Câu Chuyện Của Tôi Tình Yêu Đẹp
|
|
CHƯƠNG 81:
Hai này mùng một mùng hai tết thì chả có cái vẹo gì ngoài việc khách khứa của hai ông bà già đến mà cứ bắt mình ở nhà cùng tiếp, đã thế còn bị lôi vào làm chân đứng bếp nữa chứ, ức éo tả nổi. Rồi lại còn khi sếp mẹ đi chơi đã đưa mẹ Vi với chị dâu cả Linh thì còn lôi cả nhạc mẫu lẫn Nhi đi nữa chứ. Tết mà khổ thế này thì từ năm sau cạch nhé. Vừa khổ vừa chán. Mà mình vẫn bé vậy thật à? Tiền lì xì vẫn đều đều nặng túi. @@
Mãi đến cuối ngày mùng hai thì nhạc phụ nhạc mẫu lại tuyên bố chào mọi người để lên HN rồi còn về trong ý. Thế là thôi, được dịp Nhi về thăm chơi tết cùng mà chỉ có vậy ư. Bất công vcl
Nhưng chắc sếp còn thương mình chút, tối đấy bàn bạc thế nào để nhạc phụ nhạc mẫu ở thêm một ngày xong quay ra nháy mắt với mình.
…
Vậy là một kế hoạch được vẽ ra và thực thi.
…
Sáng ra vừa kịp mở mắt dậy đi vệ sinh cá nhân thì cũng đã thấy Nhi dậy rồi.
– Nay vk có uống thuốc chưa vậy?
– Thuốc cái đầu ck ý.
– Vậy sao…. ?
– Hai đứa mình còn nốt hôm nay thôi đó, mai vk đi rùi.
– Biết là vậy nhưng thế này có mệt không?
– Hông, đi với ck mà. Mà có gì thì…. Mai ngủ bù á.
– Hấp.
– Đấm chít giờ.
– Hay chuồn luôn đi. Hai đứa mình đi hết ngày luôn.
– Hông được, chỉ đến 5h chiều thui.
– Thôi giờ không nói. Trước mắt là phải đi chơi đã.
– Dạ.
Sau chưa đầy 15′ hai đứa đã chỉnh trang xong và có mặt dưới sân.
– Giờ đi đâu hả ck?
– Đi lễ chùa đã, xong vk muốn đi đâu ck đưa tới đó.
– Dạ. Vk sẽ cầu cho hai đứa mình…
– Hâm.
– Hì.
Công cuộc lễ chùa bắt đầu.
Chắc vì đã mùng ba rồi nên cũng khá vắng người, nhưng vậy càng hay, không khí đình chùa thanh tịnh dễ chịu.
Vào khấn thì mình biết gì đâu, nhưng cũng thắp hương chắp tay cầu vài thứ, xong quay sang thì Nhi vẫn đang nhập tâm lắm nên cứ như vậy ngồi ngắm nàng. Mãi sau mới xong
– Khấn gì vậy cô hấp?
– Sức khoẻ cho mọi người, học hành.
– Và.
– Gì nữa ạ? Nhi giả ngu
– Tôi đâu?
– Ck cũng khấn mà, ck làm gì nữa?
– Vậy mà tôi chỉ biết khấn cho người ta, giờ người ta lại kệ tui. @@ Loè nàng chút
– Ck khán gì ạ?
– Chán rồi chả nói nữa.
– Hứ, vk cầu cho ck mà, vk cầu cho hai đứa mình mà.
– Vậy cầu gì cho ck, cầu gì cho hai đứa?
– Hông nói đâu.
– Nói xem nào.
– Thì cho ck gặp nhiều may mắn. Cho hai đứa mình sẽ không xa nhau….
– Ừm.
– Thế ck cầu gì á?
– À cầu…. Đẹp zai học giỏi….
– Thế có gì cho vk đâu.
– Thì đẹp zai cho vk chứ cho ai. Học giỏi sau này cho ai hả…..
– Hứ, ck ăn gian.
– Hâm, chùa chiền giữ im lặng chút. @@
– Ck đểu. Hứ
– Ck cầu nhanh nhanh đến ngày được đón vk về mà.
– Lại dụ tui.
– Đấy, nói thật thì có chịu tin đâu.
– Hông tin.
– Nhơ nhớ.
– Cứ thế đấy.
– Em chịu chị rồi, giờ đi chơi.
– Ứ thích nữa.
– Thế tôi chở về, rồi tôi còn đi chơi.
– Á, đi mà. Vk đi mà.
Hâm hết thuốc chữa. Xong hai đứa rời chùa đi ra chợ.
– Ra đây làm gì vậy ck?
– Lát sẽ biết.
– Gì vậy ạ?
– Vk sẽ thích mà.
Dừng lại ở một quán nước ở góc đường, gửi xe ở đó.
– Đến hả ck?
– Chưa, giờ bịt mắt lại ck dẫn đi.
– Bí mật vậy ạ?
– Bất ngờ mới vui mà.
Dẫn nàng đi mà cứ 30s một lần “đến chưa ạ?”
Rồi cũng đến nơi, giao nàng cho bà chị rồi mới cho nàng tháo bịt mắt ra.
– Ck…..
– Nhanh đi chị, giúp em đấy. Tôi bảo bà chị
– Chị nể cậu lắm đấy, chị định mùng 5 tết mới mở cơ.
– Em biết mà, chị yêu quý của em mà.
