Phần 1: Lạc vào tu chân giới Chương 1: Xuyên không a thật máu chó.
" Lam ! Chúng ta dừng lại thôi!" Cô gái có mái tóc màu nâu thân hình thon dài nhíu mày nói với người đối diện. "Tại sao vậy? Anh làm gì không tốt em nói đi anh sửa mà!". "Xin lỗi! Em mệt mỏi rồi, em không chịu nổi nữa. Chúng ta chia tay đi!". "Anh làm gì để em phải như vậy? Hay em có người khác rồi đúng không?" " Đúng! Tôi có người khác rồi anh đừng làm phiền tôi nữa!" "Tại sao vậy?" "Tại
vì anh nghèo, anh lo được gì cho tôi. Cái đứa trai không ra trai gái
không ra gái như anh thì anh làm gì để lo cho tôi hả? Sinh nhật tôi, anh
còn không mua nổi cây son cho tôi thì làm sao lo cho tôi được sau này
hả? Chưa kể gia đình tôi sau này chắc chắn không chấp nhận một đứa nghèo
xơ nghèo xác lại là con gái như anh đâu. "." Còn nữa, tôi sắp kết hôn
rồi, anh ấy rất tốt, người vừa giàu có vừa đẹp trai lại tài giỏi, còn có
thể cho tôi đứa con. Còn anh? Cho tôi được gì? Đừng nói với tôi là anh
có trái tim gì gì đó nữa, trái tim của anh không làm tôi giàu có hơn
được đâu, anh tự giữ cho mình thì hơn. Không nói nhiều với anh nữa, tôi
đi đây. Chào anh!" Cô quay lưng lạnh lùng quay đi để lại con người đó
không nói được một lời. Nàng nhìn theo từng bước đi của cô mà tim như
dao cắt, nàng nên hận cô hay hận bản thân. 'Tại sao vậy? Tại sao lại
rời xa tôi? Tại sao lại cho tôi hy vọng về một tương lai tốt đẹp rồi
lại dập tắt nó một cách tàn nhẫn như vậy. Đã từng hứa với nhau sẽ cùng
nhau cố gắng mua nhà, sau đó là để dành tiền sinh con và cuối cùng là mở
một quán ăn nho nhỏ. Nhưng có lẽ sau này chúng tôi vẫn bước tiếp nhưng
trên đoạn đường còn lại sẽ không còn bóng dáng nhau như hai đường thẳng
giao nhau một lần rồi xa nhau mãi mãi. Từng là thế giới của nhau, từng
là tất cả của nhau, nhưng tất cả đã chấm hết sau này muốn gặp nhau cũng
khó nhỉ. Những lời yêu thương, những buồn vui khi xưa mình tôi lưu giữ
nơi tận sâu trong tim. Trái tim này khép lại thôi, xin lỗi mày đau lắm
không? Hứa với mày đây là lần đau cuối cùng đấy! Cho tao được yếu đuối
một lần cuối nhé!' " Tí ... tách... Từng giọt nước lăn dài trên
má nàng, phải chăng chính ông trời cũng thương xót và khóc cùng với
nàng. Nàng bần thần ngồi gục bên lề đường mặc kệ cơn mưa nặng hạt đang
trút xuống da thịt lạnh ngắt nhưng không lạnh bằng cái lạnh trong tim
bây giờ của nàng. Nàng chỉ là một con người bình thường như bao
người khác. Ba nàng mất từ lúc nàng lên 10 để lại mẹ và hai chị em nàng
nương tựa nhau mà sống. Một mình mẹ nàng phải vất vả lo cho hai chị em
đi học, nàng lại vừa tốt nghiệp đại học, nhưng với ngoại hình như một
đứa con trai, cái đầu ngắn lủn củn cùng thân hình gầy cao 1m5 nhìn nàng
như một đứa cấp hai nên rất khó để nàng tìm được việc ở xã hội còn nhiều
kì thị LGBT này. May mắn nàng tìm được một công việc tầm trung vừa định
đến chia sẻ niềm vui với người yêu thì lại nhận ra người yêu bấy lâu
lại không như những gì nàng mong ước, phải chăng cô chỉ đùa giỡn với
tình cảm của nàng? " Ting ... Ting.. Tinggggg" tiếng còi xe in ổi
vang lên kéo nàng ra khỏi mớ hỗn độn trong lòng, nàng nhìu mày ngẩng đầu
nhìn. Ánh mắt nàng mở lớn, lập tức lao nhanh ra ngoài đẩy cậu bé mãi lo
chạy theo quả bóng mà không hay tử thần đang đến gần. " kétttt....
Rầm... oa oa huhu... " cậu bé ngã ngay bên lề tay chân trầy xướt hoảng
sợ bật khóc. Cách cậu không xa có vũng máu cùng người thanh niên đang
nằm im trên đất. Những hạt mưa cứ vô tình rơi xuống làm vệt máu trên đất
thêm dữ tợn. " Cứu người đi.. người đâu gọi cấp cứu đi.. " ai đó hét
lên làm mọi người choàng tỉnh, bận rộn lấy điện thoại ra bấm số. Nhưng
trong lòng ai cũng biết người thanh niên này không thể sống nổi. Tiếc
thay cho một người trẻ tuổi dũng cảm.
---——-Ta là phân cách tuyến-—--
"
Oa Oa oa.... a" tiếng khóc trẻ con mới sinh vang khắp khu rừng làm chim
bay tán loạn. Nàng cảm giác vừa ngủ một giấc dài, khi mở mắt ra đập vào
mắt là một con tuyết lang khổng lồ đang ngửi ngửi người nàng, hoảng sợ
nàng hét lên nhưng tiếng nói phát ra không như mong đợi mà là tiếng khóc
của trẻ con làm nàng ngơ ngẩn cả người quên mất con tuyết Lang bên cạnh
'Chuyện gì thế này, mình cảm giác chỉ là ngủ một giấc thôi mà sao lại
biến thành trẻ con như vầy được, ai đó nói tôi biết xảy ra chuyện gì đi
chứ huhu'.
"Hài tử không khóc, ta nuôi con có được không" một giọng
nữ nhẹ nhàng vang lên bên tai nàng. Nàng ngơ ngác nhìn xung quanh tìm
kiếm bóng người, không thấy ai khác nhưng lại có cảm giác được mang đi,
giọng nói lúc nãy phát ra từ con tuyết lang kia, nó mang nàng về hang
của nó , đặt nàng lên đống cỏ khô sau đó nó chạy nhanh ra ngoài, nàng
khóc không ra nước mắt. ' không lẽ đây là xuyên không trong truyền
thuyết. Nhưng mà cũng không máu chó như vậy đi a. Người ta xuyên vào cơ
thể người lớn xinh đẹp yêu nghiệt bàn tay vàng cỡ nào a, sao ta lại biến
thành sơ sinh thế này