Nơi Em Không Thuộc Về
|
|
-Con có đồng ý lấy cậu Vương Thoại Huy làm chồng không? Nhã Lâm căng thẳng khẽ mím môi,lúc này đây,cô chợt cảm nhận được bàn tay Thoại Huy như đang siết chặt lấy tay mình.Nhã Lâm ngại ngùng ngẩng đầu lên nhìn nhưng cậu đã quay mặt sang hướng khác mặc dù vẫn nắm chặt bàn tay cô. -Cảm ơn vì cô đã đến!-Thoại Huy khẽ thì thầm. Cả người Nhã Lâm như đóng băng còn tim đập thình thịch khi nghe thấy những lời nói đó của cậu,bất giác cô rơi vào trạng thái mơ hồ khó lí giải... Tin được không?Con người lạnh lùng bất cần đó vừa nói cảm ơn vì sự xuất hiện của cô ư?Tức là cậu ấy cũng thấy vui mà đúng chứ? Phía dưới bắt đầu có tiếng lao xao... Vị linh mục vẫn hiền từ chờ đợi câu trả lời... -Con..đồng ý...!-Nhã Lâm trả lời mặc dù giọng còn hơi run. Vị linh mục mỉm cười hiền hậu tiếp tục quay sang hỏi Thoại Huy y nguyên những gì đã nói với Nhã Lâm. -Con có đồng ý lấy cô Thái Nhã Lâm làm vợ hay không? Đôi đồng tử màu đen tuyền trong đôi mắt Thoại Huy lúc này phản chiếu ánh đèn chùm lấp lánh và cả bóng dáng rụt rè đáng yêu của Nhã Lâm. Cậu bình tĩnh cất giọng: -Con đồng ý! Vị linh mục gật đầu,cất giọng đầy trịnh trọng mà dõng dạc: -Ta tuyên bố từ giờ trở đi hai con chính thức là vợ chồng!
|
Thế là trong khi cả hôn trường đang dậy sóng bởi tiếng vỗ tay giòn rã thì Nhã Lâm lại trân trối nhìn Thoại Huy như một sinh vật lạ ngoài Trái Đất. -Đừng có nhìn tôi như thế!Muốn nói gì?-Cậu trầm giọng hỏi cô. -Cái này...-Nhã Lâm chật vật ghé vào tai Thoại Huy nói nhỏ-Anh định nắm tay tôi đến bao giờ?Có cần thiết phải siết chặt thế không? -Đừng hiểu lầm!Thấy cô run quá nên tôi bất đắc dĩ phải làm thế để tránh mất mặt thôi! -Cứ cho là như vậy đi!Giờ anh buông ra được chưa?Tôi mỏi quá! -Không buông! -Anh...-Cô cứng họng liếc xéo Thoại Huy nhưng thấy vẫn chưa bõ tức liền giáng thẳng đôi giày cao gót của mình xuống chân cậu. -Aiss...-Thoại Huy thả tay,hơi khom người vì đau,ngay lập tức,cậu quay sang "bắn tỉa" thủ phạm với ánh mắt nảy lửa rồi cố gắng đứng thẳng lên. -Thái Nhã Lâm!Cô được lắm!Rồi sẽ biết tay tôi...-Cậu gằn giọng kề sát vào tai cô. -Tôi biết tay anh rồi!Chẳng phải vừa mới nắm đó sao?-Nhã Lâm tinh nghịch châm chọc. -Cô...-Thoại Huy cứng họng ném cho cô một cái nhìn nguy hiểm rồi quay mặt đi. Những tràng pháo tay giòn giã ngớt dần cũng là lúc Nhã Lâm và Thoại Huy trao nhẫn cưới cho nhau.
