng câu lên một nụ cười đắng chát, thanh âm vẫn như trước thản nhiên nhưng lạnh lùng khàn khàn!
Nghe lời nói của Nam Cung Cửu, Nam Cung Kỳ hung hăng giật mình! Đột nhiên, anh có cảm giác áy náy vì hành động vừa rồi của mình…… Anh cư nhiên nghĩ là Tiểu Cửu sẽ dùng sức mạnh với anh…… Vừa mới rồi, hơi thở trên người Tiểu Cửu phát ra khiến anh vô cùng bất an……
Tiểu Cửu…… Cảm xúc rầu rĩ từ đáy lòng dâng lên, anh cảm thấy hoảng loạn! Rất muốn nói tiếng xin lỗi với Tiểu Cửu…… Lại cảm giác được mình không có cách nào mở miệng. Do dự một lúc lâu cuối cùng cũng buông tha! Vươn tay cởi quần áo của mình. Quên đi, tắm rửa trước đã…… Ngủ một giấc, có lẽ mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp! Nam Cung Kỳ ở trong lòng tự lừa mình dối người nghĩ!
Hai anh em ở trong phòng tắm ngây người gần một tiếng mới song song trầm mặc ra ngoài. Trên người hai người đều chỉ khoác một chiếc áo tắm đơn giản. Nam Cung Kỳ đi ở phía trước dừng lại một chút “Tiểu Cửu, tôi ngủ trước. Ngủ ngon!” Nhẹ giọng nói xong liền bước về phía phòng mình. Khi đóng cửa, ánh mắt rốt cục có chút nhịn không được nhìn về phía Tiểu Cửu đang đứng trong phòng khách. Bóng dáng Tiểu Cửu làm cho anh càng nhìn càng cảm thấy dường như Tiểu Cửu đang bị tổn thương……
Bối rối đóng cửa lại, rồi sau đó cởi áo tắm, cứ như vậy trần truồng nằm vào trong chăn. Trong đầu vẫn xoay quanh bóng dáng Tiểu Cửu thật lâu không thể tiêu tán……
Nam Cung Kỳ không biết là mình ngủ lúc nào, thời điểm tỉnh lại cảm giác đầu đau muốn chết, tựa hồ như sắp vỡ ra vậy…… Cảm xúc khó chịu nói không nên lời. Lắc lắc đầu, nhìn nhìn thời gian, đã tám giờ sáng rồi. Đang chuẩn bị xuống giường thì nghe được tiếng gõ cửa, thân thể nháy mắt cứng lại. Là Tiểu Cửu……
“Tiêu Dương cùng Thần Quang đang đợi chúng ta cùng nhau qua bên kia ăn sáng!” Nam Cung Kỳ xốc chăn lên, thay quần áo, ra khỏi phòng đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. Mười phút sau hai anh em đi sang nhà Quý Tiêu Dương!
“Kỳ, Cửu, hai người đến đây nhanh lên! Hôm nay anh hai làm rất nhiều món ngon!” Quý Thần Quang hưng phấn giơ tay lên vẫy Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đang đổi giày ở cửa!
“Buổi sáng tốt lành, Thần Quang!” Kỳ thay giày, khẽ cười nói với Quý Thần Quang một câu.
“Ân. Buổi sáng tốt lành! Mau tới ăn bữa sáng đi!” Quý Thần Quang cười cười với Nam Cung Kỳ rồi sau đó ánh mắt nhìn về phía Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương đang ở trong phòng khách, rống lên một tiếng với bọn họ.
“Đến đây!” Linh Thiên Nhiễm đứng lên, trả lời một câu!
Sáu người ngồi xuống bàn ăn. Bữa sáng bắt đầu!
“Nào, Thần Thần, uống bát canh này trước đi!” Qusy Tiêu Dương đưa một bát canh màu trắng ngà đến trước mặt Quý Thần Quang! Khóe miệng hàm chứa nụ cười ôn nhu, đáy mắt là tình yêu rõ ràng, thanh âm cũng đồng dạng là phi thường ôn nhu đôn hậu!
“Đây là cái gì ạ?” Quý Thần Quang ngửi ngửi, mùi thật nồng. Đôi lông mày thanh tú lập tức nhăn lại, trên mặt rõ ràng viết, cậu không muốn uống canh này……
Quý Tiêu Dương đưa canh tới trước mặt Quý Thần Quang, vươn tay xoa xoa đầu cậu, cười càng thêm ôn nhu “Ngoan, Thần Thần, uống hết nó đối với thân thể em rất tốt!”
“Không muốn, nhìn là biết hương vị không ngon!” Quý Thần Quang nói xong liền vươn tay đẩy bát canh ra xa một chút!
“Thần Thần, ngoan, nghe lời anh hai! Bằng không, một ngày không hôn em!” Quý Tiêu Dương một bên nói chuyện, một bên cúi đầu càng ngày càng thấp, lời này vừa nói xong thì môi Quý Tiêu Dương cách môi Quý Thần Quang chỉ còn vài cm! Thiểu chút nữa là chạm vào rồi! Có thể thực dễ dàng nhìn ra đáy mắt nhu tình của Quý Tiêu Dương một theo một tia trêu tức!
Trong đầu Quý Thần Quang nghĩ, anh hai hôn cậu, là loại hôn rất sâu, rất kịch liệt…… Tuy rằng lúc hôn xong hô hấp có chút khó chịu, nhưng là cậu rất thích…… Vì thế nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt to tròn nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Em uống hết nó, anh hai phải lập tức hôn em!” Nói xong, trên mặt lập tức thực phối hợp cho thêm một biểu tình hi vọng chờ mong!
“Đương nhiên!” Ở trên môi Quý Thần Quang khẽ liếm một chút, Quý Tiêu Dương cười phi thường sủng nịch!
“Dạ!” Nghe được lời nói của anh hai, Quý Thần Quang nháy mắt trở nên xúc động, bên bát canh lên, mang theo một loại hào hùng như tráng sĩ ra trận một đi không trở lại, một ngụm uống hết bát canh! Khi toàn bộ canh đã vào bụng, Quý Thần Quang cầm bát không trong tay đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương “Anh hai, em uống hết rồi!”
“Ân. Thần Thần thực ngoan!” Ý cười nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương càng thêm sâu, cúi đầu ngậm lấy môi Quý Thần Quang, ở trước mặt bốn người khác trình diễn một màn hôn môi nóng bỏng……
Nam Cung Kỳ ở một bên nhìn, tay cầm đũa lập tức tạm dừng…… Động tác nhai nuốt cũng dừng…… Tâm tình đột nhiên trở nên phi thường phức tạp. Nguyên bản hy vọng xa với đã muốn tắt lại một lần nữa dấy lên…… Có lẽ anh và Tiểu Cửu cũng có thể giống như hai anh em Quý Tiêu Dương! Cái ý nghĩ này vừa mới ngấp nghé, trong nháy mắt Nam Cung Kỳ liền ép nó xuống đáy lòng. Sẽ không, bọn họ không có may mắn như Tiêu Dương, Tiểu Cửu cũng không phải Thần Quang…… Sẽ không làm cái loại toàn thân toàn tâm ỷ lại như vậy!
