Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out
|
|
Chương 30: Bắt gặp JQ
Đúng lúc ấy thì chủ nhà 701 đối diện cửa nhà Hạ Hải Dụ trở về, bác Thái sáu mươi lăm tuổi xách theo túi đồ mua ở siêu thị đi lên lầu.
Hạ Hải Dụ đột nhiên hít một hơi, không tốt, tổ trưởng tổ bát quái của tiểu khu!
Thà để cho Đường Húc Nghiêu sớm vào cửa một chút, cũng không thể để bị bác Thái bắt gặp, nếu không chưa đầy 12 giờ tới tất cả mọi người trong tiểu khu sẽ biết cô mang đàn ông về nhà!
Hạ Hải Dụ quả quyết tăng nhanh động tác mở cửa, nhưng, không còn kịp.
“Hạ tiểu thư......”
Xong!
Nguy rồi!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Hải Dụ đau khổ, ngượng ngùng quay đầu lại.
“Ha ha...... Bác Thái, bác đã về......”
“Đúng vậy, vừa mới đi siêu thị về! Số lượng có hạn, bác chính là phải xung trận lên ngựa trước!” Bác Thái thoa một lớp son thật dày trên môi, ánh mắt tròn tròn lục cục chuyển, quan sát từ trên xuống dưới trái trái phải phải Đường Húc Nghiêu đang đứng bên cạnh Hạ Hải Dụ.
Ôi, so với cháu trai nhà bà đẹp trai gấp một vạn lần!
“Vị này là......” Bát quái bắt đầu.
Hạ Hải Dụ cứng người tại chỗ, lấy ánh mắt cảnh cáo anh —— không cho nói bừa!
Đường Húc Nghiêu mỉm cười, giống như cố ý khiêu khích liếc nhìn Hạ Hải Dụ, sau đó nâng lên chiêu bài mỉm cười nhìn về phía bác Thái, “Bác khỏe! Tôi cùng Hạ tiểu thư phải.....”
“......” Cặp mắt bác Thái sáng lên, tương đối mong đợi.
Hạ Hải Dụ run lên, ở trong mắt bác Thái, bất kì hai nam nữ độc thân nào đều có thể là quan hệ JQ, huống chi cô cùng Đường Húc Nghiêu đứng trước cửa nhà!
Cô vội vàng giải thích, “Chúng cháu là quan hệ cấp trên cấp dưới!”
“Sao?! Là dạng cấp trên cấp dưới nào đây?!” Bác Thái bắt đầu đào bới vấn đề.
“Tổng giám đốc và thư kí!” Vì trong sạch của mình, Hạ Hải Dụ không chút nghĩ ngợi bật thốt lên.
Tổng giám đốc và thư kí, JQ hoàng kim hợp tác!
Trong mắt bác Thái ý tứ hàm xúc bắn tán loạn.
Hạ Hải Dụ chán nản muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình.
Xong rồi, danh dự của cô sắp đi quét sân!
Những người như bác Thái. Nắm giữ động mạch bát quái của cả tiểu khu, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ còn nói chuyện hoang đường, thấy JQ nói JQ, “Tốt lắm tốt lắm, hai người vào nhanh chút đi, bác không quấy rầy nữa, hai đứa nên làm gì thì làm đi!”
Hạ Hải Dụ khóe miệng co quắp, mở cửa phòng, vẻ mặt không biết làm gì......
|
Chương 31: Trêu đùa cô
Cô chống đỡ ở cửa, chân nhỏ bước từng bước di chuyển vào bên trong.
Đường Húc Nghiêu nâng lông mày, cười như không, thúc giục, “Nhanh lên một chút đi!”
Cô nheo mắt lại, trong đáy lòng nói ra một đống lời nguyền rủa, ¥#@%. . . . . . *@#¥! ! !
Trong tích tắc khi thân thể còn chưa hoàn toàn bước vào trong phòng, bất chợt cả người bị anh từ phía sau ôm lấy, không còn kịp phản kháng, cũng không còn kịp kinh ngạc, không còn kịp làm bất cứ chuyện gì, môi của cô bị anh mạnh mẽ ngăn chặn.
