»  
»  
22:26, 04/03/2016

Tôi Cần Cô
✿ Người Đăng: KyK

6.032 Lượt Xem 879 Bình Chọn Truyện Cùng Người Đăng


✿ Nội dung truyện Tôi Cần Cô

- Pies nè, ba mẹ định vào lớp 10 này sẽ cho con tự lập. Hiện tại thì ba mẹ có một người bạn ở Sài Gòn, cũng là người mới chuyển đưa nhà mà con sẽ ở về sau này

- Sao ba mẹ ko hỏi ý con trước, nếu con ko đồng ý thì sao?_Pies nhăn nhó, tỏ thái độ bực dọc

- Ba mẹ nói sao thì con cứ làm vậy, ko đc cãi lại, có nghe chưa?_Ông bà Nguyễn nói một cách dứt khoát để mặc cảm xúc của Pies

Giờ thì Pies chỉ biết gật đầu làm theo thôi, vì phận con nên đành chịu. Quay trở về phòng sau buổi ăn tối. Pies nghĩ đến nếu mình sống một mình thì sẽ như thế nào, chắc sẽ lại chán hơn đây. Nhìn xung quanh phòng mà từ nhỏ đã gắn bó…

Ba Pies là chủ tập đoàn sản xuất Beer, còn mẹ là một nhà báo có tiếng, họ đag sống ở Hà Nội. Còn Pies, đứa con gái duy nhất, học giỏi và một điều nữa là đẹp, cô ấy đẹp một phong cách mạnh mẽ, vẻ mặt hơi lạnh, tóc kiểu tomboy cá tính và đặc biệt là khó gần cho những đứa con trai và cả con gái đã bị Pies hút mất cả hồn, đôi khi còn đc coi là người "ko lịch sự” khi ko trả lời nhiều câu hỏi trong các cuộc đối thoại. Ko phải vì chảnh, chỉ tại con người ta khác lạ vậy thôi!.

Quay lại thời điểm của Pies… cô ấy ko hề quan tâm đến việc ở đâu với ai, vì từ nhỏ ba mẹ của Pies đã ko trực tiếp chăm sóc cô ấy, là con nhất nên buộc ba mẹ Pies phải tập dần cho con gái cái tính mạnh mẽ, tự bảo vệ mình. Pies cắm tai phone nghe ngay "Breathe-TaylorSwift”, bài hát mà Pies thích. Nhắm mắt lại trong bóng đêm bao phủ Pies như đang bay trong ko gian thật yên tĩnh, Pies thích vậy, thích mỗi khi đêm về ko gian thật bình yên, để mình có thể bay đến nhiều nơi mình muốn…

Sáng đó…

- Cô chủ xuống ăn cơm, bác Phong đang chờ dưới nhà đợi đưa cô vào Cty ông chủ_bà Tâm, người làm cho nhà Pies gõ nhẹ cửa

- Dzú xuống trước, con xuống liền.

Đây là lần đầu tiên Pies muốn đến Cty ba, chưa lần nào ba kêu mà Pies đồng ý. Chắc có lẽ về sau, một tháng nữa Pies nhập học ở nơi khác, xa ba mẹ nên muốn như vậy.

 

….1tháng sau…

 

…Keng, keng, kengggg….

6giờ…

Pies tỉnh giấc định gọi dzú… nhưng trực nghĩ lại. "giờ mình đang ở một mình, đang tự lập..”. Thật nhanh Pies thu xếp mền gối chuẩn bị đến trường ngày đầu tiên…

Tại THPT XXX,

Tùng, tùng, tùng…

Tất cả mọi người đều là tìm đc và vào lớp chỉ còn mình Pies là mới đến trường. Thường thì vào khoảng thời gian đó, các thầy cô trong trường sẽ xuống lớp của mình, do ko biết…Pies để xe xong, hối hả tìm lớp…Nên…

…Rzầmmm….

- Ui dzaaaa..

- Í, bạn cho tôi xin lỗi, nè bạn có sao ko?_Pies vừa nói vừa đỡ người đó và chiếc xe

- Đụng ngả xe người khác vậy mà hỏi sao à, ko thấy tay tôi bị trầy rồi sao_Nhăn nhó cả mặt nhưng vẫn nắm lấy cánh tay của Pies

- À thấy chứ, tôi đã xin lỗi rồi cơ mà_ Pies dựng xe xong, nắm lấy tay người đó phủi cát

- Đau, sao mạnh tay vậy, buông ra, ko cần, định làm gì tôi à_hất tay Pies ra và quay đi.

Pies đứng ngơ ra " người gì như con nít vậy, hở là la, ko biết lớp mấy mà ăn mặc áo dài màu mè thế này, chẳng lẽ trường này có phong cách mới” …Gạt ngang, Pies quay lại việc tìm lớp học của mình. Pies đứng trước phòng hiệu trưởng

- Thầy cho em hỏii…

- Em là Nguyễn Trần Hoàng đúng ko?_thầy hiệu trưởng

- Dạ, là em

- E tìm chưa đc lớp học à, đi theo thầy,…ba mẹ em có điện cho thầy nói em sẽ về trường năm nay,…_vừa đi, thầy HT vừa nói, nhưng Pies chỉ đi theo và ko nói gì, như vậy có đc gọi là thiếu lịch sự?

11T1…

- Cô Kers, đây là học trò mới chuyển trường về và sẽ là học sinh lớp này

- Hả???..._Cô Kers nhìn ra cửa há miệng, nhận ra đây là kẻ mới đụng phải cô

Cả lớp nhìn chầm chầm vào Pies "Người gì mà đẹp trai quá vậyy…”, sau đó là những cuộc bàn tán.

- À, ko sao, đồng phục chưa có kịp nên tuần này cô cứ cho e ấy như thế này_Thầy hiệu trưởng nhìn Pies, ko biết chuyện khi nảy nên nói vậy

- Òòò…_Cô Kers đứng yên ko nói gì nữa, "ko ngờ ngày đầu tiên đi dạy của mình phải bị nó đụng té đến trầy cả tay, bây giờ lại phải chủ nhiệm nó nữa chứ, đúng là ko may tí nào”

- À cô Kers, hết tiết này gặp thầy có chút việc, giờ thầy gởi Hoàng cho em_Thầy nói xong, quay sang Pies kéo tay vào lớp.

