Fanfic Khải Nguyên | Trôi Nhi, Mau Qua Đây!
Author : Kuni Wang
Thể loại : HE . Hiện đại , sinh tử văn. Boy love boy 1×1. Mĩ nam phúc hắc ôn nhu thê nô công. Khả ái ngây thơ mĩ thụ
Tình trạng: Hoàn
Cp: Khải - Nguyên , Thiên - Hoành
Couple phụ: Nhiều vô số...
P/s
muốn khoe cái bìa ficbook :vvv Nhân vật không thuộc về Au nhân vật
thuộc về nhau. Nhưng số phận tính cách nhân vật trong Fic này là của Au.
*Văn án* -Trôi Nhi, đứng lại ngay. ~ Tiếng quát bá đạo vang lên. Cậu
đứng lại. - Trôi Nhi, mau qua đây! Đọc đi sẽ biết Hãy để trí tưởng tượng
bay cao :))) Truyện này viết khi tớ còn là học sinh cấp hai tâm hồn
mang theo teenfic dấn thân sang đam mỹ :))) phi logic đến cực điểm.
☆♡ Tự Chương ♡☆
Tên: [ KaiYuan - XiHong ] Trôi Nhi, Mau Qua Đây!! 《源儿,舔过去!!》 Tác giả: Kuni Wang Nhân vật chính: Khải - Nguyên; Thiên - Hoành. Nhân vật không thuộc về tác giả nhân vật thuộc về nhau. Thể loại: HE, tổng tài, Phúc hắc tuấn mĩ công × nhu nhược mỹ thụ. Văn án. Cậu
là một cậu bé bị mẹ bỏ rơi trước cổng một cô nhi viện. Cậu được chăm
sóc ở cô nhi viện dưới sự yêu thương của viện trưởng cậu trở thành một
đứa bé vô cùng đáng yêu. Cậu cũng có một người anh sinh đôi. Lúc 3 tuổi
cậu được hắn đem về nuôi và tình yêu của hai đứa bắt đầu từ đấy! Hắn một thằng con trai thích xưng mày tao với cậu, nhưng đâu ai biết tình cảm sau những từ xưng hô đó. Trích đoạn >\\< - Nắng hôm nay đẹp quá đi, trời thật trong lành, phong cảnh thật hữu tình, lão công à, anh cũng quá lợi hại đi. Một vòng tay to lớn ôm con người có thân hình mảnh khảnh kia vào lòng.
- Lão bà thích là tốt rồi, lão công cũng chẳng làm được gì, chỉ có thể
làm cho lão bà bấy nhiêu thôi. Lão bà thích là tốt rồi, tốt rồi. - Tất nhiên phải thích rồi a~ .... - Lão công mau lại đây nhanh đi a~ anh không phải chân dài lắm sao? Nhăn mày kiếm lại.
- Em còn dám nói? Đúng là anh chân dài, nhưng em thử nghĩ đi, cõng em
cả buổi sáng, giờ lại leo núi, anh cũng đâu phải thánh. Mà em dám dùng
giọng điệu đấy nói với anh ư? Chống nạnh, mắt nhín thẳng về phía con người kia. - Em việc gì mà lại không dám. Bước nhanh lên, đứng trước mặt con người kia, trừng mắt, gằn giọng nói.
- Giỏi cho Vương Nguyên, mới hơn ba năm không gặp em liền đanh đá hơn.
Còn dám dùng ngữ khí đó nói chuyện với anh. Nếu em còn như vậy anh
sẽ.... Thụt lùi về phía sau, Vương Nguyên nét mặt lộ vẻ sợ hãi,
cho dù ba năm qua đã cố gắng tập cách đứng trước Vương Tuấn Khải không
run sợ nhưng công sức ba năm kia chỉ sử dụng được có ba phút!! Và sau đó thì vẫn như thường. ... - NÀY DỊCH DƯƠNG THIÊN TỈ... Mở mắt thức dậy, mặt vô tội nhìn Lưu Chí Hoành. - Con mẹ nó nhà anh, sao nằm trên gường của tôi, còn không mặc áo nữa.
- Con mẹ nó giờ tôi mới phải là người tức, hôm qua người nào ăn mừng
chúc mừng cho người ta rồi uống rượu ói hết lên áo tôi. Giờ con mẹ nó em
lại dám nói tôi? ... "Nhưng em lại dùng cách như vậy, khi anh không hề hay biết, em lặng lẽ biến mất. Bước ra khỏi thế giới của anh không để lại dấu vết, chỉ để lại những hồi ức của hai ta. Em tồn tại trong tâm trí anh, trong giấc mơ của anh, trong trái tim anh và trong tiếng hát của anh."
- Tại sao lúc đó em lại chọn cách trốn tránh, không phải là ba mẹ đã
nói rõ rồi sao? Sao em lại không dũng cảm đối mặt. Vì sao không tin anh?
Vì sao? - Vì em... vì em... sợ... sợ... điều của Na Na nói là sự thật... em sợ...
- Em sợ cái gì, còn có anh mà, anh vẫn ở đây... may mà anh tìm được,
nếu không phải anh tìm thấy em, em định lẫn trốn đến suốt đời? - Có thể là vậy. - VƯƠNG NGUYÊN. EM NÓI CHO TÔI BIẾT TÔI TRONG TÂM TRÍ CỦA EM LÀ CÁI GÌ? - Là... là...
- Thế nào không trả lời được ư? Được rồi, giờ em khỏe lại, giờ em không
còn ngốc như xưa, không cần tôi bảo vệ em vẫn sống tốt. Tôi có thể yên
tâm rồi. Em có thể đi, tôi không ép em nữa, đi đi đừng lo tôi sẽ không
tìm em nữa. - Vương Tuấn Khải... anh còn yêu em nữa không? - Nói nhỏ quá... không nghe thấy. - Anh còn yêu em nữa không? - Trước khi tôi trả lời, em nói cho tôi biết trước đã, em đã từng có tình cảm với tôi chưa? Dù chỉ một chút, đã có chưa? - Em ... em yêu anh... từ nhỏ đã có cảm giác nhưng mà em không rõ nó là gì. Lớn lên mới biết, chính là yêu anh. - Vương Nguyên, CHÚNG TA KẾT HÔN ĐI. ... Bất
luận người đời chê bai, bất luận dư luận có hà khắc với tôi Khải Nguyên
chính là cơn mưa rào dù có bị ướt tôi cũng nguyện dầm dưới cơn mua đó.
Vote Điểm :12345