✿ Nội dung truyện Em Là Cữu Vĩ, Anh Có Yêu Em Không ?
Mình viết lần đầu, có gì sai sót mọi người góp ý nha. Mong được sự ủng hộ của cả nhà. :* :*
EM LÀ CỬU VĨ HỒ, ANH CÓ YÊU EM KHÔNG??? Minh Anh
- CHAP 1
Tình vội vàng là tình vu vơ Tình thờ ơ là tình bất diệt...
300
năm trước, trên một ngọn núi cao được phủ đầy băng tuyết…cũng chính là
nơi sinh sống của một con cửu vĩ hồ ly, với bộ lông trắng như tuyết, mềm
như nhung, xung quanh nó luôn phát ra một thứ ánh huyền diệu màu
tím…thứ ánh sáng ấy có thể làm mọi thứ đóng băng khi tiếp xúc với nó, đó
chính là một trong những nguyên nhân làm cho ngọn núi này chỉ phủ đầy
một màu trắng xóa…Tuy vậy nó chỉ có duy nhất một mong muốn…là trở thành
một con người…đúng vậy…nó chỉ muốn như vậy thôi. Nó rất muốn biết được
cuộc sống của nhân gian là như thế nào, vì vậy nó là cố gắng tu luyện
theo sự chỉ dẫn của một vị tiên nhân… - Nếu ngươi muốn trở thành
người, trước tiên ngươi cần có một trái tim thuần khiết, tiếp đó ngươi
cần tìm được đóa hoa cầu vồng mọc ở đỉnh núi này, nhưng nơi đó còn lạnh
giá hơn nơi đây rất nhiều…và đương nhiên muốn lấy được nó là một chuyện
không hề dể dàng! Mỗi ngày ngươi cần phải ngửi mùi hương của nó để hấp
thụ được linh khí của trời đất…và cuối cùng là sự kiên trì và nhẩn
nại…để có thể làm được những điều đó, người cần phải có thứ này! Ông
nhìn nó bằng gương mặt hiền từ, ông tiến đến đặt tay lên đầu nó, một đốm
sáng lại hiện lên trên nơi mà ông vừa đặt tay vào…chẳng mấy chốc đốm
sáng ấy đã tạo thành một viên pha lê màu tím tuyệt đẹp với ánh sáng lấp
lánh…ông tiếp lời: - Thứ này sẽ giúp ngươi có thể chịu được sự lạnh
giá ở nơi đó, chưa hết…nó còn giúp ngươi hấp thụ được linh khí của đóa
hoa! hoa cầu vồng là vật báu của trần gian, 1000 năm mới nở hoa một
lần…nếu ta tính không lầm thì trong khoảng 10 năm nữa nó sẽ lại nở…ta hi
vọng ngươi sẽ tìm được nó! Hãy nhớ kỉ những lời ta đã nói… Một cơn
gió lạnh lẽo lại thoảng qua, ông cũng tan biến theo cơn gió ấy…nó vẫn
dõi theo ông…nó cuối đầu tỏ vẻ biết ơn và chạy vụt vào sâu trong núi
tuyết… Kể từ ngày hôm đó nó không hề sát sinh, dù chỉ là một con
kiến…nó chỉ sống nhờ những nhánh cỏ dại khan hiếm ở nơi này…nhưng thức
ăn không là tất cả…mà điều quan trọng nhất vẫn là thời gian…10 năm…một
khoảng thời gian không hề ngắn, nhưng vì sự quyết tâm của mình, nó đã
bất chấp tất cả…nhờ sự trợ giúp của viên pha lê ấy, nó đã có thể chịu
được sự lạnh giá của nơi này…Những gì còn lại của nó chỉ là chờ đợi đóa
hoa ấy xuất hiện…và ước mơ của nó sẽ thành sự thật…nó sẽ có thể trở
thành một con người… 1 năm…2 năm…5 năm…10 năm…cuối cùng thì thời gian
đóa hoa cầu vồng nở rộ cũng đến, chỉ với một đóa hoa mà nó đã tạo ra
một ánh sáng rực rở cho toàn bộ một vùng núi băng tuyết trắng xóa…nhờ
vậy mà nó có thể dể dàng tìm ra đóa hoa ấy…sau cùng thì điều mà nó mong
muốn cũng đã thực hiện được…giữ lấy đóa hoa nó mới lặng lẽ đi xuống vùng
thấp hơn để giảm đi sự lạnh buốt… Trên đường về, nó vô tình gặp một
chàng trai đang nằm trên nền đất với gương mặt xanh xao và cơ thể bất
động…nhẹ nhàng bước đến gần, nó dùng đuôi chạm vào cơ thể đó…cảm nhận
được vẫn còn sự sống nên nó nhanh chóng đặt đóa hoa lên người chàng…vừa
định hi sinh một chiếc đuôi cũng như một mạng sống để cứu chàng nhưng
nào ngờ đóa hoa mà nó dày công tìm kiếm lại hòa nhập vào cơ thể chỉ còn
một chút sự sống đó…ngay lập tức gương mặt ấy trở nên hồng hào như chẳng
có chuyện gì xảy ra, đôi mắt ấy dần dần mở ra…bất chợt chàng thấy trước
mắt mình có một thứ gì đó màu trắng…và một ánh sáng màu tím phát ra
xung quanh…Chàng bật dậy và dụi mắt…rồi lại nhìn vào thứ lạ lùng
ấy…nhưng vừa nhìn rõ được những gì đang hiện diện trước mắt mình chàng
lại hốt hoảng rồi vội chồm ra phía sau…nhưng vì vẻ đẹp ấy chàng đã cố
gắng trấn an bản thân mình và nhìn nó cho thật kỉ…Trước mắt chàng là một
con cửu vĩ hồ ly, với bộ lông màu trắng và 9 chiếc đuôi mềm mại đang
nhẹ nhàng uốn quanh cơ thể nó…chàng không hề chóp mắt vì đây là lần đầu
tiên chàng gặp được một con cửu vĩ hồ ly được xem là chỉ có trong truyền
thuyết…điểm làm chàng chú ý hơn cả chính là viên pha lê lấp lánh nằm
giữa vầng trán nó…chàng lấp bấp: - Là…là ngươi đã cứu ta sao? Nó chỉ khẻ cuối đầu thay cho câu trả lời, chàng mừng rở tiếp lời: -
Chắc mọi người sẽ không tin ta gặp được một con cửu vĩ hồ thật sự đâu
nhỉ! ta sẽ nói cho mọi người trong làng biết là người thật sự tồn tại,
ngươi không chỉ là xuất hiện trong truyền thuyết!