Tên truyện : Anh đã yêu một thiên thần
Tác giả : Xích Ma ĐL
Thể loại : Bách hợp
Tình trạng : Đang sáng tác
Note
: Xin chào m.n, sau bộ truyện Chung Một Con đường, mình sẽ trở lại cùng
với truyện này "Anh đã yêu một thiên thần". Đây sẽ lại là một motip
khác với truyện trước đây nha ^^ mọi người ủng hộ mình nhé
Tóm tắt :
Sau vụ tai nạn thảm khốc, Dư Bá Hân mất hết toàn bộ người thân trong
gia đình, chỉ còn lại một cô cháu ruột Dư Đỗ Trang Nghi mới hơn hai
tuổi.
Rơi vào trạng thái suy sụp, trống rỗng, suýt nữa thì tìm
tới cái chết, nhưng tiếng khóc của bé Trang Nghi đã làm thức tỉnh hi
vọng mong manh cuối cùng trong Bá Hân.
Nó quyết định thay đổi
bản thân để mang lại cho cháu gái mình một cuộc sống thật tốt đẹp. Chính
xác là sau vài năm, nhờ vào nghị lực vươn lên và tình yêu thương không
ngừng chảy trong trái tim, Bá Hân cùng Trang Nghi đã có một cuộc sống
tạm ổn định.
Rồi nhiều biến cố trong cuộc sống bắt đầu xảy ra
khi cô cháu dần dần khôn lớn và trở thành một thiếu nữ xinh xắn, đáng
yêu. Nó nhận thấy điều gì đó không ổn đều xuất phát từ tình cảm của hai
người...
Hình như còn trên cả tình cảm của người cô đối với cháu ruột của mình, Bá Hân hốt hoảng và mặc cảm tội lỗi...
Chính là khi cả hai đều rơi vào tình trạng bế tắc, Dư Bá Hân phát hiện
ra một bí mật khủng khiếp đã bị chôn vùi sau bấy nhiêu năm...
Bí mật đó là gì? Tình cảm ngang trái của hai người rồi sẽ đi đến đâu?
Mọi người cùng theo dõi truyện nhé
Chương 1 : Khởi đầu từ một kết thúc.
"Bá Hân, con ngồi ra đằng này bế cháu đi.” Giọng người phụ nữ vui vẻ vang lên trong chiếc xe ô tô màu đen bóng bẩy.
"Dạ mẹ.” Đứa con gái ngồi giữa nghe lời mà chen ra bên ngoài cùng, đồng
thời đón lấy một đứa bé khoảng hơn hai tuổi mà bồng trên tay. Nó chun
mũi trêu đứa bé : "Trang Nghi, gọi Hân đi nào. Cô Hân!!!!”
Đứa bé con tròn xoe mắt nhìn nó, rồi cười toe toét nhe cả hàm răng sữa : "HÂM, HÂM!”
Trong xe bất chợt vang lên tiếng cười của bốn người còn lại. Người đang
ông đang giữ tay lái phía trước cất giọng ồm ồm : "Bá Hân, cháu nó gọi
con là HÂM rồi đấy, chết chưa?”
Nó bĩu môi làm mặt xấu, rồi quay sang chu môi chủ mỏ với đứa trẻ con : "Có kêu đúng tên của ta không thì bảo?”
"HÂM!!”
"Aishh, chị dâu, em trả chị này...” Nó giả vờ dỗi, rồi dứ dứ đứa bé cho
một cô gái trắng trẻo ngồi cạnh, "… em không chơi với Trang Nghi nữa!”
Đứa bé hình như hiểu được cô nó nói gì, lập tức rơm rớm nước mắt.
Thế là người đàn ông cuối cùng trong xe lên tiếng càu nhàu : "Mày suốt ngày bắt nạt cháu, cô gì mà chả được tích sự!”
"Đây, thế trả bố nó này!” Bá Hân nhướn mày, rồi giơ thiên thần trong
tay ra phía anh trai mình. Hừ, thích thì tự đi mà nựng, xem có nựng được
quá ba phút hay không.
Quả nhiên, chưa tới một phút rưỡi, đứa
bé gái đã khóc thét lên rồi dơ tay hướng về Bá Hân. Nó tỏ vẻ kiêu căng
nhìn anh trai nó, rồi cuối cùng cũng ôm đứa bé lại mà vỗ về : "Ngoan
nha, có Hân ở đây rồi nè.”
"Hâm…” Đứa bé cười tít mắt, vài giọt nước còn đọng lại trên khóe mi chợt lăn xuống má.
Thật sự đúng là một thiên thần!
Đã nhiều lần nó tự hỏi, Trang Nghi có thật là con của anh chị nó hay
không, sao mà cái mắt to to hai mí cùng lông mi dài cong vút, đôi môi đỏ
đỏ,… khác xa cái đôi mắt híp của anh trai nó cũng như đôi mắt đen láy
của chị dâu. Càng nhìn càng chẳng giống một tẹo gì bố mẹ, nhưng Bá Hân
chưa từng dám nói ra, vì chính là sợ làm cho anh chị nó buồn.
