»  
»  
13:34, 22/08/2015

Tia Nắng Nhỏ
✿ Người Đăng: Kaii

1.679 Lượt Xem 36 Bình Chọn Truyện Cùng Người Đăng


✿ Nội dung truyện Tia Nắng Nhỏ

Vì anh đến bên em vào một ngày nắng, và rời bỏ em vào một ngày mưa nên chẳng bao giờ anh thấy được giọt nước mắt của em đâu. Bởi vì ngày mai, nắng lên và sẽ hong khô nó.

Gió
Nó khẽ rùng mình kéo lại áo khoác để tránh những cơn gió lạnh đang len lỏi trong từng góc phố … Ai cũng vội vàng để trở về cái tổ ấm của mình , hay nói đúng hơn là để tránh cái giá lạnh của từng đợt gió mùa đông bắc đang tràn về . Nó ngược hẳn với họ , nó chẳng vội vã mà thực ra thì nó cũng chẳng cần vội vã làm gì …. Cái Thảo bạn cùng phòng với nó hôm nay học ca tối mà nó thì lại " cố tình " quên mang chìa khóa .. Bởi nó muốn tạo cho mình một lý do để lang thang ,nó ghét sự CÔ ĐƠN
Nó rẽ vào một quán cà phê nhỏ yên tĩnh nằm trong một con hẻm nhỏ , nó đã quen thuộc với từng ngóc ngách ở quán này từ khi còn là học sinh .Bỗng ánh mắt nó dừng lại ở một chiếc bàn cạnh cửa sổ , nơi có một bóng hình thân thuộc với nó suốt những năm cấp 3 mà tưởng chừng suốt cuộc đời này nó cũng không bao giờ quên được .Chẳng phải là lạ khi anh có mặt ở đây nhưng tại sao lại là bây giờ … "Tình cờ "- nó tự hài lòng với câu trả lời của mình

Nắng
Hắn nhận công việc parttime cho quán này cũng được một thời gian khá dài , từ cách đây 4 năm khi vẫn là một cậu nhóc lớp 10, chẳng phải vì gia đình hắn khó khăn gì mà đơn giản chỉ vì hắn thích . Nhiều lúc hắn cũng không ngờ mình gắn bó với quán lâu đến thế , ở đây hắn được chứng kiến nhiều chuyện : có những đôi chia tay mà không hề níu kéo , những người thất tình đôi khi chỉ đến và im lặng, đôi khi lúc lại là những người thích tìm cho mình một nơi yên tĩnh để lui tới …có lúc hắn còn nghĩ nơi đây ấm cúng và giống một gia đình hơn là căn nhà sang trọng nhưng chẳng bao giờ có tiếng cười nói như ngôi nhà mà hắn đang sống .
Trong số những người khách đến quán thì hắn đặc biệt chú ý đến một cô gái mà hắn vẫn thường gọi là " cà phê sữa” . Bởi mỗi lần đến quán thứ đồ uống duy nhất mà cô ấy gọi là cà phê sữa , mãi đến sau này khi phát hiện ra mình và cô ấy học chung lớp đại học hắn mới biết tên của cô gái đó là Linh..
Một người là khách ruột của quán suốt 4 năm trời , một người là nhân viên kì cựu trong quán cũng chừng ấy thời gian nhưng 2 người chẳng hề thân quen như những người bạn . Bởi hắn không có hứng thú bắt chuyện với người lạ còn cô gái ấy hình như cũng chẳng có thói quen nói chuyện với người không quen biết . Cứ thế trong suốt 4 năm trời đoạn đối thoại của 2 người chỉ gồm :
_” bạn dùng gì ?”
_” cà phê sữa "
Nhưng không hiểu sao hắn thấy cô gái này có một sức hút gì đó thật kì lạ , tuy bên cạnh hắn không lúc nào thiếu những cô chân dài sẵn sàng " chết " vì mình bất kì lúc nào.

