Chương 1: Lần đầu gặp mặt! Oan gia ngõ hẹp
Nào chung ta cùng cạn ly! Dương Dương chúc mừng con thi đỗ đại học – Con cảm ơn bố mẹ! Cạn ly nào!
Xin
chào! Tôi là Trần Dương Dương. Là một thằng con trai nhút nhát nhưng
lại thích cái gì đó rùng rợn, mao hiểm. Ghét đọc sách, ghét học, ghét sự
ồn ào náo nhiệt. Thích sự tự do, sống đơn độc, yên lặng va thường ngồi
một mình trong góc tối nghe nhạc. Tuy tôi không cao to, không phải soái
ca, không thân hình sáu mũi nhưng cũng có khối cô em xinh đẹp, lady theo
đuổi. Tôi đã hoàn thành xong con đường học vấn cấp 3( nó cực kì buồn
tẻ) rồi bước vào đại học ( là giai đoạn thay đổi cuộc đời tôi một cách
nhanh tới chóng mặt). Tôi đã thi vào nghành công an hình sự, một nghành
mà tôi chán ghét (nhưng thật ra cũng thú vị vì được xem phim khinh dị
miễn phí). Cái nghành này chính vì bị ép buộc cha chuyền con nối của ba
tôi mà tôi phải theo.
Hôm nay gia đình tôi tổ chức một bữa tiệc nho
nhỏ để chúc mừng tôi lần đầu tiên lâm trận vào con đường đại học. Sau
bữa tiệc tưng bưng, náo nhiệt; khách khứa về hết thì gia đình tôi làm
tăng 2 tới tận khuya mới bắt đầu đi ngủ.
Sáng ngày 26 tháng 8 năm
2013( một ngày trọng đại ), tiếng đồng hồ kêu lên liên tục, đầu tôi vẫn
còn đau nhức vì tối hôm qua uống hơi nhiều rượu. Tôi bực bội lê tay phải
tìm nút tắt nguồn báo thức còn tay trái lấy gối trùm lên đầu ngủ tiếp.
Một lần, 2 lần, rồi tới lần thứ 3 tiếng đồng hồ vang lên nhưng nó không
phải là tiếng "tít tít ....” của hai lần trước nữa mà là một tiếng khủng
khiếp "Dương Dương ....!!!! Mày có chịu dậy chưa hay muốn hít đất 200
cái đây!!!!!!”( Đó LÀ TIẾNG CỦA BA TÔI LÚC NÓNG GIẬN KHI TÔI KHÔNG CHỊU
DẬY KHI NGỦ NƯỚNG, MẸ TÔI ĐÃ GHI ÂM LẠI CHO TÔI LÀM BÁO THỨC CHO TRƯỜNG
HỢP KHẨN CẤP). Vừa nghe xong tôi bật dậy như một cái lỗ bị tác dụng một
lực cực mạnh hô to " THƯA XẾP CON ĐÃ DẬY KHÔNG CẦN HÍT ĐẤT!”. Lúc tỉnh
dậy mới nhớ đấy tiếng đồng hồ rồi nhìn tờ lịch ngày 26 hoảng hốt nhìn
sang đồng hồ 7 giờ 30 phút chỉ còn lại một tiếng để đến trường. Tôi bừng
tỉnh như chưa bao giờ tỉnh nhanh như vậy; vội vàng nhét quần áo đủ mặc
cho cả tuần( vì tới chủ nhật là được về nhà rồi), lại chạy vào phòng tắm
xúc miệng, cạo râu, thay bộ quần áo đồng phục được phát mấy hôm trước
vào. Kéo vali sang phòng ba mẹ gõ cửa nhờ ba mẹ chở đi học ( vì ba mẹ sợ
đi xe máy không an toàn nên không cho đi xe máy nên cũng bắt buộc nghe
theo)
-Ba chở con tới trường đi!
Ba tôi cũng mệt mỏi vì việc hôm qua cũng lười dậy, kêu lên một cách lười biếng:
-Ba hôm qua uống nhiều hơi mệt con tự chạy bộ tới trường đi!!( giọng điệu mệt mỏi)
Nghe
vậy tôi càng thảm thiết van xin: " Thôi mà ba chở con đi học đi! Con
sắp muộn học rồi ba!” những lời van xin như không lọt lỗ tai của ba tôi,
ba tôi lại thản nhiên đáp lại "kệ ku! Ba ngủ! Cái tội dậy muộn!”
Tôi
bực bội đấm mạnh vào cửa phòng ba tôi một cái thật mạnh ( thực ra thì
rất là đau tay ! hixhix), suy nghĩ một lúc bây giờ 8 giờ nếu không đi
nhanh sẽ không kịp giờ phải chạy nhanh thôi ( vì nhà tôi cũng gần
trường, đi xe máy mất 15 phút còn chạy bộ chắc khoảng 20 đến 25 phút).
Tôi chạy ra cửa cố gắng phóng thật nhanh tới trường
Trên đường chạy
,tôi thấy mình thật khổ, có ai đời đi tới trường lần đầu phải chạy như
một thằng điên vì sợ muộn học và cũng sợ mất mặt như tôi không ? càng
nghĩ càng phải chạy nhanh phải thần tốc..thần tốc hơn nữa ...bỗng nhiên "
bộp!!!” tôi ngã lăn xuống đất, bên cạnh là một chàng trai cũng ngã như
tôi nhưng theo sự tình bây giờ thì không được chậm trễ vì vậy tôi xếp
lại đồ trong vali và chạy tiếp tục chỉ vội nói được một câu "xin lỗi tôi
có việc bận phải đi nhanh”
Bước vào dãy phòng học nhìn các tấm bảng
tên lớp cuối cùng cũng thấy " CA_301” chính là lớp của mình, tôi bước
rón rén xem có giáo viên hay chưa? Nép ngoài cánh cửa ngó vào " không
có!!!”. Tôi vui sướng đi vào hô to cực thoải mái "hú! Kịp giờ rồiiii
!!!”. bỗng nhiên cả lớp nhìn tôi làm tôi lạnh cả người, tôi giơ tay ngại
ngùng tỏ vẻ xin lỗi. Sau vài phút thì ai làm việc người nấy, còn tôi
tìm một chỗ trống cuối lớp rồi ngồi xuống. Ngồi được vài phút thì một
tiếng chuông vang lên. Một dáng người cao ráo bước vào lớp học. Là một
khuôn mật cực kì soái ca, một mái tóc đen láy chải chuốt đang hoàng
không cần dùng keo mà tóc vẫn hơi dưng lên rất men ly, nhìn toàn bộ thì
dáng vẻ cực chuẩn rất phù hợp với bộ quần áo công an ma anh ta đang mặc.
Ở dưới lớp bọn nữ sinh nói cười ồn ào khinh khủng .
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Co Ngay Toi Dim Anh Ong Thay Cong An Đang Ghet ~ Có Ngày Tôi Dìm Anh! Ông Thầy Công An Đáng Ghét! - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/56-10727-1#ixzz4CZnimD00
Vote Điểm :12345