NHỮNG THẰNG CẢNH SÁT YẾU ĐUỐI
Sáng Tác: C.Tân – KCT – CAND
Xin
lỗi các bạn vì thời gian qua hầu như tôi phải bỏ luôn truyện, phần vì
công việc không cho phép tôi viêt liên tục và máy tính tôi bị mất cắp
nên hầu như tất cả bản thảo đã ra đi theo bọn nó, môt phần là vì...những
lúc nhớ về một chuyện gì đó đã qua như đau thêm nhiều lần, cám ơn các
bạn đã không bỏ tôi trong suốt thời gian vừa qua, có thể sẽ mất một thời
gian để tôi có thể cho ra những tập cuối cùng của truyện. Mong các bạn
sẽ thích, cám ơn các bạn nhiều lắm! Chương 1: (Tôi
mất bản gốc rồi nên tôi cũng chẳng biết mình đang viết đến Chapter thứ
bao nhiêu, nên các bạn thông cảm, chỉ còn một phần tệp tin tôi khôi phục
lại được từ USB nên chắc tôi sẽ đánh số lại từ đầu.)
Sáng tôi
lên cơ quan, rút điếu thuốc ra châm rồi nhìn qua cửa sổ mưa tầm tã. Hình
bóng thằng Trung vẫn còn đâu đây, còn ngồi trực trong cái chốt ngoài
cổng và lâu lâu lại dòm lên phía tôi cười.
- "Nhìn gì vậy mậy” – Thằng Khánh nói.
- "Mưa lớn quá”
- "Thằng Cường đi làm lại chưa, ngày phép nó tao ghi khống giờ không ghi được nữa đâu, anh em phân bì” – Thằng Khánh nói.
- "Mày chờ tao chút”
Tôi nhấn số gọi cho thằng Cường, mong nó bớt bịnh chứ nó công an mà như mấy đứa đàn bà, nay bệnh, mai bệnh, thì thôi rồi.:
- "Đỡ chưa em?” – Tôi nói
- "Bớt rồi sếp Phong, hôm nay em đi làm luôn” – Thằng Cường nói.
- "Coi nghĩ ngơi đi, đầu giờ chiều em hả lên cơ quan”
- "Thôi em đi luôn, nhà quài em chán quá” – Thằng Cường nói.
- "Ừ mày vô thì lên gặp tao”
- "Dạ anh Phong” – Thằng Cường nói.
Thằng Khánh đứng đó lâu rồi, tôi cũng chẳng muốn nói gì với nó mà cứ
nhìn ngoài trời, mưa đầu mùa lạnh với dai dẳng, thằng Khánh nó chạy xe
đi làm ướt cả bộ cảnh phục, nhìn tướng nó cũng ngon lắm, chỉ mới 30 tuổi
đầu mà nó chững chạc và rất đẹp trai. Nhiều khi nhìn nó phải nói rất có
nét hấp dẫn, đúng chuẩn con nhà giàu, đẹp trai và phong độ nó thu hút
bánh bèo khá nhiều, nhưng ai biết được mạnh vậy thôi chứ chỉ yêu đực
thôi. Tôi nghĩ rồi cười một mình, thằng chó Khánh khôn lắm. Nó nhìn là
biết ngay tôi đang muốn nghĩ gì, nó liền lấy tay che con cu nó lại rồi
quay qua dòm tôi nói.:
- "Gì vậy, tính bú cu tao hả” – Thằng Khánh nói.
- "Bây giờ luôn được không?” – Tôi nói
Thằng Khánh nó gãy gãy đầu, quay qua dòm tôi.:
- "Thôi kỳ lắm ba ơi, trưa chiều gì đi”
Tôi mắc cười thằng này lắm, nhiều khi nó dữ lên nhìn mặt nó y hệt mấy
đứa côn đồ vậy mà tới lúc nó bị tôi chọc lại không nhận ra là nó đang bị
tôi chọc. Bởi vậy có đôi khi con người quá tin vào ai đó là không tốt,
nhưng nếu không tin thì tình bạn nhiều lúc cũng sẽ tan rã nhanh chóng,
tôi dụi điếu thuốc xuống gạt tàn, đồng hồ chỉ nhỉnh qua mốc 6 giờ cơ
quan vắng không có ai, chỉ có thằng lính canh và vài đứa khác đứng tụm
lại nói chuyện và uống cà phê sáng.:
- "Cu mày cứ để mày tự bú đi, tao không có nứng cặt ẩu như mày” – Tôi nói
Nó hơi quê quê nên quay qua dòm chỗ khác, cái tính hài hước thường ngày
của nó từ sau khi chuyện thằng Trung ập đến đã không còn nữa rồi, tôi
cũng vậy, buồn lắm, anh em cùng nhau ăn nhậu, cùng nhau tâm sự, đôi khi
chỉ có tôi và nó một mình thui thủi rong ruổi, cũng chẳng có gì vui vẻ
với nhau nhưng khi nó "đi” rồi tôi cảm thấy nhớ nó quá.:
- "Đi cà phê Khánh ơi, giờ còn sớm quá” – Tôi nói
- "Ra quán đầu đường đi” – Thằng Khánh nói
Tôi với nó đi ra vừa ngồi xuống định kêu ly cà phê thì có đứa vỗ vai
tôi. Tôi quay lại thì thấy thằng cu Cường ngồi nhe răng ra cười, thấy
mặt mày nó đỡ hơn trước nên tôi cũng rất mừng, một phần vì thằng Cường
đã đỡ, phần vì có thêm đứa trên cơ quan để hủ hỷ đỡ chán.:
- "Tao kêu chiều hả đi sao mày không nghe” – Tôi nói
- "Mày thấy nó khỏe rồi mà cho nó ở nhà quài nó chán chết mẹ” – Thằng Khánh nói.
