»  
»  
00:19, 11/12/2015

✿ Người Đăng: HotBoyHaThanh

3.815 Lượt Xem 566 Bình Chọn Truyện Cùng Người Đăng


✿ Nội dung truyện Anh Chàng Công An Huyện


Anh Chàng Công An Huyện

Tôi là gay, đúng như vậy lúc trước tôi quyết định chọn theo nghành công an cũng là đẻ làm tấm bình phong che mắt người khác mà thôi, tôi tự nhận mình đẹp trai, ở cái tuổi này cơ thể tôi đã phát triển đến mức gọi là hoàn hảo 4 năm trong trường cảnh sát tôi đã rèn luyện cho mình một cơ thể săn chắt với bộ ngực nở nang, vòng bụng thon, vòng 3 đầy hấp dẫn cũng vì thế mà từ năm lớp 12 có rất nhiều cô bạn cứ deo theo tôi nhưng tôi lại chẳng có cảm giác gì với họ. và cho đến bây giờ cũng vậy. Tôi là Nguyên năm nay 25 tuổi đang làm công an ở huyện cuộc sống của tôi vồn rất yên bình ở cái vùng quê này, sau khi tốt nghiệp nghe lời ba mẹ tôi đã trở lại quê hương để công tác tôi ko thích cầu tiến và một phần tôi cũng là công tử bột từ nhỏ nên cũng ghét va chạm cho đến một ngày cuộc sống tôi gần như đảo lộn khi tôi gặp em.
Tôi được nhận lệnh làm tổ trưởng đội dân phòng bảo vệ an ninh khu vực sẽ diễn ra hội chợ thường niên. Không biết mọi người thấy thế nào chú đối với tôi thời gian diễn ra hội chợ là cái quãng time mà ôi ghét nhất vì trong một năm o cái huyện nhỏ bé này thì đầy có thể là nhiệm vụ duy nhất để chúng tôi làm với lai tôi cũng ghét sự ồn ào nữa và ghét nhất là thấy mấy cô bóng lộ người chẳng ra người, ma chẳng ra ma mặc quần áo thiếu thốn đến độ thảm họa. đã vậy còn ỏng ẹo đưa đẩy với các chàng thanh niên trong huyện thật chẳng ra làm sao như vậy không khiến người ta nghĩ xấu về thế giới thứ 3 cũng lạ. Vì đa phần những người đàng hoàng lai giấu đi giới tính thật của mình còn người đời thì thích quơ đũa cả nắm.
Tôi đang đứng làm nhiệm vụ nhìn về phía đám đông thì bỗng thằng Thanh( thanh là thằng bạn than nhất của tôi ) đến vỗ vào vai tôi ghé sát đầu nó vào đầu tôi nói vào tai tôi: " ê mày năm nay đoàn này có một em thơm lắm vừa đẹp vừa hát hay”, tôi quay sang nhìn nó khó hiểu " thôi đi ông nội chừa cho con sống với ", nó phì cười " năm ngoái tao cũng chơi thử một đứa sướng lắm mày ơi mà được cái các em phục vụ nhiệt tình ko chảnh như lũ con gái đâu”, tôi nhìn nó bĩu môi rồi cầm roi điện đi một vòng. Cho mãi đến khi hội chợ đã tan rồi mừng quá tôi chạy ra định lấy xe đi về tự nhiên thấy mắc tiểu quá chắt không nhịn nổi về đến nhà nên tôi mới đi vòng ra đằng sau của sân khấu hội chợ để tìm chổ tiểu vì ở đó cũng khá vắng, đi ra đến nơi tôi móc cu ra đái, đang xả nước dột nhiên tôi nghe tiếng khóc đắng sau bụi cây tò mò quá, tiểu xong tôi cất cu mình về vị trí cũ rồi quyết định đi đến bụi cây xem thử có gì đằng sau bụi cây mà lại phát ra tiếng khóc…
 

Tôi là người khá tò mò trước những chuyện là, "sao lại phát ra tiếng khóc được ta” tôi nghỉ trong đầu và tiến dần từng bước chân đến bụi cây kia. Vén mớ lá cây qua một bên tôi nhìn thấy một cậu nhóc khoãng 17-18 tuổi đang ngồi cạnh bên cậu ta là một chai rượu, nghe tiếng động lạ cậu ta vội chùi nước mắt rồi quay sang nhìn tôi. Tôi khẽ giật mình khi bắt gặp ánh mắt đầy lạnh lung của cậu ta. Nhưng dưới ánh trăng mờ mờ ảo ảo tôi cũng kịp nhận ra cậu ta xinh quá như một thiên thần vậy từ mai tóc, ánh mắt đến cái mũi rồi bờ môi điều rất tuyệt vời nó làm xao xuyến trái tim tôi khi bắt gặp ánh mắt khó hiểu của cậu ta đang nhìn tôi, thoắt cái cậu ta quay đi cầm chai rượu ực từng ngụm một đôi môi bé nhỏ kia không thể uống kịp, có một dòng tràn ra khỏi môi trải lăn trên cầm xuống cổ rồi thấm vào ngực áo sơ mi của cậu ta không biết sao luc này tôi lại thấy nứng vô cùng. Tôi như chợt hoàng hồn trở lại khi nghe cậu ta nói với tôi:” anh là ai sao giờ này lại ở đây, sao lại đứng đây nhìn tôi, anh là người mới sao ?”. lúc này tôi không biết mình phải trả lời như thế nào nửa người mới là gì chứ tôi nghỉ trong đầu như vậy rồi không biết sao tôi lại nói với cậu ta: "uhm tôi là người mới còn cậu là ai sao tôi chưa từng gặp cậu ?” cậu ta quay sang nhìn tôi mỉm cười một cái rồi cầm chai rượu lên uống tiếp rồi cậu ta ngửa mặt lên trời nhìn vào vầng trăng xa thẩm kia càng ngày cậu ta cang làm tôi khó hiểu và làm tôi muốn biết thật ra đang có chuyện gì xảy ra. Tôi khẽ lên tiếng "sao cậu không trả lời tôi?”.” Mấy hôm nay tôi bệnh nên không hát được anh mới vào nên chắt không biết thật ra thì là tôi đang giả bệnh ". Cậu ta trả lời như vậy càng làm tôi khó hiểu hơn :”tôi có thể ngồi kế cậu được không” không đợi cậu ta trả lời tôi tiến đến ngồi cạnh cậu ta quay sang nhin cậu ấy rồi hỏi tiếp " hát là sao cậu là ca sĩ ah?”, "anh không hiểu hay cố tình không hiểu vậy trong hội chợ này có ca sĩ sao? đúng dậy và đi ngủ đi nếu thằng Hồ mà thấy tôi với anh ngồi với nhu như thế này nó sẽ cho anh một trận tơi bời đấy”. tôi trố mắt ra nhìn cậu ta với vẻ đầy ngạt nhiên chẳng lẽ cậu ta là mấy con bóng tôi chúa ghét đó không thể nào nhìn trước, nhìn sao, nhìn ngang, nhìn dọc tôi không thấy chồ nào trên người cậu ta giống mấy con nhỏ mà tôi chúa ghét kia. Tôi lại hỏi cậu ấy” cậu là mấy người đứng trên sân khấu hát hằng đêm đó hả, nhìn cậu không giống họ chút nào”, cậu ta mim cười rồi nói ” không giống chổ nào ",”ah thì từ trên xuống dưới không chổ nào giống cả” tôi lắp bắp trả lời cậu ta. Đột nhiên cậu ta quay sang kéo mặt tôi vào sát mặt cậu ta môi hai chúng tôi chạm nó khẽ giật giật như có điện chạy qua vậy đây là hôn sao lần đâu tiên tôi được môi chạm môi với một người nó làm tôi sướng đến nổi sắp không cử động được. một thằng con trai 25 mà lần đâu được hun như tôi nói ra chắt người ta cười thúi đầu nhưng sự thật là vậy tôi cảm thấy sung sướng lắm. nhưng cảm giác này chỉ vỏn vẹn trong 8 giây môi cậu ta đã rời khỏi môi tôi. Cậu nhóc nhìn vẻ mặt ngớ ngẩn của tôi rồi khẽ nói:”như vậy giống chưa”, rồi cậu ta đứng dậy bỏ đi ra khỏi bụi cây, tôi thì chỉ biết ngồi đó nhin theo bóng cậu ta khuất dần…
Về đến nhà trong tôi vẫn còn cảm giác mien man khó tả tôi chạy ngay vào nhà tắm bật vòi sen và để cơ thể trẩn truồng của mình hứng từng dòng nước mát, nhưng nước có lạnh đến 0 độ đi chăng nữa cũng không dìm nổi thằng nhỏ bên dưới dang khuất cờ, tôi ngổi xuống bồn cầu dung tay vừa sục vừa nhó đến cảnh tượng lúc nảy, rồi tưởng tượng em dang trước mặt tôi, hai cơ thể trần truồng của chúng tôi quấn lấy nhau, môi chúng tôi cuốn lấy nhau hai chiếc lưỡi quyện vào nhau nuốt hết nước bọt của nhau, tay toi dang sờ soạn cặp mông trắng noãn mềm mại của em chiếc lưỡi tôi lúc nay rời khỏi môi em di chuyển xuống cồ khám phá từng chút từng chút một, lưỡi tôi dần dần xuống ngực em tôi dung lưỡi liếm quanh đầu vú em rồi từ từ cả miệng tôi bao trum lên đầu vú hồng hào của em nút nghe chụt chụt. em nhột quá đẩy tôi ra xô tôi ngã ra giường em nhanh nhẹn chạy đến cầm khúc thịt đang nóng hổi của tôi mà mút lấy mút để, như đứa trẻ lâu ngày khát sữa mẹ, em mút cu tôi làm bao nhiêu sợi dây thần kinh trong người tôi như muốn nổ tung, bất chợt tôi không thể kiềm chế được cơn nứng của mình nữa tôi bắn ào ạt vào cái miệng be xinh của em nhưng em vẫn chưa chịu nhã mà cố gắng mút cho đến giọt tinh cuối cùng. Tôi chợt mở mắt và thấy mình đã xuất tinh xong chưa bao giờ tôi xuất ra nhiều như thế tôi lấy chiếc khan lau sạch tinh trùng rồi quấn ngang người đi ra nhìn mình trước gương, lúc này nhìn tôi dâm thật. tôi chợt suy nghỉ đến những lời thằng thanh nói với tôi lúc nảy và tôi đang nghỉ mình làm thế nào để có được em vì tôi biết em không giống những con bóng khác co thể để dàng giống như thằng thanh nói…
 

