»  
»  
10:06, 23/11/2014

✿ Người Đăng: Pooh

4.054 Lượt Xem 83 Bình Chọn Truyện Cùng Người Đăng


✿ Nội dung truyện Sư Tử, Đừng Buồn

Tôi đã luôn luôn dõi theo bạn ấy, một lớp trưởng năng nổ và giỏi giang của lớp, một cô gái Sư Tử xinh đẹp và nhí nhảnh trong mắt mọi người.

Bạn ấy tên là An, có nghĩa là an yên, một cái tên rất đẹp. Nhưng tôi thích gọi An là Leo, chòm sao Sư Tử kiêu hãnh bậc nhất trong mười hai cung hoàng đạo.

Leo học giỏi ngoại ngữ, tôi thường lấy cớ hỏi bài, bù lại những buổi học Leo đến sớm tỉ mỉ giảng cho tôi một câu ngữ pháp Tiếng Anh sẽ là những chiều hai đứa cặm cụi ngồi làm Toán ở Brown Coffee. Thi thoảng Leo sẽ nghiêng đầu nhìn vài dòng chữ tôi viết vội ra vở nháp, mỉm cười với chiếc răng khểnh rất duyên.

Leo là một cô gái mạnh mẽ, tôi đã nghĩ thế. Tôi chưa từng thấy Leo khóc bao giờ, dường như nụ cười luôn vẽ trên môi bạn ấy những đường cong đẹp đẽ. Nhưng tôi đã nhầm, Leo, bạn ấy cô đơn, và cần che chở nhiều hơn ai hết.

**

Đó là một buổi chiều đầu thu ảm đạm. Tôi khoác hờ chiếc ba lô nặng trịch trên vai và lững thững đi vào rạp chiếu phim. Đôi lúc bài vở, những áp lực của kỳ thi khiến tôi chỉ muốn nhảy tưng tưng ra khỏi đống lộn xộn này, nhưng (dĩ nhiên là) tôi chẳng thể làm được, điều duy nhất khiến tôi dễ chịu là làm một việc gì đó, một mình. Nghe có vẻ khá kỳ quặc nhưng chính xác là như thế đấy.

Chọn chỗ ngồi ở gần cuối rồi quăng ba lô sang một bên, tôi bắt đầu ngủ. Trong cơn mơ màng tôi vẫn nghe loáng thoáng những câu thoại trong phim, và một tiếng gì đó, khe khẽ, giống như có ai đang khóc.

Leo, chả hiểu sao tôi nghĩ tới bạn ấy. Ý nghĩ kì lạ làm tôi mở bừng mắt và người tôi co lại. Ở hàng ghế cuối cùng, dáng một cô gái nhỏ nhắn cuộn tròn trên chiếc ghế đỏ, Leo lọt thỏm giữa mái tóc dài và chiếc áo len cao cổ rộng thùng thình. Bạn ấy đang khóc, và có thể bạn ấy đã từng khóc một mình, rất nhiều lần, như thế này.

Tôi không muốn ngủ nữa, tôi nép mình nhìn Leo, qua ánh sáng mờ mờ phát ra từ chiếc màn hình, tôi thấy đôi vai gầy của Leo run lên từng đợt nhè nhẹ. Tại sao Leo khóc? Điều gì đã làm một cô gái mạnh mẽ như Leo khóc?

Phim hết, đèn mở sáng choang, tôi ngần ngừ khoác chiếc ba lô lên vai, ở đằng sau Leo đã thôi khóc, cô bạn đang loay hoay thu xếp đồ đạc trong chiếc túi khoác chéo nhỏ xinh của mình.

- Leo… - Tôi đặt tay lên vai bạn ấy và khẽ gọi – Chúng mình nói chuyện một lúc được không?

Tôi thấy gương mặt Leo hơi tái đi, những sợi tóc rối bù, dính bết lại hai bên thái dương. Leo nhẹ nhàng khoác chiếc túi lên vai và từng bước xiêu vẹo, bạn ấy bước ra ngoài.

