Một ngày thứ bảy thật tẻ nhạt, lay hoay một vòng đâu đó Thủ Thừa cảm giác lạ thật.. Như lần đầu tiên đên một nơi lạ lẩm vậy. Như muốn hoà vào đâu đó niềm vui lẩn nỗi buồn, gió như tát vào măt khiến nó tỉnh người. Thì ra đên đoạn nhà em, nó nhìn xa xăm vào hướng nhà người mà nó thường sáng đón chiều đưa. Tự dưng nó đậu xe lại ngẫm nghĩ về em như thằng bệnh đứng giữa đường vậy... Iu quá hoá bệnh mà...
" sao lúc này làm biếng viết thật, mình không còn tâm trạng cũng như ngày nào củng làm bạn với mem cay, mệt thật "
Thôi thì ..... Quá khứ ơi chào mi nhé.
Hạnh phúc ơi chạy đi nhé..
Này cô đơn ta làm quen nhé..
Nhắn nỗi buồn đi chung cho vui.
Tạm biệt em nhé, dù anh biết anh rất đau và không bao giờ nếu em được nữa. Càng cố gắn bao nhiu hi vọng chẳng được gì em à. Câu chuyện mình kết thúc buồn thật, chắc em ngạc nhiên vì kết thúc buồn, không phải buồn với em mà là với anh, em hạnh phúc cùng người mới rồi còn gì. Anh iu quá hay do anh luỵ vậy em, người anh cô đơn lắm em à, anh tìm đến men cay và uống thật say. Tiếc thật, anh không thể nào quên được em. Càng say càng nghĩ về em nhìu hơn em biết không. Mỗi ngày em gái anh đều nói chuyện cho anh vơi nỗi buồn vậy mà anh vẫn chứng nào tật ấy vẫn nhớ em... Hài thật... Anh càng lúc thức khuya nhìu hơn, sdt e anh nhớ như in vậy... Anh không muốn làm phiền em tí nào. Anh biết thế nào là sự thờ ơ rồi...
à mình chia tay bao lâu rồi vậy em
Quá khứ 1 lần nữa hại nó mất đi tất cả.. Từng người.. Từng người một đến và rời đi ngang qua nó
Tại mình à.. Hay sao???
Tự nhiên bực thật.
Haizz cô đơn thật, lại ôm tương tư lấp đầy nhật kí. Từng cơn mưa như gửi tất cả tâm sự vào đây. Bao nhớ nhung bao kỉ niệm trôi cùng tâm trạng này. Lại thắc mắc rồi.
Cho tôi hỏi tình là gì ?
Iu là gì ?
Vui không ?
Ăn ngon không ?
Có hạnh phúc chứ ?
Đơn giản vì tôi đả không còn hi vọng khi tôi 20, dù ai biết đến tôi, hãy mĩm cười nhé. Đừng trách kẻ khờ này, vì bạn hãy nghĩ. Nếu bạn trong tình huông này của tôi, bạn sẽ nghỉ gì ???? Tôi không rối ! Vẫn Ngu ngơ này... Càng suy nghĩ càng cố sắp sếp một lạ lẫm nhất, tuy có chạnh lòng hay đau đớn vẫn mong ai kia hạnh phúc.
Tôi là vậy.. Không ai có thể thay đổi tôi.( chắc vậy ) nếu ai cô đơn như tôi, hiểu cảm giác này hay không, có cùng tâm sự hay không, dĩ nhiên không.
Không ai nghĩ như nhau. Phải không.
Bạn là bạn và tôi là tôi. Đúng chứ.
Hiện tại nó và Trang không ai nhắn tin ai, khôn ai ngó ngàng, phải chăng ta đang cố muốn lạc nhau giữa dòng đời này đây. Em củng muốn rời xa anh phải không Trang. Anh buồn lắm.
( với Trang con người nó rất quý trọng, luôn chiều Trang một cách tốt nhất, dù Trang có thế nào, có rời nó hay không nó sẽ mãi như thế. Nó biết Trang bên ngoài thì luôn lạnh lùng nhưng bên trong là một đứa trẻ cần được nuông chiều và nũng nịu đấy. Nhìu lúc nó cảm giác thích Trang nữa chứ... Hihi )
Ngày thứ 3 mệt mỏi. Hôm qua nhậu bí tỉ lun chứ. Không còn nhớ trời trăng lun... Vẫn cố tỏ ra không say để sáng suốt khi nhắn với nhỏ em Lan Chi, không bao giờ để mình cho ng khác xem đc. Càng cố giấu cảm xúc nhưng càng muốn hét to với cả thế giới " tôi mất em và tất cả ". Rồi luôn cô bạn thân Ngọc Trang im lặng nữa. Rồi rồi.... Nhiu thứ quá
Chài ơi sĩn mình nt mà xem lại muốn đie.
Nó và Lan Chi nhắn đây sao, nhục quá. Nó nhắn nó say cái cô ngốc này la một tăng lun nào là bắt xin lỗi 29 lần nữa. Không biết có lí do gì k hay cô ấy thíc só 29 nhỉ. Hồi qua làm nhỏ bực lun thì phải... Mà bình yên khi ở với nó. Lan Chi là vậy suốt ngày bên nhỏ cũng k mệt mỏi. Giá mà em sinh ra băng anh, anh có thể iu thương em nhìu hơn, đứa em như em khó mà trị. Phải không em? Ngày nào đó e lớn lên cho em coi anh viết về em thế nào, hihi. Cô em gái.
Ừ quá khứ oi, giờ đây t đang cố quên m đấy, m thấy k. M quên t chưa vậy, càng ở bên m nhìu t càng cảm thấy rất bục bội đó m à. M làm t đau đớn 1 năm nay rồi. Thậm chí, m k an ủi t phần nào luôn chứ. M cứ moi moi kí ức t ra chi vậy. T phải sống với nổi buôn đến bao giờ đây.
T giờ đây, khác rồi. Hihi vì vậy quá khứ à ta tạm xa nhau.
Hk biết mình đủ cứng để quên mọi thứ hay chưa mới đó mà gần 1 năm rồi, gần ấy time xa nhau. Nhớ lắm những lần hò hẹn, hài thật. Mới nói rời xa quá khứ vậy mà. Ngẫm củng mắc cười thật, mình như cái tổ tư vấn với bạn bè về quần áo và tình iu, ai củng hỏi mấy câu tiếu thật, dưới đây trích 1 phần vậy.
" À mà T có bao giờ T iu thầm ai chưa, có thấy nhói nhói khi nhìn ng khác chăm sóc ng mình iu thầm thế nào nhỉ.
- ( ngẫm tí ) sao lại hỏi thế
Tại củng đang iu thầm mà đâu có biết ngta thế nào đâu. Đôi khi củng buồn, thấy mấy stt vớ va vớ vẫn hiền đầy.
- ai vậy.
Bí mật, mà tl đi. Iu thầm hạnh phúc k.
- có iu thầm đấy, mà cũng có lúc vui và cũng có khi buồn lắm
Vui vì điều gì T ( chắc ngạc nhiên đây )
- thì được iu nè, được ngắm ng mình iu thầm, đôi khi vậy củng vui.
