BAN CÔNG NHÀ BÊN CÓ TRỒNG CHẬU DẠ YẾN THẢO
Tác giả: Hủ Tiếu
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, 1x1, ngọt ngược đan xen
*Đôi
lời tác giả: Chao xìn các bạn! Đây là lần đầu tiên mình tự viết truyện.
Trước đây mình chỉ edit và beta truyện thôi, lần này mình quyết định
thử sức tự xây dựng cốt truyện và nhân vật, mong chúng nó sẽ không quá
vặn vẹo và làm hài lòng mọi người *cười*.
Chương 1.
Bon
bon trên chiếc xe bảy chỗ đủ rộng rãi để một cậu con trai 16 tuổi nằm
ườn ra chiếm cả hàng ghế cuối cùng, Ngọc Phước nhàm chán nghịch chiếc
Iphone, lướt nhanh vài thông tin có vẻ nóng hổi trên các trang mạng, chả
có gì làm lại thở dài một hơi. Bên ngoài, những cánh đồng lúa vàng ruộm
dần biến mất và những quả đồi phủ xanh như cao hơn.
Hôm nay gia
đình cậu sẽ chuyển đến một nơi ở mới, là một căn nhà nằm ở phía tây
thành phố C, nghe bố mẹ nói đây là một căn nhà khá tốt, không khí thoáng
đãng rất trong sạch vì gần biển, Ngọc Phước hi vọng nó sẽ tốt đẹp như
những gì được nghe. Từ mùa hè này cậu sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, lần
đầu tiên chuyển nhà, lần đầu tiên rời xa ông bà nội, lần đầu tiên sống ở
thành phố, với cái lối suy nghĩ thiếu muối của mình, cậu lại mong cuộc
đời về sau sẽ được an ổn.
Từ nhà ông bà nội đi đến nơi ở mới hết
gần một ngày trời, gia đình cậu xuất phát từ lúc sáng sớm đi đến nơi
trời đã về chiều. Cả bầu trời bị nhuộm bởi một màu vàng cam vắng lặng,
những con phố xung quanh yên bình hơn cậu tưởng, trong suy nghĩ của cậu,
thành phố phải là một nơi ồn ào và xô bồ.
Lúc gần đến nơi Ngọc Phước bất chợt ngủ quên mất, lúc đến nơi phải để bố mẹ gọi xuống.
''Anh ơi anh ơi nhà mới đẹp quá!'', Ngọc Hương, em gái Ngọc Phước reo lên đầy thích thú.
''Ừ…'', cậu ậm ừ trả lời, quãng đường dài phải phải đi suốt một ngày trời khiến cậu cảm thấy buồn ngủ ghê gớm.
''Mau xếp hành lý đồ đạc trên xe xuống đi hai đứa.''
Sau
một hồi lục tục loay hoay giúp bố mẹ xếp hết các hộp cát tông từ lớn
đến nhỏ vào trong nhà, Ngọc Phước mới uể oải thả mình xuống giường. Cậu
cười tự giễu bản thân, mới mười mấy tuổi đầu làm có tí việc đã thấy mệt,
đúng là thanh niên hoi mà.
May mắn vài tháng trước khi chuyển
tới đây đồ đạc trong nhà ít nhiều cũng theo đó mà chuyển bớt dần, bằng
không bây giờ cậu chưa được nghỉ ngơi nằm thảnh thơi giang hai cẳng như
thế này đâu, xin cảm tạ cuộc đời đã tạo ra mấy cái dịch vụ chuyển nhà.
Không nghĩ ngợi nhiều, điều hòa sẵn mở, Ngọc Phước liền quấn chăn quấn thành con sâu màu xanh cuộn tròn lại rồi ngủ.
-------------------------------------------------
''Này
cái nhà trống bên cạnh có nhà chuyển đến rồi à?'', Đức Vinh từ nhà tắm
bước ra không thèm lau khô tóc đã quơ ngay cái PSP 3000 màu đen mới cứng
bật lên chơi, nước trên tóc tong tong rơi xuống sàn gỗ.
''Cái
thằng kia mày có lau khô tóc đi không hay để tao cạo trọc đầu mày??'',
Huyền Trang, chị gái Đức Vinh, không nhân nhượng quật thẳng cái khăn
bông vào mặt cậu.
''Đêm khuya rồi mà khó chịu vậy, trời nóng quá
không kịp hả nhiệt hả hay làm sao?!?!'', bị quật bất ngờ vào mặt, Đức
Vinh vứt ngay cái PSP qua một bên cầm khăn khởi nghĩa.