– Giỏi nịnh.
– Trăm sự nhờ chị.
– Ck….
– Ngồi im đó, lát tui quay lại. Chị bảo sao cứ nghe vậy nhớ chưa?
– Dạ.
Mọi người chắc cũng đang muốn biết tôi đang làm gì phải không? Mặc áo chú rể chụp ảnh cưới năm lớp 10 đấy. @@
Cũng ra chỉnh trang lại, nửa tiếng sau chị gọi vào xem thành quả.
– Vk e……….
Đơ luôn, thực sự tôi đã ngây người ra cho đến khi chị thúc nhẹ nhắc tôi. Vơi tôi em luôn là một thiên thần, và chắc mọi người cũng đồng tình là con gái đẹp nhất khi mặc váy cưới phải không? Chính giây phút ấy tôi lại càng dám khẳng định hơn rằng em quan trọng với tôi thế nào.
– Sao hả cậu em?
-…..
– Ck….. Kì quá. Sao không nói cho vk biết?
– Vì đó là một điều bất ngờ và cũng là minh chứng của ck.
– Hì. Nụ cười ấy, đã bao lần làm tôi xao xuyến giờ lại càng có sức mạnh hơn. Anh yêu em…… Cô bé của anh.
Vì cũng còn ít thời gian đi chơi nên chỉ chụp một ít ảnh may là bà chị cố gắng cho bảo lấy trong ngày. Chụp xong lại đưa Nhi đi chơi tiếp bằng bộ quần áo cưới đó.
– Em yêu anh. Nhi khẽ nói khi ngồi sau ôm tôi.
– Vậy em cũng nên biết là ANH YÊU EM. Tôi hét to, nãy đã là sự chú ý rồi giờ thêm nữa, cả đoạn đường đều nhìn. Tưởng Nhi sẽ ngại như mọi lần nhưng lần này khác.
– EM CŨNG YÊU ANH.
Hai đứa trẻ, mặc đồ cưới, hò hét. Thấy cũng chả có gì vì lúc đó mọi thứ xung quanh gần như chả còn là gì vì tất cả với tôi đang ngồi sau xe và ôm tôi.
– Hì, giờ làm gì nữa ck?
– Chưa có cưới đâu. @@. Nhưng ck vẫn còn quà cho vk.
– Nữa hả ck?
– Ừm.
Đi thêm lúc rồi cũng đến. Bãi đất là bãi tập kết xe nhà thằng Q, giờ đây đang chống và tôi đã mất tới 3h sáng hôm qua cùng hai thằng Q, H chuẩn bị để vì giây phút này đây.
|
CHƯƠNG 82:
Đưa Nhi vào qua đoạn đường dải thảm, hai bên dảu cánh hoa hồng. Đến khu giữa sân, một trái tim lớn dải bằng cánh hoa hồng, ở chính giữa để một chiếc ghế duy nhất. (May là không gió chứ không công toi). Đưa Nhi vào cho ngồi vào ghế. – Giờ mới là bắt đầu, vk chờ thêm chút nhé.
– Dạ. Nhi vẫn đang hơi đơ hay sao ý. @@
Chạy đi ôm lại cây guitar, vừa đàn vừa hát từ ngoài vào rồi đi quanh Nhi, bài hát tôi tự sáng tác và Nhi cũng đã nghe qua. Khi bài hát vừa dứt thì thằng H theo kế hoạch ôm hoa chạy lại đưa tôi, trao cho Nhi xong thì cũng là lúc pháo hoa nối nhau vút lên. (Chỉ tiếc là ban ngày nên không rực rỡ được)
Để nàng cứ vậy ngắm pháo hoa, tôi vòng ra sau ôm nàng từ phía sau, đeo cho nàng sợi dây chuyền đôi có treo chiếc nhẫn bạc, chiếc nhẫn từ D đó.
– Chiếc nhẫn dù không đẹp nhưng nó rất ý nghĩa với ck, ck đã từng hứa sẽ trao nó cho người quan trọng nhất với ck. Và đó là vk.
– Ck…. Nhi đang khóc. Nhưng sao tôi lại thấy vui vui, có lẽ vì tôi biết nó là nước mắt của sự hạnh phúc.
Xong xuôi mọi thứ, về thay trả quần áo và lấy ảnh xong về nhà. Nhưng cũng quên ngoài dự đoán. Cả nhà đang ngồi tập trung, thấy mình và Nhi về thì đều cười(nhìn rất gian).
– Con trai, cưới “chui hả”? Mẫu hậu
– Sao….
– Mày quên là đang ở quê nhà sao? Ở đây thiếu người biết mày à?
– Lộ hết rồi vk ơi. Tôi quay sang Nhi thì thầm.
– Có túi gì kia? Giao ra mau. Ông L
– Đồ khó nói, ông anh muốn gì?
– Mẹ muốn xem, người trong nhà cả, chả có gì khó nói cả. Sếp đấy
Và thêm mọi người chen vào nữa nên trong phút chốc nó đã bị chiếm mất. Và bộ “ảnh cưới” của tôi đã bị mọi người lôi ra chấm điểm.
– Thôi thì vì đám cưới này mẹ cũng nói luôn. Sếp
– ????
– Hai ngày tết là để phạt hai đứa, nên mọi người luôn cố tách hai đứa.
– Gì ạ?
– Chưa hết.
– Dạ.
