Summary: Một mối tình đơn phương liệu có đánh bại một tình yêu từ hai phía? Và rồi tình bạn của họ sẽ tồn tại mãi mãi?!
[Nhật ký 1] ngày...tháng...năm...
Ba chúng tôi là bạn của nhau, theo như mọi người vẫn nghĩ thì chúng tôi
chính xác là những người bạn rất thân, bọn tôi quen biết nhau đã gần 10
năm có lẽ vậy mà một đứa bạn thân như tôi không nên chen vào giữa tình
yêu của hai người bạn thân của mình...
Dù biết rằng tình đơn
phương như tôi, không có quyền xen vào cướp đi hạnh phúc hoàn mỹ của
người khác, nhưng trái tim lại có những lý lẽ của riêng mình, tôi.. phải
làm sao đây?! ______________________
Trong góc sân trường, một người nam và một người nữ đang chơi bóng rổ rất vui vẻ...
"Quốc Thiên, cậu chơi ăn gian quá nha!" Tiểu Phong vỗ vai cậu con trai cao hơn mình.
Lúc bắt đầu Tiểu Phong toàn dẫn trước, mặc dù không cao như Quốc Thiên
và bản thân lại là con gái nhưng Tiểu Phong không hề kém cạnh mà còn có
phần nổi trội hơn.
Nhưng Tiểu Phong thật sự hết chịu nỗi cái
cảnh bị Quốc Thiên ăn gian trơ trẽn như vậy, nãy giờ chơi toàn lấy tay
nhấn đầu người ta xuống rồi mới ném bóng ghi điểm.
"Haha, ai
biểu cậu chơi giỏi như vậy chứ, đúng không Tiểu Vân?" Quốc Thiên cười
lớn nhìn về phía người con gái đang ngồi trên khán đài.
Nghe thấy hai người họ mè nheo y như con nít, Tiểu Vân chỉ lắc đầu cười nhẹ rồi bước xuống chỗ của hai người.
"Quốc Thiên nói đúng đó, cậu không nghĩ mình chơi giỏi hơn người ta sao
Tiểu Phong?" Tiểu Vân lên tiếng theo phe của Quốc Thiên
"Đó thấy chưa, vậy nên cậu đừng có mà kêu ca làm gì!" Quốc Thiên được thế liền hùa theo.
Tiểu Phong yếu thế chỉ biết bĩu môi, chơi giỏi hơn cũng là cái tội sao chứ?
"Còn cậu nữa đó, chơi ăn gian con gái còn lớn tiếng như vậy" Tiểu Vân thật ra cũng rất công bằng, ăn gian thì vẫn là ăn gian.
"Phốc" Tiểu Phong bật cười đúng kiểu trêu chọc trên nỗi đau của người khác.
Lần này Quốc Thiên chỉ còn biết im lặng luôn, đúng là cười người trước sau cũng sẽ bị cười lại mà.