Trời hơi lành lạnh, từng đợt gió mang theo cái hanh khô rất riêng của mùa thu. Leo cầm cốc cà phê nóng, hai tay xoa xoa vào thân cốc cho bớt lạnh, qua những làn khói bốc lên nghi ngút, mắt Leo sưng đỏ, mái tóc mềm oặt rủ xuống hai bên vai gầy.

- Cậu đừng nói gì lúc này cả, đừng nói gì, Kei. – Giọng Leo khản đặc – Tớ sẽ kể cho cậu nghe, nhưng cậu hứa sẽ không kể nó cho ai chứ?

Tôi khẽ nghiêng đầu và đưa tay ra móc ngoéo với cô bạn.

- Kei, sự thật tớ không mạnh mẽ như cậu, à như tất cả mọi người trong lớp vẫn nghĩ đâu. – Leo sụt sịt, rồi cố hít một hơi sâu, bạn ấy chậm rãi nói – Gia đình tớ sắp đổ vỡ rồi, thật sự ấy, và tớ không thể chịu đựng được việc bố sẽ có một gia đình mới, với một người vợ, không phải mẹ tớ, và những đứa con, không phải tớ. Đêm nào mẹ cũng khóc, tớ không thể chịu đựng được, Kei, tớ không thể chịu đựng được.

Leo nói như vỡ òa, rồi cô bạn ôm mặt khóc nức nở, đôi vai gầy dưới lớp áo len run lên bần bật. Tôi đỡ lấy vai Leo để bạn ấy dựa vào mình, Leo, cứ khóc đi, nhưng đừng bao giờ khóc một mình. Rồi mọi thứ sẽ qua, không phải sao? Và tớ tin, ngày mai, chúng ta đều sẽ khác.

***

Bố mẹ Leo chia tay. Leo ít nói, mắt bạn ấy lúc nào cũng sưng nhưng Leo nói là do mất ngủ. Leo hay chui lên căn phòng gác xép bừa bộn sách vở của tôi, mở những bản nhạc xưa buồn ơi là buồn, và sụt sịt. Thi thoảng Leo lại lôi tôi đến rạp phim vắng hoe, cuộn tròn người trên ghế và ngủ. Trong những giấc mơ chập chờn, Leo vẫn hay giật mình, và khóc.

Tôi nhận ra Leo của tôi khác xưa quá, Leo không mạnh mẽ, Leo không chấp nhận sự thật, Leo đang chạy trốn nó.

"Leo, đừng buồn nữa, đừng buồn mãi. Hãy vui lên và chống lại những nỗi đau. Tớ biết Leo có thể làm được, Leo hoàn toàn có thể làm được, nếu Leo tin, tin vào cuộc sống, và tin tớ sẽ ở bên Leo.”

- Leo có thích đọc sách không?

Một buổi chiều ở Brown, Leo lơ đãng nhìn những đám mây trôi qua bầu trời. Bạn ấy khe khẽ lắc đầu.

- Hãy đọc sách đi, Leo. Sách sẽ thay đổi cuộc sống của cậu, sách sẽ giúp cậu sống khác và nghĩ khác đi. Có rất nhiều thứ tuyệt vời trong sách đấy.

Leo mở to mắt trước từng lời nói của tôi, tôi rủ Leo lang thang ra ngoại thành tìm một "thư viện” sách cũ của đôi vợ chồng già. Đó là một căn gác xép chứa đầy sách, lối lên bằng cầu thang nhỏ hẹp, tường màu xanh nhưng đã bắt đầu bong tróc lộ những mảng xi măng xám. Sách chất khắp nơi, trên những giá kê gỉ sét, những chiếc bàn con vuông vuông. Leo thích thú lướt tay qua một vài trang sách ngả vàng đã hơi hơi cũ nát, những dòng chữ viết bằng tiếng Pháp, thứ ngôn ngữ lãng mạn bậc nhất thế giới. Tôi tìm cho Leo vài cuốn, bạn ấy cầm "Không gia đình” đọc mãi bên khung cửa sổ rộng đón nắng cho đến khi mặt trời đỏ ối từ từ khuất, để lại vài vạt nắng cuối ngày trên những khu ruộng lúa rộng thênh thang.