Tối nay tôi quyết định phải tìm cho gặp được em thiên thần nhỏ của tôi. Như thường lệ tôi chỉ đi vòng vòng ngoài hội chợ thì tối nay tôi lại đi lãng vãng trước sân khấu nơi mà mấy cô bóng lộ đang nhảy múa điên cuồng, nhưng ngoài những cô bóng ấy thì tôi chẳng thấy em. Tôi không biết thiên thần nhỏ của tôi đâu rồi hic tôi cảm thấy có cảm giác gì đó trống trải lắm tôi ngồi xuống bàn bố trí để người ta đi hội chợ ngổi xem ca nhạc kêu một ly cà phê rồi nhìn lên sân khấu càng nhìn thì thiên thần nhỏ hôm qua tôi gặp chẳng giống mấy con nhỏ đó tí nào từ em nó toát lên một vẻ gì đó đó rất bản lĩnh cứng cõi nhưng cũng vẫn rất yếu đuối. đang nhâm nhi ly cà phê thì thằng thanh đến và vổ vai tôi một cái rõ đau nó ngồi xuống nhìn tôi cười, tôi lườm mắt nhìn nó nói:” thằng quỷ muốn đánh tao chết luôn hả”, nó dựa vào ghế rồi cười lớn :”mày trâu húc còn chưa chết đừng nói chi là tao đánh mày hôm nay suy tư em nào hay sao mà bài đặt uống cà phê nữa mậy thứ này đâu hợp với mầy đâu”, nói xong nó bưng ly cà phê lên uống ngon lành một hơi cạn ly cà phê của tôi. Nhưng tôi cũng chẳng quan tâm nhìn nó tôi chợt nhớ nó có thể giúp tôi tìm em tôi quay sang hỏi nó:”ê hôm qua mầy nói với tao là chơi mấy con bóng trong đoàn nay ah ?” đang ngâm cục đá trong miệng nó nuốt chửng cụt nước đá trợn trắng mắt nhìn tôi rồi nói:” cái gì ?mầy muốn chơi hả? không phai mầy chứ nguyên, ngồi trước mặt tao có phải thằng nguyên không vậy, cái thằng mặt búng ra sữa như mầy gái thiếu gì không chơi, mà thường ngày cứ như ông cụ non sao hum nay lại hỏi chuyện này nữa trời, hay là bị ấm đầu hả?”, nó vừa nói vừa lấy tay để lên trán tôi. Nghe nó nói tui bực mình quá hất tay nó ra ”mầy khùng thì có, thì tao chỉ hỏi vậy thui mà làm gì sổ ra nguyên tràn vậy”, nó mỉn cười nhìn tôi rồi quay sang nhìn lên sân khấu rồi lại quay qua nhìn tôi rồi ngoắc ngoắc cái đầu lên đó nó muốn ám chỉ keu tôi nhìn lên đó tôi cũng nghe lời nó nhìn lên trên sân khấu lúc này có khoãng 4-5 con bóng lộ đang hát om xòm trên đó, nó quay qua nhìn tôi, nó hỏi tôi muốn chọn cô nào tôi nhìn kĩ xem có e trên đó không nhưng vẫn không thấy em đâu tôi quay qua nói với nó "còn ai nữa ko?”, "trời nhiêu đó không chọn được cô nào sao mà còn hỏi ?”, "mầy có biết nhỏ nào trong đoàn mà chưa chuyển giới không”,”mầy đang nói gì vậy thằng quỷ hôm nay ai nhập mầy hả nói gì xam xàm ko ah, đừng nói với tao là mầy thix” nó chưa kịp nói hết câu tôi đã nhảy vô họng nó chặn nó không cho nó nói bậy "khùng hả thằng kia mầy chơi với tao bao nhiêu năm ko biết tao hả?”, nó cười cười nhìn tôi khong nói gì làm tôi cũng nhột nhột, thế là tôi buột phải đứng dậy đi một vòng chứ ở đây hồi lộ hết với thằng này.
Hội chợ đã tan nãy giờ những chiếc xe cuối cùng cũng đã chạy về hết nhưng tôi vẫn còn đi vòng quanh thử xem có cơ hội gặp em như hôm qua không, tôi cũng đi vòng ra phía sau sân khấu như hôm qua, ra bụi rậm nhưng vẫn không gặp em. Toi thất vọng định quay trở về thì ối giời ơi trước mặt tôi cả dám bóng lộ đang mặc đồ ngủ thì quá thiếu đồ lót thì quá thừa tôi cũng không biết điễn tả như thế nò cho phải nữa nhưng nói chung là thiếu vãi một con trong nhóm tiến đến gần tôi vuốt lên mặt tôi lướt qua cổ tôi nhưng tôi hoàn toan không có cảm giác gì, nó nhìn tôi mỉn cười rổi nói:” một anh công an đẹp trai giờ này còn nhiệt tình làm nhiệm vụ ở động nhên nhện của chúng nè " rồi con nhỏ đó cười thành tiếng làm tôi gợn cả da gà hic, rồi cả bọn 7 yêu tinh nhền nhện chạy lại bao quanh tôi mỗi đứa hỏi một câu làm tôi choáng váng cả đầu óc nào là anh công an đẹp trai ơi anh tên gì vậy, nào là anh ơi anh muốn chọn em nào trước đây hay là anh có muốn bọn em phục vụ anh ko.tôi muốn chạy khỏi ngay chổ này lập tức nhưng bọn chúng cứ nếu kéo đứa thì sờ ngực, bụng, mông, có đứa còn bạo hơn nắm vào cả thằng nhỏ của tôi nhưng tôi đã kịp phủi tay nó ra, tôi lung túng chưa biết ứng xữ thế nào để thoát ra khỏi chổ này thì có tiếng một người nào đó đoán không lầm thì đó chính là tiếng của em:”tùi mầy tránh ra đi cho người ta còn về có cần them trai đến như vậy không. Bọn chúng dạt ra hết tiến lại chổ của em tôi mừng quá vì cuối cùng rồi thì tôi cũng tìm được em. Bây giờ người bọn nó quay quanh khong phải là tôi mà là em với ánh mắt và vẻ mặt của bọn nó nhìn em cho tôi thấy bọn chúng và em có một mối hiềm khích gì đó. Con lúc nảy bước ra chắt nó là con cầm đầu cả bọn nhền nhện này bước tới trước mặt thiên thần nhỏ của tôi và nói:” mày đừng tưởng anh Hồ thương mày thì mày muốn làm gì thì làm nhe trời sinh tụi tao có sao nói vậy tụi tao mê trai tụi tao nhận có con bóng nào ko mê trai mầy đừng có ở đó mà giả bộ nhân phẩm cao đẹp lắm cở như mầy một khi anh Hổ bỏ mầy thì tụi tao chỉ cần mỗi đứa một cái lưỡi lam cũng đủ đánh cờ ca rô trên mặt mầy rồi hahahah” cả bọn nó cười lớn tôi cũng loáng thoáng hiểu được một phần nào của câu truyện. bỗng trong đám có một con nhỏ bước ra nói:” không phải hôm qua mầy lén phén với thằng nào trong bụi rậm bị anh Hổ phát hiện cho một trận rồi hả con tao nghỉ trên người mầy vẫn chưa hết nhưng lằn chi chit của roi đuôi cá sấu đâu hả”, một con nhỏ lại nói " chơi với cọp phải chiệu rồi có ngày cọp ăn mất xương”. Tôi nhìn em bị bọn nó sĩ nhục người tôi nóng rang tôi không biết thằng Hổ đó là ai mà lai co quyền lực đến như vậy nhưng nhìn tụi nó ỷ đông ăn hiếp yếu tôi muốn xong vào tát mỗi đứa một cái cho bể mặt. em đứng yên ko nói cũng không làm gì hình như em đã quá quen với chuyện này rồi vậy. "bọn tụi mầy im đi đó là chuyện của tao tụi mầy là chó gì mà quan tâm hả đứa nào dám đụng đến một sợi tóc của tao xem anh Hổ có giết đứa đó không”, vừa nói em vừa chỉ vào mặt từng đứa và nói. Nhìn em lúc này thật bản lĩnh và dữ tợn chắt có lẽ dòng đời đã đãy em đến bước này, nhưng nhìn em lúc giận dữ như thế này tôi lại càng thấy em đẹp hơn. Em nói xong tiến thẳng đến chổ tôi nắm tay tôi kéo đi thật nhanh xuyên qua bọn chúng em đi nhanh đến nỗi tôi phải chạy với theo. Tôi đi theo em đến một cánh đồng cỏ rộng mênh mông lúc này là gần nữa đêm ngoài này vắng tanh gió thổi xào xạc những ngọn cỏ cứ vươn mình lên trước gió…
 

