Vào một buổi tối có đầy tuyết rơi , một người con trai đang bước đi đằng sau lưng là một cây đàn ghi-ta màu nâu .
"meo .....meo ..." một tiếng kêu nhỏ vang lên trong một chiếc thùng giấy ở gần cột điện . Anh bước đến mở chiếc hộp ra và nhìn thấy một con mèo nhỏ nằm trong chiếc thùng . Con mèo đưa mắt lên nhìn anh, ánh mắt trông rất tội nghiệp.
" Mày bị bỏ rơi sao ??" Anh đưa tay ra khỏi túi áo và vuốt lên đầu mèo nhỏ dịu dàng nói.
"Vậy chúng ta cùng về nhà nhé"
Thời gian dần trôi qua , anh và mèo nhỏ cũng thân thiết dần dần .
"Meo ~meo~"mèo nhỏ nũng nịu dụi đầu vào tay anh , tiếng kêu nhỏ bé vang lên
" Sao vậy???" Anh bỏ chiếc bút đang cầm trên tay mình xuống xoa đầu mèo nhỏ nói"Đói rồi sao??? "
Chú mèo nhỏ nhảy xuống đất và chạy về phía chiếc đàn ghi-ta , đầu nó cọ cọ vào thân chiếc đàn
" Em muốn nghe anh chơi đàn sao ??? Được rồi "Anh đứng dậy cầm chiếc đàn và đi về phía chiếc giường , nhẹ nhàng đánh từng dây đàn rồi cất tiếng hát
Chỉ còn lại đây cây đàn dương cầm cùng anh chuyện trò cho qua hôm nay
Cây Cello đang say giấc
Trông thật tĩnh lặng và cũ kỹ
Bây giờ anh nghĩ những gì em thể hiện đều đã rất rõ
Anh hiểu và anh cũng đã biết rằng
Trong em ko hề có chút luyến tiếc
Em nói em cũng cảm thấy đau buồn ư?
Anh ko tin
Em đi bên anh, tay trong tay
tất cả giờ chỉ còn là quá khứ
Hy vọng người đó sẽ yêu em thật lòng như tình yêu mà anh vẫn còn dành cho em
Chỉ như vậy anh mới có thể ép mình ra đi
Em muốn anh nói trong khó xử như thế nào nữa đây
Anh quả thật ko muốn chia xa
Tại sao em còn muốn anh nở nụ cười và xem như chưa từng có gì xảy ra
Anh ko có đc khả năng bao dung em và chấp nhận anh ta
Em đừng có quá lo lắng
Anh rồi cũng sẽ ổn thôi
Em giờ đã rời xa anh, rất xa rất xa .....
Anh giờ cũng đã cất bước ra đi, rất chậm rất chậm ....
Tại sao ngay cả lúc chia tay mà anh cũng chiều theo ý em.
Anh thật ko thể tĩnh lặng nhanh như vậy được
Nhưng anh sẽ học cách từ bỏ em
Bởi vì anh quá yêu em.
( An Tĩnh)
------------------------------------------------------
Tiếng hát nhẹ nhàng dần dần tắt hẳn , chú mèo nhỏ ngoan ngoãn ngủ trên đùi anh từ lúc nào không hay . Anh mỉm cười nhẹ nhàng vuốt ve lông của chú mèo nhỏ
" Cảm ơn em , mèo nhỏ của anh "
Ánh sáng dịu nhẹ của mặt trăng xuyên qua rèm rọi vào trong căn phòng . Chú mèo nhỏ nhẹ nhàng nhảy xuống,ánh sáng rọi vào chú mèo , người của nó phát sáng , một ánh sáng đẹp tuyệt vời . Một cô gái xuất hiện với đôi tai , cô ấy trông thật xinh đẹp nhưng ánh mắt lại có điều gì đó man mác buồn .
Cô gái đó bước đến bên cạnh giường mà anh đang nằm rồi ngồi xuống. Bàn tay nhỏ bé lướt nhẹ trên má của anh , chậm chạp mà ấm áp .
Cô gái đó không nói gì chỉ ngồi đó nhìn anh , ánh mắt chứa đầy sự yêu thương . Một lát sau , cô ấy đứng dậy đi đến bên bàn của anh , bàn tay chạm vào tờ giấy có viết lời bài hát mà anh mới viết . Từng nốt nhạc nhẹ nhàng bay trong không trung , phát âm thanh tuyệt vời .