Khóe mắt Nam Cung Cửu hơi run rẩy một chút, ánh mắt đang nhìn hai người Quý Thần Quang hôn môi như có như không liếc về phía Kỳ ở bên này, liền hiểu được bọn họ làm như vậy là có nguyên nhân…… Trong lòng nhất thời có một dòng nước ấm nhẹ nhàng chảy qua……
Động tác ăn cơm của Linh Thiên Nhiễm nháy mắt cứng ngắc! Qua hơn mười giây sau mới cúi thấp đầu xuống, nhìn không rõ cảm xúc trên mặt cậu!
Mạc Dương vẫn như trước không có biến hóa gì. Dường như không biết hai anh em nhà này đang trình diễn hôn môi nóng bỏng. Vẫn như trước thường thường gắp thức ăn cho Linh Thiên Nhiễm……
Linh Thiên Nhiễm nhẹ nâng đầu lên, ánh mắt dừng trên mặt Mạc Dương, nhìn thấy hắn vẫn hé ra khuôn mặt than, Linh Thiên Nhiễm trầm mặc……
|
93: Sức mạnh không lường được (2)
Trong không khí quái dị này, sáu trái tim mang sáu loại tâm tư, nhưng đều chung một điểm là có chút vị không nói nên lời! Sau nửa giờ ăn sáng, mọi người cùng ra sô pha ngồi. Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, hai tay vô cùng thân thiết vây quanh eo Quý Tiêu Dương, gối đầu lên ngực hắn: “Anh hai, anh không đi làm sao?”. Rất kỳ quái a, hai ngày nay không thấy anh hai đi làm!
Quý Tiêu Dương vuốt tóc Quý Thần Quang. Cười đến ôn nhu cùng sủng nịch: “Về sau có thể không cần đến công ty. Hai ngày trước không phải ở thư phòng có đặt thêm máy tính sao? Chính là dùng để làm việc!”. Sợi tóc của Thần Thần thật sự là mềm mại giống như da em ấy vậy. Làm cho hắn yêu thích không muốn buông tay!
“A!” Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương giật giật, có chút kinh ngạc kêu ra một tiếng. “Nguyên lai kia là dùng để đi làm a.” Thế này mới suy nghĩ cẩn thận, ngày đó, cậu đột nhiên cảm thấy rất kì quái, anh hai thế nào lại mua nhiều máy tính như vậy đặt trong nhà mà rõ ràng trong nhà đã có hai cái máy tính!
“Đã hiểu chưa! Tiểu bổn trư! (con heo ngốc)” Nhìn Thần Thần một bộ dạng ngốc ngốc, nội tâm Quý Tiêu Dương liền tan ra thành nước! Thần Thần của hắn, rất khả ái!
“Nguyên lai cậu kêu lập trình viên chế tác riêng một cái hệ thống là vì ở nhà làm việc!” Nam Cung Kỳ cũng hiểu được! Trước đó vài ngày, vì cái gì Tiêu Dương chọn lập trình viên kỹ càng đưa vào công ty. Nguyên lai là vì việc này…
“Ân! Này về sau cậu cũng không nhất thiết mỗi ngày phải đến công ty. Một ít chuyện bình thường, chúng ta xử lý tại nhà cũng được!” Quý Tiêu Dương đối Nam Cung Kỳ gật gật đầu!
Nam Cung Kỳ cười khẽ gật đầu. Trong lòng lại nhấc lên sóng gió… Anh cùng Cửu, nếu dũng cảm một chút, có phải hay không cũng có thể hạnh phúc giống Tiêu Dương cùng Thần Quang! Chính là tưởng như dễ dàng nhưng lại rất gian nan…
Tình yêu là phải luôn đối mặt với sự thật cùng trách nhiệm, anh chính là yếu đuối về mặt này… Anh không tin chính mình có thể kiên định đối mặt với những lại đồn đại nhảm nhí, anh cũng không tin tưởng chính mình có thể không để ý ánh mắt khác thường của mọi người, để cùng Tiểu Cửu ở bên nhau! Đồng dạng anh cũng không tin tưởng Tiểu Cửu…
Anh thật sự sợ, loại sự tình này một khi đã bắt đầu, chỉ cần một bước đầu tiên thôi, như vậy liền đã không có đường rút lui! Nếu hai người đều không thể đối mặt với ánh mắt của người đời, đều không thể dũng cảm dắt tay nhau đi đến cuối cùng…
Như vậy những đau thương của hiện tại sẽ bị sâu thêm vô hạn lần… như là rơi vào vực sâu không đáy, anh không thể không suy nghĩ…
Tiểu Cửu tuổi còn nhỏ, khả năng sẽ không hiểu lắm. Có lẽ chính là bởi vì nhất thời xúc động! Nhưng là, anh không thể không lo lắng hậu quả! Anh không thể hủy đi tiền đồ cùng cuộc sống của Tiểu Cửu…
Nếu tương lai kết quả là thống khổ, vậy hiện tại liền không cần phải bắt đầu… Nếu chia lìa, vậy đừng mến nhau…
Tiểu Cửu, chờ ba năm sau, cậu trưởng thành rồi sẽ hiểu biết nhiều hơn! Như vậy cậu sẽ hiểu được tâm tình của tôi bây giờ!
Chính là đối với trong lòng đã suy nghĩ rõ ràng như thế nhưng tình cảm lại vẫn như trước không ngừng giãy dụa! Không thoát ra được…
Tiểu Cửu, tôi phải làm gì bây giờ?…
“Như vậy thật tốt quá! Anh hai, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến công tác của anh sao?” Vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, Quý Thần Quang liền hưng phấn không thôi! Cậu không quá thích đến công ty, có những ánh mắt, cậu không thích…
“Sẽ không!” Nhìn Thần Thần hưng phấn, Quý Tiêu Dương cảm thấy làm gì cũng đều đáng giá, tuy rằng vì lấy mấy người lập trình viên mà tốn không ít!
“Anh hai, anh thật tốt!” Kích động ôm cổ Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang hung hăng hôn một cái lên bờ môi hắn!
“Ha ha! Thần Thần thật cao hứng!” Nhéo nhéo mặt Quý Thần Quang đang hưng phấn. Môi cười đặc biệt sáng lạn, hai cái răng nanh nhỏ cũng xuất hiện! Thật sự là rất khả ái! Làm cho hắn tâm tình ngứa ngáy, có chút rục rịch… Bất quá hiện tại không phải lúc, chỉ có thể cưỡng chế chính mình không được xúc động!
Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang trong lúc đó vô cùng thân thiết, đáy mắt hiện lên một tia ảm đạm! Quay đầu nhìn về phía cửa sổ. Trời xanh mấy trắng, vẫn như năm đó tinh thuần trong suốt… Chính là thiếu niên năm đó đã trưởng thành rồi. Tâm tình cũng biến đổi. Không hề như trước đơn thuần không toan tính…
Thời gian, trôi qua quá nhanh… Bất tri bất giác đã mười năm! Yên lặng thích Tiêu Dương, đã qua nhiều năm như vậy… Theo một thời niên thiếu đến hiện tại là thanh niên! Mười năm thời gian, nói dài cũng không dài mà bảo ngắn cũng không ngắn. Nhưng là, đời người liệu có thể có bao nhiêu cái mười năm?…
Đến thời điểm phải buông tay rồi. Linh Thiên Nhiêm, ngươi nên buông tay! Tiêu Dương cũng Thần Quang hạnh phúc như thế! Ngươi nên thỏa mãn!