Hơi thở đặc biệt gợi cảm của anh chậm rãi trêu chọc, dụ dỗ cảm xúc thiếu nữ chân thật nhất của cô.
“Ưm. . . . . .” Cô sắp bất tỉnh rồi, không phân biệt được rượu cồn hay là quan hệ **, cô sắp hít thở không thông!
Liên tục dây dưa, cho đến khi toàn thân cô vô lực giống như một vũng nước dựa vào anh, anh mới dừng tay.
Hạ Hải Dụ chợt thở phào nhẹ nhõm, sau đó hô hấp từng ngụm từng ngụm, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, con mắt trợn tròn, thẹn quá thành giận hét lên, “Đường Húc Nghiêu, anh không thể nhẹ nhàng một chút được sao? Tôi lớn như vậy bị một mình anh hôn qua, không giống anh trải qua trăm trận, anh tên xấu xa này, cư nhiên không hiểu được thương hương tiếc ngọc! Tôi ghét anh!”
Cô che mặt, xấu hổ, sắp khóc.
Thấy bộ dáng này của cô, lòng hư vinh mãnh liệt của Đường Húc Nghiêu bay lên, chiếm được một trận thỏa mãn, chỉ bị một mình anh hôn qua sao, ừ, cảm giác thật không tệ!
Yên lặng một lúc lâu. . . . . .
Hạ Hải Dụ len lén bỏ hai tay, lộ ra đôi mắt hạnh mang theo tức giận cùng ngượng ngùng, nhìn thấy vẻ mắt đắc ý của anh .
A a a a a, quá ghê tởm! Thật muốn đập bẹp anh ta!
Cắn răng, bất cứ giá nào rồi!
“Được rồi được rồi, anh không phải muốn cái đó sao? Vậy thì động thủ nhanh một chút đi! Sớm bắt đầu sớm kết thúc!”
Nhắm mắt lại, cô một bộ dáng “Anh là dao thớt tôi là thịt cá”.
“Giường ở chỗ nào? !”
“Dĩ nhiên ở phòng ngủ!” Ngu ngốc! ! !
Đường Húc Nghiêu vòng qua cô, đi về phía phòng nhỏ bên trong, chân mày nhất thời nhíu lại.
Nó cũng quá nhỏ đi!
Vả lại cũng quá cũ rồi!
Nhưng mà. . . . . . Ga trải giường màu hồng cùng rèm cửa trắng thuần tạo ra một không khí tươi mát ấm áp, có một loại cảm giác an tâm thư thái.
Đường Húc Nghiêu quay đầu lại, thấy Hạ Hải Dụ vẫn còn bộ dáng mắt nhắm chặt tay chân cứng ngắc, mỉm cười, kéo cô qua phòng ngủ, an trí cô ở trên giường, “Ngủ đi!”
Bàn tay ấm áp vì cô mà nhẹ nhàng kéo chăn, sau đó nhẹ nhàng lướt qua gò má cô.
Hạ Hải Dụ phút chốc mở mắt ra, gì? ! Anh ta không có động tác gì? !
Cô thấy ý cười trong đáy mắt anh.
Gào thét, anh ta cố ý trêu đùa cô!
“Đường Húc Nghiêu, anh xấu lắm!” Cô tiện tay cầm lấy một cái gối ôm, đánh tới gương mặt đẹp trai quá đáng của anh.
“Tiểu Dụ nhi, ngủ ngoan nhé, tôi tới công ty trước, buổi tối lại tới.”
“Không cần tới! Ước định giữa chúng ta là một tháng, một tháng sau anh quay lại! Hiện tại, lập tức, lập tức, anh—— đi ra ngoài! ! !”
Bịt kín chăn, Hạ Hải Dụ lừa mình dối người không nhìn gì cả, khuôn mặt nhỏ nhắc trướng thành màu gan heo tràn ngập dữ tợn.
|
Chương 32: Anh ta trên TV
Mơ mơ màng màng đến buổi tối, lúc Hạ Hải Dụ tỉnh lại cũng đã tám giờ.
Mà cô, là bị đói tỉnh.
Xoa xoa bụng, sắp đói bẹp bụng rồi!
Xuống giường, nấu mì ăn liền, năm phút đồng hồ sau mùi thịt bò kho tàu liền phân tán bay ra ngoài, trong lòng vốn nặng nề lập tức trở nên vui vẻ.
