»  
»  
12:59, 19/11/2020

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách
✿ Người Đăng: nhatthuong

600 Lượt Xem 10 Bình Chọn Truyện Cùng Người Đăng


✿ Nội dung truyện Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách


Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả : Thu Thuỷ Y Nhân

Thể loại : Hiện đại, ngôn tình, quân nhân, 3S, hài, HE.

Tình trạng : 59 chương - Hoàn




Nội dung : Hơi bá đạo nên mong mọi người tự khám phá. Thích truyện này do những câu nói của nữ chính quá mức kịch liệt đã gây ấn tượng sâu sắc cho mình. Không thể không chia sẽ mọi người =)))


Chương 1

Thời tiết trong xanh chan hòa ánh nắng, một quán bia ngoài trời được yêu thích, không gian rộng rãi, thỉnh thoảng còn có vài ngọn gió nhỏ phất phơ. Mấy người ngồi vây quanh một chỗ líu ríu. Nhìn qua, có đồ công sở, có thoải mái, có thục nữ, còn có Giới Tri Thức. Vừa nhìn đồ công sở là biết tầng lớp tiểu trí thức tinh anh trong xã hội..., thoải mái là kiểu tùy tính không câu nệ, thục nữ cả người voan trắng, váy dài được gọi là nhiều dáng vẻ. Cuối cùng là một gọng kính đen to, xem ra rất có phong độ của người trí thức, đặc biệt yên tĩnh, đặc biệt thanh tú. Bốn nữ nhân với bốn phong cách khác nhau ngồi chung một chỗ, nhìn thế nào cũng là một cảnh vô cùng tuyệt đẹp. Không ít người đi đường đều phóng tầm mắt tới, nhưng các cô hoàn toàn không thấy, chỉ hứng thú với thế giới nhỏ của mình. Hôm nay Tiêu Triệt được nghỉ, cũng buồn chán ngồi đây để cho người qua đường nhìn ngắm, cho nên cũng không ngoại lệ tập trung ở chỗ của nhóm bốn người tầm thường này. "Này, Diệp Vũ, vấn đề cá nhân giải quyết sao rồi?" Thục nữ đặc biệt thẳng thắn hỏi. "Tiền đồ xa vời." Văn nhân này liền cảm khái than thở. "Quá bắt bẻ cũng không hay." Đồ công sở bĩu môi. "Có biết yêu cầu của tớ như vậy là hơi thấp không." Văn nhân không phục. "Gì?" Cả ba đồng loạt xem thường. "Yêu cầu đối phương là quân nhân chuyện nghiệp chứ sao." "Cắt." Ba người trăm miệng một lời lên tiếng. "Cảnh giới lý tưởng của tớ rất cao, từ nhỏ đã lập chí muốn làm quân tẩu ,muốn may mắn được mặc áo quân đội phía sau có cánh hoa đào." Văn nhân tên gọi Diệp Vũ cười đùa. "Được được, mau ngừng lại, không ai cần cậu báo cáo lý tưởng." Thục nữ làm ra vẻ mặt chua xót. "Hắc, cũng không phải tớ chủ động, hết cách rồi, giác ngộ cao nha." "Ọe..." Mấy người ngồi cùng bàn cùng bày vẻ nôn mửa. Diệp Vũ cũng không đưa vào mắt, đặc biệt vô tội đặc biệt thuầnh khiết nói: "A, các chị em, thì ra chị em mang thai cũng tụ tập ở đây..." Vô cùng khoa trương nói. "Dân chúng thiện lương luôn là tầng lớp bị chèn ép nhất, cho nên nói tìm một người mang trên mình màu xanh lục có vị trí chính trị tương đối cao chính là một yêu cầu cấp thiết." Lại một loạt cánh tay giáng xuống. Chỉ thấy Diệp Vũ xoa xoa cánh tay của mình, tính tình vẫn giả chết không hối cải như cũ, tiếp tục phát biểu cảm nghĩ: "Vốn còn muốn phát động lực lượng quần chúng giới thiệu một quân nhân chuyên nghiệp cho thất cô lục bà các cậu, nhưng với giác ngộ của các cậu thì...tớ vẫn sớm quên đi." "Cậu nói thật?" Thục nữ vô cùng hoài nghi hỏi. "Tớ còn nấu đấy. Bản cô nương từ trước đến nay chưa từng đứng đắn, nghiêm túc như vậy đâu. Chỉ là, các cậu nói cũng lạ, không phải đều nói quân nhân chuyên nghiệp là đối tượng khó tìm, sao tớ cứ thế liền nhặt được một người?" Cô không hiểu chút nào. "Nhân phẩm cậu có vấn đề." Đồ công sở thẳng thắn. "Theo tớ thấy, nhân phẩm này của tớ, không chữa được." "Ọe..." "Tớ nói các cậu này, phụ nữ có thai phải chú ý nhiều, còn uống bia nữa, không tốt cho thai nhi..." Còn chưa dứt lời đã bị một loạt nắm đấm làm cho dừng lại. "Đúng là một đám bạn dã man, bữa tiệc chia tay bất ngờ bị nhóm người các cậu chỉnh thành đại hội quần ẩu (đánh nhau)." "Chớ hà tiện, lần sau tụ hội phải đưa Mr. Right (quý ông hoàn hảo) nhà cậu đến cho chúng tớ đánh giá." Người thoải mái đại biểu cho quần chúng lên tiếng. "Đều nói rồi, tương lai mờ mịt, cũng bởi nhân phẩm tớ bạo phát mới gặp được binh ca ca. Chứ với nghề nghiệp này của tớ, các cậu nói xem quân nhân chuyên nghiệp có thời gian rảnh rỗi ngày ngày gặp gỡ tớ ở nơi lãng mạn, nối tiếp duyên phận hay sao?" "Không phải cậu đã tiêu dùng của binh ca ca rồi chứ?" đồ công sở đặc biệt liếc cô một cách khinh bỉ. "Hết cách rồi, tớ so với các cậu còn giác ngộ cao hơn chứ sao. Một nhóm người bắt đầu chà xát tay. "Ngừng, còn đánh nữa tớ sẽ nhanh chóng bay vào bệnh viện trung tâm thành phố đấy." "Chúng tớ cho cậu ở lại thêm vài ngày, nếu còn không chịu, chỉ cần cái nghề này của cậu cũng đừng mong có chỗ để làm." Thoải mái cũng khinh thường. "Kẻ đơn độc bị nhóm người có đôi có cặp các cậu đả kích gây ra chảy 3000cc máu. Không được rồi, tớ phải vào bệnh viện tự cứu mình thôi." "Tương lai người nào lấy được cậu có lẽ rất vui vẻ, cái người này chết vẫn lắm mồm không thôi." Thục nữ cười chụp bả vai cô. "Ai, khổ nỗi không biết làm thế nào để đánh vào nội bộ chủ quân." "Không đảm đương nổi chức quân tẩu thì đổi nghề chứ sao." "Không, tớ rất kiên định, nắm chắc xanh lục không buông." "Thực nhiệt huyết." Tiếp tục khinh thường. "Tất nhiên, tớ không phải động vật máu lạnh." Ba người đồng loạt khinh thường. Diệp Vũ gãi đầu, nhìn bên ngoài một chút: "Đã đến lúc rồi, tớ thật sự phải đến trạm xe lửa, các cậu dọn dẹp phần còn lại rồi về sau nhé." "Rõ ràng còn có thời gian." "Ngộ nhỡ trên đường bị kẹt xe thì sao?" Nhưng người khác lặng lẽ nhìn nàng, sau đó cùng hô to một tiếng 'cắt'. Phía sau con đường lớn là trạm xe lửa, may nhờ vẻ mặt cô ấy lộ vẻ hợp lý hợp tình. Diệp Vũ cười, họ cũng cười. Mấy người đang lưu luyến không muốn chia tay, cuối cùng Diệp Vũ xách túi du lịch của cô ấy lên.

