Cảm ơn những năm tháng ấy
by: giacmomuathu69
Tích tắc, tích
tắc... Tiếng kim đồng hồ gõ nhịp cùng với tiếng mưa rơi rả rích ngoài
hiên dệt thành bản nhạc buồn, não nề. Bản hòa tấu của thiên nhiên trong
đêm khiến nỗi nhớ tưởng như đã ngủ yên lại trở mình, trỗi dậy, làm cho
chủ nhân của nó nhức nhối. Đồng hồ điểm 12 tiếng, vậylà sang ngày mới,
bắt đầu một ngày mới. Tiếng đồng hồ điểm làm ta giật mình và nhìn lại,
tròn một năm rồi nhỉ. Đã một năm rồi, kể từ ngày ta một thân một mình
lên vùng sơn cước, đi như trốn chạy như tìm cách lãng quên, giờ cũng đã
bắt đầu quen với nhịp sống nơi đây. Nhưng sao ta vẫn chưa quen được cảm
giác giờ ta chỉcòn một mình, không còn cảm giác mong ngóng, hồi hộp và
vui sướng mỗi lần về quê. Vậy là tròn một năm rồi nhỉ? Nhiều lúc ta cứ
ao ước, giá như chúng ta cứ mãi như ngày nào, mãi như tuổi mười bảy, non
nớt, dại khờ, run rẩy hay như tuổi mười chín, đầy bỡ ngỡ, khao khát,
hay như tuổi hai hai, đầy đam mê, mãnh liệt.Nhưng như vậy, lại quá ích
kỉ. Cảm giác mỗi lần về quê là phần thưởng cho những cố gắng của
mình,lại được run rẩy đón nhận phần thưởng đó, trong bảy năm, giờ chỉ là
kí ức. Hôm nay, đã là kỉ niệm bảy năm lần thứ nhất. Dặn lòng là phải
quên đi, phải mở lòng và bước tiếp nhưng sao khó quá. Những đêm, nghe
tiếng mưa như tiếng lòng ai oán, trách than như hôm nay, lại thấy nhớ
quay quắt những lần về nhà đó, nhớ những đêm quằn quại, nhễ nhại nóng
bức. Cảm giác như đang sờ tay vào nó để rồi lại giật mình thảng thốt tự
nhủ, phải quên đi...
*******
1. -Tối, chị cứ cho nó sang ngủ cùng thằng Hoàng nhà em, chứ hết lớp 10 rồi mà vẫn ngủ với mẹ sao được.
Tôi
đang mơ màng thì nghe tiếng cô Định nói với mẹ tôi. Nghĩ cũng ngại,
nhưng biếtlàm sao được. Tuổi thơ cơ cực, đau ốm đã khiến cho gia đình
tôi lại gần hơn vớichúa Chổm trong quá khứ. Mẹ cũng lam lũ, suốt ngày
làm bạn với đất bùn, với nắng,với gió mà nhà vẫn chỉ có 1 chiếc giường,
được người khác cho lại sau khi gia đình họ mua một chiếc mới, được kê
trong gian nhà 15 mét vuông chung vớinhiều thứ lỉnh kỉnh nữa.
Đang miên man với những hình ảnh xưa cũ đang hiện ra trong đầu thì tôi hơi giật mìnhkhi nghe tiếng nói tiếp tục vọng lại.
-Mà tối chị cho nó sang bên em học cũng được, bên em dù sao cũng rộng rãi hơn. Cái bàn này cũng gần hỏng rồi còn gì.
Hình ảnh chiếc bàn đã bị mọt mất 2 chân nhảy múa trong đầu tôi.
-Thôi em ạ, tối học xong cho nó sang ngủ với Hoàng nhà em cũng được.
-Vậy chị sang khênh cái bàn uống nước nhà em về làm bàn học cho nó cũng được. Dù sao nhà em cũng sắp mua cái mới rồi.
-Ừ, để tí chị bảo cháu.
Cảm Ơn Những Năm Tháng Ấy 18+
Tôi
nhớ ngày còn nhỏ, khi mới học lớp 2, khi đó là những năm 90, kinh tế
đất nước còn khó khăn, cuộc sống của người dân còn đói khổ, gia đình
tôi, những khi giáp hạt, còn ăn đong từng bữa. Có một chị hàng xáo gần
nhà, khi mẹ tôi hỏi đong gạo,liền nói là hôm nay không làm, để mai nhé.
Ngày hôm sau mẹ tôi hỏi, chị ấy cũng bảo là hôm nay không làm, để mai
nhé. Ngày hôm sau nữa mẹ tôi lại hỏi, chị ấycũng trả lời như hai hôm
trước. Lúc đó, mẹ chợt nhận ra, họ không muốn bán chomình vì sợ không có
tiền trả. Ngày đó, ở nông thôn như chúng tôi, chỉ biết nương tựa vào
cây lúa, cây khoai, mớ rau. Mỗi nhân khẩu được một sào năm thước ruộng
mà mọi thứ chi tiêu chỉ trông chờ vào một sào năm đó thôi. Những khi
đó,mẹ tôi phải mua lại rau muống sông, đêm gánh ra chợ cách đó 2 quãng
đồng, cũng 3-4 km, để bán lại. Mua một nghìn được 8 mớ, gánh ra chợ bán
lại một nghìn 6 mớ.Mà rau muống sông, một mớ vừa dài, vừa to và rất
nặng, họ mua về để nấu cám cho lợn. Mỗi đêm, mẹ tôi phải gánh 2-3 lần.
Mỗi lần gánh, đòn gánh oằn lại, dập dềnh theo mỗi bước đi, như chỉ chực
một lỗi nhỏ nào đó, là gãy làm đôi. Chính cô Địnhlà người đã giúp mẹ
tôi, cùng gánh những gánh rau đó. Vậy mà cả buổi chợ đó, có khi mẹ cũng
không mua nổi gạo cho ngày hôm đó.
Rồi những vụ mía, một xe mía lặc lè, với đứa con thơ, cũng chính cô Định dậy từ 4h sáng, giúp đùn xe, ra tận đến chợ.
-Nguyên ơi, dậy đi. – Tiếng mẹ gọi.
-Vâng. - Tôi chợt giật mình tỉnh dậy, thấy gối đã ướt nước.
-Cô Định vừa bảo, tối con sang bên đó ngủ cùng Hoàng, chứ lớn rồi vẫn ngủ cùng mẹ lại ngại – Mẹ nói
-Vâng. Thế cũng được ạ. – Tôi nghe miệng tôi trả lời.
Hoàng
là con út của cô Định. Nhà cô có ba cậu con trai. Anh cả đã lấy một
người cùng xóm, anh thứ đi bộ đội. Hoàng hơn tôi một tuổi nhưng đi học
muộn nên học cùng khóa tôi. Lớp 1, 2 tôi học cùng lớp Hoàng nhưng lớp 3
trường có tổ chức lớp chọn nên tôi chuyển sang lớp đó. Học hết lớp 9,
không thi được vào cấp 3 nên Hoàng nghỉ ở nhà phụ bố mẹ việc đồng áng.
2.
Bất chợt những kí ức xưa cũ nối đuôi nhau nhảy múa trong đầu tôi. Ngày
tôi lên lớp 3, không hiểu sao luôn cảm thấy mệt mỏi, mặt phù lên. Đi
khám ở bệnh viện huyện thì họ bảo bị loạn nhịp tim phanh do hô hấp rồi
cho thuốc uống. Mà càng uống thuốc đó, tôi càng mệt hơn. Mẹ gom góp tiền
rồi vay mượn thêm, đưa tôi lên bệnh viện đa khoa tỉnh. Đưa các giấy tờ
xét nghiệm ở bệnh viện huyện, các bác sĩ ở đó không dùng đến, và
cuốicùng kết luận tôi bị phù thận và kê đơn thuốc. Uống hết thuốc đó,
tôi cũng đỡ hơn nhưng rồi lại mệt, lại phù to. Có bệnh thì vái tứ
phương, cứ người ta mách thuốc gì là mẹ tôi lại mua và tìm về cho tôi
uống, từ thuốc nam, thuốc bắc rồi mật vịt nướng, râu ngô, cây cối xay, …
Tôi đã uống không biết bao nhiêu mật vịt,các loại lá, nhưng cũng không
khỏi. Tôi phải kiêng ăn muối, không được chạy nhảy,hoạt động mạnh vì sẽ
ảnh hưởng đến sức khỏe. Một đứa trẻ mới 8 tuổi, toàn phải ăn cơm với
đường, ngày này qua ngày khác, đang trong độ tuổi ham chơi, nghịch ngợm,
nay phải đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên. Sau đó, chính cô Định đã lấy
thuốc cho tôi uống. Và cứ kiên trì như vậy, sau một năm ròng rã, tôi
cũng khỏi. Thử tưởng tượng xem, kinh tế khó khăn, một năm bị bệnh như
vậy, sẽ khánh kiệt đến nhường nào.
Nhà cô Định cũng không khá giả,
thời gian đó cô Định vẫn đi gánh gạch cùng mẹ tôi. Thời đó, khi xây nhà,
không có máy đưa gạch và vật liệu xây dựng lên tầng 2 và những tầng
caohơn để xây nên phải dùng thủ công – sức người gánh lên. Hòn gạch ba
banh to, nặng mà mỗi bên gạch ba banh được xếp lưng lửng quang. Đôi vai
nhỏ bé của mẹ và của cô Định oằn xuống, cam chịu.
