Này
Nhã Hân nhanh lên , chúng mình sắp muộn giờ học rồi đấy. Tôi từ dưới
cổng nhà nó cầm điện thoại gọi kêu réo rít . Thế mà nó vẫn cứ từ từ rồi
từ từ khiến tôi phát bực. Mẹ nó trong nhà thấy tôi ngoài cổng la lối ôm
sòm gọi nó mẹ nó cũng phụ gọi giúp mà nó thì vẫn chứng nào tật nấy. Một
lát sau, Ôi lạy chúa và nó đã xuất hiện. Mặt tôi nhăn nhó, còn nó thì nở
nụ cười cầu hòa. Thôi mà đừng nhăn lần sau tớ sẽ cố gắng dậy sớm hơn
(Nó biết tôi là người cực kì ghét phải chờ đợi một điều gì ngoại trừ nó
nên được nước lấn tới) . Tôi không nói lại, leo lên xe ngồi rồi nó cũng
xụ mặt nghiêm nghiểm lên theo. Vào đến trường mỗi đứa mỗi hướng cứ thế
mà đi không đứa nào nói với nhau nửa lời. Nó tên là Lê Nhã Hân ,
hiện đang học lớp 12 . Người thì cứ như cây tre di động ( do nó giữ dáng
người mẫu nên thành ra thế , tôi thường hay nói nó như vây). Là một
trong những hot girl đình đám của trường tôi. Chuyên ban xã hội , mà tôi
chả hiểu sao mà nó lại học được mấy môn nhiều chữ ấy mà không thấy buồn
ngủ nhỉ . Tôi mà đụng vào mấy cuốn sách ấy là y rằng 5 phút sau không
biết trời trăng mây gió gì nữa. Lí do mà tôi và nó khi vào trường
mỗi đứa mỗi hướng là do khác khu .Tôi học ban tự nhiên, lại mê thể thao ,
nên học và chơi với mấy đứa con trai thú vị hơn , chúng nó lúc nào cũng
sôi nổi, náo nhiệt , rất vui .Không giống như mấy đứa bên ban xã hội
lúc nào cũng tâm hồn trên mây chả thực tế tí nào. Trường tôi phân khu
từng ban chuyên để dễ giảng dạy và dễ bề quảng lí. Chúng tôi bây giờ
là học sinh cuối cấp rồi nên đứa nào cũng cắm đầu cắm cổ vào học cho kỳ
thi quan trọng sắp tới. Nhưng tôi thì lại khác, chả hiểu sao tôi cứ
bình thản trong khi ai cũng sốt sắn , lo lắng. Việc học trên trường với
tôi giờ nó chẳng còn quan trong, bất kể giờ nào lên lớp tôi cũng đều
mang toán nâng cao ở nhà ra giải. Mặc dù luôn bị thầy cô bộ môn nhắc nhở
như tôi vẫn chứng nào tật ấy không bỏ được. Hầu hết thời gian của tôi
đều dành cho việc học toán, từ nhỏ tôi đã mê những con số đến lạ. Mới
đó mà cũng đã đến giờ về, xếp sách vở vào balo tôi chạy nhanh sang khu C
đến lớp 12c1 đợi nó. Hình ảnh một đứa con gái đẹp trai đã không còn xa
lạ ,nhờ lúc nào cũng chạy sang chờ nó về cùng mà tôi đã quen với hầu hết
các thành viên của lớp nó. Lớp C nên là toàn con gái không à, lát đát
vài thằng con trai mà nói là con trai vậy thôi chớ chưa chắc chúng nó là
con trai. Mỗi lần tôi sang lớp đó là y như rằng cả đám con gái bu vào
hỏi Hoàng sang chờ Hân à? Sao hôm nay Hoàng sang sớm thế? Chiều nay
Hoàng có chơi bóng rỗ không cho tụi mình đến cỗ vũ với?…v..v..v Ôi và
thế là tôi chả biết phải trả lời câu nào trước nữa, chỉ biết đứng cười
trừ. Tôi bị bao vây trước cửa rất lâu mới thấy Hân đi ra tôi liền giở
trò đánh trống lãng để thoát ra khỏi đám người này, rồi kéo Hân chạy
thật nhanh . Hân vừa chạy vừa réo, dừng lại mau tớ không chạy nổi nữa
rồi.Nge nó kêu in ỏi tôi cũng điếc tai lắm chứ, nhưng mà dại gì tôi dừng
lại cho đám con gái kia bù vào là coi như hôm nay tôi khỏi được về gặp
ba má luôn. Một lát sau tôi thấy không còn ái đuổi theo sau lưng nữa thì
mới dám dừng lại. Quay lại thấy nó tôi hoảng hồn mặt nó đỏ ửng lên, thở
không ra hơi , lúc đó tôi mới sực nhớ chết cha mình quên mất là con nhỏ
này nó là rùa mà khi nãy giờ mình lại kéo nó chạy nhanh như thỏ. Tôi
nhìn nó với gương mặt ngây thơ vô số tội, cậu có sao không vậy ? Có cần
mình hô hấp cho dễ thở hơn không? Nó nổi quậu, hô hấp cái đầu cậu ấy. Đã
dặn bao nhiêu lần rồi là phải chờ cho mấy đứa bên khu tớ về hết rồi mới
được sang mà khi nào cũng vác mặt qua sớm là thế nào? Tớ xin lỗi,do hôm
nay tớ có một tin cực vui mốn báo cho cậu biết nên tớ quên mất. Đấy tin
vui của cậu đâu không thấy bây giờ hại tớ ra nông nổi thế này đây. Tớ
xin lỗi mà, chiều nay tớ sẽ dắt cậu đi ăn kem đền bù nhá. Cậu tưởng dắt
tớ đi ăn kem là đền lại được à? Thế cậu muốn sao? Thêm một chầu trà sữa
nữa không thì đừng hòng tớ tha thứ? Này cô gái đừng có được voi rồi lại
đòi hai bà trưng nhé, tớ đẹp chớ không có dễ dãi à nha. Sao, cậu nói gì
tớ vẫn chưa nge rõ. Ờ thì cậu muốn gì cũng đươc . To cao như tôi thế này
mà mỗi lần nó quát lớn một cái là xuống nước ngay, rõ chán. Tốt , vậy
chiều nay 4 giờ sang đón tớ nhá. Ơ nhưng mà chiều nay tớ bận đi chơi
bóng rỗ rồi. Nó trợn mắt, thế giờ cậu muốn sao? Thôi được rồi chiều nay
nghỉ bữa dắt cậu đi chơi chịu chưa. Ngoan đấy. Và thế là hôm nay phải bỏ
rơi cái niềm đam mê thôi.