Phải
nói từ đâu nhỉ ? Nói từ lúc chúng ta xa nhau hay nói từ lúc chúng ta
mới bắt đầu gặp. Phải xưng hô thế nào đây ? Khó quá Eun Bi nhỉ ? Sao mọi
thứ cứ xáo trộn lên khi tớ gặp cậu ? Hay tại do chúng ta không phải là
của nhau ? Reng......reng.....reng. Chiếc đồng hồ báo thức lại
reng lên để bắt đầu 1 ngày làm việc mệt mỏi của tôi. Giấc mơ ấy lại
xuất hiện. Cứ mỗi ngày thức giấc là tôi phải nghĩ về nó. Haiz bắt đầu
lại câu chuyện mà tôi muốn kể cho các bạn nhé !
3 năm trước : *TRƯỜNG NỘI TRÚ Dasom * :
Bắt đầu 1 cuộc sống mới sau 1 năm nghỉ học vì 1 số lý do cá nhân tôi
cảm thấy chán nản hơn rất nhiều. Ngày hè năm trước đáng lẽ chúng tôi
không nên đi chuyến nghỉ hè đó, tôi nên nghe lời ba mẹ của mình. Năm ấy
tôi đi dã ngoại cùng trường nhưng chúng tôi đã gặp tai nạn và lao thẳng
xuống vực, tôi là 1 trong 2 người may mắn sống sót. Nhưng như thế lại
làm tôi đau lòng hơn khi biết không 1 ai trong gia đình tôi sống sót,
chuyến dã ngoại ấy bao gồm cả gia đình học sinh đi nhưng....... Tôi
bước vào lớp học của mình lớp 10F. Là người đi học sớm nhất nên tôi
phải dọn vệ sinh sau khi nó bị bỏ dở ở hè năm trước. Nào là chổi, khăn
lau bản, rồi cả cây lau sàn, tôi tự làm hết. Nói đúng hơn đáng lẽ tôi
phải học lớp 11 nhưng vì lý do lúc nãy nên tôi phải tạm dừng việc học
cho bình phục lại và bớt kích động. Reng......reng......reng : 6h30
rồi đấy. Lúc này đã có vài người đi học rồi còn việc dọn vệ sinh thì
tôi đã làm xong nên lấy sách ra mà học bài. Nói về tôi à. Cũng không tồi
về vẻ đẹp, chiều cao thì cũng vậy, có mỗi tội tôi ghét tiếp xúc với mọi
người vì vậy tôi mới bị trại giáo dưỡng gửi đến Trường nội trú Dasom
này nhằm mục đích cho tôi làm quen với mọi người xung quanh. Nói thật ra
thì tôi không phải là lạnh lùng. Thật ra tôi cũng quan tâm đến người
khác đấy chứ, tại vì tôi không tiếp xúc thôi. À mà quên tôi tên là Do
Min Joon nhé.