- Thấy không Leo? Chỉ cần cố gắng sống, rồi tất cả sẽ khác.

Trên con đường về nhà dài rộng, tôi khẽ nói, thấy Leo im lặng, hai bàn tay níu chặt lấy lưng áo tôi. Nhưng qua từng đợt gió mát lùa qua hai bên tai, tôi nghe có tiếng cô gái nhỏ ngân nga khúc nhạc "Let it go”.

**

Những ngày cuối cùng của học kỳ, chúng tôi phải học thêm liên miên. Áp lực và bài vở đôi lúc vẫn khiến tôi muốn nhảy tưng tưng ra khỏi đống lộn xộn ấy. Thi thoảng tôi vẫn hay đi xem phim, đọc sách, nhưng không phải một mình, bởi vì tôi đã có Leo.

Leo bớt khóc nhè, thích ngồi im trên căn gác xép, cuộn tròn mình trong chiếc ghế tựa bằng gỗ, và đọc sách, nom y như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn ngồi sưởi nắng. Ý nghĩ ấy làm Leo bật cười, Leo nói mèo Milo của bạn ấy chẳng như vậy đâu, nó thích chạy nhảy lung tung, cắn đứt quai dép của mọi người trong nhà và chọc ghẹo những chú mèo hàng xóm. Dù vậy Milo vẫn ưa được vuốt ve và thủ thỉ tâm sự những ngày chuyển đông lạnh. Leo cười thật hiền, cảm giác an yên và dễ chịu quá đỗi.

**

Thành phố chuyển lạnh với những cơn gió mùa Đông Bắc, nắng yếu ớt rải nhẹ trên con đường đến trường. Tôi đón đông bằng những sáng dậy sớm chạy bộ đi học, những ngày chủ nhật lười nhác cuộn mình trong chăn ấm, có đôi khi luồn tay vào áo khoác rộng thùng thình của Leo nắm chặt lấy những ngón tay dài của bạn ấy, để thấy lòng mình ấm áp một cách chậm rãi.

Leo đã đọc gần hết sách trong cái kệ màu xanh sẫm rỉ sét, khi Leo yên lặng ngồi bên ô cửa sổ quen thuộc, tôi sẽ lục tìm những cuốn sách Tiếng Anh, hí hoáy ghi chép từ mới và tra từ điển. Leo bắt đầu học Tiếng Pháp, bạn ấy hồ hởi khoe với tôi:

- Này Kei, có khi nào tớ sẽ được đặt chân tới Paris và nói chuyện như một người Pháp thực thụ không nhỉ?

- Biết đâu được đấy, phải không Leo?

Còn tôi chỉ thích giữ mãi những ngày đông như thế này, nhìn Leo an yên ngồi đọc sách, mọi ồn ã xô bồ đều như bỏ quên ngoài khung cửa sổ theo dòng đời chảy trôi, để riêng hai chúng tôi với thứ bình yên khó tả…

**

Mọi rắc rối bắt đầu vào những ngày cuối năm, khi sắc đào hồng phơn phớt khoe khắp mọi nơi trên thành phố.

- Leo có thích đi cà phê sách không? – Tôi khẽ đan tay mình vào những ngón dài thon của Leo.

- Cà phê sách á? Tớ chưa thử bao giờ, có lẽ chẳng bằng được ở gác xép đầy sách của cậu đâu nhỉ. Nhưng vừa uống cà phê vừa đọc sách cũng khoái đấy, hẳn là mèo Milo sẽ nghiền luôn ấy chứ.

- Chủ nhật tớ ghé qua đón Leo nhé.

Leo gật đầu mạnh mẽ, mèo Milo trong lòng Leo khẽ "gừ gừ” vài tiếng thích thú.