Năm tôi lên
lớp 7, vì hoàn cảnh gia đình quá túng quẫn, nên mẹ để tôi ở nhà cùng bà
ngoại, vào Tây Nguyên làm cà phê cho người ta. Ở nhà cùng bà ngoại 77
tuổi, tôi sáng đi học,chiều đi làm hương, thi thoảng đi làm đồng. Ngày
đã, quê tôi đã bắt đầu có nghề phụ là làm hương đốt. Sức tôi không khỏe
lắm, nhớ những lần bê bao thóc để cho vào hòm, tôi nhễ nhại, chật vật.
Thật may những lúc như vậy, Hoàng lại có mặt, giúp tôi. Khi tôi đang học
kì 1 lớp 9 thì bà ngoại tôi mất, mẹ tôi từ Tây Nguyên về. Cuộc sống vẫn
khó khăn.
- Ê mày, tối sang tao ngủ đê.
Tôi giật mình, vùng vẫy ra khỏi dòng ký ức khi nghe thấy tiếng Hoàng gọi.
- Hehe, tối nhé. - Tôi trả lời.
Nhà tôi cách nhà Hoàng tầm 200m và tôi vẫn thường sang đó xem tivi.
3. – Ti vi nhà tao bị hỏng, sang nhà hàng xóm xem nhờ đi.
Hoàng rủ tôi khi tối đó tôi sang.
-Đi đi. Đang xem phim hay. – Tôi tán thành.
Hôm đó, chúng tôi đang xem một phim Đài Loan khá haymà giờ tôi chỉ nhớ tên phim có từ Đại dương.
-Hết rồi, về tao ngủ đi. – Hoàng nhắc lại.
-Ừ. – Tôi đồng ý.
Hai đứa lững thững về nhà Hoàng. Hôm đó là một đêmsáng trăng, bầu trời trong vắt, không một gợn mây. Gió thổi nhè nhẹ.
-Hôm nay mát nhỉ? Mọi hôm, trời nóng, taotoàn cởi trần, cũng dễ chịu phết – Hoàng gợi chuyện.
-Tao không quen cởi trần. Cởi trần tao toànbị lạnh bụng, thành ra bị đau bụng. – Tôi giải thích.
-Ừ. Mà ăn nhãn đi rồi đi ngủ.
-Mày cứ ăn đi. Tao đánh răng rồi nên khôngăn đồ ngọt đâu.
-Thế ăn dưa lê vậy. – Hoàng nài nỉ
-Tao đánh răng rồi nên không ăn đâu.
-Mày giữ eo à?
-Giữ eo gì đâu. Thôi, tao ăn, được chưa? Ănxong xúc miệng lại vậy.
-Thế mới ngoan chứ. – Hoàng cười sung sướng.
Thế là hai đứa cùng ăn,nhóp nha nhóp nhép.
Đêm
đó, hai đứa nói chuyện.Chuyện ngày xưa đi học cùng nhau, chuyện đứa lớp
trưởng, chuyện trên trời dướibể. Phần vì lạ giường nên tôi chưa ngủ
được, phần vì "đang guồng” nói chuyệnnên tôi cứ hỏi rồi gợi chuyện, khá
khuya hai đứa mới ngủ.
4. – Ê, sao hôm qua màykhông sang tao ngủ? – Hoàng hỏi khi thấy tôi đang lúi húi nấu cơm.
- Hôm qua học khuya quánên ngại không sang. – Tôi trả lời.
- Ngại gì chứ. Nhà tao cócài cửa đâu.
- Ừ, nhưng khuya rồi nêntao ngại đi.
- Haiz.
Thi thoảng tôi học khuya,lại ở nhà.
Thời
gian cứ trôi như gió thoảng mây bay. Đến một ngày tôi đang học giữa kì 1
năm lớp 11, tôi đang ngủ,tôi thấy chói chói mắt nên he hé mở mắt ra.
Nhà Hoàng có ba gian, hai gian ngoài và một gian trong buồng. Giường tôi
và Hoàng ở gian ngoài, bên cạnh tivi.Tôi cứ tưởng trời sáng nhưng hóa
ra là ánh sáng hắt ra từ chiếc tivi cạnh đó.Tôi giật mình khi nhìn cảnh
tượng đang diễn ra trên ti vi. Một cô gái tóc vàng đang trần truồng, bú
mút nhiệt tình cho một chàng trai tóc vàng mắt xanh rất đẹp.Chàng trai
không ngừng rên rỉ, xuýt xoa. Mặc dù tiếng đã được vặn nhỏ hết cỡ nhưng
trong không gian vẫn tỏa ra mùi nứng tình đậm đặc. Đây là lần đầu tiên
tôi xem phim kiểu này nên thấy ngượng lắm, liền nhắm mắt lại rồi trở
mình, quay mặt vào bên trong thì thấy Hoàng vẫn ngủ ngon lành. Mãi một
lúc lâu sau thì tivi mới tắt và không gian mới chìm lại vào tĩnh mịch
như nó vốn có giữa đêm khuya. Tôi nằm mà hình ảnh đôi trai gái trên ti
vi vẫn lởn vởn, quay mòng mòng trong đầu, rồi chợt giật mình khi thấy
đũng quần mình ướt ướt.
5. Mấy ngày hôm sau, hình ảnh lõa lồ của đôi
trai gái trên màn hình hôm đó cứ lởn vởn trong đầu tôi. Đó là lần đầu
tiên tôi nhìn thấy một đôi nam nữ trần truồng, rên rỉ như vậy. Tôi từ
nhỏ cũng không được mạnh mẽ nhưng cũng chỉ nghĩ do mình sức khỏe kém chứ
cũngchưa có ý niệm gì về giới tính. Mà hồi đó, internet và mọi thứ chưa
phát triển như bây giờ nên cũng chẳng biết tìm hiểu ở đâu. Sau buổi tối
hôm đó, tôi không thôi nghĩ về hình ảnh chàng trai tóc vàng với
cái-mà-ai-cũng-biết-là-gì-ấy cực to và dài. Cũng khá khó chịu nhưng tôi
cũng không biết làm cách nào để thoát ra khỏi tình trạng đó.
Mấy
ngày hôm sau, tôi sang nhà Hoàng khá sớm, đúng lúc đang mở phim sex. Có
anh thứ, Hoàng và 3 anh chơi cùng anh thứ và Hoàng cùng xem. Tôi ngượng
chín mặt nhưng vẫn ngồi xem. Lầnnày là phim của Thái Lan. Cứ như vậy,
tầm hai tháng trôi qua, thi thoảng tôi "được”xem phim sex ngay từ tối
hay có khi đang đêm giật mình tỉnh giấc vì ánh sáng hắt ra từ tivi với
tiếng rên rỉ gợi tình ngập không gian, cùng những ý niệm mơ hồ về bản
thân.
Một hôm, do anh cả và vợ cãi nhau nên anh cả lên ngủ cùng
tôi và Hoàng. Bình thường, anh cả và vợ ở nhà dưới. Hôm đó, anh cả nằm
ngoài cùng, tôi nằm giữa còn Hoàng nằm trong. Đêm đó,đang ngủ thì tôi có
cảm giác có cái gì đó cọ cọ vào người nên tỉnh giấc. Mở mắt ra thì tôi
thấy tôi đang nằm đối mặt với anh cả, còn anh đang ôm mông tôi và không
ngừng cọ sát dụng-cụ-sung-sướng của anh vào của tôi. Mặc dù cách hai lớp
quần nhưng nó vẫn mang lại cho tôi cảm xúc thật lạ, lần đầu tiên trong
đời tôicó. Bình thường, thi thoảng tôi vẫn thủ dâm bằng cách nằm sấp
xuống giường rồicọ cọ cu mình xuống chiếu, rất thích. Nhưng lúc này, khi
anh cả cọ cái đó vào củatôi với tốc độ khá nhanh và mạnh, sự thống
khoái gấp mấy lần tôi tự cọ xuống chiếu. Một lúc sau, anh cả ngừng lại
và tôi cảm nhận được cu anh giật giật, rồi ướt ướt. Tôi quay nằm ngửa
lại và trong ánh trăng mờ mờ, tôi thấy Hoàng vẫn say ngủ, nằm quay mặt
vào trong tường, xoay lưng lại với tôi và anh cả. Lần đầutiên tôi có cảm
giác thống khoái như vậy và phát hiện ra, ngoài dùng tay và cọ xuống
chiếu, còn có những cách khác mang lại nhiều khoái cảm hơn. Đó là lần
đầutiên của tôi, khi tôi mới đặt một chân vào thế giới của xúc cảm nhục
dục. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất của tôi với anh cả nhưng
chính lần này đã đánh thức những xúc cảm nhục dục mới chớm nở trong
tôi, bùng lên dữ dội, để dẫn đến những câu chuyện sau này.
6. Sau lần
đó với anh cả, tận sâu thẳm trong tôi, cảm xúc thật hỗn loạn. Tôi nửa
muốn tiếp tục được đắm mình vào xúc cảm đó nhưng phần lý trí còn lại
trong đầu thì lại mai mỉa, nói hãy tránh xa ra vì điều đó là sai trái.