-----

"Cô gái à. xin chờ một chút." Diệp Vũ bị người ta kéo tay lại, nàng quay đầu nhìn lại. Đúng là một mỹ nam, mặc áo T-shirt kiểu dáng cao bồi, nhìn qua rất có khí chất. "Gọi tôi? Chúng ta quen nhau sao?" "Là tôi mạo muội, không phải cô muốn tìm quân nhân chuyên nghiệp sao ?" "Có liên quan gì đến anh ?" Tám phần là nghe được đám người bọn họ vừa mới bàn luận mà. Người nọ đột nhiên chào cô theo kiểu quân ngũ tiêu chuẩn, hù dọa Diệp Vũ giật mình. "Tôi là quân nhân chuyên nghiệp." "Có bằng chứng gì không, đầu năm nay làm gì cũng cần phải có chứng nhận không đúng sao ?" Bây giờ đúng là thời đại không nhìn người, cho nên làm chứng nhận nghề nghiệp giả mới có thể tồn tại lâu đến vậy. Tiêu Triệt lôi giấy chứng nhận sĩ quan từ trong túi quần ra. Diệp Vũ nghi ngờ nhận lấy, mở ra xem, dùng ánh mắt nghi ngờ quan sát hắn, "Thật hay giả ? Hay cả hai ?" Tấm ảnh này hình như hơi trẻ rồi. "Tốt nghiệp trường quân đội." "Chẳng trách." Cô dường như đã hiểu, "Suất ca (anh đẹp trai), dùng cái này có lẽ mê hoặc không ít thiếu nữ ngu ngốc, xin lỗi a, tôi đang bắt xe lửa, không rảnh để chơi với cậu." Cô tâm tâm niệm niệm đi tìm một cái bánh nhân ở một nơi nào đó, kết quả trên đường đụng phải một người, đúng là quá căng rồi !

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Full - Diễn Đàn Kênh Truyện https://kenhtruyen.com/forum/4-24023-1#ixzz6eDNh80cL




Vote Điểm :12345

Loading...

✿ XEM CÁC TRUYỆN LIÊN QUAN :Tiểu Thuyết Full

✿ XEM TRUYỆN KHÁC
ĐĂNG NHẬP


CHỨC NĂNG
TRUYỆN NGẪU NHIÊN
TRUYỆN FULL
Lên đầu trang
Xuống cuối trang
Loading...
truyện thái mới truyện thái full oneshot đam mỹ truyện gay oneshot fanfic khải nguyên mới fanfic khải nguyên full oneshot bách hợp fanfic Bác Chiến mới fanfic Bác Chiến full Đam mỹ võng du fanfic vkook hoàn fanfic vkook mới fanfic ChanBaek full fanfic ChanBaek mới

Copyright Kênh Truyện © 2011 - 2024 - In Sách Truyện Theo Yêu Cầu
V987.Club Kiếm Tiền Online -Giao diện Mobile