Cuộc Sống Thường Ngày Của Hai Vợ Chồng Họ Vương
|
|
|
Đoản 107 Author: Đôn _________________________ -Vương Tuấn Khải, đêm nay cho anh làm hẳn ba trăm hiệp! -Thật sao? -Thật bà nội tôi, tin người quá đấy! 10 phút sau.... -Vương Nguyên, đêm nay làm ba trăm hiệp anh cho em nằm trên! -Thật ư? -Thật bà ngoại anh, tin người quá rồi!! ___________________________________ Đêm nay Đôn cho mấy cô xúm vào mần một thể đấy #Đôn
|
Đoản 108 Author: Đôn _____________________________________ -Vương Tuấn Khải, ngày mai chúng ta sẽ tiến hành phẩu thuật mắt cho anh, anh sẽ sớm lấy lại được thị giác!! - Vương Nguyên hớn hởn ôm hắn một cái, cậu đã chờ ngày này lâu lắm rồi. Một năm về trước, Vương Tuấn Khải gặp tai nạn, mãi đến ngày hôm nay đều sống trong bóng tối. Vậy mà hôm qua, vị bác sĩ như đấng cứu thế gọi điện báo cho cậu biết có người mất đi mà giác mạc vẫn tốt và họ chấp nhận hiến đi bộ phận này. Vương Tuấn Khải chỉ cười, ôm cậu vào lòng: -Xem kìa, em còn mừng hơn cả anh. -Chứ sao nữa! Đến lúc đấy chúng ta có thể cùng nhau đi thật nhiều nơi ngắm thật nhiều cảnh đẹp, đấy chẳng phải điều anh từng rất mong muốn sao? -Đúng, anh đã từng nói như thế, anh từng bảo hi vọng bản thân có thể ngắm nhìn khung cảnh đẹp nhất, lãng mạng nhất cùng em. -Sau đó? -Sau đó, anh mất đi thị giác. Anh chợt nhận ra ngay cạnh anh đã có Vương Nguyên. Em là hình ảnh đẹp nhất. Nếu không có cuộc phẩu thuật này, anh vẫn không hối hận đã có thể lần cuối cùng nhìn em, Vương Nguyên. ______________________________________ Mó :'( lãng mạng quó :'( nay Đôn sến ghê gớm mấy ba ơi :'( #Đôn
|
Đoản 109 Author: Đôn __________________________________ -Vương Tuấn Khải, thật chán a. Cùng em chơi vài trò đi. -Hửm? Em nói, chúng ta nên chơi cái gì? -Cá mập lên bờ đi!! - Vương Nguyên hấn khởi đứng phắt dậy. -Là cá sấu lên bờ đó bảo bối..... -Anh càng ngày càng béo, cứ thích kêu cá mập đấy! Vương Tuấn Khải chỉ biết cười khổ, đứa trẻ này thật chỉ lớn mỗi thể xác. Mười bảy tuổi đầu còn bày hết trò này đến trò khác. Nhưng là vầy, tình yêu thì vượt qua tất cả, Vương Tuấn Khải quyết định cùng thỏ nhỏ chơi đùa một chút. Chạy lên chạy xuống cái giường, Vương Tuấn Khải cố tình chậm lại một chút để không bắt kiệp Vương Nguyên, vẫn là khiến cậu hả hê không ít. Cuối cùng, hắn bất ngờ vùng dậy chộp được cậu xuống sàn, siết thật chặt mà thủ thỉ: -Cười đến vui vẻ như thế, em hẳn là rất thích nha....nhưng mà hiện tại thỏ thỏ đã bị mập mập bắt được rồi, tiếp theo phải làm gì đây? -Oa...mập mập sẽ tha cho thỏ thỏ đúng không? - Vương Nguyên ngốc nghếch quay sang hỏi Vương Tuấn Khải. Vẻ mặt như có như không khiến người khác muốn chà đạp. -Thỏ thỏ a~ mập mập hiện tại hảo đói hảo đói, thỏ thỏ lại hảo ngon hảo ngon. Bảo mập mập làm sao tha đây? -Vì vậy.....? -Vì vậy phiền thỏ thỏ làm buổi tối nhé! Vừa dứt lời chính là một màng hoàng tử cá mập bồng công chúa thỏ nhỏ nhảy phọt lên giường. Làm cái chuyện ai cũng biết là chuyện gì gì đó..... ________________________________ Ăn gì thì ăn cắn gì thì cắn, thằng Mập mà ăn cáp quang của con Đôn thì con Đôn huy động 500 anh em vùng này ép nát thằng Mập =_=" Cái trò trẻ thơ trong sáng thế lầy mà thằng Mập cũng ứ tha =_=" Klq nhưng nay có Happy Camp :3 nãy Đôn hăng quá mém quên lối về #Đôn
|
Đoản 110 Author: Đôn _____________________________________ -Vương Tuấn Khải, cùng chơi một trò chơi nhé! -Được được. -Bây giờ em nói gì thì anh phải nói ngược lại lời em nói, ví dụ nhé: Em học dở. -Anh học giỏi! -Em thích chó! -Anh thích mèo! -Em yêu ba! -Anh yêu mẹ! -Em thích đen! -Anh thích trắng! -Em bên trái! -Anh bên phải! -Em nằm trên! -Anh nằm dưới! -hí hí hí hí....anh làm rất tốt! -con mẹ nó...... __________________________________ Mình cũng chơi đi! Đôn trước nhé! -Đôn ăn cơm! Nào nào các cô mau đáp đi :3 #Đôn
|