Nhưng rồi phần lý trí cứ đuối dần, đuối dần rồi phải nhượng bộ. Vào một
hôm, khi bỗng tỉnh dậy giữa đêm, tôi tò mò không biết cái ấy của Hoàng
thế nào nên đưa tay sờ thử. Qua lớp vải ngoài, tôicảm nhận cu của Hoàng
cầm khá đầm tay mặc dù chưa cương hết cỡ. Khi chạm vào cu Hoàng, người
tôi nóng bừng lên, run rẩy. Cảm giác cầm một thứ ấm nóng, từ từ nở to ra
trong tay mình như có phép thuật làm cho cu tôi cũng từ từ, từ từ ngỏng
lên. Đến tận bây giờ, mỗi khi nghĩ đến lần đầu tiên chạm vào cái ấy của
Hoàng,cảm xúc vẫn còn nguyên vẹn, người tôi lại như lên cơn sốt bừng
bừng. Sờ nắn bóp cu Hoàng được tầm 2 phút thì lý trí đã quay trở lại với
tôi, trong đầu tôi vẽ ra rất nhiều viễn cảnh nếu như bị bắt gặp nên tôi
chủ động rụt tay lại, tự tổng xỉ vả chính bản thân mình. Bỗng nhiên,
Hoàng xoay mặt lại về phía tôi, đưa tay ôm mông tôi và kéo tôi sát lại
gần. Hạ bộ của Hoàng cọ xát với của tôi. Qua mấy lớp quần nhưng tôi vẫn
cảm nhận được con cu của Hoàng đang nóng hổi, run rẩy.Con cu Hoàng cạ cạ
vào xương mu của tôi rồi di chuyển lên xuống, người tôi tê rần,tay ôm
chặt mông Hoàng. Hoàng làm ruộng, lao động từ bé nên thân hình khá rắn
chắc, mông cũng cong và chắc. Tôi không ngừng nắn bóp mông Hoàng cho
thỏa những kìm nén bấy lâu nay, còn Hoàng không ngừng di chuyển cu và ấn
mông tôi. Mọi tác động làm cho cảm xúc trong tôi vỡ òa. Cả tôi và Hoàng
nhanh chóng bắn ra nhữngdòng chất lỏng trắng đục, tất nhiên, đều ở
trong lớp vải quần đùi.
7. Sau lần đó, tôi thấy mặc cảm tội lỗi, xấu
hổ nên mấy ngày không sang đó. Sau rồi tự AQ bản thân, tự nhủ rằng hôm
đó là Hoàng say ngủ thôi chứ cũng không biết đâu, hãy cứ bình thường
thôi. Mặc dù tự huyễn hoặc bản thân như vậy nhưng khi gặp Hoàng, hai má
tôi vẫn nóng bừng lên, ngượng ngập. Hoàng cũng có vẻ ngại ngại nhưng vẫn
hỏi tôi, bằng giọng nhẹ nhàng hết sức có thể.
- Sao mấy hôm nay không sang đây? Lại học khuya à?
- Ừ, học khuya nên ngại sang.
Xong rồi hai đứa xemtivi. Không khí vẫn có chút ngượng ngùng.
-Hết phim rồi, đi ngủ thôi.
-Ừ. – Tôi rón rén leo lên giường.
Nằm
bên Hoàng mà tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Cảm giác vừa muốn khám
phá những bí ẩn sâu kín nhất của Hoàng, vừa dằn mình xuống, hãy quên đi.
Bên kia, tôi nghe thấy tiếng Hoàng thở dài khe khẽ. Tôi cố ru mình vào
giấc ngủ chập chờn, đầy mộng mị. Những hình ảnh quái gở cứ lảng vảng
trong giấc ngủ tôi.
Ngày hôm sau, mọi thứ đỡ ngượng ngịu nhưng
tôi nghe trong giọng nói của Hoàng, khi nói với tôi, có chút gì đó dịu
nhẹ hơn thường ngày. Rồi ngày cứ nối tiếp ngày, tôi cứ cố kìm nén mọi
xúc cảm khi nằm bên Hoàng. Cho đến một hôm, khi những âm thanh rên rỉ
trên màn hình tivi chìm vào cái tịch mịch của đêm khuya, nhường chỗ cho
những âm thanh rỉ rả của ếch nhái kêu, và đâu đó, tiếng gà gáy vang lên,
từng đợt, từng đợt, tôi không thể kìm nén được nữa, để mặc cho cảm xúc
dẫn đường. Tôi len lén chạm tay vào vùng hạ bộ của Hoàng, cảm nhận cái
ấy của Hoàng to dần trong bàn tay tôi.Hơi thở tôi có chút gấp gáp. Lần
trước tôi đã cảm nhận dụng-cụ-sung-sướng của Hoàng bằng xúc giác, lần
này tôi bỗng muốn được cảm nhận bằng thị giác. Thò tay vào trong quần
Hoàng, tôi để mặc cho bàn tay mình chơi đùa cùng hai quả bóng lủng lẳng
treo trên khúc củi cứng ngắc của Hoàng. Ngón cái của tôi mon men tiến
đến lỗ sáo rồi khẽ miết vào giữa lỗ sáo đó. Tôi cảm nhận có chút gì dinh
dính ươn ướt ở đầu ngón cái. Nghịch lỗ sáo cùng hai hòn bi một lúc, thị
giác của tôi đòi thỏa mãn. Tôi nhẹ nhàng lột chiếc quần đùi ra. Không
biết có phải trong lúc đầu óc đang chìm đắm trong nhục dục nên trở nên
mơ hồ hay không, tôi có cảm giác Hoàng khẽ nhổng mông lên để cho tôi dễ
dàng tụt chiếc quần xuống. Khi nhìn thấy vật đã khiến cho tôi thao
thức,trằn trọc biết bao đêm, cảm giác như tiếng tích tắc của chiếc đồng
hồ trên tường cũng trở nên nhẹ nhàng hơn như sợ đánh động không gian.
Cặc Hoàng cứng ngắt,chĩa thẳng lên trời. Từ bé, tôi đã khá khó khăn
trong việc ước lượng đơn vị đo lường nên tôi không biết nó dài khoảng
bao nhiêu, chỉ thấy rằng nó khá to và dài, tôi cầm rất đầm tay. Đầu rùa
vẫn thập thò trong bao quy đầu như chơi trò trốn tìm mà bị phát hiện,
đang xấu hổ nửa muốn bước ra, nửa ngập ngừng chờ đợi, hy vọng. Vùng hạ
bộ của Hoàng vẫn nhẵn thín, không một cọng lông. Hoàng cũng chưa có ria
mép hay lông nách. Hoàng khá trắng, da rất mát. Nếu đem so màu da của
tôi với Hoàng, thì cũng có thể khiến cho đầu rùa Hoàng trốn kĩ vào trong
lớp da quy đầu, vì xấu hổ. Vì tôi có để trong tủ lạnh vài năm cũng
chẳng thể so được với da Hoàng hiện tại.
Khi Hoàng lõa thể nằm
trước mặt tôi, tôi như dại người đi vì những xúc cảm mới mẻ luồn lách
vào từng mạch máu. Tôi muốn được như lần trước, muốn được "cọ xát”,
nhưng phải chân thật. Vậy nên tôi tự cởi chiếc quần đùi vướng víu của
mình ra, xoay người Hoàng đối diệnvới mình, điên cuồng cọ xát. Tôi ôm
mông Hoàng, để cu Hoàng có thể hẩy hẩy vào vùng hạ bộ của tôi. Tôi ngất
ngây chìm đắm trong cảm giác mới mẻ này. Rồi lại nghĩ, chẳng nhẽ chỉ như
vậy thôi sao? Sau đó, tôi đã có một quyết định, đặt nền móng cho thói
quen tình dục sau này của mình. Tôi ôm chặt lấy Hoàng, để Hoàng nằm đè
lên người tôi, để cu Hoàng ở khe giữa bẹn và mu của tôi, rồi tôi ôm chặt
lấy mông Hoàng, đẩy lên đẩy xuống. Lúc đầu, khi cặc Hoàng cắm vào khe
đó, tôi rất đau. Da ở đó vốn mỏng và nhạy cảm, một vật ấm nóng, cứng như
dùi cui không ngừng cọ xát lên xuống làm tôi đau cộng với cả cơ thể
Hoàng nằm đè lên người tôi, làmtôi cảm thấy rất khó thở. Vừa đau và khó
thở nhưng tôi lại thích cảm giác này.Cảm giác như ôm trọn cả thế giới
trong tay, một chút khó thở lại càng làm tôi kích động. Tôi nhận ra mình
thích cảm giác vừa thốn lại vừa sướng này. Hoàng cày lên mu tôi một hồi
lâu rồi bắn xối xả lên mu tôi, lên bụng tôi. Tôi cũng không thể kìm
được nữa, cũng cho ra hết những bức bối bao ngày. Sau đó tôi cứ để
nguyên sản phẩm của cả hai, chìm vào giấc ngủ. Trong vô thức, tôi di di
vào những vệt sệt sệt đó, để rồi sau này hình thành một thói quen, như
bị nghiện, mà tôi phải mất khá nhiều thời gian, để cai nó.
8. Những
ngày sau đó, tôi có cảm giác giữa chúng tôi có gì đó ngại ngại. Tôi
không biết suy nghĩ hay cảmxúc của Hoàng như thế nào, nhưng khi nói
chuyện với tôi, tôi thấy giọng Hoàng có vẻ nhẹ đi, mềm hơn và tôi cũng
không đủ can đảm để gọi Hoàng là mày, xưng là tao như trước nữa. Tôi cố
hết sức để không phải sử dụng đại từ nhân xưng khi nói chuyện với Hoàng.
Ví dụ như khi đang xem phim, Hoàng hỏi:
- Ăn nhãn không?
Thì tôi sẽ chỉ trả lời:
-Không ăn đâu, đánh răng xong rồi mới sang mà.
Nhưng rồi, cũng như lần trước, Hoàng thuyết phục tôi đến khi cả hai cùng nhóp nhép mới thôi.