Mưa
Chọn cho mình vị trí ngồi gần cửa sổ , anh có thể quan sát cảnh vật bên ngoài và mọi thứ diễn ra trong quán .Từ lúc nó bước vào anh đã trông thấy nhưng vẫn dửng dưng như không thấy,chẳng phải vì anh không quan tâm mà vì anh không đủ can đảm .. 2 tuần rồi ngày nào anh cũng đến quán để …chờ người đó . Nhưng bây giờ khi người đó đang ở gần thật gần thì anh lại không đủ can đảm để đối mặt , anh sợ rồi sẽ lại làm người con gái ấy đau thêm lần nữa như anh đã từng làm cách đây 2 năm.

Gió
Nó chọn cho mình một chỗ ngồi trong góc và gọi một ly cà phê sữa như thường lệ … Bưng cà phê ra cho nó là một cậu bạn cũng trạc tuổi nó , hình như suốt 4 năm trời gần như ngày nào nó đến quán cũng là cậu bạn này đem đồ uống ra cho nó . Nó cũng phát hiện ra 2 người học chung lớp đại học …. Nhưng quan hệ cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy cũng chỉ là đoạn đối thoại quen thuộc của một người bồi bàn và khách , nhiều khi nó cũng thấy lạ, gần 4 năm trời lần nào nó cũng chỉ gọi cho mình một đồ uống duy nhất thế mà lần nào cậu bạn ấy cũng phải hỏi xem nó dùng đồ uống gì ? chẳng lẽ nó kém ấn tượng đến thế sao ???

Nắng
Đang lúi húi dọn dẹp trong bếp bỗng một người từ ngoài nói vọng vào :
_” Duy, khách của em kìa !”
Mấy anh chị phục vụ trong quán từ lâu cũng biết hắn để ý đến nó, nên bất cứ khi nào thấy nó đến mấy người đó cũng để hắn ra phục vụ . Tuy biết rõ kiểu gì thứ nó gọi cũng là cà phê sữa nhưng hắn vẫn hỏi , bởi chỉ như thế thì hắn mới có cơ hội đến bàn nó lần thứ 2… ( yêu mà nhìn từ xa là nó thế đấy )… Hắn biết anh đã ngồi trong quán từ mấy hôm nay có lẽ là chờ nó . Nhưng sao trông thấy nó mà anh dửng dưng.. hắn thấy khó hiểu nhưng cũng chẳng nói năng gì .. dù gì hắn cũng là người ngoài

Mưa
Em lại chọn cho mình cà phê sữa … loại đồ uống quen thuộc mà ngay từ khi mới quen em đã ưa thích …
Đã từng có một thời gian anh và người con gái kia rất hạnh phúc. Quen nhau qua một lần đi ăn chung với nhóm bạn , sau đó thì qua những lần nt , gọi điện em và anh dần quen thân nhau rồi tình yêu đến lúc nào chẳng hay .. Lúc đó em là 1 cô nhóc lớp 10 ngây thơ còn anh là một thằng con trai lớp 11 tính tình còn bồng bột, nông nổi.
Người ta thường nói con trai luôn trẻ con hơn so với tuổi của mình và anh là một trường hợp điển hình như thế . Trong khoảng một năm đầu thì em và anh rất hạnh phúc , nhưng khi bước vào lớp 12 áp lực học hành , thi cử khiến anh dường như mất tự chủ .. Từ nhỏ đã quen được cưng chiều , nhưng khi yêu em anh đã phải gần như đáp ứng mọi nguyện vọng của em . Lúc đầu anh cũng thấy thù vị , nhưng bản tính trẻ con trong anh lại trở về khi anh bị những áp lực đè nặng thế là cãi nhau nhiều hơn .. rồi Thư – cô bạn cùng lớp và cũng là người đã yêu thầm anh từ lâu – vẫn luôn có những cử chỉ ân cần , quan tâm dù biết anh đã có người yêu khiến trái tim vốn trẻ con của anh trở nên loạn nhịp. Thư khiến anh có cảm giác an toàn hơn là cứ phải lo lắng đến một ngày em sẽ rời xa anh.Cái gì đến cũng đến anh nói lời chia tay em vào một ngày mưa tầm tã .Nhưng thật sự lúc đó anh đã ước giá như em thể hiện thái độ níu kéo hay chỉ cần em khóc thì có lẽ anh đã không đủ can đảm để rời xa em.