"Bá Hân, là sinh viên năm nhất rồi phải tự lập đi đấy.” Mẹ nó lại bắt
đầu rồi đầy, "Chứ cứ long nhong như con nít như vậy mãi không có được
đâu…”
Nó vâng vâng dạ dạ cho qua rồi lại quay ra chọc ghẹo đứa
trẻ. Thật sự, trước giờ nó không thích trẻ con cho lắm : hay nhõng nhẽo,
mè nheo, lại còn nước mũi nước dãi xanh lè nữa… Nghĩ thôi đã thấy tởm
tởm rồi.
Bá Hân đem đứa bé đang thiu thiu ngủ vào lòng, nhẹ
nhàng âu yếm vuốt ve. Nhưng mà dù là vậy, đối với bé Trang Nghi, nó chưa
từng một lần bài trừ, cho dù là khi cô bé ị đùn, nó vẫn sẵn sàng mà lau
rửa rồi quấn tã cho bé. Nó thầm cảm thấy, giữa bé Trang Nghi và nó
dường như có một sợi giây gắn kết vô hình, phải chăng là ruột thịt chung
một nhà?
"Vào đại học cố mà giật cái chân lớp trưởng, nó có lợi cho mày đấy.” Anh trai nó lên tiếng.
Hừ, không phải đó là ô sin cao cấp sao? Như cấp ba nó từng học, con bé
lớp trưởng chẳng khác nào chân sai vặt của giáo viên, thậm chí nhiều lần
muốn từ chức mà không được đồng ý. Thế nên cả lớp đành ngậm ngùi chia
sẻ cùng con bé những việc trong khả năng.
Dư Bá Hân ôm bé Trang
Nghi, tựa người vào ghế, thiu thiu ngủ. Sáng phải dậy sớm để chuẩn bị
cho chuyến đi biển vài ngày này, nên nó tới giờ lại bắt đầu cảm thấy díp
mắt rồi.
Đang mê man ngủ, bỗng nhiên người nó gần như văng ra
khỏi chỗ ngồi. Cố gắng giữ chặt bé Trang Nghi, nó vẫn chưa hết ngơ ngác
về sự tình đang diễn ra. Chỉ nghe tiếng của mẹ hét lên thật kinh hoàng,
cả cơ thể nó bắt đầu bị lắc đập dữ dội vào cửa kính ô tô. Kính vỡ cứa
vào da thịt làm cho Bá Hân không ngừng chảy máu đến đau buốt.
Bỗng "Rầm” một tiếng mạnh mẽ, chiếc ô tô xoay vòng trên mặt đường. Nghe
bên tai những tiếng la hét đau đớn, Bá Hân bỗng nhiên cảm thấy những
dòng ấm nóng đỏ tươi trên mặt mình. Nó choáng váng, cố gắng ôm chặt
Trang Nghi. Nhưng chưa kịp định thần lại, cửa ô tô nơi nó ngồi bỗng dưng
bật tung, cả cơ thể nó theo vòng xoay mà ngã lăn xuống mặt đường.
Lăn lộn vài vòng trên mặt đất, những va đập liên hoàn làm chân tay đâu
nhói không thể cử động. Mắt Dư Bá Hân dần mờ đi, nó ngước đầu nhìn chiếc
ô tô vụn nát đang nằm lật nghiêng giữa đường cao tốc. Hình như, nó mơ
hồ nhìn thấy cánh tay đầy máu của mẹ ở ghế ngồi phía trước.
Tâm chí cơ hồ dần dần mờ ảo, nó nghe được tiếng bước chân hoảng hốt của những người xung quanh đang tiếng lại gần.
"Tai nạn rồi, mau gọi cứu thương…” Một người đàn ông hét lên, "Bên kia
cả bốn người tắt thở rồi, ở đây có hai người vẫn còn sống! Mau lên.”
Cái gì? Ông ta nói cái gì? Tắt thở? Là sao vậy?
"Cháu gái, cháu gái có nghe thấy ta nói không?” Có vài người nhốn nháo xung quanh, "Cố lên, xe cứu thương sắp tới rồi.”
Mắt dần dần chỉ còn một mảng tối, nó cơ hồ thấy những giọt máu ấm nóng chảy qua mắt mình…
Trước khi hoàn toàn bị bóng đêm bao phủ, nó nghe được tiếng khóc thét
lên thảm thiết của một sinh linh vẫn đang giữ trọn vẹn trong lòng.
Trang Nghi…
Ba, mẹ, anh, chị… mọi người đâu rồi?
Trang Nghi à…
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Anh Da Yeu Mot Thien Than ~ Anh Đã Yêu Một Thiên Thần - Truyện Thế Giới Thứ 3 - Truyện Les, Đồng Tính Nữ - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/51-5087-1#ixzz3hCANRPEK
Vote Điểm :12345