Từ nảy giờ Pies chỉ nhìn cô, chẳng ngạc nhiên gì mấy, cũng chẳng quan tâm… vì tính Pies là vậy

- Chào cô, em mới chuyểnn…

- Tôi biết, thầy HT vừa mới nói, cuối lớp còn một chổ, e cứ về chỗ_Cô Kers có vẻ còn giận chuyện đó

Pies nhìn cô, nhún vai, cười đá xéo rồi về chổ, đây là lần đầu có người khác dám xem thường đến vậy, người  mạnh mẽ đôi lúc cũng rơi nước mắt khi ko có người thân bên cạnh. Cô Kers nhìn thấy đc mắt Pies hơi đỏ nhưng "Thôi kệ, ai biểu đụng mình chi.”

Nhưng cô ko phải là người vì thù tư mà hỏng việc chung, nên kết quả học tập của nó tốt đến vậy.

- Lớp trưởng của chúng ta sẽ là Hoàng, cả lớp có đồng ý?

- Ôhhh….cô chọn bạn í là đúng rồi ạạ…_Tụi con gái trong lớp đồng thanh, vỗ bàn

- Hoàng? Em có ý kiến gì ko?

- Em ko có gì để nói_Cô Kers lại bị nó làm nóng giận lên, nhưng nghĩ lại thì Pies chỉ nói những gì mà nó nghĩ, cũng ko tổn hại gì đến mình, nên cô thôi tức.

Tiết học trôi qua...tại phòng hiệu trưởng

- Kers, Hoàng, người thầy đã xếp vào lớp e. Gia đình Hoàng chỉ có mình Hoàng, ba là chủ của một Cty sản xuất beer có uy tín, mẹ là nhà báo có tiếng. Vì ko đủ thời gian chăm sóc Hoàng nên ba mẹ muốn Hoàng phải tự lập sớm. Hoàng thì nghe nói là rất khác biệt, ít tiếp xúc với người khác, nói chuyện cũng lạnh lùng, nhưng tính tình ko xấu, nên em cũng đừng trách rồi ghét bỏ nó

- Thầy nói vậy, e biết rồi, sau này em sẽ quan tâm nó hơn

- Uhm, là con gái với nhau, em cũng mới về trường, tuổi tác thì e chỉ lớn hơn 6 tuổi thôi, có thể là làm chị của Hoàng thì tốt

- Thầy nói sao, nó là con gái?_cô to mắt nhìn thầy, ngạc nhiên

- Uhm, bề ngoài thì vậy thôi nhưng là con gái đấy. Thầy nói xong rồi, giờ em có thể trở lại lớp_thầy  nói xong, cười với cô.

- Dạạ…_cô ụm ừm đủ nghe

Quay trở lại lớp học vì đó là 4 tiết Anh nối nhau, suy nghĩ của cô bây giờ khác đi, cũng ko còn ghét Pies nữa. Nhìn Pies cô nghĩ "Trông cứ như con trai, cũng đẹp đấy chứ, nhưng sao nó lại khó gần đến vậy, mà ko, ko như thầy HT đã nói, lúc sáng nó còn đỡ mình, xin lỗi, rồi còn nắm tay mình xoa nữa, thật khó hiểu”

Hết giờ, đó là thời gian mọi người sẽ ở lại canteen để ăn trưa nếu nhà xa. Còn Pies, vẫn có xe máy, vẫn có thể về nhà ăn, nhưng ko biết đường xá ở đây như thế nào thì làm sao đi đc, chỉ biết từ nhà đến trường, từ trường về nhà thôi.

Tại nhà giữ xe…

- Thế này là thế nào, đường nào? …từ cổng rẽ sang trái, đi thẳng, thêm 300m..hướng phải..trái..bla bla…_Pies mở điện thoại, xem bản đồ

- Gì mà rẽ? muốn đi ăn đúng không?_Cô Kers cũng lại lấy xe

- Lại là cô à?

- Lại là lại sao? Tôi chỉ lại để lấy xe thôi_Pies ko quan tâm, vẫn đag tìm đường tới một quán ăn, Pies nhăn nhó, để tay ra phía sau ót vuốt tóc, ngữa cổ nhẹ về phía sau một cái. Thật sự đói, rất đói nên Pies định ở lại trường để ănn..

- Nè, ko biết đường phải ko? Theo cô, đưa em đi ăn, món ăn quán này cũng ko tệ_Cô kéo tay Pies lại. Pies vốn ko thích chổ đông người nên đi cùng cô chỉ có hai nên dù gì cũng đc. Với lại bụng nó đag đòi ăn lắm rồi

- Cám ơn cô vậy

- Nè, lên xe, cô chở

- Thôi, ko cần, cô chỉ đường e đi vậy là đc rồi, để em tự lái cho quen đường_Pies nói chuyện nhưng vẫn ko nhìn cô. Cô Kers nghĩ lại thầy HT đã nói nên cũng ko giận Pies làm gì.

Pies chạy theo cô. Chợt nhìn cô phía trước, " cô giáo chủ nhiệm mình đây sao, chẳng một chút chính chắn, tuy lớn tuổi hơn nhưng nhỏ hơn mình, chiều cao cũng vậy”. Nghĩ nhiêu đấy thôi đã là nhiều trong Pies cho một người khác rồi.

Quán ăn… "123 Yêu Nhau”

- E ngồi đi, tầng dưới ko có máy lạnh, quán kiểu Nhật, nên ngồi theo người Hàn he_Cô chọc cười với Pies, nhưng Pies vẫn quay người sang hướng khác, nhìn phong cách quán cũng lạ lạ.

- Nè, có nghe tôi nói ko?_Cô nói lớn với Pies

- Dạ, e đang nghe

- Ghét tôi lắm à? Nói chuyện cũng ko nhìn, mà nè đừng quên là còn thiếu tôi một lời xin lỗi nha

- E đã xin lỗi rồi mà

Cô nghĩ "Ừm, mà nó cũng xin lỗi rồi mà”

Cả hai cùng nhau ăn trưa, nói chuyện thì chỉ có cô là bắt chuyện, Pies thì cứ ăn như ko quan tâm "Ậm ừ” rồi thôi…

- Nè, hôm nay cô trả, xem như quà lần đầu cô trò mình biết nhau

- Ko, nếu cô là con trai thì e ko ý kiến, nhưng cô…thôi e trả, cứ coi như trả lỗi chuyện khi sáng

- Nhưng cô là cô củaa..

