Sinh
ra đã là đứa trẻ mồ côi lớn lên ở đường phố, nó phải tự kiếm miếng ăn
và còn phải tự bảo vệ chính mình. Bởi ở cái thánh phố hoa lệ này con
người ta chỉ biết có danh vọng và quyền lực. Đứng bên ngoài nhà
hàng, nó đưa tay chạm lên cửa kính rồi nhìn vào bên trong nơi có những
thực khách ăn mặc sang trọng đang ngồi chễm trệ ăn uống, cười nói. Hồi
lâu, nó thất thiểu quay lưng định bước thì người con trai trong trang
phục đầu bếp từ trong nhà hàng bước ra gọi nó lại và cho nó một hộp thức
ăn vẫn còn nóng hổi. Thoạt đầu, nó có chút e ngại không muốn lấy. Nhưng
người con trai có vẻ tốt bụng muốn nó cầm lấy hộp thức ăn và nó cúi đầu
cảm ơn trước khi người con trai quay trở vào trong nhà hàng.
Nửa
đêm, nó nằm trên chiếc ghế đá trong công viên và hát nghêu ngao rồi
không biết hắn đã ở đó từ khi nào với bộ dạng say khướt, trên tay vẫn
còn cầm chai rượu đưa lên miệng tu ừng ực. Nghe no1 hát chắc là hắn thấy
chướng tai nên lớn tiếng quát: - Im đi! Nó giật mình bật dậy tìm
kiếm trong ánh đèn đường mờ mờ và nó thấy hắn ngồi gần một bụi hoa,
ngay tức thì nó dùng chân đá vào chân của hắn một cái: - Ê, tôi hát mắc mớ gì ông hả? Hắn
đứng lên với chân trái đá chân phải rồi tóm lấy nó nhấc bổng lên và nó
có cảm giác chân mình không còn chạm trên đất nữa. Gương mặt hắn áp sát
vào mặt nó, và hơi thở của hắn phả ra toàn mùi rượu nó nhăn mặt đưa tay
cố đẩy mặt hắn ra: - Oắt con, hãy cẩn thận với cái mồm của mày đấy. Nó
chụp tay còn lại của hắn và cắn mạnh, chỉ có vậy hắn mới buông nó ra
làm nó ngã bật ngửa dưới đường. Cũng không biết có phải vì bị cắn đau
không mà hắn nhào tới tát vào mặt nó một phát làm xịt cả máu mũi. - Tao đã bảo mày phải cẩn thận với cái mồm của mày rồi mà. Thế nào, đau lắm phải không? Giọng
hắn nhừa nhựa và hắn lại đưa chai rượu lên uống và nó điên tiết lồm cồm
ngồi dậy giật lấy chai rượu vứt đi. Chưa dừng lại đó, nó còn liên tục
đấm đá vào người hắn miệng không ngừng chửi bới: - Đồ khốn, uống say kiếm chuyện đánh tôi hả? Cho ông chết này, cho ông chết này. Đánh đã nó bỏ đi để hắn nằm quằn quại trong công viên và nó cũng chẳng thèm quan tâm hắn là ai.