.....................,!!!!!!!!!!!!!!! Reng reng !!! Reng reng !!!! (Đồng hồ kêu lên ) Ư...ư..(nó vươn vai mắt nhắm mắt mở ngồi dậy với cái đồng hồ tắt chuông đi) - ôi đã 6h sáng rồi sao ( nó tự nói với mình ) - sao sáng nhanh vậy nhỉ mình nhớ là mình chỉ vừa mới ngủ thôi mà ( nó than thở vì hôm qua phải ôn bài tập muộn mới ngủ ) -(
hơi , nó thở dài) dậy thôi , vì tương lai là 1 bác sĩ mình sẽ cố ! ( nó
hành động nắm tay dơ cao để tự an ủi và động viên mình rồi sau đó đi
nhanh vào nhà tắm làm vs cá nhân , khoảng trừng 20p ) - con yêu xuống ăn sáng đi rồi còn đi học kẻo muộn ( bố nó ) - vâng thưa bố ( nó cười ) - ăn từ từ ( bố nói ) - con ăn nó rồi , thôi chào bố con đi học đây ! ( nó chạy nhanh ra dắt con ngựa sắt rồi lên đường ) - chúc con yêu học tốt nhé ( bố với nói theo khi nó ra khỏi nhà rồi ) - ok bố , con đi nhé !! .......................... -[
nó _tên trương Vy Vy , 17 tuổi , học lớp 12 a 9 lớp chuyên văn hoá , nó
học cũng tạm ổn nhưng hơi lười . Nó là đứa có chút nghịch ngợm ngây thơ
vô tư trong sáng , nó có ưu điểm là hát , sở thích là ngủ . Sở chường
là ngủ sở đoảng cũng là ngủ quá nhiều kk . Từ khi vào ngôi trường nay nó
đã phải giảm bớt chế độ ngủ đi rất nhiều vì là phải học để phấn đấu cho
tương lai làm 1 bác sĩ khoa tim mạch bởi thế nó đã tự hứa với mình rằng
hì sinh cái nhỏ để làm cái lớn . Gia đình nó chỉ có bố và nó mẹ đã mất
vì bệnh tim khi nó còn mới học cấp 2 , bố là ng chăm sóc nó yêu thương
nó và đôi khi phải giống như một người phụ nữ chăm đứa con gái của mình
bố là tất cả của nó khi mẹ rời xa nó yêu bố cũng rất yêu mẹ , mẹ nó ra
đi vì bệnh tim bởi vậy nó đã quyết tâm sau này phải học giỏi còn trở
thành bác sĩ khoa tim mạch để giúp những người có bệnh như mẹ nó sẽ
không chết tuy là suy nghĩ trẻ con nhưng nó vẫn mong sau này nó làm được
điều nó muốn ] - trên đường đạp xe tới trường , trường nó học cách nhà khoảng chừng vài cây số đạp xe mất khoảng 10p là đến nơi . - nó vừa đi vừa hát để giúp đầu óc thư thái cơ thể sảng khoái khi tới trường học bài sẽ thoải mái . - này nhóc ! - nó quay sang cái tiếng gọi đó , tên đó gọi nó đấy mặt nó nhăn lại ngừng hát nói : - cậu thích chết hay sao mà dám gọi tôi là nhóc! ( nó lườm tên đấy mặt nhăn nhó nói ) - ka ka cậu có nhớn được đâu mà chẳng gọi là nhóc ( cười to ) (
bởi vì nó mãi cũng k cao lên được năm nay lớp 12 nhưng chiều cao chỉ
như học sinh lớp 9 thôi 1,55m nặng 45 kí nó chỉ lùn lùn vậy chứ nhìn mặt
cũng xinh xắn lắm mặt khá to mặt tròn phính phính kèm thêm môi đỏ chúm
chím cùng nước da khá trắng nên lúc nào cũng nhìn như trẻ con ấy vì vậy
cái tên bạn đó luôn gọi nó là nhóc ) - không gọi là nhóc vậy tôi gọi cậu là tí nhé ka ka ( tên bạn cười như đười ươi thoát chết ) - cậu !!! ( nó tức , lườm cháy áo ) - hì giận sao ?? ( cậu ta hỏi khi thấy mặt nó nhăn nhó sị ra ) - ai hơi đâu mà giận tên dở hơi nhà cậu ! - dở hơi mà đẹp trai như tôi sao !!! ( tự sướng quá ấy mà ) - đẹp trai ! Ẹo ẹo buồn nôn . - này cậu k biết mấy đứa con gái lớp mình viết thư tỏ tình với tôi sao ! - chắc mấy đứa đấy dở hơi giống cậu nó mới thích cái mặt xây xa như cậu - nè tôi mà xấu thì trên đời k có ai dám đẹp hơn đây ! ( cậu ta cười khúc khích tự hào ) - hơi hơi ( nó chép cái miệng lắc lắc cái đầu nhìn cậu ta k từ nào diễn tả nổi ) - cậu ta nhìn nó cười rồi cùng nhau đạp xe tới trường ! -[cậu
bạn_tên Dương Quốc Ân -17t học cùng lớp nó , hai đứa là bạn học cùng