''Im mồm
và lau tóc đi, đừng mơ tưởng mày đánh được chị.'', Huyền Trang không
thèm đôi co với cái thằng yêu nghiệt này,''Ừ hình như vừa đến lúc chiều
tối xong, mới nãy còn thấy bên đó ầm ĩ, chắc giờ chuyển đồ xong rồi.''
''Ờ.''
''Ờ cc mày thích thái độ á?'', Huyền Trang đạp vào đùi Đức Vinh một nhát khiến cậu hét thảm,''Đừng có chơi nữa đi ngủ sớm đi.''
''Cút về phòng đi!!! Tưởng làm chị thì ngon á?''
Đợi Đức Vinh phẫn nộ xong thì Huyền Trang cũng đóng được cái cửa phòng, hình như tối nay có ăn ngó khoai mẹ nấu, ngứa mồm quá.
-------------------------------------------
Nắng
đầu hạ dịu nhẹ rơi trên những tán lá bằng lăng xanh mơn mởn, sắc hoa
tím nở rộ cả một vùng trời. Sáng sớm cả khu phố vẫn còn chìm trong yên
tĩnh.
''Ây dààààà....'', Ngọc Phước vò vò mái tóc rối tung của
mình, may mà cậu cũng không quá kén chọn chỗ ngủ, đêm qua coi như ngủ
ngon.
Nhìn qua khe cửa sổ thấy bên ngoài trời đã có nắng liền
rời giường vươn vai tập vài động tác thể dục. Vẫn đang là nghỉ hè, không
phải đi học, nhưng hôm nay sẽ phải dọn nhà. Ngọc Phước nhún vai, lười
thì lười nhưng không làm thì không được.
Cậu nhìn đống hộp cát
tông chất đống trong phòng mình, căn phòng có vẻ rộng ngoại trừ chiếc
giường và tủ quần áo ra thì cũng chỉ có hộp cát tông. Ngọc Phước lết
thân đến mở từng hộp cát tông ra, sắp xếp quần áo treo vào trong tủ, đặt
gọn gàng các loại giày dép mũ miện, đồ đạc của cậu cũng không nhiều,
sắp xếp một chút là xong. Xong xuôi đâu vào đấy, chỉ còn vài thứ đồ linh
tinh đợi bàn học mới sắp được chuyển tới trong nay mai lôi ra đặt lên
nữa là xong. Nhìn căn phòng đã rộng càng thêm rộng, Ngọc Phước có một
cảm giác tự hào rất vi diệu.
Xong việc đã là hơn 7h sáng, Ngọc
Phước đi đến gần cửa sổ kéo rèm cửa qua một bên, ánh nắng bên ngoài ngay
lập tức đập vào mắt khiến cậu nhíu mày. Bên ngoài cửa sổ không có nhiều
phong cảnh, chỉ có một tán cây cao hơn mái nhà một ô cửa sổ đã kéo rèm
bên trong, từ nay về sau cậu sẽ là hàng xóm của người bên trong căn
phòng kia, Ngọc Phước nghĩ, cậu sẽ cố gắng sống hài hòa với bên đó. Ây
ban công nhà bên có…
''Phướccccc~…dậy xuống nhà ăn sáng đi con!!'', tiếng mẹ gọi vọng lên từ dưới nhà thành công dời lực chú ý của Ngọc Phước.
''Vângggg!!!!''
Vừa
đáp lời vừa kéo tay mở cửa sổ, một luồng gió cùng không khí thanh mát
khác lạ ùa vào trong phòng khiến Ngọc Phước cảm thấy thư thái. Bỗng nghe
một tiếng xoạch, cậu đưa mắt nhìn về phía đối diện, rèm cửa ban công
nhà bên được kéo sang lộ ra một khuôn mặt, đó là một chàng trai trạc tầm
tuổi cậu. Trong khi cậu trai kia còn đang trơ mắt nhìn thì Ngọc Phước
đã rất nhanh phản ứng lại, nhẹ nhàng mỉm cười nói một câu xin chào, sau
đó đi xuống nhà rồi lại tự hỏi cậu trai kia có nghe được không vậy, cửa
sổ phòng cậu ta vẫn đóng.
---------------------------------------
Đúng
giờ sinh học mùa hè hàng ngày, Đức Vinh thức dậy vào lúc hơn 7h sáng,
vì giường gần cửa sổ nên hay có thói quen tỉnh dậy liền mở cửa sổ ra.
Nhưng hôm nay tuyệt không giống với mọi hôm, lúc cậu kéo rèm cửa ra, cái
ô cửa sổ đã lâu không sáng đèn hôm nay lại được mở ra, hơn nữa bên
trong căn phòng phía đối diện đó, có một người con trai khiến cậu bất
giác nghĩ đến chậu hoa dạ yến thảo đặt ngoài ban công phòng mình.
Vote Điểm :12345