Tình Nan Tự Cấm
Đông Ly Hạ
Thể
loại: hiện đại, biến thái cường công, mỹ nhân thụ, cao H, cường thủ hào
đoạt, SM. Khống chế dục rất mạnh si hán công X bị chơi phá hư mỹ nhân
thụ.
Biên tập: Tử Đằng (Pumbaa cũng là con này)
Tóm tắt: nhân viên bị thằng sếp biến thái bệnh hoạn rape, phát hiện ra iu nhau , kết thúc HE.
Truyện nội dung ít, toàn H, có giả nữ, có SM, khụ khụ. Nhưng mà nội dung đúng motip tui khoái nên tui mần, từ ngữ cũng dễ chém
Chương 1: Trong hẻm sâu (p1)
Ngày hôm đó cũng như bình thường, Bạch Tĩnh Thừa tăng ca đến tận 10h
khuya mới về nhà. Cậu thuê phòng cách công ty không xa lắm, đi bộ chỉ
cần 10 phút, nhưng mà chỗ ở không được tốt lắm, đều là phòng cũ, hẻm nhỏ
lại âm u, đến một cái đèn đường cũng không có. Đêm đến đưa tay không
thấy được năm ngón, kế bên cũng không có ai qua lại, vừa tối lại im
lặng, không khí ghê rợn như trong phim kinh dị.
Bạch Tĩnh Thừa
bật đèn pin trên điện thoại di động, theo thói quen đi trong con hẻm.
Đường này cậu đi qua cả trăm lân rồi, có thể sờ tới sờ lui cũng ra ngoài
đường được. Nhưng mà tối hôm nay không biết tại sao, tinh thần cậu
không ổn, mắt trái từ nãy đến giờ đều giật không ngừng.
Xung quanh thật yên tĩnh, yên tĩnh đến dọa người.
Ở
trong hẻm này đến một con mèo hoang chạy ngang còn không biết, trong
bóng đêm chỉ có thể nghe thấy bước chân của cậu cùng với tiếng hòn sỏi
nhỏ bị va vào.
Bạch Tĩnh Thừa nắm chặt di động quay đầu lại nhìn
nhìn, cậu có cảm giác dường như có người đang theo dõi mình, nên quay
đầu bước về, thật cẩn thận kiểm tra hẻm nhỏ một vòng, trước một cửa sắt
có vài thùng giấy lớn, chiếm hơn nửa đường đi, trừ cái này ra, cũng
không thấy người hay vật gì cả, cậu tự an ủi bản thân: "Có thể là trong
khoảng thời gian này áp lực công việc nhiều, nên có chút suy nhược thần
kinh, không có gì đâu không có gì đâu." Tự trấn an mình, ngoảnh đầu đi
ra.
Rẽ qua một chỗ ngoặt, Bạch Tĩnh Thừa nhìn cửa hàng tiện lợi
cách đó không xa vẫn còn buôn bán, tự nhiên nhẹ nhõm thở phào một cái,
tắt đèn pin, định bụng đi lại mua một lon cà phê nóng uống. Nhân viên
cửa hàng tiện lợi đội một cái mũ lưỡi trai, cúi đầu tính tiền, Bạch Tĩnh
Thừa không nhìn thấy được gương mặt người này, nhìn hình dáng có lẽ còn
trẻ, tuổi tác hẳn là ngang ngửa Bạch Tĩnh Thừa. Bạch Tĩnh Thừa mở ra
nắp cà phê, đun nóng lon cà phê tại quầy, trong lúc chờ cà phê nóng, cậu
bắt chuyện cùng với nhân viên cửa hàng.
"Anh là người mới làm hả? Tôi nhớ rõ lúc trước trực ban đêm ở đây là một nữ sinh viên". Bạch Tĩnh Thừa nói.
Mỗi ngày tan tầm cậu đều đi ngang cửa hàng tiện lợi này, cho nên thường xuyên đến đây mua đồ.
Nhân viên cửa hàng không phản ứng lại, vẫn cúi đầu như trước, cầm viết lên vở cái gì đó.
Bạch
Tĩnh Thừa nhìn chăm chăm nhân viên cửa hàng trong chốc lát, cà phê bốc
khói, cậu thổi thổi rồi mới bưng lon cà phê uống ực một cái.
Nhân
viên cửa hàng hơi ngẩng đầu, mà từ viền mũ lưỡi trai liếc mắt nhìn Bạch
Tĩnh Thừa một cái, phía sau là khuôn mặt thanh tú xuất sắc, làn da
trắng nõn, đôi môi đỏ mọng hơi mở ra, để ly cà phê bên cạnh.
Bạch
Tĩnh Thừa uống hết ly cà phê, vươn ra một chút đầu lưỡi liếm cà phê còn
dính tại trên môi. Nam nhân viên cửa hàng phát ra tiếng nuốt nước miếng
rất nhỏ, bàn tay nắm bút bi không tự chủ xiết lại, vạch lên quyển sổ.
Bạch
Tĩnh Thừa hướng nhân viên cửa hàng phất phất tay, nói một tiếng ngủ
ngon, bóp méo lon cà phê, ném vào thùng rác đẩy cửa bước ra ngoài.
Nam
nhân viên cửa hàng nấp sau mũ lưỡi trai nhìn bóng dáng thon gầy Bạch
Tĩnh Thừa cười cười, từ trong ngăn kéo quầy thu ngân lấy ra một cây dao
rọc giấy, vượt qua nữ nhân viên cửa hàng bị đánh hôn mê giấu ở bên chân,
đuổi theo Bạch Tĩnh Thừa.
Bạch Tĩnh Thừa không nghĩ tới sẽ gặp phải loại chuyện này.
Nam
nhân giống như bóng đêm, lặng yên không một tiếng động từ sau lưng bóp
chặt cổ cậu, đem cậu hướng về phía hẻm nhỏ sâu thẳm tối tăm kia, Bạch
Tĩnh Thừa nhất thời luống cuống, trừng mắt to, phát ra tiếng ê a cầu
cứu, hai tay đẩy cánh tay cường tráng của kẻ lạ, muốn giãy giua.
Một
chiếc xe taxi từ đường bên kia lướt qua, Bạch Tĩnh Thừa đột nhiên từ
đâu bộc phát ra từ vóc dáng không tương xứng thật mạnh suýt nữa thì
thoát được từ tay kẻ lạ mặt. Hắn rút ra dao rọc giấy, mũi dao để lên
thắt lưng Bạch Tĩnh Thừa, Bạch Tĩnh Thừa trong phút chốc đứng in, một cử
động nhỏ cũng không dám.
"Anh . . anh muốn làm gì?" Trong đầu Bạch Tĩnh Thừa hiện lên hai chữ, "Ăn cướp?"
Hắn cầm đao vỗ vỗ eo cậu, ý bảo cậu đừng hành động thiếu suy nghĩ, kéo Bạch Tĩnh Thừa vào hẻm sâu.
Bạch
Tĩnh Thừa bắt buộc mình tỉnh táo lại, định cùng tên cướp đàm phán.
Nhưng mà kẻ nọ thô lỗ đẩy cậu lên trên tường làm Bạch Tĩnh Thừa lạnh cả
sống lưng, nói chuyện muốn không nổi: "Anh, anh muốn bao nhiêu tiền? Tôi
trên người. . . Không. . . Không có, bao nhiêu, a ——! Tiền mặt. . ."
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Tình Nan Tự Cấm - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/37-16205-1#ixzz4tNhF4nqH
Vote Điểm :12345