Những
ngày tháng đó, đêm ngủ, thi thoảng tôi vẫn cầm lấy cu của Hoàng, bóp
đến rã rời cả tay, rồi cả cơ thể Hoàng đè lên người tôi, cày xới hạ bộ
tôi, đau đớn, nhức nhối, nhưng tôi lạithấy thỏa mãn. Tôi thích lúc ngực
Hoàng đè lên ngực tôi, da cọ da, khó thở, đau nhói nhưng thỏa mãn, hạnh
phúc. Thỏa mãn, hạnh phúc trong đau đớn và câm lặng.Tôi thích sự câm
lặng đồng lõa cùng bóng đêm yên tĩnh, chỉ có hơi thở hổn hển,những tiếng
da thịt va vào nhau, tiếng giường kêu cọt kẹt theo những nhịp cày của
Hoàng, trên vùng da non của tôi.
Mỗi lần như vậy xong, sáng hôm
sau trở về nhà, tôi lại thấy tủi hổ. Tôi không biết Hoàng nghĩ về tôinhư
thế nào? Không biết Hoàng có kinh tởm mình không? Tại sao mình lại làm
nhưvậy? Tại sao lại như vậy? Tại sao? Những câu hỏi đó cứ lởn vởn trong
đầu tôi. Mặc dù tôi vẫn đi học, vẫn sinh hoạt bình thường nhưng sâu thẳm
trong tâm hồn, tôi đang mặc cảm với chính mình. Càng mặc cảm, tôi càng
muốn khỏa lấp những trống trải đó.
Những ngày sau đó, thi thoảng
tôi vẫn "được” xem phim sex, khi thì vào buổi tối, khi thì đêm khuya.
Rồi một hôm, sau rất nhiều lần "cọ xát” như vậy, tôi đặc biệt chú ý vào
một cảnh trong phim sex mà bình thường tôi chỉ lơ đễnh cho qua. Đó là cô
gái không ngừng bú liếm cặc cho chàng trai, còn chàng trai không ngừng
rên rỉ. Lúc đó, đột nhiên tôi nghĩ, chẳng nhẽ bú liếm cặc lại sướng đến
như vậy ư. Không biết liệu cô gái, khi bú như vậy, có thích không? Đêm
đó, tôi nửa muốn thử xem như thế nào, nửa e sợ. Lúc đó tôi sợ nhiều thứ
lắm nhưng cuối cùng, khi tay chạm vào con cặc của Hoàng, tôi quên hết.
Tôi quên hết mọi sự. Lúc đó, thế giới chỉ còn tôi và Hoàng, chỉ còn tôi
và con cặc này thôi. Tôi nắn bóp, tôi sục, tôi hoang dại. Tôi lại để
Hoàng đè lên người tôi, cày nát mu tôi. Đang lúc cao trào, nhớ lại cảnh
phim lúc tối, tôi lật Hoàng lại, nhìn ngắm cặc Hoàng. Nó đang cứng ngắt,
hùng dũng. Tôi đưa mũi ngửi. Một mùi nồng nồng, hơi khăn khẳn sộc lên
mũi. Tôi đánhl ô tô trong bụng, thầm nghĩ, chỉ 7 cái thôi, chỉ 7 cái
thôi. Tôi há miệng, đưa con cặc của Hoàng vào. Tôi để môi mình bao trọn
lấy cặc Hoàng, miết mạnh sao cho cặc Hoàng không chạm vào bất kỳ chỗ nào
trong khoang miệng tôi. Không nước bọt, không thứ gì cả. Tôi đưa cặc
Hoàng vào sâu trong miệng tôi thì có cảm giác như Hoàng giật mình, kiểu
như sốc lắm trước hành động của tôi. Chính tôi còn sốc, không hiểu mình
đang làm gì cơ mà. Tôi làm đúng 7 lần. Rồi nhả ra. Không hề dính một
chút nước bọt nào. Mùi nồng nồng, khăn khẳn vẫn vương trên môi tôi,thi
thoảng sộc lên mũi tôi, làm tôi buồn ghê gớm. Tôi nằm quay mặt vào
tường, tủi thân. Sao mình lại làm vậy? Sao lại vậy chứ? Nằm một hồi, tôi
xoay người lại, quờ tay sang bên cạnh. Trống rỗng. Tôi mở mắt. Bên cạnh
tôi giờ chỉ có ánh trăng đang muộn phiền mà lả lơi bên chiếu.
9. Mấy
ngày sau đó, vì quá xấu hổ nên tôi không dám sang nhà Hoàng, không dám
giáp mặt Hoàng. Tôi cảm thấy mình thật ti tiện, thật dơ dáy, thật bẩn
thỉu. Tại sao mình dám làm như vậy chứ. Có thể hôm đó, Hoàng quá kinh
sợ, quá sốc nên đã bỏ đi đâu đó tránh mặt mình rồi. Những hôm đó, trong
lòng tôi nặng trĩu ưu tư, không biết chia sẻ cùng ai. Rồi Hoàng sang nhà
tôi chơi. Tôi không dám nhìn thẳng mặt Hoàng. Qua câu chuyện, tôi biết
được hôm đó Hoàng dậy sớm để đi tát sông cùng hai người nữa chứ không
phải tránh mặt tôi. Và vui hơn nữa khi Hoàng hỏi sao mấy hôm nay không
sang. Tôi vẫn trả lời lý do học khuya như mọi lần mà mặt mày rạng rỡ.
Tối
đó, tôi cố gắng làm bài xong thật sớm để sang nhà Hoàng. Khi đã tắt
điện đi ngủ, tôi và Hoàng còn nói chuyện khá lâu, chủ yếu xoay quanh
việc học hành thi cử.
-Sắp lên lớp 12 rồi, sắp thi đại học rồi, cố gắng lên nhé.
-Ừ,
cũng chưa biết thi trường nào cơ, nhưng cũng chỉ có mấy trường trong
tầm ngắm thôi. Cũng chỉ có ngoại ngữ, kinh tế hay quan hệ quốc tế thôi.
-Mấy cái này không rành lắm. Cứ xem xét kỹ rồi quyết định nhé.
-Ừ.
Rồi hai đứa dần chìm vào giấc ngủ.
Thời
gian đó, tôi vẫn dằn vặt bản thân, cảm thấy mình thật kinh tởm. Tôi mua
một gói thuốc chuột, để sẵn.Hôm đó, khi nằm bên cạnh Hoàng. Tôi không
thể kìm nén được nữa. Nhẹ nhàng chạm vào giữa hai chân Hoàng, tôi thấy
dụng-cụ-sung-sướng của Hoàng đang cứng cứng.Tôi không biết đấy là do khi
ngủ, người con trai nào cũng thế hay có lý do nào khác. Tôi mân mê nó
trong tay mình. Tôi thích được dùng ngón cái trượt trên đầu rùa, được
lấy ngón cái ấn sâu vào lỗ sáo, được di di vào lỗ sáo đến khi có chất
dinh dính, nhớt nhớt rỉ ra. Tôi cởi bỏ chiếc quần đùi của Hoàng và của
chínhmình ra. Trần truồng, nóng hổi. Tôi ôm chặt lấy Hoàng, để Hoàng nằm
đè lên người tôi. Lâu lắm rồi tôi mới lại cảm nhận được sức nặng của
Hoàng trên ngực mình. Nặng. Ngộp thở. Đau. Đê mê. Cơ thể tôi mềm nhũn
dưới sức nặng và từng cú thúc, từng đường cày của Hoàng trên mu tôi,
trên bẹn tôi. Không chịu nổi nữa, tôi lật Hoàng lại, dùng miệng để chơi
đùa cùng con cặc của Hoàng. Tôi thích được hôn lên cổ, liếm vành tai rồi
bú vú Hoàng. Tôi thích được cắn thật mạnh vào vồng ngực Hoàng rồi liếm
dần, liếm dần xuống. Tôi thích được đùa giỡn với con cặc đang ngỏng lên
đầy kiêu hãnh của Hoàng. Tôi liếm hai hòn dái, hai đùi non để cho con
cặc Hoàng cẩng lên hết cỡ, giật giật trong không trung, tôi mới nhẹ
nhàng le lưỡi liếm vào lỗ tiểu của Hoàng. Liếm nhẹ nhàng, đùa giỡn để
cho Hoàng khao khát, nứng đến đỉnh điểm mới bất thình lình bú thật mạnh,
cả con cặc trôi tuột vào trong cuống họng rồi sau đó điên cuồng bú mút
cặc Hoàng. Lúc đó, tôi chỉ muốn được thỏa mãn những khát khao bao ngày
dồn nén.
Bú mỏi cả miệng mà Hoàng chưa ra, tôi đành lấy tay sục, tự nhủ, đây sẽ là lần cuối cùng mình làm thế này.
Nhưng thói đời, có lần một rồi sẽ có lần 2, rồi lần 3…
10.