Nhưng Leo đã không có ở nhà. Leo đã đi đâu đó mà không nói một lời nào. Tôi chờ Leo suốt ba tiếng đồng hồ, khi bàn tay co cứng vì lạnh và trời dần nhá nhem. Leo rối rít xin lỗi khi chúng tôi gặp nhau, Leo nói đành để đến thứ ba tuần sau vậy.

- Leo á? Nó chẳng như mày nghĩ đâu. Nó đã đi chợ xuân với thằng Linh, chính mắt tao nhìn thấy mà.

Lời nói của Đức ong ong trong đầu tôi. Tại sao Leo không chịu nói? Tại sao Leo lại nói dối tôi? Tôi nằm bẹp dí trên giường và chìm vào giấc ngủ với nỗi hoang hoải chán chường.

Tôi đã không đến nhà Leo vào thứ ba. Tôi guồng những vòng xe thật nhanh, chỉ thấy thoáng dáng Leo nhỏ nhắn đứng trước cửa với đôi bàn tay vùi thật sâu trong túi áo khoác. Trò chơi điện tử cuốn tôi theo vòng xoáy mê man, trong đầu óc tôi bấy giờ chỉ còn lại những trận chiến ảo, những giao diện nhấp nháy màu sắc của trò chơi. Tôi đã hoàn toàn bỏ quên Leo ngoài tâm trí và bỏ mặc Leo giữa trời đông lạnh như cắt.

Tôi lấy xe ra về khi trời đã nhá nhem tối. Leo vẫn đứng ở đó, với đôi bàn tay vùi sâu trong túi áo, người Leo run run. Hình như Leo đang khóc! Nhưng cái thằng "tôi” bướng bỉnh và xốc nổi đã ngăn tôi lại gần bạn ấy, tôi guồng chân và xe đạp lao vút đi giữa những cơn gió lạnh tê tái.

Tôi nằm bẹp ở nhà suốt nhiều ngày nghỉ Tết. Dưới nhà vọng lên tiếng cười nói bi bô của cô em gái nhỏ, tiếng ti vi phát Táo quân như mọi năm, bố mẹ xì xào vì cớ gì thằng con trai là tôi đây lại chán chường đến nỗi chết gí ở nhà trong khi mọi năm thì đã phóng đi chơi rồi đấy.

Tôi không giận Leo, tôi giận chính mình, tôi đâu đã nghe bạn ấy giải thích? Có lẽ Leo buồn lắm lắm, mà có khi bạn ấy đang cuộn tròn trên chiếc ghế nào đó, và khóc một mình.

Mùng Năm Tết tôi phóng xe qua nhà Leo, bạn ấy không có nhà, tôi đứng mãi trước cửa nhà Leo, hoang mang và giận chính thằng con trai tồi tệ trong mình. Phải rồi, Leo sẽ đến đó, nhất định Leo đang ở đó!

Trong căn gác xép quen thuộc đầy sách, Leo yên lặng ngồi trên chiếc ghế tựa bằng gỗ, hai tay áp vào cốc cà phê nóng, còn trên mặt bàn trang sách vẫn đang mở. Và mặc cho những giận hờn bao ngày, tôi vụng về ôm lấy đôi vai gầy của Leo, để cất lời xin lỗi, và nói: "Leo, đừng buồn!”

Vote Điểm :12345

Loading...

✿ XEM CÁC TRUYỆN LIÊN QUAN :Truyện Ngắn

✿ XEM TRUYỆN KHÁC
ĐĂNG NHẬP


CHỨC NĂNG
TRUYỆN NGẪU NHIÊN
TRUYỆN FULL
Lên đầu trang
Xuống cuối trang
Loading...
truyện thái mới truyện thái full oneshot đam mỹ truyện gay oneshot fanfic khải nguyên mới fanfic khải nguyên full oneshot bách hợp fanfic Bác Chiến mới fanfic Bác Chiến full Đam mỹ võng du fanfic vkook hoàn fanfic vkook mới fanfic ChanBaek full fanfic ChanBaek mới

Copyright Kênh Truyện © 2011 - 2024 - In Sách Truyện Theo Yêu Cầu
V987.Club Kiếm Tiền Online -Giao diện Mobile