Hạ Hải Dụ vui vẻ ăn, mới ăn một miếng, liền không nhịn được mỉm cười, ăn thật ngon a!
Khóe mắt đuôi lông mày cũng mang theo bộ dáng hạnh phúc, mì ăn liền đơn giản nhất cũng có thể làm cô thỏa mãn.
Mười phút sau ——
“A! Thực no quá!” Quẳng xuống bát đũa, Hạ Hải Dụ dựa lưng vào trên ghế sa lon, giống như con mèo nhỏ lười nhác.
Tiện tay cầm lên điều khiển TV, mở ra chiếc TV 19 inch, lựa chọn đầu tiên của cô là tin tức giải trí.
Mặc dù không phải dạng theo đuổi ngôi sao, nhưng xem bát quái là bản tính của con gái!
“Chuyện tình của ngôi sao ngọc nữ mới với tổng giám đốc Đường Thịnh” Tựa đề xuất hiện trên màn hình, ống kính chuyển một cái, được khen là “Công chúa mới của giới điện ảnh” tay Anne kéo cánh tay của Đường Húc Nghiêu xuất hiện trên màn hình.
Anne là hình tượng đại sứ của công ty Hongkong JK, mà hôm nay là ngày công ty JK kí hợp đồng với Đường Thịnh.
Anh một thân mặc tây trang Italy thủ công, màu đen làm cho anh thoạt nhìn càng thêm đẹp trai trầm ổn, vóc người cũng không phải lực lưỡng, nhưng bả vai rất rộng, lưng áo hẹp, hai chân thon dài thẳng tắp, là vóc dáng hoàn mĩ của người mẫu.
Mà bên cạnh anh , người đẹp Anne mặc một bộ váy dài màu trắng, mái tóc dài phiêu dật được vấn kiểu thanh lịch tao nhã, vài sợi tóc tùy ý nhẹ phẩy bên gáy, trên khuôn mặt tràn ngập nhu tình xinh đẹp không gì sánh được.
Kim Đồng Ngọc Nữ, trời sinh một đôi, trai tài gái sắc. . . . . . Mọi từ ngữ ca ngợi cứ như thế không dứt ở bên tai.
Hạ Hải Dụ ánh mắt không tự chủ híp lại, khóa thật chặt hình ảnh của Đường Húc Nghiêu, một đôi mắt đen hoa đào thâm thúy cũng vừa vặn nghênh nhìn ống kính, phảng phất như mặt đối mặt nhìn cô, hơi thở của cô chợt căng thẳng, nhịp tim thất thường.
Cảm giác buồn buồn, có chút gì đó không đúng.
Nhưng là, còn không rõ là tại sao.
Vội vàng chuyển kênh, kênh tài chính cũng đang đưa tin về tin tức này, mặt của anh tiếp tục xuất hiện trên màn hình, Hạ Hải Dụ giận đến muốn đập cái TV!
Chuyển kênh! Chuyển kênh! Chuyển kênh!
Một hơi liên tục nhấn vài lần cái điều khiển TV, cho đến khi chuyển thành kênh thiếu nhi, hớn hở cùng Sói Xám* đấu trí so dũng khí.
Cắn cắn môi, Hạ Hải Dụ không khỏi có chút phiền não, điện thoại di động chợt leng keng tùng tùng vang lên.
Vừa nhìn, đúng là số của anh ta!
Không nhận!
Ba cuộc gọi liên tục sau đó, điện thoại di động rốt cục yên tĩnh.
Hạ Hải Dụ bĩu môi, hừ, định nói với cô là tối nay không tới đi, nói mà không giữ lời!
Gì? !
Không đúng!
Anh ta không đến cô càng cao hứng mới đúng!
Anh tới, trinh tiết của cô không phải là gặp nguy hiểm sao? !
A a a a a, Hạ Hải Dụ mày đúng là váng đầu rồi, vậy mà lại quên mất vấn đề mấu chốt!
Tay nhỏ nắm thành quả đấm, nhẹ nhàng đập vào đầu hai cái, tỉnh táo! Lý trí!
