Gửi a, ng con trai e đã, đang và có lẽ sẽ yêu cả cuộc đời này
Mình quen nhau ntn anh nhỉ? Từ tháng 3, chắc a chẳng nhớ đâu, ko sao e nhớ là đc r
- Ngủ đi! Thầy e ngủ lâu r
- Lq à?
Dó là tn đầu tiên e vs a nhắn cho nhau mà chỉ trên fb thôi, thầy e- a Tuynh , ng mà e quen hơn một năm và cx là bạn thân chung chăn gối vs a 3 năm
Đơn giản vậy thôi, e biết a, a biết e chúng ta biết nhau nhưg ko quen nhau
Có lần e có hỏi a về môn tiếng A, nhưng có hôm lại xuýt chửi nhau bởi cả 2 đều rất manh động, nhưng e thừa nhận a nhường e thật, chắc a nghĩ e là trẻ con nên ko chấp
Ns chuyện đt vs a, e ko biết có vui ko nhưng lúc nào cx cười và cười thôi, đc cái a là ng đầu tiên cho phép e ns láo ( nhưng ng # ko cho e vẫn ns hiha)
E cx ko nhớ nữa, ns chung là ko lâu sau. A gọi điện cho e
- dương này a bảo!
-Ns đi đừng ngại a ạ
- ns thật đấy!
- thì cứ ns xem nào
- ns nhá, ae mình yêu nhau đi
- hiha đùa à, nya đấm chết
- ko đùa, nghiêm túc đấy
Lúc đấy ns thật e chỉ nghĩ a đùa rồi đánh trống lảng, tài của e là đánh trống lảng mà
Hôm sau a vẫn ns vậy và e lại ns thật e cũng yes bừa
- ok, ngại gì yêu,khi nào chán thì ns nhé, ko chấp nhận sự lừa dối đâu
- ok
Thế thôi, ngày 11/3 ae mk thành ny của nhau, e tính ngang, bướng từ nhỏ đc 1 hay 2 hôm gì đó là gọi a bằng m và xưng bằng t rồi. Xem nào, hôm đầu tiên gặp a, thứ 7 mà, e ngồi cổng trường ngóng a mãi, ko đợi đc nữa e đi xuống , vừa qua cổng e thấy một tên đi xe đạp điện nhìn quen2 linh cảm mách bảo đó là a
- Trường!
Là a thật
- sao m đi xuống đây?
A hỏi e thế, e cười ko thấy tổ quốc ( bt vẫn thế mà)
- m lâu quá, t xuống đây tìm
A rủ e đi lượn đường, biết s e ko đi ko? E cx chả biết nữa, tất nhiên ko phải là ngại r. Ngồi ở vủa hè e liên thiên a liên thiên theo như 2 đứa điên tự nhiên, e nhớ nhất câu này
- m xấu hổ ko Dương, t đứng dưới m trên vỉa hè thé mà,, ôi khổ thân chân ngắn, xấu hổ quá
À công nhận a cao, cao thì vẫn phải cúi nhìn e chứ s. 9 h hơn a về, tại e giục a về, a lại giục e cx về nên cả 2 cùng về
A vui ko, mk gặp nhau lần đầu, e vui lắm, nhungq nó ngắn quá a nhỉ, 1 tuần
7 ngày đó e chỉ than thở e khổ sở thế nào khi ở trg còn a chỉ việc nghe và thở dài bởi đứa trẻ con này thôi
A lên sapa thực tập, có hôm ko gọi đc cho a, e lo phát hờn
Có hôm e nt a ko tl, e giận phát hờn,mãi đêm ms tl nhưng a lại đang uông rượu, a bảo khi nào say a ms nói chuyện vs e, e lại run phát hờn nữa, tay ko cầm đc bút, hôm đó là hôm đầu tiên e khóc vì một ng con trai, nhưng khi đó vẫn là trẻ con thôi, nó thấy ng # khóc nên nó khóc theo thôi
Cứ như thế ngày thứ 7, e tắt máy, ko phải e giận a đâu mà đt e hết pin đấy, a cũng lo đúng ko?
E vội vàng gửi. cho a một tn dài thay cho lời chia tay
Có lẽ a nghĩ mình đã sai gì đó, ko phải đâu, là do e thôi, do e sợ, sợ sự ngăn cản của gia đình, bởi e vẫn là trẻ con
1 rồi 2 rồi vài ngày nữa a gọi cho e
- đag lm gì?
