Thể
loại: ôn nhu si tình ngoài lạnh trong nóng muộn tao tinh anh công x dịu
dàng EQ thấp họa sĩ thụ, ngụy thay thế văn, ngọt ngầm, ngược trắng
trợn, hiện đại, 1×1, HE.
Nguồn raw: Tấn Giang by Pas Demander :”>
Nguồn CV: Meo Apple
Editor: Seven Oxox (vâng, lại là tôi ~≥▽≤~ )
Bản edit này đã được sự cho phép của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu, và thuộc về blog Duy Ngã.
P/s:
Bản edit này tôi chia theo update mới nhất từ tác giả, nghĩa là 17
chương. Tôi lười sửa lại nên nó hơi khác với bản mọi người biết trước
đây(69c), nhưng nội dung hai bên không khác gì cả, đừng ai care nhé ~
—
Vì
truyện này không có văn án chính thức (sau này thì có mà nó chả liên
quan gì đến nội dung truyện cả) nên tôi mạn phép không edit, mà thay vào
đó là trích đoạn review từ Ám Dạ Cung.
—
Tuy rằng Thẩm
Mặc đã khôi phục ký ức từ lâu, nhưng hồi ức dù sao cũng chỉ là hồi ức,
không có khoảnh khắc nào giống như bây giờ, khoảnh khắc cậu thật sự hiểu
rằng mình từng được một người yêu khắc cốt ghi tâm.
Quý Minh Hiên một mực ở Cẩm Tú sơn trang chờ cậu.
Nhưng mà thủy chung không thể chờ được.
—
Thẩm Mặc vừa vẽ vừa nói: "Em nghe người khác nói, nhẫn kết hôn phải đeo ở tay trái, bởi vì đây là nơi gần trái tim nhất.”
Cậu đổi sang màu đỏ thuần chất nhất, chấm nhẹ lên chiếc nhẫn, thuốc màu từ từ lan ra, hệt như hình một trái tim.
Thẩm Mặc vẫn nắm tay Quý Minh Hiên như cũ, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Quý
tiên sinh, tim em ở đây.” Có lẽ cả đời cậu chỉ còn một cơ hội duy nhất
nói những lời này, vì vậy nói từng chữ một, "Từ bảy năm trước, vẫn luôn ở
đây.”