Tâm thần, sao tui k thấy vui. Thế sao buồn.
- người ta k iu mình. ( có lẽ đúng, ai iu thầm củng giống tôi chứ, với riêng tôi cảm nhận như thế, chỉ vì khoảng cách mà tôi dường như mất NT, iu thầm củng đủ. Khi bị la mắng khi thì nghe những câu cọc lóc, buồn vì mình chỉ là ng bên em lúc em buồn mà thôi. Im lặng củng tốt phải không em )
Thế sao T k nói cho ngta bít, gặp tui tui nói mất đất.
- hì, coi lại mình i. Củng k dám nói mà la la.
( lại cười, nhìn nhỏ cười đẹp thật ) hk biết, à nếu một ngày tui rời xa T, T có nhớ tui k " giá mà anh nhận ra, giá mà k hờ hững thì chắc em k đi phải không "
- hk, nhớ chi
Ờ cóc cần. "
Vậy đấy, mình tl chả vào vấn đề sâu với cái cô bạn này. Cũng làm mình suy nghĩ nhiu thật, mình củng từng iu thầm Trang thì phải. Hihi nghĩ tự nhiên cười bản thân.
Ngày thứ mấy rồi nhỉ, tâm trạng gì đây.
Vừa xem xong bộ phim họ ôm nhau và khóc đấy, tình cảm là vậy sao. 2 con người sẽ thành 1 gđ tương lai, có căn nhà và đứa trẻ. Lại nhớ cái ôm lần đó, không ngờ nó là tương lai khi anh biết bây giờ. Anh nói đùa là sợ không được ôm em trọn vẹn lần nào nữa. Anh đã ôm và bồng em lên, em ấm áp lắm em có biết không. Anh nhớ lắm, anh đang khóc em à.
Quá khó để quên em thật đấy ng iu cũ à. Anh muốn ôm em lắm, muốn nói là " anh còn iu em ". Nếu như được mượn lời bài hát có lẽ anh mượn tất cả những bài hát tình cảm sau chia tay dành cho em đấy người lạ à.
Anh lại làm đau anh rồi này, một chút ngộ nhận là lỗi của anh đấy. Khi nào em xem được những dòng này đây.
Anh đang suy nghĩ có nên dừng con đại học lại hay không. Sao em không la anh, sao em không đt nạt và hâm he anh nữa... Anh muốn em la mắng anh lắm đấy... Đồ ngốc
Một năm rồi, em thấy không. Nếu như có luật bồi thường trong tình yêu, anh bắt em bồi thường ngày tháng yên bình bấy lâu nay cho anh, em có thấy bất công không. Em quên anh nhanh, và không nhìn anh lần nào nữa ư.. Vậy không có vụ tai nạn em có rời bỏ anh không? Tiếc cho một con người ngồi đây than thân trách bản thân... Thất vọng vào một tình yêu từng tồn tại.. Tuyệt vọng vì em lạc khỏi tay anh.
Đến lúc anh bắt đầu cuộc sống mới thật rồi... Cũng như lựa chọn mới thôi nào.
Ba ngày, ba ngày đưa ra lựa chọn..
1 là dừng hoàn toàn việc học lại, kinh doanh con đường mới không làm gia đình
2 là tiếp tục học, kinh doanh vấn đề chả có tí vốn như thế này bây giờ..
Ba ngày ngắn thật mới đó 1 ngày dài trôi qua rồi... Cơ hội thứ mà những cuốn sách hay viết đây à.
Đáng suy ngẫm thật.
Mất em mọi thứ trở nên khó khăn đối với anh... Từ công việc, học tập rồi kinh doanh cũng em chọn cho anh.. Sao em không chọn nốt chặn đường cho anh sau này..
Em hứa lèo quá vậy.... My Story bắt đầu rồi đấy em thấy không, nó đang từng bước thay đổi anh đấy em. ( thở dài ngao ngán ngẫm nghĩ đủ điều, ngày lại ngắn đêm thì dài )
Mệt... Rất mệt. Cả người bạn, ng bạn thân NT cũng rời...
Muốn hét thật to với họ " cho anh biết lí do đi "
Đâu có ngờ hôm nay mình lại viết truyện thế này.. Thôi thì đưa ra câu trả lời thôi.( lòng chợt buồn )
Có lẽ phải viết tiếp và đi đến những con đường con mới, hạnh phúc cũng như tìm kiếm cái tôi mới hơn.
Sẽ phải tạm biệt cái thời sinh viên giữa chừng.. Chọn cho mình ước mơ đơn giản nhất. Những chuyến xe buýt, gánh hàng rông, những công viên, quán caffe, li nước mía, tô phở ngày mưa, quán cơm cô bạn cũ, hay những chuyến đi bộ, đi hát cùng với những người bạn quen một cách vô tình....( nhìu quá không nhớ hết nỗi ). Cám ơn vì đả bên tôi nhé. Nhớ lắm đấy
Màu áo sinh viên ơi.. Có thể xem như t bỏ cuộc.. Hoặc có thể t chọn hướng mới. Sài Gòn ơi chào mi nhé.
Không em anh phải tự quyết định vậy.. Cám ơn em, cám ơn vì đả đi qua cuộc đời anh dù chỉ một lần... ( nói câu này không biết bao nhiu lần )
Thôi thì.....
Điền tiếp những trang đang còn trống tiếp về một con người ở độ tuổi đôi mươi.. Một câu truyện dài đang đợi...
Bây giờ những mối quan hệ mới những con người mới.. Song vẫn tiếp viễn quá khứ tuy có khác chút. Nhưng sẽ là phần hay sau này.. Một ngày nào đó muốn những dòng nhật ký mãi không phai theo time. Mỗi con người mỗi sự lựa chọn phải không nào.( và bạn cũng thế )
Cái ngày xem bói ngớ ngẫn năm trước vậy mà củng đủ làm lung lay một người bây giờ.. Mai mắn thôi nhé.
Ừ thì 20 ừ thì cậu sẽ phải chọn cho mình một hướng đi có chút khác biệt so với ngành của cậu, tay cậu có thể sau này viết phần nào đó về dạng tình cảm. ( cái này sai rồi.. Bấm đt dí máy tính nha nha ). Người bên cậu sẽ là một cô nhỏ hơn cậu về độ tuổi ( chưa tìm ra )
Nếu cậu thật sự bình tỉnh trong mọi tình huống tương lai đối với cậu sáng so với người khác ( khù khờ lắm, hehe chưa muốn lớn )
Sai 2/3 rồi còn gì. Dù gì cũng cám ơn cái gọi là tương lai biết trước ấy.
Tôi chỉ tin tôi thôi.. Tôi điền tiếp phần tôi.
Dù ai nói gì, ai làm gì, ai nghĩ gì tôi cũng vậy. Tôi chọn tương lai..
Tương lai không thể chọn tôi.
Cơ hội tôi sẽ thử.
Time tôi sẽ dùng..
Lời nói thì đả nói rồi đấy, đâu rút đc.
3 thứ đó tôi cần...