- vừa đi học về
- mấy hn thế nào?
- bt
- mệt ko?
- bt
- lạnh ko?
E chưa tl a đã ns trước r " bt"
- mỗi hôm gọi thế thôi
Tròn 1' a tắt, e chả thấy gì đặc biệt, e quên nhanh mà bởi e là trẻ con
nhưng a chẳng bao giờ gọi cho e nữa, trong suốt 6 tháng dòng, dù là 7 ngày ngắn ngủi nhưng có lẽ a đã in sâu trong suy nghĩ e rồi, e ko quên đc A, hàng ngày e vẫn ln fb vào timeline của a chỉ đọc thôi chứ ko lm gì hết và e cũng biết a có ny mới rồi, e cx chả phản ứng gì, ko nghĩ gì thêm về mảnh tình đầu
Ngày 6/9 a gọi cho e, vài giây sau e mới nhận ra giọng và nhận ra số quen. A vẫn vậy, kái kiêu ns chuyện ý, lần nữa e lại bị yêu a dù biết khả năng lm ng thay thế rất cao bởi e biết a vừa chia tay vs chị ấy vài hôm trước mà
E mặc kệ, kệ hết, e cũng chẳng như lần ct đàu vì sợ sự ngăn cản gđ, e bỏ qua bởi e chỉ nghĩ eya thôi
A hiểu e, ừ hiểu, a nhường e, ừ a nhường e nhưng a à e là một con người sống lạnh, e ít quan tâm ng khác, e có thể giết linh hồn ng khác bằng loief ns, hay phát ngôn sốc,tính e ngang bướng, hơn nữa e là ng rất khó để nắm lấy một bàn tay của ai đó nhưng khi đã nắm đc e lại rất dễ buông
À, ae mình vẫn hay ngồi net nhỉ, e thích a dậy đánh lmht cực, cũng hay dù e chả hiểu gì hê hê
Trưa hôm đó, e vs a, vẫn nt rất bt, nhưng a đã vô tình làm tinh thần của e rơi xuống vực thẳm bởi lời ns của mk. A ns gì nhỉ, e cx chẳng nhớ ns chung là những điều rủi ro khi yêu, tự dưng e bị nản yêu a, e muốn dừng lại, những điều a ns, e cảm giác nó sẽ xảy ra vào ngày mai vậy
E ko biết cảm xúc a ra s,e chỉ biết a lạnh lùng với e thôi,e cx..chỉ biết buồn một mk thôi
A ns a sắp đi xa, xa lắm
E hụt hẫng dù, lúc đó e vs a , chả là gì của nhau
Tối đó, e vẫn ra ngồi net cùng a, rồi đi đến nơi chỉ 2 ta, a hỏi s e lại ns ct,e ko biết phải tl ntn
A lại ns, a sắp đi xa, e lại nghĩ, nghe nó thật khó chấp nhận, e chẳng biết mình sao lại có cảm giác như thế, có lẽ vì e còn yêu a, a ôm e, a ns a sợ xa e, ừ e lại yếu đuối yêu a lần nữa, và yêu a vội vàng trong những ngày đếm ngược để a đi xa nơi e
A hay bảo e vs lũ bạn là trẻ nghé, ừ cạnh a ko biết bao giờ e mới lớn đc nữa
E có quền đc ns trống ko vs ng khác nhưng họ ko đc ln điều tương tự vs e
E thao thao bất tuyệt một mình về cái gì đó chả lq mà a vẫn hay bảo ns nhảm í nhưng lại có quyèn hỏi a sao ko ns gì, a nghe ko kịp í chứ còn đc ns gì nữa
E nt a ngủ quên vì mệt e cũng giận a
Bởi e là trẻ con mà
ngồi sau a, muốn ôm a cho a ngạt thở
Muốn tựa vai a nhưng ko dc...tại a cao quá mà hơ hơ
Hôm a sắp đi, trưa hôm đó a gọi, e khóc, e sợ, sợ phải xa a
Hôm chị ấy nt e cũng khóc, e như ngớ ngẩn
Ngày 9/10 , tối cuối cùng gặp a để a đi, nhưng e đòi về sớm, e biết a buồn mà nhưng e sợ ko chịu nổi ,e lại khóc
Trời cứ mưa mãi suốt 2 ngày, rồi a cũng phải đi
Ngày 11/11 a ra đi trong một ngày mưa gió
E gặp a ở cổng trường, e cúp học 4 tiết chiều hôm đấy