Gió
Nó đã từng hận anh rất nhiều , hận vì anh bỏ rơi nó , hận vì sao anh vô tình như thế . Nhưng rồi dần dần nó cũng hiểu ra , có lẽ anh rời xa nó là một sự lựa chọn đúng đắn …
Vốn là một đứa mạnh mẽ trong chuyện tình cảm , nó ít khi thể hiện những biểu hiện kiểu sến sến với anh . Nó lưu tên anh trong danh bạ điện thoại là Mưa , cái tên chẳng ăn nhập gì với chuyện tình cảm của nó và anh .Đã có lần anh cầm điện thoại của nó và hỏi
_” Sao lại lưu tên anh là Mưa?”
_” Chứ không phải lưu là gì ?”
_”Thì kiểu như chồng hay anh yêu gì đó .Cái tên Mưa chẳng liên quan gì cả "
_” Em không thích . Nếu vậy thì…… mình sẽ chia tay vào một ngày mưa anh nhé "
Anh véo yêu mà nó rồi nói nửa đùa nửa thật :
_” Em khiến anh có cảm giác không an toàn đấy !”
Nó chỉ cười nhẹ rồi nói nhỏ đủ cho mình nó nghe : " yên tâm , em sẽ không giờ buông tay anh ra trước đâu " .. Không biết nó có khả năng gì đặc biệt không mà nó và anh chia tay vào một ngày mưa thật …
_” mình chia tay em nhé "
Nó định hỏi tại sao . Nhưng không biết cái gì đã ngăn nó lại , nó chỉ mỉm cười nhẹ và trả lời :
_” Vâng "
Hôm sau nó đã định tìm gặp lại anh để níu kéo , nhưng nó đã trông thấy ah và chị Thư- người mà cả trường ai cũng biết đã yêu đơn phương anh suốt 3 năm ,đèo nhau rất tình tứ trên đường . Nó mỉm cười chua chát :” thế đấy” .. Rồi lặng lẽ biến mất khỏi cuộc đời anh.

Nắng
Hắn lặng lẽ trở về quầy tính tiền và quan sát nó…Dường như hắn đã từng chứng kiến hết từ đầu đến cuối chuyện tình giữa nó và anh , từ lúc 2 người bắt đầu quen nhau đến lúc yêu nhau và khi chia tay.
Đó là một ngày mưa rất lớn cách đây 2 năm . Hình như là anh nói chia tay nhưng nó rất bình thản .. và đến khi anh đi khuất thì nó mới nằm gục xuống bàn và òa khóc nức nở…Hắn chẳng biết làm gì ngoài việc lại gần và đưa cho nó túi khăn giấy rồi lặng lẽ ngắm nhìn nó từ xa …
Hắn biết anh , một thằng con trai hòa đồng và vui tính . Ngược lại với nó , anh và hắn nói chuyện rất nhiều rồi quen lúc nào cũng chẳng hay , nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè bình thường chứ chẳng thân thiết mấy

Mưa
Đảo mắt 1 vòng quanh quán , anh dừng lại ở quầy tính tiền , hắn đang nhìn nó .
Anh biết hắn , là một thằng nhóc được theo kiểu hoàn hảo .. Nhìn là biết hắn chẳng phải dạng gia đình hoàn cảnh gì thế mà cũng đi làm thêm ở cái quán này ngót nghét 4 năm trời thế là cũng đủ biết hắn thế nào . Và còn một điều nữa , anh mơ hồ đoán rằng hắn thích nó . Anh đọc được điều đó trong đôi mắt đẹp nhưng buồn của người con trai này , tuy 2 người chưa bao giờ nói chuyện với nhau nhưng cái cách hắn nhìn nó rất khác với cách hắn nhìn những người con gái khác . Nhưng anh đã cố tình phủ nhận điều đó và luôn cố tự lừa dối rằng mình đoán nhầm . Nhưng rồi từ sau khi anh và nó chia tay nhiều lúc anh đã từng nghĩ chắc hắn và nó cũng sẽ thành một đôi thôi thế mà từ đó đến nay cũng gần 2 năm trời nhưng hình như quan hệ của 2 người cũng chẳng khá hơn là mấy.. Nghĩ lại cũng thấy buồn cười , ngày trước anh với nó từ quen thân đến yêu đương hình như cũng chỉ vẻn vẹn có 1 tháng….