Em đứng không nhìn tôi mà nhìn ra ngoài kia cánh đồng cỏ xa xăm lắm, vẻ mặt của em lúc này khác hẳn lúc nảy có vẻ gì đó đầy bí ẩn giống như trong đầu em đang suy nghỉ một điều gì đó của riêng mình mà không muốn cho ai biết nhưng như vậy lại càng làm tôi tò mò hơn muốn biết được con người thật của em là như thế nào. Cả hai chúng tôi vẫn đứng lặng im. Tôi đứng đằng sau định mở miệng nói nhưng rồi lại chẳng biết nói gì cứ ngập ngừng mãi không thành câu. "Sao anh lại gạt tôi ?”, tôi đang đứng cuối gục mặt xuống đất nghe tiếng em bỗng tôi ngóc đầu dậy bước tới thêm vài bước nửa tôi trả lời em:
-”cậu đang nói gì vậy tôi không hiểu ý cậu là tôi không nói với cậu tôi là công an ah”.
-"Không phải như vậy tôi không có quyền ép anh nói với tôi anh làm nghề gì nhưng sao lúc tôi hỏi anh là người mới hả thì anh lại nói mình là người mới”.
-uh..m.m tôi…tôi.. t..ạ…i, tôi lính quýnh chưa biết trả lời thế nào thì em nói chen vào tôi "tôi nghĩ không có lí do gì để anh gạt tôi cả, nên tôi mới hỏi anh lý do tại sao anh làm vậy, hôm nay nữa lúc nảy sao anh lại ở đó anh tìm ai chứ ?” vừa nói em vừa nghiên mặt nhìn tôi, tôi quay qua nhìn thẳng vào mắt em và nói "tôi đi tìm em”. Em trố cặp mắt to tròn của mình ra nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi cuối sát mặt em them chút nữa hai cái mũi của hai chúng tôi sắp chạm vào nhau. Tôi nín thở tiến mặt của mình gần mặt em them chút nữa, chút nữa khoãng cách chừng mấy centimet thôi nhưng sao tôi có cảm giác mình cứ cuối hoài mà chẳng tới. bỗng em quay mặt đi chỗ khác làm tôi nhìn theo em hụt hẫn, "anh đùa ah anh biết tôi là ai, sao lại tìm tôi để làm gì chứ ? tôi nói cho anh biết dù anh có tìm tôi để làm gì đi nữa thì tôi cũng chẳng giúp anh được gì đâu trễ rồi tôi về đây hy vọng đây là lần gặp nhau cuối cùng của chúng ta anh cảnh sát đẹp trai ah”, em quay lại nhìn tôi một tay sờ lên má tôi và nhìn tôi mỉm cười. "nếu tôi nói tôi thích em thì sao” tôi chợt nói lên trong vô thức, em chợt để tay xuống nhìn tôi với một ánh mắt mà tôi không biết phải diễn tả như thế nào nữa đôi mày nhíu lại đôi mắt thì như nổ lửa. em cười xếch môi " anh tưởng thế giới này là gì vậy anh tưởng ở đâu cũng có chuyện giống như phim hàn quốc mà mơ mộng hả ? không bao giờ tôi tin và cũng không bao giờ có truyện tình yêu sét đánh gặp là yêu ngay giống như trong tiểu thuyết đâu anh công an trẻ tuổi của tôi ơi dẹp ngay cái kiểu mơ mộng thiếu thực tế đó đi" tôi nghe hết từng lời em nói nó làm tôi đau lắm nhưng tôi thật sự muốn chứng minh cho em biết rằng có thật một tình yêu gọi là sét đánh, bình thường có thể tôi là một người đàn ông thực thụ nhưng không biết chỉ khi đứng trước mặt em tôi lại không kiềm nén đươc bản than có gì cũng bộc lộ ra bên ngoài hết.”em không tin nhưng tôi se chừng minh cho em thấy có tình yêu sét đánh và chứng minh cho em thấy tôi thật sự thích em, từ lúc chúng ta gặp nhau trong bui gậm có lẽ sét đã đánh trúng tim tôi từ khi em hôn vào môi tôi. Tôi không biết vì sao em có vẻ chán cuộc đời này đến như vậy nhưng tôi sẽ giúp em tìm lại hương vị sống giúp em…” nói tới đây em cắt ngang lời tôi "anh diễn nhiêu đó duoc rồi đó thời buổi bây giờ người ta tỏ tình bằng vàng bằng tiền không ai đem mấy lời sến như con hến đó ra mà nói cả, những lời đó chỉ để dụ được mấy đứa mới lớn thôi không thể nào qua mặt được tôi dâu nhé”. Em nói như vậy nhưng nhìn vào đôi mắt đang rung rung của em tôi biết em cảm động lắm, tôi biết em đang cố nén những giọt nước mắt kia cho chúng khỏi phải rơi ra ngoài.”dừng lại tại đây đi tôi không ranh thời gian đứng đây nghe anh nói nhảm” nói xong em quay lung bước đi tôi nhìn theo từ sau lưng em tôi có biết đâu nước mắt em rơi…
 