Quá khứ này
Có lẽ đây là lần cuối cùng anh đi tìm lại kí ức ngày xưa
... Và cũng là lần cuối cùng anh viết về em cô gái từng iu thương ngày trước. Có thể gọi đây là phần Anh và Em bắt đầu mối quan hệ không tên, cũng là phần kết thúc toàn bộ kí ức về em. Và mở ra một phần mới về anh.
Dù cho sau này em có chuyện gì, có vấp ngã, có nhìn những phần trước hay ra sao.. có như thế nào đi... Anh cũng không quan tâm. ( time đa không chọn hai ta )
Hay đâu đó trên đường đời ta gặp lại nhau thì nhẹ nhàng lướt qua nhau cũng được, né tránh anh cũng được, chào anh cũng được.. Nhưng xin! Xin đừng bước tới và hỏi về cuộc sống anh thế nào ( hãy cảm giác anh đau thế nào khi mất em ).
Vì đâu đó tương lai anh không phải là anh của ngày trước đâu em à, không phải kẻ luỵ như vài tháng trước nữa em. Em thấy không, quên em rôi nè.
Em hãy nhớ....
Hãy giữ một phần nhỏ kí ức đẹp về cả hai ta.. Cũng đừng nhắc lại hay trách móc. Một khi lướt qua nhau..hãy mĩm cười đừng ngoảnh lại có được không.
Ai thay đổi củng được ai quên nhanh củng được.. Ai buồn, ai vui, ai hạnh phúc, ai đớn đau củng kệ.
Quên... Cách chọn lựa. Là câu trả lời mới.
Anh không chờ nữa, không chờ ngày em quay về và tha thứ cho em được nữa.
Anh khác rồi em. ( dù anh cố gắn hứa chờ đợi em hiểu ra và quay về bên anh, em nói không cho anh cơ hội, nói anh đừng chờ.. Em nhớ chứ.. Em đả không còn iu anh, anh biết.. Chỉ vì anh cố nếu. Trớ trêu em nhỉ )...
Tự nhiên nóng thật, nói một hơi luôn.. Mà đó giờ mình chưa lần nào như thế thì phải.... Vẫn nhớ quá khứ
Em im lặng luôn đi Ngọc Trang... Tại vì quá khứ của anh mà em và anh im lặng mãi sao.
Em có biết vậy quá lắm hk...
Anh chỉ có một mình cô đơn, trong khi em đi làm từ sáng đến chiều. Còn anh thế này đây. Em trách anh à
Thế này anh mệt moi lắm em à, đừng vậy. Đừng im lặng anh không thích đâu.
Em thấy đấy anh vẫn là anh đấy thôi... Có thể một tên khờ cũng được, một kẻ ngốc hay đứa trẻ con cũng như một con người mới thì.... Ta vẫn biết nhau phải không. Đừng im lặng nhé. Anh chờ em đó. Anh không muốn tình bạn mình rạng nức như bây giờ. Thật sự anh cần em. Viết truyện thì anh lười thật, mà vẫn cố gắn viết về cuộc sống xung quanh chúng ta, anh buồn đấy cô bạn thân à.
Em thì đăng stt rồi xoá nhanh.. Anh k xem đc, k biết em đang nghĩ gì.. Có nhớ anh k.
Thôi thì anh chờ hồi âm từ em.. Đừng lm khoảng cách mình tăng thêm em nhỉ. Cái quá khứ đó anh đả cố quên rồi.
Nhưng.... Tại sao mọi người xung quanh cứ hỏi anh.... Ừ thì này rồi lại nọ. Anh mệt lắm em, em củng rời anh luôn.
Dù anh biết em đả xem nhưng sao em vẫn cố chấp như thế, bất công với anh hay k em.
Ta đả hứa gì còn nhớ k Trang.. Đừng vì vậy mà ta xa nhau
Vậy là quá khứ một lần nữa tái diễn đây sao, đau đớn đây sao.
Tình bạn và tình iu sao nó mỏng manh quá..
Mới đây lại cuối tuần, tuần cuối cùng của tháng 7, lòng chợt buồn đôi lúc nghĩ lại những mối quan hệ nhanh chóng lướt qua đời nó. Từnb cô gái.. Nó là vậy chả bao giờ biết quan tâm là gì, làm quen còn k xong. Giữ lại được chỉ quá khứ và đâu đó có người vẫn theo dõi nó.. Vẫn luôn vậy nó biết.. ST là người đầu câu chuyện có tên, nhưng nó không viết.. Viết củng chỉ đau đớn hơn, ng bạn thân giờ nó hình dung như nó bị ghét cay ghét đắng. Giá mà ngày trc cho Cô ấy li do là không bị khổ nỗi đt hư và lo học... Giờ gặp lại chỉ trách móc đc gì nữa.
Thôi thì ST nè, k biết e xem hay k xem. Thà anh cố giấu về e luôn e nhé.. Nếu viết em sẽ bật khóc đấy... Lúc a cố gắn bỏ cái mối quan hệ đó là anh có lí do của anh.. Dù em hận anh củng đc, ghét anh củng đc, có như thế nào đi nữa anh củng chỉ im lặng thôi.
Có thể dù không còn nhớ những kí ức đẹp thời cấp3 , nhưng vẫn lưu lại đc điều gì đó bây giờ.
Cái giá của anh ngày hôm nay ( nay hơi cọc viết không cảm xúc bao nhiu, tức thì rất nhìu, phải vượt qua một mình thôi )
Hài thật... Bạn vẫn là ban. Bao ngày qua chỉ có cái cô ngốc Lan Chi là luôn bên mình, ng em gái luôn gây phiền phức cho nó. Than thất tình búa lua xua. Khổ với nhóc này...
Chưa nghĩ là sẽ bên cái cô ngốc này.. Môi ngày đều là một kiu tin nhắn thú vị ( nếu bạn biết cách bạn sẽ giử đc ng bên cạnh, k phải luc nào cung hoi ăn uông hay lm gi này nọ là giữ đc mối quan hệ lâu dài đâu, trêu ghẹo cũng đc. Chọc cũng đc, giả nai củng đc.. Vì nếu thật sự bạn cần họ thì bạn phải biết cách đúng chứ )
Ngay cuối tuần lặng lẽ trôi.......
Nói về ST, người từng là bạn thân khi còn bậc trung học và giữa bậc phổ thông, thân nhau riết sẽ hoá tình cảm đấy, bươc vào bậc phổ thông là những chuỗi ngày nó và ST bên cạnh, nhỏ thường vào nhà chơi buổi sáng với nó, ăn cùng nó, rất vui. Ta nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén là đúng, dần dần tình cảm xen vào nhiều hơn.