Linh Thiên Nhiễm nhẹ nhàng nhắm hau mắt của mình, ở trong lòng nhẹ giọng mặc niệm: Đúng vậy. Nên thỏa mãn! Tiêu Dương hạnh phúc là tốt rồi!
Đúng lúc này, Linh Thiên Nhiễm đột nhiên cảm giác cánh tay của mình bị nhẹ nhàng đẩy một chút, cậu nhanh chóng thu hồi tâm tư, lấy lại tinh thần thì liền thấy tay Mạc Dương cầm một quả nho đã bóc tốt đặt trước mặt cậu!
Linh Thiên Nhiễm sửng sốt một chút, hơi hơi mở miệng chuẩn bị nói chuyện thì cảm giác miệng mình hơi lạnh lẽo. Ê ẩm ngọt ngào. Là nho… Ánh mắt nhìn về phía Mạc Dương, phát hiện hắn vẫn như trước một bộ mặt lạnh lùng… Trong lòng dâng lên một cỗ tình cảm phức tạp!
“Anh hai, anh cũng ăn!”
Bên tai vang lên thanh âm thanh thúy dễ nghe của Quý Thần Quang, Linh Thiên Nhiễm chuyển ánh mắt qua người Quý Tiêu Dương, đã thấy Quý Thần Quang đem quả nho bỏ vào miệng hắn. Quý Tiêu Dương cười đến ôn nhu mà sủng nịch, Quý Thần Quang cười đến sáng lạn mà tốt đẹp! Linh Thiên Nhiễm cảm thấy hâm mộ… Bọn họ trong lúc đó, vĩnh viễn gắt gao dính chặt lấy nhau, người bên ngoài không thể chen vào. Thật tốt!
“Thần Thần, em thật là xấu xa nha, biết quả này chua như vậy, còn chưa chín! Liền cho anh ăn!” Đem quả nho nuốt vào, Quý Tiêu Dương xoa đầu Quý Thần Quang! Thật là tiểu xấu xa…
“Như thế nào lại vậy, rõ ràng em đã lựa quả lớn nhất!” Đôi mắt to của Quý Thần Quang lóe sáng, nói như đó là sự thật! Cậu đã chọn quả nho lớn nhất… Như thế nào lại không thể ăn! Vừa mới rồi anh hai đút cho cậu ăn rất ngon!
Quý Tiêu Dương bất đắc dĩ cười cười. Thần Thần đối với những cái này vẫn còn luôn mơ hồ “Thần Thần, màu đen mới là quả chín. Em vừa mới cho anh ăn một quả màu xanh tím!”
“Nhưng là em vừa mới thấy rõ ràng anh lấy chính là loại màu này. Hương vị tốt lắm!” Quý Thần Quang chỉ chỉ bàn hoa quả trước mặt Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương nhất thời dở khóc dở cười “Thần Thần, đây là quả hồng đề, quả em cầm trong tay là nho…” Thần Thần, em thực sự là một tiểu mơ hồ! Vươn tay đem Quý Thần Quang ôm vào trong ngực, gắt gao ôm, hung hăng xoa đầu! Làm cho hắn đau lòng hết mức!
“A… Này là hai loại quả khác nhau?” Quý Thần Quang rối rắm, rõ ràng nhìn không khác nhau lắm, như thế nào khác biệt lớn như vậy…
“Kia đương nhiên, em đúng là con heo ngốc!” Cúi đầu hôn lên mặt Quý Thần Quang một cái.
Nam Cung Kỳ có chút chịu không nổi. Tiêu Dương cùng Thần Quang đang vô cùng thân thiết ngọt ngào. Tâm anh lại hoàn toàn bị nhiễu loạn… Trong đầu giống như đang có hai người tranh cãi. Lý trí nói phải từ bỏ. Tình cảm lại nói phải dũng cảm nắm lấy… Anh sẽ hỏng mất… Cảm giác đầu mình ngày càng đau. Nhịn không được cúi thấp đầu xuống, đem đầu tựa vào sô pha sau lưng.
“Làm sao vậy?” Nam Cung Cửu cảm giác được điểm khác thường. Thân mình hướng tới Nam Cung Kỳ ngồi gần lại một chút.
“Không!” Nam Cung Kỳ híp mắt, nhẹ nhàng lắc đầu! Đầu đau, dường như trong lòng còn đau hơn. Khó chịu…
“Ăn không?” Nam Cung Cửu đem quả hồng đề đã bóc tốt đến trước mặt Nam Cung Kỳ. Bình tĩnh lạnh lùng trên mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên nhàn nhạt…
Ách… Nam Cung Kỳ ngây ngẩn cả người. Anh thật không ngờ, lạnh lùng băng giá như Nam Cung Cửu lại làm việc này. Trong lòng đột nhiên sinh ra loại cảm giác không nói nên lời… Rất nhẹ nhàng nhưng cũng thực thoải mái. Đầu tựa như cũng không còn đau nữa…
“Ăn không?” Nam Cung Cửu lại hỏi. Lúc này trong thanh âm tựa như hơi dồn dập!
Nam Cung Kỳ hơi hơi thất thần liền mở miệng ra, đem hồng đề nuốt vào khoang miệng! Cắn một miếng, cảm giác ngọt ngào theo khoang miệng trôi vào yết hầu, sau đó cảm giác trái tim cũng trở nên phi thường ngọt ngào… Này cảm xúc loạn thất bát tao tựa hồ cũng không còn rối rắm nữa!
Thấy Nam Cung Kỳ ăn hồng đề trong tay mình, trong mắt Nam Cung Cửu hiện lên một tia kinh hỉ. Hắn đã nghĩ anh sẽ cự tuyệt…
Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương cười đến đắc ý như là con mèo trộm được cá! Kỳ cùng Cửu có điểm tiến triển. Đó là một hiện tượng rất tốt, có thể không ngừng cố gắng. Ánh mắt tiếp theo nhìn về phía Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm, bọn họ cũng có tiến triển. Thật tốt! Hắc hắc. Đều bắt đầu chậm rãi hướng tới xuân về trăm hoa đua nở (chắc ý nói là 2 đôi kia sắp thành)! Ân, chủ ý của anh hai thật đúng! Anh hai thật giỏi! Quý Thần Quang nghĩ, nét cười trên mặt càng thêm sáng lạn!
Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn Quý Thần Quang đang hưng phấn. Khóe miệng vẫn cười cười như trước! Thần Thần, đúng là một đứa nhỏ dễ dàng thỏa mãn vui vẻ. Bất quá, chỉ cần có Thần Thần ở bên người, hắn cũng là một người dễ dàng vui vẻ!
Nhìn Nam Cung Kỳ đem một miệng hồng đề nuốt xuống, Nam Cung Cửu không chút hoang mang lại bóc một quả để bên miệng Nam Cung Kỳ.
Nam Cung Kỳ thoáng do dự một chút, bất quá vẫn là nghe theo nội tâm mình. Mở ra miệng đem hồng đề ngậm vào miệng. Hai người trầm mặc không nói gì, một người bóc hồng đề, một người khẽ cắn cắn nuốt nuốt… Không khí ấm áp mà trước nay chưa từng có!