Gió
Nhìn đồng hồ cũng gần 8h tối , nó đứng dậy để ra quầy tính tiền .. Giờ này chắc cái Thảo cũng chuẩn bị về , nó muốn lại chào anh như những người bạn nhưng nó không đủ dũng cảm .. Nó sợ rồi nỗi đau đó lại bám theo nó như cái cách mà nó đã sống chung với nỗi đau cách đây 2 năm . Chính nó cũng không ngờ mối tình học trò bồng bột lại theo nó dai dẳng đến thế , cứ tưởng rồi anh cũng chỉ như cơn mưa , lướt qua cuộc đời nó rồi khi mưa tạnh thì nắng sẽ lên và hong khô tất cả , nhưng khi cơn mưa đã không còn chút vương vấn gì trong cuộc đời nó thì trái tim nó vẫn ướt .
Số điện thoại mang tên Mưa nó đã xóa đi và lưu lại không dưới 100 lần , cái số điện thoại mà dường như nó còn nhớ hơn chính số của mình … Nó biết dù có xóa số , xóa ảnh … hay bất cứ thứ gì liên quan đến anh thì nó vẫn không thể nào xóa hết những hình ảnh trong tim mình được .. bởi TRONG TIM NÓ CÓ MƯA.. nhưng nó vẫn cố làm những việc ngu ngốc đó như để tự xoa dịu vết thương đang rỉ máu
Nó tính tiền rồi bước vội ra khỏi quán để lại 2 cặp mắt dõi theo phía sau.

Nắng
Hắn đọc được sự nối tiếc trong mắt nó , dường như nó rất muốn lại bắt chuyện cùng anh trước lúc ra về nhưng một điều gì đó đã ngăn nó lại … Lần đầu tiên ly cà phê sữa mà nó gọi còn nguyên , chắc mục đích nó ngồi đây cũng chỉ để chờ đợi một điều gì đó mà dường như chính nó cũng không hiểu . Hắn thật sự nhận ra mình đã thích nó , muốn che chở cho tâm hồn mỏng manh yếu ớt đó , nhưng hắn chẳng biết làm gì ngoài việc đứng quan sát nó từ xa . Từ lâu rồi hắn chẳng còn được thấy nụ cười vui vẻ của nó như khi còn bên cạnh anh nữa , hắn thấy mình thật vô dụng .. thích người ta mà chẳng làm được gì cho người ta cả , chẳng thể đến bên cạnh để che chở , bảo vệ người con gái đó ….
Dạo này hắn đang tập pha chế 1 loại đồ uống mới , hắn muốn dành thứ đó cho nó . Loại đồ uống có mùi vị của nắng bởi đã có lần hắn nghe nó nói chuyện với bạn rằng nó đang đi tìm một tia nắng cho riêng mình.. Có lẽ nó yêu nắng…