Nhìu lúc giỡn vô tình tay nó cham vào người nhỏ cả hai cùng đỏ mặt khi nhận ra, có khi lăn ra giữa nhà nhỏ đè nó nữa chứ. Rồi khi hai mặt chạm vào nhau, lúc đấy không biết sau ta lại hun nhau. Một nụ hôn của người vừa mới lớn, nụ hôn đầu chả biết như thế nào. Môi chỉ chạm vào môi chứ lúc ấy có biết hôn môi là thế nào đâu. Nhớ lại thấy mình lúa thật. Phải chi lúc ấy đừng hôn há, sẽ không có những ngày sau tối ngày giơn cho đã rồi hôn nhau có khi cắn nhau đâu ST à, nó thì nghĩ là bình thường. Con nhỏ ngày một nãy sinh tình cảm với nó nhìu hơn.. Sau hồi đấy a không nhận ra nhỉ. Sau ta cứ mãi vui đùa với nhau như thế. Nhỏ vào nhà nó là rất nhìu, còn đem cả đồ vào thay luôn chớ... Vui thật.( có khi hôn còn mãnh liệt hơn mà thôi k nói thêm đâu, trẻ trâu chưa bít làm bậy là gì đâu, hihi ) vậy mà cũng gần hết năm lớp 10 há,lúc đấy là lúc gđ ST có chuyện. Nó biết mà nó vẫn cố giấu nhỏ, rồi biết về ST không lo học, ba mẹ nhỏ rất giận nhỏ, giờ đây không nhớ rõ lắm. Nó chỉ nhớ có tin nhắn gữi nó là để yên cho ST học, đừng làm phiền nhỏ nữa. Nó chỉ biết ậm ừ. Nó đả tắt máy một tuần để suy nghĩ mọi thứ ( lúc đấy cuộc gây càng tăng độ đỉnh điểm, và nó hay nhỏ bị ba đánh và cắt tóc của nhỏ không cho nho đi chơi, nó chợt rơi nước mắt, có le nó cũng cod tình cẢm thật vơii nhỏ. Nó suy nghĩ thêm 2 ngày và chon cách quên em, không gần em, không liên lạc em nữa. Nó đả nhắn tin cuối cùng đừng bao giờ tìm và gặp nó hay vô nhà nó nữa, rồi nó bẽ sim, không cần đợi tin nhăn nhỏ luôn. Nghi xài đt luôn, vậy mà time trôi nhanh quá, nó gần như quên đc nhỏ. Khi mọi chuyện lắng xuống sau hơn vài năm. Nó đả tìm cách liên lạc xem ST thế nào, điều mà nó biết là lúc nó rời đi ST đả đau khổ nhìu lắm. Rồi nhận ra ST bât đầu hận nó thêm, nó càng không muốn giải thích. Nó biêt em sẽ không tin nó đâu. Lúc này nó bắt đầu cô đơn, nó cũng tìm cho munhf hạnh phúc mới nhung vẫn là kẻ lạnh lùng và ic kỉ như thế thôi. )
Time mới đó nhanh thật.. Mới đây ta cũng 20 hết rồi ST há. Dù chỉ trò chuyện qua zalo nhưng vẫn thấy em còn hận anh nhìu thật, anh cô đơn như ngày hôm nay em cũng nói đáng nữa. Anh biết anh trả giá như thế em vẫn chưa vừa í có đúng hk. Anh vẫn kiên định không giải thích lí do xưa dù em có hỏi. Anh vẫn mãi im lặng thôi. Rồi ta nói những chuyện như người lớn thật sự. Lúc hỗm a lại tin em nói thật... Lại muốn găp em để làm những việc anh chưa làm cho em như em đả nói, dắt em đi chơi hay dẫn em đi ăn v..v rât rất nhìu việc anh chưa làm cho em, ng iu anh cũng giống như em, rất nhìu việc anh chưa làm cho cô ấy. Đúng là mất đi mọi thứ ta mới thấy quý trọng mọi thứ xung quanh đang diễn ra phải không. Thôi thỉ dù gì anh cũng nói hết rồi, em có đọc hay không, có tha thứ hay không, không quan trọng. Anh bây giờ khác lắm em à. Hãy hiểu cho anh.
Đồi hoa mặt trời bài hát tưởng chừng quên lãng hôm nay lại được nghe lần nữa, cũng là một người hát cho nó nghe... Cảm xúc chợt rưng rưng khoé mắt... Bài hát ngọt ngào vấn vươn nhiều cảm xúc thật.
Đến bao giờ tôi có thể đứng vững đây.
Gió ơi gió đừng vội kéo mấy... Hay thật. Cơn gió của em giờ phương nao, anh chỉ là chiếc lá khô còn cố nếu cành. Đâu thể dễ dàng quên như em.! Phải không ?.
Con đường em bước không cùng con đường anh đi. Nơi anh đang đến là một mặt trái của hạnh phúc.
Còn em, nơi em đến là hạnh phúc em chọn bên người mới...
Nếu ngày mai gió có tắt, hãy cố nếu lại và niếm lại nỗi đau của chiếc lá xem sao... Xem lúc lá nếu một cơn gió là vất vã thế nào.
1 tháng 2 tháng.... Rồi 1 năm qua.
Nơi đó cũng là quá khứ... Chuyện này thật sự ngở ngàng thât...
Trở lại thực tại. Con đường cũ vẫn bóng dáng người quen... Haizzzz đâu đó lang lang nữa rồi. ( quá khứ ơi đừng khơi lại nhé ) vừa đi vừa hóng gió thật thoải mái, không cảm giác nào như hôm nay. Hoà mình vào cơn gió, điều mà mình thíc khi còn nhỏ... Cuối cùng con người cô đơn đả k tồn tại mãi trong tim. 1 năm time quá đủ.
Trở lại ban đầu cũng tuy có tí ngạc nhiên, mình lạ vậy..
" ngốc Lan Chi này tí nữa thì anh đả gục vào tim em rồi, ta trò chuyện sâu thật... Phù, mai thật mém nữa thì ta iu nhau, phải không.
Này ngốc đừng có iu anh biết chưa, câu này mém nữa anh lại nói cho cưng rồi, chắc em ghét câu này phải hôn... Hihi anh là anh của ngốc đó. Bên em đúng là anh quên mọi chuyện thật... Anh quý em lắm đây, dù em ngang ngược cở nào, hun giữ cở nào. Bên anh, em vẫn mãi trẻ con thôi. Cũng không đc pun chuyện tc hỉu không,? Anh k cho ngốc buồn đâu.! Anh là anh, anh hỉu tính ngốc thật! Bạn trai ngốc còn không hiu đc ngốc nữa. Không biết sao lại vậy.
Hôm nay bài đặc nói một hơi ín lịc với nhau há, vui quá trời đất lun!!! Nhờ có niềm vui, anh đả cố can đảm nếu cái tình bạn của anh đang tan nát luôn, cám ơn ngốc quá chài un "
Vui thật... Trang. A cám ơn cám ơn em đả tha thứ và không giận anh như anh nghi, em biết không. Em trả lời sau 1 tháng ta im lặng đấy.. Dù có tí lạnh lẻo nhưng anh tin, a hâm nóng tình bạn mình đc.
- còn nhớ đến t à..
Tl vậy mà dỗi thật đó, đừng xa anh nữa nha. Ngọc Trang.
Đi ngủ đi chiều còn có sức làm nè.
Phù thế mà nghĩ nhìu thật.. Em thật khó hỉu Ngọc Trang à.
P/s: viết lung tung thật... Hihi mà thích..
