chương 1làm quen người cùng phòng cậu
sống tại thành phố H là một thành phố ở nông thôn , cậu sống cùng người
bà đã 89 t sau khi cậu lên trung học bà đã qua đời lúc đó cậu đâu đớn
vô cùng , những cuộc sống sau đó cậu tự làm việc để đóng học phí cho bản
thân mình cuộc sống vô cùng khóa khăn nhưng cậu vẫn cố gắn vượt qua mọi
khóa khăn rào cản ở phía trước mà cố gắn thật tốt và giữ được vẻ ngốc
và tâm hồn thiện lương trong sáng làm cho người ta thương . Tuy vẫn làm
nhiều công việc nhưng cậu vẫn lo con đường học vấn của mình trước khi bà
cậu mất cậu đã hứa với bà sẽ học thật tốt và thi đậu vào trường ở M thị
, cậu có vẻ đẹp như thiên thần (đôi mắt to tròn , mũi có vẻ lai voi
người châu âu cho nên mũi rất cao ,... ). Cuối cùng cậu cũng đậu được
trường đại học ở H thị , quãng đường từ H thị lên M thị khoảng gần 2
tiếng đi đường , cậu rất cao huấn khi nhận giấy chuyển phát nhanh và
biết mình đậu vào trường ở M thị với kết quả đáng tự hào vì cậu đứng
nhất về ngành kinh doanh , lúc đó cậu vui cao hứng đến biết bao ,đêm đó
cậu nằm mà không ngủ được mà giờ đây cậu đang ngủ say khi đêm đó cao
hứng đến không ngủ , chiếc xe nhẹ nhàng chậm lại trước cổng trường đâị
học " cậu bé tới rồi " người tài xế cất tiếng đánh thức cậu dậy
" a .., cảm ơn bác " tiểu Du Ducậu
bị người đàng ông trung niên đánh thứ với vẻ ngơ ngác không biết chuyện
gì xảy ra với ánh mắt khó hiểu nhìn lại ông và nhìn sang cái cổng trước
mặt mới nhớ ra mà cất lời cảm ơn người trung niên rồi xuống xe kéo hành
lý từ phía sau mui xe tiếng về cổng đại học
Ngôi trường có vẻ
to hơn cậu tưởng tượng một chúc , cậu mãi ngắm ngôi trường mà quên mất
phải đi tìm phòng cho sinh viên , lúc cậu nhớ ra thì lo mà tìm nhưng cậu
là vua mù đường cho nên cứ lòng vòng trường học mà không tìm thấy khu
vực cho học sinh ký túc
" này cậu , cậu đang tìm gì phải không " một giọng nam nhân từ phía sau nói lên
" a, ta tìm khu cho sinh viên , ta ở phòng 109 " tiểu DUDU cậu có vẻ bất ngờ khi có người phía sau nói lên , người trước mắt có vẻ hơi đẹp trai chút
" à ... thì ra là tìm phòng à , vậy cậu cùng phòng với tôi , tôi tên CỐ MINH LONG , còn cậu tên gì " MINH LONG có vẻ khá bất ngờ với gương mặt trước mắt với gương mặt thiên thân ánh mắt hồn nhiên , một lúc sau hắn mới trả lời cậu
" thì ra là bạn cùng phòng à , tôi tênQUÁCH TUẤN DU "tiểu DUDU
cậu cùng cậu ta đi về phía của khu phía tây của trường , trên lầu ba có vẻ hơi cũ một chúc nhưng rất sạch không hạt bụi nào
" cốc , CỐC , CỐC ......CỐC "
"
cậu vừa mới đi sao lại về rồi " giọng nói có vẻ trách cứ và ngáy ngủ ở
bên trong vọng ra , một cái đầu của nam nhân lò ra , cậu ta liền đánh
người trước mắt một cước mà không chú ý đến người phía sau
" cậu mau tỉnh lại cho tôi " MINH LONG
, tiếng rống của người phía trước làm cậu hơi khóa chịu , cậu khóa hiểu
'chẳng lẽ cậu ta chưa tỉnh sao , nếu chưa tỉnh tại sao có thể biết
người kia quay lại và sao có thể đi mà không bị đập trúng '
" à
.. cậu về rồi à sao lại đi nhanh như vậy , mà cậu ta là ai " nhờ tiếng
rống của lão nhị mà có chút tỉnh ngủ , và nhìn phía sau lão nhị là một
người so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn nhiều mà có chút khó hiểu mà hỏi
" cậu ấy là bạn cùng phòng với chúng ta tên là QUÁCH TUẤN DU , còn cậu ấy tên DƯƠNG THIÊN MINH "MINH LONG giải thích cho lão tam hiểu và giới thiệu người trước mắ cho cậu biết