– Nhi và nhà mẹ hai ngày nữa mới đi. Nhạc mẫu
– Dạ. Sao ạ?
– Thì là một màn kịch trả lại cho vụ mày không nghe lời mà dẫn nó đi chơi. Nên hai đứa đã được cả nhà cho một vố. Ông già tôi
– Con rể cả đêm qua cũng vất vả rồi. Nhạc phụ
– Sao?
– Nãy cậu em tỏ tình cũng hơi quá đấy, làm chị dâu cậu xem mà cấu anh mấy cái. Ông L
– Gì nữa?
– Bé đốt dây pháo đó. Linh
Vâng, vậy là cuối cùng mình lại bị vố lừa đau nhất.
Và sau khi biết rằng mình chả biết cái gì cả thì mặt tôi và mặt Nhi đều gọi là đơ luôn.
– Rồi, ta tổ chức nốt tiệc cưới nhỉ. Ông già troll
– Được rồi, nhưng trước tiên ta phải được mời trà đã. Nhạc phụ
– Thôi nhanh lên vào còn ăn nào, chuẩn bị xong hết rồi. Bà già
– Vậy là chỉ con và Nhi…..
– Chính xác. Ông L
– Hôm qua bé thấy anh ra ngoài nên… Linh
– Tất cả tin tình báo đã được thông qua, cậu em tưởng giấu được ai chắc? Ông L
Thấy Nhi đã núp sau lưng mình từ lúc nào, quay lại thì nàng đang thẹn đỏ bừng mặt úp nép hẳn vào sau tôi.
Chợt nhớ ra bí mặt của hai ông bà L.
– Thế ông anh đã thông báo chưa?
– À ừ anh quên.
Tất cả đều chuyển từ trêu hai đứa tôi sang nhìn ông L. Không ngoài dự đoán.
– Con và vk con xin thông báo với mọi người một tin vui nữa.
– Thưa bố mẹ. Ông xin phép trước ông bà già tôi và bên vk ông ý.
– Bố mẹ sắp được lên chức ông bà rồi đấy ạ. VK CON CÓ BẦU RỒI.
Cả nhà giờ lại vui như tết kéo dài, mà quên luôn chuyện trêu tôi và Nhi. Rồi tất cả vào ăn. Cho đến lúc đi ngủ thì cũng chả ai nhớ ra chuyện trêu mình nữa.
Nhưng khi đã khá muộn, khoảng 11 – 12h đêm thì có tin nhắn đến. Của Vi
” Em thực sự rất ngưỡng mộ Nhi, hay ganh tị đây? Em cũng muốn được như Nhi, được có anh, được anh quan tâm. Nhưng sao lại như vậy? Anh từ chối thẳng thừng với em xong lại bắt em coi anh chỉ là một người anh trai, em không tốt với anh sao? Hay vì lý do gì? Anh ác lắm… ”
Là vậy ư? Thực sự thì Ngay từ đầu tôi đã coi Vi là một người em gái nên cũng đâu để ý đến cảm xúc này của Vi. Nhưng giờ đâu thể làm gì hơn vì trong tôi Vi vẫn là một cô em gái. Còn tình cảm kia thì đã trao trọn cho Nhi rồi. Ngồi nhớ lại tất cả, Vi cũng đã vì mình rất nhiều, thời gian gần đây cũng khá lạ. Tôi cũng thương Vi chứ, mẹ thì cũng không hay ở nhà với lại hoàn cảnh của Vi khi không còn bố từ sớm và sống cùng cha dượng. Nhìn vẻ bên ngoài có vẻ mạnh mẽ hay tinh nghịch nhưng bên trong hoàn toàn là con người khác.
Chỉ biết nhắn lại một tin.
” Anh xin lỗi, mong em sẽ hiểu cho anh”
Mất gần hết cả đêm suy nghĩ về mọi chuyện. Thời gian qua mình đã làm được gì nhỉ. Có lẽ là chả được gì ngoài Nhi.
Sáng ra dậy vệ sinh cá nhân mà uể oải như cái xác, chợt Nhi đi vào đói đánh răng cùng. Hai đứa đánh răng thì ít mà trêu nhau loạn xạ lên thì nhiều. Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc khi sếp gọi xuống ăn sáng. Ra cửa gặp ngay Vi cũng vẻ uể oải, có lẽ cũng thức khuya.
– Nhi à, xuống trước đi, ck có chuyện muốn nói với Vi.
Nhi cũng ngoan ngoãn nghe theo, tôi và Vi ra ban công đứng.
– Anh tưởng ta đã nói ngay rừ đầu rồi.
– Em không biết, khi đó đâu như bây giờ.
– Với anh vẫn vậy, em vẫn là một người em gái tốt.
– Em gái? Em gái thôi sao?
– Nếu em vẫn chấp nhận người anh trai này.
– Vậy nếu em không chấp nhận?
– Thì với anh vẫn vậy.
– Nhưng em yêu anh.
– Đâu phải cứ nói là yêu được đâu.
– Nhưng….
– Ngoài kia thế giới bao la biết bao người. Và chắc chắn sẽ có người tốt với em hơn anh.
– Có thể như vậy sao?
– Chỉ là em chưa tìm thấy thôi, còn với anh và Nhi thì đã tìm thấy nhau.
– Khi nào? Ở đâu?
– Đó là do ở em, quên anh đi và nhìn mọi thứ xung quanh. Biết đâu được đấy, nó có thể đã bên em rồi mà.
