Đây
không phải là những mẫu truyện được tưởng ra mà đây là những hồi ức có
thật từ quá khứ đến hiện tại và nối tiếp tương lai, những lời thoại
những dòng tin và những hình ảnh từ trong trí nhớ tui xin viết thành một
câu truyện không dài và cũng không ngắn,viết về tình yêu của tôi và em
về những nỗi nhớ về những yêu thương, tình ảo nhưng yêu thật, yêu xa
nhưng chưa từng có khoảng cách vì địa lý có xa vời vợi cũng không chia
cách được trái tim muốn đến được với nhau... Tui và e thường nói
với nhau rằng '2 ta yêu nhau là cái duyên đến được với nhau là cái nợ'
thật đúng như vậy tình yêu của 2 người chúng tôi đến với nhau rất chớp
nhoáng giống như là gặp nhau là yêu liền vậy đó chắc là do 'tiếng sét ái
tình' ,khi lần đầu tui nhắn tin cho e chỉ vọn vẹn có chữ 'hi' mà thôi
cứ nghĩ e sẽ kg bjo nhắn tin lại đâu, nhưng không ngờ e vẫn vui vẻ trả
lời tin nhắn và rất nhiệt tình trò chuyện với tui,những ngày đầu quen
biết e ,e điều nói rất nhiều chuyện mà e từng trải qua cho tui biết, e
cứ xem tui như là một người rất tin tưởng mà trút hết nổi lòng,tui luôn
lắng nghe,đồng cảm và thấu hiểu cho em,chắc có lẽ vì vậy mà em yêu quý
người bạn mới này, dần dần 2 chúng tôi nhắn tin cho nhau nhiều hơn thời
gian lúc rãnh là chỉ giành cho nhau mà thôi, rồi có một ngày e ngõ lời
yêu tui +C ơi. E có yêu một người nhưng không biết người ấy có yêu e không nữa -E không nói thì sao người ta biết mà yêu em +E thấy tên người ấy ở trong gương hay để e viết tên người ấy ra cho c xem nha
Dòng tin kế tiếp là e nói rằng người ấy chính là hiện lên tên của
tui,lời tỏ tình của e tui đơn giản mà chấp nhận như vậy đó vì nếu biết
trong tim có nhau mặc dù là một chút thôi cũng đừng lơ tay mà buông bỏ
cũng không cần suy nghĩ gì nhiều đâu cứ cho nhau quyền được tìm hiểu mà
đến với nhau đời người chỉ một kiếp sống trọn với những yêu thương mà
đừng phí bỏ