Sủng Thê Như Mệnh
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Mẫu
thân là trưởng công chúa, cậu ruột là hoàng đế, A Uyển cảm thấy rốt cục
đời mình có thể bình an sống đến già, lại không cần lo lắng vì bệnh tật
mà chết yểu.
Nhưng không ngờ được nàng lại gặp phải tên biến
thái cũng trùng sinh, hắn nói hắn giam cầm nàng cả đời vì kiếp trước
nàng nợ hắn !
Thật là oan uổng mà, mười tám năm xuyên không nàng
sống ở kiếp trước đều sống trong bệnh tật, những người thường xuyên tiếp
xúc nhất chính là những bác sĩ râu tóc đều đã bạc phơ, căn bản chưa bao
giờ gặp hắn thì làm sao có thể mắc nợ hắn được?
Tôn chỉ của Vệ Huyên: Một khi đã vừa ý nàng, sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để có thể giam cầm nàng trong tầm mắt !
Nam
chính là một gã có bệnh thần kinh, bệnh biến thái, tính cách độc ác vặn
vẹo luôn có ham muốn chiếm hữu từ khi nữ chính còn nhỏ, thường xuyên
tưởng tượng có thể "ăn” thân thể mảnh mai của nữ chính, nhưng do thân
thể còn nhỏ không thể thực hiện được, chỉ có thể mỗi ngày dùng miệng cắn
nàng hai lần cho đỡ nghiện. Cho nên, đọc truyện sẽ rõ việc nam chính
nhất định phải làm mỗi ngày là thắp hương bái Phật khẩn cầu nhanh chóng
trưởng thành !
Chương 1
Vừa qua Trung thu, rừng cây bụi cỏ hai bên đường đều mang vẻ xác sơ hiu quạnh của mùa thu.
Trên đường, một đoàn xe ngựa đang di chuyển chầm chậm.
Tới
gần giờ Thân, bầu trời bắt đầu nổi gió, tuy rằng mưa không to, nhưng là
đối với đoàn xe đang đi mà nói, vẫn có chút ảnh hưởng, đặc biệt trong
xe ngựa lại có một người có thân thể yếu ớt bẩm sinh, lúc đi trên đường
cũng đã có rất nhiều bất tiện, cũng bởi vì đột nhiên thời tiết trở lạnh
làm sức khỏe người trên xe không tốt.
Đi theo xe có rất nhiều gia
đinh hộ vệ, bảo vệ xung quanh một chiếc xe ngựa màu xanh rất to, xe
ngựa không có trang trí gì nhiều hết sức mộc mạc nhưng vẫn mang theo vẻ
hoa lệ, xe ngựa làm từ gỗ cây hoàng dương, trạm khắc hoa văn tuyệt đẹp,
thân xe rộng rãi, chế tạo hoàn hảo, là một chiếc xe ngựa thích hợp nhất
khi xuất hành, có thể giúp người ngồi trong xe ngựa có thể giảm bớt chút
sóc nảy khi đi đường.
Ngoài trời mưa vẫn rơi, sắc trời âm u, một
thị vệ cao lớn đi đầu dùng tay lau đi nước mưa đọng trên mặt, lo lắng
gió lạnh mưa phùn có thể ảnh hưởng tới vị tiểu chủ nhân thân thể yếu ớt
đang ngồi trong xe ngựa có thể không chịu được gió lạnh, liền đi vòng
lại xin chỉ thị của chủ nhân có nên nghỉ tạm tại điểm quan dịch tiếp
theo không, không nên đi đường trong cơn mưa như thế này.
"Phò
mã, công chúa, ở phía trước cách đây không xa là quan dịch thành Hạc
Châu, mưa như thế này không biết đến lúc nào mới ngừng, hay là chúng ta
tới trạm dịch phía trước nghỉ tạm?"
Trong xe ngựa rất nhanh liền vang lên một giọng nói của ấm áp nhẹ nhàng của nam nhân, " Cứ làm theo ý của Mã thị vệ."
Nhận được sự đồng ý của chủ nhân, đoàn xe tăng nhanh tốc độ
Sau
khi đoàn xe đến trạm dịch, liền thấy ở ngoài cửa trạm dịch cũng có một
đoàn xe khác đã đậu ở đó, chủ nhân đã tiến vào trạm dịch nghỉ tạm, chỉ
còn lại tùy tùng đang bận rộn chuyển hành lý vào trạm dịch. Chỉ cần lướt
mắt nhìn, Dư ma ma liền biết chủ nhân của đoàn xe này thân phận nhất
định bất phàm, thậm chí địa vị càng tôn quý hơn so với chủ nhân của bà
trưởng công chúa Khang Nghi.