– Có lẽ em sẽ cố.
– Đừng cố mà hãy để cho nó thoải mái tự nhiên.
– Vạy anh vẫn là hai của út chứ?
– Sẽ mãi như vậy.
– Vâng. Hai. Vi lại cười lại, gượng thôi nhưng có lẽ nọi chuyện sẽ tốt hơn từ đây.
Xong hai đứa cũng xuống ăn với mọi người.
– Chuyện gì ạ ck? Nhi ghé tai tôi nói nhỏ.
– Ck tuyển vk hai. @@
– Ừm, để vk duyệt nhớ. Ệt vk đấy
– Ừ, mai gọi nguyên đội đến cho chấm.
– Gọi này. Lại véo
– Hai cái đứa vk ck son kia. Để yên bà già này ăn xem nào. Bà già tôi
– Thôi nay chào mọi người, cũng làm phiền quá rồi, chúng tôi về HN đây. Bố vk ông L.
Ông già có ý mời thêm ở lại vài ngày nhưng nhà ông L cũng từ biệt rồi về HN.
Và rồi khi ông L đi thì thế éo nào bé Linh lại lôi chuyện hai đứa tôi ra cho cả nhà tiếp tục. Cũng may là chỉ hết buổi sáng còn đến chiều thì tôi lại được dẫn Nhi đi chơi.
– Giờ đi đâu đây ck?
– Tính sau giờ thoát khỏi đây đã. @@
– Ck làm như….
– Từ sáng đến giờ rồi đó, vk không chán à?
– Dạ có chứ.
– Nhanh nhanh.
Vậy kế hoạch là chưa cần kế hoạch. Cứ đi đã rồi tính sau vậy.
Hai đứa lên xe và chuồn nhanh, giờ thì mới nhận ra là chắc chỉ còn ra quán coffee. Đang chán thì thằng Q gọi.
– Gì vậy mày? Câu quen thuộc của tôi
– Không có gì gọi hỏi thăm không được à?
– Thế tao mới lo.
– Mà có chuyện này.
– Tao biết mà.
– Im, lát đi săn chim với bọn tao. Qua nhà thằng H co sẵn súng rồi.
– Đầu năm lại sát sinh.
– Ăn mấy thứ kia ngán tận cổ rồi. Mày có đi không hay để anh em tao đi luôn đây?
Quay sang Nhi.
– Vk. Ăn chim không?
– Á, nói cáu gì vậy?
– Nghĩ thế nào đấy, lát đi bắn chim với hai thằng Q, H.
– Ck hấp, lần sau nói vậy nữa thì.
– Thì sao?
– Nhưng bắn chim là sao vậy ck?
– Là dùng súng bắn mấy con chim ngoài tự nhiên ấy.
– Ck dã man quá.
– Thế cô có ăn không?
– Ăn ngon không ck. Ax vãi luôn
– Ăn rồi biết.
– Vậy đi.
– MÀY XIN PHÉP XONG CHƯA? Thằng Q hét lên qua điện thoại.
– Ok lát hai vk ck tao qua.
– Ừ, qua luôn bên đây cũng mấy người rồi.
– Ai nữa?
– Qua rồi biết.
– Đm bí hiểm nữa.
– Nhanh đấy.
Sau 15′ đã có mặt tại nhà thằng H.
– HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM. Tôi hét to
– Đm thằng chó, im ngay cho tao. Q
– Thằng này láo, tao chu gi cả nhà mày giờ.
– Cho xe vào, lên lấy đồ. H
Cho xe vào dắt Nhi đi theo luôn. Vào nhà thấy xe ông bà già nó không có chắc nay cậu ở nhà một mình rồi. Dắt Nhi lên thẳng phòng bọn nó luôn.
– Trẫm đã đến các khanh bình thân. Tôi
Chợt khựng người, hai Hằng đang ở đây. Hằng bí thư luôn đấy.
– Loạn, giờ loạn hết rồi, khai mau, từ bao giờ? Như thế nào?…..
Hai thằng Q, H mỗi thằng một bên xốc nách kéo tôi ra ngoài.
– Con lậy bố, bố có rồi thì để yên cho con hàn sự, mới mời đi được thôi đó. Q
– Sau bao năm khổ cực mong thí chủ giúp cho bần đạo hoàn tục được không? H
– Ha ha hai thằng bựa, lát ngồi nhổ lông thì may ra. Mà thằng nào mục tiêu nào vậy?
– Tao em Hằng. Tao em Hằng. Diss nói thế thì ai mghe ra không?
– Dizz
– Tao bí thư. Q
– Tao dân thường. H
– Đã xong, giờ sao?
– Nhớ đấy, để bọn tao bắn, mọi lần toàn mày bắn hết.
– Hai thằng mày bắn có khi tối khỏi nhổ lông.
– Thế càng nhục mày ạ. Q quay sang H
– Lát đi vào khu bãi trên cổng Đông, mỗi thằng một hướng, đến đó rồi tính. (Khu này là bãi thi công công ty gì đó nhưng khi san lấp sây bao xong bỏ trống, đất rộng bao la và chim nhiều vler)
– Ừ. Hai thằng đồng thanh.
Quay vào thì ba nàng đã ngồi “ngịch súng”.
– E hèm, súng có đạn đó. Tôi troll
Lập tức hai cây được trả về chỗ cũ, riêng Hằng bí thư vẫn không thấy gì.
