✿ Nội dung truyện Hãy Để Em Yêu Anh Có Được Không?
Thấy người ta viết truyện nay cũng bon chen theo cho vui . Truyện là có thật 100% nha nhưng gia thế của nhân vật là do mình phóng đại thôi nha . Mấy bạn đọc rồi cho mình cái nhận xét (đang cần gạch để xây nhà ) tại mình học văn dở lắm. mình đảm bảo viết k bỏ truyện giữa chừng pờếch: truyện chống chỉ định với những bạn đang thất tình nhia _________#____________ - Alô ! Con Thiên nè Ba, mai con sẽ về VN - Con đã ổn chưa ? - Dạ rồi Ba ạ. Con sẽ về VN không trốn tránh nửa đâu. - Được vậy mai ba sẽ ra đón con. Tắt điện thoại ông thở dài lấy 2 tay xoa xoa thái dương của mình, bà Hiền thấy vậy liền đem nước đến hỏi ông. - Có chuyện gì thấy anh mệt mỏi vậy? - Ngày mai Thiên nó sẽ về... - Nó đã ổn chưa anh? - Nó nói với anh đã ồn hết rồi. Nó sẽ không trốn tránh nửa. Nge xong bà Hiền cũng im lặng 1 hồi lâu và suy nghỉ. #GTNV xíu nha
-Trương Minh Thiên 18t cao 1m7 con cưng của chủ tịch công ty mỹ phẫm
lớn nhất nhì VN (chém hơi nhẹ rồi :\ ) . Là 1 mỹ nữ í nhầm mỹ nam mới
đúng (nói vậy là do gđ của nó mún có con trai nhưng lại chỉ có mình nó
nên từ nhỏ nó đả ăn mặc tóc tai y như con trai) . Tính tình rất hòa
đồng, đặc biệt là có 1 nụ cười có thể làm chết người. Nó có 3 người bạn
thân và 1 người...(từ từ sẽ biết ). - Trương Gia HƯng 48t chủ tịch công ty mỹ phẫm XXX là ba của nó. Là 1 người đàn ông chu đáo rất yêu thương vợ con. - Nguyễn Thị Mỹ Hiền 45t mẹ của nó. Là 1 người vợ đãm đang yêu thương chồng con hết mực. Và bây giờ là 3 cô bạn thân của nó
- Nguyễn Băng Băng 18t là cao 1m65 1 trong tam đại hot girl trong trg
XXX. Băng có khuôn mặt như 1 thiên thần và 1 nụ cười tỏ nắng luôn (nói
thêm Băng yêu thầm Thiên lâu rồi nhưng không bao giờ biễu lộ ai biết cả)
- NGuyễn Băng Di 18t cao 1m7 là e cùng cha khác mẹ vr Băng Băng.
Di cũng nằm trong tam đại hot girl của trg XXX. Di lúc nào cũng lạnh
lùng ngoài trừ những lúc bên Thiên và những đứa bạn thân. - Huỳnh
Phương Nhi 18t cao 1m6 lùn nhất đám nhưng Phải nói Nhi là người đẹp nhất
trong tam đại gái nóng à nhầm hot girl ms đúng . Không thễ dùng từ nào diễn tả được Nhi luôn. Đặc biệt Nhi rất giống 1 người... --------------- 6h tại sân bay Tân Sơn Nhất. Minh Thiên vừa xuống máy bay đang định đón taxi về nhà thì nghe ai gọi tên mình. - MInh Thiên.. Băng gọi - Sao Băng biết Thiên về VN vậy? Nó cười nhìn Băng thở hì hụt hỏi. - Dì Hiền gọi cho Băng nói hôm nay Thiên về, nên Băng đi đón nè - ờ 2 đứa kia k theo à? Lúc này Băng mới chợt nhớ ra mình đi mà không thông báo cho Di và NHi biết, Bắng gãi gải đấu nói - à Băng quên mất. Nghe Thiên về là chạy ra liền không gọi cho Nhi và Di biết nửa. - Thôi kệ xíu nửa cho 2 đứa nó bất ngờ luôn. Giờ mình về.
Băng phụ nó sách đồ ra xe, tới nhà Thiên bảo nó hẹn 2 đứa kia ra chổ cũ
đễ gặp nhưng k cho Băng nói la mình đả về. Như lới nó dặn 6h Băng , Di
và Nhi đã ở trước quán cafê mà nó thích nhất. - Ê Băng sao nay lại kiu tụi này ra quán uống nước vậy? _ Di hỏi
- À tại nay nổi hứng á. Với lại Tui sẽ cho 2 bà 1 bất ngờ. _ Băng nở nụ
cười giang manh làm Nhi và Di không biết sẽ có chuyện gì đây. 15p
sao Thiên đến chỗ hẹn rồi đi lên, nhân viên trong quán nhìn Thiên cứ mài
mại mà cại qài chưa ra là gặp ỡ đâu. Thấy nó tới Băng nói: - Bất ngờ đến rồi ._ Băng lại cười nụ cười làm cho biết bao anh chàng ngối gấn đó tim nuốn nhảy ra ngoài luôn
Di và Nhi quay lại thì thấy Thiên đáng đứng đó cà 2 không tin có phải
thật không liền kêu Băng nhéo mình 1 cái. Băng thấy vậy cũng nhéo 1 cái
rõ đau luôn vậy là thật rồi. Ôi lúc này thì 2 mỹ nữ của chúng ta nhãy
tưng tưng mất hết hình tượng rồi. Nhi chạy tới ôm lấy Thiên nói: - Sao anh về không nói em biết em đi đón anh? - à anh định âm thầm về thối nhưng mẹ anh lai gọi cho Băng đi rước anh._ Thiên cười trả lời Nhi
Định đẩy Nhi ra nhưng bất chợt Thiên nhìn xuống thấy Nhi đang khóc.