- Cho e gửi tiền_Pies đưa tiền cho anh chủ quán trong khi cô loay hoay giải thích

- Thôi, e về, nếu cô muốn thì cứ ngồi lại đây_Pies đứng lên, chộp lấy cặp đeo xéo vai, trông thật man-lỳỳỳ…

- Về, chứ ở đây làm gì_Cô đứng lên, tà áo dài phủ xuống, duyên dáng, người phụ nữ đúng chất Việt Nam

Hai người cùng nhau về…

Ngày qua ngày, cũng đã một tháng. Đường xá cũng quen hơn. Pies chỉ đi một mình. Có khi còn ko lo cho việc ăn uống hằng ngày. Sinh ra trong một gia đình giàu có, Pies đã quen với việc ăn ngon ngủ yên. Việc nhà thì bao giờ mới đụng đến. Nhưng khi đã tự lập xa ba mẹ thế này thì bắt Pies phải tự lo những công việc đó, nên..

Cuối tuần, vào chiều tại nhà cô…

"Sao hôm nay ko thấy Pies đi học, trong sổ ghi chép của giáo viên thì đã nghỉ từ thứ 3 đến giờ, cũng ko báo rõ lý do, nhỏ này lại chẳng biết bị sao”. Cô bắt đầu lo lắng, điện thoại nhưng ko ai bắt máy…Thu dọn giáo án. Cô tìm hồ sơ lí lịch, xem địa chỉ nhà Pies. Cô phóng lên taxi và đưa địa chỉ …

- Số nhà 425, 3/12 đường Phạm Thế…à đúng rồi, nhà này thì phải

Cô bấm chuông… đứng bên ngoài nhìn vào, một cái biệt thự mini,.. " ở có một mình mà nhà chi cho lắm vào”…Đợi cũng 1, 2 phút, rồi 3 phút vẫn ko thấy ai. Cô đẩy nhẹ cửa, cửa mở… "Trời, đi đâu rồi mà để cửa ko khóa”. Cô đi vào trong nhìn hai bên là nơi trồng các loại cây, bên phải trước mắt cô là một hồ bơi, thật đáng yêu…Từng bước vào nhà, bên trái là nhà bếp "đây mà là nhà bếp sao, bừa thế”.

- Hoàng ơi, e có ở nhà ko?_Cô lên tầng trên, mỗi bước cô đều gọi tên Pies

Về Pies… nằm trên giường, mắt nhắm híp lại, nghe tiếng cô nhưng Pies k thể nói thành lời

- E ơ..ở..ở đâyy_Trả lời thì vẫn trả lời nhưng như thế ai lại nghe thấy đc

- Hoàng? E sao vậy?_Cô gõ và mở cửa, đi nhanh lại nắm tay Pies

- Nè, e bệnh rồi. Nóng quá, cô đưa e đi bác sĩ

- E đã gọi rồi, cũng đã khám xong rồi. Em chỉ sốt nhẹ thôi_miệng thì nói nhưng mắt Pies cứ lim dim

- Nói chuyện còn ko nổi kìa, e đã ăn gì chưa, uống thuốc chưa?_Cô hỏi, mắt vẫn ko rời khỏi đc Pies

- Ch..ưaa…_Pies rút tay mình khỏi tay cô, quay sang bên kia, kéo mền đến cổ

- E lạnh lắm sao? Đợi cô chút, xíu sẽ có cháo cho e

Cô nhanh thật nhanh xuống bếp, mở tủ lạnh .. " Ko ngờ cũng ngăn nắp, à là con gái mà”. Nhiều lúc, cô Kers còn ko xác định đc giới tính của Pies nữa. Vì bề ngoài quá nam tính còn gì.

Khoảng 15phút sau…

- Hoàng, dậy cô đúc cháo cho e rồi uống thuốc_Cô nhẹ sờ tay vào trán Pies. Cô đỡ Pies ngồi, tựa đầu vào gối đã kê cao hơn

- Cô để em tự ăn, e làm đc mà_Pies nói trầm lại

- Thôi, để cô, đừng quên là e đang bệnh đó

- Dạ, vậy cám ơn cô_Pies cười nhẹ, miễng cưỡng

- Ùm, vậy mới ngoan, nèè..ăn ha rồi uống thuốc, cháo cô nấu chắc cũng ko tệ, hihi_cô đúc cho Pies từng muỗng cháo

7giờ tối đó…

- Cô có thể về đc rồi, cô còn việc nhà nữa, e cũng thấy khỏe hơn rồi, giờ e phải tắm_Pies lòm còm ngồi dậy

- Sao, đi tắm, đang cảm mà tắm hả?

- E ko sao đâu, như vậy e đã quen rồi, cô đừng lo

- Nằm xuốnggg..

Cô Kers đang trên ghế chạy tới kéo Pies nằm lại giường, cô trượt chân nên ngả vào Pies, bắt đc eo cô, Pies đỡ nên giờ cô đang nằm trên người Pies. Mặt áp sát vào nhau kiểu như Pies đang hôn lên má cô. Từng hơi thở nặng nề của Pies lúc này khiến người cô cũng ấm theo. Do phản xạ tự nhiên đối với một người bình thường, cô xoay mặt sang nhìn Pies. Lúc này môi của cả hai chạm nhau, Pies mím nhẹ môi lại, càng khiến môi cô thêm sâu. Cô giật mình, nhắm híp mắt, ngồi bật dậy

- Cô xin lỗi, cô ko có ý đó, …tạii.._Cô Kers giọng hơi run, giải thích

- À, ko sao, e biết mà. Vậy e đi tắm_Pies còn ngồi trên giường

- Ko đc, để cô tắm cho

- Cô nói sao?_Pies bất ngờ

- À ko, để cô lau mình cho em

Nói xong cô đi lấy nước nóng và khăn. Pies híp mắt lại..Cô lau mặt cho Pies, cổ, hai tay sau đó đếnn..cô trợn mắt, rùng mình, "chết rồi sao bây giờ, chắc ko sao, nó cũng là con gái mà”..vì Pies trc giờ thích mặt áo sơ-mi, quần đùi nên…cô mở nút thứ nhất, mặt cô nóng lên, "ngại quá, hôm nay mình sao thế, rõ ràng là lúc trc mình cũng chăm sóc cho đứa em họ mà, sao giờ..”…đến nút thứ hai, cô dừng lại

- Thôi, nhiêu đó đó đc… đc rồi, nhiều quá tối e sẽ lạnh_Cô ngập ngừng

- Sao thế?, đã nói là lau mình cho e mà_Pies cười, cười nhếch một cái chọc cô Kers

 

- Tui nói là phải nghe, đừng quên tui là cô đó_Cô Kers đứng lên chống hông

- Dạ, là cô, thôi giờ tắm cũng đã xong rồi, cô về đi

- Ko, tối nay ở lại với e

- Gì, có đùa ko cô?