Đại dương sâu thẳm, tràn đầy ánh trăng sáng
Anh say sưa ngắm biển, nhưng tâm không biết bay về đâu
Anh nghe thấy anh ấy đang nói với em
Rằng anh ấy thực lòng thích em
Anh không biết phải giấu mình đi đâu nữa
Yêu một người phải chăng là cần có sự thấu hiểu
Anh cho rằng, em luôn biết mỗi lần anh nhìn em
Anh mang bí mật ấy, giấu vào mỗi buổi sớm mai
Hâm nóng thành tách cà phê, lẳng lặng mang đến cho em
Anh sẵn sang dùng một cây bút chì màu đen
Vẽ nên một sân khấu trầm mặc
Khi ánh đèn sáng lên, anh sẽ ôm chặt lấy em
Anh bằng long tại nơi này mà cất lên tiếng hát
Tất cả là để dành tặng em
Mong em hãy nghe bằng cả trái tim, chứ không cần phải nói gì cả
Bài hát cứ thế mà vang lên cho đến khi nó kết thúc . Cô gái đó đã biến mất nhưng ánh sáng vẫn còn lưu lại nơi đây
Mặt trời dần dần ló dạng sau màn đêm yên bình, ánh sáng chiếu vào làm người con trai đang ngủ trên giường thức giấc .Anh ngồi dậy vươn vai rồi đưa mắt tìm kiếm mèo nhỏ,nó đang nằm ở trên bàn , cạnh tờ giấy lời bài hát mà anh viết hôm qua .
Anh bước đến , nhìn tờ giấy . Hôm qua nó chưa được hoàn thành vậy mà bây giờ lại....
------------------------------------------------------
Anh ôm chú mèo nhỏ vào lòng nhẹ nhàng vuốt ve đôi tai của nó rồi nói
" Hôm nay chúng ta ra ngoài chơi nhé "
Chú mèo hơi cựa quậy , đôi mắt tròn dần mở ra nhìn anh
"meo~ meo~"
Anh mặc áo khác vào rồi đeo balô lên , chú mèo nhỏ ngoan ngoãn nằm trong giỏ xe đạp . Họ cùng nhau đi trên con đường đầy lá vàng và ánh nắng , từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua . Đôi tai chú mèo nhỏ thỉnh thoảng lại rung rung tạo nên một cảm giác đáng yêu vô cùng .
Anh dừng xe , gửi nó ở một chỗ nào đó rồi bế chú mèo nhỏ lên tay . Anh mỉm cười nhìn quanh , khung cảnh nơi đây thật nhộn nhịp .
Gió thu thổi nhẹ qua
'bây giờ mà ăn kem thì còn gì bằng' anh nghĩ
Đặt chú mèo nhỏ xuống chiếc bàn , anh chạy đi mua kem và đồ ăn cho nó . Khi anh vừa rời đi , mèo nhỏ mở mắt nhìn xung quanh tìm chủ của mình nhưng không thấy .
Nó sợ hãi nhảy xuống bàn , đôi chân nhỏ chạy đi tìm anh. Và rồi nó nhìn thấy anh đang đứng bên kia đường , tay đang cầm que kem cười tươi bảo nó đứng chờ .
Nó thấy anh nhìn đường để đi qua . Xe đã dừng hẳn , anh chạy về phía của nó , nụ cười trên môi vẫn chưa tắt.
Kéttttt......
Một tiếng động rợn người vang lên , tai nạn giao thông sao ? Là ai vậy ? ......
Anh nằm đó , trên một vũng máu lênh loáng khắp mặt đường .
Nó nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng xảy ra , đôi mắt như dần mờ đi , nó chỉ còn nhìn thấy anh đang nằm đó .
Nó vội vã chạy đến bên cạnh anh , đôi mắt có hàng ngàn tia đau khổ
" MEO ... meo ....meo .....meo....meo...me....o....."
'Tỉnh dậy đi , tỉnh dậy đi mà , anh làm sao vậy? mau tỉnh dậy đi .... tỉnh ....dậy ..đi '
Xe cấp cứu chạy đến , có vài người mang anh lên xe , nó cũng trèo lên ngồi cạnh anh .
1 tiếng .....
2 tiếng .....
3 tiếng .....
Thời gian cứ dần trôi qua , đến phòng cấp cứu vẫn chưa tắt . Có một chú mèo nhỏ đứng bên cạnh chiếc cửa đưa đôi mắt nhìn vào trong .
Một luồn ánh sáng lóe lên rồi vụt tắt , chú mèo nhỏ đó đã biến mất ......
Trong phòng cấp cứu
" Mau lên , đưa dao đây , ..."
" Kéo lên ..."
"Bạc sĩ anh ta mất máu nhiều quá ..."
"Tim anh ấy hết đập rồi ...."
" Mau lên mang đến đây ...."
Một linh hồn của thứ gì đó âm thầm đi đến chạm nhẹ vào má của anh . Luồng sáng dần dần mất hút , chú mèo nhỏ ..... đã không còn nữa .... nó đã cứu sống anh .....
Sau khi anh tỉnh dậy , anh đã đi tìm nó nhưng có người nói rằng ... nó đã chết .... vì cứu anh nên nó đã chết .
Lúc đó tim anh như thắt lại , mèo nhỏ của anh , mèo nhỏ của anh đã chết rồi .......
Anh khóc nước mắt nhạt nhòa rơi trong không trung vô tận .
" Cảm ơn em , mèo nhỏ của anh "
Trên thiên đàng
"Ngươi đã quyết định rồi sao ?"
"Meo " ' Vâng '
Chú mèo nhỏ đang ...... mỉm cười rồi biến mất trong khung cảnh của một mùa thu mát lạnh.....
END
Vote Điểm :12345