Vợ Chồng Mỹ Nam
Tác giả : Kool_Girl (HuongMeo )
Thể loại: Truyện gay, 1x1, H có như không -_-
Nhân vật chính: Dương Minh Hy x Lương Tiêu Hàn
Note: Là bộ truyện gay đầu tay của ta nên có kha khá sai sót. Một chút
văn phong Tung Của do nhiễm từ đam mỹ :3 Vì ta không có viết được H nên H
trong này sẽ là H chay :))
Ta cũng chả biết viết văn án nó ra sao nên cứ đọc đi nhe
*****
Tiêu Hàn mệt mỏi mở mắt.
Giây thứ nhất bình thường.
Giây thứ hai có chút lạ.
Giây thứ ba đảo mắt.
Giây thứ tư hoảng hốt bật dậy.
Giây thứ năm "Cốp".
Sau 5s ngắn ngủi, Tiêu Hàn ôm đầu kêu lên. Cậu vốn không phải người giỏi chịu đau. Một thương tích nhỏ như đứt tay cũng có thể khiến cậu rơi lệ. Đập đầu kiểu này không khiến cậu gào khóc đã là may mắn rồi. Nhịn đau cố mở mắt, thu vào mắt cậu là một gương mặt cực đại dễ thương của một con mèo trắng. Nó mở to đôi mắt xanh lơ trong veo nhìn cậu.
Đáng yêu quá đi!!
Tiêu Hàn kìm không được, ôm lấy con mèo vuốt vuốt cọ cọ. Nhưng mà ban nãy cậu đập đầu vào cái gì vậy?? Không phải là con mèo này chứ?? Nhưng khi liếc ra đằng sau nó thì cậu lập tức xanh mặt khi thấy một người đàn ông đang nằm sõng soài dưới đất cùng một vết đỏ chói mắt trên trán. Tiêu Hàn hoảng hốt chắp tay cao quá đầu, nói to:
- Xin lỗi!!
Nhưng mà phải nói lại, đây đâu phải phòng cậu. Căn phòng này siêu cấp đẹp đẽ nha!! Cái tủ bốn gian kia chắc chắn là gỗ lim đắt tiền. Chiếc giường Kingside quả nhiên êm ái. Kia chẳng phải TV màn hình cong sao?? Tiêu Hàn đứng dậy lại gần chiếc TV, sờ mó phát chán liền đi tìm điều khiển. Cậu thích thú đến mức nhất thời quên đi cái người đang nằm vật vã ở trên sàn.
Tiêu Hàn dường như đắm chìm vào bộ phim cùng hiệu ứng do chiếc TV độc đáo này mang lại. Cho đến khi có tiếng "E hèm" cất lên bên cạnh. Cả người cậu cứng ngắc, cười không nổi khóc cũng không xong. Tự tiện chạm vào đồ của người ta cư nhiên còn bị phát hiện, đã vậy trước đó cậu còn quên mất, đây không - phải - nhà - cậu.
Tiêu Hàn khó khăn quay đầu, nở một nụ cười khó coi hơn cả khóc nhìn con người sắc mặt so với đít nồi cũng không khác là bao kia:
- Chào!! Anh tỉnh rồi??
Minh Hy đứng phắt dậy. Tiêu Hàn nghĩ cậu tới số rồi!! Số đen nha! Ba mẹ còn chưa kịp chào, trăn trối chưa kịp nói, di chúc chưa kịp viết. Cậu là muốn để lại tất cả đống truyện Doremon cho thằng em họ khốn kiếp. Mấy món quà mà nữ sinh ở trường tặng, cậu muốn đem một nửa cho em hàng xóm, một nửa cho mấy em ở cô nhi. Còn khoản tiền cậu tiết kiệm thì thôi đem hết cho ba mẹ, coi như đền ơn dưỡng dục 16 năm. Tiêu Hàn ôm lấy đầu theo bản năng nhưng vẫn còn len lén hé mắt xem nốt đoạn kịch tính trên TV. Có chết cũng phải thành mà có hiểu biết!!
Nhưng mà xem được cả đoạn phim dài rồi mà não vẫn hoạt động, ý thức vẫn còn đó. Rụt rè ngẩng đầu lên, cậu thấy con người đó đang ngồi bên cạnh.....đọc báo. Giật mình làm cậu suýt tung người ra khỏi giường. Cậu còn chưa kịp nói gì, hắn đã mở miệng, không nhanh không chậm nói:
- Ra khỏi phòng này, rẽ trái, xuống tầng, nghẹo phải. Cậu sẽ thấy một tủ thuốc nhỏ, mở và cầm tuýp thuốc bôi liền da lên cho tôi!!
Tiêu Hàn trợn tròn mắt nhìn:
- Chỉ là hơi đỏ thôi sao phải bôi thuốc liền da??
Tính quan trọng hóa vết thương lên đấy à??
- Tôi bôi chỗ này!! - Minh Hy chỉ vào vết thương hình tròn còn chưa khô máu, hình như là vết cắn.
Clgt??
Tiêu Hàn tức đến mức mặt trở nên phiếm hồng. Cư nhiên dám ra lệnh cho cậu. Hùng hùng hồ hồ chỉ vào mặt hắn, cậu quát:
- Anh, tôi chỉ chịu trách nhiệm với vết thương tôi gây ra cho anh thôi. Anh bị con cẩu nào cắn cũng không phải việc của tôi.
Minh Hy nghe vậy, buồn cười mà nhếch môi:
- Con cẩu cắn tôi chính là cậu!!
Cậu tự chửi mình là cẩu, hắn phụ họa thêm vào rằng cậu chính là cẩu!! Tiêu Hàn khóc không ra nước mắt, ủy ủy khuất khuất theo hướng dẫn có Minh Hy mà đi lấy thuốc.
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Vợ Chồng Mỹ Nam - Truyện Thế Giới Thứ 3 - Truyện Gay Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/52-250-1#ixzz3KHSTIsH1