Leng keng ——
Chuông cửa vang lên!
|
Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
Nghe thấy chuông cửa vang lên, Hạ Hải Dụ vội vàng chạy đi mở cửa, từ cửa kính hé ra một khuôn mặt trẻ tuổi sạch sẽ.
“Em trai Hạo Nhiên!” Hạ Hải Dụ nâng khóe miệng lên, mỉm cười nhìn cậu con trai của bà chủ nhà Bạch Hạo Nhiên.
Nghe gọi như thế, Bạch Hạo Nhiên thân cao một mét tám chán nản, “Tôi chẳng qua so với cô cũng chỉ kém gần nữa năm mà thôi, hơn nữa tôi cao hơn cô nhiều như vậy, cô có thể không cần cứ gọi em trai Hạo Nhiên em trai Hạo Nhiên được không? !”
Hạ Hải Dụ le lưỡi, “Không gọi là em trai Hạo Nhiên, chẳng lẽ gọi anh trai Hạo Nhiên sao? Trẻ con thì đừng kén chọn như vậy chứ!”
“Tôi không phải trẻ con, tôi là đàn ông!” Bạch Hạo Nhiên nhịn không được tức giận, trên khuôn mặt đẹp trai trẻ tuổi nổi lên một chút đỏ ửng mất tự nhiên, loại cảm giác đó, gọi là tình yêu đầu tiên.
Nhưng Hạ Hải Dụ cố tình không nhìn thấy, thoải mái mời cậu ta ngồi, “Cậu ngồi trước đi, tôi rót ly trà cho cậu.”
“Hải Dụ. . . . . .” Bạch Hạo Nhiên bỗng chốc kéo tay cô, vẻ mặt nghiêm túc, “Tôi có chuyện muốn nói với em!”
“Nói cái gì?” Cô vô tâm hỏi.
Bạch Hạo Nhiên khẽ ngừng tạm một lúc, cười có chút mất tự nhiên, hôm nay cậu nghe được bát quái trong tiểu khu rồi, nói Hải Dụ dẫn theo bạn trai về nhà. . . . . .
Hạ Hải Dụ nháy mắt mấy cái, hoang mang, em trai Hạo Nhiên luôn luôn thoải mái, nói chuyện cũng chưa bao giờ mè nheo như vậy, hôm nay là thế nào đây? !
Bạch Hạo Nhiên lấy hết dũng khí, dùng sức nắm chặt tay Hạ Hải Dụ, “Hải Dụ, tôi thích em, em có thể làm bạn gái của tôi không?”
“Hả? !” Hạ Hải Dụ thất kinh, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ khó tin, “Cậu đừng nói đùa đi!”
“Tôi không nói đùa! Hải Dụ, tôi thật sự thích em! Từ lần đầu tiên thấy em tôi đã thích em rồi! Chính là em chỉ toàn nhìn tôi như em trai, nhưng tôi không phải là trẻ con, không tới mấy tháng nữa tôi đã hai mươi rồi, tôi có thể gánh tất cả trách nhiệm mà một người đàn ông có thể gánh! Hải Dụ, xin em cho tôi một cơ hội đi!”
Hạ Hải Dụ hoàn toàn ngây ngốc, trong mắt cô, Bạch Hạo Nhiên cùng em trai Hải Tinh của cô không khác nhau là mấy, chỉ là lớn tuổi hơn Hải Tinh mà thôi, thật sự cho tới bây giờ cô không hề có cảm giác cậu ta đối với cô có ý tứ khác!
Cô kéo kéo khóe miệng, cố gắng dùng phương thức uyển chuyển cự tuyệt, “Cái đó. . . . . .”
“Hải Dụ!” Bạch Hạo Nhiên chợt cắt đứt lời cô, tập trung chuyên chú nhìn cô, “Tôi đã nghe bát quái trong tiểu khu rồi, nhưng Hải Dụ, tôi không quan tâm, coi như em có bạn trai, tôi vẫn sẽ không buông tha cho em, tôi là thật lòng thích em!”