Đêm ấy, sau khi bú mút, làm cho Hoàng đê mê, tinh trùng nhão nhệu trên
cơ thể tôi đang lỏng ra, chảy xuống, tôi thấy bải hoải cả người. Tôi
thấy nhục nhã, thấy buồn. Sao mình lại ra nông nỗi này? Sao mình lại
phải đi bú buồi cho người khác? Sau giây phút thỏa mãn là những giây
phút dằn vặt. Tôi không thể ngủ được, nước mắt cứ tuôn ra, mặn chát. Tôi
chợt nhớ đến gói thuốc chuột hôm trước mua. Tôi khe khẽ trở dậy,ngắm
nhìn Hoàng đang say ngủ. Sau khi được thỏa mãn, con người ta thường dễ
chìm vào giấc ngủ. Nhìn Hoàng ngủ thật yên bình. Làn da trắng, khuôn mặt
góc cạnh, đôi môi như đang hờn dỗi điều gì. Chỉ có thể một lúc nữa
thôi, tôi sẽ không còn được ngắm nhìn khuôn mặt thân thương này nữa. Rồi
cảm giác kinh tởm bản thân lại trỗi dậy. Tôi len lén mở cửa đi ra
ngoài. Đầu tháng, trăng lưỡi liềm đã lặn tự bao giờ, chỉ còn một màu đen
đặc quánh. Tôi bước đi trong tiếng chó sủa râm ran. Về nhà, gọi cửa. Mẹ
ngạc nhiên sao giờ này lại về. Môi tôi trượt ra tiếng nói dối như từ
đâu vọng về, bên đó nóng quá, con không ngủ được. Tôi ngồi bần thần bên
gói thuốc chuột đã được xé ra. Quả quyết, tôi hòa vào bát nước nước được
rót từ phích ra đã nguội lạnh từ bao giờ. Rồi nghĩ về bản thân, nghĩ về
quá khứ, nghĩ về hiện tại rồi tương lai. Tôi đưa bát nước thuốc chuột
lên miệng. Một mùi ngai ngái, hăng hắc sộc thẳng lên mũi. Không thể chịu
nổi mùi đó, tôi đặt bát nước đó xuống. Rồi nghĩ về mẹ. Mẹ đã cả đời vất
vả, chỉ có một mình mình làm của đểdành. "Tương lai của con là công
trình của mẹ”. Chẳng nhẽ mình lại tự tay đập nát công trình đó của mẹ.
Rồi mẹ sẽ ra sao. Những suy nghĩ miên man làm chomình không thể nào nâng
bát nước đó lên miệng được nữa. Rồi quyết định mang đi đổ, mong rằng
mọi muộn phiền sẽ trôi tuột theo bát nước đó.
Những ngày sau đó, tôi
như người đi trên mây. Một hôm, Hoàng hẹn tôi ra bụi tre gần nhà hóng
mát. Ngồi trầm ngâm một hồi, Hoàng bỗng cất lời:
-Nguyên ạ. Tôi quý
và thương Nguyên lắm. Từ bé Nguyên đã thiệt thòi hơn bọn tôi, vất vả
nhiều. Phải cố lên Nguyên ạ. Vì tương lai của mình và cả của mẹ Nguyên
nữa.
-Ừ… ừ. Tôi … tôi biết rồi. Tôi… tôi sẽ cố gắng.
Không
hiểu sao, nghe những lời đó của Hoàng, tôi thấy ấm lòng lạ. Mọi muộn
phiền lo âu đều được cơn gió mùa hạ vẫn ve vãn dưới gốc tre già, cuốn
lên bầu trời, bay đi xa mãi.
Nghe những lời đó của Hoàng, làm tôi
nhớ đến ngày bé, hồi còn học tiểu học. Từ nhà tôi đến trường phải qua
một cánh đồng. Hai bên đường đi là hai hàng cây bạch đàn luôn lao xao
chuyện trò cùng nhau. Ngày đó, đang đi, tôi giật mình:
-Đi đâu đấy thằng nhà không có nóc?
-Không có nóc thì kệ tao, liên quan gì đến mày.
-Á à, dám cãi tao cơ à. Bọn mày đâu, đánh nó cho tao, đồ con hoang.
-Sao lại đánh tao… Hự hự…
Thế rồi bọn chúng lao vào tôi, đứa đấm đứa đá.
-Bọn mày làm nó thế, bỏ ra ngay. – Tôi nghe thấy tiếng Hoàng.
-Mày thích gì? – Một đứa khà khịa.
-Thích đánh nhau đấy.
Nói
rồi Hoàng xông vào,cho thằng vừa chửi tôi là đồ con hoang một thụi. Bọn
kia thấy thằng thủ lĩnh bị đòn nên cũng chợn. Hoàng nói:
-Lần sau mà tụi mày còn bắt nạt nó, thì biết tay tao đấy.
Hoàng
hơn bọn tôi một tuổi, cao hơn chúng tôi một cái đầu, người chắc nịch.
Cả bọn im im, lủi mất. Từ đó, tôi không bị bắt nạt nữa.
Từ nhỏ đến giờ, hễ khi nào tôi cần giúp đỡ, là thấy Hoàng có mặt, cứ như Hoàng nghe được lời kêu cứu của tôi vậy.
11.
Lên lớp 12, để chuẩn bị kinh phí cho những kỳ thi sắp đến của tôi, mẹ
quyết định đi Quảng Ninh làm cho người ta. Tôi ở nhà một mình, lo cơm
nước, bèo cám cho con lợn nái và mấy sào ruộng đã cấy. Tôi quay cuồng
với đi học, học bài, bèo cám… Hai tuần sau,không trụ nổi, tôi đổ ốm. Sốt
đùng đùng, nằm ở nhà một mình. Trong cơn mê man,rất nhiều hình ảnh quái
dị hiện ra trong đầu tôi. Chập chờn giữa những cơn sốt,tôi bỗng nghe
thấy tiếng gọi.
- Nguyên ơi, có nhà không?
- Trong … trong … này. – Tôi yếu ớt trả lời.
- Ôi sao mặt mày xám ngoét thế kia? – Tôi thấy Hoàng tiến lại gần.
- Ôi, đầu nóng quá. Thế đã ăn uống gì chưa? Đã uống thuốc chưa?
- Chưa…
- Thôi, để tôi nấu ítcháo cho. Thích ăn cháo gì?
- Cháo sú* nhé.
(sú*: móng giò lợn)
-Ừ. Chờ một tí nhé, để đi mua về nấu cho.
Đang nóng sốt phừng phừng,tôi thấy như có mạch nước mát lành đang len lỏi vào tâm hồn tôi.
-Dậy ăn đi. Đã thổi nguội bớt rồi đấy.
-Ừ.
-Thế có cần đút cho ăn không?
-Không cần đâu. Đã đến nỗi nào đâu.
-Ừ. Thế ăn đi.
Tôi xúc từng thìa cháo.Đang ăn ngon lành, bỗng nhìn sang Hoàng, thấy cậu chàng đang nhìn mình, hai mắt long lanh.
-Nhìn gì đấy? Chưa thấy ai ăn cháo bao giờ à?
-Phải nhìn xem công sức nấu nướng của mình thế nào chứ.
-Ngon. Ngon.
-Mà chắc bán con lợn xề đó đi thôi, chứ học chính khóa, học thêm học nếm như vậy, thời gian đâu mà cám bã.
-Nhưng nó được nhảy rồi, còn mấy tháng nữa là đẻ, bán giờ tiếc ấy.
-Tiếc nhưng giờ cần tập trung vào học hơn.Để đây về bảo mẹ tìm người mua cho.
-Ừ.
Bán lợn đi, tôi rảnh rang hơn. Tối đó, tôi qua Hoàng. Cũng lâu rồi tôi không qua. Ở nhà một mình cũng buồn.
-Thế tối ngủ ở đây hay sang bên đó?
-Ừm, sang tôi đi.
-Mà ít tuổi hơn, phải gọi là anh chứ, mẹ nhỉ?
-Gọi thế nào chẳng được – Cô Định trả lời.
-Làm anh khó lắm đấy. – Tôi trả treo.
-Haha, theo tuổi tác thôi.
-Vâng, thì anh.
-Haha. – Hoàng bật cười.
Mọi người cùng xem tivi,phim cuối tuần trên VTV.
-Thôi, khuya rồi, sang đây đi.
-Sang đây là sang đâu vậy?
-Sang tôi ngủ, mới nói xong mà.
-Tôi nào vậy?
-Thì nhà tôi ấy.
-Ô, thế không nhớ gì à?
-Nhớ gì cơ?
-Thì vừa mới nói xong mà. Hơn 1 tuổi đấy.
-À. Ôi, thế thật à?
-Chẳng thật thì sao.
-Ừm, thôi, khuya rồi, sang em ngủ đi.
-Thế mới ngoan chứ.
Chúng tôi cùng đi về nhà tôi. Khi đã yên vị trên giường, bỗng Hoàng cất tiếng.
-Em cố gắng lên nhé. Giờ vất vả, rồi sau sẽ đỡ hơn.
-Vâ..âng. – Tôi vẫn chưa quen.
Không
gian lại chìm vàotrong yên ắng. Nằm nghe tiếng thở đều đều của Hoàng,
tim tôi nhảy múa trong lồng ngực, không thể ngủ được. Tay tôi không theo
sự điều khiển của lý trí nữa, mon men lại vật gây thương nhớ cho tôi
suốt thời gian qua. Chạm vào nó, tôi giật mình. Sao đã to và cứng như
thế này rồi. Tay tôi mò mẫm trong quần Hoàng sau bao ngày. Tôi thích
nhất là đùa nghịch với cu của Hoàng, cảm nhận nó to dần lên, giật giật
trong tay. Nghịch một lúc, Hoàng chủ động nằm đè lên người tôi.Chao ôi,
Hoàng chủ động để cặc di chuyển lên xuống trên mu tôi. Đau điếng.