Mạc Dương bên này cũng phát hiện ánh mắt Linh Thiên Nhiễm đang dừng trên người mình, hàm chứa một tia cảm xúc phức tạp. Trong lòng hơi hơi kích động…
Vì thế, Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đi đầu đã có tác dụng, tại khoảng thời gian ngắn, trong phòng khách tràn ngập sự thản nhiên ấm áp! Nhìn lại còn tưởng rằng trong phòng đang có ba đôi yêu nhau… Này không khí thật đúng là làm cho người ta nhìn vào đã cảm thấy trong lòng ngọt ngào cùng vui sướng!
Cho nên sau đó Mạc Dương cùng Nam Cung Cửu đều theo bản năng nhìn về phía Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang! Bước tiếp theo nên làm cái gì?…
Quý Thần Quang ngồi ở trong lòng anh hai thật sự rất thoải mái, nhìn bốn người khác đã có tiến triển, tâm tình phi thường cao hưng, cứ như vậy xoay tới xoay lui… cậu đã buồn ngủ! Trong lòng hơi suy nghĩ một chút! Ngủ một chút cũng được! Nhưng ngay tại lúc cậu sắp ngủ liền cảm giác được anh hai nhẹ nhàng lay cậu. Có chút không hờn giận mở mắt, đôi mắt to mang theo một chút mơ hồ nhìn về phía Quý Tiêu Dương!
“Thần Thần, chúng ta ra ngoài tản bộ đi?” Bị Mạc Dương cùng Nam Cung Cửu cùng lúc nhìn chăm chú, Quý Tiêu Dương thật không biết nói như thế nào với hai người bọn họ… Thật sự rất là không tâm lý! Cho nên, chỉ phải lay tỉnh Thần Thần đang sắp đi vào giấc ngủ! Tạo cho bọn hắn một chút không khí lãng mạn!
Ách… Trong khoảng thời gian ngắn Quý Thần Quang không phản ứng lại được! Sửng sốt mất hai giây mới có phản ứng. Nháy mắt hiểu được anh hai nói tản bộ là có chuyên gì xảy ra! Vì thế gật gật đầu, trên mặt lập tức cao hứng cười “Tốt!”
Nam Cung Kỳ nhìn nhìn, tổng cảm thấy có điểm kì quái. Như thế nào cảm giác hôm nay Tiêu Dương cùng Thần Quang có điểm khác lạ?
“Cùng đi không? Dù sao, ở trong nhà mãi cũng nhàm chán!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương đảo qua bốn vị kia! Chuẩn xác mà nói thì là nhìn Nam Cung Kỳ cũng Linh Thiên Nhiễm. Quan trọng nhất là hai vị này…
“Cũng được!” Nam Cung Kỳ cười khẽ gật đầu. Nam Cung Cửu bên cạnh vẫn như trước băng lãnh, chính là gật gật đầu rất nhẹ! Không tiếng động tỏ vẻ đồng ý!
“Tôi không thành vấn đề!” Linh Thiên Nhiễm thấy ánh mắt Quý Tiêu Dương dừng trên người cậu, thản nhiên nói một câu.
Mạc Dương vẫn như trước mặt lạnh không biểu tình…
Quý Thần Quang rất là bội phục hai người kia. Trong lòng rõ ràng đều mong chờ muốn chết lại còn ra vẻ. Bọn họ thật sự là quá bình tĩnh!
“Đi, chúng ta xuất phát!” Thấy mọi người đồng ý, Quý Tiêu Dương cùng mọi người liền đứng lên ra khỏi nhà, hướng tới vùng ngoại thành phía nam, nơi đó có một bãi cỏ rất lớn, là một nơi rất tốt dành cho những người yêu nhau tản bộ!
|
94: Phát hiện sự thật!
“Anh hai, chúng ta đi bộ sao?” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh. Cậu nhớ rõ là vùng ngoại thành phía nam có chút xa, ước chừng phải đi mất một tiếng mới đến nơi…… Nhưng cậu rất thích cảm giác cùng anh hai nắm tay nhau chậm rì rì tản bộ, loại cảm giác này thật tốt! Có một loại ấm áp thản nhiên làm cho cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy phi thường thoải mái! Dường như là sẽ mãi nắm tay nhau đi trên con đường dài đằng đẵng!
Tầm mắt Quý Tiêu Dương vẫn luôn gắt gao dừng trên khuôn mặt Quý Thần Quang, khi nhìn thấy đáy mắt cậu lóe lên ánh sáng hưng phấn sáng ngời, khóe miệng liền nhịn không được cong lên. Thần Thần có chuyện gì đều viết hết ở trên mặt, thật sự là một đứa nhỏ đơn thuần mà! “Ân. Chúng ta đi bộ, Thần Thần cũng thích mà.”
“Đúng, em thích nhất là cùng anh hai tản bộ. Thực ấm áp, thực thoải mái! Em thực sự rất vui vẻ!” Ngửa đầu lên, Quý Thần Quang không chút do dự lớn tiếng nói lên tiếng lòng của mình, thanh âm nhẹ nhàng lộ ra sự vui sướng rõ ràng!
Tình yêu của Quý Thần Quang dành cho Quý Tiêu Dương cũng không hề che dấu. Mặc kệ là vào thời điểm nào, ở chỗ nào, cậu vẫn luôn dùng đôi mắt sáng ngời như ánh sao chuyên chú nhìn Quý Tiêu Dương! Giống như là im lặng muốn nói cho mọi người biết: Anh hai là người yêu của cậu, bọn họ là người yêu của nhau!
Bốn người khác ở bên cạnh nhìn Quý Thần Quang cười, nghe lời cậu nói, cảm thấy dường như trái tim mình vừa có một dòng suối nước nóng chảy qua, tràn ngập sự ấm áp! Nụ cười của Quý Thần Quang thực sự rất cuốn hút!
