Chương 1:xuyên qua
Thành
phố S,mọi người đang đi trên đường tấp nập qua lại,người người lướt qua
nhau, không ai chú ý đến cô gái đang đi dán mắt vào quyển sách. Nếu như
có người chú ý tới nàng thì sẽ bị mai tóc của nàng thu hút. Nàng có mái
tóc màu xanh biếc và có vài nhúm tóc có nhàu bảy sắc. Khép lại cuốn
sách đang xem nàng ngẩn đầu nhìn bầu trời.
"Aizzz sao mà thấy
thương mấy mỹ nữ trong truyện quá!Từ One Piece đến Đấu Phá Thương Khung
tại sao là lại là nữ truy nam,nếu nam có yêu thì thể hiện thầm kín từ từ
không dứt khoát gì cả. Nếu là ta thì sẽ dứt khoát theo đuổi ,không làm
cho các nàng bị cô đơn và ôm các nàng vào lòng để các nàng đút nho ăn
hắc hắc hắc"
Nàng vừa đi vừa chăm chú suy nghĩ không chú ý tới
chiếc xe tải đang chạy trên đường bóp còi in ỏi,đến lúc nhận ra thì một
cảm giác đau đớn ập tới tiếp sau đó nàng nằm trên mặt đường lạnh ngắt
dần dần mất đi ý thức.
Khi nàng tỉnh dậy thì thấy mình đang ở một
nơi hết sức xa lạ.Chưa kịp ổn định thì nàng nghe thấy tiếng nói của một
người đàn ông "Lãnh Trúc Thiên nam ,28_tuổi,chết do bị xe tung,khi còn
sống bất hiếu với cha mẹ ,làm nhiều điều ác..."
Nàng nghe ông ta
đọc thì cảm thấy khó hiểu,hình như có gì đó sai sai liền nói"STOP! Hình
như ông nói sai rồi! Tôi tên là Lãnh Trúc Nhiên quả thật năm nay 28 tuổi
nhưng chưa từng làm điều ác ,tôi rất có hiếu nha! Và điều quan trọng
nhất ta là nữ, là nữ đó sao ông lại nói ta là nam."
"Cái Gì?Ngươi
là Lãnh Trúc Nhiên không phải Lãnh Trúc Thiên! Tại sao lại như vậy
được! Chẳng lẽ ta bắt nhầm!Ngươi chờ ta một chút."Sau đó trên bàn xuất
hiện một cuốn sổ rất lớn và dày cẩn thận kiểm tra. Còn Lãnh Trúc Nhiên
thì đã lén đi tới sau lưng ông ta,nàng nhìn thấy tên quyền sổ là 'Sổ
sinh tử ',đến lúc này thì nàng mới nhận ra là mình đã chết nơi này là Âm
Phủ còn người lúc nãy là phán quan. Cũng may nàng thích ứng rất nhanh
nếu không thì nàng sẽ làm loạn nơi này mất,mà cũng công nhận là nơi này
đẹp thật khác hẳn trong tưởng tượng của nàng.
Sau khi đã quan sát
xong thì nàng mới chú ý tới phán quan, cái người đang run rẩy một cách
kịch liệt còn miệng thì lẩm nhẩm cái gì mà 'không thể nào?không thể
nào?...'
Trúc Nhiên có lòng tốt hỏi " Sao thế?có gì không ổn
sao?". Mà không biết rằng đã làm cho người ssợ thót tim trả lời "
Kh...không có gì?"rồi chạy mất tăm làm Trúc Nhiên không hiểu gì hết lăng
lăng đứng nhìn.
Một lúc sau,quan quan quay lại dẫn theo một
người. Người đó có vóc dáng cao lớn,mày kiếm kiên nghị, ngũ quan anh khí
khiến cho người khác sợ hãi, mặc một bộ trường bào màu đen ánh kim có
thêu hắc long tà khí. Khỏi nói nàng cũng biết đó là ai,người như vậy chỉ
có diêm vương thôi nhưng nàng lại tự hỏi tại sao diêm vương lại tới đây
không lẽ là vì chuyện của nàng.
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Xuyên Qua Chỉ Để Yêu Các Ngươi - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/51-14506-1#ixzz4eV2oKIyE
Vote Điểm :12345