– Cái này thì đừng loè tôi. Tôi cũng bắn được đó.
– Cũng ghê đó. Tôi
– Ngày trước tôi từng ở Tây Nguyên 3 năm mà.
– Căng rồi đấy Q.
– Chuyện gì vậy?
– Đi đã rồi biết.
– Ừ vậy đi thôi.
|
CHƯƠNG 83:
Và 6 đứa lên đường, vì khá gần lên chỉ đi bộ lát là đến. – Giờ tách ra, ba hướng thế nào cũng 5h có mặt bên kia. Tôi chia.
– Vậy vk đi với ck. Nhi
– Tất nhiên.
– Tôi với Q. Bí thư
– Em với H.
Chia đội xong rồi tản ra bắn. Nhờ Nhi mà tôi cũng bắn được trên chục con vì “con này nhìn xinh quá, con này bé mà ck, con này nó có bạn kìa. ”
Và đến chỗ tập kết trước nửa tiếng.
10′ Sau là cặp thằng H về với chiến tích ba con. Còn cặp kia thì về muộn mất 10′ và cũng chỉ 8 con. Tài thiện xa của mình cũng cao đấy chứ.
– Ck bắn nhiều nhất. Nhi reo
– Cô có cho tôi bắn đâu, toàn bảo tha cho nó.
– Tại bọn nó dễ thương mừk.
– Tại chỗ bọn mình ít chim thôi. H và H. @@
– Ông Q có biết bắn không vậy? Được ba con còn năm con kia tôi bắn đó. Bí thư
– Ít vậy giờ sao? Q đánh trống lảng.
– Bỏ hết nấu cháo, lát thêm em gà làm nồi lẩu. Tôi khởi xướng.
– Được đấy. Tất cả hưởng ứng.
– Nhớ công việc chứ? Tôi cười đểu hai thằng kia.
– Ok.
– Ok.
Và từ 5h30′ đến 7h tối là thời gian bếp núc, xong xuôi nhìn lại thành quả cũng khá xứng đáng đó chứ, gà, chim lại thêm thịt bò của nhà gia chủ nữa. Nay lại xoã rồi.
Nhưng chưa kịp lôi rượu ra thì hai thằng cản lại.
– Lát bọn tao còn đi chơi, nay ít bia là được rồi.
– Đm quả lẻ.
– Mày lẻ bao nhiêu lần rồi hả?
– Ok ok. Vậy nay là tập trung đông vui thôi.
Ăn uống xong thì cứ teo cặp mà dắt nhau đi chơi. Tôi đưa Nhi đi nốt kế hoạch lúc trưa, lại vào quán coffee. Vừa vào quán có ông Lâm (một ông cũn có máu mặt ở đây) ra vỗ nói chuyện riêng, để Nhi ngồi đó và đi cùng ông.
– Anh cũng đang định tìm mày.
– Chuyện gì anh?
– Mấy nay có thằng đi hỏi người quanh đây chơi mày đấy.
– Đầu năm em cũng éo thích, với giờ….
– Vậy để anh.
– Ừ.
– Qua nó đến hỏi anh, rõ tên tuổi địa chỉ. Nó có khi quen cậu. (Vậy thì chỉ có thằng bạn nhỏ tuýp vẫn cay cú)
– Giờ nó đâu?
– Vẫn nhốt cả hai anh em nó trong kia kìa, con em gái nó kháu phết, lớn chút nữa thì.
– Em mách chị dâu đó, mà tội con gái nhà người ta.
– Vậy giờ sao?
– Thằng đó nếu không nhầm mới xuất viện đấy, cho nó quay lại đấy tiếp thôi. @@
– Thế con em?
– Thả nó đi anh.
– Ok, mà ai kia vậy?
– Vk em, có cả ảnh cưới này.
– Sao không mời anh?
– Đùa đấy, em bao tuổi mà đòi cưới.
– Nhìn được lắm đấy.
– Cất mắt đi, vk em chỉ em ngắm thôi.
– À mà hình như có nghe qua ông L nói về nó.
– Ông nói sao?
– Nó thay đổi luôn thằng em…. @@
– Cứ biết thế nhá, ra với vk đây.
– Ừ, khi nào rảnh ghé anh làm bữa nhớ.
– Ok.
Quay ra với Nhi.
– Chuyện gì vậy ck?
– Ông anh kết nghĩa, lâu ngày gặp nhau thôi.
– Vậy cần gì nói riêng?
– Vk nhớ ck kể về thằng bạn Thuý chứ?
– Ai ạ?
– Thằng gây sự với Linh rồi bị ck đánh đó.
– Dạ, sao ạ?
– Nó ra viện giờ đi tìm người đánh ck.
– Đã bảo KHÔNG ĐÁNH NHAU NỮA. Nhi hét lớn
– Ck chỉ phản kháng và bảo vệ thôi.
– Bảo vệ tui thôi nè. @@
– Ghen hả?
– Chứ sao nữa, lo cho người ta thế bảo sao không ghen.
– Linh như em ruột của ck thôi mà, từ bé đến giờ lớn lên cùng nhau.
– Thế vk mới lo đó.
– Cô hâm ạ, Linh thì không bao giờ đâu.
– Thế cô khác thì có hả?
– Cũng tuỳ vào thái độ của vk thôi. @@
– Thái độ này hả? Và nàng véo.
