Chương I cuộc gắp gỡ tình cờ và thật bất ngờ
Xin chào mọi người tôi tên là Hà Như, 1 cô bé 18 tuổi, với niềm mơ
ướcsau này ra Trường là một nhà Báo thực thụ. Có lẽ cũng vì vậy mà tôi
xin vào đội truyền thông của trường. Công việc của tôi cũng rất đơn
giản, mỗi tháng tìm một học sinh của trường để mà phỏng vấn và viết bài
thôi, mỗi tháng một chủ đề. mà nói đúng hơn đối tượng là do thầy chỉ
điểm. Đang đi loay quanh trường thì tôi va phải một tên. té cái *rầm,
mông thì tê. Tôi chưa kịp nói tiếng nào thì cậu học sinh đó nổ ra 1 tràn
vào mặt tôi. - Mắt mũi cô để đâu thế hả, cận thì về cắt kính đi,
không nhìn thấy tôi hay sao mà cố tình đâm vào. hay muốn gây sự chú ý
hả, nếu muốn gây sự chú ý đối với a về học lại đi, trình độ chưa đủ đâu. Định xin lỗi, nhưng nghe mấy lời này làm tôi bỏ cái ý định đó luôn.
- Cậu nghĩ cậu là ai chứ, về soi gượng hộ cái đi. gây sự chú ý, Cậu ảo
tưởng vừa thôi, ban ngày ban mặt lại ngủ mơ. cậu á, cho tôi cũng không
thèm chứ đừng nói gây sự chú ý. nói xong, tôi tới gần cậu ta hơn, từng bước từng bước một, tôi tiến cậu ta lùi - Á - Cho chết lần sau bớt ảo tưởng lại dùm cái. Mọi người thắc mắc tôi đã làm gì cậu ta hả? Đơn giản lắm, giẫm chân cậu ta một cái coi như là bõ tức - Hà Như, thầy phụ trách tìm cậu kìa. - Ờ, mình tới liền.
Liếc mắt lườm cậu ta lần chót người gì đâu mà đanh đá Như con gái. mà
tôi thấy cậu ta có phần giống con gái thật mà. Da thì trắng, bàn tay
thon, khuôn mặt trắng mịm không một vết mụn nào dù là nhỏ. Tôi hơi nghi
ngờ giới tính của cậu ta. Đang mải suy nghĩ thì cậu ta giơ tay lên cốc
vào trán tôi một cái rồi nói. - Cô coi chừng tôi đó? - Dọa tôi à, còn khuya tôi mới sợ cậu. - Hà Như. Tôi thực sự muốn cãi lý với cậu ta một trận nhưng Minh Anh cứ gọi tôi. - Cậu cũng coi chừng tôi đấy.
Lần này là đi không nghoảnh lại luôn. hấp ta hấp tấp tôi chạy lên tôi
phỏng vấn của trường, mồ hôi mồ kê chảy ra như tắm. Cũng tại Minh Anh cả
hối tôi quá chừng. Khi lên đến nơi thì vẫn chưa có ai, vậy mà Minh Anh
cứ làm loạn nên cứ như kiểu ngôi trường này sắp sập không bằng. làm tôi
tưởng thầy phụ trách đã có mặt ở đây rồi. Còn bực hơn khi 15' sau thầy
mới đến. làm cho tôi hết cả hồn. Chả là thầy phụ trách không thích ai
tới muộn hơn thầy - Hà Như, người lần này em phỏng vấn là hội trưởng hội học sinh của trường. - Woa, oai nha Hà Như.
Nhỏ Hoài Ngọc đập vai tôi. Oai gì, chưa biết người của hội trưởng đó ra
sao. Nó vui tính, hòa đồng, thân thiện thì không sao hưng dữ như cái
tên sáng nay tôi gặp phải thì bó tay. - Là ai vậy thầy-Tôi hỏi lại thầy cho chắc. - Lâm Hoàng Phong lớp 12A1.
Hình như tôi đã nhìn thấy cái tên này ở đâu thì phải. Lâm Hoàng Phong,
Lâm Hoàng Phong. Á không phải là cái tên sáng nay đòi gắp đó chứ. Tôi
thấy cái thẻ học sinh cậu ta đeo là Lâm Hoàng Phong Lớp 12A1. Chắc không
phải đâu, có thể lớp đó có hai người trùng tên thì sao, Cũng có thể cậu
ta mượn thẻ học sinh của bạn mình. - hà Như, công việc của em bắt đầu từ hôm nay. - Dạ
Bước từng bước lên cái lớp 12A1, hai nhỏ bạn tôi vì không có nhiệm vụ
lên được về lớp nên giờ còn mình tôi. Trong lòng thì mong rằng Lâm Hoàng
Phong không phải là cậu ta nếu không chết quá đi mất. Nơi không muốn
tới nhất cũng đã tới. Bao nhiêu kinh nghiệm của tôi không biết giờ nó
lạc ở phương trời nào. Đánh bạo tôi hỏi một cậu học sinh đi ngang qua
tôi. Thấy thế học sinh là lớp 12A1 nên tôi mới hỏi: - Xin lỗi, bạn có thể gọi giúp mình gọi bạn Lâm Hoàng Phong hộ mình được không? - Ok, bạn đợi chút- Cậu bạn đó gặt đầu- Hoàng phong có người tìm mày nè.
Cái người cần gặp và cái người cần tránh cách nhau không bao xa chỉ
1cm. Số tôi đúng là khổ mà. Đúng là sợ cái gì ra cái đó thật. Cậu ta
đứng ngay trước mặt tôi, Khiến cho sáu giác quan của tôi ngừng hoạt
động luôn. Tay chân trở lên thừa thải một cách kỳ lạ. Mọi suy nghĩ của
tôi dồn vào con số không.