Mưa
Nhìn thấy nó bước ra khỏi quán , anh nhìn nó cho đến khi nó đi khuất . Chần chừ một lúc rồi anh cũng tính tiền và chạy theo nó , anh rút điện thoại ra .Từ ngày chia tay nó anh đổi tên nó trong điện thoại thành Gió , anh nghĩ đó là thứ duy nhất giống cái cách mà nó bước vào rồi đi ra khỏi cuộc đời anh.
Anh ngập ngừng bấm số , bài nhạc chờ "Mất anh bởi tất cả những gì em cho” vang lên . Anh thấy tim mình nhói đau , cầu mong là nó vẫn chưa đổi số .. anh trông thấy nó rồi , nó đang rút điện thoại từ trong túi áo ra , vậy chắc là nó vẫn dùng số đó … ngập ngừng 1 lúc rồi nó cũng bắt máy
_” a..lô "
_” Em còn nhớ anh chứ ?”
_” Vâng…. Có việc gì không ạ?”
_” à….ừm… Anh chỉ muốn hỏi là em có …. Khỏe không ?”
_” Em rất khỏe . Cảm ơn anh . Có gì nữa không ạ?”
_” à … ừm ... thì ..”
_” Nếu không có gì nữa thì em cúp máy nhé !”
_” Tối mai …em có thể…. đi uống cà phê với anh ….được chứ ?”
_” Vâng. ở đâu ạ?”
_” Ở chỗ cũ nhá "
_” vâng "
_” ừm … em đi về cẩn thận nha ”
_” vầng”
Anh cúp máy , " em vẫn như thế , luôn tỏ ra mạnh mẽ ".

Gió
Lúc nhìn thấy số điện thoại của anh , nó đã rất ngập ngừng .. Nhưng rồi cuối cùng cũng quyết định nhận điện thoại , giọng nói ấy trong suốt 2 năm trời nhiều lần nó đã ao ước được nghe lại nhưng bây giờ khi nghe thấy rồi thì có một cảm giác gì đó không thể gọi tên len lỏi trong tâm hồn nó . Nó đã nhận lời đi uống cà phê cùng anh , chính nó cũng không hiểu vì sao mình làm vậy .. có lẽ vì nỗi nhớ dâng lên trong lòng khiến con tim không còn nghe lời lý trí chỉ bảo nữa …
Bước vào phòng trọ , đúng là Thảo đã về .. Từ khi vào đại học , nó muốn bước ra khỏi vòng tay bảo bọc của bố mẹ nên quyết định ra thuê phòng cùng bạn để ở. Sống tự lập , nó học được thói quen không phụ thuộc nữa , bây giờ nó đã rất khác mạnh mẽ và kiên cường hơn trong mọi tình huống . Bố mẹ nó thấy thế thì cũng yên lòng và đồng ý để nó ở ngoài cho đến khi học xong đại học ..
Nó leo lên giường ngủ , cái Thảo thấy thế thì cũng mặc nó . Hai đứa tuy thân thiết như chị em nhưng được cái tôn trọng quyền tự do cá nhân nên cái gì muốn kể thì tự khắc người kia cũng kể nên chẳng bao giờ cố gặng hỏi ai điều gì . Nhiều khi nó thầm cảm ơn Thảo lắm , nhờ Thảo mà nó học được nhiều thứ .. nó cũng hiểu ra còn nhiều thứ khiến nó tin tưởng vào cuộc sống hơn là tình yêu nhiều.

Nắng
Hai người ấy bước vào quán cà phê cùng nhau , có một thứ gì đó nặng nề bao trùm lấy khoảng không giữa 2 người . Hắn để cho người khác đem đồ uống ra cho nó và anh , chẳng phải vì nó không đủ can đảm nhìn thấy người mình thích ngồi cùng với người yêu cũ mà hắn đoán rằng hình như anh biết chuyện hắn có tình cảm đặc biệt với nó . Hắn không muốn đặt mình vào tình trạng khó xử , vì thế hắn chọn cách đứng từ xa quan sát