Khóe miệng Nam Cung Kỳ không tự giác cong lên cười khẽ, theo bản năng nhìn thoáng qua Nam Cung Cửu ở bên cạnh. Trong lòng ảm đạm nghĩ, nếu Tiểu Cửu cũng giống như Thần Thần toàn thâm toàn tâm ỷ lại mình như vậy thì có lẽ bọn họ thật sự có thể đi đến cuối cùng…… Nhưng Nam Cung Kỳ hiểu được, dù sao Tiểu Cửu cũng không phải Thần Quang! Hắn có chủ kiến và tư tưởng riêng của mình, hắn là một sự tồn tại độc lập! Sẽ không bao giờ đi ỷ lại người khác! Tiểu Cửu có một nội tâm cường thế! Anh không thể nắm bắt được Tiểu Cửu……
Nghĩ vậy, tâm tình của Nam Cung Kỳ đang bị Quý Thần Quang cuốn hút đột nhiên lại trở nên áp lực nặng nề! Khóe miệng giơ lên cười khẽ cũng nháy mắt biến mất. Kỳ thật anh thật sự rất muốn ở bên Tiểu Cửu, giống như là Quý Thần Quang và Quý Tiêu Dương vậy! Nhưng anh lại không thể bước một bước đầu tiên kia, anh, không có niềm tin……
Em rốt cuộc đang bận tâm cái gì?…… Khóe mắt Nam Cung Cửu liếc nhìn Nam Cung Kỳ thấy được Kỳ đang nhìn về phía mình! Hắn có thể cảm giác được Kỳ đối với hắn có cảm tình nhưng vì sao Kỳ lại áp chế tình yêu đó? Vì sao lại muốn cự tuyệt hắn? Kỳ, em rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Sao không thể nói cho tôi biết?……
Nam Cung Cửu lần đầu tiên cảm giác được mình thực vô dụng…… Hắn không dám hỏi Kỳ rốt cuộc đang lo lắng cái gì! Bởi vì hắn biết Kỳ sẽ không nói cho hắn. Hỏi rồi ngược lại sẽ làm Kỳ càng thêm bối rối lùi bước! Chỉ có để Kỳ tự mình nghĩ thông suốt, để Kỳ nguyện ý mở miệng thì Kỳ mới có thể nói ra suy nghĩ chân thật trong nội tâm em ấy……
Thật sự rất muốn ôm em ấy vào lòng, gắt gao, hung hăng ôm chặt giống như Tiêu Dương cùng Thần Quang! Hắn cùng rất muốn nhìn thấy trên khuôn mặt Kỳ xuất hiện nụ cười hạnh phúc! Nhưng ngay cả khi hắn có muôn vàn nóng vội thì hiện tại chỉ có thể đứng nhìn từ xa! Kỳ, tôi thật sự rất muốn cho em được hạnh phúc……
Quý Thần Quang mẫn cảm rất dễ dàng cảm giác được tâm tình của Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu bên cạnh đang đấu tranh dữ dội! Cái loại áp lực nặng nề này làm cho đáy mắt sáng ngời mang ý cười của Quý Thần Quang hơi xuất hiện sự lo lắng! Thật vất vả mới làm cho quan hệ của bọn họ có chút tiến bộ, đừng có lùi lại chứ! Kỳ cùng Cửu, hai người bọn họ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Sao lại xuất hiện cái loại phản ứng đấu tranh tư tưởng này? Cậu cảm giác trong lòng thật là khó chịu……
“Anh hai!” Vươn tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo Quý Tiêu Dương, thanh âm Quý Thần Quang mang theo một chút mất mát!
“Thần Thần, làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Quý Tiêu Dương cúi đầu vuốt tóc Quý Thần Quang. Vừa rồi vẫn còn vui vẻ như vậy, như thế nào nháy mắt liền thay đổi nhanh vậy?
Quý Thần Quang không nói gì, hướng về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu chớp mắt vài cái, ý bảo anh hai nhìn xem!
Quý Tiêu Dương lúc này mới đem tâm tư chuyển về phía Kỳ cùng Cửu ở đằng sau, trong lòng có chút kinh ngạc! Thời điểm bắt đầu ra ngoài không phải rất ấm áp sao? Như thế nào mới có một lúc lại trở về trạng thái áp lực rồi?…… Quý Tiêu Dương mẫn cảm nhanh chóng nhìn về phía một đôi khác, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm vẫn an ổn đi chung! Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi! Hắn cùng Thần Quang hai người vất vả cuối cùng cũng có chút tác dụng! Chính là Kỳ cùng Cửu có chút khó giải quyết, có chút nghĩ không ra rốt cuộc hai người bọn họ đang rối rắm cái gì?……
“Anh hai ơi!” Đợi hơn mười giây cũng không thấy anh hai nói gì, Quý Thần Quang có chút khẩn trương. Anh hai chưa nghĩ ra biện pháp gì sao? Cứ để đi xuống như vậy sao? Tình hình càng ngày càng xấu mà! Cậu cũng không muốn cố gắng cả một buổi sáng phải uổng phí a…… Kỳ cùng Cửu vừa rồi ấm áp thật tốt a!
“Ngoan, Thần Thần, không có việc gì!” Vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang, ý bảo cậu đừng lo lắng! Rồi sau đó ánh mắt ở bốn phía nhìn quanh xem có nơi nào có lãng mạn một chút không, phải tìm cái gì đó đến dời đi chú ý của Kỳ cùng Cửu. Nhưng khi vừa nhấc đầu lên nhìn quán cà phê đối diện, ánh mắt Quý Tiêu Dương trở nên lo lắng!
Ngô Tĩnh! Quý Sơ!……
“Anh hai, anh làm sao vậy?: Phát hiện Quý Tiêu Dương có chút khác thường, Quý Thần Quang ngẩng đầu nhẹ giọng hỏi.
Quý Tiêu Dương bình ổn lại cảm xúc, ánh mắt vẫn nhìn quán cà phê đối diện “Kỳ, cậu nhìn hai người ở cửa quán cà phê đối diện đi!”
Nam Cung Kỳ nghe thấy thanh âm của Quý Tiêu Dương thì nhanh chóng thu hồi tâm tư, ngẩng đầu nhìn về phía đối diện! Sửng sốt một giây mới vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình lên “Ngô Tĩnh, nữ nhân này trở về từ khi nào vậy? Như thế nào lại có quan hệ với Quý Sơ?”
“Trước tiên quan sát đã!” Tâm tư Quý Tiêu Dương hơi đổi, liền đoán được nguyên nhân của việc này, khóe miệng câu lên thành một nụ cười lạnh lùng!
“Đi theo chứ?” Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương!
“Ừm!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nắm tay Quý Thần Quang, sáu người cẩn thận che dấu, lẳng lặng đi theo phía sau Ngô Tĩnh cùng Quý Sơ! Chỉ thấy hai người bọn họ đi lên tầng hai, ngồi vào một góc khá là kín đáo!
Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ liếc nhìn nhau một cái, đáy mắt hai người đều xuất hiện chút ý cười châm chọc. Có thể Ngô Tĩnh cùng Quý Sơ muốn ngăn trở những tầm mắt từ ngoài cửa sổ thủy tinh nên mới chọn một chỗ có bình phong che lại để ngồi xuống. Sau người bọn họ vừa vặn có thể ngồi ở bên kia bình phong.
“Tĩnh Tĩnh, em về nước khi nào vậy?” Quý Sơ nhìn Ngô Tĩnh trước mặt, trong mắt xuất hiện si mê! Ngô Tĩnh chính là nữ thần trong lòng gã! Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, trong đầu gã tất cả đều là hình ảnh của cô, trong lòng tất cả đều là cô!
“Giá thầu thấp nhất là bao nhiêu?” Thanh âm Ngô Tĩnh rất là lạnh nhạt, hiển nhiên là cảm thấy Quý Sơ rất chướng mắt. Nếu không phải vì lần này giá thầu của Quý gia thấp thì cô mới lười có liên quan cùng cái tên ngu ngốc này!
Ngô Tĩnh thật không ngờ, cô chẳng qua mới ra nước ngoài du học ba năm. Khi trở về thì hết thảy đều đã là cảnh còn người mất! Quý Tiêu Dương cư nhiên chủ động chặt đứt quan hệ hợp tác với Ngô gia bọn họ! Hơn nữa còn đem toàn bộ chuyện làm ăn của gia tộc chuyển qua thành phố C! Lấy một loại tốc độ điên cuồng làm nên một kỳ tích, chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã đưa công ty trở thành một trong mười tập đoàn lớn nhất cả nước! Tiến vào trong năm trăm tập đoàn lớn nhất thế giới!