Sướng.Sau bao ngày, nay tôi đã thỏa ước nguyện được con cặc hùng dũng
của Hoàng dày vò trên cơ thể tôi. Tôi tự nhủ, hôm nay phải làm cho Hoàng
thật thỏa mãn. Lật Hoàng nằm ngửa lại, tôi chủ động dùng lưỡi của mình
đùa nghịch con cặc Hoàng.Tôi liếm hai hòn dái sũng nước, liếm hai bên
đùi non của Hoàng. Rồi dùng lưỡi dư dứ cho cặc Hoàng cẩng lên. Liếm phớt
nhẹ vào lỗ sáo, để cho con cặc vươn mãi, vươn mãi nhưng không tới. Tôi
làm cho con cặc Hoàng như muốn nổ tung lên vì thèm khát mà không được
thỏa mãn. Tay Hoàng mấy lần dúi đầu tôi xuống nhưngtôi vẫn nhởn nhơ. Tôi
muốn Hoàng thật nứng, rồi mới bất chợt ngậm nguyên con cặc cứng ngắt đó
vào trong miệng, dùng lưỡi mơn trớn đầu khấc. Rồi thật nhanh, mãnh
liệt, bú liếm. Bất chợt, tôi cắn nhẹ vào con cặc đang muốn nổ tung đó.
Hoàng hơi giật mình, nhưng tôi đã đền bù cho anh những đợt bú liếm tiếp
theo. Bình thường, sau khi bú liếm mỏi miệng rồi, tôi sẽ dùng tay để làm
cho anh ra. Nhưng hôm đó tôi lại nghĩ, chẳng nhẽ miệng mình không đủ
thỏa mãn anh. Tôi bú liếm cuồng nhiệt hơn, chủ động nằm nghiêng, hướng
người Hoàng nghiêng theo mình, chủ động để Hoàng tọng cặc vào miệng
mình. Hoàng như biết ý, nắc phành phạch cặc vào mồm tôi, mỗi lúc một
nhanh và mạnh. Tôi cảm nhận được các cơ trong tuyến tiền liệt của anh
đang co bóp, rồi tinh dịch theo ống dẫn tinh, phun vào miệng tôi. Tôi
cảm nhận dòng chảy tinh dịch của anh bằng miệng của mình. Anh có vẻ hơi
ngạc nhiên vì tôi lại mang lại trải nghiệm mới cho anh. Tinh trùng anh
từ khóe miệng tôi, chảy ra nhễu nhạo. Mùi tinh trùng tanh tanh, nồng
nồng nhưng vì phóng ra từ cặc của anh, nên tôi cố gắng nuốt hết. Trong
suốt quá trình này, chỉ bóng tối như đồng lõa với chúng tôi, cùng tiếng
rên a ư, tuyệt nhiên không có lời nào được phát ra.
12. Do áp lực,
phải đi lại học chính, học thêm nhiều nên thời gian đó, thường mỗi tháng
tôi bị ốm một lần.Trong khoảng thời gian đó, Hoàng vẫn qua giúp đỡ tôi.
Sau cùng, vì lo lắng nên mẹ tôi không làm cho người ta nữa mà trở về
nhà. Thi thoảng tôi vẫn qua ngủ cùng Hoàng, vẫn vô cùng cuồng nhiệt. Tôi
vẫn thích bú liếm cho Hoàng xuất tinh trong miệng tôi, để cảm nhận được
từng cái giật của cu Hoàng khi xuất tinh.
Một hôm, Hoàng hỏi tôi:
-Thế em thích sau này làm gì?
-Em thích làm
13.
Hôm sau, tôi cố nghĩ ra các lý do để không phải sang bên Hoàng vì trải
qua chuyện đêm đó, tôi không đủ tự tin để nhìn Hoàng. Không hiểu sao lúc
đó tôi lại liều đến như vậy. Mang theo nỗi băn khoăn, khắc khoải, tôi
bắt xe lên lại trường. Không biết Hoàng nghĩ thế nào về tôi, về việc tôi
làm hôm đó. Một tháng sống trong nỗi dằn vặt, tôi quyết định về quê.
Vẫn say xe, vẫn cho ra mấy túi bóng. Ăn uống, nghỉ ngơi một chút, tôi
sang Hoàng. Hoàng vẫn tỏ ra bình thường với tôi, vẫn nhẹ nhàng hỏi thăm
chuyện trường lớp, chuyện say xe. Khi đã yên vị trên giường, tôi hồi hộp
vô cùng. Kể từ khi tôi đi học đại học, mỗi lần về quê, nằm bên Hoàng,
tim tôi luôn đập rộn ràng như vậy. Cơ thể tôi như sản sinh ra một loại
chất gì đó, mà mỗi khi nằm cạnh Hoàng, ngửi mùi đặc trưng của Hoàng, là
tôi không thể kìm nén được mình. Có thể như các cụ đã nói "Lia thia quen
chậu…”. Nằm đánh lô tô trong bụng một lúc, không gian im ắng như tờ,
tôi khe khẽ đưa tay vào cái-mà-ai-cũng-biết-là-gì-ấy.Cảm giác như giữa
trưa tháng 6, đang khát cháy họng, được một ngụm nước chanh đá vậy. Chao
ôi, tôi đã mong ngóng giây phút này một tháng nay rồi. Tôi sục cu Hoàng
lên xuống, lấy ngón cái nghịch nghịch lỗ tiểu của Hoàng. Tôi thích được
tách lỗ sáo của Hoàng ra, rồi miết miết vào đó, cảm nhận được cặc Hoàng
vươn mình thức dậy. Hùng dũng. Giật giật. Tôi đón chờ cơ thể Hoàng đè
lên tôi, cọ sát. Khi Hoàng đè lên người tôi, sức nặng, cứng, tốc độ.
Ngộp thở. Những giây phút đó, tôi thấy như mình đang trả giá cho những
lỗi lầm của mình, nhưng một góc nhỏ nào đó trong tâm hồn, tôi lại thấy
sung sướng. Nằm đè lên người tôi nhưmột nghi lễ của tôn giáo mới được
tôi và Hoàng sáng tạo ra, luôn được cử hành trước một buổi nguyện cầu –
nguyện cầu cho hai cơ thể được hòa làm một, được tan vào nhau, được thỏa
mãn, đê mê. Kết thúc nghi lễ đó, miệng tôi ngấu nghiến bú mút cho
Hoàng. Tiếng rên rỉ bị kìm nén trong cuống họng của Hoàng càng kíchđộng
tôi. Tôi le lưỡi liếm đầu khất, dùng lưỡi chọc chọc vào lỗ tiểu, liếm
những giọt nước nhờn mà lỗ tiểu tiết ra.Tôi liếm dọc con cu của Hoàng,
liếm hai hòn dái, hai đùi non. Nhưng tôi thích nhất là lúc được ngậm
trọn cặc Hoàng trong miệng,trong họng tôi. Cảm giác như tôi được lấp đầy
những khoảng trống trong tâm hồn,trong thể xác. Đê mê. Xoay nghiêng
người tôi lại, Hoàng nắc vào mồm tôi. Mạnh mẽ.Mãnh liệt. Lúc đó tôi chợt
nhớ đến Nam Cao, nhớ đến Thị Nở. "Cứ mãi như thế nàythì thích nhỉ”. Rồi
bất chợt Hoàng dừng lại, xoay cho tôi nằm thẳng, rồi lùi lại.Tôi chưa
hiểu Hoàng định làm gì, thì thấy Hoàng nâng hai chân tôi lên. Có lẽ
Hoàng nhớ lần trước. Hoàng chủ động trét nước bọt vào chỗ đó của tôi rồi
ấn vào. Đau điếng. Tôi cảm tưởng như người mình sắp rách toạc ra. Lần
trước tôi ngồi lên, đau, nhưng dù sao mình vẫn chủ động được tốc độ. Lần
này, Hoàng vội vàng đưa vào. Không thể chịu được, tôi lấy tay đẩy vào
ngực Hoàng. Biết ý, Hoàng dừnglại. Chờ cơn đau dịu lại, tôi chủ động ôm
lấy mông anh, ấn vào. Lần này, Hoàng từ từ, từ từ đâm vào. Khi cặc Hoàng
ngập sâu trong người tôi, tận gốc, anh dừng lại một chút cho tôi quen
với cự vật của anh. Rồi anh rút ra một nửa, bất thình lình dập mạnh vào.
Tôi như chết điếng. Cảm giác lúc đó thốn thốn như muốn đi nặng.Nhưng
tôi không có thời gian để suy nghĩ nhiều vì anh đã nắc phầm phập vào
trong tôi. Tôi bấu víu vào mông anh. Mông anh cong, những khi anh di
chuyển ravào, mông anh căng cứng, rắn chắc. Mỗi khi anh chơi tôi, tôi
thích được ôm, sờ nắm cặp mông đấy. Cặc anh đâm sâu vào người tôi, chọc
ngoáy vào tiền liệt tôi,tay tôi được bóp cặp mông, nghe tiếng thở mạnh,
tiếng rên kìm nén của anh làmngười tôi như nổ tung lên. Tôi tự phóng
những dòng tinh lên bụng mình. Một lúc sau, những thớ cơ hậu môn của tôi
cảm nhận được cặc anh giật giật, cảm nhận được từng đợt phóng tinh của
anh vào trong ruột tôi. Anh ngâm cặc trong người tôi mộtlúc rồi rút ra,
nằm xuống bên cạnh tôi. Đê mê. Nhễ nhại. Nóng bức. Tôi không thể ngờ
được là con người ta có thể sướng đến như vậy. Tôi thích để nguyên những
dòng tinh dịch của anh trong người tôi, dinh dính. Tôi rúc vào nách
anh, tay mân mê cặc anh, sau đó ngủ thiếp đi. Thỏa mãn. Hạnh phúc.
14.