Những tin nhắn trên nay còn đâu, cuối cùng thì ta cũng là người lạ em nhỉ... Quen được nhau giữa chốn đông người là khó, hiểu được em lại càng khó hơn.
Lại tiếp tục là người dưng, đôi tay cố bấm những dòng này đã run run. Sợ cái gọi là cô đơn, sợ cảm giác tẻ nhạt.
Quá nhìu quá khứ ùa về có cả Trang lẫn em ng iu cũ à. Thế là nó mất Trang vì cái quá khứ kia, một con người hay la mắng nó khi nhỏ giận. Trang à, thật ra anh đả iu thầm em khi em bên anh lúc anh cô đơn lắm, tại vì còn quá khứ anh đả chờ ngày nói cho em biết là mình bắt đầu nha em. Em biết đấy, anh lại để mất em rồi. Không bắt được em rồi người lạnh lùng kia ơi. Do anh hay do quá khứ của anh.
Dù nước mắt anh rơi nhưng em chẳng quan tâm phải không, em vẫn thế em rời xa anh anh, đúng không ?
Đúng là khoảng cách không thể rút lại nhỉ..
Chốn đường đời quá đông đúc người không thấy em ở đây, khoảng cách một lúc một lớn hơn. Anh k tin rằng mình có thể giữ được em,chỉ có thể đặt trọn niềm tin dù anh k bên cạnh. Khoảng cách đả giết chết rất nhiu tinh yêu. Nếu thật sự em muốn rời anh, anh cũng không ép em được. Vì nếu em muốn rời xa anh.
Vẫn thói quen ngày nào cũng xem em có onl hay k. Thật ngốc phải không nào. Ta lạc nhau thật rồi bạn tôi ơi. Vừa kết thúc lại bắt đầu cô đơn khi em rời anh.
Mọi thứ càng lúc càng chán nãn đối với một người cô đơn em à..
Càng lúc càng có nhìu người rời xa nó hơn, nó cô đơn nhìu hơn, phải chăng quá khứ đang ảnh hưởng tương lai của nó ư. Nó thấy ấm ức thật.
Hét to ( em vui chứ ng iu cũ ) tự dung lại vậy. Nó cố gắn lắm mới bừng tỉnh lại khi nó mất em. Nó còn iu em nhìu lắm nó nhớ có lần đt em vào gặp, mà em nói tí tí nữa rồi lại bảo ba mẹ không cho đi, rồi nó nhắn tin em, em trả lời cọc lóc, rồi mâu thuẩn xãy ra, rồi vô tình em nói nhìu câu lạnh nhạt rồi lại khiến nó hình dung em không còn thuộc về nó nữa rồi.. Thật đúng là vậy em đả không con thuộc về nó, mà nó có hay đâu. Em trêu nó mà. Em từng hứa đủ điều vậy mà h đây. Em rời anh mà đi vậy sau. Anh ghét em
Bổng dưng ngày nay anh thấy nghẹn ngào hình ảnh kí ức của năm xưa. Lại nghĩ về em roi này
Không biết nơi đó em như thế nào, người ta có tốt với em không. Càng nghĩ về em, anh càng thấy lo lại càng thấy nhớ ở trong lòng
Ngày tháng yêu nhau giờ đả qua rồi ..còn bây giờ là hoài niệm. Nhưng đối với anh hình ảnh ấy vẫn mãi trong tim. Sẽ không phai nhoà trên trang nhật kí này đâu.
Lại vô tình gặp nhau, nhưng anh đả dừng lại không để em nhìn thấy
Anh muốn chạy đến bên em rồi ôm em thật chặt nhưng lí trí không cho phép vì tay anh nó bận lau nước mắt rồi.
Anh cứ đứng nhìn hình bóng em đang tay trong tay với hình bóng khác, anh khẽ cuối đầu quay mặt làm ngơ rồi quay lưng với nụ cười nhạt.
Vị trí của anh bây giờ chỉ là một người iu cũ thôi. mà em ơi, anh có nếu kéo thì cũng như vậy vì em xa tầm với. Ừ chắc anh là kẻ luỵ tình, Anh đã yêu em trong lặng thinh, anh đã cố gắn hết sức nhưng vẫn không tin được ở chính mình.
Anh đang viết ra câu chuyện nhưng chưa bao giờ viết kết thúc.. Vì khi anh viết ra câu chuyện này anh lại không muốn nó kết thúc đâu em.. Kết thúc rất đau em à... Anh muốn để time điền tiếp những trang còn trống phần sau này... Quá đau buồn khi nhật kí ấy là nhật kí chia tay phải không. Càng nhớ em thì càng buồn lắm. Em giờ có xem nhật kí này hay không. Có cảm xúc khi đọc những trang này không. Có còn nhớ về anh chứ. Hàng loạt câu hỏi trong đầu anh.?
Hôm nay anh lại phải dùng đến lớp mặt nạ, có lẽ anh phải che giấu đi nỗi nhớ kí ức xưa. Cứ nghĩ mãi tươi cười và không bao giờ sống sai với chính mình.
Nhưng không.. Em biết đấy, anh lại nhớ em rồi.
Cuộc sống của anh nó lại lặp lại chuỗi ngày buồn - vui, kí ức - hiện tại, sự cô đơn với anh như một người bạn.
Bao lâu rồi không được thấy em, ngỡ như mới hôm qua thôi em( anh đã gặp em trong vòng tay mới, đau lắm ). Tay anh còn cảm giác hơi ấm của em mà em vội xa anh rồi. Thấm thoát mà gần 1 năm rồi em nhỉ. Một năm ta không chung lối về phải không.
Giá mà..........
Giá mà time trở lại, mà thôi. Chắc là do hai ta không có duyên phận.
Người iu cũ này mình xa nhau bao lâu rồi. Em nơi đó có bình yên chứ, có đau đớn với cái quá khứ xưa không.
Khi em rời anh, kèm theo những người bạn bên anh. Quá khứ của anh làm tan nát mọi thứ em à. Ngọc Trang cũng vậy, cô ấy không hiểu anh rồi. Cô ta im lặng như cách anh và em bước đi trước. Vết xe lại đỗ chung một con đường.
Ừ thì anh nhớ anh nhớ em.
Hôm trước anh đả nhắn tin hỏi chị hai em thế nào rồi, mà anh lại sợ sợ đối diện quá khứ kia. Anh lại thu hồi tin nhắn. Khi ai hỏi về chuyện mình anh lại kể những kỉ niệm đẹp, đâu đó nỗi buồn tái diễn em à. Dù anh trẻ con mấy anh vẫn là anh là người từng thương của em phải không.
Em nơi đó ra sau rồi.
lại nhớ quá khứ lại viết tiếp cây chuyện không kết thúc..........
Ngày này rồi lại qua ngày, vẫn luôn dậy muộn đối với nó là thế chả bao giờ vui, vẫn luôn đòi nhỏ Lan Chi hát nó nghe khi nó buồn. Nhỏ hát có bài hay thật, có bài nghe cười muốn điên nhưng như vậy giúp nó vơi nỗi buồn.