Và giờ mới nhớ ra, cả quán vẫn đang nhìn mình. Nhi cũng nhận ra vậy, về vị trí cũ và cúi gằm mặt xuống.
– Xấu hổ chưa kìa. Tôi trêu
– Ck hấp.
– Ụ ôi, thương chưa.
– Hấp.
– Ngẩng lên ngắm cái coi.
– Hông, hấp.
– Mày lại trêu gì em dâu chị. Vk ông Lâm
– Lại chị em bênh nhau hả? Nãy giờ ai làm gì ai?
– Im, chị em tao nói chuyện. Và ngay sau đó tôi bị gạt bắn ra xa 15km. Ngoài phạm vi chuyện trò của hai chị em nhà kia.
Ngồi thêm nửa tiếng mà hai chị em nhà kia vẫn chưa hết chuyện. Haizz con gái.
– Trả vk cho tao. Ông L
– Này ông anh, em chưa nói câu ấy thì thôi.
– IM CHO HAI CHỊ EM TÔI. Bà chị dâu hét và hai thằng tôi lại trở về vị trí ban đầu.
Ông Lâm quay sang.
– Xong rồi.
– Cám ơn ông anh.
– Ơn nghĩa gì ở đây? Mày coi là anh em không đấy?
– Ok ok. Giờ giải tán đôi kia đi.
– Nếu chú có thể.
– Vk ơi chào chị đi rồi về.
– Dạ. Ông Lâm trố mắt.
– Để chị em tôi nố chuyện đã. Chị dâu
– Thôi em chào anh chị, lần sau chị em mình còn nhiều dịp mà. Nhi ngoan thế cơ.
Xong hai đứa về nhà. Và cũng không ngạc nhiên lắm khi thấy xe nhà nhỏ tuýp và nhà cu kia. Vẫn bình thản vào nhà thôi, có gì thì nãy cũng đã tính hết rồi.
Cũng không bất ngờ khi hai ông bà già thấy mình đã nghiêm mặt. Bà già là thật còn ông già nhìn qua là biết giả vờ nên tý thì phì cười.
– P vào đây nói chuyện đi con. Bà già tôi.
– Vâng, chuyện gì vậy mẹ?
– Cô chú đây có chuyện muốn nói đấy.
– Luân nhà cô chú và cháu không còn chuyện gì nữa chứ?
– Chuyện gì nữa hả chú?
– Ngọc, con kể đi.
– Mấy hôm trước con thấy anh Luân lạ lạ nên con để ý anh ý, rồi con phát hiện ra là anh ấy đang….
– Gì nữa? Mẹ nhỏ dục
– Anh ấy đang tìm người để đánh P.
– Rồi? Tôi
– Hôm qua khi thấy anh ấy ra ngoài nên con đi theo định khuyên anh ấy. Nhưng anh ấy không nghe, con đi theo luôn. Đến chỗ xxx anh ấy nói chuyện rồi sau khi nói xong thì bên kia bắt trói luôn hai đứa con lại.
– Rồi sao? Ông già nhỏ.
– Đến khi nãy thì có đám người đến, họ thả con nhưng đánh anh Luân.
– Và giờ thằng Luân nhà chú đang phải nằm trong viện, cháu thấy sao?
– Nghe như trên phim ấy, nhưng sao hỏi cháu, chú phải tìm thám tử chứ.
– Chú nghĩ là cháu biết chứ.
– Cháu có biêt hay không thì con chú vẫn vậy thôi, quanh đây thì khi thuê đánh chấu người bị đánh sẽ là người đi thuê. Cháu không nói càn cũng không dám nhận là toàn bộ nhưng nói để chú nhắc lại với Luân vậy.
– Vậy là cháu có liên quan?
– Tất nhiên, ngay từ đầu mà. Cả nhà nhìn tôi
– Cháu đã nhận.
– Chính xác. Còn việc Luân nhà chú nằm viện thì do con chú thôi.
– Mày. Vung tay định đấm mình. Thì mình nhanh tay nắm lấy cổ tay.
– Anh X, khi con trai tôi vẫn lễ phép thì người lớn cũng lên cư xử ohari phép chứ. Ông gì tôi
– Cháu nói chú này, cháu bây giờ và ngày trước là hai con người khác nhau, cháu đã cố trôn vùi con người đó thì chú cũng đừng cố moi móc nó lên.
– Các người.
– Tôi không bênh con, nhưng tôi sẽ bảo vệ con tôi. Nếu ai động vào nó mà không có lý do chính đáng thì tôi cũng xin lỗi, dù đó là bất cứ ai. Ông già tôi
Và nhà thằng Luân lại về trong cay cú. Mình thì xin phép đi nghỉ trước. Mọi người vẫn lán lại ngồi chuyện trò gì đó. Chắc chuyện đâu dễ kết thúc như vậy…
|
CHƯƠNG 84:
Hôm nay ngày cuối bên Nhi rồi, sáng ra mà lòng đã buồn như dẫm cứt. Xuống ăn sáng với một bữa đông đủ, ấm cúng, hạnh phúc. Cả nhà ăn phở bò, công việc chủ yếu trong bữa ăn của tôi là ngồi ăn phần mình và thêm chỗ Nhi gắp. Hai bên bố mẹ thì cứ nhìn rồi cười, nhưng éo ngại, ăn ngon hơn hay sao ý. @@
Vì nhà Nhi sẽ đi từ chiều nên nay hai sếp quyết định làm một bữa coi như tạm chia tay. Tất bật từ sáng đến gần trưa thì có điện thoại. Ông L, có việc éo gì nhờ?