Mưa
Anh và nó chọn cho mình một chiếc bàn gần cửa sổ .. mãi một lúc sau nó mới lên tiếng để phá tan cái bầu không khí ngột ngạt đang vây quanh 2 người
_” Anh khỏe chứ !”
_” ừm . Anh vẫn bình thường”
_” Thế thì tốt rồi , còn chị ấy .. thế nào rồi ?”
_” Ai cơ ? Thư hả ? anh và cô ấy chia tay sau khi kì thi đại học kết thúc . Giờ cô ấy vào thành phố Hồ Chí Minh. Còn anh ở lại Hà Nội. Để chờ một người "
_” Cái gì qua rồi thì đừng nhắc lại nữa "
_” Em có bạn trai chưa ?”
_” Em chưa đủ dũng cảm để bắt đầu một mối tình mới .”
_” Vậy thì … em có thể … bắt đầu lại với anh được không?”
_” Điều đó thì không bao giờ …em có một nguyên tắc là cái gì đã bước ra khỏi cuộc đời em rồi thì em sẽ không bao giờ chấp nhận cho nó quay lại . Tình yêu cũng vậy "
_”Em đã hết yêu anh "
_” Chưa bao giờ . Nhưng em không thể phản bội lại bản thân được "
_” Tình cảm phải được quyết định bằng con tim chứ không phải lý trí. Tháng sau anh sẽ đi sang Pháp , anh có một suất du học bên đó .. nhưng nếu em giữ thì anh sẽ ở lại … Hãy nghe theo lời của trái tim nhé "
Anh nói rồi lại quầy tính tiền……..

Gió
Nó rất muốn giữ anh lại , nó không muốn mắc sai lầm như cách đây 4 năm .Nhưng chính nó cũng không hiểu mình nữa . Nó rất sợ , sợ rồi lại khiến bản thân mình phải đau đớn thêm lần nữa …

Nắng
Anh lại quầy tính tiền , đưa cho hắn 1 lá thư và nói
_” Nếu sáng thứ hai tuần sau, cô ấy đến quán và ở đây một mình thì cậu hãy mở lá thư này ra đọc. Còn nếu không thì tùy cậu xử lý nó "
Anh quay lưng đi để lại hắn với một đống dấu hỏi to đùng…Chẳng hiểu sao hắn đến bàn nó và ngồi xuống
_” Cậu kể cho tôi nghe được chứ?”
Nó ngước mắt lên , lộ rõ vẻ ngạc nhiên . Nhưng rồi dường như đọc được điều gì đó trong mắt hắn . Nó khẽ gật đầu
_” Tuần sau anh ấy đi "
_” Anh ấy muốn cậu quyết định ?”
_” ừ "
_” Cậu sẽ giữ anh ấy lại chứ ?”
_” Mình không biết nữa "
_” Cậu không còn yêu "
_” Tớ còn tình cảm với anh ấy . Nhưng không biết tên gọi của nó là gì "
_” Vậy thì nhắm mắt lại và nghe con tim cậu lên tiếng đi "
…..

Mưa
Vứt lại lá thư trên mặt bàn ,2 phong bì thư giờ chỉ còn 1. Anh biết mình làm thế có lẽ hơi ích kỉ , nhưng nếu anh và nó sinh ra là để dành cho nhau thì có lẽ hắn sẽ có cách để nó trở về đúng vị trí của mình . Còn nếu không thì coi như là để hắn có cơ hội đối diện với tình cảm của mình …

Gió
Từ sau hôm nói chuyện với hắn , nó đến quán thường xuyên hơn. Nói chuyện với hắn thoải mái như những người bạn đã wen nhau từ lâu , nó thấy an toàn khi ở cạnh hắn . Có nhiều lúc nó còn nghĩ liệu đây có phải là tia nắng mà nó đang tìm kiếm ..
Nắng
Sáng nay anh sẽ đi , lôi bì thư từ trong ngăn kéo ra ..hắn nhìn nó đang nhâm nhi ly cà phê sữa, rồi chậm rãi đọc từng từ một :
" Duy nè ,
Chắc cậu sẽ bất ngờ lắm khi đọc những dòng này … nhưng tôi nghĩ cậu thích Linh , đúng không?
Tôi đã đọc được điều đó trong mắt cậu từ cách đây 4 năm . Nhưng tôi đã cố tình phủ nhận điều đó …
Thú thực , lúc tôi và Linh chia tay tôi cứ nghĩ cậu và cô ấy sẽ trở thành một đôi … nhưng mà .. cậu làm tôi thất vọng đấy nhóc ạ.
Hôm nay tôi sẽ đi , nếu cô ấy vẫn đến quán 1 mình thì có lẽ cách cô ấy lựa chọn là để tôi ra đi …
Nếu thật sự yêu thương người con gái đó , hãy chăm sóc tốt cho cô ấy
Hải "
Hắn bưng ra cho nó 1 loại đồ uống đặc biệt mà hắn đã tự pha chế .. Nó ngạc nhiên :
_” gì đây ?”
_” Tớ gọi nó là nắng”
_” Vì …”
_” Nó ấm và dịu … "
Nó nhấp một ngụm , rồi như chợt nhớ ra 1 điều gì đó . Nó chạy vội ra khỏi quán
_” Tớ có việc phải đi . Gặp lại cậu sau nha”
Hắn chỉ cười nhẹ
_” Cậu rồi sẽ tìm thấy hạnh phúc "