|
Nhìn bàn tay phản chiếu thứ ánh sáng lấp lánh của chiếc nhẫn cưới,trong lòng Nhã Lâm và Thoại Huy chợt dâng lên một cảm giác bất-bình-thường! -Bây giờ hai con có thể trao cho nhau một nụ hôn không?-Vị linh mục phát biểu một câu tưởng như hết sức bình thường nhưng lại cực kì shock đối với Nhã Lâm và Thoại Huy. -Cái gì???-Không hẹn mà cả cặp cô dâu và chú rể đều thảng thốt kêu lên,đưa đôi mắt không thể nào kinh khủng hơn nhìn nhau. Nhã Lâm mặt đỏ như gấc chín,sao cô lại không nhớ ra là còn có cái "tiết mục" đáng ghét này cơ chứ!? Thoại Huy cũng không khá khẩm hơn Nhã Lâm là mấy,mặc dù đã cố gắng kiểm soát biểu cảm nhưng vẫn có thể nhìn ra,đôi mắt cậu lúc này đang xao động rất mạnh mẽ. Sự ngượng ngập len lỏi vào giữa hai người và tăng dần lên theo tiếng hò reo phấn khích của khách mời bên dưới. -Các con có thể không?-Vị linh mục vẫn tiếp tục. Nhã Lâm khẽ ngẩng lên nhìn Thoại Huy với ánh mắt cầu cứu với mong muốn cậu sẽ thẳng thừng từ chối việc này nhưng cô đã thất bại! Thoại Huy đột nhiên kéo Nhã Lâm vào sát người mình rồi cúi xuống ghé vào tai cô thì thầm một câu: -Tôi xin lỗi nhưng...vở kịch này,cả tôi và cô hãy diễn trọn vai đi! Và thế là nụ hôn bắt đầu trước đôi mắt mở to ngỡ ngàng của Nhã Lâm và tiếng vỗ tay như sấm dậy của toàn thể khách mời.
|
:* Shalalala Ring~~~
|
Chap 8: Nụ hôn kéo dài vài nốt nhạc cuối cùng cũng kết thúc trong sự bối rối của cả cô dâu lẫn chú rể. -Đi nào!-Thoại Huy nhẹ nhàng buông Nhã Lâm ra rồi kéo tay cô đi xuống phía dưới trong màn mưa pháo rực rỡ và lời chúc tụng không ngớt của khách mời. Nhã Lâm chợt tá hỏa khi thấy Thoại Huy đang đưa mình ra khỏi hôn trường trước hàng nghìn con mắt hình viên bi của khách mời: -Thoại Huy!Nhã Lâm!Hai đứa định đi đâu?Buổi lễ còn chưa kết thúc mà!-Hai bên phụ mẫu quýnh quáng gọi giật lại nhưng Thoại Huy đã nhanh chóng kéo Nhã Lâm lên một chiếc ô tô đậu sẵn ở bên ngoài rồi lao vụt đi. -Anh đang làm gì thế???-Nhã Lâm cuống cuồng trước hành động kinh điển đến mức không tưởng mà cả hai vừa tạo nên. -Tôi không thích ở lại đây!-Thoại Huy vừa lái xe vừa trả lời gọn lỏn. -Anh luôn thích làm theo ý mình mà không để ý đến cảm xúc của người khác à?Rốt cuộc thì anh coi tôi là cái gì???-Cô bức xúc. -Đây là đường cao tốc,nếu cô không muốn xảy ra tai nạn thì tốt hơn hết là yên lặng đi!-Vẻ mặt cùng lời nói đầy chất đe dọa của Thoại Huy khiến Nhã Lâm dù rất không muốn nhưng vẫn phải nuốt cục tức vào trong. Không khí trong xe dần dịu xuống và thay vào đó là sự yên lặng đến mức ảm đạm giữa hai người. Lúc này trong đầu Nhã Lâm chợt hiện lên hình ảnh màn chạm môi bất ngờ vừa rồi,khuôn mặt cô đỏ ửng lên,quả tim trong lồng ngực lại bắt đầu đập loạn lên như muốn tạo phản.
|