– Em nghe.
– Ra quán X gặp anh có việc.
– Quán X, anh về….
– Thì có việc.
– Việc gì gấp thế?
– Ra rồi nói rõ.
– Ok.
– Mà đi mình thôi.
– Sao nữa?
– Cứ vậy nhớ. Xong cúp máy.
Việc éo gì nhờ? Mà cứ ra cho đỡ tò mò, tránh mãi mới qua được Nhi để đi.
– Lâu vậy mày?
– Không cho Nhi đi theo.
– Thế là chết cậu em rồi.
– Kệ em. Mà việc gì?
– Thằng cha mà có con bị đi viện ý.
– Sao?
– Từ qua thấy hắn tụ ở đâu một đám.
– Thì sao?
– Anh lo cho….
– Ông anh tốt vler. @@
– Lo éo gì cậu. Lo cho mọi người kìa.
– Vcl.
– Anh nghĩ hắn định chơi nay mai lên từ HN về trong đêm.
– Khổ thân. Ha ha
– Không đùa, có……. Đang nói thì lại có điện thoại. Số lạ
– Nghe.
– Nhớ tao chứ mày? Giọng lão kia
– Nhớ cc, tao nhớ người yêu tao thôi. Tôi troll
– Oắt con, tao không giỡn.
– Ừ, người lớn cứ ẳng.
– Thằng oắt, mày chán sống à?
– Không tao chỉ sống để đời chán tao thôi.
– Mày định núp bóng ông già mày đến bao giờ?
– Đến khi thằng đang lằm viện hết núp bóng mày thôi.
– Thằng nhãi.
– Đừng thể hiện, chuyện trẻ con mà xen vào là không tốt rồi.
– Tao không nói nhiều, một là ra gặp tao ở X hai là tao sẽ sử từng người bên mày.
– Tao cũng éo thích nói chuyện với mày, nhưng chơi chó vậy thì lát tao ra.
– Nhãi ranh.
Quay sang ông L.
– Anh nghe…..
Ông vẫn đang gọi điện.
” Ừ, lát kéo hết qua X cho anh, thấy anh ra hiệu thì vào liên hoan. “@@
– Này ông anh, mời tiệc hả?
– Đầu năm khai xuân mà.
– Em đã đéo muốn đánh.
– Thì cậu xem thôi.
– Nhưng…… Ngứa tay bm. @@
– Có đồ chưa? Hay lấy tạm con dao này.
– Cốp xe luôn sẵn sàng.
– Vẫn đôi đấy à?
– Chứ sao nữa?
– Thôi đi.
– Anh đi đâu?
– Thế…..
– Anh đi sau, em vẫy thì nhảy vào.
– Thế nữa?
– Không bọn nó chạy hết.
Chợt nhớ ra là đã biết bao nhiêu lần Nhi dặn không đánh nhau nữa, nhưng mà…..
– Sao vậy cậu em?
– Vk dặn.
– Anh hiểu, nhưng là vì những ai?
– Ừm.
Lại thong dong lên chỗ X. Đến nơi thì có cũng tầm gần 40 thằng(éo đếm đâu nhưng có ba con 12 chỗ nên đoán bừa), không phải căng lắm nhưng nhìn bọn này cũng không vừa.
– Thằng nhãi. Câu đầu tiên lão kia mở mồm khi thấy mình.
– Chào cu, anh đến đây.
– Vẫn cứng mồm lắm, nay tao sẽ cho mày tàn phế luôn.
– Mày ngon vào đớp tao luôn đi này. May ra thì người mày thuê chứ mày thì éo bao giờ nhé.
– Để xem. Bắt nó lại.
– Ấy, từ từ. Mấy thằng cu kia vào đây. Tôi hú ra ngoài.
|
CHƯƠNG 85:
Ệt, như đi lễ chùa với cả đống người. (Đùa thôi, 13 người, toàn mấy ông khét lẹt mùi ở đây) Lão nhìn xong rồi cười đểu nói.
– Đông vậy cơ à?
Nhưng bên mình mặc kệ như bỏ ngoài tai. Chào hỏi nhau rồi cười nói chuyện như đi liên hoan.
– TAO ĐANG NÓI VỚI BỌN MÀY ĐẤY. Lão hét lên.
Ông L quay qua.
– Im ngay, cho cái dép vào mồm giờ. @@
Lão kia giờ đúng là hết sạch mức chịu đựng, hô hò đám kia lên. Và trong chốc lát, bên mình đã xong lao vào càn bên kia. Đám này cũng khá cứng nhưng gặo mấy ông quái vật kia thì sau 15′ cũng đã lằm hết rồi. Mẹ gần 40 thằng thì chia ra bên mình mỗi thằng ít cũng phải được 3 mà thế bất nào mình chỉ được…… 5 Thôi nhỉ. Quay sang lão kia.
– Giờ 1vs1, được chứ? Tôi tiến gần về phía lão.
– Mày định làm gì? Lão tái mặt lùi dần.
– Thế ai gọi ai ra đây nhỉ? Vẫn tiến.
– Mày mày….. Lão bắt đầu lắp bắp.
– Lần sau, mà đừng có lần sau. Động đến người thân bên tao thử xem.