Tôi đứng nhìn lặng theo bước em đi qua cánh đồng cỏ, tôi vẫn nhìn thấy bờ vai bé nhỏ của em đang run run chắt có chuyện gì đó làm em không muốn tôi được yêu em. Tôi biết tôi ay mình sẽ khó ngủ lắm đây.
Hôm nay không biết là ngày gì mà tâm trạng của tôi cứ bồn chồn trong đầu cứ đặt ra nhiều câu hỏi thằng Hổ là ai, chuyện gì đã đưa đẩy em đến mức này vì lúc nào tôi cũng tin em vốn không phải là người như vậy. tối nay vẫn như mọi hôm tôi vẫn làm nhiệm vụ canh gác cái hội chợ huyện. tôi đi lòng vòng lẫn quẫn chẳng biết sẽ đi đậu, bỗng thằng thanh không biết từ lúc nào đã ở sau lưng tôi nó kều vai tôi tôi quay sang nhìn nó chợt nhớ có chuyện cần hỏi nó, " ê thằng quỷ mày biết cái thằng Hổ là ai trong đoàn này không ?” tội hỏi nó. "uhm thì thằng Hổ là trưởng đoàn này mà mày không biết ah, ah mà lúc nó mời tụi tao đi nhậu có thấy mặt mày đâu”, "nó làm gì quen tụi mày mà mời đi nhậu chứ ?” tôi thắc mắc hỏi nó. Nó cười to vỗ vào đầu tui một cái rồi nói " thì nó nhờ tụi mình canh hôi chợ giùm nó thì nó cũng phải xã giao với tụi mình chút chứ mậy như thề thì tụi tao mới nhiệt tình chứ mậy chẳng những vậy mà nó còn cho tụi tao lì xì nữa mới sướng chứ kakaka”, tôi lại hỏi nó " nó chỉ làm hội chợ có làm gì đâu mà phải đúc lót như vậy chứ có gì đó không minh bạch chổ này rồi” tôi nó với vẻ mặt nghiêm nghị có chút bực tức. thằng thanh này mất dại thiệt chứ cứ đánh lên đâu tui hoài, nó lại đánh lên đầu tui cái nữa nó nói ‘mày ngu quá người ta cho thì cứ hưỡng mắc gì phải nghỉ với lại nó ở đây làm hội chợ vài tuần nó đi mất tiêu là xong không phiền gì tới mình đúng không anh công an gương mẫu” nó không buồn nhìn tôi một cái bỏ đi, tôi cũng chẳng thèm quan tâm đang định đi ra khỏi cái khu ca nhạc này không khí ngột ngạt làm tôi bực them. Tự nhiên tôi nghe tiếng hát ở đâu mà ngọt quá giống tiếng của họa mi nhỏ của tôi đang hát vậy, tôi chợt đứng lặng người nghe từng lời từng câu từng chữ của bài hát thật ý nghĩa nó giống như môt lời than than trách phận vậy "tuổi thơ em ngày hồn nhiên mơ em ôm ấp bao mộng mơ, tuổi thơ em ngày xưa thần tiên em luôn ước ao một niềm hạnh phúc giot nắng ấm áp vẫn rơi bên thềm làn gió vẫn hát khúc ca êm đềm và em đang mơ cuộc sống rất bình yên. Nào ngờ đâu cuộc sống nguy khó xua tan hết những mộng mơ nào ngờ đâu cuộc sống nguy khó cho em chảy qua thật nhiều cai đắng em đã đánh mất hết những kỉ niệm em đã chuốt lấy biết bao ưu phiền vì mẹ vì cha em đã hy sinh hạnh phúc riêng mình. nhiều khi ra đi thật xa đề em quên đi hết lời miệng đời chua cay vì chuyện tình của em giờ đây chỉ là chuyện tình trái ngang mà thôi, nhiều khi em rất muốn ra đi thật xa rồi chợt em nhớ đến công ơn mẹ cha dòng lệ em cứ mãi tuôn rơi bện nổi đâu âm thầm”(bài hát Nỗi Đâu Âm Thầm, Paris By Night 98). Chợt tôi mở mắt nhìn lên sân khấu thì tôi thấy đúng thật là em, em không giống của ngày hôm qua em bây giờ là một cô gái hay nói đúng hơn em là một nàng công chúa và những con bống lộ đứng cạnh em lúc này là những ả hầu xấu xí đang ganh tị trước sắc đẹp của em. Mặt dù tôi không thích e trong bộ dạng con gái như thế này nhưng tôi phải công nhân em đẹp thật, đẹp rất tự nhiên chứ không phải dao kéo như mấy con nhỏ chuyển giới kia em thật làm tôi sao xuyến tôi ước em cứ như thế này thì tôi có thể dẫn em về nhà xin ba mẹ được cưới em, nhưng tôi lại chợt nghỉ mình thật ngu ngốc nếu lần đầu tiên tôi gặp em trong bộ dạng thế này thì tôi có yêu em không, đúng là yêu cả đường đi lối về cái cách mà tôi suy nghỉ về những người chuyển giới hát trên sân khấu dần có sự cải thiện hơn là vì em đó thiên thần nhỏ của tôi.
Hội chợ lại tan hum nay tôi muốn gặp em nhưng không biết phải làm cách nào gặp em tôi đang buâng khuân bước chân tôi đang lưỡng lự chưa biết định thế nào thì sau lung tôi có một giọng của đàn ông không phải đàn ông, đàn bà không phài đàn bà mà nó ẻo ẻo nói với tôi:” tôi muốn nói chuyện với anh có được không ?”… mỏi tay quá hic !!!
 