Sau đó, tôi luôn mong ngóng đến cuối tháng. Cuối tháng, tôi về quê,
được gặp anh. Tôi cố gắng học tập, để mỗi lần về quê như phần thưởng cho
những nỗ lực đó. Mỗi lần về quê, tôi đều ngủ ở nhà anh hai tối. Tôi
thích được oằn oại dưới thân anh, tôi thích những phút giây nhễ nhại,
nóng bức. Anh làm cho tôi biết, thân thể này sinh ra để làm gì. Tôi hạnh
phúc khi nghĩ đến điều đó.
Một lần về quê thì tôi được biết, ngày
hôm sau anh sẽ đi làm xa, gần khu miền Trung. Ngày đó, điện thoại bàn là
một thứ xa xỉ. Internet chưa phát triển nên thông tin mất nhiều thời
gian. Tôi thấy thật may mắn vì về nhà trước khi anh đi làm xa. Anh vẫn
nhẹ nhàng khuyên tôi cố gắng học hành, vì tương lai của bản thân và gia
đình. Tối đó, anh có vẻ uống khá say. Tôi nằm nghiêng, ôm anh. Tôi muốn
cảm nhận cơ thể anh, mùi hương của anh vì không biết bao lâu nữa mới
được gặp lại. Tôi bỗng nhớ Xuân Diệu. "Tôi muốn buộc gió lại/ Cho hương
đừng bay đi”. Tôi muốn được buộc mùi của anh, để gió đừng cuốn nó đi. Để
mỗi khi nhớ anh, tôi có thể mở he hé ra một chút, hít hà. Nhưng Xuân
Diệu đâu có buộc được gió lại. Và tôi cũng đành để mùi anh bay theo cơ
thể anh. Anh uống khá say, miệng đầy mùi cồn. Đang nằm ôm anh, mân mê
chim anh thì anh trở mình, miệng anh gắn chặt vào miệng tôi. Mùi cồn,mùi
thuốc lá chiếm trọn khoang miệng tôi. Anh mút hai môi tôi, rồi lưỡi
luồn lách các ngóc ngách trong miệng tôi. Hơi thở của hai trở nên gấp
gáp. Tôi thích được mút lưỡi anh. Rồi anh dùng lưỡi chọc chọc vào miệng
tôi. Anh hôn tôi đến cạn kiệt cả không khí, đến mức cả hai phải dừng lại
để thở. Tôi trườn xuống hạ bộ của anh. Buồi anh nở to. Lúc này, anh đã
có lông rậm rạp ở hạ bộ, khá dài và thẳng, không như của tôi, như lò xo.
Tôi rất thích dùng lưỡi trêu đùa cùng cặc anh. Tôi thích nhử nhử, liếm
nhẹ một chút vào đầu khấc rồi liếm đùi non, rồi lại liếm nhẹ vào đầu
khấc, để cho anh cương hết cỡ, mấy lần dùng tay ấn đầu tôi như ra hiệu
cho tôi, hãy bú anh đi, anh không thể chịu nổi nữa rồi. Để anh ra ám
hiệu mấy lần như muốn nổ tung rồi, tôi mới thỏa mãn anh. Bất ngờ, tôi
cúi xuống, tọng cả cặc anh vào trong họng. Sặc sụa. Đê mê. Tôi vừa bú
vừa nghịch nghịch hậu môn anh. Tôi cho một ngón tay vào hậu môn anh. Cả
người anh căng cứng. Chắc anh đau. Để yên một lúc, rồi anh chủ động đưa
tay gẩy gẩy tay tôi. Tôi biết ý, tiếp tục tiến vào. Các thớ cơ ở đó liên
tục co bóp, bóp chặt lấy tay tôi. Vừa bú cặc anh, vừa đùa nghịch với lỗ
hậu anh, tôi thấy anh trân mình, căng cứng. Một lúc sau, anh hẩy tôi
ra, để tôi nằm nghiêng rồi cắm phập vào hậu môn tôi. Tôi phải cắn răng
vào bắp tay mình để ngăn không kêu ré lên. Chắc anh nứng quá nên mới làm
vậy vì thường anh làm rất từ từ. Hoàng ngâm buồi trong người tôi một
lúc để tôi quen với cự vật của anh, rồi thúc những cú trời giáng vào đít
tôi. Đau đớn nhưng hạnh phúc. Rồi Hoàng lật ngửa tôi lại, đặt hai chân
tôi lên vai, hùng hục.Tôi ôm chặt mông Hoàng, rồi tay mon men chọc lại
vào hậu môn anh. Được một lúc,như nhận thấy điều gì, anh dừng lại, nằm
xuống rồi cầm lấy cái ấy của tôi, từ từ đưa lại gần, lại gần anh. Hóa ra
anh muốn tôi đâm anh. Chắc anh muốn tôi có một đêm thật đáng nhớ, trước
khi anh đi làm xa. Tôi chật vật mãi mới đưa được vào. Cảm nhận ban đầu
là bó, khít. Khi các cơ hậu môn của anh co bóp, tôi suýt ra.Tôi rút ra
và đút vào lại, đưa đẩy. Lần đầu tiên tôi trải nghiệm chuyện này. Lần
đầu tiên cặc tôi đút vào, rút ra trong một cái lỗ ấm nóng, chật hẹp,
khít rịt.Tôi như muốn nổ tung. Chỉ một thời gian ngắn sau, tôi tuôn
trào, gục lên người anh. Anh để tôi nghỉ ngơi một chút rồi lật sấp tôi
lại, đưa con cặc cứng ngắt, giã không ngừng nghỉ vào hậu môn tôi. Anh
bơm từng đợt, từng đợt tinh dịch nóng hổi, nhễu nhão vào trong tôi. Mệt
mỏi rã rời, chúng tôi chìm vào trong giấc ngủ. Như một thói quen, tay
tôi vẫn mân mê cặc Hoàng.
15. Ba lần về quê sau đó tôi đều không gặp
Hoàng. Lần thứ 4, tôi rất ngạc nhiên khi thấy Hoàng ở nhà.Hoàng bảo công
ty đó mấy tháng không trả lương nên mọi người chán, bỏ về hết,Hoàng
cũng vậy. Hoàng kể cho tôi nghe cuộc sống ở thành phố đó. Tôi chỉ biết
quê mình và thành phố nơi tôi đang theo học thôi nên rất háo hức nghe
Hoàng kể. Hoàng bảo, thành phố đó sạch lắm, người dân cũng ý thức trong
việc bảo vệ môi trường. Mỗi tối, Hoàng cùng mấy người làm cùng đi dạo
trên sông, nhìn ngắm những ngọn đèn rực rỡ sắc màu trang trí bên sông và
những tòa nhà bên đường. Người đi lại tấp nập, những tòa nhà cao tầng
san sát hai bên, những ngôi nhà được thiết kế cầu kì, tráng lệ. Hoàng
bảo, không biết bao giờ mình mới được ở trong những ngôi nhà như vậy
nhỉ. Đêm đó, thực sự rất thăng hoa. Sau bao ngày xa nhớ, như nắng hạn
gặp mưa rào, chúng tôi đều phóng ra rất nhiều dòng trắng đục. Thỏa mãn.
Đê mê. Mặc dù lần trước, Hòang chủ động cho tôi đâm Hoàng, như một cách
để tôi luôn nhớ về anh trong những ngày anh đi làm xa, nhưng tôi vẫn
thích anh đâm tôi hơn. Tôi thích những khoảnh khắc hoang dại trên
giường, nằm oằn oại dưới cơ thể anh. Tôi thích những cú thúc mãnh liệt,
những cú thúc như dọng cừ của anh. Tôi thích những giây phút hậu môn tôi
co bóp, vắt kiệt từng dòng tinh của anh.
Một hôm, tôi sang nhà Hoàng
đúng lúc bạn Hoàng đang chơi ở đó. Người này cao lớn, lực lưỡng. Hai
mắt sâu, lông mi dài, cong vút, hai má có lúm đồng tiền rất duyên. Nói
chung là rất đẹp trai, đô con. Tôi, theo phép lịch sự cũng hỏi han, nói
chuyện. Khi câu chuyện vào guồng, thân thiết hơn, chúng tôi cười nói khá
vui vẻ. Rồi chuyện nọ nối tiếp chuyện kia, tôi với người này nói chuyện
với nhau khá lâu, cười đùa sảng khoái mà không chú ý bên kia, có người
đang hậm hực. Khi người đó về rồi, tôi mới thấy Hoàng có vẻ lầm lì, mặt
như chiếc bánh đa sũng nước. Tôi thấy cũng lạ lạ, mìnhcó làm gì để anh
phải như vậy đâu nhỉ, tôi tự hỏi. Mình cũng chỉ nói chuyện cho phải phép
thôi mà. Đêm ấy, anh chơi tôi bạo liệt, như muốn cày nát hậu môn tôi.
Dưới ánh sáng trăng mờ mờ, tôi thấy mắt anh đầy những tia đỏ au, giận
dữ. Tôi,sợ hãi, ôm chặt lấy người anh. Sau những điên cuồng chiếm hữu,
nhìn vào mắt anh, tôi thấy ánh mắt ấy thật buồn. Tôi ngẫm nghĩ, nhìn lại
xem mình đã làm gì sai. Tôi đếm từng ngày tháng để được về gặp anh,
không bao giờ làm gì có lỗi với anh. Rồi tôi chợt nghĩ, hay là do lúc
tối. Chẳng lẽ anh ghen. Tôi chưa từng thấy anh như vậy bao giờ. Tôi chỉ
nghĩ là mình nên nói chuyện với bạn của anh, cho lịch sự. Người bạn kia
đẹp trai thật, người lại lực lưỡng, nhìn cũng thích thật, nhưng tôi
không có tà lưa, tà ý gì với anh ta. Đối với tôi, anh là duy nhất.Ánh
mắt anh lúc hùng hục trên người tôi, ánh mắt anh lúc nằm nhìn tôi, ám
ảnh. Chắc tôi sẽ phải chú ý hơn khi nói chuyện với người khác, mà có mặt
anh ở đó.