Cám ơn nhỏ đa luôn bên nó khi nó buồn, vẫn lại câu nói giá mà em sinh ra sớm hơn, giá mà em không phải là em gái anh, có lẻ anh đả iu em đấy, lo cho em Nữa đó biết hk nhóc khùm.
Nhưng đó chỉ là giá như. Bên nhóc anh bình yên lắm, lúc vui hay buồn anh đều muốn nói cho nhóc biết đầu tiên luôn. Với nhóc anh không thấy có khoảng cách, bao nhiêu thứ nhứt đầu, mệt mỏi hay sự căng thẳng đều tan... Nhóc khác với những ng anh biết. Nhớ lại cái đứa em gái tên My một time trc đây.. Nó vẫn k hiểu mình như nhóc đâu. Vì thế mà ta biết nhau và không bao giờ rời nhau đc phải không??. À mà nè đừng có iu anh nghe hôn.
Anh thíc nói câu đấy khi hai đứa mình nt tình cảm nhìu hơn... Có lúc anh thấy thíc nhóc thật, có lúc anh chẳng có thíc nhóc tí nào... Nhóc đáng ghét mà, cứng đầu và lì hơn anh nghĩ. Sửa lại y cô nương. Lớn rồi, bửa nói nhóc còn nhỏ, nhóc la lối um xùm nhóc còn nói đẻ con cho anh đc nữa. Anh ngạc nhiên tròn mắt luôn chứ.( hehe )
Nhóc nhà ta nói chuyện chắc không suy nghĩ đâu phải không, anh củng vậy, với nhóc anh và nhóc nói chuyện không cần suy nghĩ điều gì, tha hồ trêu ghẹo lẫn nhau phải không.
Mà nhóc bỏ cái tính hung giữ y, nhóc đừng quậy nữa. Anh thấy nhóc bên anh trẻ con lắm, nhưng khi nhóc trò chuyện với bạn nhóc. Nhóc Lan Chi là một người khác. Hôm nay nhóc đừng có chuyện gì nha.. Cứ gây nhau rồi tụ tập đánh đấm tối ngày.
Con gái hay con trai đây ta... Suốt ngày làm anh lo không hà.. Nhóc phải biết auy nghĩ nha. Mấy dòng này anh không nhắn nhóc đâu. Anh giấu nhóc đăng lên hihi. Sợ nhóc bảo anh sến súa này nọ. Với nhóc anh thế nào mà chẳng được.
...Hiện tại: những ngày mưa cuối tháng bảy. Trời lúc nào cũng tỏ ra giận dữ, lúc thì mưa vừa lúc thì mưa xuyên suốt. Ngồi hiêng ngắm mưa những lúc này với anh là rất buồn. Bên ngoài những con đường nông thôn đang tung bước thay lớp vỏ bọc
Con đường đá đỏ hay đá xanh ngày nào giờ được bê tông hoá cơ đấy,. Đã lâu rồi không tìm thấy hỉnh ảnh dáng người xưa nữa rồi.
Cách đây một năm, con đường này dường như rất vui với tên nhóc đầy ấp iu thương, nghĩ lại buồn. Bây giờ còn đâu những ngày tháng vui đùa trc kia. Haizzzz lại đêm xuống.( khò khò ngủ đây )
1 tuần sau :
Mỗi ngày chỉ biết ghi những dòng lẫn quẩn về chuyện một người đả xa. Em thấy đấy, gọi em là người iu cũ là anh củng đau lắm rồi.
Anh nhớ cái lần anh đi núi Châu Đốc, anh đòi mua quà cho em, nhưng em tỏ ra lạnh lùng với anh. Phải ngay lúc đó em đả không còn cảm giác với anh phải không. Em nói khó nghe lắm. Nhưng anh vẫn vậy anh vẫn thương iu em. Nên anh nghi bình thường. Đâu ngờ khi giờ anh nhận ra, anh mới nghĩ là em đả không còn iu anh khi đó rồi. Anh giờ giận em lắm, mà không bao giờ được em năn nỉ nữa rồi. Ngày tháng bên nhau đả kết thúc rồi sao.
Em thấy vui khi xa anh chứ.
Đêm lại lang thang những trang truyện.. Nhiều người có cùng nỗi đau sau chia tay thật, nó cũng thế. Đau lắm, mỗi ngày là một cảm giác đau đớn hơn. Và có mỗi câu chuyện khác nhau.
Lại tật xấu theo dõi em môic khi nghĩ về em( tánh kì ghê )
Vội tìm em, em onl đấy. Nó cười, nào dám nhắn cho em tin nhắn.. Tay nó thi muốn nhắn, lí trí lại cản nó rồi. Em có tìm anh không em. Em có xem những dòng này hay không, mất anh em có buồn không.( lại những câu hỏi dành cho em như một thói quen của nó )
Ta lạc nhau giữa dòng người hối hả. Chốn Sài Gòn lắm nhìu thị phi. Sài Gòn lạc nhau sẽ khó kím.. Nếu ai đó đã và đang iu, xin đừng hờ hững với người mình iu. Đừng tạo khoảng cách với đối phương bạn nhé, chúng ta tìm thấy nhau giữa hàng vạn người. Iu và hiểu được nhau là do ông trời sắp đặt, bạn biết đấy trân trọng là thứ giúp tình iu vững bền. Đừng làm người mình iu thương phải buồn, có được không ? Đừng làm đối phương phải khóc , bạn làm được chứ? Hãy cho người ấy thật hạnh phúc đươc chứ! Nó lúc trước không làm được, nó luôn được ng iu nuông chiều, nó luôn muốn mọi thứ mà ng đó vẫn đáp.. Nó thíc thế, và giờ đây nó mất em.... Nó trẻ con đến mức ng ta không còn hiểu được...
Nó và ng ta chia tay vi iu xa. Nó bị tai nạn nó vẫn giấu ng ta, đến khi trở về nó mất tất cả. Ông trời trêu nó mà, nó hét to khi nó biết nó mất em. Nó đả bỏ tất cả một tương lai của nó để tìm về kí ức.
Nó bây giờ khác gì ngoài vẻ lạnh lùng, nó hay lui cui một mình. Nào góc cafe, nào góc cầu vượt... Những cánh đồng mênh mông.... Nhìu lắm, ai cũng nghĩ nó tự kỉ. Nhưng hãy hiểu khi cô đơn một mình là thế nào.
Người bạn Ngọc Trang còn rời xa nó và cô bạn thân huống chi ai... Nó mất lòng tin vào mọi thứ. Nó chỉ biết nhóc Lan Chi là điểm tựa duy nhất. ( nam châm mà hút nhau k tách với nhỏ đc rồi )
Có nhìu lúc nó cảm giác như mình là người xa lạ với cái xh bây giờ. Họ xem nó như con bù nhìn, lặng lẽ lướt qua một cách vô tình... Bùn
Tình bạn và tình iu sao nó mỏng manh quá. Nó ghét cô đơn, nó ghét mọi thứ về mưa ( đâu đó ngắm mưa nó hay rơi nước mắt ) nó ghét chiếc nhẫn, nó ghét bức tranh. Mọi kí ức dồn về một góc. Nó thiếp ngủ khi trong đầu nghĩ về kí ức xưa.
