✿ Nội dung truyện Không Yêu Là Được Sao - Nhok Dễ Thương!
CHAP 1 VỀ VIỆT NAM "Đại
tỷ yêu quý, xinh đẹp, đáng yêu, hiền lành, tốt bụng, hài hòa, hoạt bát,
nhỏ nhắn, dễ thương, thật thà, ấm áp, giỏi giang, chăm chỉ, hát hay,
dịu dàng, nết na, ới ời ơi dậy nghe điện thoại kìa" Nhạc chuông bá
đạo có một không hai này không ai khác ngoài TIÊU KHIẾT NHƯ. Nó cầm điện
thoại lên nghe chưa để bên kia kịp nói gì nó đã cho ngay một tràng chửi
rủa -" đứa nào mà mới sáng sớm đã phá giấc ngủ của bà bộ óc khỉ hả, có tin bà đây đốt nhà mày không ?" Nó nói giọng vẫn còn ngoái ngủ -"có giỏi thì về đây mà đốt" Đầu dây bên kia thách thức. Nó nhìn lại mà hình -"ashii mami à mới sáng sớm mami gọi có chuyện gì sao ?" Nó nhỏ giọng -"Tưởng mày quên luôn bà già này rồi. Con gái con đứa ngủ giờ này còn chưa biết đường dậy, sớm gì nữa trưa lòi rồi kìa" Bà
Hạ mắng. Nó đưa điện thoại cách xa nửa mét lấy tay che tai ngước lên
nhìn đồng hồ. 10 giờ hôm nay không phải đi học nên ngủ nướng một chút
không ngờ ngủ đến tận bây giờ -'mẹ vĩ đại của con làm sao con dám quên chứ" nó đưa điện thoại lại gần nịnh bợ -"khỏi dẻo miệng về VIỆT NAM ngay cho ta" -"mami à con......... -"ta xin nghỉ học cho con rồi khỏi phải nói " *tút*tút* Bà
Hạ nói rồi tắt máy. Mami à mami thật là biết con muốn nói cái gì sao?
Nó nói muốn đi chia tay bạn bè mà. Haizz ... KHIẾT NHƯ thở dài bỏ điện
thoại xuống đi làm vệ sinh cá nhân. 5 phút sau nó bước ra, lấy điện
thoại gọi cho ai đó -"đặt cho ta vé máy bay về VIỆT NAM ngay hôm nay" 2 phút sau điện thoại lại đổ chuông -"thưa tiểu thư đã đặt vé máy bay, chuyến bay 2 giờ chiều" Nó cúp máy sắp xếp đồ vào vali. Xong xuôi nó xuống lầu ăn sáng, đợi mọi người có mặt đầy đủ nó mới nói -"một giờ chiều nay tôi phải về VIỆT NAM rồi, căn biệt thự này nhờ cô chú quân coi giữ, nếu có việc gì cứ gọi cho tôi" Nó đưa chìa khóa cho chú Quân dặn dò -"được, tiểu thư đi đường bình an" chú Quân nói Nó
ăn sáng xong ra vườn ngắm hoa. Vườn có đầy đủ các loại hoa mà nó thích.
Sống ở đây cũng 5 năm rồi thật không lỡ. Nó nằm xuống bạt cỏ nhân tạo
dưới gốc cây cổ thụ ngửa mặt lên ngắm bầu trời -"Ta mà biết vì ai mà ta phải về VIỆT NAM, thì ta sẽ cắt băm, bổ, chém tên đó thành trăm mảnh" Nó
lấy que đập đập vào thân cây cổ thụ. Nuối tiếc nhưng cuối cùng nó vẫn
đứng dậy đi vào nhà thay quần áo rồi kéo vali ra sân bay. Quản gia Tiêu
đã về nước từ hôm qua rồi nên bây giờ phải đi taxi . Nó bước xuống từ
taxi ăn mặc không quá sang trọng nhưng cũng đủ để trở thành tâm điểm
của sân bay. Cô gái khoảng 16-17 tuổi mặc chiếc váy màu xanh lam, chân
đi giày thể thao, chiếc mũ hồng đội ngược , kéo vali đằng sau nổi bật
giữa dòng người ngược xuôi Bao lời bàn tán vang lên -"xinh quá" -"đáng yêu thật đó" -"đáng đáng cái con khỉ cũng dao kéo cả" -'tưởng ai cũng như cô chắc mắt xanh mỏ đỏ lúc nào cũng trét trét một đống lên mặt nhìn người ta đi mặt mộc còn xinh hơn cô" Bla...Bla......Bla....