nhau từ thời mẫu giáo nhà cậu ta cách nhà nó không xa chơi với nhau khá
thân nhưng hay chọc ghẹo nhau . Quốc Ân sinh ra trong một ngôi nhà k mấy
hạnh phúc bố thì cờ bạc mẹ bỏ đi thường người khác Từ khi học cấp 2 Gia
đình tan vỡ Ân không sồng với ba và cũng k sống với mẹ cậu ở với bà nội
bà nuôi Ân dạy dỗ Ân nên đối với Ân trên thế giới này chỉ có bà nội là
người thân duy nhất . ) - hai người kia đợi tôi với ( ...) - nó cười tươi . - hê lu ( người bạn đó nói với nó và Ân ) - cậu dùng tiếng địa phương nào đấy ( Ân nói cậu ta luôn là người thích ghẹo ) - tiếng địa phường gì kệ tôi ( vênh mặt nói ) - bó tay ( Ân nói và cười ) - hôm qua tớ học tận 2h sáng hôm nay buồn ngủ chết mất ( người bạn đó nói) - nó cười và nói : tớ cũng vậy nè ( rồi hai đứa nhìn nhau cười ) - hai cậu tính làm trái đất hủy diệt sao ? ( Ân nói ) - gì chứ ( nó ) -
thì tôi chưa bao giờ thấy hai cậu học đêm mà nhất là hai cậu lại ham
ngủ như heo ấy , sợ rằng hai cậu làm trái đất có biến !!!( cười to ) - cái gì !!! ( hai đứa cùng đồng thanh , rồi nó đấm cho Ân 1 cái thật đau) - au !!! cậu tính giết tôi đấy hả ? ( Ân xoa cái tay vừa bị nó đấm ) - cho cậu chết , dám nói bọn tôi là heo . ( người bạn đó nói hai đứa nhìn nhau cười sung sướng ) - thì hai cậu là heo thật còn gì ( Ân cố tính chêu ) - gì !!!!!!!! ( hai đứa cùng đồng thanh cùng dơ nấm đấm lên ) - ấy ấy tôi đùa ( Ân xin hàng ) - mấy đứa vui vẻ cười nói cùng nhau vào trường ! -[
người bạn _ tên Trần Mỹ Duyên -17t cùng lớp nó và Ân là một cố gái có
tính cách khá đầu gấu nhưng đôi khi cũng nhõng nhẽo trẻ con khá xinh xắn
Ân nó và Duyên là Bạn thân với nhau khi học cấp 3 Duyên khác với nó gia
cảnh nhà cô bé khá giả hơn thường đi học bằng xe ô tô nhà bố mẹ đều làm
kinh doanh . ] - tại lớp học: - nó ngồi cùng bàn với Duyên . - ui chào !! Tớ hẵn buồn ngủ nè ( duyên nói với nó khi hai đứa đã vào lớp ngồi) - này cậu k cần phải chăm chỉ quá thế đâu kẻo mà ngất thì mất hết chữ ( Ân nói vừa cười) - tên này ( Duyên quay lại dơ tay doạ đấm , Ân ngồi dưới nó và duyên ) - nó cười vì hai đứa bạn mình suốt ngày như chó mèo chỉ trực cắn đuôi nhau - Xin chào !!! ( đây là Tùng Lâm cũng là một người bạn chơi thân với bà đứa ngồi cùng với Ân ) - có gì cho tui ăn sao ? ( Duyên) - cậu đúng là càng ngày càng giống heo rồi đấy ( Lâm nói , câu nói của Lâm làm Ân sung sướng hai thằng cười phá như phá nhà ) -
được lắm hai tên chết tiệt này , rồi Duyên cầm quyển sách đánh cho mỗi
tên mấy phát nó ngồi bên cạnh cười khúc khích . Ngày nào cũng thế cứ k
gặp thì thôi chứ gặp là phá nhau như thế đó . - 7h đúng một hồi chuông reo lên báo hiệu đã tới giờ lên lớp . - trật tự nào các bạn .( giọng của bạn lớp trưởng khi nghe thấy tiếng chuông ) -
vậy là sự ôn ào chấm hết , thay vào đó là tiếng sách vở loạt soạt chuẩn
bị cho tiết hóc đầu tiền . 5p sau cô giáo chủ nhiệm lớp bước vào : - cả lớp đứng . Chúng em chào cô !! ( lớp trưởng hô cả lớp đều đứng lên và chào cô giáo) - được rồi các em ngồi xuống đi . - các e đã chuẩn bị bài chưa nào ? ( cô nói với giọng nói nhẹ nhàng ấm áp) - dạ rồi ạ ( cả lớp đồng thanh) - rất tốt ! Nhưng trước khi kiểm tra bài cũ cô có một Thoòng báo cho lớp chúng ta . - nói tới vậy là lớp nhốn nháo lên ngay - lại vấn đề học chứ gì nữa ( duyên nói với nó) - ừm tớ cũng nghĩ vậy( nó nói ) - gì nhỉ ( lâm hỏi Ân ) - chịu thôi tôi k quan tâm mấy . ( ân trả lời ) - nào nào trật tự ! ( cô nói ) - hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm 1 bạn mới . - nghe thấy vậy cả lớp lại ồ lên - êu êu k biết gái hay trai ta ( duyên nói ) - nó hếch vai cười - ai cũng tò mò k biết trai hay gái xinh k đẹp k thế là cứ nhốn nháo hết cả lên - thôi nào cả lớp trật tự đi để cô còn mời bạn vào . E vào đi ! - ooaaaaaa !!!!! ( đây là tiếng đồng thanh của tất cả con gái trong lớp vì sự ngỡ ngành trước vẽ đẹp ấy ) - k ngoại trừ nó và duyên . Nó thì chừng mắt to hết cỡ còn duyên suýt xoa bởi vẽ đẹp mê người ấy . -
thôi xong quả này ngôi vị soái ca của cậu bị đoạt rồi ! ( lâm nói với
Ân . Ân k nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào cậu bạn mới đó ) - nào lớp ta trật tự đi để cô giới thiệu ! -giới thiệu với cả lớp đây là bạn mới của lớp chúng ta Vương Hạo Minh , mới từ nước ngoài chuyển về ! - cả lớp vỗ tay dầm dầm nó thì k vỗ chỉ nhìn thôi -
[ Vương Hạo Minh -17t con nhà giàu , bố là người gốc Anh mẹ là người
Việt Nam . Hạo minh sống bên Anh từ nhỏ chỉ thỉnh thoảng về Việt nam
thăm ông và ngoại nhưng do bà ngoại sức khỏe yếu k ai chăm sóc ,mẹ và
Hạo minh phải về Việt nam để chăm sóc bà ngoại . Hạo minh một hót boy
luôn phải nói là đẹp tuyệt trần ka ka cao 1,79m chiều cao quá đẹp nước
da trắng hồng hài khuôn mặt khá ái thành tích học thì quá sao siêu à
siêu sao hì, nhưng khi được trọn lớp học Hạo minh lại trọn lớp chuyên
văn hoá cũng chẳng biết vì sao có thể ở đây có sự sắp đập hết rồi !!!!!
Nhưng không ai có thể hay biết cả . - e hãy tự chọn chỗ ngồi nhé . -
vâng ! Gần cuối dãy có hai bàn chống chỉ có một bạn ngồi Minh ngồi bàn
chống đối diện với bàn nó bên kia khi Minh bước xuống tất cả các ánh mắt
vẫn luôn dõi theo minh bởi sự mê hồn của minh là các bạn gái vẫn chưa
thoát ra dc . - Minh ngồi xuống bàn và lấy sách vở ra - đẹp !
Thật sự cậu đã bị mất hết khi cậu ta xuất hiện ( lâm nói với ân chỉ là
đùa nhưng k hiểu sao ân đã thấy ghét ngay khi nhìn rồi k chỉ vì cậu ta
đẹp hơn đâu mà có thể thần giao giác quan mách bảo cậu ta sẽ là địch của
Ân ) - rồi sau một hồi sĩ mê cả lớp quay trở lại học nhưng k quên thỉnh thoảng liếc Minh trộm . - ôi sao trên đời lại có thứ con trai đâu mà đẹp kinh khủng khiếp tới vậy ( duyên nói mắt dán chặt vào Minh ) - nó nghe duyên nói cũng quay sang nhìn cậu bạn Hạo minh đó nó nghĩ bụng cậu ấy thật lịch lãm rồi mỉm cười một mình . - đúng là con gái có mới nới cũ thấy trai đẹp là quên luôn hai thằng này ( Lâm nói nó và duyên ) -đương nhiên ( duyên ) - mê trai bấp chập ( chép miệng lâm nói ) - người ta đẹp người ta có quyền còn hai cậu xấu có cho không cũng chẳng ai nhìn ( cười duyên nói ) - cậu ( lâm) - ân từ khi minh có mặt dường như cảm thấy có gì đó k hay lên chỉ im lặng thôi - rồi một ngay học hành vất cả qua đi tiếng chuông báo hiệu tan học vâng lên mọi người thu dọn cặp sách vào để ra về . - các câu có đi ăn gà dán k ? ( lâm hỏi ) - được đó đi luôn ( duyên nói rồi 4 đứa cùng đi ) - ra khổ cổng trường trên đường đi : - này các cậu thấy bạn mới thế nào ? ( duyên hỏi) - thế nào là thế nào ? ( ân) - cậu ấy tuy đẹp nhưng có vẻ kiều kì quá thì phải ? ( duyên) - ng ta là ng nước ngoài chuyển về lại con nhà giàu đương nhiên phải khác rồi ( lâm nói) - tớ nghĩ chắc mới vào chưa quen ai thì cậu ấy mới như vậy thôi (nó)
- các cậu có tính đi ăn không mà cứ Lề mề bàn tán về cậu ta làm gì .( ân)