Tôi quay qua nhìn thấy một cô bóng lộ đang nhìn tôi hơi bất ngờ một tí tôi không biết giữa tôi và cô ấy có gì để nói chẳng lẽ lúc này tôi lộ đến nỗi có thể nhận ra bằng mắt thường sao ? nhưng nhìn vẻ mặt lấm la lấm lét của cô ấy không giống như đùa với tôi mà hình như có chuyện gì đó rất quan trọng mà chỉ có tôi mới có thể giúp đỡ cô ấy không thoáng suy nghỉ tôi trả lới cô ta với vẻ mặt lạnh lung và như chẳng quan tâm:”chuyện gì ? tôi nghỉ tôi với cô có chuyện gì để nói chứ ? còn nếu cô muốn báo án thì làm theo trình tự tôi chẳng giúp gì được đâu” nói xong tôi quay mặt bỏ đi cô ta chợt thốt lên "nếu chuyện này liên quan đến kiệt thì sao ?” tôi quay lại nhìn thẳng vào mắt cô ta bằng ánh mắt khó hiểu " kiệt ?? tôi không nghỉ mình biết kiệt là ai ?”
-"anh có thể không biết kiệt nhưng tôi biết anh yêu kiệt đúng không” cô ta thẳng thừng nói với tôi. Tôi thoáng hiểu được kiệt là ai, nhưng tôi vẫn cố kiềm nén cảm xúc của mình nhìn cô ta và nói:” cô đang nói gì vậy ? tôi không hiểu ?”
-" hôm trước kiệt dẫn anh ra cánh đồng cỏ anh đã nói là anh thích kiệt nói tôi đứng ở ngoài nhìn thấy hết cảnh hai người nói chuyện với nhau rồi, xin lỗi tôi không cố tinh nhìn lén hai người nói chuyện nhưng…” tôi ngắt ngang cô ta " chúng ta tìm chổ nào nói chuyện đi ". Tôi dẫn cô ta ra cánh đồng hôm trước gió vẫn thổi lòng lộng. " cô có chuyện gì muốn nói với tôi thì nói đi cũng trễ rồi tôi không có nhiều thời gian đâu”. đang đứng sau lưng tôi cô ta đi vòng ra trước mặt tôi nhìn thẳng vào mặt tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi " anh là gay ah, nói thật, trả lời thật thì tôi mới có thể giúp anh được”, " tôi nghỉ mình không có gì phải cần cô giúp nhưng nếu cô đã nói như vậy thì tôi cũng trả lời luôn, đúng thì sao, tôi là gay”, cô ta khẽ mĩn cười rồi hỏi tôi tiếp " anh thích kiệt chứ, anh thật sự bị tình yêu sét đánh khi gặp kiệt lần đầu ", tôi nhìn cô ầy khó hiểu " tại sao cô lại hỏi tôi những chuyện này tôi có nghĩa vụ gì phải trả lời…”,”anh cứ trả lời tôi đi, rồi tôi sẽ nói cho anh nghe” cô ta ngắt ngang lời tôi. " nếu tôi nói yêu chỉ sau vài lần gặp mặt chắt cô và bất cứ ai cũng có thể sẽ không tin nhưng sự thật là tôi yêu thật, tôi nghỉ nếu tình yêu không cần định nghĩa thì tôi cũng chẳng cần phải giai thích vì sao tôi lại yêu một người ngay lần gặp đầu tiên”. Cô ta nhìn tôi với ánh mắt rưng rung như cảm động lắm, " nếu có người đàn ông nào nói với tôi như vậy thì dù sống dù chết tôi cũng sẽ theo người đó, ha..z.a.i” cô ta thở dài rồi nói tiếp "nhưng rất tiếc cả cuộc đời tôi không biết sẽ có ai không, tôi biết anh đứng đây nói chuyện với tôi nảy giờ cũng chỉ vì anh muốn biết từ tôi chuyện của kiệt thôi đúng không, tôi sẽ kễ cho anh nghe đễ anh biết hoàn cảnh của chúng tôi, để anh biết vì sao kiệt lại từ chối anh vì không có một bot nào có thể không tan chảy trước những lời có cánh của anh. Tôi và kiệt sinh ra cùng quê từ nhỏ chúng tôi đã phải chiu sự kì thị nhìn ngắm của lũ con trai trong xóm chúng nó nói hai đứa chúng tôi là bóng lẻo cái cười cợt chọc phá chúng tôi có lần kiệt tức quá đã ném đá bể đầu một thằng trong bọn chúng, chúng tôi sống gắn bó như chị em vậy, có gì cũng chia sẽ cho nhau tôi lớn hơn kiệt 2 tuổi, nhưng kiệt mạnh mẽ và lớn khôn hơn tôi nhiều lắm kiệt học rất giỏi ước mơ của kiệt là sẽ trở thành một nhà kinh doanh thời trang, được lên thành phố học được xa rời cái vùng quê nghèo nàn tối tâm đang ám đi cuộc sống của chúng tôi hang ngày hang giờ. Nhưng trái lại với kiệt lúc đó tôi không mạnh mẽ và không có ý chí vươn lên tôi khao khát mãnh liệt được trở thành con gái, rồi cho đến một hôm nọ đoàn hội chợ này về quê tôi, tôi đã có một quyết định táo bạo mà đến giờ tôi vẫn còn hận mình vì sao lại làm như vậy. tôi không đẹp nhưng vẫn muốn làm con gái, tôi muốn sửa đổi toàn bộ cơ thể của mình, tôi lấy hết lòng gan dạ của mình đến gặp thằng Hổ xin nó cho tôi được đi theo đoàn, cho tôi tiền phẫu thuật chuyễn giới tôi sẽ làm trâu làm ngựa phục vụ cho nó. Nó đồng ý thế là tôi hẹn với nó khi nào đoàn đi tôi sẽ đi theo nó. Tôi về tìm kiệt để rủ kiệt cùng đi nhưng kiệt không chịu kiệt nói với tôi nếu làm như vậy làm tôi thấy hạnh phúc thì tôi cứ làm kiệt hy vọng sau này khi thành một nhà kinh doanh một nhà thiết kế thời trang thì sẽ là người may áo cưới cho tôi lúc đó nghe kiệt nói vậy tôi thấy như một thiên đường trước mắt mình vậy đến bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy mình ngu”. Đột nhiên cô ta đừng lại không kể nữa tôi quay sang nhìn thì thấy cô ta đang khẽ lau đi dòng nước mắt, nhìn cô ta lúc này đáng thương thật thì ra có nhiều người lại có một khao khát cháy bỏng được làm con người thật của chính mình như vậy tại sao ông trời lại bất công như thế tại sao đã cho họ sự sống mà không cho họ có thể sống thật với chính mình, tại sao lại tạo ra nhiều hoàn cảnh cay nghiệt đến thế, nói tới đây tôi cũng thấy mình có lỗi vì lúc trước tôi cũng đã từng kì thị những người chuyển giới mà tôi kêu là bóng lộ, thật ra nhìn một người không phải nhìn bề ngoài nhưng tôi cũng như xã hội đã có thành kiến với họ thì có thế nào thì cũng không thể nhìn họ bằng ánh mắt khác hơn được nhưng riêng tôi kể từ giờ phút này sẽ không bao giờ phán xét một ai nữa cả vì trên đời này không có ai hoàn hảo cả, tại sao người ta cứ thích nhìn vào cái xấu của một người mà không bao giờ thử nhìn vào điểm tốt của họ chứ, họ cũng có niềm khao khát riêng của họ sao mọi người lại nỡ dập tắt chứ, tất cả mọi người trên thế gian nay ko ai có quyền phán xét người khác khi mình không phải là người thập toàn thập mỹ…
( hix viết tới đây không kiềm được nước mắt nữa rồi hận đời ghê, tại sao xã hội không đồng cảm mà còn lại kỳ thị chúng ta. Tại sao pháp luật không bảo vệ mà còn cấm đoán chúng ta nữa chứ, lỗi là do ai, sao lai đổ lên đầu chúng ta vậy ?)
 

Tôi quay sang nhìn cô ấy một cách khó hiểu tôi khẽ hỏi cô ta:” chuyện sao nữa ?”. cô ta lấy tay chùi đi dòng nước mắt quan sang nhìn tôi mĩm cười một cái rồi kễ tiếp:” nhưng tôi thật sư không ngờ chính tôi lại kéo luôn kiệt vào dòng xoáy hôm đó tôi dẫn kiệt đến gặp thằng Hổ nó cũng giống như anh lần đầu gặp kiệt với vẻ ngoài của kiệt làm hút hồn thằng hổ ngay”, "thằng hổ cũng là gay” tôi hỏi ngang chặn lời của cô ấy.

