Tên truyện: Cẩm Y
Thể loại: ???
Nhân vật chính: Cẩm Y, Cẩm Tịch, An Bình Nhiên, Tiễn Hàn, Lâm Diệp Bạch, Kim Phiên Phiên, Phara Lin.... Và nhiều nhân vật khác
VĂN ÁN
Có người nói, ta thà làm một người bạn bình thường, âm thầm lặng lẽ đi
phía sau người đó, bảo vệ người đó, đứng xa xa nhìn người đó hạnh phúc
với người mình yêu. Chỉ cần có thể mãi mãi thấy bóng dáng người đó trong
tầm mắt. Thế là đủ rồi. Quá đủ rồi.
Cũng có người nói, ta thà rằng
ở bên cạnh người đó, được người đó yêu thương. Dù chỉ là một khoảnh
khằc ngắn, ta cũng cam lòng. Chứ nhìn người đó bên cạnh người khác, ta
không cam tâm. Không cam tâm.
Trên tam giới bao la rộng lớn này, có
hàng vạn vạn cá thể sống, cũng đồng nghĩa có hàng vạn vạn trái tim, suy
nghĩ khác nhau về tình yêu.
Ta cũng vậy.
Tình yêu của ta quá mức tĩnh lặng
Như mặt nước hồ thu êm ả
Như tiếng lá khua trong khu rừng rậm xào xạc
Như...
Như...
Như câu chuyện kì lạ nàng đã kể cho ta khi ấy...
Trong dải ngân hà cũng có những tình yêu vô cùng lí tưởng. Sự vận động
elip của Trái Đất xung quanh Mặt Trời thủy chung không thay đổi, mặc Mặt
Trời có vô tâm đứng lặng yên luôn cách Trái Đất những khoảng cách tuần
hoàn không thay đổi. Trái Đất cũng vô tình không quay nhìn đằng sau, có
một Mặt Trăng vẫn nhất kiến chung tình hàng vạn năm không đổi, ở bên
Trái Đất, đem ánh sáng tươi mát dịu dàng cho Trái Đất.
Nhưng nào ai
hiểu lòng MặtTrời? Bởi sức nóng cuồng nhiệt không thể kiểm soát bản
thân, Mặt Trời chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, dằn lòng mình không được đến
gần Trái Đất, không được quan tâm Trái Đất. Nếu không sẽ làm tổn thương
người mình yêu. Thậm chí là làm hại người ấy.
Vậy nên. Một Trái
Đất si tình như thiêu thân vẫn kiên trì theo đuổi Mặt Trời. Một Mặt
Trăng vẫn dịu dàng đi sau Trái Đất. Một Mặt Trời đau đớn giấu nhẹm tình
yêu dể Trái Đất yên bình. Ngàn năm. Vạn năm. Tình này bao giờ mới chấm
dứt?
Có người hỏi ta:
-Tình yêu là gì? Có đáng để ngươi làm vậy?
Ta mỉm cười lắc lắc bình rượu đã gần hết, chán nản nói:
-Cái đó, không một từ ngữ nào có thể diễn đạt được khái niệm của nó. Ta
chỉ biết...Không có người... Ta cảm thấy bản thân mình... Đã không còn
tồn tại...
Phải...
Trái tim ta...
Đã không còn thuộc về ta...
Kể từ lúc gặp nàng....
Ta xin lỗi...
Xin lỗi đã giấu nàng...
Tấm lòng ta.. Nàng có hiểu?
Đến lúc mất nàng rồi
Ta mới biết
Ta..
Đã...
Sai....
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Cam Y ~ Cẩm Y - Tiểu Thuyết, Truyện Dài - Tiểu Thuyết Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/54-1494-1#ixzz3VE2Evn1d
Vote Điểm :12345