- "Đi làm thì ráng làm, còn chuyện sức khỏe thì tao không có giữ cho mày được, mày ráng giữ mà sống”- Tôi nói.
Tôi thừa biết ý thằng Khánh muốn chạy tội cho thằng Cường và cũng vì nó
muốn thằng Cường đi làm để có cái mà phấn đấu trả khoản nợ vay ngân
hàng, nhìn thằng Cường khỏe lên hẳn, nó bị đánh bầm trên cổ vẫn còn lằn
sưng chưa bớt nên tôi nhìn nó mà đau lòng quá, thà để tôi bị đánh chứ
anh em tôi bị đánh tôi không chịu được, tôi châm điếu thuốc, thằng Cường
nó nói.:
- "Nhìn anh Phong rầu quá he anh Khánh” – Thằng Cường nói.
- "Tại sáng nó chưa đi được nên còn ứ động lại” - Thằng Khánh nói.
Lúc đó tôi mắc cười quá nên sặc ly nước lên lỗ mũi ho tưởng chết. Có
hai đứa nó tâm trạng tôi cũng đỡ hơn là cứ vùi đầu vào cái sự nuối tiếc
mà chắc chắn không dứt ra được.:
- "Mày đi làm lại rồi thì ráng nhe Cường, anh Khánh không có giúp em quài được đâu” – Tôi nói.
- "Em suy nghĩ mấy bữa nay rồi, lương lính quèn của em dù em có cày
cũng không thể trả anh mớ tiền đó nhanh được...”- Thằng Cường nói
Chưa để thằng Cường nói hết câu thằng Khánh nó ngăn lại ngay.:
- "Anh cho em mượn chứ không phải cho không em, chỗ anh em mình, anh
giúp em để em đỡ khó khăn, mày đừng có gánh lên lưng mày quài, đứt gánh
rồi anh em muốn cứu mày cũng không có cách đâu nhe Cường” – Thằng Khánh
nói.
- "Ừ thì lãi thằng chó Khánh không lấy mày cứ đưa tao, cũng có tiền ăn sáng uống cà phê” – Tôi nói.
Tôi thừa biết là thằng Khánh nói vậy để điểm mặt thằng Cường là nó liệu
hồn đừng có làm bừa. Mặt thằng Cường lúc này rủ xuống thấy rõ, thằng
này nó sống nội tâm lắm, nên nhiều khi nó cũng suy nghĩ lung tung rồi
đánh liều làm đại nên tôi cũng không biết đường đâu mà lần nó suy nghĩ
gì, chỉ biết là lúc này gánh trên người một đống tiền vay cũng ngán lắm.
Nhắc đi nhắc lại quài thấy nó không vui nên tôi thôi cũng không nhắc
nữa.:
- "Mày nói xàm quài chút nó khóc giờ” – Tôi nói
Thằng Khánh cười rồi vỗ vai thằng Cường.:
- "Anh chỉ nói vậy thôi, em đừng suy nghĩ nhiều, có chút nào trả anh
chút đó cũng đỡ, không thì cứ dẫn tao đi nhậu trừ bù cũng được” – Thằng
Khánh nói.
- "Tiền thì em không có liền chứ nhậu nhẹt hú em là có mồi ngay” – Thằng Cường nói.
Ly cà phê tan hết đá, mới đó mà đã một tiếng rồi, tôi bỏ lên phòng làm việc, thằng Khánh và thằng Cường ai cũng vào chỗ đó.
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Nhung
Thang Canh Sat Yeu Duoi (Nhung Thang Ngay Dang Do) ~ Những Thằng Cảnh
Sát Yếu Đuối (Những Tháng Ngày Dang Dở) - Truyện Thế Giới Thứ 3 - Truyện
Gay Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/52-2614-1#ixzz3V2dmU47o
Vote Điểm :12345