Bình yên nơi nao, sáng rồi sao, không khí thật là thoáng, tin nhắn thoại nhỏ Lan Chi gửi. Sáng ngày được nghe một bài hát từ cô nhóc này là nó cười cười không. Nhỏ hát có điều muốn cười không. Mà nó thíc được nghe vào buổi sáng.. Send tn cho cô nhóc này mí đc:
Dậy đi lười ơi
- h vô trường ( nó quên mất nhỏ sắp vô học, lớp 12 rồi nha, lớn chưa )
Đi đi, mà sao cưng hát lạ vậy
- kệ t
Mà anh thíc... Nghe buổi sáng thíc lắm.
- t đang đứng cột cờ ( chài ơi nhỏ này, chưa học hành gì mà bon bon lên cái đó đứng, nhớ lại lúc cấp 3 mình ngoan nhiu, hehe )
Thôi đứng đi, ta dậy.
Vội đánh răng rửa mặt xong tập thể dục tí rồi nó tìm chiếc xe đạp, đạp một hơi lên quán gần nhà. Cafe sáng thật vui, xung quanh toàn người quen. Tâm trạng lại lu bu vào những tin thời sự đồ. Đâu phải con gái mới nhìu chuyện đâu.. Trai cũng vậy mà.
Ngồi nghe mê say cũng gần cả tiếng ta ui.. Tính tiêng phóng về thôi, lẹ lên Tân..
Về nhỏ send thì ra đứng cột cờ vì nhuộm tóc, hè mà ai mà khong phong cách nhỉ.. Mà lạ cái nghe nhỏ nói bà giám thị biết nó nên tóm nó trc.. Đáng đời hum.
Cảm giác gì khi đứng ở đấy ( nó ghẹo )
- quen rồi ( chai đít mà, suốt ngày phá không bít cưng con gái hay con trai đây )
Cái cô này thật tình mấy đứa vô lớp 10 dòm nhỏ quá chài, nhỏ nói quê gần chết.. Cho chừa nha cưng.
Đôi chân không vững làm sao không ngả gục được chứ, đến lúc vỡ nát tim rồi. Ngọc Trang này, em chọn cách rời xa anh luôn đúng không. Anh lại nếu em, nếu không được rồi. Lòng anh buồn khi phải đối diện với hiện tại này đây ( sau này em đọc được dòng này em có nghĩ về anh lúc này như thế nào hay không Trang. Thật lòng mà nói nếu em đồng ý tụi mình đả tiến thêm bước nữa, em có còn nhớ cái ngày anh nói mình iu nhau đi k em. Em đả e ngại, anh thíc em như thế. Bây giờ còn đâu em. Quá khứ của anh lại ảnh hưởng sâu về em như thế. Anh nghĩ mình đả iu nhau rồi, lúc anh cô đơn có em bên cạnh, anh thíc em la anh, hay nói anh vớ va vớ vẫn. Nhớ những lời hôm đó, nhớ những lúc bị la... )
Trang nè bây giờ tụi mình có còn hiểu nhau nữa hay không, hay em cứ lấy lai do quá khứ của anh ra. Có bao nhiu cặp không thành đôi cũng vì quá khứ, cũng có người chấp nhận gạt bỏ quá khứ đó đi. Em chọn cách này anh cũng không biết thế nào.
Em đi làm suốt mình còn không có time nhắn tin hay trò chuyện nữa phải không Trang. À chắc anh nên chấp nhận có phải không. Anh cũng biết đang có người tỏ tình em lúc này. Anh lại ghen đó em biêt không
Đừng im lặng với anh nữa.. Đó là tin nhắn anh đả gửi em đêm qua
Em trả lời cọc lóc thật
- chứ muốn gì
Muốn được như trc
- như trc là ntn
- k pit
Là a k muốn tui mình co khoang cách nưa e à
Đó h chưa có lần nào tụi mình như thế này
Anh k muốn như vậy
( em đã không trả lời anh nữa... Mọi thứ lại im lặng, nó đợi tin nhắn một lúc rồi lại ngủ quên đến sáng lúc nào không hay )
Ngày thứ 6, ngày cuối cùng của tháng 7. Đối với mọi người thì vẫn như mọi ngày, riêng với nó là một time vô cùng lớn, mỗi ngày trôi qua với nó time như quay rất chậm, từng chút một.
Haizzz..... Một buổi sáng không em. Bật báo thức thì z tắt báo thức rồi ngủ tiếp cho đến gần 8h mới lui cui mò z.. Có tin nhắn... Tin nhắn Trang kìa. Nó cười, cười vì buôi sáng này có tin nhắn sớm.. Thông thường thì không, à mà có cái cô nhóc Lan Chi siêng siêng lại z sớm nhắn kiu nó z.. Nhỏ phá giấc ngủ là số 1.
Quay trở lại Trang nhắn, có lẻ nó tưởng tượng sự lạnh lùng vẫn còn trong Trang đối với nó.
- a đừng nói nữa nghe mêt quá trời lun á
- chán kinh khủng lun
Nó hơi buồn chỉ biết đáp lại là nếu không nt cho em, em sẽ rời xa anh luôn thì sao. Nó nhắn kèm theo tin anh xl em.
Trang đi làm chắc k đọc được đâu, với nó Trang k thể mất đc. Nó phải giữ những gì xung quanh khi còn cạnh bên nó. Không để bất kì ai rời xa nó nữa.
Nó dần dần sống tình cảm hơn, k cong lạnh nhạt như trc khi bên em ( ng iu cũ ) và bạn bè nó.
Thôi lo chuẩn bị ăn sáng thôi..
Có thể nói Tình yêu là một chủ đề bất hủ có thể viết thành lời ca cũng như câu chuyện hoặc nhật kí đầy ấp kỉ niệm. Có người viết về niềm hạnh phúc cũng có người viết về nỗi đau mà tinh yêu đem lại. Mỗi câu câu chuyện là một hoàn cẢnh khác. Nhìn xem lại mình, bản thân nó cũng là kẻ thất bại trong tình iu, nỗi đau mà em đem lại là quá lớn, nó không chấp nhận được sự thật này. " ừ thì làm bạn " khi nó biết sự thật chỉ nhận lại những dòng tin cọc lóc từ em dành cho nó.
Có phải khi hết iu con người họ thay đổi hay chăng, đau đầu thật nó vẫn quan tâm theo dõi em những lúc nó nhớ. Mà theo dõi trong im lặng, nó kì thật. Người ta đả không còn quan tâm mình mà mình cố chấp thật.
Em mà nó biết đả không còn tồn tại như trước đâu, đứng vững đi Tân à. M là kẻ luỵ tình nặng lắm đấy m biết k.
1.8.2015 rồi ư. Nhanh quá mới đó mà time 1 năm gần qua. Em này, ta chia tay vậy không có nghĩa anh ngừng iu em đâu, anh vẫn là vậy dù cho anh đa hứa với bản thân cũng như với Trang hay Lan Chi và những dòng ở trên nhưng anh không làm được. Quên em đối với anh là quá khó, anh bên họ anh giấu cảm xúc đấy. Anh không muốn mọi người biết anh như thế nào. Mở trang nhật kí trên đt, nhật kí 3.6 ngày anh mất em phải không. Đó là ngày anh biết anh mất em mãi mãi.