Khuôn mặt đang khóc ấy giống người đó đến mức Thiên không suy nghỉ được
gì mà ôm chặt vào lòng. Miệng thì lẫm nhẩm "Nghi ơi em đừng khóc mà" Nhi
biết là Thiên đang nghỉ mình là chị ấy liền đẩy Thiên ra rồi nói: - anh vẫn vậy. Sao anh không quên chị ấy đi 2 năm rồi mà. Băng và Di đứng ngoài 1 nhìn lúc lâu cũng hiễu được chuyện gì xảy ra rồi. Di lên tiến phá tan bầu không khí nặng nề đó. - Thôi nè ngồi xuống kiu nước ún đi mấy đứa, 2 năm rồi mới gặp lại tối nay đi bar nge lâu rồi không quẩy. - ok. Tối nay anh theo mấy em _ Thiên nói
su 1 đêm chiến cùng 3 đứa bạn thân nó về đếnnhà nằm trên giường suy
nghỉ hành động lúc nãy của nó với Nhi. Đang miên man dòng suy nghĩ không
biết từ lúc nào mắt nó đã ướt ướt, nó lấy tay lau nhanh đi nhưng giọt
nước mắt ấy. Vì nó đã hửa không bao giờ khóc khi nghỉ về người đó. Nó
không mún suy nghỉ nữa nhưng những dòng suy nghĩ đó cứ ùa về đến khi nó
mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. RENGGGG chuông báo thuốc reo inh ỏi , nó
với tay tắt dồng hồ rồi đứng dậy vướn vai đi vào lm vscn. Xong nó xuống
lầu thấy ba mẹ đang ngồi đợi nó, nó liền lại bàn ăn ngồi xuống. - Con chào ba mẹ._ Thiên mĩm cười nhìn họ rồi chào ba Thiên cũng cười rồi nói lại : - à ba có gọi cho cậu tư rồi hôm nay con sẽ nhập học đó. ăn nhanh rồi đến trường đi con - Dạ._ Nó thản nhiên trả lời mẹ nó thấy vậy cũng yên tâm thấm nghĩ trong lòng "chắc nó đã ổn rồi do mình lo xa quá thôi sao"
Nó ăn xong len phòng soạn đồ rồi lên xe tài xế đứa đến trường. Nó vừa
bước xuống xe bước vào trường thì có rất nhìu ánh mắt nhìn nó (cũng phải
thôi nhân vật nổi tiếng của trường mà) vì trường này là trường liên
thông nên cấp 2 và cấp 3 học chung chỉ phân chia dãy thôi. Nó đứng nhìn 1
lúc lâu rồi mĩn cười nói : - Mọi thứ vẫn vậy. Phải nói là nó
gắn bó với ngôi trướng nạy năm rồi từ lúc mới vào lớp 6 đến khi sãy ra
tai nạn nó phải nghỉ một time. Vào trường nó đi thẳng len phòng hiệu
trưởng, nó gõ cửa ben trong tiếng 1 người đàn ông trung niên vọng ra - mời vào Nó bước vào cuối đầu chào. - chào cậu tư - ờ con về lúc nào đấy ? khỏe hẵn chưa? - dạ con khỏe rồi cậu. mới về hôm qua thôi. - ờ con sẽ học lại lớp 10 nha - dạ sao cũng đượcmà cậu. à mà cậu sắp sếp phòng trong kí túc xá cho con được không con muốn ỡ 1 minh - ừm để cậu sắp sếp. để cậu gọi GVCN dẫn con đến lớp TÚT TÚT... - alô em nghe nè hiệu trưỡng - cô len phòng tôi lát nha - dạ em lên liền Cô Dung quay lại dặn lớp giử trật tự cô có việc đi xíu. lên đến phòng hiệu trưởng cô gõ cửa - vào đi._ tiếng hiệu trưỡng vọng ra
cô mở cửa bước vào thì thấy Thiên đang ngồi đấy, cô rất bất ngờ và tim
đập loạn xạ cả lên. Cô thầm nghĩ "thôi rồi cãm giác của 2nam trước nửa
rồi". đangmiên man suy nghỉ thì tiếng thầy hiệu trưởng gọi làm cô giật
cả mình - Cô Dung cô đưa Thiên về lớp nha nó sẽ học lớp cũa cô - dạ em biết rối thầy.
cô nhìn sang Thiên. Ôi thôi rồi Thiên cười với cô 1 lần nửa tim cô lại
đập thình thịch bối rối. nó đâu biết chính nụ cười đó đã cướp đi tim của
cô từ 2 năm trước rồi ----------- mệt rồi ngũ thôi