#+ nó là một thằng top bạo dâm không đứa nào chịu nỗi nó, nó có thễ nghĩ ra bất cứ cách nào để hành hạ bot, nó chính thức nhận tôi cho tôi tiền đi phẫu thuật nếu tôi đồng ý nhận lời giúp nó”, "giúp chuyện gì chứ”, tôi hỏi cô ta ."giúp hắn có được kiệt " cô ta trả lời tôi bằng giọng thều thào nấc nghẹn như sắp không thở được nữa, "bằng cách nào” tôi lại hỏi, "bằng cách bỏ thuốc mê vào ly nước của kiệt thì mọi thứ sẽ xong sui, sau khi hắn mây mưa với kiệt xong thì chẳng những hắn nhờ người chụp lại hang tram tắm hình mà hắn còn quay cả đoạn video để uy hiếp kiệt làm theo lời hắn” nói đến đây cô ta khóc nấc lên và nói trong nước mắt, "tôi không ngờ hắn lại đê tiện, hạ lưu đến vậy, tôi thật sự không muốn hại đến kiệt, kiệt non nớt trong trắng lắm huhuhu chính tôi tôi là người đã hại cả cuộc đời của kiệt tôi không có cách nào để chuộc lỗi lại với kiệt được huhuhu, bị thằng hổ uy hiếp kiệt nhận lời theo hắn làm theo những gì hắn muốn, kiệt không vì mình thì cũng phải vì gia đình dù sao ba kiệt cũng là phó chủ tịch xã còn mẹ là giáo viên còn những đứa em của kiệt nữa huhuhu tôi biết chuyện kiệt tự nhiên biến mất đối với gia đình là cái giá nhẹ nhất kiệt có thể làm vì họ, cái giá này đáng lẽ người nhận phải là tôi mới đúng, tôi thật là một người chó chết mà huhuhuhu từ ngày hôm đó kiệt không coi tôi là người chị em tốt với kiệt nữa hoàng toàn lạnh lung và giống như một cái xác không hồn vậy, nhưng kiệt không biết tôi cũng đau, đau gấp 1000 lần như vậy, thật sự tôi không muốn như vậy đâu… tôi không muốn như vậy đâu…tôi không muốn như vậy đâu huhuhu” lúc này cô ta vỡ òa không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, ngã đầu vào vai tôi khóc nức nở tôi quay sang ôm cô ấy vào lòng bằng sự đồng cảm và cảm thong cho số phận của cô ấy cũng như số phận đáng thương của kiệt bị vùi dập một cách không thương tiếc, tôi nghe hết câu chuyện tôi cũng dần hiểu được đầu mối của tất cả những gì diễn ra hôm nay đều là do thằng hổ mà ra, nếu có đủ bằng chứng tôi sẽ cho thằng chó đễu này một vé vào tù gỡ lịch. Có vẻ như cô ta đã lấy lại được bình tĩnh nhẹ nhàng gở tay tôi ra, chỉnh lại tóc tai, chùi nước mắt rồi nhìn thẳng vào mắt tôi và nói " tôi là tội đồ không dám mơ mình sẽ đươc hạnh phúc nhưng tôi xin anh hãy giup kiệt thoát khỏi cuộc sống bây giờ nếu như anh thật sư yêu kiệt và cũng như giúp tôi giảm đi một phần tội lỗi của mình”, "tôi sẽ giúp kiệt và cả cô nữa” câu nói thoát ra khỏi cửa miệng của tôi một cách nhẹ như long hồng vậy không chút do dự miễn cưỡng nhưng thật sư đến bây giờ tôi vẫn chưa biết mình sẽ phải giúp hai số phận đáng thương này bắng cách nào nữa
 

Tôi thức dậy một buổi sáng thật quá trong lành với tôi, tôi mở cửa đi ra sau vườn, tôi vốn là công tử được ba mẹ mua hẳn cho một căn nhà ở thị trấn cò họ thì ở tuốt trong ruộng đi xe cũng phải gần 1 tiếng mới ra được chổ tôi, không khí thật mát mẽ dễ chịu, tôi chợt nhớ lại câu chuyên hôm qua mình được nghe nó đến với trí nhớ tôi lúc này giống như một giất mơ vậy, tôi chưa nhớ rõ trong giât mơ đó mình đã làm gì, hứa gì nữa. tôi nói như vậy không phải là để gạt bỏ lời hứa hôm qua nhưng thật sư tôi chưa biết mình sẽ phải làm gì và bắt đâu từ đâu nữa.
Tối nay tôi vẫn trực quanh quanh hội chợ nhưng nhìn lên sân khấu hoài chẳng thấy em lên hát, bỗng tôi thấy liễu đang ngoắc tôi lại chổ cô ấy, tôi nhìn quanh xem có ai để ý mình không rồi mới đi đến chổ của liễu. đến nơi cô ta ghé sát vào tai tôi nói " hôm nay là sinh nhật mẹ của kiệt chắt chắn kiệt sẽ lại kiếm góc nào uống rượu một mình, anh tìm thử xem ", tôi chẳng nói gì gật nhẹ đầu một cái chẳng nói gì nhìn liễu, cô ấy cũng nhìn tôi với ánh mắt đầy hy vọng ước át rồi vội vôi vàng vàng xem coi có ai để ý hai chúng tôi không rồi cô ấy quay lưng đi. Tôi chạy ra chổ thằng thanh đứng tôi nói với nó " ê thằng quỷ tối nay tao về sớm có việc mầy canh giùm tao luôn nghe ", " mầy mà cũng có việc ah hay là hẹn với em nào đây " nó vừa nói vừa nhìn tôi cười đễu, nhìn vẻ mặt của nó như đã biết được chuyện gì vậy nhưng mặt kệ nó, tôi vỗ vào lưng nó một cái rõ đau " xàm hả thằng quỷ " rồi tôi bỏ đi. Tôi tìm ra bãi cỏ đằng sau sân khấu thử nhưng không có kiệt ờ đây tôi vội chạy ra cánh đồng cỏ quen thuộc thử, tôi nhìn quanh, ah tôi thấy em rồi đúng như lời liễu nói em, thiên than nhỏ của tôi đang ngồi uống rượu một mình. Tôi nhẹ nhàng tiến lại gần em, nghe tiếng bước chân em quay lại, nhìn thấy tôi rồi như chẳng thèm điếm xỉa đến em quay đi, tôi cũng chẳng cần hỏi tiến lại ngồi xuống cạnh em, giật chai rượu trên tay em uống một ngụm to, " anh là người đâu phải là ma đâu sao ám tui hoài vây, ở đâu cũng gặp anh là sao, anh muốn gì chứ ?” tôi quay qua nhìn em mĩm cười " muốn yêu em được không ", " đồ khùng " em nhìn mặt tôi rồi quay lung sang chổ khác. Tôi ngữa mặt lên trời nhìn những vì sao sang trên đó rồi vu vơ nói một mình " đời người giống như một ván cờ vậy đi sai một nước là hỏng cả ván cờ, đôi khi người đứng ngoài có thể nhìn rõ có cách giup người đánh cờ gỡ lại nhưng người chơi cờ lại thích ra vẻ không chịu nghe và chết dần ", em quay qua nhìn tôi bằng nữa con mắt dôi mày nhiếu lại không biết ai sao chứ nhìn em lúc này dễ thương vô cùng, " anh đang ám chỉ ai đó, dù anh không được bình thường thích nói chuyện một mình thì cũng phải cẫn thận với lời nói của mình chứ ", " có nhiều chuyện mình tưởng người ta không biết nhưng người ta lại biết rất rõ " tôi nói lại với em bằng cái giọng true ngươi trọc tức, em bực mình lắm thì phải đứng dậy hẳn người lên, tôi nắm mạnh tay em giật xuống, kiệt té xuống nằm gọn trong lòng của tôi tôi ôm lấy kiệt cừng ngắt mặc cho em vùng vẫy đến cỡ nào kèm theo đó là " buông tôi ra, buông tôi ra…” lát sau em không thèm vùng vẫy nữa mà nằm áp một bên mặt vào bờ ngực rắn chắt của tôi khóc thúc thích, " tôi không muốn làm em đau đâu em, em đang nằm trong lòng của tôi chắt chắn em phải nghe được tiếng trái tim tôi đang thổn thức chứ” nói xong tôi buông em ra, gương mặt đầy nước mắt nước mũi em nhìn tôi, tôi nhìn em lúc này thật đáng thương thật sự lúc này tôi rất muốn được làm người che chở, chăm sóc cho em, tôi không lầm tưỡng với lòng thương hại em đâu mà thật sự tôi thật sư yêu em. " tôi không dám mơ được hạnh phúc, tôi sợ khổ mình và hơn hết là khổ người khác, một người như tôi còn có quyền được ước mơ nữa sao, nó đối với tôi quá xa vời rồi, ước mơ là một khái niệm quá xa xỉ đối với tôi, cuộc sống của tôi hằng ngày cứ như là đã được biết trước ngày mai sẽ ra sao vậy, chẳng có gì thay đổi chẳng có chút ánh sang nào cho cuộc đời tối tăm của tôi đâu lúc đầu tôi cũng đã thử hy vọng, nhưng rồi cũng chẳng được gì, chẳng được gì đâu anh ah” em nói trong nước mắt với tôi, lúc này tôi không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, tôi ôm em vào lòng thật chặt để em biết tôi có thể che chở, quan tâm cho em, tôi đâu biết rằng sau lung tôi cánh tay của em chuẩn bị nhất lên và đang chuẩn bị ôm lấy tôi thì từ đâu phát ra tiếng nói " thấy chưa anh hổ em nói là con này hôm nay ra đây dú với trai không thèm diễn mà " làm cánh tay em vội vụt xuống và đẩy tôi ra và nhìn về nơi phát ra tiếng nói đó…
 

