Chương 1: nữ nhân bị người khác ghét bỏ Trong phủ Tại Vân thuộc Sở Quốc -
Tiểu thư..Người rốt cuộc tỉnh!!Một giọng nói xúc động vang lên..Nữ nhân
trên giường khẽ nhíu mày..Đôi mắt đảo quanh nơi nàng đang nằm..Trong
lòng không khỏi cả kinh.Đây là đâu??Sao nàng lại ở đây?Xuyên không
sao?không thể!Nàng còn sống,sao có thể xuyên không đến đây được!!Nhìn
qua nữ nhân bên cạnh mình một hồi.Ngũ quan xinh xắn,đôi mắt linh
động,chỉ có điều khuôn mặt giống như từng bị ai đánh vậy.Rốt cuộc thì
nàng đang ở cái nơi quỷ quái gì đây? - Ngươi là ai?Chất giọng lạnh
lùng vang lên.Nàng đường đường là đệ nhất sát thủ của thế kỉ 21,còn là
một người đứng đầu thế giới đêm,chất giọng và khuôn mặt đương nhiên lạnh
lùng - Hả??Người không nhận ra nô tỳ sao?Tỳ nữ đó ngạc nhiên không
thôi.Tiểu thư của nàng bị sao vậy?Nàng là tỳ nữ bên cạnh tiểu thư đã 10
năm,sao lại không nhận ra được chứ? - Ta ngủ bao lâu rồi?Đây là đâu?? -
Tiểu thư.Người đã ngủ 10 ngày rồi.Còn đây là Tại Vân Vương phủ,là nhà
của người,người không nhớ sao?Tại Vân Vương phủ??Vậy chẳng lẽ nàng xuyên
không đến Sở Quốc? - Tên ngươi?? - Dạ?Trong lòng tiểu nô tỳ khẽ
động.Tiểu thư rốt cuộc bị sao vậy?không phải ngủ lâu quá nên não có vấn
đề chứ?Tuy thắc mắc nhưng phận nô tỳ như nàng sao dám không nghe - Đừng để ta nhắc lại..Nói những gì ngươi biết kể hết đi.Nàng khẽ nhíu mày,lạnh giọng nói -
Tiểu thư.Nô tỳ tên Cẩm Hương,là nô tỳ bên cạnh người.Còn người tên Tại
Vân Cẩn Hi,là con gái của Tại Vân Phong đại nhân...Cẩm hương ngồi kể lại
mọi chuyện cho nàng nghe,bao gồm cả lí do vì sao nàng lại nằm
đây..Người nữ nhân tên Cẩn Hi này là con của vợ bé nên thường bị mọi
người trong Tại Vân phủ bắt nạt,và người làm nàng ra như vậy là Tại Vân
Vũ Lan-em gái của nàng ta..Chà..Ở đây cũng thú vị đấy.Nữ nhân này cư
nhiên là người bị người khác ghét bỏ.Được rồi.Vậy để Lý Vân Hi (tên thật
đấy ạ) nàng đây giúp ngươi trả thù ( hắc hắc :)) ). - Được rồi..Đi
ra ngoài đi..Một tuần nay ta sẽ ở trong phòng,không có sự cho phép cấm
đi vào..Lui đi.Và đừng nói chuyện này cho ai biết - Vâng..Nô tỳ biết..Cẩm Hương hơi ngạc nhiên nhưng cũng không dám nhiều lời,cúi người đi ra ngoài