Anh Trai Là Côn Đồ
Lụy Khiết
Chương 1:
Tôi tên Tuấn , năm nay 20 tuổi . Và tôi có một người anh trai.
Anh tôi lớn hơn tôi sáu tuổi , tên là Hoàng. Tôi thường được anh chăm sóc khi ba mẹ đi công tác.
Từ lúc biết nhận thức mọi thứ xung quanh , anh Hai luôn hiện hữu trong mắt tôi với một hình ảnh cao lớn và mạnh mẽ.
Vì sinh non, nên thể trạng tôi yếu ớt và xanh xao. Tôi cũng không biết có phải vì như thế nên anh Hai luôn bên cạnh che chở, bảo vệ cho tôi.
Thời điểm đó, tôi sẽ chẳng vui hơn nếu có anh Hai kề bên, nhưng khi không có anh, tôi lại buồn vô cùng.
Tôi nhớ có một lần, tôi vừa ngủ trưa thức dậy, nhưng tìm khắp nhà cũng không thấy anh đâu . Tôi bắt đầu hoảng, chạy ra ngoài sân, trượt chân té vài lần nhưng tôi vẫn không thấy anh, đến khi quần áo lấm lem, mệt mỏi thiếp đi trước sân .
– Em có sao không? Có sao không? – Tôi bị đánh thức vì tiếng anh Hai, vừa thấy anh thì tôi khóc ròng, tay vịn chặt lấy cổ anh.
– Anh Hai em sợ lắm – Tôi nước mắt giàn giụa .
– Anh về rồi đây, về rồi đây – Anh Hai bế tôi lên giường với mắt đỏ hoe
– Em đói lắm – Tôi vẫn chưa chịu nín.
Anh Hai pha sữa cho tôi uống đỡ trong khi chờ anh nấu cơm . Sau này tôi mới biết, hôm đó anh mãi mê đi chơi , cứ ngỡ chiều ba mẹ sẽ về chăm tôi, không ngờ hôm đó ba mẹ cũng phải về trễ , nên mọi việc mới ra nông nỗi.
Tôi rất ít khi ra khỏi nhà, lúc nào cũng chỉ ở cạnh anh Hai hoặc tự chơi một mình, thế nên ngày khai giảng lớp 1 là một cực hình với tôi.
– Con sẽ không đi học – tôi hét lên với ba mẹ
Tôi trốn trong phòng không chịu ra ngoài, ba mẹ có nói cách nào tôi cũng không muốn đi học, đối với tôi thế giới bên ngoài thật sự đáng sợ, tôi không muốn tiếp xúc với người lạ.
– Anh sẽ dắt em đi học, lúc về sẽ đón em. – Anh Hai dỗ tôi.
Trường rất gần nhà tôi, nên hai anh em cùng nhau đi bộ, con đường hằng ngày vẫn đi nay trở nên thật nặng nề.
Vào trường tôi luôn nép sau lưng anh Hai, lúc đến lớp thì mọi người đã sắp xếp xong chổ ngồi. Nhìn gương mặt xa lạ của những đứa cùng lớp và giáo viên càng làm tôi thêm rụt rè. Anh Hai nói gì đó với cô giáo rồi đưa tôi lại bàn đầu . Xong , anh Hai xoa đầu tôi rồi bước ra khỏi lớp. Bóng lưng anh Hai bước ra khỏi lớp trong mắt tôi bỗng nhòe đi, tôi mếu máo như muốn khóc thật to nhưng cố kiềm nén.
Đến lúc ra chơi , anh Hai lại bước vào lớp .
– Em muốn về nhà – Tôi nhăn nhó
– Học từ từ sẽ quen thôi, anh dẫn em đi mua bánh nhé – Anh Hai đáp
Anh Hai dẫn tôi đi vòng vòng trường, chỉ tôi nơi nào là tolet, nơi nào là cantin.
– Nè, uống nước đi – Anh Hai đưa cho tôi ly nước ngọt
Ra về, anh dắt tay tôi về nhà, luôn miệng hỏi tôi cảm thấy như thế nào , rồi bảo tôi hãy giao tiếp nhiều hơn với bạn bè.
Vote Điểm :12345