Mất đi một bạn làm ăn lớn là Quý gia, Ngô gia còn chưa kịp phản ứng thì nhất thời xuất hiện một chuyện làm cho toàn bộ gia tộc trở tay không kịp, lâm vào trong trạng thái hỗn độn! Ngay tại thời điểm này Khúc gia luôn luôn như hổ tình mồi bên cạnh đột nhiên vùng dậy, trong ba năm ngắn ngủi liền có thể cùng Ngô gia ganh đua vị trí đại gia tộc! Chuyện này làm cho Ngô gia phi thường tức giận! Nếu không phải do Quý Tiêu Dương thì Ngô gia bọn họ cũng không gặp phải kiếp nạn này! Lúc này đây, đợt đấu thầu đất này Ngô gia bọn họ nhất định phải lấy được! Nếu không Ngô gia bọn hộ sẽ bị Khúc gia hoàn toàn dẫm nát dưới lòng bàn chân……
“Ba trăm vạn! Đây là tư liệu cụ thể!” Quý Sơ nhẹ nhàng đẩy tư liệu đến trước mặt Ngô Tĩnh, ánh mắt nóng rực nhìn khuôn mặt Ngô Tĩnh!
Ngô Tĩnh nhìn tư liệu trên bàn, khi vươn tay chuẩn bị lấy thì lại bị Quý Sơ nắm lấy! Trong lòng nhất thời sinh ra cảm giác chán ghét!
“Tĩnh Tĩnh, anh yêu em! Chúng ta kết hôn đi!” Gắt gao nắm lấy tay Ngô Tĩnh, Quý Sơ nói rất vội vàng! “Trong công ty của Quý gia hiện tại còn lại ở thành phố Y anh nắm giữ một nửa cổ phần! Tĩnh Tĩnh, gả cho anh đi! Chúng ta có thể hợp tác cùng nhau đẩy Khúc gia xuống!”
“Buông tay!” Ngô Tĩnh ở trong lòng hít sâu vài cái mới làm cho chính mình không cho người đàn ông ngu ngốc này một cái tát!
“Tĩnh Tĩnh, anh nói thật đó! Nếu em không tin anh có thể cho em xem cổ phần của anh trong công ty!” Quý Sơ không buôn tay Ngô Tĩnh ra, ngược lại nắm càng chặt hơn, càng nắm càng chặt!
“Quý Sơ, anh trước tin buông tay ra đã!” Thanh âm Ngô Tĩnh dịu xuống một chút, biết hiện tại không thể đắc tội với Quý Sơ, cô chỉ có thể hư tình giả ý đối với gã!
“Được, được, anh buông tay. Tĩnh Tĩnh, em đồng ý đi!” Ánh mắt Quý Sơ như lửa nóng nhìn Ngô Tĩnh.
“Để cho tôi suy nghĩ đã!” Ngô Tĩnh rút tay lại, nhanh chóng mở tư liệu ra, xem qua một lần. Quả thật chính là tư liệu mà mình muốn, liền ngẩng đầu mỉm cười nói với Quý Sơ một câu. Rồi sau đó nhanh chóng đứng lên đi xuống dưới lầu!
Quý Sơ khi nghe thấy lời nói có lệ của Ngô Tĩnh thì cả người liền hưng phấn đến nỗi không phân biệt được phương hướng. Nghĩ đến Ngô Tĩnh thật sự sẽ lấy mình……
“Chúng ta có ra tay không?” Sau khi Quý Sơ cùng Ngô Tĩnh rời đi, Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
Quý Tiêu Dương khẽ hạ ánh mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì. Cách gần một phút đồng hồ sau mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Mạc Dương “Có thể nói cho tôi biết Lục Dao cùng Sở Phong và Tô Dật rốt cuộc giữa bọn họ tồn tại chuyện gì không?”
Chuyện cơ mật như vậy Quý Sơ sẽ không có khả năng biết rõ ràng, Quý Tiêu Dương có thể rõ ràng hiểu được ba mình còn chưa có hồ đồ đến mức này, như vậy người duy nhất có thể làm chuyện này chỉ có mẹ…… Cũng chỉ có mẹ mới có thể làm cho ba làm ra chuyện hồ đồ.
Chính là hắn không rõ mẹ vì sao lại phải làm như vậy? Nghĩ tới nghĩ lui, hắn thầm nghĩ đến một khả năng. Đó chính là có quan hệ với Sở Phong và Tô Dật! Dù sao ngày đó ở sân bay, sự luống cuống của mẹ mọi người đều nhìn thấy……
Nhưng là cho dù mẹ có thù oán với hai người Sở Phong và Tô Dật thì mẹ cũng không thể tiết lộ chuyện làm ăn cơ mật như vậy được, đây là vì sao? Quý Tiêu Dương không thể nghĩ ra điểm này. Nhưng là hắn loáng thoáng có cảm giác có lẽ việc này gián tiếp có quan hệ với Sở Phong và Tô Dật. Hơn nữa hắn cũng rất tò mò khúc mắc giữa mẹ cùng Sở Phong và Tô Dật! Chuyện gì lại có thể làm cho mẹ lộ ra cái loại biểu tình vặn vẹo như vậy……
“Thật muốn biết?” Mạc Dương nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
“Nói đi!” Quý Tiêu Dương gật đầu!
Trên khuôn mặt của mặt than Mạc Dương xuất hiện một nụ cười quái dị! “Lục Dao từng là người yêu của Sở Phong! Sau đó Sở Phong lại yêu Tô Dật!” Một đoạn khúc mắc trong tình cảm bị Mạc Dương ngắn ngủi dùng hai câu khái quát lại!
|
94: Phát hiện sự thật!
“Anh hai, chúng ta đi bộ sao?” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh. Cậu nhớ rõ là vùng ngoại thành phía nam có chút xa, ước chừng phải đi mất một tiếng mới đến nơi…… Nhưng cậu rất thích cảm giác cùng anh hai nắm tay nhau chậm rì rì tản bộ, loại cảm giác này thật tốt! Có một loại ấm áp thản nhiên làm cho cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy phi thường thoải mái! Dường như là sẽ mãi nắm tay nhau đi trên con đường dài đằng đẵng!
Tầm mắt Quý Tiêu Dương vẫn luôn gắt gao dừng trên khuôn mặt Quý Thần Quang, khi nhìn thấy đáy mắt cậu lóe lên ánh sáng hưng phấn sáng ngời, khóe miệng liền nhịn không được cong lên. Thần Thần có chuyện gì đều viết hết ở trên mặt, thật sự là một đứa nhỏ đơn thuần mà! “Ân. Chúng ta đi bộ, Thần Thần cũng thích mà.”
“Đúng, em thích nhất là cùng anh hai tản bộ. Thực ấm áp, thực thoải mái! Em thực sự rất vui vẻ!” Ngửa đầu lên, Quý Thần Quang không chút do dự lớn tiếng nói lên tiếng lòng của mình, thanh âm nhẹ nhàng lộ ra sự vui sướng rõ ràng!
Tình yêu của Quý Thần Quang dành cho Quý Tiêu Dương cũng không hề che dấu. Mặc kệ là vào thời điểm nào, ở chỗ nào, cậu vẫn luôn dùng đôi mắt sáng ngời như ánh sao chuyên chú nhìn Quý Tiêu Dương! Giống như là im lặng muốn nói cho mọi người biết: Anh hai là người yêu của cậu, bọn họ là người yêu của nhau!