- Ừ, đùa._Cô nhảy lên giường kéo mền huốt đầu

Pies bó tay, đành để cô ở lại

- Nè, chỉ tại ba mẹ e mới gọi cho tui thôi đó_Cô nói vọng ra

Pies nằm xuống mệt mỏi, quay sang định kéo mền nhưng cô đã giành hết "Có phải ko vậy, tự nhiên vậy chứ, trước giờ chưa ai chạm vào mền mình, cô ta đang làm gì thế, nhưng nếu muốn về thì khu này ko có taxi, bực thật..”…Pies suy nghĩ vớ vẩn rồi ngủ đi do thuốc đã ngấm. Cô Kers thấy Pies ko nói gì thêm nên kéo mền ra. "Mới đây mà ngủ rồi sao, cũng đúng, nó mới uống thuốc”.

Cô nhìn Pies, có cảm giác gí đó rất lạ, mỗi khi nhìn cô đều thấy tim mình như đập nhanh hơn, hơi thở nóng dần, có phải yêu? Nằm cạnh Pies, càng gần Pies tim cô lại loạn cả lên, Pies ngủ nên cũng đỡ run, cô nhớ khi nảy mình vừa mới chạm môi Pies "Đáng ghét, sao lại ngả vậy chứ, first kiss của mình..hixhix…sao lại có cảm giác đó, lạ thật, chắc ko sao đâu, quên đi Kers, chỉ là cô trò thôi, cô lo cho học trò là chuyện đương nhiên..hìì..” . Cô nghĩ vậy, quay sang Pies, kéo mền, cả hai cùng nhau ngủ…

7giờ sáng…

Pies mở mắt, "tối qua ngủ thật ngon, như có đc tình thương vậy, thứ mà mình chưa bao giờ có đc”. Pies híp mắt, môi nở nhẹ một nụ cười…Nhìn sang tay trái của mình, nó đang rất mỏi, tê cứng lại…thì ra là cô đang nằm trên tay Pies, tay cô ôm eo Pies thật chặt, chân của hai người quấn lấy nhau… Pies mở to mắt "chuyện gì đang xảy ra thế này”. Pies khẽ lấy tay cô Kers khỏi eo mình

- Gì dzạạ..?_Cô nhíu mày, hé mắt

- Hả?. E định làm gì tui đó?

- Cô nhìn đi

- À, cô xin lỗi. Cô nhớ hôm qua mình ko ôm e, có lẽ là do e nè…hix

- Cô nói gì vậy? E đã làm gì cô, rõ ràng là cô ôm e …hùmzz…ùmm

- Có sao ko, ho rồi đó, để cô làm đồ ăn sáng cho e, rồi uống thuốc_Cô ngồi dậy buộc tóc lên

- Sao cô lo quá vậy? E ko quen._Pies tỏ thái độ bực bội

- Ko quen thì từ từ quen, xuống vệ sinh cá nhân luôn, nhanh._Cô Kers kéo tay Pies. Pies nhăn nhó một xíu rồi cũng đi sau cô. Pies vào phòng tắm, cô thì xuống bếp…

- Nè, lại tắm sao? Còn bệnh đó, lỳ thật, ko nghe lời người lớn gì hết_Pies vòng khăn ngang cổ, lau tóc đi ra

- E ko sao đâu, chưa ai quan tâm e như cô đó, mệt ghê

Pies đi lại gần cô, càng gần, Pies mặc áo thun ba lỗ trắng, quần jeans đen, mùi hương của sữa tắm Enchanteur bay tỏa khắp nhà bếp. Cô Kers càng thấy tim mình đập nhanh, mặt đỏ cả lên, cô liền quay sang hướng khác..

- Thì tui lo vậy thôi, vì tôi là cô mà_Cô ngập ngừng nói lảng sang chuyện khác

- Xong rồi nè, lại ăn đi_Cô Kers nhắt nồi cháo thịt để lên bàn, lấy một cái chén và muỗng cho Pies.

- Cô cũng ăn với e, tối qua giờ cô cũng mệt rồi_Pies lấy theo một chén và muỗng cho cô

- Thoy, e ăn đi, chút cô mua bên ngoài ăn

- Cô ko ăn vậy e cũng ko ăn, lỡ trong đây có bùa rồi sao_Pies ngồi khoanh tay tựa vào ghế

- Khùn, ăn nè_Cô Kers ăn trước mặt cho Pies thấy

- Vậy mới đc chứ_Pies cười nhẹ

- Mà nè, sao phong cách e lạ vậy, cứ như con trai dzị

- Trước giờ e vậy, thì bậy giờ cũng vậy

- Enchanteur?..đó ko phải loại man sử dụng

- E là con gái mà, chỉ có tóc là kiểu boy thôi

- Ko, tính cách nữa, cô nhận thấy đc, e rất man

- Man sao? Uhm thì man, lần này cô nói đúng

- Uhm, chắc có lẽ vậy mà ai cũng bị e hút hồn con trai lẫn gái, trong trường đó, lớp nữa cô để ý rất nhiều bạn nhìn e, đặc biệt là con gái á

- Thật sao?_Pies hạ giọng, một cái nhếch môi.