Ngày anh trở về...ngày mất em. Anh vẫn không tìm được người thíc hợp khi con người anh lạnh lẻo nơi đây, có lẽ em lướt qua làm tim anh một vết thương quá lớn. Em biết đấy anh tìm đến men cay, khói thuốc này mà chả xi nhê em à. Anh tk quen với mấy thứ đó, tập thử quen dần với mấy thứ tệ hại đó mà không được. Măt anh cũng dần mờ rồi,hình bóng em mờ dần trong mắt anh. ( ngay lúc này nhớ về em, nhớ về những lần quấn lấy nhau thật hạnh phúc )
Hãy để anh được quên em một cách đau nhất, cách anh chọn là vậy. Anh không muốn chia sẽ với ai. Như thế làm sau mà thấu hiều đc tình iu. Đúng là iu xa là hai con người có khoảng cách rồi lạc nhau, thật đơn giản nhỉ.
Ở bên người mới em có hay nói những câu rồi lại giật mình khi không phải là anh không em, chứ anh có đấy. Anh mua đồ cho ng khac, mà anh lại nghi là em, anh kêu tên em, rồi chọn màu em thíc nữa. Chợt giật mình khi ng đó không phải em đấy. Anh hậu đậu thật, xa em rồi mà anh vẫn không thể quên em được.
Mỗi lần buồn tâm trạng đều khác nhau, viết khác nhau. Mệt mỏi với quá khứ này thật.
Ông trời ơi tại sao lại lấy đi tất cả của con thế này. Nghẹn một lúc nó củng bừng tỉnh, nó đả thử mọi cách làm quen với những cô gái, nhưng khó thật nó dốt nhất cua gái...
Không phải em anh thấy họ là người lạ em biết không.
( kí ức lại một lần nữa khơi nỗi buồn của một người đả thất bại khi iu xa, xin ai đó đang iu hãy trân trọng không được lạnh nhạt hoặc chán nhau, nếu chán hãy tìm cách thật đặc biệt gắn kết tình cảm cả hai lại nhé. Đừng như nó lÀ đc, nó ghét những ng có thương iu mà k biết trân trọng đâu, nó ngày trc cung thế... Hãy trân trọng những gì vạn đang và đả có, đc không. T tin bạn làm được mà )
Chắc đây là lần đầu tiên mình biết về sự cô đơn, đớn đau về tình iu đả đem lại.
Quá khứ đang từng ngày khép lại, chậm 1 chút.. Nhắm đôi mi kia thật lâu, cứ chậm 1 chút đi, ừ.. Để anh ghi lại từ đầu..
Đâu đó ngày sau lại trôi vào quên lãng rồi lại phải hoà mình vào hiện tại, một nụ cười đểu hay giả tạo gì đó hoặc đeo mặt nạ vào cũng được.! À thì ra đây là ngã gục.
Quá khứ vẫn típ diễn, .. Chắc vậy.
P/s: Trống rỗng.....
Anh xin lỗi.. Nếu như được quay ngược time
Anh vẫn không muốn mình là hình ảnh... của một năm trước.
Một con người suốt ngày chẳng bao giờ là buồn và cực kì ghét cô đơn...
Cảm giác không em con tim anh chợt nhớ, đứng khóc 1 mình sẽ thoải mái hơn...
Em đã từng hứa với anh những gì.? Giờ đây em lại đi qua đời anh xem như là ta.. chẳng có với em những gì
( Phải chi đừng lớn há, trẻ con mãi sẽ không phải biết iu như ai ai. Thì vui biết mấy )
Ngày lại ngày trôi qua kí ức từng bước mờ dần, nụ cười dần dần trở lại cùng với cô nhóc Lan Chi
Sài Gòn đâu đó của năm trước, những ngày đầu năm học với nó như mệt mỏi, động lực và niềm tin chỉ toàn hướng về em ( xoá chi hk h không nhớ gì, mấy lần anh giận anh đều nói đi dí nhỏ khác không, cái gì củng gái gái mà tại bực mới nói vậy )
Hai tháng trước sinh nhật, tranh thêu như một món quà do em chọn cho sinh nhật anh thì phải, phần kí ức đẹp về tranh tuy có chút quên sạch nhưng em nè, mỗi ngày qua anh đều giữ nó bên anh suốt, có lúc lại lôi ra ngắm nghía rồi cười tít mắt mới thôi, có khi buồn anh cũng lôi ra và nước mắt anh rơi trên đấy đó em.
Bức tranh em thêu từng nét đẹp thật, anh cố rà từng nét bằng tay của mình để cảm nhận em đâu đó vẫn còn đây. Lại nghĩ về em, lại theo dõi em, vẫn onl thế thôi, mĩm cười là anh cần lúc này. Anh nhớ có lần anh thử thêu xem khó không, hihi anh bị kim đâm chảy máu, em la anh tài lanh nè, la quá chài luôn. Em lo anh lắm đúng hk, anh thêu xấu em lại siêng gở ra và thêu lại, anh vui lắm. Có em bên anh là đều hạnh phúc ( lúc ấy anh nghĩ như thế, anh đã ôm em vào lòng và hôn em thật sâu đấy, nhớ chứ )
Ừ thì hiện tại tẻ nhạt theo cơn mưa chứa chang cảm xúc về em và nó.. Ngày dần trôi qua theo cách chậm nhất có thể... Ngủ thôi.!
Quá khứ phần nào đó vẫn tiếp .8.8 năm nay tuy có lắng đọng kí ức xưa, mĩm cười nhất li cafe không đường, rất đắng. Lại thử không đường khó uống quá. Cuối cùng cũng gần một năm, buông xuôi là điều nghĩ đến hôm nay. Moi moi mấy tấm hình nó tìm thấY hình nó lúc đi Tây Ninh núi Bà, nó có mong ước vào điều thiêng.
Cũng lúc đó con lại tin cửa phật, con cầu cho người con iu có thể hoà nhau nè, rồi chỉ cần con gặp cô ấy và nói mình huề nha em.
Rồi con lại cầu thêm nếu đả kết thúc thì cho con và cô ấy lướt qua nhau như người dưng, và người đau khổ sẽ là con.
... Giá như cầu điều ước đầu tiên thôi thì hay biết mấy, điều thứ hai là lúc nhận ra mặt trái của tình iu, nhận ra sự thất bại, nhận ra tai nạn khi đó có xãy ra hay không thì tình này cũng kết. Lần 1, lần 2 sẽ có lần 3 giá mà khi xưa anh đả không tha thứ cho em, giá mà khi đó anh không iu em, giá mà anh bỏ mặt em lúc ấy. Hàng loạt câu hỏi ngớ ngẫn anh đặt ra cho My Story hôm nay.
Đêm rất lạnh thì phải, mau hết ngày thật. Hôm nay nó nhớ em thì phải...
Vote Điểm :12345