16. – Anh quyết định thi lại cấp 3 em ạ. – Hoàng nói khi tối đó tôi sang
- Vâng. Anh cố gắng ôn tập.Giờ không có bằng cấp 3, xin việc đâu cũng khó. – Tôi trả lời. Nếu em giúp gì được, em sẽ giúp.
Hoàng
năm đó đã hai mốt tuổi, cao khoảng một mét bảy lăm, người cân đối, bụng
anh phẳng lỳ, ngực vồng lên. Tôi rất thích ngắm dáng anh đi, hai mông
căng nhìn rất thích mắt.
Thời gian đó, Hoàng ôn thi, tôi thi
thoảng mới về nhà nên chủ yếu động viên anh ôn tập tốt, giúp anh giải
tỏa áp lực, tâm lý, … chứ cũng không giúp được gì nhiều. Đêm đến, chúng
tôi vẫn cuồng nhiệt, đầy khao khát.
Năm đó, Hoàng chỉ đủ điểm
để vào bán công. Hoàng vào lớp mười, còn tôi đang năm cuối. Tôi luôn
háo hức, chờ mong những dịp về quê, để thỏa những nhớ nhung, khao khát.
Hoàng giờ nhiều lông lắm rồi. Hạ bộ anh rậm, đen nhánh và khá thẳng. Tôi
thích những lúc bú liếm cho anh, một vài cọng lông bị giật ra, lẫn vào
đầu khấc, làm cho miệng tôi lạo xạo. Tôi thích những cái với tay ra hiệu
của anh, khi tôi bú liếm cho anh nứng đến cực điểm, cái với tay ra hiệu
đó, để tôi nằm nghiêng lại, để anh có thể hòa quyện vào người tôi. Tôi
thích những phút giây cảm nhận cặc anh giật giật khi phóng những dòng
tinh dịch nóng hổi vào trong người tôi.
17. Ra trường, tôi nộp hồ
sơ vào khá nhiều chỗ, may mắn được nhận vào một trường tư thục ở tỉnh
khác. Cần một số tiền để tạo mối quan hệ khi mới chân ướt chân ráo vào
trường. Nhà tôi không có, những năm đại học cũng phải vay ngân hàng
chính sách. Hoàn cảnh như vậy nên mọi người đều né tránh khi hỏi đến vấn
đề tiền bạc. Biết được, Hoàng sang nhà tôi, khi gặp tôi, đã hỏi luôn:
-Công việc em thế nào rồi? Anh nghe nói em cần tiền à?
-Vâng, em cần một ít, vì mình mới vào nên cũng cần ra mắt, cảm ơn.
-Thế em đã có đủ chưa? Anh cũng không có nhiều, đây là một ít, anh tích cóp được khi trước kia đi làm, em cầm lấy đi.
-Anh giờ còn học hành, nhiều khoản phải chi mà.
-Học phí cũng không đáng là bao. Ăn uống ở nhà cũng rẻ mà, anh lo được. Em cứ cầm lấy đi, việc của em quan trọng hơn.
-Nhưng ….
-Không nhưng nhị gì cả. Cầm lấy đi. Rồi trả lại anh sau.
Cầm lấy bọc tiền của Hoàng mà hai mắt tôi rưng rưng. Ân nghĩa của Hoàng và gia đình, bao giờ tôi mới có thể trả hết đây.
Rồi
tôi đi dạy, tầm hơn tháng về nhà một lần. Mỗi lần về nhà, tôi với Hoàng
đều cuồng nhiệt, rã rời,nhưng tất cả đều diễn ra trong bóng đêm đặc
quánh. Lúc này, anh cả của Hoàng đã làm nhà và chuyển ra ở nhà vợ, cách
đó khoảng 250m. Hoàng chuyển xuống ở nhà anh cả cũ. Lúc này tôi không
phải quá kìm nén tiếng rên rỉ mỗi khi Hoàng đâm tôi nữa. Tôi thích được
rên rỉ theo mỗi nhịp đụ của Hoàng. Miệng rên rỉ, vòng tay siết chặt mông
Hoàng, cả cơ thể đê mê. Tôi ước gì cứ mãi được như vậy. Được ngất ngây,
hoang dại trong vòng tay, lồng ngực của Hoàng, được trân mình trong mỗi
cú thúc của Hoàng. Sau trận làm tình rệu rã cả người, tôi thích được
trần truồng nằm gối đầu lên cánh tay Hoàng, tay mân mê con cặc mềm mềm,
dinh dính tinh dịch sau trận cuồng phong. Cả hai trần truồng nằm trong
chăn, da kề da. Dụi đầu vào ngực anh, tay cầm nắm cặc anh, tôi chìm vào
giấc ngủ an lành.
18. Hoàng học xong cấp 3,ngoài một vài giải
điền kinh của tỉnh thì các môn khác anh học không tốt lắm. Anh thi đại
học ngành thể dục thể thao nhưng không đỗ. Sau đó, anh làm công nhân cho
một công ty gần nhà. Tôi vẫn làm ở xa, cứ cuối tháng tôi lại mong
ngóng, háo hức, hồi hộp mỗi khi về quê, để được cuộn tròn vào lòng anh,
được mân mê những gì mình vẫn nhung nhớ. Tôi cứ như vậy trong hai năm.
Sau đó, ra tết,khi sang nhà Hoàng chơi, tôi biết được, đầu tháng hai
Hoàng sẽ lấy vợ. Cảm giác vỡ vụn, tôi cố nặn cho mình một nụ cười méo
mó. Ngày đó, tôi luôn mong "cứ mãi như thế này thì thích nhỉ”. Nhưng rồi
ai cũng phải trưởng thành, cũng có quyết định riêng cho tương lai của
mình. Chủ nhật cuối cùng trước ngày cưới của anh,tôi cố gắng mang lại
cho anh cảm xúc đặc biệt, thật đặc biệt, sẽ phải là cảm giác đặc biệt
nhất từ trước đến nay, để anh luôn nhớ, đã có những năm tháng như thế,
như thế. Đêm đó, tôi dùng tất cả những gì có thể, để đẩy xúc cảm nhục
dục của anh lên cao nhất. Anh thúc những cú trời giáng vào người tôi.
Anh chọc,ngoáy, vỗ mông tôi chan chát. Chúng tôi chưa từng thăng hoa đến
như vậy. Ngày đó, tôi có tham gia một chương trình internship ở nước
ngoài và có mua một chiếc điện thoại Nokia Lumia 900, một chiếc điện
thoại khá mới của Nokia. Đêm đó, tôi đã dùng nó để ghi lại những phút
giây mặn nồng cuối cùng với anh, để lưu lại những kỉ niệm, những luyến
lưu. Cả tuổi thanh xuân của tôi đều hiện về trong đoạn phim đó.
Ngày
anh cưới, tôi sang từ chiều hôm trước. Với những ân tình của anh và gia
đình, tôi không thể không sang. Tôi cố gắng không giáp mặt anh, nhiều
nhất có thể. Những khi phải gặp anh, tôi cố nặn ra một gương mặt bình
thường nhất có thể, nhưng tôi nghe giọng mình ngượng ngùng quá đỗi.
Bảy
năm với anh, trải qua bao cung bậc cảm xúc, từ những lúc đầy tò mò bỡ
ngỡ, rồi từ từ khám phá bao thứ mới lạ, trưởng thành cùng nhau, tôi
không hề thấy hối hận điều gì. Tôi trân trọng từng xúc cảm, từng giây
phút chúng tôi bên nhau, chia sẻ từng milimet cơ thể nhau, hòa vào nhau,
một cách tự nhiên và chân thật nhất.
19. Vậy là hơn 3 năm đã trôi
qua kể từ ngày ấy. Anh giờ đang chờ đón đứa con trai thứ hai. Tôi vẫn đi
về lẻ bóng, không còn háo hức đón chờ cuối tháng để về quê nữa. Thi
thoảng tôi vẫn sang nhà anh, cảm xúc vẫn còn vẹn nguyên nhưng tôi biết
bản thân nên làm gì.Tôi luôn cầu chúc anh được hạnh phúc. Anh vẫn rắn
rỏi như trước, thậm chí còn hơn. Tôi không biết cảm xúc của anh như thế
nào. Anh chưa từng nói yêu tôi hay những gì đại loại thế. Những đêm
cuồng nhiệt cùng nhau, cũng chỉ có tiếng hổn hển,rên rỉ cùng bóng đêm
đồng lõa. Nhưng tôi hạnh phúc với những tháng ngày ấy. Anh và gia đình
đã giúp đỡ nhà tôi rất nhiều. Và tôi nghĩ, dành trọn cho anh những năm
tháng đẹp nhất của tuổi thanh xuân, như một cách cảm ơn anh. Một lời cảm
ơn sâu sắc và chân thành nhất.
Tôi muốn dừng câu chuyện này ở con số 19, như tuổi 19 luôn sống mãi trong lòng tôi, đầy bỡ ngỡ và khao khát.
Câu chuyện này cũng không có gì đặc biệt, chỉ là đôi dòng trải lòng, cảm ơn mọi người đã đọc.
---Hết---
Vote Điểm :12345