Cô nghĩ "Sao mình chẳng thấy đc cái cười tươi nào từ nó vậy, khó hiểu, nó chưa bao giờ cười với mình”. Hai người cùng nhau ăn, trao đổi với nhau về một tuần học vừa rồi

- E cũng đã khỏe rồi, hôm nay thứ 7, cuối tuần của cô, đó là thời gian nghỉ ngơi cùng người yêu mà, để em chở cô về_Pies và cô đag ngồi phòng khách xem chương trình lễ trao giải Music Awards 2016

- Cô chưa có người yêu, "còn em”?_Cô Kers đag xem nên nghĩ gì là cô nói đó

- E?...chưa đâu

- Uhm_Pies vừa trả lời xong, cô giật mình, quay sang nhìn thẳng vào mắt Pies, trong người cô lại có cái cảm giác đó, chưa bao giờ cô thấy mình bị tác động nhiều đến vậy

Hai người nhìn nhau thật chậm, cô bối rối quá, ngưng lại dòng cảm xúc

- Thôi, e đưa cô về nha

- Cô sao vậy? Sao nhìn e lạ vậy, cô có sao ko?_Lần đầu tiên Pies hỏi nhiều với một người mà mình chỉ quen cách đây chỉ một tháng

- Cô ko sao, thôi đưa cô về đi, đường này ko có taxi_Cô Kers đứng lên, cười thật nhiều như đánh trống lãng

- Đợi e chút_Pies chạy lên phòng thay ra quần jeans dài, khoác thêm áo sơ-mi sọc đen trắng bên ngoài

Pies mở cửa, chạy xe ra

- Cô có thể lên_Pies quay sang đưa nón cho cô Kers

- Tay lái cừ ko đó?_Cô Kers chọc cười Pies.

- Nếu có gì, e lo cho suốt đời, yên tâm chưa_Pies lên ga, cô ngồi phía sau để tay hờ ở eo Pies

Cô Kers ngồi phía sau, nghĩ về câu Pies mới nói, cô vui, có cảm giác như đc ai đó bảo vệ, che chở mình. Cô Kers cười thầm, nếu chặt lấy áo Pies

- Hướng nào cô?_Pies ko biết nhà cô nên lâu lâu lại hỏi hướng nào, đường nào, sang trái hay phải..

- Dừng được rồi, nhà cô ở gần đó đó_Cô Kers chỉ tay phía trước

- Cô ở một mình à?_Pies ngừng xe trc cửa nhà cô Kers

- Uhm, cô ở một mình, đây là nhà cô thuê thôi, nhà mẹ cô ở xa lắm nên cô ở đây cho dễ đi lại_Cô nói , đưa nón lại cho Pies

- Uhm, vậy cô vào nhà đi

- E chạy đi, rồi cô vào sau

- Cô vào đi rồi về, ko thì ở hoài luôn

- Đc rồi, đc rồi, cô vào_Cô Kers mở cửa đi vào nhà

Lúc này Pies mới quay xe lại về, đường về cũng chỉ mất 10phút. Khoảng thời gian đó Pies suy nghĩ rất nhiều "Sao mình lại quan tâm cô ta, cảm giác thật lạ khi mình bắt gặp ánh mắt cô, ko đâu ko phải cursh on her, tại cô chăm sóc mình nên mình quan tâm lại thì có sao,…nhưng đêm qua mình ngủ rất ngon, như tìm đc một nửa vậy, còn muốn cảm giác đó mãi mãi tồn tại…xùyỳỳ, ko đâu, đừng suy nghĩ nhiều quá”.

Về đến nhà, Pies nhận ra ngôi nhà mà mình đang sống trống vắng vô cùng "Chỉ mới có 1 ngày thôi mà, đã quen rồi sao Pies, mày dễ bị tác động vậy sao?” Pies suy nghĩ, cười một cái thật nhạt…Tối đó,…

"…Mưa vẫn rơi trong đêm quạnh vắng…

…Giờ em ở đâu, xa rời yêu thương…

…Còn riêng anh chờ mong xa xăm…”

Pies cắm tai phone, ngả người lên giường, nhắm mắt lại và thả hồn theo nhịp điệu, hát vu vơ vài câu và ngủ đi…Cô Kers thì vừa xem lại những thiếu sót trong đống hồ sơ lý lịch của lớp, cô cũng mệt mỏi nên ngả người lên giường, đôi lúc cô mở điện thoại chỉ mong nhận đc tin nhắn của Pies, nhưng chưa lần nào có cả. " Sao e vô tâm vậy, có biết cô buồn lắm ko,..hix..”..Cảm xúc của cô đối với Pies ngày càng rõ ràng hơn…cô ngủ quên trong sự nhớ thương, chờ đợi…

8 giờ, sáng chủ nhật…

- Hoàng à? Cô nghe nè..è.._cuộc gọi từ Pies

- Hôm nay cô có hẹn ko?

- Ko, cô đang ngủ, có gì nói sao nge……

- Tút..tút..tútt…E đến nhà cô đó_Cô Kers tắt máy nên ko nghe Pies nói

Pies diện áo sơ-mi đen dành cho nam với quần jeans trắng. Trông rất hợp với dáng vóc 1m60 và kiểu tóc tomboy của Pies. Pies chạy xe thật nhanh đến nhà cô Kers… "sao mình hồi hợp vậy nè, gặp cô rồi ko biết phải mở lời như thế nào, haiz, thôi thì cứ coi như buổi đi này bù cho hôm qua cô lo cho mình vậy” Pies cố tìm một lí do để khiến ko bị "gãy” trc cô.

Đến nhà cô, Pies bấm chuông nhưng ko ai ra, cũng như lần trc khi cô đến nhà Pies. Gõ nhẹ vào cửa, cửa lại mở như đã đợi Pies từ lâu vậy "Cửa ko khóa” Pies ngạc nhiên nhưng rồi dắt xe vào sân. Trước nhà cô rất nhiều loại hoa, cô Kers vốn yêu thích trồng hoa mà. Pies đi vào, ko thấy cô. Pies bước nhẹ lên cầu thang. Bên trên chỉ có một căn phòng.

- Cô ơi?..cô đang trong đó đúng ko?_Pies gõ nhẹ cửa

Cô bên trong nghe như có ai đang gọi mình, "Hoàng sao?..mình vừa mới nghe tiếng của Hoàng..mà ko, ko thể nào..oo..” Cô thở dài, cô ko nghĩ Hoàng lại đến, vì còn mệt nên cô Kers lấy mền che hai tai định ngủ tiếpp..