Theo quán tính tôi cũng nhìn về phía phát ra tiếng nói nhìn lại tôi thấy một con bóng lộ đang nắm tay một nam thanh niên tôi đoán chắt đó là thằng hổ, vẻ mặt hắn hầm hầm tức giận. con nhỏ kia lại tru tréo lên " anh hổ để nó tự do tự tại như vậy là không công bằng với tụi em đâu nhe nó đã phạm luật đại kị là hẹn với trai, anh hổ phải xữ nó sao cho đẹp đó " nó vừa nói vừa nhìn nữa con mắt về phía chúng tôi vẻ mặt nó nghinh nghinh đúng là láo thật còn thằng hổ thì như chẳng quan tâm gì đến nhưng gì con nhỏ đó nói mà chỉ nhìn trầm trầm vào mặt của em bằng con mắt hình viên đạn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi và em vậy, nó chẳng nói gì đẩy con nhỏ kia qua một bên đến chổ chúng tôi nắm cổ áo giật mạnh em lên tôi thấy vậy liền đứng dậy gỡ tay nó ra đẩy em ra sao tôi đứng " giờ mày muốn gì, làm gì thì làm tao cấm mày động đến kiệt ", " mày là cái chó gì mà ra lệnh tao hả, mày cũng chẳng là cái thá gì mà có quyền bảo vệ nó, nó là của tao, tao thích làm gì nó cũng được chẳng lien quan gì đến mày, còn nếu mày muốn ăn đòn giùm nó cũng được, tụi bây đâu " nó nạt vào mặt tôi, cả đám theo sau nó nghe lệnh của nó xong xong đi đến chổ tôi. Ngay lúc đó em chạy ra đứng trước mặt tôi dang hai tay ra cản tụi nó lại " tụi mày không được đánh anh ấy, muốn đánh thì đánh tao trước nè " mọi chuyện có vẻ gay go rồi đây tôi vốn là công an võ đầy mình ba thằng hay tám thằng như tụi nó cũng chẳng làm gì được tôi nhưng tôi chỉ sợ lúc đánh nhau hỗn loạn tôi không bảo vệ được " em trách ra một bên đi anh không sao đâu " tôi nói và kéo em về phía tôi. " coi ngọt ngào chưa kìa che chở cho nhau làm người đời xúc động quá " con nhỏ nhiều chuyện kia đang đứng châm dầu vào lửa. đúng là con nhỏ đó hay thiệt ý đồ đen tối của nó đã thành công lửa đang cháy phừng phừng trong thằng hổ nó đến kéo hai tay em kẹp ra phía sau giữ em lại và cũng không quên ra lệnh cho đàn em của mình " đánh nó đi tụi bây ", ba thằng tui nó xong vào mới đầu là một sau khi bị tôi vật cho vài đường thì cả ba thằng xông lên nhưng cũng chẳng làm gì đươc tôi, tuy là có trúng đòn của tụi nó nhưng cũng không hề hớn gì với tôi. Hai thằng trong số bọn chúng đang vây nhau đánh tôi thì một thằng không biết ở đâu lấy ra một ống sắt to bằng cái ống nước nó tiến thẳng đến vung cao định quất vào người tôi hai thằng kia thấy vậy dung hết sức bình sinh của nó giữ hai tay tôi lại tôi cố vùng vẫy thằng kia càng tiến lại gần, tôi càng vùng vẫy mạnh hơn nhưng có lẽ do đánh với tụi nó từ nảy tới giờ tôi cũng đã mất sức khá nhiều nên cũng không thể thoát ra khỏi tay của hai thằng kia được, thằng cầm thanh sắt tiến gần tôi chút nữa, chút nữa, chút nữa, thanh sắt đó mà dung hết sức đánh vào đầu chắt trấn thương so não. Nó đã đứng ngay trước tôi, tôi thấy thanh sắt giơ cao lên tôi nhắm mắt lai và…
 

Tôi nghe tiếng của em thét lên ak..k..k.. tôi chợt mở mắt ra thì thấy em đổ xuống trước mặt tôi. Nó đánh vào lưng em tôi thấy máu từ trong miệng em chảy ra chắt chắn em đang rất đau, lúc này máu điên trong người tôi nỗi lên, tôi vung một cái hai thằng kia té ngã xuống đất nhanh như thoắc tôi nắm được đầu của thằng cầm thanh sắt tôi dấm vào mặt nó thật mạnh thật mạnh dấm diên cuồn như không thể dừng lại được. tôi quay sang chạy đến ôm em vào trong lòng, tôi ôm đầu em sát vào ngực tôi, hôn lên mái tóc em một cái, tôi bế sốc em lên rồi đưa em đến bệnh viện.
"Cậu ấy có sao không anh”, tôi hỏi bác sĩ vừa mới khám cho kiệt xong vì tôi và anh bác sĩ này vốn quen biết nên chúng tôi xưng hô như vậy. " theo anh nói cậu ấy bị thanh sắt quất thẳng vào lưng nên chúng tôi kiểm tra thấy phổi của cậu ấy bị tổn thương rất nặng chắt phải nằm viện khá lâu, chúng tôi đã lấy hết máu bầm trong phổi cậu ấy tạm thời sẽ không sau nhưng có thể bị các bệnh có lien quan đến phổi sau này”, nghe bác sĩ nói mà lòng tôi thắc lại từng cơn tôi phải làm gì và sẽ làm gì để trả lại cho em sư hy sinh của em ngày hôm nay. Tôi vào phòng thấy em nằm trên giường bệnh, mặc đồ bệnh nhân của bệnh viện vẻ mặt em lúc này là xinh nhất trên đời không ngụy tạo không che lắp những gì vốn dĩ thuộc về em. Gương mặt thiên thần kia đang vì tôi mà nằm ở đó, tôi tự nhũ với lòng sau khi em tĩnh dậy và khỏe mạnh tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để em được vui, được hạnh phúc. Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh bên giường, nhẹ nhàng hôn vào trán em, tôi cũng nhũ thâm rằng sẽ bắt nhưng người gây ra chuyện hôm nay phải trả giá. Tôi ngồi bên giường và thiếp đi lúc nào không hay tôi chợt tĩnh dậy ánh nắng sớm làm tôi chói mắt, tôi quay qua thì thấy em đang nhìn tôi nhưng khi vừa bắt gặp ánh mắt của tôi đáp trả thì em lại quay sang nhìn đi chổ khác. " cậu tỉnh rồi ah, tối qua cậu làm tôi lo lắm đó, cậu có biết rằng mình làm vậy là dại lắm không”, câu ta không nhìn tôi cũng không trả lời, tôi nghỉ chắt cậu ta đang rất mệt nên cũng chẳng muốn trả lời câu hỏi như thế. "Cậu có đói không muốn ăn gì không tôi mua cho ?” , " tôi không đói cũng không muốn gì anh cư mặc tôi đi sang nay anh không phải đi làm sao ?”, tôi mĩm cười trả lời cậu ta " khi nào em chưa khỏe tôi chẳng đi đâu hết nếu muốn không làm phiền đến tôi thì mau mà khỏe lại bay nhảy thì tôi mới có thể yên tâm được” cậu ta cười trừ với tôi một cái, " cậu nằm ở đây đi, tôi đi mua chút gì đó cho cậu ăn nghe”, "anh cũng phải ăn no nhe”, câu nói nhẹ nhàng thều thào thốt ra từ miệng em nếu có ai đặt vào hoàn cảnh của tôi lúc này sẽ biết tôi hạnh phúc đến dường nào khi nghe câu nói này của em, nó làm tôi biết em cũng quan tâm đến tôi nó làm tôi thấy giữa tôi và em không còn xa cách như ngày hôm qua.
 

