Chương 1:
Nàng - Lãnh Vô Hi, một cô gái thiên tài, làm gì cũng biết một chút,
giết người biết một chút, lắp ráp mô hình hiểu một chút, chế tạo bom đạn
cũng biết một ít, độc dược cũng biết một chút, cổ võ, võ hiện đại (
karate, vovinam, akido.....), bắn cung bắn súng cũng một ít cái gì cũng
được gọi một chút.... cái gù cũng một chút nhưng - hai tiếng MỘT CHÚT
của nàng bằng cả cuộc đời nghiên cứu của người khác. - Lãnh Vô Hi, ngươi chết đi! Một tiếng khàn khàn của người đàn ông vang lên trong căn phòng.
Nàng không ngờ hôm nay, hôm nay - sinh nhật của nàng chính là lại có
người tới ám sát nàng, mà người đang chĩa cạy súng vào nàng lại là bố
của nàng. - Ngươi, ngươi rất giống con đàn bà đó, mục đích ta cho
ngươi sống tới ngày hôm nay chính là cho trả thù nương của ngươi, còn
nhớ không? Hắn nhếch miệng cười lạnh rồi nói tiếp. - Ngày trước
ngươi đi Canada, bị ám sát nhưng hên cho cái mạng của ngươi. Chính là
ta, ta là chủ mưu, hahaha! Điệu cười kinh khủng vang lên trong phòng. Nàng thực không ngờ, người đã yêu thương nàng, chăm sóc và bảo vệ nàng cuối cùng chỉ là giả vờ ư?
- Bắn đi! Nàng lạnh lùng nói, trong mắt tràn ngập chán ghét cùng miệt
thị, nàng đợi ngày này lâu rồi, tuy hôm nay chết, nhưng cuối cùng cũng
thoát khỏi con ác ma này. "Đoàng"
- Ta vẫn sống? Nàng nheo mắt nhìn mọi thứ xung quanh, sờ cả người, di? viên đạn kia cũng không trúng đi? Nhìn xung quanh, tối như mực, di chuyển vài bước, nghe tiếng sột soạt dưới chân, hẳn là đang trong rừng đi???
Rừng? Chả lẽ.....Chả lẽ đã xuyên không đi? Xuyên không? Sau một hồi
hoảng loạn thì nàng ổn định về tâm lý, ừ, thì xuyên không, cũng không
quan trọng, cuộc sống mới, aiiiiuuu Như trong tiểu thuyết gì gì đó
thì linh hồn nhập vào cơ thể một người ở thế giới xuyên không, nhưng
mà...hình như nàng mang theo cả cơ thể, hahahaha, sung sướng cực kì.
Quanh thân phấn độc, đoản kiếm, súng mini, máy xác định vị trí, nhẫn...
vẫn còn. Phù, tưởng nó rớt nơi nào chứ, trên miệng cười tươi như hoa.
Nàng mặc bộ đồ đen rộng rãi, chân đeo bốt, mắt vẫn còn đeo kính phân
tích,....... hihihohoho, lại cười, thực ra Lãnh Vô Hi ta đây là một
người xinh đẹp, tốt bụng, hiền lành, tư dung tốt đẹp...... Trên miệng
cười một nụ cười cực kì bỉ ổi sau khi tự cao tự đại. - Yearrrrr, ở cổ đại này mình sẽtạo ra quốc gia mang tên "Lãnh Vô Hi Xinh Đẹp". Khặc khặc, haha.
Lãnh Vô Hi - được xếp vô hạng Quái Nhân, tính cách cực kì thích tự
sướng, tự nhận mình là tiểu nhân vì nàng nhận định rằng " làm anh hùng
sẽ chết sớm". Thích hát, đàn, thổi tiêu và thích chế tạo những thứ "biết
một chút" như trên kia đã nói.