- Cô?..Sao e gọi mà ko nói gì hết vậy_Pies mở cửa, bước lại giường cô

- Ủa, sao e đến đc đây, mà đến có chuyện gì ko?_Cô Kers ngồi bật dậy, nhanh chỉnh chu lại đầu tóc

- Cửa cô ko khóa, e đến để.._Pies ngập ngừng ko biết nói sao

- E ngồi đi, rồi nói_Cô Kers kéo tay Pies xuống ngồi cạnh cô

- À thì là vì hôm qua cô lo cho e nên giờ định qua hỏi cô có muốn đi đâu ko, e chở cô đi_Pies tìm nhanh cho mình câu trả lời

- Cô cũng chưa biết, nhưng giờ cô rất buồn ngủ_Nói xong, cô ngả đầu lên gối

- Vậy thôi, cô ngủ, e về_Pies đứng lên

- Thôi, ko ngủ nữa, cô đi mà, đừng giận_Cô Kers đứng lên, đi xuống chuẩn bị, Pies đi theo sau cô, Pies cứ cười thầm, cũng ko hiểu sao mình lại vui như vậy.

Cô bật nhạc cho Pies nghe rồi vào phòng tắm…Cô trong chiếc váy ngắn đen, áo thun trắng có các Minions phía trước y như cây kẹo 1m55. Cô đi lại chổ Pies đang ngồi. Bắt gặp đc ánh mắt Pies đang nhìn, má cô Kers lại lên, bẽn lẽn sang chuyện khác

- Em..m.m…c..ô…à nhạc này có hợp với e ko?

- À nhạc của Westlife e cũng hay nghe_Pies đặt tay ra sau ót, ngửa nhẹ ra phía sau

- Lại đói rồi đúng ko?

- Sao cô biết?

- Lần trước thấy e để tay vậy đó, đúng ko?

- Hììì..đúng

- Chịu cười rồi sao, e cười thật đẹp, lớp trưởng của cô.._Cô Kers ko rời mắt khỏi nụ cười của Pies

- Thật sao, hôm nay cô cũng rất đẹp_Pies bước lại đặt tay lên vai cô

- Uhm, cám ơn e_Hai người nhìn nhau, ánh mắt yêu thương lại tràn về. Pies nghiêng đầu, đưa môi hôn nhẹ vào má cô…

- Em..m..m xin lỗi, đáng ra e ko nên làm vậy_Pies buông cô ra, quay mặt sang bên khác

- Ò..ờ..ko sao, ko sao đâu, khi nào mình đi_Cô Kers nói lãng sang chuyện khác

- Vậy mình đi nha_Pies xoay người lại

Pies đi trước dắt xe ra, cô theo sau khóa cửa lại. Cô ngồi một bên, ôm eo Pies..

- Làm gì ôm e chặt quá vậy?_Pies cười hỏi cô Kers

- Ko lỡ té rồi sao, ngồi có một bên à

- E đã nói rồi, nếu cô bị gì e sẽ lo cho suốt đời luôn rồi mà..nhưng mà nếu muốn ôm e thì ôm, ko tính tiền, đừng lo ha...hiii..ìì..

- Bày đặc chọc nữa, lo chạy đi kìa

- Dạ..

Cả hai đang rất vui, nói chuyện với nhau cũng đã thoải mái hơn. Cô Kers đang rất hạnh phúc, Pies cũng vậy. Ko biết từ khi nào Pies thay đổi đến vậy, ko lạnh nhạt như trước nữa, gần gũi với cuộc sống xung quanh hơn…Cả hai lại vào Quán Ăn 123 Yêu Nhau…Họ đi cùng nhau đến nhiều nơi mà Pies chưa biết ở Sài Gòn, ăn nhiều món lạ, ai ko biết còn tưởng hai người đang yêu nhau…

1 giờ chiều…

- Cám ơn cô..vì hôm nay_Pies dừng xe trước nhà cô Kers

- Cô có làm gì đâu nè

- Hôm nay cô đã đi chơi với e, ở xứ lạ như vầy, biết cô là điều may mắn rồi_Pies nheo mắt với cô

- Uhm, vậy phải biết trân trọng đó_Cô Kers mỉm cười với Pies

- Vào nhà đi rồi e về

- Uhm. Bye...

Cho đến khi cô Kers vào nhà Pies mới cho xe chạy. Về nhà, Pies tựa người vào ghế Sofa cười thầm " Cảm giác này, mình muốn cảm giác này, nhất định là nó, ko sai đc, mà mình thật kì, sao lại hôn cô vậy chứ, sao này phải biết kiềm chế, có biết ko Piesss…” Pies bật TV nhưng lòng thì cứ toàn nghĩ về cô Kers.

Cô Kers dọn dẹp lại nhà cửa, ra sân ngắm hoa đang nở, cô là vậy, lúc vui thì cô lại thích đc ngắm những bông hoa do cô tự tay chăm sóc…

"…Hãy bên em thật gần nhé a…

….để cảm nhận những yêu thương từ …

…..trong trái tim này dành hết cho người…

…Hãy trao e nụ hôn đắm say…

….ngọt ngào từ phút giây ban đầu…

…ngày nắng xanh ngời, nguyện ước có nhau trọn đời…”

Cô Kers đeo tai phone hát vu vơ..cô nghĩ lại hôm nay

" Khi sáng sao Hoàng hôn mình, nụ hôn rất nhẹ vào má thôi sao mình lại rung động thế này, liệu Hoàng có đối với mình như mình đối với Hoàng ko?”…

Tối đó…

- Alo, con nghe

- Ba nè, mẹ con bệnh rồi, về gấp nha con_Ba cô Kers gọi

- Mẹ sao vậy ba?_Cô Kers lo lắng

- Mẹ con xỉu, bây giờ ba đang ở bệnh với mẹ và em

- Dạ, con về liền

Cô Kers chẳng nghĩ gì nữa, chỉ biết mình phải về với mẹ ngay. Cô Kers bắt taxi vào thẳng bệnh viện. Từ Sài Gòn vào Phan Thiết mất khoảng 3, 4 giờ . Trên đường về cô gọi cho Pies, trong tuần cô vắng mặt, Pies phải quản lí lớp thật tốt.

 

Một tuần trôi qua cũng ko tệ, Pies chưa lơ là việc học bao giờ…nhưng cô Kers ko liên lạc với Pies như trước nữa…Tối thứ bảy,

Pies lại thả mình vào bóng tối nghe mãi một bài hát Soledad- Weftlife, cái mà Pies đã từng gọi đó là sự bình yên. Nhưng cảm giác của Pies giờ đã khác

" Sao lại cô đơn như thế này, chẳng có ai bên mình cả, ngoài cô Kers, nhưng giờ cô đâu rồi, cô ko nhắn hay gọi gì với mình nữa, tại sao chứ”…Pies cảm thấy đầu óc trống rỗng, nổi nhớ về cô ngày một nhiều.