Mưa
Sân bay đông đúc người qua lại , người tiễn anh đi cũng khá đông nhưng không hiểu sao anh thấy trống trãi lạ thường ..
Bỗng anh trông thấy nó đang hớt hải chạy vào tìm anh ở sân bay …
_” em …………..”
_” Em xin lỗi . Nhưng em tới là để … chúc anh đi bình an. À em có 1 chuyện phải cho anh biết ..”
_” Ừ em nói đi "
_” Vì anh là mưa và vì em là gió .. nên bọn mình không thể ở cạnh nhau được .. sẽ tạo thành bão mất .. gió chỉ thật sự đẹp khi nó xuất hiện trong một ngày nắng anh ạ "
_” Ừ !! anh hiểu . Ôm anh lần cuối nhé . À anh có cái này cho em nè " – anh nói rồi rút trong ba lô ra 1 lá thư .” đợi anh lên máy bay rồi hẵng đọc "
Anh khuất sau phòng chờ …. Máy bay đã chuẩn bị cất cánh…………
Gió
Nó leo lên taxi rồi mở lá thư ra đọc … mỉm cười nhẹ . Nó nói với người tài xế
_” chú ơi ! cho cháu về Láng”
Nó bước vào quán , thấy hắn đang ngồi ở 1 chiếc bàn với trang phục bình thường .. Nó chợt nhớ ra hôm nay đâu phải ngày trực của hắn …
Lôi điện thoại ra , nó đổi tên cho một số điện thoại thành Nắng và gửi đi dòng tin nhắn " Nắng à ! Tớ tìm được cậu rồi "
Hắn giật mình quay đầu lại , chạy đến ,ôm chầm lấy nó và thì thầm
_” Nắng cũng cần gió nữa ! Để tạo nên một ngày đẹp trời…”
**
_” Tớ có một chuyện thắc mắc muốn hỏi cậu ?”
_” Ừ. Cậu nói đi!”
_” Tại sao mỗi lần đến quán tớ đều gọi một loại đồ uống . Nhưng sao lần nào cậu cũng hỏi lại "
_” Tớ không trả lời được không . Mất giá lắm !” - hắn nói cố giấu đi khuôn mặt đang dần ửng lên
_” Vậy cậu sẽ yêu tớ đến khi nào ?”- nó tựa đầu vào vai hắn , hỏi khẽ
_” Đến khi nào gió ngừng thổi và mặt trời thôi không mọc nữa”

Vote Điểm :12345

Loading...

✿ XEM CÁC TRUYỆN LIÊN QUAN :Truyện Ngắn

✿ XEM TRUYỆN KHÁC
ĐĂNG NHẬP


CHỨC NĂNG
TRUYỆN NGẪU NHIÊN
TRUYỆN FULL
Lên đầu trang
Xuống cuối trang
Loading...
truyện thái mới truyện thái full oneshot đam mỹ truyện gay oneshot fanfic khải nguyên mới fanfic khải nguyên full oneshot bách hợp fanfic Bác Chiến mới fanfic Bác Chiến full Đam mỹ võng du fanfic vkook hoàn fanfic vkook mới fanfic ChanBaek full fanfic ChanBaek mới

Copyright Kênh Truyện © 2011 - 2024 - In Sách Truyện Theo Yêu Cầu
V987.Club Kiếm Tiền Online -Giao diện Mobile