Người quản lý Dịch Thừa biết được
trưởng công chúa Khang Nghi đến, liền vội vàng chạy đến từ bên trong,
thời tiết khi Trung thu lại thêm mưa càng trở lên lạnh, nhưng hắn lại đổ
ra một tầng mồ hôi, không biết là bởi vì chạy đến quá nhanh hay là bởi
vì thân phận cao quý của trưởng công chúa. Dư ma ma nhanh chóng thay đổi
thái độ, khuôn mặt tròn tròn bình thản hiện lên một nụ cười, tuy có vài
phần kiêu căng nhưng lại khó có thể để người khác nhận ra
Chờ
người quản lý Dịch Thừa khuôn mặt trắng bệch hành lễ thỉnh an xong, Dư
ma ma mới nói: "Hãy chuẩn bị một tiểu viện yên tĩnh cho công chúa phò mã
nghỉ tạm. Còn có, tiểu quận chúa thân thể có chút không khoẻ, phiền đại
nhân đi mời đại phu đến."
Người quản lý rối rít đáp lại, nhanh
chóng gọi người đi sắp xếp, lúc xoay người không nhịn được lau mồ hôi
sau gáy, thầm nghĩ không biết hôm nay là cái ngày gì, mấy vị chủ nhân
tôn quý này một người rồi lại một ngưởi đến nghỉ tại đây, khiến hắn chỉ
là một người cai quản Dịch Thừa nho nhỏ thật sự là run như cầy sấy, sợ
có gì sơ xuất sẽ đắc tội nhân vật lớn.
Chỉ một người trong bọn họ đều có thể nghiền chết một người quản lý Dịch Thừa như hắn.
Hắn
đã nghe qua danh của vị trưởng công chúa Khang Nghi, là tỷ muội của
đương kim hoàng thượng Văn Đức, là đại công chúa trong năm vị công chúa
của tiên đế, cũng là công chúa không được sủng ái nhất, vì mẹ đẻ bà
chính là một người xuất thân cung nữ,lúc sinh trưởng công chúa Khang
Nghi vì khó sinh mà chết, sau công chúa được giao cho Thục Phi của tiên
đế nuôi dạy. Không có tin đồn gì về trưởng công chúa Khang Nghi, bà cũng
không phô trương giống các vị công chúa khác, bà giống như một người vô
hình mà lớn lên, đến tuổi thành hôn thì được thái hậu chỉ hôn, bà được
gả cho thứ tử phủ Phủ Hoài Ân bá.
Nói đến vị thứ tử Phủ Hoài Ân
bá khác hoàn toàn với tiêu chuẩn của con cháu thế gia, ông không hề hứng
thú đối với tiền tài công danh, ông rất đam mê văn chương một lòng chỉ
say mê với học vấn, công chúa được gả đến, theo thông thường vị thứ tử
này sẽ được bay lên cành cao trở thành phò mã. Sau này nghe nói, ông yêu
thích du sơn ngoạn thủy,sau khi thành thân với công chúa liền dẫn thê
tử đi Giang nam du ngoạn, cả năm hiếm khi hồi kinh được một lần.
Trưởng
công chúa Khang Nghi thành thân cùng phò mã được mười năm, cũng chỉ
sinh được một nữ nhi duy nhất, đáng tiếc nữ nhi này vừa sinh ra đã yếu
ớt, thường xuyên lúc thì ốm vặt lúc thì bệnh nặng không ngừng, thái hậu
thương tiếc nàng liền xin hoàng đế ân điển sắc phong nàng làm Thọ An
quận chúa
Lúc này liền thấy tùy tùng phủ công chúa bung mười mấy
chiếc dù, che chắn hết mưa phùn. Màn xe ngựa được một nha hoàn xinh đẹp
nhấc lên, sau đó Dư ma ma tiến lên, đỡ một nữ nhân trẻ mặc áo màu xanh
lam thêu hoa mẫu đơn, một chiếc màu xanh lá cây xuống xe ngựa. Người nữ
nhân mang một khuôn mặt dịu dàng thanh lệ, một đôi mắt trong suốt tăng
thêm vài phần thanh cao, vì đang đi du ngoạn nên tóc chỉ búi một kiểu
dáng đơn giản, trên búi tóc đen bóng cài một chiếc trâm bằng ngọc hình
cánh bướmđang bay, phía dưới cánh có một sợ chân châu nhỏ kết thành dải
quanh búi tóc, giảm đi vài phần cầu kỳ lại tăng thêm nét ôn nhu uyển
chuyển.
Cán dù nghiêng xuống che đi nửa dung mạo của nữ nhân này,
nhưng nhìn cử chỉ cao quý hoàn toàn khác mọi người, không cần suy nghĩ
cũng biết đây là trưởng công chúa Nghi Khang.
Tiếp theo một người
mỹ nam khuôn mặt trắng trẻo như ngọc bước xuống xe, nam nhân này khuôn
mặt như một miếng ngọc không tỳ vết, hàng lông mày thanh tú, mang vẻ
tuấn tú chính trực, khiến cho người ta vừa nhìn thấy không khỏi bật ra
một tiếng dung mạo thật đẹp. Trong lòng người nam nhân lúc này đang ôm
một đứa trẻ được áo choàng bao lấy không nhìn rõ khuôn mặt, lông mày hơi
nhíu lại lộ vẻ lo nghĩ, đúng là với thời tiết như vậy với những đứa trẻ
tuổi nhỏ và yếu ớt đúng là không chịu nổi.
Vote Điểm :12345