Về cô Kers, "Hoàng, sao e ko nói gì với cô hết vậy, có biết cô nhớ e lắm ko?”. Cô suy nghĩ, nghĩ rằng có thể Pies ở đó đã quên cô rồi hay đã có một người khác…Mẹ cô cũng đã khỏe, cô Kers thu xếp rồi về lại Sài Gòn vào tối thứ bảy

Ngày đầu tuần lại đến…

- Trong tuần qua, lớp chúng như thế nào rồi lớp trưởng?_Cô Kers buồn và giận Pies sao ko hỏi thăm cô, nhưng việc riêng cô ko bao giờ để ảnh hưởng đến việc chung.

- Thưa cô, lớp vẫn đc xếp loại A_Pies đứng lên trả lời cục ngủn, có phải bệnh cũ của Pies lại tái phát

- Uhm.._Cô cũng chỉ trả lời Pies có vậy và dạy tiếp cho kịp chương trình.

Giờ giải lao…

- Cô Kers.._ Pies bc theo sau gọi cô khi cô đang ở nhà xe

- Có chuyện gì?_Cô Kers vẫn bc tiếp

- À, mẹ cô đã khỏe lại chưa

- Uhm, khỏe rồi

- Cô định về à?

- Uhm, về, hôm nay hơi mệt_Cô Kers nói xong, dắt xe ra cười nhẹ với Pies rồi chạy xe về. Pies đứng đó nhìn cô đi mà lòng khó chịu vô cùng

 Tối đó…

" Cô ta sao vậy, hôm nay thật nhạt nhẽo với mình, cô ta đã có bạn trai rồi sao, cô ta quên mình thật rồi, mà ko đúng mình có là gì của người ta, mình chẳng là gì cả, một đứa học trò, chưa chạm đời, sống nhờ đồng lương của ba mẹ, thì có tư cách gì để người khác nghĩ ngợi...”. Pies suy nghĩ, lại cái nhếch môi đó, thoáng buồn, Pies rơi nước mắt, ko hiểu vì gì…

Cô Kers vẫn đang chấm bài, nhiều việc khác mà nhà trường đề ra…Đôi lúc, cô ngó xem điện thoại chờ một tin nhắn muộn của Pies nhưng vẫn là nổi thất vọng…

"Thái độ của Hoàng khi sáng là như thế nào, mình chẳng là gì với Hoàng thật sao, đúng rồi, chẳng là gì cả, như vậy là đã quá rõ, mình chỉ là một giáo bình thường thôi, Hoàng thì sao, tương lai còn đang chờ đợi, một người hoàn hảo như vậy thì sao có thể là của mình… mình đã yêu Hoàng rồi sao, nhanh đến vậy à”. Cô cười một cái thật nhạt, rồi lại cắm cúi vào sấp bài đang chấm..

Một tuần nữa lại trôi qua…Pies và cô Kers ko nhắn tin với nhau, trên lớp cũng ko nói chuyện…Có thể đó là thời gian để họ nhận ra mình có cần nhau ko, chắc có lẽ là vậy… Cả hai đang đợi ai sẽ là người giải bài toán khó này.

Tối chủ nhật…

"…what are you waiting for?...

…love me like you do, love love love me like you do…

….tough me like you do, tough tough tough me like you do..”

Nhạc chờ từ máy cô…

- Cô nghe_Giọng cô buồn

- Cô ra ngoài với tôi một chút, có đc ko?_Pies trả lời nhẹ nhành, trầm lắng

- Uhm, e đang ở đâu?...tút tút tút.._Pies tắt máy, cô Kers chạy nhanh mở cửa thì thấy Pies đã chờ sẵn phía trước

- Này, sao ko gọi trước cho cô, đang là mùa đông đó_Cô Kers lo lắng cho Pies

- Ơ..ơơơ..

- Có biết tôi nhớ e lắm ko?_Pies xoay lại ôm cô Kers vào lòng, cho vơi đi nổi nhớ gần một tháng qua cứ kìm nén trong lòng

- Cô..ôôô.. e xin lỗi_Cô Kers ngả đầu vào vai Pies và khóc trong hạnh phúc mà Pies đang mang lại

- Đi theo a.._Pies khẽ tay cô Kers, lên xe

Cô ngồi phía sau lặng thing chẳng nói gì nhưng trong lòng cô và cả Pies đều đang rất hạnh phúc vì họ biết rằng mình "ko thể sống thiếu nhau”.

- Xuống xe, e yêu_Pies quay ra phía sau, cười với cô Kers

Pies đưa cô lại một bãi cỏ xanh gần bờ sông, có rất nhiều người ở đó trang trí những ánh đèn lập lờ, bông bóng trái tim đc gán trên đó

- Ở đây làm gì vậy a?_Cô Kers ngại khi mọi người nhìn mình, quay sang câu tay Pies

- Xuỳỳỳ…chút e sẽ biết_Pies cười với cô và nắm tay cô đi giữa mọi người đang đứng hai bên

Pies bước lên cầm Micro..

- Giới thiệu với mọi người đây là Kers, tôi rất yêu cô ấy, nhân vật chính hôm nay nhé (…)

Nói xong, Pies nắm tay cô Kers, hôn lên trán…Cô Kers rất hạnh phúc khi Pies nói với mọi người, kể lại những cảm nhận của mình về cô. Khi mọi người đang nâng ly, nói chuyện với nhau

- E cảm ơn a nhé_Cô Kers ôm Pies nói nhỏ

- Ngốc quá, e là người yêu của a mà_Pies cười nhẹ nhàng ôm cô giữa rất nhiều người, rất nhiều cặp tình nhân, nhưng LGBT là đa số…

Buổi tiệc đc diễn ra rất lãng mạn, tất cả Pies làm là cho cô…kết thúc vào 11giờ đêm…Pies đã hơi say, cô Kers say nhưng ít hơn Pies. Trên đường về, trời bỗng nhiên mưa, Pies dừng xe, cởi áo sơmi bên ngoài

- E mặc đi, cho bớt lạnh

- A mặc lại đi, a cũng lạnh mà

- A ko sao, ko nghe lời a à, a giận đó nhe

- Thôi, e mặc, khi nào lạnh quá là phải nói e biết đó

- Dạ, e biết rồi, thưa cô..hììì.._Pies đùa với cô Kers

Dù Pies đang rất lạnh nhưng ko nói ra, Pies muốn vì cô làm tất cả, bây giờ, về sau và mãi mãi như vậy…Cô ngồi phía sau "  Đã lạnh lắm rồi mà còn ko nói”..Cô nghĩ mà cảm thấy thương Pies biết nhường nào. Cô ôm Pies thật chặt, vì yêu và nếu ôm như vậy Pies sẽ đỡ lạnh hơn.