Bốn người khác ở bên cạnh nhìn Quý Thần Quang cười, nghe lời cậu nói, cảm thấy dường như trái tim mình vừa có một dòng suối nước nóng chảy qua, tràn ngập sự ấm áp! Nụ cười của Quý Thần Quang thực sự rất cuốn hút!
Khóe miệng Nam Cung Kỳ không tự giác cong lên cười khẽ, theo bản năng nhìn thoáng qua Nam Cung Cửu ở bên cạnh. Trong lòng ảm đạm nghĩ, nếu Tiểu Cửu cũng giống như Thần Thần toàn thâm toàn tâm ỷ lại mình như vậy thì có lẽ bọn họ thật sự có thể đi đến cuối cùng…… Nhưng Nam Cung Kỳ hiểu được, dù sao Tiểu Cửu cũng không phải Thần Quang! Hắn có chủ kiến và tư tưởng riêng của mình, hắn là một sự tồn tại độc lập! Sẽ không bao giờ đi ỷ lại người khác! Tiểu Cửu có một nội tâm cường thế! Anh không thể nắm bắt được Tiểu Cửu……
Nghĩ vậy, tâm tình của Nam Cung Kỳ đang bị Quý Thần Quang cuốn hút đột nhiên lại trở nên áp lực nặng nề! Khóe miệng giơ lên cười khẽ cũng nháy mắt biến mất. Kỳ thật anh thật sự rất muốn ở bên Tiểu Cửu, giống như là Quý Thần Quang và Quý Tiêu Dương vậy! Nhưng anh lại không thể bước một bước đầu tiên kia, anh, không có niềm tin……
Em rốt cuộc đang bận tâm cái gì?…… Khóe mắt Nam Cung Cửu liếc nhìn Nam Cung Kỳ thấy được Kỳ đang nhìn về phía mình! Hắn có thể cảm giác được Kỳ đối với hắn có cảm tình nhưng vì sao Kỳ lại áp chế tình yêu đó? Vì sao lại muốn cự tuyệt hắn? Kỳ, em rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Sao không thể nói cho tôi biết?……
Nam Cung Cửu lần đầu tiên cảm giác được mình thực vô dụng…… Hắn không dám hỏi Kỳ rốt cuộc đang lo lắng cái gì! Bởi vì hắn biết Kỳ sẽ không nói cho hắn. Hỏi rồi ngược lại sẽ làm Kỳ càng thêm bối rối lùi bước! Chỉ có để Kỳ tự mình nghĩ thông suốt, để Kỳ nguyện ý mở miệng thì Kỳ mới có thể nói ra suy nghĩ chân thật trong nội tâm em ấy……
Thật sự rất muốn ôm em ấy vào lòng, gắt gao, hung hăng ôm chặt giống như Tiêu Dương cùng Thần Quang! Hắn cùng rất muốn nhìn thấy trên khuôn mặt Kỳ xuất hiện nụ cười hạnh phúc! Nhưng ngay cả khi hắn có muôn vàn nóng vội thì hiện tại chỉ có thể đứng nhìn từ xa! Kỳ, tôi thật sự rất muốn cho em được hạnh phúc……
Quý Thần Quang mẫn cảm rất dễ dàng cảm giác được tâm tình của Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu bên cạnh đang đấu tranh dữ dội! Cái loại áp lực nặng nề này làm cho đáy mắt sáng ngời mang ý cười của Quý Thần Quang hơi xuất hiện sự lo lắng! Thật vất vả mới làm cho quan hệ của bọn họ có chút tiến bộ, đừng có lùi lại chứ! Kỳ cùng Cửu, hai người bọn họ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Sao lại xuất hiện cái loại phản ứng đấu tranh tư tưởng này? Cậu cảm giác trong lòng thật là khó chịu……
“Anh hai!” Vươn tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo Quý Tiêu Dương, thanh âm Quý Thần Quang mang theo một chút mất mát!
“Thần Thần, làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Quý Tiêu Dương cúi đầu vuốt tóc Quý Thần Quang. Vừa rồi vẫn còn vui vẻ như vậy, như thế nào nháy mắt liền thay đổi nhanh vậy?
Quý Thần Quang không nói gì, hướng về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu chớp mắt vài cái, ý bảo anh hai nhìn xem!
Quý Tiêu Dương lúc này mới đem tâm tư chuyển về phía Kỳ cùng Cửu ở đằng sau, trong lòng có chút kinh ngạc! Thời điểm bắt đầu ra ngoài không phải rất ấm áp sao? Như thế nào mới có một lúc lại trở về trạng thái áp lực rồi?…… Quý Tiêu Dương mẫn cảm nhanh chóng nhìn về phía một đôi khác, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm vẫn an ổn đi chung! Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi! Hắn cùng Thần Quang hai người vất vả cuối cùng cũng có chút tác dụng! Chính là Kỳ cùng Cửu có chút khó giải quyết, có chút nghĩ không ra rốt cuộc hai người bọn họ đang rối rắm cái gì?……
“Anh hai ơi!” Đợi hơn mười giây cũng không thấy anh hai nói gì, Quý Thần Quang có chút khẩn trương. Anh hai chưa nghĩ ra biện pháp gì sao? Cứ để đi xuống như vậy sao? Tình hình càng ngày càng xấu mà! Cậu cũng không muốn cố gắng cả một buổi sáng phải uổng phí a…… Kỳ cùng Cửu vừa rồi ấm áp thật tốt a!
“Ngoan, Thần Thần, không có việc gì!” Vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang, ý bảo cậu đừng lo lắng! Rồi sau đó ánh mắt ở bốn phía nhìn quanh xem có nơi nào có lãng mạn một chút không, phải tìm cái gì đó đến dời đi chú ý của Kỳ cùng Cửu. Nhưng khi vừa nhấc đầu lên nhìn quán cà phê đối diện, ánh mắt Quý Tiêu Dương trở nên lo lắng!
Ngô Tĩnh! Quý Sơ!……
“Anh hai, anh làm sao vậy?: Phát hiện Quý Tiêu Dương có chút khác thường, Quý Thần Quang ngẩng đầu nhẹ giọng hỏi.
Quý Tiêu Dương bình ổn lại cảm xúc, ánh mắt vẫn nhìn quán cà phê đối diện “Kỳ, cậu nhìn hai người ở cửa quán cà phê đối diện đi!”
Nam Cung Kỳ nghe thấy thanh âm của Quý Tiêu Dương thì nhanh chóng thu hồi tâm tư, ngẩng đầu nhìn về phía đối diện! Sửng sốt một giây mới vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình lên “Ngô Tĩnh, nữ nhân này trở về từ khi nào vậy? Như thế nào lại có quan hệ với Quý Sơ?”
“Trước tiên quan sát đã!” Tâm tư Quý Tiêu Dương hơi đổi, liền đoán được nguyên nhân của việc này, khóe miệng câu lên thành một nụ cười lạnh lùng!
“Đi theo chứ?” Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương!
“Ừm!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nắm tay Quý Thần Quang, sáu người cẩn thận che dấu, lẳng lặng đi theo phía sau Ngô Tĩnh cùng Quý Sơ! Chỉ thấy hai người bọn họ đi lên tầng hai, ngồi vào một góc khá là kín đáo!
Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ liếc nhìn nhau một cái, đáy mắt hai người đều xuất hiện chút ý cười châm chọc. Có thể Ngô Tĩnh cùng Quý Sơ muốn ngăn trở những tầm mắt từ ngoài cửa sổ thủy tinh nên mới chọn một chỗ có bình phong che lại để ngồi xuống. Sau người bọn họ vừa vặn có thể ngồi ở bên kia bình phong.
“Tĩnh Tĩnh, em về nước khi nào vậy?” Quý Sơ nhìn Ngô Tĩnh trước mặt, trong mắt xuất hiện si mê! Ngô Tĩnh chính là nữ thần trong lòng gã! Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, trong đầu gã tất cả đều là hình ảnh của cô, trong lòng tất cả đều là cô!
“Giá thầu thấp nhất là bao nhiêu?” Thanh âm Ngô Tĩnh rất là lạnh nhạt, hiển nhiên là cảm thấy Quý Sơ rất chướng mắt. Nếu không phải vì lần này giá thầu của Quý gia thấp thì cô mới lười có liên quan cùng cái tên ngu ngốc này!
Ngô Tĩnh thật không ngờ, cô chẳng qua mới ra nước ngoài du học ba năm. Khi trở về thì hết thảy đều đã là cảnh còn người mất! Quý Tiêu Dương cư nhiên chủ động chặt đứt quan hệ hợp tác với Ngô gia bọn họ! Hơn nữa còn đem toàn bộ chuyện làm ăn của gia tộc chuyển qua thành phố C! Lấy một loại tốc độ điên cuồng làm nên một kỳ tích, chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã đưa công ty trở thành một trong mười tập đoàn lớn nhất cả nước! Tiến vào trong năm trăm tập đoàn lớn nhất thế giới!
Mất đi một bạn làm ăn lớn là Quý gia, Ngô gia còn chưa kịp phản ứng thì nhất thời xuất hiện một chuyện làm cho toàn bộ gia tộc trở tay không kịp, lâm vào trong trạng thái hỗn độn! Ngay tại thời điểm này Khúc gia luôn luôn như hổ tình mồi bên cạnh đột nhiên vùng dậy, trong ba năm ngắn ngủi liền có thể cùng Ngô gia ganh đua vị trí đại gia tộc! Chuyện này làm cho Ngô gia phi thường tức giận! Nếu không phải do Quý Tiêu Dương thì Ngô gia bọn họ cũng không gặp phải kiếp nạn này! Lúc này đây, đợt đấu thầu đất này Ngô gia bọn họ nhất định phải lấy được! Nếu không Ngô gia bọn hộ sẽ bị Khúc gia hoàn toàn dẫm nát dưới lòng bàn chân……
“Ba trăm vạn! Đây là tư liệu cụ thể!” Quý Sơ nhẹ nhàng đẩy tư liệu đến trước mặt Ngô Tĩnh, ánh mắt nóng rực nhìn khuôn mặt Ngô Tĩnh!
Ngô Tĩnh nhìn tư liệu trên bàn, khi vươn tay chuẩn bị lấy thì lại bị Quý Sơ nắm lấy! Trong lòng nhất thời sinh ra cảm giác chán ghét!
“Tĩnh Tĩnh, anh yêu em! Chúng ta kết hôn đi!” Gắt gao nắm lấy tay Ngô Tĩnh, Quý Sơ nói rất vội vàng! “Trong công ty của Quý gia hiện tại còn lại ở thành phố Y anh nắm giữ một nửa cổ phần! Tĩnh Tĩnh, gả cho anh đi! Chúng ta có thể hợp tác cùng nhau đẩy Khúc gia xuống!”
“Buông tay!” Ngô Tĩnh ở trong lòng hít sâu vài cái mới làm cho chính mình không cho người đàn ông ngu ngốc này một cái tát!
“Tĩnh Tĩnh, anh nói thật đó! Nếu em không tin anh có thể cho em xem cổ phần của anh trong công ty!” Quý Sơ không buôn tay Ngô Tĩnh ra, ngược lại nắm càng chặt hơn, càng nắm càng chặt!
“Quý Sơ, anh trước tin buông tay ra đã!” Thanh âm Ngô Tĩnh dịu xuống một chút, biết hiện tại không thể đắc tội với Quý Sơ, cô chỉ có thể hư tình giả ý đối với gã!
“Được, được, anh buông tay. Tĩnh Tĩnh, em đồng ý đi!” Ánh mắt Quý Sơ như lửa nóng nhìn Ngô Tĩnh.
“Để cho tôi suy nghĩ đã!” Ngô Tĩnh rút tay lại, nhanh chóng mở tư liệu ra, xem qua một lần. Quả thật chính là tư liệu mà mình muốn, liền ngẩng đầu mỉm cười nói với Quý Sơ một câu. Rồi sau đó nhanh chóng đứng lên đi xuống dưới lầu!
Quý Sơ khi nghe thấy lời nói có lệ của Ngô Tĩnh thì cả người liền hưng phấn đến nỗi không phân biệt được phương hướng. Nghĩ đến Ngô Tĩnh thật sự sẽ lấy mình……
“Chúng ta có ra tay không?” Sau khi Quý Sơ cùng Ngô Tĩnh rời đi, Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
Quý Tiêu Dương khẽ hạ ánh mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì. Cách gần một phút đồng hồ sau mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Mạc Dương “Có thể nói cho tôi biết Lục Dao cùng Sở Phong và Tô Dật rốt cuộc giữa bọn họ tồn tại chuyện gì không?”
Chuyện cơ mật như vậy Quý Sơ sẽ không có khả năng biết rõ ràng, Quý Tiêu Dương có thể rõ ràng hiểu được ba mình còn chưa có hồ đồ đến mức này, như vậy người duy nhất có thể làm chuyện này chỉ có mẹ…… Cũng chỉ có mẹ mới có thể làm cho ba làm ra chuyện hồ đồ.
Chính là hắn không rõ mẹ vì sao lại phải làm như vậy? Nghĩ tới nghĩ lui, hắn thầm nghĩ đến một khả năng. Đó chính là có quan hệ với Sở Phong và Tô Dật! Dù sao ngày đó ở sân bay, sự luống cuống của mẹ mọi người đều nhìn thấy……
Nhưng là cho dù mẹ có thù oán với hai người Sở Phong và Tô Dật thì mẹ cũng không thể tiết lộ chuyện làm ăn cơ mật như vậy được, đây là vì sao? Quý Tiêu Dương không thể nghĩ ra điểm này. Nhưng là hắn loáng thoáng có cảm giác có lẽ việc này gián tiếp có quan hệ với Sở Phong và Tô Dật. Hơn nữa hắn cũng rất tò mò khúc mắc giữa mẹ cùng Sở Phong và Tô Dật! Chuyện gì lại có thể làm cho mẹ lộ ra cái loại biểu tình vặn vẹo như vậy……
“Thật muốn biết?” Mạc Dương nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
“Nói đi!” Quý Tiêu Dương gật đầu!
Trên khuôn mặt của mặt than Mạc Dương xuất hiện một nụ cười quái dị! “Lục Dao từng là người yêu của Sở Phong! Sau đó Sở Phong lại yêu Tô Dật!” Một đoạn khúc mắc trong tình cảm bị Mạc Dương ngắn ngủi dùng hai câu khái quát lại!
|