Tôi mua cháo mang vào cho em, em quay sang nhìn tôi mĩm cười nhợt nhạt tôi thấy mình thật có lỗi với em lắm có thể một phần lỗi nào đó là do tôi gây ra, tôi mang cháo ngồi xuống bên cạnh em " há miệng tôi đúc cho cậu nhe”, "tôi có thể tự ăn mà anh để tự tôi là được rồi” tôi nựng nhẹ vào má của em, em khẽ gục mặt lại ngượng ngùng "sao lúc nào cậu cũng thích cãi lại lời tôi thế tôi đáng ghét hay đáng sợ lắm sao” em mĩm cười nhìn tôi không nói gì tôi cũng đâu biết trong đầu em đang nghĩ rằng "anh không đáng ghét mà rất đáng yêu nếu anh cứ như vậy em sẽ yêu anh mất thôi, nhưng em là người không có quyền được yêu, em sẽ chỉ làm khổ anh thôi”. Nhìn chúng tôi lúc này thật là hạnh phúc quá tôi đúc cho em từng muỗng cháo thấy mình thật ra dáng một người có thể che chở cho em, bỗng dưng điện thoại tôi reo lên, thì ra là cơ quan gọi chắt là chuyện tối qua rồi nhưng sao lại mau vậy tôi chưa báo gì lên trên mà hơi nhưng mặt kệ lên đó thì biết chứ gì. "tôi có chút chuyện phải đi cậu ở ngoan nhé nghỉ ngơi đi”, "anh cứ đi tôi không sao đâu anh đừng lo cho tôi làm tối công việc của mình nhe” nụ cười mĩm của em làm lòng tôi như tan chảy chẳng muốn đi đâu nữa mà chỉ muốn ở mãi bên em thôi. Trên đường chạy xe từ cơ quan của mình về bệnh viện tôi mới biết được rằng thằng hổ đúng là một con cáo nó cao tay hơn tôi nghỉ nó đã kêu đàn em nó đi tự thú chẳng những vậy còn lôi cả tôi vào cuộc, tôi vừa vào gặp xếp đã được ổng cho tôi một tràn và quyết định cuối cùng là đình chỉ công tác đến khi nào cái đoàn hội chớ oái âm này đi mọi chuyện êm xui thì tính tiếp, đúng là một ông xếp chuột nhắt bị một thằng gian hồ hù dọa đã sợ phát khiếp ra rồi, đúng là. Nhưng thôi mặt kệ như vậy tôi có thể có nhiều thời gian với em hơn với tôi lúc này em vừa là người tôi yêu vừa là người đã chịu cho tôi một đòn nếu không người bậy giờ nằm viện sẽ là tôi rồi. tôi đến bệnh viện thấy em đâu mất tiêu rồi hỏi những người trong viện họ nói là không thấy em đâu tôi thật sự hoang mang không biết em đã khỏe chưa mà bỏ đi đâu không biết có chuyện gì xảy ra với em nữa không hay là tụi thằng hổ đến bắt em đi mất rồi lúc này trong lòng tôi nóng như lửa. tôi quay lưng định đi tìm em nhưng tôi thấy em đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào. Tôi vội chạy đến hai tay bấu chặt vai em "sao cậu bỏ đi đâu thế làm tôi lo quá trời”, cậu ta phủi tay tôi ra rồi nói "anh làm tôi đau đó, tôi muốn ra viện thui mà bác sĩ nói cũng không cần phải o viện để làm gì đâu cứ uống thuốc rồi một tuần sau đến kiểm tra lại là được” , " vậy thì cậu cũng phải nói trước với tôi một tiếng chứ cậu làm tôi lo sốt gió lên được”, " có gì đâu, không phải giờ tôi đang đứng trước mặt anh sau tôi chỉ đi làm thủ tục xuất viện thôi mà”. Tôi chở em về nhưng không biết phải chở em về đâu về chổ thằng hổ hay về nhà tôi nhưng chổ thằng hổ khác nào địa ngục trần gian với em thôi lỡ rồi tôi sẽ đưa em về nhà mình luôn vậy. ngồi sau lưng em cứ nhéo vào lưng tôi " nek tôi bị đánh vào lưng một chút thôi mà đâu phải đánh vào đầu đến mất trí đâu mà anh chở tôi đi đâu vậy hả ?” tôi không nói gì mặt dù bị nhéo đau lắm nhưng tôi vẫn mĩm cười trước hành đông trẻ con của em. "ở đây từ nay về sau sẽ là chổ ở của em”, em nhìn vào nhà rồi quay sang nhìn tôi " anh đùa với tôi đó hả”, tôi đặt tay lên vai em kéo em lại gần tôi thêm tí nữa nhẹ nhàng hôn lên trán em một cái ôm em vào lòng " không anh không đùa với em đâu anh nói thật từ nay bỏ hết tất cả chúng ta sẽ sống ở đây và mãi mãi bên nhau, sẽ thật hạnh phúc biết mấy đúng không em, anh biết trong đầu em đang nghĩ gì mà thui hãy bỏ hết những gì không vui và cùng nhau xây dựng tương lai mới cho chúng ta nhe em sẽ không ai có thể ngăn cản tình yêu của anh dành cho em đươc đâu em yêu ah” đôi mắt em đã khóc ước lúc nào ngước lên nhìn tôi rồi quay sang nhìn vào tổ ấm sẽ là của chúng tôi nếu em gật đầu một cái…
Hết phần một hết cảm xúc để viết truyện này rồi mà đang có ý tưởng cho một chuyện mới khi nào có cảm xúc cho phần tiếp theo sẽ up cho mọi người nhe


Vote Điểm :12345

Loading...

✿ XEM CÁC TRUYỆN LIÊN QUAN :Truyện Gay, Đam Mỹ Full

✿ XEM TRUYỆN KHÁC
ĐĂNG NHẬP


CHỨC NĂNG
TRUYỆN NGẪU NHIÊN
TRUYỆN FULL
Lên đầu trang
Xuống cuối trang
Loading...
truyện thái mới truyện thái full oneshot đam mỹ truyện gay oneshot fanfic khải nguyên mới fanfic khải nguyên full oneshot bách hợp fanfic Bác Chiến mới fanfic Bác Chiến full Đam mỹ võng du fanfic vkook hoàn fanfic vkook mới fanfic ChanBaek full fanfic ChanBaek mới

Copyright Kênh Truyện © 2011 - 2024 - In Sách Truyện Theo Yêu Cầu
V987.Club Kiếm Tiền Online -Giao diện Mobile