Về nhà Pies, cả hai đều ướt nhũn

- E mặc áo này nha, e tắm trước_Pies chạy nhanh lên phòng lấy khăn, quần đùi, áo sơmi trắng cho cô Kers

- E ngồi sau, ướt ko nhiều, a tắm trước đi_Cô Kers lấy khăn lau người Pies

- A ko sao đâu, e tắm nhanh lên, rồi a tắm, hay muốn a vào tắm cho…hehe.._Tay Pies chọc eo cô Kers

- Vậy e tắm đây, e tắm nhanh mà

Pies ngồi đợi bên ngoài, dù gì cũng là con gái, lạnh như thế khiến Pies phải rung nhưng Pies ko nói ra, " Pies ko muốn e phải buồn lo vì Pies”…

- E xong rồi, đến a đó, nhanh lên đi á_Cô Kers lấy khăn và quần áo đưa Pies

- E lên phòng ngủ trước đi, cũng tối lắm rồi

- Dạạạ… e lên trước

Cô Kers lên cầu thang, nằm lên chiếc giường, lên gối và đắp mền của Pies, người mà cô yêu rất nhiều. Cô chộp mắt…Pies vào phòng thấy cô đã ngủ, nên ko nở kêu cô thức, Pies đặt nhẹ nụ hôn lên má cô Kers.

- E chưa ngủ sao?

- Chưa, e chỉ mới chộp mắt thôi, nhờ vậy mới biết có người hôn lén đó..hehe..

Pies nhìn cô Kers khiến cô đơ người ko nói thêm điều gì. Cũng bởi nét đẹp cá tính lạnh lùng đó đã khiến cô phải lòng Pies. Và cái tính trẻ con đó của cô nên Pies đã yêu cô

- Nói đi, e yêu a_Pies nói nhỏ với cô

- E yêu a, yêu nhiều lắm_Cô Kers kê sát tai Pies, nói nhẹ

- A cũng yêu e, yêu rất nhiều…

Pies nhẹ hôn lên môi cô, nụ hôn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Pies nằm trên cô, hôn lên môi, hôn xuống cổ sang hai vành tai…tay Pies nhẹ nhàng mở từng nút áo cô, hôn lên người, làn da trắng trẻo của cô hiện ra..Những nụ hôn giữa hai người ngày càng quyết liệt hơn. Cô cởi áo thun của Pies ra..hai cơ thể bây chẳng còn ngăn cách bởi thứ gì nữa, họ quấn lấy nhau. Tay Pies vuốt ve cô, bàn tay mềm mại ấy cuối cùng đã chạm đến nơi quí giá nhất của người con gái, từng hơi thở gấp của Pies và cô Kers, giọt nước mắt hạnh phúc ấy đã rơi. Bên ngoài trời vẫn còn mưa, trong một căn nhà có hai cặp tình nhân đang ân ái với nhau, họ hạnh phúc biết nhường nà. Ko phải bất cứ sự dục vọng nào mà có cả, họ yêu nhau là thật lòng, yêu những cái tốt và cả cái chưa tốt của nhau.

- E có mệt ko?

Cô Kers gật đầu nhìn Pies với ánh mắt yêu thương…

- Vậy mình ngủ nha, a yêu e…

Pies hôn lên trán cô, cô tựa đầu vào tay, ôm Pies thật chặt. Môi Pies đặt lên trán cô. Vòng tay qua eo cô,…Hai người chìm vào một giấc ngủ thật ngon…

7 giờ sáng chủ nhật, khi mặt trời đã lên cao…

Pies thức định xuống bếp làm đồ ăn sáng, …Pies khẽ tay cô đang ôm mình..

- Nè, làm gì đó, tính đi đâu bỏ e à?_Cô Kers nheo mắt cười nhìn Pies

- Sao a lại bỏ e đc chứ, babe.._Pies ôm cô chặt hơn

- Á, cái gì màu đỏ đỏ vầy nè

- Đâu đâu cái gì?_Pies kéo mền phía dưới của cô

- A này, kì quá nha_Cô bị Pies chọc nên bối rối

- Là vợ a rồi mà còn ngại à

- Xí, ai đã nói là sẽ làm vợ a..

- Thật ko, vậy sao giờ, cái gì của e a cũng đều giữ hết rồi, ko chịu lấy a là thiệt thồi cho e đó nhe..hehe..

- Đừng nói nữa, e chọt lét bây giờ

- Hôn a còn có cảm giác, chứ a bị e lấy rồi, hết cảm giác rồi…haha..

- Quánh a nè, cho khỏi chọc e nữa, nói hoài luôn..a kì quá à…

Cả căn phòng ngập tràn tiếng cười trong hạnh phúc. Dù là 10 năm sau, 20 năm sau và cả đời, chắc chắn sẽ chẳng ai chia rẽ đc họ. Vì yêu là làm đc tất cả mà.



Vote Điểm :12345

Loading...

✿ XEM CÁC TRUYỆN LIÊN QUAN :Truyện Les, Bách Hợp

✿ XEM TRUYỆN KHÁC
ĐĂNG NHẬP


CHỨC NĂNG
TRUYỆN NGẪU NHIÊN
TRUYỆN FULL
Lên đầu trang
Xuống cuối trang
Loading...
truyện thái mới truyện thái full oneshot đam mỹ truyện gay oneshot fanfic khải nguyên mới fanfic khải nguyên full oneshot bách hợp fanfic Bác Chiến mới fanfic Bác Chiến full Đam mỹ võng du fanfic vkook hoàn fanfic vkook mới fanfic ChanBaek full fanfic ChanBaek mới

Copyright Kênh Truyện © 2011 - 2024 - In Sách Truyện Theo Yêu Cầu
V987.Club Kiếm Tiền Online -Giao diện Mobile