“Đặc sắc! Thật đặc sắc!” Ngữ khí bao hàm khiêu khích thầm chế giễu đột ngột vang lên, chỗ cửa nhà không đóng chặt, Đường Húc Nghiêu đang dựa vào khung cửa, cười đến có chút quỷ dị.
|
Chương 34: Tình địch giằng co
Hạ Hải Dụ trợn tròn mắt, con ngươi trong nháy mắt trợn lớn, muốn chết, sao anh ta lại tới vào lúc này? ! Hơn nữa khẩu khí như vậy là sao chứ? !
Đường Húc Nghiêu cười mà như không, trên khuôn mặt đẹp trai quá đáng tràn ngập bí hiểm, tầm mắt lướt qua cô, trực tiếp rơi trên người Bạch Hạo Nhiên, mắt sáng như đuốc, giống như đang đánh giá từ trong ra ngoài.
Bạch Hạo Nhiên ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của anh, nháy mắt, trong không khí giống như có một luồng tia lửa điện.
Nhưng mà, sức mạnh chênh lệch quá xa.
Không chỉ bởi vì Đường Húc Nghiêu so với Bạch Hạo Nhiên hơn mấy tuổi, mà là cái loại khí chất trời sinh vương giả kia, không cần nói chuyện, không cần động tác, chỉ cần ánh mắt, là có thể tạo ra tư thái lỗi lạc từ trên cao nhìn xuống.
Vậy mà Bạch Hạo Nhiên cũng không chịu yếu thế, tuổi trẻ nhiệt huyết khí thịnh ở tình yêu trước mặt mà phấn đấu quên mình, quả đấm, len lén nắm chặt.
“Hải Dụ. . . . . . Anh ta là. . . . . .”
Hạ Hải Dụ ngớ ngẩn, nhìn về phía Đường Húc Nghiêu, xong rồi xong rồi, anh ta kiêu ngạo như vậy, nếu anh xúc động quá đem “Giao dịch” giữa bọn họ nói ra, vậy cô cũng không cần sống đâu!
Giao dịch? !
Tại sao là giao dịch? !
Vì xương tủy đó! ! !
Hai mắt Hạ Hải Dụ chợt tỏa sáng, tiến lên mấy bước khoác cánh tay Đường Húc Nghiêu, cười mỉa, “Anh ta là người muốn hiến xương tủy cho Hải Tinh!”
Đường Húc Nghiêu nhíu mày, giá trị của anh cũng chỉ có như thế? !
Thừa dịp đang bất ngờ, Hạ Hải Dụ len lén bấm Đường Húc Nghiêu một cái, có chút ý tứ cầu xin.
Đường Húc Nghiêu ngầm hiểu trong lòng, cho cô một nụ cười thú vị, chờ lát nữa tính sổ với em!
“Ôi, Đường Húc Nghiêu, anh đứng làm gì, ngồi xuống ngồi xuống, bây giờ thân thể của anh là vô cùng vô cùng quan trọng, đối với bản thân quan trọng, với Hải Tinh còn quan trọng hơn, nhất định phải giữ sức khỏe thật tốt!”
Hạ Hải Dụ cằn nhằn dài dòng, vừa châm trà, vừa bưng trái cây tới, một dạng phục vụ như hầu hạ thái thượng hoàng.
Bạch Hạo Nhiên nửa tin nửa ngờ, nhưng cậu biết Hải Dụ sẽ không lấy chuyện của Hải Tinh ra đùa giỡn, cho nên ánh mắt nhìn về phía Đường Húc Nghiêu cũng giảm bớt mấy phần địch ý, bất đắc dĩ đi về.
Cậu vừa rời đi, vẻ mặt Đường Húc Nghiêu lập tức thay đổi, ánh mắt nhìn về phía Hạ Hải Dụ, càng thêm mấy phần quỷ quyệt.
Hạ Hải Dụ nuốt nước miếng một cái, có chút không biết nói gì cho tốt, thật là kỳ quái, coi như em trai Hạo Nhiên thổ lộ với cô, thì mắc mớ gì tới anh ta chứ, vẻ mặt làm gì mà như “Bắt kẻ thông dâm” đây!
Đường Húc Nghiêu đem ánh mắt khiêu khích của cô nhìn ở đáy mắt, chợt cong lên nụ cười thần bí phức tạp, hai tay khoanh trước ngực, vuốt vuốt cằm, “Đi thu dọn đồ, về sau em đến ở cùng tôi!”
|