Xong tôi quay đi, nhưng lão này cũng chó tính giống I sì thằng con, lao lên định cắn mình, quại lại một bên baton vào mồm xong thêm một đạp vào bụng, lão văng người lại vào thân xe, lao lên định thêm một phát nữa thì…….
– Đừng làm hại ba tui, tui xin đó.
– Tránh ra. Tôi gằn giọng.
– Ba tui có lỗi gì chứ?
– Ừ, chắc lỗi do tôi.
– Ba chỉ muốn bảo vệ anh hai thôi mà.
– Vậy tôi cũng muốn bảo vệ người thân tôi xa khỏi ba cô.
– Tôi xin mà, tha cho ba tui đi.
– Hừ, lần này có thể, nhưng nếu có lần khác thì tôi không chắc.
– Không đâu mà, không nữa đâu.
Quay ra nhìn lại đám anh em, chợt phía xa ngoài lối vào. Là Nhi và em đang khóc, thấy tôi nhìn thài Nhi quay mặt chạy đi. Không để phí thời gian, chạy hục mạng đuổi theo nàng. Đến khi bắt kịp, tôi ôm chặt nàng vào lòng mặc cho nàng ra sức dãy dụa đánh đập, đến khi đã không thấy Nhi dãy nữa mà chỉ còn tiếng nấc nghẹn.
– Ck xin lỗi.
– Ck tồi lắm, đã bao lần….
– Ck biết, nhưng lần này là có lý do của ck, mong vk hiểu cho.
– Lý do gì….. Tôi hôn thật sâu.
– Vì ck ích kỉ thôi.
-…..
– Ck luôn ích kỉ, nên ck sẽ giữ chặt lấy vk đấy.
– Đừng bao giờ nữa nhé.
– Ck đâu thể chắc chắn được, nhưng nếu có tái phạm, nó sẽ có một lý do đúng đắn.
– Ck lý sự thì có. Nhi cười lại
– A, nay dám bật sếp nữa. Ôm chặt hơn.
– Chết tui giờ.
– Chết tui lấy vk khác á.
– Hứ đồ đồ…..
– Sao hử?
– Thả vk đi mà.
Và tôi bị gương mặt ấy làm đơ đi và thả nàng ra….. (Ngu éo chịu được). Ngay sau đó là cảm giác khác mãnh liệt hơn…. Ở hông.
– Vk khác hử?
– Em không dám đâu chị.
– Tui không biết.
– Chị tha em đi mà.
– Hông.
– Hun chết giờ?
– Thế á? Và thêm lực véo.
– Thôi, vk xinh đẹp, dễ thương…..
– Dụ tui hả?
– Thiệt mà.
– Hông nhận hối lộ.
Vừa lúc ấy thì mấy ông kia cũng về đến.
– Hai đứa tình cảm quá. Một ông trong đám đấy.
Nhi chợt nhớ ra đỏ mặt núo vào lưng tôi.
– Sao rồi?
– Hết phim, xe này. Ông L
– Cám ơn các ông anh nhớ.
– Mày lại ơn nghĩa. Đồng thanh vler
– Ờ quên, rượu thịt chó nhớ mấy ông anh.
– Được.
– Nhưng khi khác, nay em có lịch hết rồi. @@
– Ok, về cẩn thận nhớ hai đứa.
Xong quay lại thì Nhi đã trở lại vẻ lúc nãy.
– Rượu hả?
– Xã giao mà vk. Ái đau
– Hông uống nữa.
– Dạ.
– Hông bia rượu, hông đánh nhau, hông nhìn cô khác, hông cho cô khác nhìn mình, hông được hông nhớ tui…….
– Dạ em nghe hết mà. Mà…… Gái xinh kìa. Xong tôi né ra chạy.
– Muốn chết hả????? Rồi hai đứa lại chí choé đuổi nhau loạn xạ lên.
Đến trưa ngồi lại ăn và uống với hai bố, xong lại bị tra tấn cấu véo hết cả buổi vì lại “uống rượu”. Rồi khi đang ngủ chợt thấy cái gì loé lên trước mặt, và hiện ra trước mắt là bé Linh vẫn đang say sưa làm “phó nháy” chụp trộm hai đứa tôi. Định giật lại thì chạy biến, nhìn sang đồng hồ thì sắp đến giờ Nhi đi rồi, ngắm nàng ngủ nốt lần rồi gọi.
Xuống dưới nhà thì mọi thứ cũng đã chuẩn bị xong. Nhi vẫn bám chặt tay tôi.
– Hai đứa xong chưa? Ông già tôi
– Dạ con xong rồi. Nhi nghẹn lời
– Gớm, hai đứa cứ như không gặp lại luôn vậy? Nhạc mẫu
– Ta sẽ để ý giữ gìn trong coi giúp con. Nhạc phụ
– Thôi ra ngoài xếp đồ đã. Ông già tôi tạo điều kiện riêng tư cho hai đứa.
– Ck, ở đây phải ngoan nhớ, nhớ những gì vk dặn đó. Nhi vẫn nghẹn giọng
– Ck nhớ mà. Giữ gìn sực khoẻ, tôi cân đo rồi đấy, gầy hay ốm là chết với tôi. @@
– Vk nhớ rùi.
– Đi cẩn thận.
– Dạ.
Tôi ôm Nhi lại vào lòng, ôm thật lâu để không quên cảm giác này. Xong ra tiễn Nhi đi. Tối chán nản ăn qua loa cong lên phòng ngủ sớm. Giờ lại riêng mình tôi…..
|