E chả ns gì nhiều, cứ như mọi hôm thì s chỉ việc ngồi nghe và cười thôi nhưng hn thì ko, e chẳng thể ns đc nữa, a xoa đầu e, như xoa đầu đứa trẻ con à mà e vẫn là trẻ con mà
E kìm chế mãi, vẫn cố cười, xe đến
- a đi nhé
Người e như chết đj một nữa, tự dưng e như đứa trẻ bị bỏ rơi vậy, đi một mình vào trong ngõ, e khóc một
Mình. Vậy là e phải xa a,xa thật xa
Và tn cuôí e gửi cho a có lẽ a ko nhận đc vì ko còn sóng " Huhu đâu r"
Chiều hôm sau, khi chẳng còn gọi đc đt, e cứ bấm số nhưng cứ thuê bao, ngồi trong phòng ở Nhà khách hôm đi thi cùng chúng bạn
Lúc chúng nó đang tranh thủ ngủ trưa. e tranh thủ nhớ a, tranh thủ khóc
E khóc chả muốn để ai biết , nhưng tiếng nấc to dần, chúng bạn hỏi e lắc đầu nhưng khóc to hơn cứ như thế, e ko dừng lại đc
Chiều, e vui lắm khi nhận đc tn của a, nhưng chătng hiểu sao cứ nghe giọng a là nc mắt e lại rơi
Kết quả hôm sau đi thi vs đôi mắt sưng húp
Biết ls khi khoảng cách là quá xa
A dặn ko đc khóc nhè ( e vẫn khóc) , ko đc te trai ( e chả cần) , chỉ cần đợi A về thôi, mạnh mẽ lên ( ừ)
NHƯNG
ừ đúng , e là ng đã buông trước
Trong khi a đi chưa đc bao lâu
Hôm.đó,a vẫn nt trên fb cho e vào giờ đó giờ a đc nghỉ
Nhưng a lạ lắm, a kì cục, cộc lốc nhận đến tn thứ 5 là e khóc rồi, e chịu ko nổi rồi bởi a lại ko hiểu e , lần nữa a lại động đến lòng tự ái của tinh thần e
- đ' nghe nữa, đ' ns nữa
- a xl, a ko trêu nữa
À trêu, nhưng a à, e giận thật rồi, và bàn tay e, niềm tin của e nó vơi dần, con tim của e lạnh dần, tình cảm của e nó hời hợt dần
Tối, ngồi vào bàn học, nghĩ đến tn của a tự dưng e lại khóc, thôi chả học hành gì nằm lên giường nc mắt e chẳng thể nào dừng lại, e buồn, e giận, e khóc, khóc cho đến khi ko khóc đc nữa đến khi nhận đc lời xl của a , đến khi e gục và ngủ đi vì mệt
hôm sau e chính thức ốm
Trái tim e tuyên bố nó đã lạnh trở lại, e gửi a tn đều đều, nhưng nó nhạt dần yêu thương, a cảm ngận đc e vô tâm, e đang hời hợt vs a
Đúng là như vậy, cho đến khi đọc đc stt của anh
" đau dần đều, ko nghĩ nữa càng nghĩ càng đau"
E ko hiểu đc a phải ko a, à ko có lẽ mình ko hiểu nhau
Tinh thần e về số more
Đến ngày thứ 5 e, buông tay a
Biết là sẽ đau nhưng ko còn cách nào khác
A yếu đuối
A nhạy cảm
a dễ bị tổn thương
E chỉ biết vậy thôi
Còn e vô tâm e vô cảm
vậy thôi
E xl, e ko còn cách nào để làm ấm con tim mk để mà ko làm a tổn thương
E khó nắm,nhưng e dễ buông, bởi bàn tay e lạnh ngắt cả mùa đông mà
A như một ám ảnh, mà e ko thể xóa bỏ, nhưng ko s, rồi sẽ ổn, chỉ là nc mắt hay rơi vô lí khi ám ảnh đó trở về trog tâm trí thôi, e sẽ cố khắc phục
Em mong a sẽ tìm đc một ng, ko giống e, lạnh lùng và vô cảm, tốt nhất là như vậy vì như thế a sẽ ko bị tổn thương
Còn e hãy để eya cả đời, im lặng thôi
Mắt e nhòe rồi, đến đây thôi a nhỉ
DON'T WORRY BE HAPPY
Thánh nhảm gửi a
Vote Điểm :12345