Thật
xin lỗi vì đã viết trên ý tưởng của bạn mình thấy cốt chuyện khá hay
nhưng lại bị bỏ mình đã đọc của bạn nhưng mình quyết định thay đổi 1 số
chi tiết trong truyện vì mình thấy của bạn nó không được hay( nhận xét
của bản thân minh) ~~~~~~~~~~~~~~ Có gì mọi người bỏ qua cho mình nha. -
Không...không phải vậy mà. Tại sao... Tại sao mọi người đối sử với con
như vậy? Tại sao chứ- một cô bé mái tóc màu xám khói đôi mắt tím đã đỏ
lên vì khóc quá nhiều - chát... Mày còn nói nữa sao mày thật không
biết xấu hổ mà. Tại sao tao lại có 1 đứa em ác độc như mày chứ - anh 2
nó tát nó và chửi nó - Em làm gì chứ? em không làm gì sai để mọi người đối sử với em như vậy cả - cô gào khóc chát... - một cái tát nữa dán xuống mặt cô bé bên khoé môi xuất hiện 1 vết máu -
mày con nói nữa hả ? Ai cho mày làm Thiên Nhi bị thương ? Mày có biết
nó là bảo bối của mọi người không. Mày thật đáng chết mà đến chị gái mày
mà mày cũng có thể như vậy sao...- anh 3 nó tiếp tục chữi nó Bị
thương? Nó làm Thiên Nhi bị thương sao lúc nào sao nó không biết- nó
ngôi trên nên nhà lạnh lẽo nghe những lời mắng chữi của mọi người nhẹ
nhàng mĩn cười rồi từ từ nó đứng lên đưa đôi mắt đỏ ngầu nhìn mọi người -
Cái người im đi. Cái người thì biết gì chứ các người chỉ nghe cô ta mà
có bao giờ nghe tôi nói chưa? Hay chỉ nghe chị ta rồi trách phạt tôi?
Tôi là gì là gì của các người hả? CHÁT... Mày cút khỏi đây ngay cho
tao cút- tiếng mẹ nó hét lên - Nó lại 1 lần nữa ngã xuống đất. Đưa đôi
mắt nhìn người vừa đánh mình thì ra là mẹ sao? Nó mĩn cười và cố gắng
đứng lên chỉ thẳng tay vào mặt tất cả - CÁC NGƯỜI CHỜ ĐÓ HOÀNG THIÊN
BĂNG TÔI KHÔNG QUÊN NHỮNG GÌ CÁC NGƯỜI GÂY RA ĐÂU NHỮNG GÌ CÁC NGƯỜI GÂY
RA TÔI SẼ BẮT CÁCH NGƯỜI PHẢI TRẢ GIÁ GẤP TRĂM GẤP NGÀN LẦN - nó nói
xong liền cắm đầu ra khỏi ngôi nhà khỏi nơi mà đầy đau thương đo. Lan
thang trên đường bây giờ người ta thấy 1 con bé tầm 7,8 tuổi trên người
mặc 1 chiếc váy màu hồng rất dễ thương đang ngồi trên chiếc ghế đa. Từ
từ nó ngất đi nhưng không ai quan tâm nó cả rồi 1 chiếc xe ôtô dừng lại
và bế nó lên xe. 3 ngày sau...